Huyền Thiên Hồn Tôn
Chương 479: Ngoài ý muốn (2)
Trong mọi người chỉ có hắn tự mình nghiệm chứng đáp án, cảm nhận được đáp án của Diệp Huyền thần kỳ như thế nào.
- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi, Hoòn Quang thạch, Đa La diệp, Thiên Chi Lan, những tài liệu này nhìn như lộn xộn không thứ tự, cũng không có hiệu quả gia tăng Bạch Hổ vũ hồn, thật không nghĩ đến liên hợp lại sẽ sinh ra hiệu quả như thế.
Lúc trước trong quá trình nghiệm chứng dáp án hắn không biết các loại tài liệu có nguyên lý cụ thể như thế nào, hiệu quả sau khi dung hợp cũng được hắn cảm thụ rõ ràng, hơn nữa rung động thật sâu.
Nếu như không phải tự mình động thủ kiểm tra, trước khi nghiệm chứng hắn cũng không thể tin được vài loại tài liệu kết hợp với nhau lại có hiệu quả như thế.
- Chúc Thiên Lam đại sư.
Mọi người thấy Chúc Thiên Lam vẫn còn khiếp sợ, không ít đại sư không ngớt lời nhắc nhở.
Chúc Thiên Lam lúc này tỉnh táo lại và nói:
- A..., các ngươi mới vừa nói cái gì?
Tả Nhất Minh vội vàng nói:
- Chúc Thiên Lam đại sư, đáp án của Diệp Huyền nhất định có vấn đề, trong đó tuyệt đối có cổ quái.
Sắc mặt Chúc Thiên Lam lập tức trầm xuống:
- Tả Nhất Minh hội trưởng, ý của ngươi là quá trình nghiệm chứng của ta là sai lầm sao?
- Không, không, ta không phải ý tứ này, chỉ là...
- Được rồi, không cần nhiều lời, đã nghiệm chứng kết quả rõ ràng, mọi người còn có gì để nói, ta cho rằng Diệp Huyền có đáp án hoàn toàn chính xác, hắn được điểm tối đa.
- Ta tin tưởng quá trình Chúc Thiên Lam đại sư nghiệm chứng, cũng đồng ý với kết quả của Chúc Thiên Lam đại sư.
- Ta cũng đồng ý.
Các đại sư khác không biết nguyên lý cụ thể như thế nào nhưng kết quả nghiệm chứng đã rõ ràng, bọn họ cũng không thể không thừa nhận đáp án của Diệp Huyền thật sự có thể tăng Bạch Hổ vũ hồn, thậm chí còn là biện pháp tốt nhất mà bọn họ từng biết tới từ trước tới nay.
Ít nhất bọn họ biết rõ năm phương pháp khác rất ít làm cho Bạch Hổ vũ hồn trong quá trình tăng lên nhị tinh đạt được tinh hoàn màu đỏ.
- Này...
Sắc mặt Tả Nhất Minh khó coi, hắn không cam lòng nhưng nhiều người đều cho rằng Diệp Huyền được điểm tối đa, hắn cũng không thể tránh được.
- Đa tạ các vị đại sư xem xét công bằng.
Diệp Huyền chắp tay và mỉm cười ngồi xuống.
- Đáng giận.
Loan Hồng xiết chặt hai đấm, sắc mặt khó coi.
Vị trí Thiên Kim quốc có một đoi mắt dễ thương động lòng người nhìn sang, không ngừng dò xét Diệp Huyền, bộ ngực cao ngất phập phồng, trong nội tâm sinh ra gợn sóng.
Thân là thiên chi kiều nữ của Thiên Kim quốc, đệ nhất thiên tài Hạ Thất Hề vẫn cho rằng mình mới mới là đệ nhất thiên tài của liên minh mười ba nước.
Nàng rất cao ngạo, tại Thiên Kim quốc không nói chuyệ với người nào, cao ngạo lạnh lùng nên có danh xưng băng sơn mỹ nhân.
Trong phù quang đại hội lần này, nàng cho rằng mình sẽ một đường nổi danh, hiện tại nàng biết được cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Mà Loan Hồng cường thế cũng làm cho nàng thở không được.
Tuy biểu hiện ra ngoài không có gì nhưng nội tâm của nàng đã có cảm giác thất bại sâu sắc.
Không giống với Loan Hồng cường thế, Diệp Huyền ít xuất hiện nhưng làm tâm thần Hạ Thất Hề chập chờn, tình tiết phức tạp.
