Huyền Cực Online
Chương 36
“Uy, các ngươi đã về rồi.” Mọi người vừa trở lại lãnh địa, liền thấy Ngự Thiên Kiệt cùng Mãn Thiên Phong Sa ngồi trong công hội chờ bọn họ.
“Các ngươi sao lại tới đây?” Mới vừa xong chuyện phiền toái, hiện tại Vũ Tiễn vừa nhìn thấy hai người bọn họ đã cảm thấy đau đầu.
“Không có việc gì thì chúng ta không thể tới sao?” Phong Sa bất mãn gõ đầu Vũ Tiễn giáo huấn:
“Hơn nữa, ta cũng không phải tới thăm ngươi, ta chính là đến xem tiểu Duy Tâm đáng yêu.”
Nghe xong lời Phong Sa, Duy Tâm vô ý thức lui về phía sau hai bước (bản năng sinh tồn?! =))), nhiệt tình của nàng, hắn đã thử qua, thật sự là chịu không nổi.
Nhưng đáng tiếc, Duy Tâm vừa mới lùi hai bước, đã bị Phong Sa nhìn thấy, vươn tay ôm chặt Duy Tâm, vẻ mặt hưng phấn, giở trò, sỗ sàng.
A a a ~~~~ Đừng a, vì sao đối đãi ta như vậy. Duy tâm gương mặt khóc tang, lại chỉ có thể chấp nhận số mệnh, để mặc cho Phong Sa chà đạp, dù sao nàng là cô gái, bất quá nếu hắn biết nàng lớn hơn mình rất nhiều, có thể còn xỉu luôn.
Mỉm cười sủng ái nhìn lão bà, ánh mắt Ngự Thiên Kiệt trong lúc vô ý đảo qua Hồn Phách, đột nhiên sửng sốt một chút, bởi vì trang phục nhất đẳng hắn đang mặc không phải thiết kế sẵn trong trò chơi, còn có loại dung mạo tuấn mỹ đến kinh người này, lấy chỉ số cài đặt sẵn trong trò chơi cũng nâng không nổi đến gương mặt này. (sao giống bạn Tiểu Hoà quá)
Chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của Ngự Thiên Kiệt, Hồn Phách quay đầu nhìn hắn một cái, lộ ra tươi cười ý vị thâm trường (sâu khó lường), nguyên lai hắn cũng vào trò chơi này, xem ra sự tình càng ngày càng thú vị.
Ánh mắt lóe ra một chút, Ngự Thiên Kiệt quyết định khi trở về phải kiểm tra lại lần nữa cả hệ thống máy chủ và các thiết lập, ‘lễ vật’ lúc trước thu được đến tột cùng có bí mật gì? Ngự Thiên Kiệt cảm thấy vấn đề tồn tại trong nhiều năm qua có lẽ sắp được gỡ bỏ cái màn che bí mật rồi…
Sau khi logout, vô ý nhìn tấm lịch, Duy Tâm nhắm mắt lại lộ ra nụ cười khổ, nguyên lai ngày ngày trôi qua nhanh như vậy, sinh nhật 25 tuổi của mình cũng sắp đến rồi, lần này lại cũng giống dĩ vãng, cô đơn một người vượt qua sao? Lắc đầu, Duy Tâm đem tâm tình uể oải này đá văng ra sau đầu, nhưng lập tức lại bị một vấn đề khác khó khăn hơn quấy nhiễu.
Nghĩ đến những chuyện đã phát sinh hôm nay, nghĩ đến Vũ Tiễn, Huyết Sắc Hồn Phách...... Duy Tâm cảm thấy hôm nay thật sự là phấn khích vạn phần, bất quá cũng thật phức tạp.
Nghĩ đến bằng hữu tín nhiệm nhất lừa gạt, rồi đột nhiên bị một nam nhân tỏ tình, mà căn cứ vào lời nói của nam nhân đó, Duy Tâm cảm thấy có lẽ đã từng quen biết hắn, cố nhớ thật kỹ nhưng không thể nghĩ ra đối phương là ai.
Phiền a, phiền a, phiền chết mất! Vò loạn tóc, Duy Tâm phóng lên giường, đơn giản nhắm mắt nghỉ ngơi, không thèm nghĩ đến việc này nữa.
Trong lúc mơ mơ màng màng, hắn đột nhiên nhớ tới đã thật lâu không đi thăm Tu Y Pháp.
Ngày hôm sau login, Duy Tâm quyết định trước tiên đi tìm Tu Y Pháp, không biết vì sao, hắn cảm thấy khi ở bên cạnh Tu Y Pháp, tâm tình sẽ trở nên thực bình tĩnh, tựa hồ tất cả phiền não đều có thể biến mất.
