Huyền Thiên
Chương 128: Thai trung chi mê
- Đó là cảm ngộ của người trong thần đạo, "luân hồi đại đạo". Khi thọ nguyên kết thúc, dùng thần lực vô thượng thi triển "luân hồi", ngưng Nguyên Thần làm một tuyến, đánh vào trong luân hồi. Tới khi chuyển thế sống lại, lực luân hồi sẽ phong ấn ký ức Nguyên Thần. Khoảng thời gian này chính là "Thai trung chi mê". Bất quá, lúc chuyển thế, cùng với tu vi tăng lên, ký ức phong ấn sẽ dần dần được giải khai, tới cuối cùng, toàn bộ các loại thần thông kiếp trước sẽ một lần nữa thức tỉnh trở về. Tiểu cô nương này là người trong Thần Đạo chuyển thế sống lại, hơn nữa.
- Hơn nữa cái gì?
- Nàng gợi cho ta một loại cảm giác rất quen thuộc, nhưng trong trí nhớ, ta cũng không cảm ngộ được luân hồi lực của bằng hữu. Kỳ quái…
Lăng Hi trầm ngâm nói:
- Đây cũng là một trong những nguyên nhân ta để ngươi tiếp cận nàng. Đương nhiên, nếu có thể làm bằng hữu của nàng, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một đại trợ lực của ngươi.
- Hắc hắc… Đại trợ lực cũng không bằng Lăng Hi nàng.
Tuy rằng Dương Thiên Lôi rất muốn nói thêm câu gì đó nữa, nhưng đã từng lãnh giáo thủ đoạn của Lăng Hi một lần, hắn cũng không muốn lúc này lại đột nhiên co quắp ngã xuống đất.
Lần này tu luyện trong Huyền Hoàng Kỳ, tiến bộ mà Dương Thiên Lôi đạt được người khác tuyệt đối không thể tưởng tượng ra. Hiện thực tuy rằng chỉ có ba ngày, nhưng lại ba tháng trong Huyền Hoàng Kỳ. Hơn nữa nơi đó linh khí thiên địa nồng đậm, tuyệt đối so với thế giới bên ngoài bằng tác dụng của ba năm.
Thời gian ba tháng, ba viên Bách Thảo đan, thân thể Huyền Thiên, tâm pháp vô thượng Trúc Cơ Thiên của "Huyền Thiên Chân Kinh", lại có cường giả Thần Đạo Lăng Hi chỉ đạo, Dương Thiên Lôi một đường tăng liền ba cấp, tẩy kinh phạt tủy. Sau khi tấn cấp Tinh Giả cấp bảy thành công, lại rèn luyện máu huyết toàn thân thành công, đạt được cảnh giới "Luyện Huyết Như Hống", tấn cấp Tinh Giả cấp tám.
Đồng thời được Lăng Hi truyền thụ các loại tinh kỹ có tác dụng cực đại, tỷ như "Truyền âm nhập mật" mà hắn vừa thi triển.
Bất quá, dưới sự trợ giúp của Lăng Hi, lúc này Dương Thiên Lôi bề ngoài thoạt nhìn chỉ như là mới tấn cấp tới Tinh Giả cấp năm mà thôi.
…. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Cảnh giới cấp tám đỉnh phong! "Thuần dương đan" sư phụ tặng cho ta không ngờ lợi hại như vậy. Ba tháng, không, cũng chính là thời gian ba ngày, ta vậy mà từ cảnh giới cấp sáu đỉnh phong đột phá đến cảnh giới cấp tám đỉnh phong. Ha ha ha… Không quá ba tháng, chỉ cần ở trong đàn tràng này cải biến không gian và thời gian tu luyện ba lần, ta nhất định có thể tấn cấp đến cảnh giới cấp chín đỉnh phong.
Lôi Hoành cảm giác lực lượng cường bạo trong cơ thể mình, ý niệm vừa động, liền có thể cảm ứng được lực lôi điện kinh khủng, lòng tin tăng lên vô hạn. Hắn cảm giác bất cứ địch nhân nào trước mặt hắn đều có thể bị đánh thành từng mảnh vụn, một chút cũng không còn.
- Chúc mừng sư huynh!
Ngay khi khí trường của Lôi Hoành cuồng bạo tràn ra, một đám thiếu nam thiếu nữ xung quanh hắn nhất thời tràn ngập hâm mộ, đố kị và khiếp sợ nói.
- Ha ha ha…
Lôi Hoành đắc ý cười lớn một tiếng, thò tay lấy từ trong lòng ra một ít Bách Thảo đan nói:
- Các ngươi mỗi người hai viên. Sau này chỉ cần đi theo Lôi Hoành ta, bảo đảm tương lai của các ngươi sẽ vô cùng sán lạn.
- Đa tạ sư huynh!
Đông đảo thiếu niên nhất thời kinh hỉ nói, đều tiến lên nhận lấy Bách Thảo đan từ trong tay Lôi Hoành.
