Huyết Long Công Tử
Quyển 3 - Chương 36: Tứ kết bắt đầu
“ Không biết khách quan tới tiệm rách nát này để mua gì nào….” người trung niên đó lên tiếng, nhìn Long Phong mà nói. Long Phong quan sát người trung niên đó một lúc rồi lên tiếng:”Ở đây có vũ khí nào sắc bén không?”
“ Có, khách quan cứ tự nhiên mà xem, đây là những vũ khí tốt nhất ở tiệm ta, ngài muốn mua cái nào đều được…” tên trung niên tỏ vẻ không hiểu mà chỉ qua một bên, Long Phong nghe xong thì cười một cái khiến tên trung niên thắc mắc.
“ Vậy ngài không hiểu ý ta rồi, ta muốn những cây vũ khí có thể giết người, sắc bén không phải là nói tốt hay không, mà nó có thể giúp ta giết kẻ địch. Thế nào ngài có không?” Long Phong nhìn tên trung niên mà làm rõ ý của hắn, khiến cho hắn giật mình. Tên trung niên hai mắt nhíu lại, quan sát Long Phong một cái rồi nói:” Ta có những cây như thế, những thứ vũ khí có thể cướp mạng kẻ thù trong chớp lát nhưng liệu cậu có thể sử dụng nó không….”
Long Phong nghe xong thì cười, lập tức bắt đầu tràn sát khí ra đè ngược lại lên người tên trung niên đó, tên trung niên trong chốc lát lập tức lùi lại hai bước, hắn giật mình nhìn Long Phong trước mặt với vẻ mặt cực kì ngạc nhiên và sợ hãi, run rẩy với lượng sát khí kinh khủng phát ra từ Long Phong.
“ Tốt, sát khí thật nặng và mạnh….không biết ta có thể thỉnh danh của công tử không?” Tên trung niên kính phục đứng dậy và hỏi.
“ Chỉ là một đệ tử của La Sinh phái thôi, mau đem ta đi xem tác phẩm của ngươi nào…” Tên trung niên gật đầu sau đó xoay người, Long Phong thấy thế thì bước theo, đi vào trong một căn phòng nhỏ. Tên trung niên thắp sáng căn phòng lên rồi đến trước một cái tủ, gõ hai cái, rồi tiếp hai cái thì một mật thất được mở ra. Long Phong cùng tên trung niên đó đi xuống dưới, Long Phong nhìn hắn thì cũng lên tiếng hỏi:” Không biết vị đại sư này tên gì?”
“ ta đây chỉ là một tên vô danh thôi, công tử không cần biết làm gì, còn nếu công tử vẫn muốn biết thì cứ gọi ta là lão Sở đi…” tên trung niên lên tiếng tự nhận là lão Sở, Long Phong thì không nói gì, có tên chủ yếu là để gọi cho dễ thôi.
Khi bước xuống tới nơi thì trước mặt Long Phong là một sảnh rộng lớn, khắp mọi nơi là vũ khí, kiếm, thương, cung, đao, chùy……, hơn nữa chất lượng của những vũ khí này đều là Kim Ngân trở lên, tuy chỉ là sơ giai nhưng cũng đủ cho người ta khiếp sợ. Hắn đi lại cầm lên đại một món mà quan sát, chất lượng phải nói là không chê được, nhẹ nặng đều có, và hơn nữa mỗi loại vũ khí này hắn đều cảm nhận được linh khí trời sinh, tức là vũ khí sinh ra đã có tâm.
Nhìn thấy gần cuối đuôi kiếm có in một chữ Sở nhỏ, hắn nhớ lại cái gì mà nói:” Không ngờ các ngươi thật sự tồn tại...ta cũng tưởng rằng đó chỉ là truyền thuyết…”. Lão Sở nghe Long Phong nói mà giật mình, đối với hắn cái mà hắn sợ nhất không phải là chết mà là bí mật của mình đã chôn đi năm xưa bị người khác đào lên. Cai bí mật mà hắn không hề muốn ai biết hoặc là cho ai biết hết.