Nghĩ vậy, Duy Tâm mau chóng đến thần điện của Tu Y Pháp.
“Tiểu Pháp.”
“Tâm Tâm ~~~~” Tu Y Pháp vừa nghe thấy thanh âm của Duy Tâm, liền vọt ra, bay đến ôm lấy hắn, hưng phấn nói, “Tâm Tâm, ngươi rốt cục đến thăm ta.”
Sau khi lớn lên, Tu Y Pháp rõ ràng cao hơn Duy Tâm nhiều, vốn là Duy Tâm muốn ôm lấy hắn, hiện tại biến thành hắn ôm lấy mình, đem mặt dán tại lồng ngực Tu Y Pháp, tâm tình phiền táo của Duy Tâm chậm rãi lắng xuống bình tĩnh.
“Tiểu Pháp nha.” Kêu to, Duy Tâm vô ý thức ôm chặt lấy thắt lưng và cánh tay hắn, biểu tình có chút bất lực.
Chú ý tới tâm tình Duy Tâm không như mọi khi, Tu Y Pháp không nói gì cả, chỉ lẳng lặng mà ôm hắn, tiếp sức cho hắn, cho hắn bình tĩnh.
“Nha nha, thật có lỗi, làm cho tiểu Pháp lo lắng rồi.” Sau một lát, tâm trạng của Duy Tâm rốt cuộc trầm tĩnh lại, có chút ngượng ngùng nói.
“Tâm Tâm đang phiền não chuyện gì?” Lắc đầu tỏ vẻ không sao, Tu Y Pháp dìu Duy Tâm đến bậc thang trước thần điện, tuỳ tiện ngồi xuống.
“Rất nhiều chuyện, gần đây phát sinh rất nhiều chuyện.” Duy Tâm chưa bao giờ nghĩ tới chơi một game mà có thể khiến bản thân có nhiều tâm tình hỉ nộ ái ố như vậy.
Tuy gặp gặp nhiều khó khăn, nhưng Duy Tâm cũng không hối hận vì đã chơi Huyền Cực, nhớ tới những khoảnh khắc cùng các bạn thân mến kề vai chiến đấu, Duy Tâm bất giác mỉm cười, chưa từng có trò chơi nào có thể cho hắn được nhiều như vậy, tuy rằng trước kia thời điểm chơi trò khác có thể cho hắn thỏa mãn tâm tính thành tựu hư danh, nhưng khi chơi Huyền Cực, Duy Tâm hắn có được tình cảm chân thành, chính mình tựa hồ trưởng thành rất nhiều, tịch mịch trong tâm cũng vì nhận được tình bằng hữu làm dịu, Duy Tâm cảm giác bản thân hiện giờ trở nên sáng sủa hơn.
“Tiểu Pháp, sắp đến sinh nhật của ta, ta muốn trải qua trong này.” Nghĩ thông suốt, Duy Tâm bỏ qua tình tự uể oải vừa rồi, mà khoái trá nêu đề nghị.
“Sinh nhật!?” Sửng sốt một chút, trong mắt Tu Y Pháp có rất nhiều tình tự mà Duy Tâm nhìn không hiểu. Trong lòng xoay chuyển các ý nghĩ, trong lòng các loại suy nghĩ chuyển quá, cuối cùng dừng ở cao hứng,
“Được, ta tin tưởng lần này sẽ là một sinh nhật khác người thường nhất của Tâm Tâm.
Không biết tại sao, Duy Tâm cảm thấy lời Tu Y Pháp còn có những ý gì khác nữa, vừa định suy nghĩ lại thì đã bị hắn dời đề tài.
Bên trong gian phòng sắc lạnh, Phùng Nguy ngồi trước máy tính, trên bàn phím gõ nhanh như vũ bão, trên màn ảnh xuất hiện một lương lớn tư liệu, đột nhiên trên mặt hắn lộ ra nhất mạt tươi cười.
Tìm được rồi, trên màn hình rõ ràng xuất hiện tất cả tư liệu của Hứa Duy Tâm.
Phùng Nguy xâm nhập vào cơ sở dữ liệu người chơi Huyền cực của tập đoàn Thiên Vũ, thật vất vả mới tìm được tư liệu của Duy Tâm.
Lam Thiên Kiệt quả nhiên không phải ngồi không, hệ thống phòng ngự thiết kế thật sự tốt lắm, phá thủng cũng tốn không ít thời gian.
Đứng lên, Phùng Nguy vén bức màn, nhìn đầu bên kia thành thị, người yêu của hắn đang tại nơi đó.
