Huyền Thiên
Chương 264: Ngốc bức gặp yêu nghiệt
Dương Thiên Lôi cầm mấy bình ngọc từ trong Càn Khôn giới ra xem, cũng lấy ra một viên đá trắng. Tỉ mỉ kiểm tra một hồi, trong đầu cũng không có chút thông tin gì về viên đá trắng. Hiển nhiên, hắn xem qua trong thư tịch cũng không có ghi chép gì về viên đá này.
- Chẳng lẽ trong bình ngọc này là đan dược?
Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, nhẹ nhàng mở một bình ngọc ra. Quả nhiên, trong bình ngọc rơi ra chính là đan dược, nhưng là một loại đan dược mà Dương Thiên Lôi chưa từng thấy qua, đan dược đỏ như máu tản ra đạo tinh quang, trong đó phảng phất ẩn chứa khí tức bàng bạc của sinh mệnh!
Không hề nghi ngờ, đan dược này chính là Ngưng Huyết Đan
Đáng tiếc, Dương Thiên Lôi căn bản không nhận ra.
Nhưng khí tức từ trong đan dược tản mát ra, lại khiến Dương Thiên Lôi phán đoán được, đan dược này tuyệt đối quý hơn Thuần Dương đan gấp trăm nghìn lần.
Một viên đan dược như vậy đã đủ trân quý rồi, nhưng trong một bình ngọc này có chừng mười lăm viên.
- Ta phát tài rồi.
Dương Thiên Lôi hưng phấn nói.
Ngay sau đó liền bắt đầu mở hơn mười một bình ngọc khác.
- Ta có mười vạn viên Thuần Dương đan.
- Không ngờ có tới mười vạn viên... Nguồn:
Lại liên tục mở mấy bình ngọc, trong từng bình ngọc đều có mười vạn viên Thuần Dương đan.
Sau khi Dương Thiên Lôi mở các bình ngọc đều ra, khiến hắn bất ngờ chính là, trong một bình ngọc lại chứa ba viên đan dược có thuộc tính giống như viên đan dược màu đỏ như máu, nhưng lớn hơn nhiều so với mười lăm viên vừa rồi, rõ ràng là có cấp cao hơn.
- Hơn một vạn viên Thuần Dương đan, mười lăm viên hồng đan nhỏ, năm viên đan dược màu đỏ thẫm. Giàu to rồi, giàu to rồi. Mẹ ơi, kiếm được một khoản lớn rồi... Chỉ có điều, thiếu nữ xinh đẹp kia rốt cuộc là vật gì vậy?
Hưng phấn qua đi, Dương Thiên Lôi lại cảm thấy nghi hoặc, nhất là nghĩ đến tiếng kêu kinh khủng vừa loáng thoáng truyền từ trong đầu ra hoàn toàn không giống với tiếng kêu của loài người, càng khiến Dương Thiên Lôi thêm ngạc nhiên.
Tuy rằng Dương Thiên Lôi không hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng hắn lại biết, thần quang năm màu vừa từ mi tâm của tản mát ra chính là bình ngọc lưu ly luôn yên tĩnh ở trong đầu hắn phát ra, còn cả tiếng Phạm Âm kia, cũng là do bình ngọc phát ra.
Không hề nghi ngờ, thiếu nữ kia cũng không phải là do mình giết, mà là bị bình ngọc lưu ly thanh tĩnh trong đầu hắn nuốt lấy.
Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi vội vàng cầm lại chiến lợi phẩm Càn Khôn giới trong tay, tâm niệm khẽ động, liền ném vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh trong đầu. Hơn ba trăm năm rèn luyện trong Huyền Hoàng Kỳ, lúc này mối liên hệ giữa hắn và bình ngọc lưu ly thanh tĩnh càng phát ra rõ ràng, vận dụng cũng tương đối thuần thục, căn bản không cần hoàn toàn triệu hồi ra, liền có thể dễ dàng bỏ thứ đó vào.
Cùng lúc đó, tâm thần Dương Thiên Lôi cũng mở ra, bắt đầu nhìn vào trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh.
Không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị doạ.
Trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, ngoại trừ Lăng Hi vẫn ngồi khoanh chân, giống như Quan Âm ngồi trên đài sen, khí tức tản ra thánh khiết, vẫn không nhúc nhích. Ngoài tiểu linh thú với tu luyện ra, lại còn có thêm một quái vật toàn thân đầy máu, giống như được tạo thành bởi một đám mây máu vậy, đang thống khổ giãy dụa, thần quang năm màu bàng bạc, bao vây quanh nó, thu nạp nó từng chút một.