“ Ta không hiểu công tử nói gì?”
“ Được rồi, vậy thì để ta kể lại một câu chuyện xưa vậy, 100 năm trước Kim Triều là một quốc gia được biết đến như là một địa ngục, và đứng đầu địa ngục đó là vị vua mà ai ai cũng sợ, Huyết Đế Hoàng Ma. Với sự chống đối từ triều đình hiện tại và ngũ đại gia tộc bây giờ nên hắn đã bị giết, triều đình cũ đã được đổi mới. Nhưng có một số điều mà không ai biết đó là số vũ khí mà quân đội hắn dùng là do ai luyện, sắc bén và mạnh mẽ khác thường, và cứ từ từ không ai còn thắc mắc và chuyện này được lãng quên….”
“ Đúng, cái ta nói chính là một gia tộc đã bị càn quét cùng với hoàng tộc cũ, là một gia tộc phải nói là thiên hạ đệ nhất luyện khí sư, ta nói có đúng không nào, thành viên sóng sót của Sở Khí Bảo Gia, Sở gia nhân…..” Long Phong vừa dứt lời thì tên lão Sở liền nhào tới, tay lúc nào đã cầm một thanh kiếm chém tới, nhưng bỗng nhưng chân hắn liền bị tê liệt, kiếm hạ tới Long Phong thì bị một lực lượng vô hình chặn lại, hắn giật mình nói:” Hóa Khí thành Vô Hình, ngươi là một võ vương….”
“ Đúng, ta là một võ vương, hơn nữa còn rất mạnh…”
“ Không biết các hạ muốn gì với ta nào…”
“ Trước hết nói tên của ngươi xem nào…” Long Phong thấy hắn đã chịu hợp tác liền cười gật đầu, sau đó hỏi tên.
“ Tại hạ Sở Lăng, là người sống sót cuối cùng của Sở gia nên mong tiền bối không cần phải lo lắng gì, ta cũng đã chuẩn bị chết..” Sở Lăng nói xong liền nhắm hai mắt lại, Long Phong nhìn thấy thế thì cười, rồi lên tiếng:” Ta không hề có ý giết người, ngược lại còn cho ngươi cơ hội để lấy lại danh tiếng cho Sở gia các ngươi…”
Sở Lăng cười chế nhạo bản thân rồi nói:” Làm sao mà có thể khôi phục nữa chứ,...”
“ Ta đâu có nói là ngươi phải khôi phục danh tiếng của Sở gia các ngươi ở đây chứ…”Long Phong cười lắc đầu nói
“ Vậy thì ở đâu..” Sở Lăng vừa dứt lời thì Long Phong liền chỉ lên trên trời, một hồi sau Sở Lăng cuối cùng cũng hiểu ý giật mình mà hỏi:” Làm sao có thể chứ, ta là gì có đủ lực lượng mà lên đó chứ…”
“ Ngươi không đủ, nhưng Long Phong ta đây đủ. Chỉ cần ngươi theo ta, làm việc cho ta thì ta sẽ cho ngươi danh tiếng, danh tiếng đủ để hồi phục Sở gia ngươi ở một nơi hoàn toàn mới mẻ, thế nào, có dám đi theo ta không? Long Phong hai mắt tràn ra tự tin nhìn Sở Lăng mà nói, khí thế vương giả một lần nữa tràn ra đánh sâu vào tâm của Sở Lăng.