Ta sẽ lập tức tới tìm ngươi, Duy Tâm.
“Các ngươi sao lại tới đây?” Mới vừa xong chuyện phiền toái, hiện tại Vũ Tiễn vừa nhìn thấy hai người bọn họ đã cảm thấy đau đầu.
“Không có việc gì thì chúng ta không thể tới sao?” Phong Sa bất mãn gõ đầu Vũ Tiễn giáo huấn:
“Hơn nữa, ta cũng không phải tới thăm ngươi, ta chính là đến xem tiểu Duy Tâm đáng yêu.”
Nghe xong lời Phong Sa, Duy Tâm vô ý thức lui về phía sau hai bước (bản năng sinh tồn?! =))), nhiệt tình của nàng, hắn đã thử qua, thật sự là chịu không nổi.
Nhưng đáng tiếc, Duy Tâm vừa mới lùi hai bước, đã bị Phong Sa nhìn thấy, vươn tay ôm chặt Duy Tâm, vẻ mặt hưng phấn, giở trò, sỗ sàng.
A a a ~~~~ Đừng a, vì sao đối đãi ta như vậy. Duy tâm gương mặt khóc tang, lại chỉ có thể chấp nhận số mệnh, để mặc cho Phong Sa chà đạp, dù sao nàng là cô gái, bất quá nếu hắn biết nàng lớn hơn mình rất nhiều, có thể còn xỉu luôn.
Mỉm cười sủng ái nhìn lão bà, ánh mắt Ngự Thiên Kiệt trong lúc vô ý đảo qua Hồn Phách, đột nhiên sửng sốt một chút, bởi vì trang phục nhất đẳng hắn đang mặc không phải thiết kế sẵn trong trò chơi, còn có loại dung mạo tuấn mỹ đến kinh người này, lấy chỉ số cài đặt sẵn trong trò chơi cũng nâng không nổi đến gương mặt này. (sao giống bạn Tiểu Hoà quá)
Chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của Ngự Thiên Kiệt, Hồn Phách quay đầu nhìn hắn một cái, lộ ra tươi cười ý vị thâm trường (sâu khó lường), nguyên lai hắn cũng vào trò chơi này, xem ra sự tình càng ngày càng thú vị.
Ánh mắt lóe ra một chút, Ngự Thiên Kiệt quyết định khi trở về phải kiểm tra lại lần nữa cả hệ thống máy chủ và các thiết lập, ‘lễ vật’ lúc trước thu được đến tột cùng có bí mật gì? Ngự Thiên Kiệt cảm thấy vấn đề tồn tại trong nhiều năm qua có lẽ sắp được gỡ bỏ cái màn che bí mật rồi…
Sau khi logout, vô ý nhìn tấm lịch, Duy Tâm nhắm mắt lại lộ ra nụ cười khổ, nguyên lai ngày ngày trôi qua nhanh như vậy, sinh nhật 25 tuổi của mình cũng sắp đến rồi, lần này lại cũng giống dĩ vãng, cô đơn một người vượt qua sao? Lắc đầu, Duy Tâm đem tâm tình uể oải này đá văng ra sau đầu, nhưng lập tức lại bị một vấn đề khác khó khăn hơn quấy nhiễu.
Nghĩ đến những chuyện đã phát sinh hôm nay, nghĩ đến Vũ Tiễn, Huyết Sắc Hồn Phách...... Duy Tâm cảm thấy hôm nay thật sự là phấn khích vạn phần, bất quá cũng thật phức tạp.
Nghĩ đến bằng hữu tín nhiệm nhất lừa gạt, rồi đột nhiên bị một nam nhân tỏ tình, mà căn cứ vào lời nói của nam nhân đó, Duy Tâm cảm thấy có lẽ đã từng quen biết hắn, cố nhớ thật kỹ nhưng không thể nghĩ ra đối phương là ai.
Phiền a, phiền a, phiền chết mất! Vò loạn tóc, Duy Tâm phóng lên giường, đơn giản nhắm mắt nghỉ ngơi, không thèm nghĩ đến việc này nữa.
Trong lúc mơ mơ màng màng, hắn đột nhiên nhớ tới đã thật lâu không đi thăm Tu Y Pháp.
Ngày hôm sau login, Duy Tâm quyết định trước tiên đi tìm Tu Y Pháp, không biết vì sao, hắn cảm thấy khi ở bên cạnh Tu Y Pháp, tâm tình sẽ trở nên thực bình tĩnh, tựa hồ tất cả phiền não đều có thể biến mất.
Nghĩ vậy, Duy Tâm mau chóng đến thần điện của Tu Y Pháp.