- Đây là thiếu nữ vừa rồi sao? Là yêu nghiệt gì vậy?
Từ khí tức đầy ác tâm tản mát ra từ trên người quái vật kia, khiến Dương Thiên Lôi hầu như trong nháy mắt liền khẳng định, quái vật này chính là thiếu nữ vừa rồi.
Dương Thiên Lôi yên lặng nhìn thần quang năm màu đang thu nạp, thân hình quái vật càng lúc càng hồng, càng ngày càng nhỏ.
...
Ngay lúc này, khi Dương Thiên Lôi đang kiểm tra tình hình trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh, từ trên cao, trong phạm vi mười ngoài trăm dặm, mười đạo kiếm quang che giấu khí tức từ nhiều hướng, vô thanh vô tức, dường như hoàn toàn hòa hợp làm một thể với Ma Vực, cho dù là cao thủ Tiên Thiên cấp tám, cấp chín cũng không thể phát hiện ra, đang chăm chú nhìn hắn.
Mười đạo kiếm quang này chính là mười thành viên ám dạ do Chung Khuê phái tới.
Từ lúc đến, bọn họ đã tập trung quan sát Dương Thiên Lôi, nhưng vẫn duy trì trong cự ly trăm dặm. Nếu như không có cao thủ Tiên Thiên cấp năm cố ý tiếp cận Dương Thiên Lôi, bọn họ sẽ không có bất kỳ hành động gì, giống như u linh, vẫn duy trì một cự ly không đổi với Dương Thiên Lôi, theo sự di động của Dương Thiên Lôi mà di động.
Bọn họ không chú ý tới người tu luyện Tiên Thiên cấp bốn, bởi vì bọn họ rất rõ, bọn họ phải bảo vệ một người khác thường đến thế nào.
Cho nên, bọn họ chỉ cần đề phòng cao thủ siêu việt Tiên Thiên cấp năm.
Hơn nữa, trong thời gian một ngày đêm, Dương Thiên Lôi căn bản cũng không có phát ra bất kỳ cuộc chiến đấu nào, dù gặp phải bất luận là Địa Ma hay người tu luyện, đều trách xa.
Điều này cũng khiến cho bọn họ bớt lo lắng không ít.
Vừa rồi, thiếu nữ bỗng nhiên xuất hiện, bọn họ liền phát hiện trước tiên, nhưng do chỉ có tu vi Tiên Thiên cấp bốn, nên mười người căn bản là không lưu ý.
Nhưng lại không ngờ sẽ bỗng nhiên phát ra cuộc chiến đấu. Ngoài trăm dặm, bọn họ cũng chỉ thấy hồng quang lóe ra vài cái, liền không thấy bóng dáng thiếu nữ kia nữa. Hầu như là trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền giết đối phương ngay cả mẩu vụn cũng không thừa lại.
Điều này cũng khiến mười người càng thêm yên tâm về Dương Thiên Lôi.
Cao thủ Tiên Thiên cấp bốn kinh khủng như vậy, thực sự có tư cách trở thành đối tượng trọng điểm mà môn chủ bảo hộ.
Thế nhưng, mười người cũng tuyệt đối không ngờ, nếu như bọn họ tiếp cận gần một chút nữa, có thể thấy rõ hồng quang cùng với thủ đoạn phía sau của thiếu nữ kia, tất nhiên sẽ càng thất kinh.
Dương Thiên Lôi không phải là người có chút từng trải trên giang hồ, không biết Thiên Ma là thế nào cũng rất bình thường, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng.
Cho nên, ngay lúc thiếu nữ kia thấy Dương Thiên Lôi đơn giản hóa giải được Ma Ngưng Huyết của nàng ta, rồi đột nhiên phát ra đợt tấn công cường đại nhất, trực tiếp giải thể, phát ra sức mạnh của toàn thân, muốn một chiêu lấy mạng của Dương Thiên Lôi, đó là lúc Dương Thiên Lôi lo lắng kêu to lên một tiếng.
Một người Cao thủ Tiên Thiên cấp bốn kêu to, đủ để truyền đi mấy trăm dặm, khi đó, thân phận Thiên Ma của nàng sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.
Nhưng nàng lại không ngờ rằng, Dương Thiên Lôi căn bản không biết nàng ta là Thiên Ma gì cả.
Nếu như nàng ta chạy thẳng, khẳng định đánh cũng không có, vẫn có thể tiếp tục tìm kiếm con mồi, tiêu diêu tự tại, rất có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ mà Thiên Ma vương giao cho nàng ta.
Tác giả :
Ô Sơn