IMI - Tiên Giới Chiến
Chương 133: Thế hệ thứ năm
Lục đục một hồi, sau khi tất cả đã áo mũ chỉnh tề. Năm thiếu niên mặc đồng phục màu trắng đặc chế riêng cho tiểu đội MS thứ 11 của tàu Angeresis lúc này nhìn qua đều có vài phần tinh tươm tuấn mỹ.
Ngoại trừ Zoeya, bốn người còn lại đều có vẻ mặt mang chút non nớt đặc trưng của thiếu niên chưa hoàn toàn trưởng thành. Độ tuổi của cả đám đều khoảng 15-16 tuổi, riêng Fan Le Franna mới chỉ có mười bốn.
Trung Thành năm nay đã 25, chênh lệch cả chục tuổi, hắn cũng đã thành một anh già rồi.
Mà, như vậy cũng tốt, ít nhất lúc chỉ huy sẽ không quá khó khăn.
“Làm quen một chút, tôi là Nguyễn Vũ Thành Trung, vừa mới lên hàm thiếu tướng, là đội trưởng chịu trách nhiệm về mọi hoạt động của tiểu độ MS số 11. Cũng là cấp trên trực tiếp của mấy người.”
“Chào sếp.” Năm thiếu niên, ngoại trừ Aria Rostbell, đồng thanh, dậm chân ưỡn ngực hô lớn.
Trung Thành gật đầu, tùy ý nói:
“Mọi người, tự giới thiệu lại một lần đi.”
Zoeya, gã thiếu niên có khuôn mặt bất cần đời, vén mái tóc dài đến vai của mình ngược lên, dùng một cái kẹp cố định nó vào, là người đầu tiên mở bát:
“Báo cáo, Zoeya Buller, hàm trung sĩ. Phi công của MS – Nova A381. Trọng trang hỏa lực hình. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo thị giác.”
Tiếp theo đến thiếu niên kính cận tóc xù, bộ dáng như otaku thiếu thốn hơi người:
“Báo cáo, Ivan Hughger Renate. Phi công của MS – Nova A367. Ưu hóa phát xạ và cảm nhận sóng não. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo não bộ.”
Sau đó đến thiếu nữ ngực phẳng tóc ngắn, khuôn mặt luôn cau có đầy vẻ bất mãn với xã hội:
“Báo cáo, Park Lena. Phi công của MS – Nova A348. Đột kích hình. Siêu năng lực gia, khả năng điều khiển kim loại.”
Tiếp đến cô bé tai thỏ:
“Vâng… à… vâng, báo cáo, Fan Le Franna. Phi công của MS – Nova A395. Trinh sát hình. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo thính giác.”
Cuối cùng, đến thiếu nữ tóc dài ngực mẩy, đầy vẻ lười nhác như thiếu ngủ lâu năm:
“Báo cáoooo…. Aria Rostbell, Phi công của MS – Nova A374. Cận chiến hình. Siêu năng lực gia, khả năng khống chế trọng trường.”
Trung Thành không tỏ thái độ gì nhiều, chỉ gật đầu nói:
“Tốt, ngoại trừ tôi, mọi người hẳn đều xuất thân từ cùng một chỗ, đã sớm nắm rõ khả năng của nhau rồi. Để tiện cho việc quan sát và chỉ huy điều động, tôi cần thêm thông tin trực quan.”
“Ế. Phiền vậy. Tức là bây giờ chúng tôi phải diễn xiếc cho sếp ngắm ạ !?” Aria càu nhàu.
“Hay là sếp muốn đối luyện với chúng tôi !?” Zoeya liếm liếm chiếc khuyên vàng bấm trên môi cười nói.
Trung Thành lắc đầu nói:
“Không, chúng ta sẽ làm một nhiệm vụ, đơn giản thôi. Đặt bom vào cứ điểm.”
“Tôi sẽ đi cùng mọi người. Nhân tiện, tôi là loại hình bắn tỉa, xem ra trong đội chưa có vị trí này. Hợp tác vui vẻ.”
Năm thiếu niên nhìn nhau.
…
MS thế hệ mới của tiểu đội thứ 11 trực thuộc quyền quản lý của Trung Thành được gọi là Nova. Nếu tính thế hệ, thì đây đã là đời thứ năm.
Thế hệ thứ nhất là những bộ trang phục hỗ trợ phi hành gia đi vào vũ trụ, lúc đó chỉ có mấy công năng tạo ra bụi khí để phản lực mini đẩy phi hành gia di chuyển trong môi trường chân không, hiện đại một chút thì trang bị thêm vài khe lắp vũ khí để tự vệ.
Thế hệ thứ hai là trong kháng thần chiến, khi IMI đưa ra bản cải tiến thiết kế, biến những bộ giáp cồng kềnh thành mảnh giáp nano nhỏ gọn, bền hơn, nhẹ hơn, bó sát cơ thể, tiết kiệm được vô số khe lắp vũ khí. Mỗi một MS trong kháng thần chiến đều là một chiến đấu cơ hình người, độ linh hoạt cao, hỏa lực đa dạng.
Thế hệ thứ ba là sau khi kháng thần chiến kết thúc, tiếp cận được với văn minh thần tộc, học hỏi công nghệ làm thánh y của bọn họ, MS thế hệ này ngoại trừ giúp đỡ bay lượn, phòng thủ và trang bị vũ khí, còn có thể tăng cường sức mạnh vật lý của người sử dụng, dựa vào khả năng sắp xếp tế bào theo một hệ tiểu vũ trụ, thông qua quá trình nén ép và bùng nổ tiểu vũ trụ, có thể tăng cường sức mạnh của người sử dụng lên gấp hai mũ năm hoặc hai mũ bảy lần.
Thế hệ thứ tư là sau khi đến tiên giới, sử dụng kim đan còn sót lại của tiên nhân, để làm thành lò phản ứng kim đan (GCD – Golden Core Drive), loại bỏ nguy cơ tan vỡ tế bào khi sử dụng tiểu vũ trụ bùng nổ của thánh y, đồng thời cung cấp một nguồn năng lượng ổn định, giúp MS chiến đấu được trong một thời gian dài.
Thế hệ thứ năm, cũng là hiện tại, GCD-MS đã trở thành MS Nova, vẫn sử dụng công nghệ lò phản ứng kim đan và khả năng tăng phúc thể năng mạnh mẽ của thánh y thần tộc, Nova còn được trang bị mạch văn. Là một loại sản phẩm hỗn hợp giữa hệ mạch quang thường dùng của MS và văn minh phù tự của thần tọc.
