Huyền Thiên
Chương 405: Siêu độ sinh hồn
Phong Vô Kỵ vẫn che giấu tu vi thật sự của mình, kỳ thực tu vi của hắn đã tới Thần đạo cấp bảy đỉnh phong chi cảnh, nhưng cho dù là Thần đạo cấp bảy đỉnh phong đi nữa thì dưới sự công kích toàn lực của phân thân cường giả Chân Thần cảnh cũng khó mà thoát khỏi cái chết!
Thế nên, hắn không chút do dự, trực tiếp xuất ra thần thông thiêu đốt thọ nguyên, trong nháy mắt liền thiêu đốt hết vạn năm thọ nguyên để tăng lên hai cấp, thi triển ra tầng thứ mười của Trảm Không kiếm quyết "Trảm Không"mà chỉ có Thần đạo cấp chín Hỗn Độn cảnh mới có thể thi triển ra được!
- Sát!
Ngay lúc Phong Vô Kỵ hô lên một tiếng phá thì hai ả yêu nữ cũng đồng thời quát lên một tiếng!
Phân thân của cường giả Chân Thần cảnh được dung nhập một lượng phù văn cực lớn, theo tiếng quát to của hai ả yêu nữ, đột nhiên phát ra vạn đạo quang mang, lao về phía Phong Vô Kỵ với tốc độ ánh sáng!
Còn Tiêu Thiên Tịch kiếm thì mang theo kiếm quang chói lóa hung hãn nghênh đón!
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, trực tiếp xé rách hư không, trên không trung xuất hiện một cái hố đen cực lớn có chu vi cả trăm ngàn trượng, lực thôn phệ dị thường kinh khủng trong nháy mắt liền bạo phát!
- A a.
Hai tiếng kêu thảm thiết tràn ngập hoảng sợ đột nhiên phát ra từ trong miệng của hai ả yêu nữ, vì ở gần vụ nổ nên hai ả yêu nữ liền bị thương nặng, trực tiếp bị đánh văng ra với tốc độ kinh người!
Thân thể khô quắp của Phong Vô Kỵ cũng bị dư chấn đánh văng ra hướng ngược lại, nhưng lại có một đạo lưu quang lại bay xung quanh người hắn, bảo vệ thân thể của hắn!
Còn cái hố đen cực lớn kia thì trong nháy mắt liền hình thành một cột nước có chu vi cả trăm ngàn trượng, nước biển vô hạn cũng bị hút hết vào trong đó, giằng co khoảng mấy phút sau, hố đen mới chậm rãi khép lại, bầu trời lại khôi phục vẻ tĩnh lặng như cũ!
Hai ả yêu nữ bị văng ra hơn trăm dặm mới bắt đầu rớt xuống, còn Phong Vô Kỵ thì cũng bị bắn ra xa hơn mười dặm, bất quá hắn cũng ổn định thân hình rất nhanh, sau đó lại phun ra một búng máu tươi nữa, thân hình nhoáng lên liền xé rách không gian!
- Không ổn, sư muội, khởi động Hạo Thiên Âm Dương hồ, nhanh! Lục Diệu Âm giả cảm ứng được chấn động trong không gian, trong lòng cực kỳ sợ hãi, đột nhiên truyền âm nói với sư muội, hai người dốc hết một tia lực lượng cuối cùng, đột nhiên hóa thành hai đạo lưu quang chui vào trong Hạo Thiên Âm Dương hồ, trong nháy mắt liền xé rách hư không, bằng vào sức mạnh của Hạo Thiên Âm Dương hồ, mở ra đường hầm không gian!
Mọc cánh mà chạy!
Lúc Phong Vô Kỵ xuất hiện tại vị trí của hai ả yêu nữ thì chỉ còn lại một cỗ năng lượng ba động nhỏ mà thôi, còn khí tức của hai ả yêu nữ thì sau khi chúng xé rách không gian cũng đã biến mất sạch sẽ!
Phong Vô Kỵ cũng biết, hiện tại các nàng đương nhiên là đã rời khỏi pháp bảo, tiến vào đường hầm không gian, thì mới hoàn toàn ngăn cách khí tức của các nàng, nếu không hai người mặc dù xé rách không gian, cũng không có cách nào chạy thoát được cảm giác của hắn.
Hiện tại muốn đuổi theo..., dĩ nhiên là không có khả năng!