Khi một vài thiếu nữ có chút nhan sắc cũng tới lấy Bách Thảo đan từ trong tay Lôi Hoành, trong ánh mắt Lôi Hoành hiện lên một đạo dâm uế, cứ vậy mà nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay thiếu nữ.
Vẻ mặt các thiếu nữ nhất thời đỏ bừng lên, tuy nhiên cũng không có giãy ra, chỉ nhẹ giọng hô hai tiếng "sư huynh", rồi cúi thấp đầu. Trái tim trong lồng ngực không ngừng đập "bình bịch, nội tâm vừa thấp thỏm lại vừa vui mừng.
Có thiếu nữ nào lại không hoài xuân?
Lôi Hoành là kỳ tài ngút trời, trở thành đệ tử thân truyền của Thái Thượng trưởng lão Tiêu Như Mộng, ngoại hình cũng không phải xấu, ngược lại có vài phần ngọc thụ lâm phong. Ngoại trừ đám người Dương Thiên Lôi mà nói, Lôi Hoành cũng đích xác có nhiều điểm khiến các thiếu nữ động tâm.
Thấy dáng dấp của thiếu nữ, Lôi Hoành lộ ra tia mỉm cười đắc ý, trực tiếp cho thiếu nữ bốn viên Bách Thảo đan, trong lòng lại âm độc nghĩ:
- Hừ! Bản thiếu gia chỉ muốn vui đùa với thân thể của ngươi một chút mà thôi. Tuy rằng nhan sắc ngươi thượng thừa, nhưng làm sao có thể so sánh với Trương Tử Hàm? Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, còn có Mộc Tử Vi… Hừ! Bản thiếu gia phải độc chiếm toàn bộ nữ nhân bên cạnh ngươi! Dương Thiên Lôi! Dương Thiên Lôi a! Đắc tội ai cũng không tốt, ngươi lại càng không nên đắc tội bản thiếu gia! Ồ? Tới hay lắm!
Đúng lúc này, Lôi Hoành bỗng nhiên thấy phía trước có mấy người quen quen. Thực sự là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Mấy người quen phía trước không phải đám người Trương Tử Hàm thì là ai?
Thấy thân ảnh tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm, Lôi Hoành vốn là bị thiếu nữ câu dẫn ra một tia dục hỏa, nhất thời nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức đè Trương Tử Hàm xuống dưới thân.
- Đi theo ta!
Lôi Hoành ra lệnh một tiếng, đám thiếu nam thiếu nữ nhất thời theo hắn bước nhanh về phía trước.
…
- Trương lão sư, nàng đừng lo lắng. Khi đạo trường vừa tản ra, ta liền vọt ra đầu tiên. Chỉ cần chúng ta chờ ở chỗ này, tuyệt đối có thể đợi được lão đại.
Hai mắt Phong Mã Ngưu láo liên đảo qua đảo lại, nhìn từng đám thiếu nam thiếu nữ đi qua bên cạnh. Giờ khắc này, các thiếu nữ mông lớn mà hắn vốn thích nhìn chằm chằm đi qua hắn cũng không có tâm trạng mà nhìn.
- Ừm! Sau này ngươi đừng có gọi ta là Trương lão sư nữa.
- Khụ khụ…Đúng vậy. Hẳn là nên gọi tẩu tử phải không?
Phong Mã Ngưu vội vàng nói. Mộc Tử Vi ở bên cạnh hung hằng trừng mắt liếc hắn.
- Nói vớ vẩn cái gì vậy? Gọi ta là Trương sư tỷ được rồi.
Trương Tử Hàm nhất thời lúng túng nói.
- Lôi Hoành?
Đúng lúc này, Dương Thiên Ngạo vốn vẫn im lặng đứng bên cạnh nhìn chằm chằm đám người đi tới đi lui bỗng nhiên khẽ nhíu mày, nhẹ giọng nói.
Mọi người nhất thời nhìn thấy tên mặt heo mũi trâu hướng lên trời.
Lôi Hoành lúc này so với khi ở Đế Quốc Cát Ương càng thêm cuồng ngạo. Hắn nghênh ngang đi trước, phía sau có nam có nữ, khoảng trên dưới mười người. Hơn nữa, đám người này liếc mắt liền có thể thấy được, bất luận kẻ nào cũng là đệ tử của Lôi Hoành, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
- Mẹ kiếp! Chảnh quá nhỉ! Không phải chỉ là đệ tử thân truyền của Thái Thượng trưởng lão thôi sao? Một đám gia hỏa không có mắt, có gì đặc biệt hơn người chứ? Vậy mà cũng làm tùy tùng cho cái tên điểu nhân này!
Phong Mã Ngưu khinh thường đám người Lôi Hoành đang tới nói.
- Tinh Giả cấp tám! Lôi Hoành đã tấn cấp tới Tinh Giả cấp tám!
Dương Thiên Ngạo có chút khiếp sợ thấp giọng nói.
Tác giả :
Ô Sơn