Mạch văn kết cấu như một trận pháp sơ cấp, cần đưa linh lực vào để kích hoạt. Với thiết kế mạch văn, cho dù là người không có siêu năng lực, không tu tiên, cũng có thể sử dụng pháp thuật. Dĩ nhiên vì sự ổn định của GC Drive khiến nó khó có thể phát ra được một trường linh lực lớn để tạo ra những kỹ năng bùng nổ, các Nova đều được trang bị thêm một khe lắp linh thạch như nguồn năng lượng phụ để tiêu hao.
Chỉ cần kim đan còn xoay, linh lực ổn định tạo ra có thể giúp GC drive hoạt động vĩnh cửu, thế nhưng nếu cưỡng ép kim đan xoay quá định mức, sẽ khiến nó hao mòn dần và nứt vỡ. Khe cắm linh thạch hoạt động giống như ổ đạn, và Nova sau khi được lắp linh thạch, sẽ thành súng máy.
Vì mạch văn kết cấu phức tạp, không thể thay thế toàn bộ tuyến mạch quang bằng mạch văn được, hơn nữa người sử dụng MS đa số đều không có thần thức để có thể ứng dụng hoàn mỹ pháp thuật phát ra, các Nova thường được chia thành năm loại hình với các mạch văn pháp thuật cố định. Ví dụ trinh sát hình được lắp đặt mạch văn giúp thao túng gió, dùng để tăng tốc và tăng khả năng cảm ứng của người sử dụng. Hỏa lực hình thường được lắp mạch văn hỗ trợ bộc phá, tăng sát thương của viên đạn bắn ra v..v...
Vì mạch văn khiến cho Nova không thể lượng sản đại trà, yêu cầu của người sử dụng Nova cũng được đề cao rất khắt khe. Để tối ưu hóa khả năng sử dụng Nova, một nhóm thanh thiếu niên được IMI nuôi dưỡng từ nhỏ đã phải tham gia một khóa phẫu thuật biến cách, trở thành người cường hóa lệch giác quan.
Giống như người mù sẽ có thính giác tốt hơn, việc điều chỉnh các giác quan theo mục đích sử dụng của Nova, sẽ tạo ra những phi công phù hợp nhất.
Lena, Hugh, và Zoeya là những đứa trẻ tiêu biểu cho phong trào cường hóa lệch này.
Trung Thành vừa bay là là vừa bóp nắm đấm, hắn nói với Hans không nên sử dụng clone ra chiến trường, thì thằng cha này lập tức sử dụng trẻ mồ côi thu dưỡng để phẫu thuật cường hóa.
Mặc dù biết rằng Hans không có ý định gì xấu, nhưng Trung Thành vẫn chán ghét loại phẫu thuật cường hóa này theo bản năng. Theo hắn, từ từ mạnh mẽ lên bằng chính sức lực của mình mới thực sự là con đường đúng. Nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ thôi, chính thực lực của hắn bây giờ có được cũng là nhờ cướp đoạt và đi theo con đường biến cách, lấy đâu ra tư cách để xỉa xói người khác.
Nhưng mà dù sao, ít nhất thì cũng để hắn trông nom những đứa trẻ này đi.
Ánh mắt nhìn về năm thiếu niên được bao bọc trong lớp linh tử tạo thành ngụy trang quang học phía trước, Trung Thành thầm tự nhủ.
...
Tọa độ điểm đặt bom nằm giữa một miệng núi lửa thuộc tầng trời thứ sáu. Khỏi cần nghĩ cũng biết, bom mà nổ, là núi lửa phun, tất cả sẽ tắm nước nóng.
Miệng núi lửa ngập trong mùi lưu huỳnh và khoáng chất, không khí nóng nực giống như xuyên qua lớp khiên chắn năng lượng khiến năm người đều không tự chủ được đổ mồ hôi. Hệ thống cân bằng sinh học trong Nova lập tức phát động, một luồng khí lạnh nhanh chóng được tổ hợp tạo ra, thổi nhè nhẹ quanh người các phi công, sắc mặt mọi người mới dễ chịu lên một chút. Riêng Trung Thành, sau lưng hắn tỏa ra một đôi cánh băng sương, khí lạnh lúc nào cũng quanh quẩn, bách hỏa bất xâm.
“Làm nhanh, rút gọn. Chỗ này là địa bàn của Hỏa Vân Động, quanh đây rất có thể có tu chân giả canh giữ.”
“Rõ.”
Năm thiếu niên đồng thanh ứng lệnh, lập tức tan ra cảnh giới bốn phía, để Trung Thành và Hugh tiến đến trung tâm miệng núi, đặt bom.
Công tác rất nhanh hoàn thành, bom là loại hẹn giờ, cũng có thể thao tác từ xa, chỉ việc đặt nó vào miệng núi, rồi về nhà bấm nút, vạn sự đơn giản.
Sau đó sáu người tập họp, nhanh chóng rút lui.
Đặt bom hoàn thành, mấy thứ đồ như bom đạn, người tiên giới còn rất lạ lẫm, không phải lo có chuyên gia gỡ bom nào đó phá hoại. Tâm tình căng thẳng của cả đám liền thả lỏng, đến đây nhiệm vụ coi như đã hoàn tất 90%.
“Sếp, ngài là siêu năng lực gia, hay là ma khoa nghiên cứu giả !?” Hugh bay song song cùng Trung Thành, đẩy đẩy gọng kính, tò mò hỏi.
“Cả hai !?” Trung Thành đáp, hắn cũng không biết nên xếp mình vào loại hình gì bây giờ.
“Không phải chứ !? Làm sao làm được, siêu năng lực ẩn trong genre, nếu có hai loại sẽ gây xung đột mà !?” Hugh tròn mắt, giọng nói không giấu vẻ ngạc nhiên.
“Tình hình của tôi hơi khác người một chút. Năng lực sử dụng băng, đến từ vật ngoại thân. Với nó, tôi có thể sử dụng một chút ma pháp, nhưng không nhiều. Có lẽ là do học thức về chuyển hóa của trận pháp lục mang tinh vẫn chưa đâu vào đâu cả.” Trung Thành nghĩ nghĩ đáp.
“Ây, đáng tiếc, em còn tưởng sếp là thiên sinh dị bẩm gì đó, thật có giá trị nghiên cứu.” Hugh lẩm bẩm tiếc nuối.
Trung Thành nhíu mày:
“Cậu...”
“Vâng.” Hugh ngẩn người hỏi.