Hơn nữa, bây giờ Phong Vô Kỵ quá lắm cũng là nỏ mạnh hết đà mà thôi, hắn chịu đựng trọng thương, đơn giản là liều mạng mạo hiểm vết thương có thể bị nguy hiểm hơn để bắt bằng được hai người đó, cũng muốn tra hỏi Dương Thiên Lôi cho rõ ràng. Đương nhiên là hắn cũng không tin lời nói của hai nàng.
Nhưng giờ này khắc này, hai người đó đã đào tẩu, hắn cũng không cần phải làm vết thương mình càng bị nặng hơn nữa, phải nhanh chóng chữa trị vết thương!
Phong Vô Kỵ chậm rãi hạ xuống trên Tiên Linh đảo đã hoàn toàn hoang vắng!
Đường hầm không gian. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Hai yêu nữ chịu đựng trọng thương tiến vào Hạo Thiên Âm Dương Hồ sử dụng sức lực cuối cùng để mở ra đường hầm không gian rốt cục dẫn đến tình trạng kiệt sức nằm xụi lơ ở trong Bảo Hồ.
Nhưng mà, giờ này hai người cũng có thể buông lỏng gánh nặng được rồi, cuối cùng cũng tránh được cái chết nguy hiểm trong gan tấc.
Tại Hạo Thiên Âm Dương Hồ, hiện giờ hai người đã mất đi năng lực khống chế, đường hầm không gian mở ra không thể ngưng luyện, mất đi năng lượng chèo chống, lập tức tan vỡ, mà Hạo Thiên Âm Dương Hồ thì đang phiêu dạt đến không gian hỗn loạn, bị sức mạnh của gió lốc đang tàn phá bừa bãi kia cuốn vào, tùy ý nổi lơ lửng, khi thì bất động một lát, khi thì trôi xa đến nghìn vạn dặm ngay lập tức giống như con thuyền cô độc không người khống chế lênh đênh trên biển rộng mênh mông, đung đưa bồng bềnh, không biết trôi dạt đến nơi nào...
Nhưng mà hai nàng cũng không lo lắng là hai người sẽ bị lạc ở trong không gian hỗn loạn này, chỉ cần các nàng khôi phục tu vi, thì có thể dùng khí tức tích trữ tinh cầu ở trong Hạo Thiên Âm Dương Hồ, mở ra một đường hầm không gian giống như vậy, tới một tinh cầu mà các nàng mong muốn đến.
- Sư tỷ bây giờ ngay cả pháp lực để khởi động Thời Không Cách chúng ta cũng không có.
- Không sao, chúng ta mau nhanh chóng chữa trị vết thương đợi khôi phục được một ít tu vi, tiếp tục khởi động Thời Không Cách, rất nhanh liền có thể hoàn toàn khôi phục… - Ừ... Thật không ngờ tới, Phong Vô Kỵ thật không ngờ lại mạnh đến như thế, ngay cả phù phân thân của sư tôn cũng không thể giết được hắn... Sư tỷ chúng ta chỉ sợ...
- Không sợ, Thủy Nguyên Tinh của chúng ta tạm thời thất bại, nhưng mà, muội đừng quên, tên tiểu tử biến thái kia đang bị chúng ta luyện hóa chờ chúng ta khôi phục lại trạng thái Đỉnh Phong, sư tỷ liền có thể hấp thu hắn, tấn thăng lên Thần Đạo cấp sáu! Khi đó muội có khả năng cũng có thể tấn thăng lên Thần Đạo cấp năm, chúng ta sẽ tìm một cái tiểu tinh cầu , trong vòng mười năm, chỉ cần có thể gom góp được một số sinh hồn, như vậy chúng ta cũng không tính là thất bại hoàn toàn, tuy rằng chậm một chút, không có cách nào đoạt được tư cách tu luyện tại tầng tám của Vũ Hồn điện, nhưng cũng sẽ không bị sư phụ trách phạt. Yên tâm đi, một ngày nào đó, chúng ta sẽ trở lại Thủy Nguyên Tinh!
- Ừ!
Hai người nói xong liền nuốt mấy viên Dược đan chữa thương sau đó lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.
ở giữa Hạo thiên âm dương hồ.
Tam muội chân hỏa cực nóng đã sớm được dập tắt, tinh thần vô cùng chấn động của Dương Thiên Lôi đã dần dần bình tĩnh trở lại, từ lúc cự kiếm bật trở về bản thể, hắn chậm rãi mở mắt ra, thấy ánh sáng cực kì mạnh mẽ và đầy màu sắc, tròng mắt đen nhánh của hắn tỏa ra ánh sáng lấp lánh!