Hắn nhìn Long Phong chằm chằm, hai mắt ươn ướt, trong lòng mừng rỡ vì hắn đã tìm được người mà hắn có thể bán mạng để đổi lại sự giúp đỡ. Hắn không cần biết người nào là ma hay quỷ, chỉ cần cho hắn thứ hắn cần hắn có thể bán linh hồn của mình. Ngoài ra người đứng trước mặt hắn là Kim vương gia nổi tiếng khắp Hạ Vực, đi theo hắn cũng không oan uổng chút nào, dù không khôi phục được Sở gia nhưng làm việc cho một người có mộng lớn như thế cũng thấy rất xứng đáng..:” Sở Lăng tham kiến thiếu gia, ta đây xin thề chỉ cần một hơi thở thì luôn luôn bán mạng vì thiếu gia…”
“ Được rồi, ngươi mà chết thì làm sao mà thấy được Sở gia ra đời và phát triển lại chứ…” Long Phong cười nói, rồi quắc tay cho hắn đứng dậy
“ Đúng, đúng nhỉ….” Sở Lăng cười nói
“ Ngoài ngươi ra còn có người nào sống sót cuối cùng của Sở gia không?”, Sở Lăng nghe xong thì gật đầu, rồi chờ đợi Long Phong nói tiếp. Hắn suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng:” Trong khoảng thời gian này, sắp xếp và tập hợp tất cả người còn sống sót của Sở gia, ta sẽ chuyển các ngươi đến một nơi. Ở nơi đó chính là thiên đường luyện khí sư và sinh sống cho các ngươi. Ở đó sẽ có người hướng dẫn các ngươi công việc, và ta sẽ sắp xếp mở đường ở bên trên trước rồi đón các ngươi, có ý kiến gì không?”
“ Thuộc hạ tuân theo mọi sắp xếp của thiếu gia…”
“ Được rồi, vậy thì ta đi trước, những vũ khí này ta lấy trước để khỏi vướng tay. Tập hợp tất cả người lại rồi ta sẽ cho người đến đón các ngươi, tới đó mà chăm chú làm việc, ta không muốn kẻ nào ăn không ngồi rồi biết chưa…” Long Phong một tay quơ lấy hết toàn bộ vũ khí ở đây rồi nói. Sau đó đưa cho hắn một cái nhẫn rồi nói:” Đây là nhẫn chứng minh thân phân đội trưởng của ngươi, có nó thì ngươi sẽ có thân phận ở chỗ ta làm việc...nhớ kĩ chỉ cần ta biết các ngươi có ý chống đối hoặc lạm dụng….thì chết….”
Thấy một luồng sát khí xém chút nữa bóp nghẹt hắn, Sở Lăng sợ hãi quỳ xuống và nói:”Thuộc hạ xin hứa không làm thiếu gia thất vọng!”
“ Tốt, ta cũng nên trở về, ngươi mau chóng sắp xếp đi, thời gian ta phá Vực cũng không còn lâu nữa, ngoài ra nên giữ kín miệng…”
“ Thuộc hạ đã hiểu..” Sở Lăng vừa trả lời thì Long Phong lập tức biến mất, thấy Long Phong đã đi, Sở Lăng thở dài rồi ngồi bệt xuống dưới đất, nói thầm:” Xem ra lần này Sở gia có hi vọng phục hồi rồi…..”
Còn Long Phong sau khi rời đi liền nhanh chóng trở lại sàn đấu, khi đáp xuống thì hắn đi tới ngồi bên cạnh La Sinh Liên rồi hỏi:” Trận thứ mấy rồi…”
“ Mới bắt đầu trận thứ ba giữa Xuất Thu và Hoàng Gia viện, hai trận đầu tiên thì là Vạn Kim Triều thắng lợi và Kim Triều thắng lợi. “
“ Muội nói cái gì, Kim Tinh phái thất bại à…”
“ Đúng vậy, kết quả khiến chúng ta rất bất ngờ, bọn họ cũng chỉ dùng bốn người, ăn đậm ba trận đầu tiên. “ La Sinh Liên ánh mắt buồn bã mà gật đầu rồi giải thích, còn Long Phong thì ánh mắt nghiêm trọng mà nhìn về mấy người Vạn Kinh đang ngồi bên kia mà quan sát. Còn bên kia thì Kim Tinh phái buồn bã mà ngồi, ánh mắt Kim Tinh Lan rất là buồn, nhưng phụ thân nàng thì cười mà an ủi.