“Quen biết Hans phải không !?”
“Ủa, sếp biết ngài Hans ạ !? Thần tượng của em đó sếp, những dự án nghiên cứu và cải tạo người ngài ấy đề ra, hoàn toàn có thể giúp nhân loại thăng hoa, trở thành một tầng thứ sinh mạng mới, thậm chí siêu việt tiên phật thần ma, trở thành chủng tộc ưu tú nhất....”
Trung Thành đang bay song song với Hugh, lập tức xoay người, quét chân đá ngang eo của hắn, khiến thiếu niên này văng kính, bay đập vào ngọn núi bên đường, đánh ra một hồi đá vụn lả tả.
Bốn người còn lại giật mình kinh ngạc, nhưng còn chưa kịp phẫn nộ, thì một đoàn linh quang quét qua, một thanh phi kiếm bọc trong dải sáng bắn vọt tới chỗ Hugh đang bay lúc trước, lúc này chỉ vừa sượt qua chân Trung Thành, chém ra một rạch máu dài.
“Có phục kích.” Fan le Franna kinh hãi hét lên. Đôi tai thỏ trên đầu dựng đứng, nghe theo hướng gió, kích hoạt hệ thống quét hình truyền tải hình ảnh dựng bằng sóng âm lên hệ thống thông tin của cả đội.
Một tiểu đội gồm bảy gã tu chân giả, đang bay đến chỗ này. Công kích phát ra từ gã đi đầu là Kim Đan thượng phẩm, khoảng cách công kích đã ngoài trăm km. Vượt quá ngưỡng phản ứng của Fan le Franna.
Trên thực tế, Trung Thành cũng không phản ứng kịp, hắn chỉ cảm thấy nguy hiểm bằng trực giác cực kỳ nhạy bén, nên mới thuận chân đá Hugh sang một bên. Thế nhưng chính vì không biết được công kích là dạng gì, hắn cũng không kịp thu chân, chút nữa thì đã thành què cụt.
Khi Fan le Franna có phản ứng và tập trung cảm nhận, toàn bộ đội hình của đối phương lập tức hiển lộ rõ ràng. Tầm cảm ứng của cô bé thỏ này không hề thua kém thần thức của tu chân giả, nhưng cần phải tập trung mới được.
“Bay vào dãy núi.” Trung Thành trầm giọng ra lệnh, đôi cánh băng sương sau lưng vỗ nhẹ, áp suất khí lập tức đẩy hắn bắn vọt đi.
Bốn thiếu niên và Hugh đang lồm cồm nhặt kính bò dậy cũng gật đầu, phóng theo sau.
Từ đằng xa, bảy quang điểm lóe lên, lại một đợt phi kiếm nữa bắn tới.
Bùm bùm bùm.
Phi kiếm bắn tung rặng đá, nhưng đây là tầng trời thứ sáu, vật chất ngưng tụ và kiên cố hơn rất nhiều, tu giả kim đan kỳ muốn đánh vỡ một đoạn núi, cũng phải toàn lực mới làm được. Bảy thanh phi kiếm bắn tới bị địa hình cản trở, ngoan cường đập phá cũng chỉ tạo ra một hố sâu khoảng năm mét. Rồi bất lực thu về.
Công kích từ xa cần thần thức tập trung và linh lực thôi động vô cùng tiêu hao, bảy tu giả này truyền âm nhập mật với nhau, rồi nhanh chóng phóng tới.
“Cắt đuôi được không !?”
“Không được thưa thiếu tướng, bọn họ có linh chu.”
Fan le Franna lại quét hình, một bản đồ lập thể hiện lên, hình dáng đối phương được xây dựng trên các phương khối lập thể không rõ ràng, nhưng cũng đủ nhìn thấy cả đám đang cưỡi một pháp bảo hình thuyền, gia tốc cực nhanh.
Trung Thành bay lên khỏi dãy núi, nhấc súng nhắm về phía đối phương. Khoảng cách này vô cùng thích hợp để bắn tỉa. Nào ngờ hắn vừa nhô đầu lên, một thanh phi kiếm lập tức trượt qua má. Kiếm khí sắc bén khiến má phải hắn đau rát như vừa bị tát. Vô số hạt máu nhỏ rịn ra.
Thần thức của tu chân giả quét hình vô cùng toàn diện, trong phạm vi cảm nhận của bọn họ, ẩn núp không có quá nhiều ý nghĩa. Địa hình cản trở tạo ra ưu thế cũng rất hạn chế. Dù đã biết trước và đề phòng, nhưng phi kiếm công kích rất khó lường. Chẳng thể tiến hành phán đoán và né tránh như đạn được.
Gã tu giả điều khiển thanh phi kiếm này đã đặt sẵn nó bên ngoài rặng núi, chỉ cần thần thức phát hiện có người muốn nhoi đầu lên, sẽ lập tức điều khiển nó bắn tới. Nếu Trung Thành không cẩn thận và phản ứng nhanh, đã bay đầu.
“Sếp, đối phương đã sắp tiếp cận rồi.”
Chỉ vài giây.
Linh chu này bay vượt quá siêu âm không biết bao nhiêu lần, là pháp bảo cao cấp.
Fan le Franna vừa dứt lời, trên bầu trời lập tức xuất hiện sáu điểm sáng như sao băng, phát ra tiếng gió rít lạnh người, bắn xuống chỗ họ.
“Tản ra.”
Bùm bùm bùm bùm...
Một vùng đất bị đánh lõm xuống, sáu thanh phi kiếm mang theo kiếm khí lăng lệ đánh bật cả một dải đất kèm mấy tiếng nổ tưng bừng như tạc đạn. Dưới lớp khói bụi, sáu thanh phi kiếm gia tốc không ngừng, đâm ra sáu hướng, nhắm thẳng tới cổ họng sáu người.
“Cực tốc đao pháp.”
Bàn tay Trung Thành như biến mất, chỉ thấy một dải sáng hiện lên, thanh phi kiếm đâm tới cổ họng hắn bị đánh văng đi cắm ngập vào dải núi gần đó. Cùng lúc có năm tiếng coong coong coong vang lên, Trung Thành nhìn sang, đám tu chân giả cũng nhìn sang, cùng tròn mắt.
“Linh quang tráo !?”
“Sao có thể !?”
Năm chiếc Nova, tất cả đều được bọc trong một lớp quang hạt màu xanh lá đặc trưng của linh tử, hình thành một vòng phòng hộ hình cầu, chặn đứng và đánh bật đi năm cây phi kiếm nhắm tới.