Vẻ mặt lạnh nhạt đối mặt với tất cả, thái độ và bộ dạng không sợ hãi làm cho Hạ Thất Hề biết rõ trên đời này còn có thiếu niên mị lực như vậy.
Đặc biệt là Diệp Huyền với thái độ vinh nhục không sợ hãi càng làm cho Hạ Thất Hề tràn ngập hiếu kỳ với hắn.
Trên người Diệp Huyền giống như có một loại ma lực dần dần hấp dẫn nàng, làm cho Hạ Thất Hề có xúc động muốn hiểu rõ về đối phương.
Thời điểm tâm thần Hạ Thất Hề sinh ra gợn sóng, trên lôi đài có tiếng cười to.
- Ha ha ha, Tả Nhất Minh, ngươi còn có lời gì muốn nói không? Lúc trước là ai nói với ta đáp án của Lưu Vân quốc Diệp Huyền nhất định sai lầm nên không cần nghiệm chứng?
Khô Trần liên tục cười to, thần thái đắc ý biểu hiện rõ ra ngoài.
- Hừ, trận đấu còn không có kết thúc đâu, ngươi đắc ý cái gì, Diệp Huyền cũng chỉ vượt qua chín mươi điểm mà thôii sau khi đề mục thứ ba kết thúc, ta hi vọng ngươi còn có thể cười được.
Tả Nhất Minh cắn răng cười lạnh lên tiếng.
Quá trình kiểm tra đề mục thứ hai kết thúc, cuối cùng Diệp Huyền và Loan Hồng đạt được hai trăm điểm, việc này kinh động toàn trường, trong các tuyển thủ khác nhiều nhất là một trăm sáu mươi điểm, đó là Dạ Phồn Tinh.
Hơi không nghỉ ngơi và hồi phục, khảo nghiệm đề mục thứ ba cũng bắt đầu.
Trong sơn cốc, tất cả mọi người hít thở dồn dập.
Kết quả khảo hạch cuối cùng xuất hiện trước mặt, sau khi kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc cũng là lúc bài danh phù quang đại hội được định ra.
Lực chú ý của tất cả mọi người lúc này đều nhìn sang Diệp Huyền và Loan Hồng, trận đấu đến bây giờ, hai người bọn họ đã là tiêu điểm toàn trường, chức quán quân cũng chỉ thuộc về một trong hai người bọn họ mà thôi.
Dụng cụ thật lớn được đưa lên lôi đài, đồng thời rất nhiều vũ hồn của tuyển thủ cũng được sửa sang lại và đưa vào trong dụng cụ kiểm tra.
- Phi Ưng vũ hồn, trung đẳng!
- Vũ Yến vũ hồn, hạ đẳng!
- Thứ Lang vũ hồn, kết cấu vũ hồn hư hao, bất nhập lưu!
- Cự Hùng vũ hồn, trung đẳng!
Từng vũ hồn được đưa vào trong dụng cụ kiểm tra, thành tích mỗi vị tuyển thủ lúc này được báo ra rõ ràng.
Trên cơ bản kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc, lúc này đã có không ít tuyển thủ đã có thành tích rõ ràng, thô sơ giản lược phán định thứ hạn của mình có thể lọt vào top năm mươi hay không.
Một ít người có hi vọng cao tiến vào đều chờ mong không nhỏ, tuyển thủ thành tích kém phiền muộn không ngớt, sắc mặt khó coi.
Đương nhiên ánh mắt của mọi người lúc này đều nhìn sang vũ hồn của Diệp Huyền và Loan Hồng.
Trước đó đã có nhiều người kết thúc, trước mắt Diệp Huyền còn vượt lên trước Loan Hồng chín mươi điểm, kiểm tra hai người bọn họ xong cũng là lúc kết thúc đại hội.
Dựa theo tình huống bình thường, Diệp Huyền vượt lên chín mươi điểm đã có hi vọng to lớn đạt chức quán quân, hết lần này tới lần khác Diệp Huyền ngưng luyện ra ra là Lam Tinh thảo vũ hồn.
Tỏng lịch sử Lam Tinh thảo vũ hồn ngưng luyện cao cấp nhất cũng chỉ là trung đẳng mà thôi.
- Ai, nếu Diệp Huyền không cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, như vậy mặc cho Loan Hồng vũ hồn mạnh bao nhiêu, quán quân lần này chắc chắn là của hắn, chỉ tiếc hắn cô đọng lại là Lam Tinh thảo vũ hồn, kết cục khó mà nói...