- Hô. Hắn thở phào một hơi dài, hắn thừa nhận vừa rồi vô cùng thống khổ không thể nào nói được, giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi cảm giác được tinh thần vô cùng thoải mái, hắn rõ ràng cảm giác được, thần niệm của mình, so với lúc trước hình như mạnh thêm mấy phần, mà cái thân thể đen thui do bị luyện hóa kia, giờ này khắc này lại giống như như bảo thạch phát ra ánh sáng trong suốt đẹp mắt!
Vốn thân thể đã đại viên mãn, trong mỗi một cá thể tế bào cũng đòi hỏi thuộc tính năng lượng đạt tới sự cân bằng tinh tế, nhưng hiện tại sự cân bằng này lần nữa bị phá vỡ, trong đó tràn ngập ngọn lửa u lam mờ ảo, ép tất cả thuộc tính năng lượng, đến một phạm vi rất nhỏ, tuyệt đối muốn chiếm cứ địa vị để thống trị!
- Thiên Lôi? Thiên Lôi!!!
Trong nháy mắt tinh thần của Dương Thiên Lôi quay lại, điên cuồng thúc dục thần niệm, lúc đó đột nhiên Lăng Hi xuất hiện không ngừng gọi Dương Thiên Lôi, tinh thần của hai người khôi phục nàng liền cùng Dương Thiên Lôi liên lạc, trong phút chốc, tiếng gọi ầm ĩ của nàng truyền vào trong đầu của Dương Thiên Lôi, tràn ngập vui mừng nồng đậm!
Đó là một loại sống sót sau tai nạn, thanh âm cực kì vui mừng!
- Lăng Hi!
Ánh mắt Dương Thiên Lôi đảo qua đảo lại nhìn không gian chung quanh, có chút nhíu mày, trong đầu nói rằng.
- Thiên Lôi, ngươi... Ngươi không có việc gì chứ?
- Ừ! Thiếu chút nữa thì bị treo, chúng ta còn đang ở trong pháp bảo của hai yêu nữ kia! Các nàng không biết dùng ngọn lửa gì đó đốt ca, thiếu chút nữa là đau đến chết! Dương Thiên Lôi nói.
Một đạo bạch quang hiện lên, thân ảnh khuynh quốc khuynh thành của Lăng Hi, lập tức xuất hiện ở trước mặt Dương Thiên Lôi, hai con ngươi tuyệt mỹ của nàng tuyệt mỹ, tràn ngập vui mừng nhìn chăm chú dương Thiên Lôi, nhưng mà làm cho Dương Thiên Lôi bất ngờ nhất là, không đợi Dương Thiên Lôi kịp phản ứng, lần đầu tiên Lăng Hi kích động, chủ động hơn nữa còn ra vẻ rất thâm tình trực tiếp nhào vào trong ngực trơn bóng của hắn vì bị luyện hóa nên toàn thân Dương Thiên Lôi không có một mảnh vải!
- Đó là tam muội chân hỏa, Thiên Lôi, ta muốn ngươi. Lăng Hi thì thào nói với hắn.
Hai bầu ngực mềm mại, no đủ, kiên quyết dán thật chặt trước ngực của Dương Thiên Lôi, một luồng gió thơm mê người tản ra trước lỗ mũi của Dương Thiên Lôi, cái loại cảm giác này, làm cho Dương Thiên Lôi mở to hai mắt nhìn, vì Lăng Hi nhiệt tình cùng chủ động làm người anh em này hoàn toàn bị chấn động hôn mê.
Nên hắn không có nghe được Lăng Hi nói cái gì. Hắn không chút do dự giang hai tay ra, ôm lấy eo thon nhỏ mảnh khảnh của Lăng Hi.
Nhưng cảnh tượng kiều diễm mê người như thế, chỉ kéo dài được mấy giây đồng hồ thì ý tứ trong nháy mắt thay đổi cái vật nào đó bỗng hùng dũng đứng dậy, kìm lòng không được chen vào giữa hai chân của Lăng Hi, Lăng Hi đang đắm chìm ở trong vui mừng lập tức cả kinh, trong phút chốc khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành liền trở nên đỏ bừng, đang ở trong lòng của Dương Thiên Lôi nàng liền lấy tay đẩy hắn ra.
- Đại sắc lang! Lăng Hi vô cùng hờn dỗi, nói.
- Ách... Kìm lòng không được, kìm lòng không được.
- Còn không mau mặc quần áo vào? Chúng ta phải mau chóng nghĩ biện pháp phá vỡ pháp bảo này! Lăng Hi hé khuôn mặt nhỏ bé ra nói.