Hugh lúc này đã chỉnh lại được gọng kính, sợ hãi than: “Mẹ ơi, chút nữa thì chầu ông vải rồi. Mấy gã này toàn là Kim Đan !? R – Field chống lại một lần nữa mất một nửa năng lượng rồi.”
Linh quang tráo là thủ đoạn phòng ngự thường thấy nhất của tu chân giả, dùng thần thức tương tác với linh khí phóng xuất từ cơ thể, sau đó bện chúng thành những lưới linh tử dày đặc như chùm hạt, có tác dụng giảm bớt áp lực đánh vào, và có thể đánh văng công kích nhẹ nếu như đủ ngưng kết. GC Drive của Nova kết hợp với mạch văn và linh thạch lắp thêm vào, có thể mô phỏng dạng ứng dụng đơn giản này. Chỉ có điều, thần thức để ngưng kết thì không thay thế được, buộc phải có người có sóng não siêu cường để thao túng linh tử thay cho thần thức. Đó là lý do Hugh trở thành một gã cường hóa lệch thiên về sóng não. Hắn là người điều khiển tấm khiên của cả đội. Linh quang tráo nhân tạo này, còn được gọi là R-Field, nó bật hay tắt, đều do Hugh toàn quyền.
Bảy gã tu chân giả, có năm nam, hai nữ, tất cả đều thoáng khiếp sợ trước việc phàm nhân có thể sử dụng linh quang tráo, liền sững sờ chững lại một giây, lập tức bị Trung Thành bắt lấy cơ hội vọt tới áp sát.
“Cực tốc đao.”
“Linh quang tráo.”
Phựt.
Đầu gã tu chân giả này bay lên trời, trước đó vẫn không hiểu tại sao mình chết. Rõ ràng thời gian hắn mở linh quang tráo cũng vừa kịp, theo lý thì lưỡi đao không thể chạm đến mình.
Tại sao !?
Nếu hắn biết, cho dù là cường giả cận giới hoàng như Shaorin và Ren hay cao thủ Hóa Thần kỳ như Mặc Thời Võ, cũng đều không nhận ra được mình bị cực tốc đao sượt qua, chắc sẽ không hoang mang mà trợn mắt chết đi như vậy.
Đó là một trong những át chủ bài bí mật nhất của Trung Thành. Trong quá khứ, Shaorin cũng từng muốn tìm hiểu về nguồn gốc của cực tốc đao pháp này, nhưng người biết nó, thà tự nổ chết chứ không để lại manh mối gì.
“Sư huynh.”
Trung Thành chém chết ngay gã dẫn đội, cũng là người bắn thanh phi kiếm đầu tiên khiến hắn chút nữa cụt chân, và phục kích phi kiếm muốn hắn bay đầu. Địa vị trọng yếu của hắn khiến sáu người còn lại phát cuồng gào thét đánh tới, hoàn toàn bỏ qua năm thiếu niên bên dưới.
Hắn hừ lạnh, lắc mình, đôi cánh băng sương xoáy tròn quanh thân, tạo ra một lớp vụ khí hư ảo khiến tầm nhìn của sáu gã tu chân nhiễu nhiễu, nhưng với thần thức mạnh mẽ, cả đám vẫn dư sức điều khiển phi kiếm nhắm tới.
Sương mù quanh thân Trung Thành khiến phi kiếm đến gần hắn bị chậm lại, lại một vòng đao quét qua, sáu thanh phi kiếm cùng bị đánh bật. Thế nhưng một hàng pháp thuật hỏa cầu cũng theo sau đó đánh tới. Phá tan khí vụ, chấn bay Trung Thành.
Hắn bay ngược ra đằng sau, miệng thổ huyết, cánh tay cháy đen, bông hoa sen trước ngực sáng lên, khiến sương cốt hắn phủ lên một lớp băng tinh cứng rắn như kim cương, đồng thời vụ khí một lần nữa ngưng tụ sau lưng, giảm bớt áp lực va chạm. Nhưng cũng chẳng ngăn được hắn bị đánh bay vào vách núi thành một cái động không đáy, mất hút lưng chừng.
Từ trong động, một điểm sáng mang theo điện lưu dày đặc bắn ra.
“Rail gun.”
Phụt.
Lại một gã tu giả nhìn miệng bát trước ngực mình, vừa rồi phải tán đi linh quang tráo để quăng hỏa cầu, không ngờ chỉ một chút như vậy, đã bị đối phương bắt được, một súng đánh tới, mình có thể nhìn thấy bầu trời sau lưng mình qua cái lỗ ở lồng ngực.
“Triệu Sư Huynh. Đồ khốn, phàm nhân ti tiện, ta giết các người.”
“Hỏa vân vũ quyết.”
Nữ tu giả trong nhóm cuồng nộ, chỉ giao thủ chưa được vài giây, bên mình đã chết hai người. Dù đối phương ăn trọn một đám hỏa cầu công kích, đã vô lực tái chiến, thế nhưng tính mạng phàm nhân có thể so với tính mạng tiên nhân bọn họ sao. Những cái tiện mệnh này, đi chết hết đi.
“Không tốt, Hoàng sư muội muốn phát đại thuật, tản ra.”
Bốn người còn lại hoảng hốt lùi ra đằng sau. Toàn thân nữ tu tiên giả họ Hoàng kia lập tức sáng lên một lớp linh quang tráo, hai tay cô ta ôm trước ngực, toàn thân đỏ rực, ánh mắt hung tàn. Nhiệt khí nhanh chóng hội tụ áp người.
“Mẹ nó, cô ta muốn nổ. Ai đó làm gì đi.” Zoeya hét lớn.
Một bóng người lóe lên bên cạnh tu giả họ Hoàng, Fan le Franna với chiếc Nova được cải tạo phần thân dưới như chân chuột túi nhằm tăng sức bật và tốc độ di chuyển trên lục địa, chỉ một cú nhảy đã tiếp cận cô ta ở giữa trời, lăng chân đá quét xuống.
“Boong...”
Linh quang tráo vững chắc không thể bị một cước phá tan, Nova của Fan le Franna phát ra một tiếng rạn vỡ ở phần khung xương chân, nhưng cũng thành công đánh rơi cô ta xuống đất, tạo ra một lỗ tròn cùng vô số gạch vụn bắn tung tóe.
“Đến đây đến đây, kết thúc nhanh về ngủ nào.” Aria Rostbell đã trực sẵn ở điểm rơi, chỉ thoáng lùi lại để mục tiêu tiếp đất nhận chấn động, ngay lúc linh quang tráo do thần thức bị nhiễu mà hơi mỏng đi, cô ta dùng toàn lực đấm tới.