Hắn cũng rất muốn qua nhưng đề phòng có ai nhận ra, dù sao sáng sớm khi gặp lại Hoàng Tinh Nguyệt, Long Phong nhanh chóng đeo một cái mặt nạ nên nàng không nhận ra là ai với ai.Hắn thở dài một cái rồi tập trung nhìn về phía sàn đấu, La Sinh Liên nắm tay hắn rồi lắc đầu, sau đó cười cũng nhìn lên bên trên.
Long Phong nhìn thấy trận đầu tiên là giữa Mã Siêu với một thành viên của Xuất Thu. Với trình độ thương pháp truyền từ Mã Đằng, Mã Siêu nhanh chóng đánh bại người từ bên Xuất Thu, cũng mặc kệ là mình cùng nước với hắn. Bên trên thì La Thế nhìn qua Vấn Thiên cười nói:”Đệ tử học viện của ngươi cũng vô tình nhỉ, cùng nước mà ra tay nặng thế..”
“ Trên chiến trường không phân biệt ai với ai, nhanh gọn và thắng, đó mới là đệ tử của Hoàng Gia viện chúng ta…”
Sau trận của Mã Siêu, thì trận đấu đơn tiếp theo thì Hoàng Gia học viện thua, Vân Hằng và một người nữ nhân khác đánh đôi thì thắng, sau đó trận đánh tam của Cổ Tâm, Mã Siêu và Mã Vân và người bên Xuất Thu thì bên Xuất Thu thắng. Cuối cùng tỉ số là 2-2, đâm ra mỗi bên phải đánh trận cuối cùng.
Trận cuối cùng bắt đầu, đấu đơn thì Liễu Tùng và bên Xuất Thu là một người áo trắng. La Sinh Liên nhìn thấy Liễu Tùng lên thì nói:” Xem ra trận này Hoàng Gia viện thắng rồi…”
“ Chưa chắc…..” Long Phong lắc đầu mà nói
“ Có, khách quan cứ tự nhiên mà xem, đây là những vũ khí tốt nhất ở tiệm ta, ngài muốn mua cái nào đều được…” tên trung niên tỏ vẻ không hiểu mà chỉ qua một bên, Long Phong nghe xong thì cười một cái khiến tên trung niên thắc mắc.
“ Vậy ngài không hiểu ý ta rồi, ta muốn những cây vũ khí có thể giết người, sắc bén không phải là nói tốt hay không, mà nó có thể giúp ta giết kẻ địch. Thế nào ngài có không?” Long Phong nhìn tên trung niên mà làm rõ ý của hắn, khiến cho hắn giật mình. Tên trung niên hai mắt nhíu lại, quan sát Long Phong một cái rồi nói:” Ta có những cây như thế, những thứ vũ khí có thể cướp mạng kẻ thù trong chớp lát nhưng liệu cậu có thể sử dụng nó không….”
Long Phong nghe xong thì cười, lập tức bắt đầu tràn sát khí ra đè ngược lại lên người tên trung niên đó, tên trung niên trong chốc lát lập tức lùi lại hai bước, hắn giật mình nhìn Long Phong trước mặt với vẻ mặt cực kì ngạc nhiên và sợ hãi, run rẩy với lượng sát khí kinh khủng phát ra từ Long Phong.
“ Tốt, sát khí thật nặng và mạnh….không biết ta có thể thỉnh danh của công tử không?” Tên trung niên kính phục đứng dậy và hỏi.