- Ừ. Nghe Lăng Hi nói Dương Thiên Lôi cũng hiểu lúc này không phải là thời điểm để đùa giỡn, vội vàng thu hồi tinh thần lại mặc quần áo cùng nhuyễn giáp vào: - Tam muội chân hỏa kia có phải là loại tam muội chân hỏa đó không? Lúc này, Dương Thiên Lôi vừa mới nghe Lăng Hi nói..., đối với từ tam muội chân hỏa này, hắn cũng không có lạ lẫm gì. Mặc dù là ở thế giới này lần đầu hắn nghe thấy, nhưng mà lúc ở địa cầu, ở trong phim Tây du kí, thời điểm Thái Thượng lão quân dùng lò luyện đan luyện hóa Tôn Ngộ Không, mà lửa được sử dụng đó chính là tam muội chân hỏa!
- Tỉnh chưa? - Không có gì! Lăng Hi, ta cảm thấy rất kỳ quái rõ ràng chúng ta đang ở bên trong pháp bảo của hai yêu nữ kia, bọn họ vì sao không có tới hấp thu ta? Dương Thiên Lôi đột nhiên chuyển sang nói vấn đề khác.
Có thông tin liên quan đến địa cầu, cho dù là Dương Thiên Lôi có dung nhập trí nhớ về địa cầu vào trong đầu, Lăng Hi cũng không thể vào trong đầu hắn để biết thêm một tí thông tin nào. Dương Thiên Lôi sở dĩ muốn đổi đề tài, cũng không phải phải muốn giấu diếm Lăng Hi cái gì, chỉ là không muốn ở nơi này, cứ quấn quýt mãi loại đề tài này mà thôi.
- Các nàng dùng tam muội chân hỏa luyện hóa ngươi đã ba ngày ba đêm rồi, nếu như ta đoán không lầm, có thể các nàng cho rằng ngươi đã bị luyện hóa, nhưng vì sao cũng chưa đến hấp thu ngươi, cũng rất kỳ quái, chẳng lẽ là... Các nàng không rảnh sao? Lăng Hi suy tư nói.
- Không rảnh... Hai con ngươi của Dương Thiên Lôi đột nhiên sáng ngời lập tức nghĩ tới một loại khả năng: - Chẳng lẽ là Phong lão đầu đến đây? Tất nhiên là như thế rồi! Lăng Hi, chúng ta có nội ứng bên ngoài, trước hết chúng ta phải phá vỡ không gian phong bế này rồi có gì nói sau! Nếu như đúng như lời ta nói là hai người đó đang cùng Phong lão đầu đại chiến thì giờ là thời cơ tốt nhất để phá vỡ nó!
- Ừ! Lăng Hi lên tiếng, lập tức lấy ra thanh tĩnh lưu ly bình.
- PHÁ...!
Hai người đồng thời ra tay, Lăng Hi cùng thanh tĩnh lưu ly bình lập tức hóa thành một đạo lưu quang, tỏa ra ngũ sắc thần quang bàng bạc, đánh vào bức tường không gian đang phong bế bọn họ!
Mà Dương Thiên Lôi vừa sử dụng thần niệm, xung quanh liền xuất hiện một pháp lực cực lớn như núi như biển, mười tám loại năng lượng siêu nhiên hòa làm một thể, lúc này cơ thể của hắn đã thi triển Kim cương toản, cùng Lăng Hi đồng thời xông về bức tường không gian kia!
Năng lượng, Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm giác được có một năng lượng vô cùng cường hãn, sau khi hắn đại nạn không chết, cảnh giới mặc dù không có tăng lên, nhưng thân mình lại có thêm năng lượng, năng lượng này lại không ngừng tăng lên gấp hai lần!
Nhưng mà, lần công kích trong nháy mắt này của Dương Thiên Lôi, khiến trong lòng hắn khiếp sợ đến tột đỉnh, bởi vì năng lượng bàng bạc cực lớn như núi như biển kia, lại không phải là nguyên thần hay cự kiếm của hắn, mà lại giống với nguyên thần của mẫu thân mình!
Mà cự kiếm cùng nguyên thần của hắn, dường như lại không có một chút phản ứng nào!
Chẳng qua, tuy hắn kinh ngạc, nhưng giờ này khắc này, Dương Thiên Lôi tạm thời đè xuống nghi vấn này không nghĩ đến nữa, để tinh thần của mình hòa vào trong đợt công kích này!
- Rầm rầm Hai tiếng nổ kinh thiên động địa đánh vào bức tường không gian trói buộc hai người không sợ bị ai công phá kia!
Tác giả :
Ô Sơn