Ngoại trừ Zoeya, bốn người còn lại đều có vẻ mặt mang chút non nớt đặc trưng của thiếu niên chưa hoàn toàn trưởng thành. Độ tuổi của cả đám đều khoảng 15-16 tuổi, riêng Fan Le Franna mới chỉ có mười bốn.
Trung Thành năm nay đã 25, chênh lệch cả chục tuổi, hắn cũng đã thành một anh già rồi.
Mà, như vậy cũng tốt, ít nhất lúc chỉ huy sẽ không quá khó khăn.
“Làm quen một chút, tôi là Nguyễn Vũ Thành Trung, vừa mới lên hàm thiếu tướng, là đội trưởng chịu trách nhiệm về mọi hoạt động của tiểu độ MS số 11. Cũng là cấp trên trực tiếp của mấy người.”
“Chào sếp.” Năm thiếu niên, ngoại trừ Aria Rostbell, đồng thanh, dậm chân ưỡn ngực hô lớn.
Trung Thành gật đầu, tùy ý nói:
“Mọi người, tự giới thiệu lại một lần đi.”
Zoeya, gã thiếu niên có khuôn mặt bất cần đời, vén mái tóc dài đến vai của mình ngược lên, dùng một cái kẹp cố định nó vào, là người đầu tiên mở bát:
“Báo cáo, Zoeya Buller, hàm trung sĩ. Phi công của MS – Nova A381. Trọng trang hỏa lực hình. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo thị giác.”
Tiếp theo đến thiếu niên kính cận tóc xù, bộ dáng như otaku thiếu thốn hơi người:
“Báo cáo, Ivan Hughger Renate. Phi công của MS – Nova A367. Ưu hóa phát xạ và cảm nhận sóng não. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo não bộ.”
Sau đó đến thiếu nữ ngực phẳng tóc ngắn, khuôn mặt luôn cau có đầy vẻ bất mãn với xã hội:
“Báo cáo, Park Lena. Phi công của MS – Nova A348. Đột kích hình. Siêu năng lực gia, khả năng điều khiển kim loại.”
Tiếp đến cô bé tai thỏ:
“Vâng… à… vâng, báo cáo, Fan Le Franna. Phi công của MS – Nova A395. Trinh sát hình. Người cường hóa lệch giác quan, chủ đạo thính giác.”
Cuối cùng, đến thiếu nữ tóc dài ngực mẩy, đầy vẻ lười nhác như thiếu ngủ lâu năm:
“Báo cáoooo…. Aria Rostbell, Phi công của MS – Nova A374. Cận chiến hình. Siêu năng lực gia, khả năng khống chế trọng trường.”
Trung Thành không tỏ thái độ gì nhiều, chỉ gật đầu nói:
“Tốt, ngoại trừ tôi, mọi người hẳn đều xuất thân từ cùng một chỗ, đã sớm nắm rõ khả năng của nhau rồi. Để tiện cho việc quan sát và chỉ huy điều động, tôi cần thêm thông tin trực quan.”
“Ế. Phiền vậy. Tức là bây giờ chúng tôi phải diễn xiếc cho sếp ngắm ạ !?” Aria càu nhàu.
“Hay là sếp muốn đối luyện với chúng tôi !?” Zoeya liếm liếm chiếc khuyên vàng bấm trên môi cười nói.
Trung Thành lắc đầu nói:
“Không, chúng ta sẽ làm một nhiệm vụ, đơn giản thôi. Đặt bom vào cứ điểm.”
“Tôi sẽ đi cùng mọi người. Nhân tiện, tôi là loại hình bắn tỉa, xem ra trong đội chưa có vị trí này. Hợp tác vui vẻ.”
Năm thiếu niên nhìn nhau.
…
MS thế hệ mới của tiểu đội thứ 11 trực thuộc quyền quản lý của Trung Thành được gọi là Nova. Nếu tính thế hệ, thì đây đã là đời thứ năm.
Thế hệ thứ nhất là những bộ trang phục hỗ trợ phi hành gia đi vào vũ trụ, lúc đó chỉ có mấy công năng tạo ra bụi khí để phản lực mini đẩy phi hành gia di chuyển trong môi trường chân không, hiện đại một chút thì trang bị thêm vài khe lắp vũ khí để tự vệ.
Thế hệ thứ hai là trong kháng thần chiến, khi IMI đưa ra bản cải tiến thiết kế, biến những bộ giáp cồng kềnh thành mảnh giáp nano nhỏ gọn, bền hơn, nhẹ hơn, bó sát cơ thể, tiết kiệm được vô số khe lắp vũ khí. Mỗi một MS trong kháng thần chiến đều là một chiến đấu cơ hình người, độ linh hoạt cao, hỏa lực đa dạng.
Thế hệ thứ ba là sau khi kháng thần chiến kết thúc, tiếp cận được với văn minh thần tộc, học hỏi công nghệ làm thánh y của bọn họ, MS thế hệ này ngoại trừ giúp đỡ bay lượn, phòng thủ và trang bị vũ khí, còn có thể tăng cường sức mạnh vật lý của người sử dụng, dựa vào khả năng sắp xếp tế bào theo một hệ tiểu vũ trụ, thông qua quá trình nén ép và bùng nổ tiểu vũ trụ, có thể tăng cường sức mạnh của người sử dụng lên gấp hai mũ năm hoặc hai mũ bảy lần.
Thế hệ thứ tư là sau khi đến tiên giới, sử dụng kim đan còn sót lại của tiên nhân, để làm thành lò phản ứng kim đan (GCD – Golden Core Drive), loại bỏ nguy cơ tan vỡ tế bào khi sử dụng tiểu vũ trụ bùng nổ của thánh y, đồng thời cung cấp một nguồn năng lượng ổn định, giúp MS chiến đấu được trong một thời gian dài.
Thế hệ thứ năm, cũng là hiện tại, GCD-MS đã trở thành MS Nova, vẫn sử dụng công nghệ lò phản ứng kim đan và khả năng tăng phúc thể năng mạnh mẽ của thánh y thần tộc, Nova còn được trang bị mạch văn. Là một loại sản phẩm hỗn hợp giữa hệ mạch quang thường dùng của MS và văn minh phù tự của thần tọc.