“Tiểu Pháp.”
“Tâm Tâm ~~~~” Tu Y Pháp vừa nghe thấy thanh âm của Duy Tâm, liền vọt ra, bay đến ôm lấy hắn, hưng phấn nói, “Tâm Tâm, ngươi rốt cục đến thăm ta.”
Sau khi lớn lên, Tu Y Pháp rõ ràng cao hơn Duy Tâm nhiều, vốn là Duy Tâm muốn ôm lấy hắn, hiện tại biến thành hắn ôm lấy mình, đem mặt dán tại lồng ngực Tu Y Pháp, tâm tình phiền táo của Duy Tâm chậm rãi lắng xuống bình tĩnh.
“Tiểu Pháp nha.” Kêu to, Duy Tâm vô ý thức ôm chặt lấy thắt lưng và cánh tay hắn, biểu tình có chút bất lực.
Chú ý tới tâm tình Duy Tâm không như mọi khi, Tu Y Pháp không nói gì cả, chỉ lẳng lặng mà ôm hắn, tiếp sức cho hắn, cho hắn bình tĩnh.
“Nha nha, thật có lỗi, làm cho tiểu Pháp lo lắng rồi.” Sau một lát, tâm trạng của Duy Tâm rốt cuộc trầm tĩnh lại, có chút ngượng ngùng nói.
“Tâm Tâm đang phiền não chuyện gì?” Lắc đầu tỏ vẻ không sao, Tu Y Pháp dìu Duy Tâm đến bậc thang trước thần điện, tuỳ tiện ngồi xuống.
“Rất nhiều chuyện, gần đây phát sinh rất nhiều chuyện.” Duy Tâm chưa bao giờ nghĩ tới chơi một game mà có thể khiến bản thân có nhiều tâm tình hỉ nộ ái ố như vậy.
Tuy gặp gặp nhiều khó khăn, nhưng Duy Tâm cũng không hối hận vì đã chơi Huyền Cực, nhớ tới những khoảnh khắc cùng các bạn thân mến kề vai chiến đấu, Duy Tâm bất giác mỉm cười, chưa từng có trò chơi nào có thể cho hắn được nhiều như vậy, tuy rằng trước kia thời điểm chơi trò khác có thể cho hắn thỏa mãn tâm tính thành tựu hư danh, nhưng khi chơi Huyền Cực, Duy Tâm hắn có được tình cảm chân thành, chính mình tựa hồ trưởng thành rất nhiều, tịch mịch trong tâm cũng vì nhận được tình bằng hữu làm dịu, Duy Tâm cảm giác bản thân hiện giờ trở nên sáng sủa hơn.
“Tiểu Pháp, sắp đến sinh nhật của ta, ta muốn trải qua trong này.” Nghĩ thông suốt, Duy Tâm bỏ qua tình tự uể oải vừa rồi, mà khoái trá nêu đề nghị.
“Sinh nhật!?” Sửng sốt một chút, trong mắt Tu Y Pháp có rất nhiều tình tự mà Duy Tâm nhìn không hiểu. Trong lòng xoay chuyển các ý nghĩ, trong lòng các loại suy nghĩ chuyển quá, cuối cùng dừng ở cao hứng,
“Được, ta tin tưởng lần này sẽ là một sinh nhật khác người thường nhất của Tâm Tâm.
Không biết tại sao, Duy Tâm cảm thấy lời Tu Y Pháp còn có những ý gì khác nữa, vừa định suy nghĩ lại thì đã bị hắn dời đề tài.
Bên trong gian phòng sắc lạnh, Phùng Nguy ngồi trước máy tính, trên bàn phím gõ nhanh như vũ bão, trên màn ảnh xuất hiện một lương lớn tư liệu, đột nhiên trên mặt hắn lộ ra nhất mạt tươi cười.
Tìm được rồi, trên màn hình rõ ràng xuất hiện tất cả tư liệu của Hứa Duy Tâm.
Phùng Nguy xâm nhập vào cơ sở dữ liệu người chơi Huyền cực của tập đoàn Thiên Vũ, thật vất vả mới tìm được tư liệu của Duy Tâm.
Lam Thiên Kiệt quả nhiên không phải ngồi không, hệ thống phòng ngự thiết kế thật sự tốt lắm, phá thủng cũng tốn không ít thời gian.
Đứng lên, Phùng Nguy vén bức màn, nhìn đầu bên kia thành thị, người yêu của hắn đang tại nơi đó.
Ta sẽ lập tức tới tìm ngươi, Duy Tâm.
Tác giả :
Nguyệt Quang Vật Ngữ