“ Chỉ là một đệ tử của La Sinh phái thôi, mau đem ta đi xem tác phẩm của ngươi nào…” Tên trung niên gật đầu sau đó xoay người, Long Phong thấy thế thì bước theo, đi vào trong một căn phòng nhỏ. Tên trung niên thắp sáng căn phòng lên rồi đến trước một cái tủ, gõ hai cái, rồi tiếp hai cái thì một mật thất được mở ra. Long Phong cùng tên trung niên đó đi xuống dưới, Long Phong nhìn hắn thì cũng lên tiếng hỏi:” Không biết vị đại sư này tên gì?”
“ ta đây chỉ là một tên vô danh thôi, công tử không cần biết làm gì, còn nếu công tử vẫn muốn biết thì cứ gọi ta là lão Sở đi…” tên trung niên lên tiếng tự nhận là lão Sở, Long Phong thì không nói gì, có tên chủ yếu là để gọi cho dễ thôi.
Khi bước xuống tới nơi thì trước mặt Long Phong là một sảnh rộng lớn, khắp mọi nơi là vũ khí, kiếm, thương, cung, đao, chùy……, hơn nữa chất lượng của những vũ khí này đều là Kim Ngân trở lên, tuy chỉ là sơ giai nhưng cũng đủ cho người ta khiếp sợ. Hắn đi lại cầm lên đại một món mà quan sát, chất lượng phải nói là không chê được, nhẹ nặng đều có, và hơn nữa mỗi loại vũ khí này hắn đều cảm nhận được linh khí trời sinh, tức là vũ khí sinh ra đã có tâm.
Nhìn thấy gần cuối đuôi kiếm có in một chữ Sở nhỏ, hắn nhớ lại cái gì mà nói:” Không ngờ các ngươi thật sự tồn tại...ta cũng tưởng rằng đó chỉ là truyền thuyết…”. Lão Sở nghe Long Phong nói mà giật mình, đối với hắn cái mà hắn sợ nhất không phải là chết mà là bí mật của mình đã chôn đi năm xưa bị người khác đào lên. Cai bí mật mà hắn không hề muốn ai biết hoặc là cho ai biết hết.
“ Ta không hiểu công tử nói gì?”
“ Được rồi, vậy thì để ta kể lại một câu chuyện xưa vậy, 100 năm trước Kim Triều là một quốc gia được biết đến như là một địa ngục, và đứng đầu địa ngục đó là vị vua mà ai ai cũng sợ, Huyết Đế Hoàng Ma. Với sự chống đối từ triều đình hiện tại và ngũ đại gia tộc bây giờ nên hắn đã bị giết, triều đình cũ đã được đổi mới. Nhưng có một số điều mà không ai biết đó là số vũ khí mà quân đội hắn dùng là do ai luyện, sắc bén và mạnh mẽ khác thường, và cứ từ từ không ai còn thắc mắc và chuyện này được lãng quên….”
“ Đúng, cái ta nói chính là một gia tộc đã bị càn quét cùng với hoàng tộc cũ, là một gia tộc phải nói là thiên hạ đệ nhất luyện khí sư, ta nói có đúng không nào, thành viên sóng sót của Sở Khí Bảo Gia, Sở gia nhân…..” Long Phong vừa dứt lời thì tên lão Sở liền nhào tới, tay lúc nào đã cầm một thanh kiếm chém tới, nhưng bỗng nhưng chân hắn liền bị tê liệt, kiếm hạ tới Long Phong thì bị một lực lượng vô hình chặn lại, hắn giật mình nói:” Hóa Khí thành Vô Hình, ngươi là một võ vương….”
“ Đúng, ta là một võ vương, hơn nữa còn rất mạnh…”
“ Không biết các hạ muốn gì với ta nào…”
“ Trước hết nói tên của ngươi xem nào…” Long Phong thấy hắn đã chịu hợp tác liền cười gật đầu, sau đó hỏi tên.