Mạch văn kết cấu như một trận pháp sơ cấp, cần đưa linh lực vào để kích hoạt. Với thiết kế mạch văn, cho dù là người không có siêu năng lực, không tu tiên, cũng có thể sử dụng pháp thuật. Dĩ nhiên vì sự ổn định của GC Drive khiến nó khó có thể phát ra được một trường linh lực lớn để tạo ra những kỹ năng bùng nổ, các Nova đều được trang bị thêm một khe lắp linh thạch như nguồn năng lượng phụ để tiêu hao.
Chỉ cần kim đan còn xoay, linh lực ổn định tạo ra có thể giúp GC drive hoạt động vĩnh cửu, thế nhưng nếu cưỡng ép kim đan xoay quá định mức, sẽ khiến nó hao mòn dần và nứt vỡ. Khe cắm linh thạch hoạt động giống như ổ đạn, và Nova sau khi được lắp linh thạch, sẽ thành súng máy.
Vì mạch văn kết cấu phức tạp, không thể thay thế toàn bộ tuyến mạch quang bằng mạch văn được, hơn nữa người sử dụng MS đa số đều không có thần thức để có thể ứng dụng hoàn mỹ pháp thuật phát ra, các Nova thường được chia thành năm loại hình với các mạch văn pháp thuật cố định. Ví dụ trinh sát hình được lắp đặt mạch văn giúp thao túng gió, dùng để tăng tốc và tăng khả năng cảm ứng của người sử dụng. Hỏa lực hình thường được lắp mạch văn hỗ trợ bộc phá, tăng sát thương của viên đạn bắn ra v..v...
Vì mạch văn khiến cho Nova không thể lượng sản đại trà, yêu cầu của người sử dụng Nova cũng được đề cao rất khắt khe. Để tối ưu hóa khả năng sử dụng Nova, một nhóm thanh thiếu niên được IMI nuôi dưỡng từ nhỏ đã phải tham gia một khóa phẫu thuật biến cách, trở thành người cường hóa lệch giác quan.
Giống như người mù sẽ có thính giác tốt hơn, việc điều chỉnh các giác quan theo mục đích sử dụng của Nova, sẽ tạo ra những phi công phù hợp nhất.
Lena, Hugh, và Zoeya là những đứa trẻ tiêu biểu cho phong trào cường hóa lệch này.
Trung Thành vừa bay là là vừa bóp nắm đấm, hắn nói với Hans không nên sử dụng clone ra chiến trường, thì thằng cha này lập tức sử dụng trẻ mồ côi thu dưỡng để phẫu thuật cường hóa.
Mặc dù biết rằng Hans không có ý định gì xấu, nhưng Trung Thành vẫn chán ghét loại phẫu thuật cường hóa này theo bản năng. Theo hắn, từ từ mạnh mẽ lên bằng chính sức lực của mình mới thực sự là con đường đúng. Nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ thôi, chính thực lực của hắn bây giờ có được cũng là nhờ cướp đoạt và đi theo con đường biến cách, lấy đâu ra tư cách để xỉa xói người khác.
Nhưng mà dù sao, ít nhất thì cũng để hắn trông nom những đứa trẻ này đi.
Ánh mắt nhìn về năm thiếu niên được bao bọc trong lớp linh tử tạo thành ngụy trang quang học phía trước, Trung Thành thầm tự nhủ.
...
Tọa độ điểm đặt bom nằm giữa một miệng núi lửa thuộc tầng trời thứ sáu. Khỏi cần nghĩ cũng biết, bom mà nổ, là núi lửa phun, tất cả sẽ tắm nước nóng.
Miệng núi lửa ngập trong mùi lưu huỳnh và khoáng chất, không khí nóng nực giống như xuyên qua lớp khiên chắn năng lượng khiến năm người đều không tự chủ được đổ mồ hôi. Hệ thống cân bằng sinh học trong Nova lập tức phát động, một luồng khí lạnh nhanh chóng được tổ hợp tạo ra, thổi nhè nhẹ quanh người các phi công, sắc mặt mọi người mới dễ chịu lên một chút. Riêng Trung Thành, sau lưng hắn tỏa ra một đôi cánh băng sương, khí lạnh lúc nào cũng quanh quẩn, bách hỏa bất xâm.
“Làm nhanh, rút gọn. Chỗ này là địa bàn của Hỏa Vân Động, quanh đây rất có thể có tu chân giả canh giữ.”
“Rõ.”
Năm thiếu niên đồng thanh ứng lệnh, lập tức tan ra cảnh giới bốn phía, để Trung Thành và Hugh tiến đến trung tâm miệng núi, đặt bom.
Công tác rất nhanh hoàn thành, bom là loại hẹn giờ, cũng có thể thao tác từ xa, chỉ việc đặt nó vào miệng núi, rồi về nhà bấm nút, vạn sự đơn giản.
Sau đó sáu người tập họp, nhanh chóng rút lui.
Đặt bom hoàn thành, mấy thứ đồ như bom đạn, người tiên giới còn rất lạ lẫm, không phải lo có chuyên gia gỡ bom nào đó phá hoại. Tâm tình căng thẳng của cả đám liền thả lỏng, đến đây nhiệm vụ coi như đã hoàn tất 90%.
“Sếp, ngài là siêu năng lực gia, hay là ma khoa nghiên cứu giả !?” Hugh bay song song cùng Trung Thành, đẩy đẩy gọng kính, tò mò hỏi.
“Cả hai !?” Trung Thành đáp, hắn cũng không biết nên xếp mình vào loại hình gì bây giờ.
“Không phải chứ !? Làm sao làm được, siêu năng lực ẩn trong genre, nếu có hai loại sẽ gây xung đột mà !?” Hugh tròn mắt, giọng nói không giấu vẻ ngạc nhiên.
“Tình hình của tôi hơi khác người một chút. Năng lực sử dụng băng, đến từ vật ngoại thân. Với nó, tôi có thể sử dụng một chút ma pháp, nhưng không nhiều. Có lẽ là do học thức về chuyển hóa của trận pháp lục mang tinh vẫn chưa đâu vào đâu cả.” Trung Thành nghĩ nghĩ đáp.
“Ây, đáng tiếc, em còn tưởng sếp là thiên sinh dị bẩm gì đó, thật có giá trị nghiên cứu.” Hugh lẩm bẩm tiếc nuối.
Trung Thành nhíu mày:
“Cậu...”
“Vâng.” Hugh ngẩn người hỏi.
“Quen biết Hans phải không !?”