Một gã tuyển thủ cảm thán nói một câu.
- Thật sự là không thể tưởng tượng nổi, Hoòn Quang thạch, Đa La diệp, Thiên Chi Lan, những tài liệu này nhìn như lộn xộn không thứ tự, cũng không có hiệu quả gia tăng Bạch Hổ vũ hồn, thật không nghĩ đến liên hợp lại sẽ sinh ra hiệu quả như thế.
Lúc trước trong quá trình nghiệm chứng dáp án hắn không biết các loại tài liệu có nguyên lý cụ thể như thế nào, hiệu quả sau khi dung hợp cũng được hắn cảm thụ rõ ràng, hơn nữa rung động thật sâu.
Nếu như không phải tự mình động thủ kiểm tra, trước khi nghiệm chứng hắn cũng không thể tin được vài loại tài liệu kết hợp với nhau lại có hiệu quả như thế.
- Chúc Thiên Lam đại sư.
Mọi người thấy Chúc Thiên Lam vẫn còn khiếp sợ, không ít đại sư không ngớt lời nhắc nhở.
Chúc Thiên Lam lúc này tỉnh táo lại và nói:
- A..., các ngươi mới vừa nói cái gì?
Tả Nhất Minh vội vàng nói:
- Chúc Thiên Lam đại sư, đáp án của Diệp Huyền nhất định có vấn đề, trong đó tuyệt đối có cổ quái.
Sắc mặt Chúc Thiên Lam lập tức trầm xuống:
- Tả Nhất Minh hội trưởng, ý của ngươi là quá trình nghiệm chứng của ta là sai lầm sao?
- Không, không, ta không phải ý tứ này, chỉ là...
- Được rồi, không cần nhiều lời, đã nghiệm chứng kết quả rõ ràng, mọi người còn có gì để nói, ta cho rằng Diệp Huyền có đáp án hoàn toàn chính xác, hắn được điểm tối đa.
- Ta tin tưởng quá trình Chúc Thiên Lam đại sư nghiệm chứng, cũng đồng ý với kết quả của Chúc Thiên Lam đại sư.
- Ta cũng đồng ý.
Các đại sư khác không biết nguyên lý cụ thể như thế nào nhưng kết quả nghiệm chứng đã rõ ràng, bọn họ cũng không thể không thừa nhận đáp án của Diệp Huyền thật sự có thể tăng Bạch Hổ vũ hồn, thậm chí còn là biện pháp tốt nhất mà bọn họ từng biết tới từ trước tới nay.
Ít nhất bọn họ biết rõ năm phương pháp khác rất ít làm cho Bạch Hổ vũ hồn trong quá trình tăng lên nhị tinh đạt được tinh hoàn màu đỏ.
- Này...
Sắc mặt Tả Nhất Minh khó coi, hắn không cam lòng nhưng nhiều người đều cho rằng Diệp Huyền được điểm tối đa, hắn cũng không thể tránh được.
- Đa tạ các vị đại sư xem xét công bằng.
Diệp Huyền chắp tay và mỉm cười ngồi xuống.
- Đáng giận.
Loan Hồng xiết chặt hai đấm, sắc mặt khó coi.
Vị trí Thiên Kim quốc có một đoi mắt dễ thương động lòng người nhìn sang, không ngừng dò xét Diệp Huyền, bộ ngực cao ngất phập phồng, trong nội tâm sinh ra gợn sóng.
Thân là thiên chi kiều nữ của Thiên Kim quốc, đệ nhất thiên tài Hạ Thất Hề vẫn cho rằng mình mới mới là đệ nhất thiên tài của liên minh mười ba nước.
Nàng rất cao ngạo, tại Thiên Kim quốc không nói chuyệ với người nào, cao ngạo lạnh lùng nên có danh xưng băng sơn mỹ nhân.
Trong phù quang đại hội lần này, nàng cho rằng mình sẽ một đường nổi danh, hiện tại nàng biết được cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Mà Loan Hồng cường thế cũng làm cho nàng thở không được.
Tuy biểu hiện ra ngoài không có gì nhưng nội tâm của nàng đã có cảm giác thất bại sâu sắc.
Không giống với Loan Hồng cường thế, Diệp Huyền ít xuất hiện nhưng làm tâm thần Hạ Thất Hề chập chờn, tình tiết phức tạp.
Vẻ mặt lạnh nhạt đối mặt với tất cả, thái độ và bộ dạng không sợ hãi làm cho Hạ Thất Hề biết rõ trên đời này còn có thiếu niên mị lực như vậy.