“ Tại hạ Sở Lăng, là người sống sót cuối cùng của Sở gia nên mong tiền bối không cần phải lo lắng gì, ta cũng đã chuẩn bị chết..” Sở Lăng nói xong liền nhắm hai mắt lại, Long Phong nhìn thấy thế thì cười, rồi lên tiếng:” Ta không hề có ý giết người, ngược lại còn cho ngươi cơ hội để lấy lại danh tiếng cho Sở gia các ngươi…”
Sở Lăng cười chế nhạo bản thân rồi nói:” Làm sao mà có thể khôi phục nữa chứ,...”
“ Ta đâu có nói là ngươi phải khôi phục danh tiếng của Sở gia các ngươi ở đây chứ…”Long Phong cười lắc đầu nói
“ Vậy thì ở đâu..” Sở Lăng vừa dứt lời thì Long Phong liền chỉ lên trên trời, một hồi sau Sở Lăng cuối cùng cũng hiểu ý giật mình mà hỏi:” Làm sao có thể chứ, ta là gì có đủ lực lượng mà lên đó chứ…”
“ Ngươi không đủ, nhưng Long Phong ta đây đủ. Chỉ cần ngươi theo ta, làm việc cho ta thì ta sẽ cho ngươi danh tiếng, danh tiếng đủ để hồi phục Sở gia ngươi ở một nơi hoàn toàn mới mẻ, thế nào, có dám đi theo ta không? Long Phong hai mắt tràn ra tự tin nhìn Sở Lăng mà nói, khí thế vương giả một lần nữa tràn ra đánh sâu vào tâm của Sở Lăng.
Hắn nhìn Long Phong chằm chằm, hai mắt ươn ướt, trong lòng mừng rỡ vì hắn đã tìm được người mà hắn có thể bán mạng để đổi lại sự giúp đỡ. Hắn không cần biết người nào là ma hay quỷ, chỉ cần cho hắn thứ hắn cần hắn có thể bán linh hồn của mình. Ngoài ra người đứng trước mặt hắn là Kim vương gia nổi tiếng khắp Hạ Vực, đi theo hắn cũng không oan uổng chút nào, dù không khôi phục được Sở gia nhưng làm việc cho một người có mộng lớn như thế cũng thấy rất xứng đáng..:” Sở Lăng tham kiến thiếu gia, ta đây xin thề chỉ cần một hơi thở thì luôn luôn bán mạng vì thiếu gia…”
“ Được rồi, ngươi mà chết thì làm sao mà thấy được Sở gia ra đời và phát triển lại chứ…” Long Phong cười nói, rồi quắc tay cho hắn đứng dậy
“ Đúng, đúng nhỉ….” Sở Lăng cười nói
“ Ngoài ngươi ra còn có người nào sống sót cuối cùng của Sở gia không?”, Sở Lăng nghe xong thì gật đầu, rồi chờ đợi Long Phong nói tiếp. Hắn suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng:” Trong khoảng thời gian này, sắp xếp và tập hợp tất cả người còn sống sót của Sở gia, ta sẽ chuyển các ngươi đến một nơi. Ở nơi đó chính là thiên đường luyện khí sư và sinh sống cho các ngươi. Ở đó sẽ có người hướng dẫn các ngươi công việc, và ta sẽ sắp xếp mở đường ở bên trên trước rồi đón các ngươi, có ý kiến gì không?”
“ Thuộc hạ tuân theo mọi sắp xếp của thiếu gia…”
“ Được rồi, vậy thì ta đi trước, những vũ khí này ta lấy trước để khỏi vướng tay. Tập hợp tất cả người lại rồi ta sẽ cho người đến đón các ngươi, tới đó mà chăm chú làm việc, ta không muốn kẻ nào ăn không ngồi rồi biết chưa…” Long Phong một tay quơ lấy hết toàn bộ vũ khí ở đây rồi nói. Sau đó đưa cho hắn một cái nhẫn rồi nói:” Đây là nhẫn chứng minh thân phân đội trưởng của ngươi, có nó thì ngươi sẽ có thân phận ở chỗ ta làm việc...nhớ kĩ chỉ cần ta biết các ngươi có ý chống đối hoặc lạm dụng….thì chết….”