“Ủa, sếp biết ngài Hans ạ !? Thần tượng của em đó sếp, những dự án nghiên cứu và cải tạo người ngài ấy đề ra, hoàn toàn có thể giúp nhân loại thăng hoa, trở thành một tầng thứ sinh mạng mới, thậm chí siêu việt tiên phật thần ma, trở thành chủng tộc ưu tú nhất....”
Trung Thành đang bay song song với Hugh, lập tức xoay người, quét chân đá ngang eo của hắn, khiến thiếu niên này văng kính, bay đập vào ngọn núi bên đường, đánh ra một hồi đá vụn lả tả.
Bốn người còn lại giật mình kinh ngạc, nhưng còn chưa kịp phẫn nộ, thì một đoàn linh quang quét qua, một thanh phi kiếm bọc trong dải sáng bắn vọt tới chỗ Hugh đang bay lúc trước, lúc này chỉ vừa sượt qua chân Trung Thành, chém ra một rạch máu dài.
“Có phục kích.” Fan le Franna kinh hãi hét lên. Đôi tai thỏ trên đầu dựng đứng, nghe theo hướng gió, kích hoạt hệ thống quét hình truyền tải hình ảnh dựng bằng sóng âm lên hệ thống thông tin của cả đội.
Một tiểu đội gồm bảy gã tu chân giả, đang bay đến chỗ này. Công kích phát ra từ gã đi đầu là Kim Đan thượng phẩm, khoảng cách công kích đã ngoài trăm km. Vượt quá ngưỡng phản ứng của Fan le Franna.
Trên thực tế, Trung Thành cũng không phản ứng kịp, hắn chỉ cảm thấy nguy hiểm bằng trực giác cực kỳ nhạy bén, nên mới thuận chân đá Hugh sang một bên. Thế nhưng chính vì không biết được công kích là dạng gì, hắn cũng không kịp thu chân, chút nữa thì đã thành què cụt.
Khi Fan le Franna có phản ứng và tập trung cảm nhận, toàn bộ đội hình của đối phương lập tức hiển lộ rõ ràng. Tầm cảm ứng của cô bé thỏ này không hề thua kém thần thức của tu chân giả, nhưng cần phải tập trung mới được.
“Bay vào dãy núi.” Trung Thành trầm giọng ra lệnh, đôi cánh băng sương sau lưng vỗ nhẹ, áp suất khí lập tức đẩy hắn bắn vọt đi.
Bốn thiếu niên và Hugh đang lồm cồm nhặt kính bò dậy cũng gật đầu, phóng theo sau.
Từ đằng xa, bảy quang điểm lóe lên, lại một đợt phi kiếm nữa bắn tới.
Bùm bùm bùm.
Phi kiếm bắn tung rặng đá, nhưng đây là tầng trời thứ sáu, vật chất ngưng tụ và kiên cố hơn rất nhiều, tu giả kim đan kỳ muốn đánh vỡ một đoạn núi, cũng phải toàn lực mới làm được. Bảy thanh phi kiếm bắn tới bị địa hình cản trở, ngoan cường đập phá cũng chỉ tạo ra một hố sâu khoảng năm mét. Rồi bất lực thu về.
Công kích từ xa cần thần thức tập trung và linh lực thôi động vô cùng tiêu hao, bảy tu giả này truyền âm nhập mật với nhau, rồi nhanh chóng phóng tới.
“Cắt đuôi được không !?”
“Không được thưa thiếu tướng, bọn họ có linh chu.”
Fan le Franna lại quét hình, một bản đồ lập thể hiện lên, hình dáng đối phương được xây dựng trên các phương khối lập thể không rõ ràng, nhưng cũng đủ nhìn thấy cả đám đang cưỡi một pháp bảo hình thuyền, gia tốc cực nhanh.
Trung Thành bay lên khỏi dãy núi, nhấc súng nhắm về phía đối phương. Khoảng cách này vô cùng thích hợp để bắn tỉa. Nào ngờ hắn vừa nhô đầu lên, một thanh phi kiếm lập tức trượt qua má. Kiếm khí sắc bén khiến má phải hắn đau rát như vừa bị tát. Vô số hạt máu nhỏ rịn ra.
Thần thức của tu chân giả quét hình vô cùng toàn diện, trong phạm vi cảm nhận của bọn họ, ẩn núp không có quá nhiều ý nghĩa. Địa hình cản trở tạo ra ưu thế cũng rất hạn chế. Dù đã biết trước và đề phòng, nhưng phi kiếm công kích rất khó lường. Chẳng thể tiến hành phán đoán và né tránh như đạn được.
Gã tu giả điều khiển thanh phi kiếm này đã đặt sẵn nó bên ngoài rặng núi, chỉ cần thần thức phát hiện có người muốn nhoi đầu lên, sẽ lập tức điều khiển nó bắn tới. Nếu Trung Thành không cẩn thận và phản ứng nhanh, đã bay đầu.
“Sếp, đối phương đã sắp tiếp cận rồi.”
Chỉ vài giây.
Linh chu này bay vượt quá siêu âm không biết bao nhiêu lần, là pháp bảo cao cấp.
Fan le Franna vừa dứt lời, trên bầu trời lập tức xuất hiện sáu điểm sáng như sao băng, phát ra tiếng gió rít lạnh người, bắn xuống chỗ họ.
“Tản ra.”
Bùm bùm bùm bùm...
Một vùng đất bị đánh lõm xuống, sáu thanh phi kiếm mang theo kiếm khí lăng lệ đánh bật cả một dải đất kèm mấy tiếng nổ tưng bừng như tạc đạn. Dưới lớp khói bụi, sáu thanh phi kiếm gia tốc không ngừng, đâm ra sáu hướng, nhắm thẳng tới cổ họng sáu người.
“Cực tốc đao pháp.”
Bàn tay Trung Thành như biến mất, chỉ thấy một dải sáng hiện lên, thanh phi kiếm đâm tới cổ họng hắn bị đánh văng đi cắm ngập vào dải núi gần đó. Cùng lúc có năm tiếng coong coong coong vang lên, Trung Thành nhìn sang, đám tu chân giả cũng nhìn sang, cùng tròn mắt.
“Linh quang tráo !?”
“Sao có thể !?”
Năm chiếc Nova, tất cả đều được bọc trong một lớp quang hạt màu xanh lá đặc trưng của linh tử, hình thành một vòng phòng hộ hình cầu, chặn đứng và đánh bật đi năm cây phi kiếm nhắm tới.
Hugh lúc này đã chỉnh lại được gọng kính, sợ hãi than: “Mẹ ơi, chút nữa thì chầu ông vải rồi. Mấy gã này toàn là Kim Đan !? R – Field chống lại một lần nữa mất một nửa năng lượng rồi.”