Đặc biệt là Diệp Huyền với thái độ vinh nhục không sợ hãi càng làm cho Hạ Thất Hề tràn ngập hiếu kỳ với hắn.
Trên người Diệp Huyền giống như có một loại ma lực dần dần hấp dẫn nàng, làm cho Hạ Thất Hề có xúc động muốn hiểu rõ về đối phương.
Thời điểm tâm thần Hạ Thất Hề sinh ra gợn sóng, trên lôi đài có tiếng cười to.
- Ha ha ha, Tả Nhất Minh, ngươi còn có lời gì muốn nói không? Lúc trước là ai nói với ta đáp án của Lưu Vân quốc Diệp Huyền nhất định sai lầm nên không cần nghiệm chứng?
Khô Trần liên tục cười to, thần thái đắc ý biểu hiện rõ ra ngoài.
- Hừ, trận đấu còn không có kết thúc đâu, ngươi đắc ý cái gì, Diệp Huyền cũng chỉ vượt qua chín mươi điểm mà thôii sau khi đề mục thứ ba kết thúc, ta hi vọng ngươi còn có thể cười được.
Tả Nhất Minh cắn răng cười lạnh lên tiếng.
Quá trình kiểm tra đề mục thứ hai kết thúc, cuối cùng Diệp Huyền và Loan Hồng đạt được hai trăm điểm, việc này kinh động toàn trường, trong các tuyển thủ khác nhiều nhất là một trăm sáu mươi điểm, đó là Dạ Phồn Tinh.
Hơi không nghỉ ngơi và hồi phục, khảo nghiệm đề mục thứ ba cũng bắt đầu.
Trong sơn cốc, tất cả mọi người hít thở dồn dập.
Kết quả khảo hạch cuối cùng xuất hiện trước mặt, sau khi kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc cũng là lúc bài danh phù quang đại hội được định ra.
Lực chú ý của tất cả mọi người lúc này đều nhìn sang Diệp Huyền và Loan Hồng, trận đấu đến bây giờ, hai người bọn họ đã là tiêu điểm toàn trường, chức quán quân cũng chỉ thuộc về một trong hai người bọn họ mà thôi.
Dụng cụ thật lớn được đưa lên lôi đài, đồng thời rất nhiều vũ hồn của tuyển thủ cũng được sửa sang lại và đưa vào trong dụng cụ kiểm tra.
- Phi Ưng vũ hồn, trung đẳng!
- Vũ Yến vũ hồn, hạ đẳng!
- Thứ Lang vũ hồn, kết cấu vũ hồn hư hao, bất nhập lưu!
- Cự Hùng vũ hồn, trung đẳng!
Từng vũ hồn được đưa vào trong dụng cụ kiểm tra, thành tích mỗi vị tuyển thủ lúc này được báo ra rõ ràng.
Trên cơ bản kiểm tra đề mục thứ ba kết thúc, lúc này đã có không ít tuyển thủ đã có thành tích rõ ràng, thô sơ giản lược phán định thứ hạn của mình có thể lọt vào top năm mươi hay không.
Một ít người có hi vọng cao tiến vào đều chờ mong không nhỏ, tuyển thủ thành tích kém phiền muộn không ngớt, sắc mặt khó coi.
Đương nhiên ánh mắt của mọi người lúc này đều nhìn sang vũ hồn của Diệp Huyền và Loan Hồng.
Trước đó đã có nhiều người kết thúc, trước mắt Diệp Huyền còn vượt lên trước Loan Hồng chín mươi điểm, kiểm tra hai người bọn họ xong cũng là lúc kết thúc đại hội.
Dựa theo tình huống bình thường, Diệp Huyền vượt lên chín mươi điểm đã có hi vọng to lớn đạt chức quán quân, hết lần này tới lần khác Diệp Huyền ngưng luyện ra ra là Lam Tinh thảo vũ hồn.
Tỏng lịch sử Lam Tinh thảo vũ hồn ngưng luyện cao cấp nhất cũng chỉ là trung đẳng mà thôi.
- Ai, nếu Diệp Huyền không cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn, như vậy mặc cho Loan Hồng vũ hồn mạnh bao nhiêu, quán quân lần này chắc chắn là của hắn, chỉ tiếc hắn cô đọng lại là Lam Tinh thảo vũ hồn, kết cục khó mà nói...
Một gã tuyển thủ cảm thán nói một câu.
Tác giả :
Ám Ma Sư