Thấy một luồng sát khí xém chút nữa bóp nghẹt hắn, Sở Lăng sợ hãi quỳ xuống và nói:”Thuộc hạ xin hứa không làm thiếu gia thất vọng!”
“ Tốt, ta cũng nên trở về, ngươi mau chóng sắp xếp đi, thời gian ta phá Vực cũng không còn lâu nữa, ngoài ra nên giữ kín miệng…”
“ Thuộc hạ đã hiểu..” Sở Lăng vừa trả lời thì Long Phong lập tức biến mất, thấy Long Phong đã đi, Sở Lăng thở dài rồi ngồi bệt xuống dưới đất, nói thầm:” Xem ra lần này Sở gia có hi vọng phục hồi rồi…..”
Còn Long Phong sau khi rời đi liền nhanh chóng trở lại sàn đấu, khi đáp xuống thì hắn đi tới ngồi bên cạnh La Sinh Liên rồi hỏi:” Trận thứ mấy rồi…”
“ Mới bắt đầu trận thứ ba giữa Xuất Thu và Hoàng Gia viện, hai trận đầu tiên thì là Vạn Kim Triều thắng lợi và Kim Triều thắng lợi. “
“ Muội nói cái gì, Kim Tinh phái thất bại à…”
“ Đúng vậy, kết quả khiến chúng ta rất bất ngờ, bọn họ cũng chỉ dùng bốn người, ăn đậm ba trận đầu tiên. “ La Sinh Liên ánh mắt buồn bã mà gật đầu rồi giải thích, còn Long Phong thì ánh mắt nghiêm trọng mà nhìn về mấy người Vạn Kinh đang ngồi bên kia mà quan sát. Còn bên kia thì Kim Tinh phái buồn bã mà ngồi, ánh mắt Kim Tinh Lan rất là buồn, nhưng phụ thân nàng thì cười mà an ủi.
Hắn cũng rất muốn qua nhưng đề phòng có ai nhận ra, dù sao sáng sớm khi gặp lại Hoàng Tinh Nguyệt, Long Phong nhanh chóng đeo một cái mặt nạ nên nàng không nhận ra là ai với ai.Hắn thở dài một cái rồi tập trung nhìn về phía sàn đấu, La Sinh Liên nắm tay hắn rồi lắc đầu, sau đó cười cũng nhìn lên bên trên.
Long Phong nhìn thấy trận đầu tiên là giữa Mã Siêu với một thành viên của Xuất Thu. Với trình độ thương pháp truyền từ Mã Đằng, Mã Siêu nhanh chóng đánh bại người từ bên Xuất Thu, cũng mặc kệ là mình cùng nước với hắn. Bên trên thì La Thế nhìn qua Vấn Thiên cười nói:”Đệ tử học viện của ngươi cũng vô tình nhỉ, cùng nước mà ra tay nặng thế..”
“ Trên chiến trường không phân biệt ai với ai, nhanh gọn và thắng, đó mới là đệ tử của Hoàng Gia viện chúng ta…”
Sau trận của Mã Siêu, thì trận đấu đơn tiếp theo thì Hoàng Gia học viện thua, Vân Hằng và một người nữ nhân khác đánh đôi thì thắng, sau đó trận đánh tam của Cổ Tâm, Mã Siêu và Mã Vân và người bên Xuất Thu thì bên Xuất Thu thắng. Cuối cùng tỉ số là 2-2, đâm ra mỗi bên phải đánh trận cuối cùng.
Trận cuối cùng bắt đầu, đấu đơn thì Liễu Tùng và bên Xuất Thu là một người áo trắng. La Sinh Liên nhìn thấy Liễu Tùng lên thì nói:” Xem ra trận này Hoàng Gia viện thắng rồi…”
“ Chưa chắc…..” Long Phong lắc đầu mà nói
Tác giả :
Lão Ham Bia Rượu