Linh quang tráo là thủ đoạn phòng ngự thường thấy nhất của tu chân giả, dùng thần thức tương tác với linh khí phóng xuất từ cơ thể, sau đó bện chúng thành những lưới linh tử dày đặc như chùm hạt, có tác dụng giảm bớt áp lực đánh vào, và có thể đánh văng công kích nhẹ nếu như đủ ngưng kết. GC Drive của Nova kết hợp với mạch văn và linh thạch lắp thêm vào, có thể mô phỏng dạng ứng dụng đơn giản này. Chỉ có điều, thần thức để ngưng kết thì không thay thế được, buộc phải có người có sóng não siêu cường để thao túng linh tử thay cho thần thức. Đó là lý do Hugh trở thành một gã cường hóa lệch thiên về sóng não. Hắn là người điều khiển tấm khiên của cả đội. Linh quang tráo nhân tạo này, còn được gọi là R-Field, nó bật hay tắt, đều do Hugh toàn quyền.
Bảy gã tu chân giả, có năm nam, hai nữ, tất cả đều thoáng khiếp sợ trước việc phàm nhân có thể sử dụng linh quang tráo, liền sững sờ chững lại một giây, lập tức bị Trung Thành bắt lấy cơ hội vọt tới áp sát.
“Cực tốc đao.”
“Linh quang tráo.”
Phựt.
Đầu gã tu chân giả này bay lên trời, trước đó vẫn không hiểu tại sao mình chết. Rõ ràng thời gian hắn mở linh quang tráo cũng vừa kịp, theo lý thì lưỡi đao không thể chạm đến mình.
Tại sao !?
Nếu hắn biết, cho dù là cường giả cận giới hoàng như Shaorin và Ren hay cao thủ Hóa Thần kỳ như Mặc Thời Võ, cũng đều không nhận ra được mình bị cực tốc đao sượt qua, chắc sẽ không hoang mang mà trợn mắt chết đi như vậy.
Đó là một trong những át chủ bài bí mật nhất của Trung Thành. Trong quá khứ, Shaorin cũng từng muốn tìm hiểu về nguồn gốc của cực tốc đao pháp này, nhưng người biết nó, thà tự nổ chết chứ không để lại manh mối gì.
“Sư huynh.”
Trung Thành chém chết ngay gã dẫn đội, cũng là người bắn thanh phi kiếm đầu tiên khiến hắn chút nữa cụt chân, và phục kích phi kiếm muốn hắn bay đầu. Địa vị trọng yếu của hắn khiến sáu người còn lại phát cuồng gào thét đánh tới, hoàn toàn bỏ qua năm thiếu niên bên dưới.
Hắn hừ lạnh, lắc mình, đôi cánh băng sương xoáy tròn quanh thân, tạo ra một lớp vụ khí hư ảo khiến tầm nhìn của sáu gã tu chân nhiễu nhiễu, nhưng với thần thức mạnh mẽ, cả đám vẫn dư sức điều khiển phi kiếm nhắm tới.
Sương mù quanh thân Trung Thành khiến phi kiếm đến gần hắn bị chậm lại, lại một vòng đao quét qua, sáu thanh phi kiếm cùng bị đánh bật. Thế nhưng một hàng pháp thuật hỏa cầu cũng theo sau đó đánh tới. Phá tan khí vụ, chấn bay Trung Thành.
Hắn bay ngược ra đằng sau, miệng thổ huyết, cánh tay cháy đen, bông hoa sen trước ngực sáng lên, khiến sương cốt hắn phủ lên một lớp băng tinh cứng rắn như kim cương, đồng thời vụ khí một lần nữa ngưng tụ sau lưng, giảm bớt áp lực va chạm. Nhưng cũng chẳng ngăn được hắn bị đánh bay vào vách núi thành một cái động không đáy, mất hút lưng chừng.
Từ trong động, một điểm sáng mang theo điện lưu dày đặc bắn ra.
“Rail gun.”
Phụt.
Lại một gã tu giả nhìn miệng bát trước ngực mình, vừa rồi phải tán đi linh quang tráo để quăng hỏa cầu, không ngờ chỉ một chút như vậy, đã bị đối phương bắt được, một súng đánh tới, mình có thể nhìn thấy bầu trời sau lưng mình qua cái lỗ ở lồng ngực.
“Triệu Sư Huynh. Đồ khốn, phàm nhân ti tiện, ta giết các người.”
“Hỏa vân vũ quyết.”
Nữ tu giả trong nhóm cuồng nộ, chỉ giao thủ chưa được vài giây, bên mình đã chết hai người. Dù đối phương ăn trọn một đám hỏa cầu công kích, đã vô lực tái chiến, thế nhưng tính mạng phàm nhân có thể so với tính mạng tiên nhân bọn họ sao. Những cái tiện mệnh này, đi chết hết đi.
“Không tốt, Hoàng sư muội muốn phát đại thuật, tản ra.”
Bốn người còn lại hoảng hốt lùi ra đằng sau. Toàn thân nữ tu tiên giả họ Hoàng kia lập tức sáng lên một lớp linh quang tráo, hai tay cô ta ôm trước ngực, toàn thân đỏ rực, ánh mắt hung tàn. Nhiệt khí nhanh chóng hội tụ áp người.
“Mẹ nó, cô ta muốn nổ. Ai đó làm gì đi.” Zoeya hét lớn.
Một bóng người lóe lên bên cạnh tu giả họ Hoàng, Fan le Franna với chiếc Nova được cải tạo phần thân dưới như chân chuột túi nhằm tăng sức bật và tốc độ di chuyển trên lục địa, chỉ một cú nhảy đã tiếp cận cô ta ở giữa trời, lăng chân đá quét xuống.
“Boong...”
Linh quang tráo vững chắc không thể bị một cước phá tan, Nova của Fan le Franna phát ra một tiếng rạn vỡ ở phần khung xương chân, nhưng cũng thành công đánh rơi cô ta xuống đất, tạo ra một lỗ tròn cùng vô số gạch vụn bắn tung tóe.
“Đến đây đến đây, kết thúc nhanh về ngủ nào.” Aria Rostbell đã trực sẵn ở điểm rơi, chỉ thoáng lùi lại để mục tiêu tiếp đất nhận chấn động, ngay lúc linh quang tráo do thần thức bị nhiễu mà hơi mỏng đi, cô ta dùng toàn lực đấm tới.
Tác giả :
Zozohoho