Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công
Chương 201
Edit: Ring.
Giang Mộ Yên nghe nói như vậy, trong mắt rốt cục cũng toát ra vẻ vui mừng từ nội tâm. Nam nhân nàng yêu quả nhiên không hổ là người tâm linh tương thông, quả nhiên hiểu được lòng nàng.
Mà Thanh Thư lúc này lại hoàn toàn kinh ngạc hết chỗ nói.
Ý của lão gia chính là sau này mỗi ngày Mộ Yên tiểu thư sẽ cùng lão gia xử lý những công việc của Bùi gia ở thư phòng sao?
Nhưng Mộ Yên tiểu thư dù sao cũng là một nữ nhân a. Nàng cũng không phải là thương nhân, hắn chưa từng nghe nữ nhân còn có thể xử lí chuyện buôn bán, xem sổ sách a.
Chẳng lẽ Mộ Yên tiểu thư này trước giờ vẫn che giấu khả năng sao?
“Lão, lão gia, lão gia ngài là nói, sau này nếu đại quản sự của các cửa hàng đến gặp ngài, Mộ Yên tiểu thư cũng có thể ở đó sao?”
“Không phải cũng có thể, mà là nếu quản sự các nơi về báo cáo công tác mà ta không ở nhà, Yên nhi cũng có thể thay thế ta ra quyết sách!”
Bùi Vũ Khâm thản nhiên sửa đúng lời Thanh Thư, lại khiến Thanh Thư càng nghẹn họng nhìn trân trối, nói không nên lời. Một lúc lâu sau mới lúng ta lúng túng lên tiếng “Nhưng, nhưng là Mộ Yên tiểu thư nàng, nàng là nữ nhân a, còn, còn chưa từng xử lí chuyện làm ăn, nàng, nàng –”
Giang Mộ Yên nghe được Thanh Thư vốn vẫn luôn khiến nàng cảm thấy hắn là người lanh lợi lại ổn trọng lúc này lại giật mình như vậy, thậm chí nói chuyện cũng cà lăm thì không tự chủ được mà nở nụ cười.
“Thanh quản sự, sau này ngươi sẽ biết, tuyệt đối không thể xem nhẹ nữ nhân. Ai nói nữ nhân sẽ không biết kinh doanh, ta tuy chưa từng xử lí chuyện làm ăn nhưng ngươi có thể ở bên cạnh nhìn thử xem, không bao lâu là ta có thể học được. Về phần xem sổ sách này nọ, Thanh quản sự càng không cần lo lắng, không phải Thanh quản sự đã quên ta xuất thân từ đâu rồi chứ?”
Thanh Thư vừa nghe Giang Mộ Yên thoải mái mỉm cười nói vậy thì mới đầu là có chút không tin nhìn nàng, nghĩ Mộ Yên tiểu thư quả nhiên là mạnh miệng, còn nói không bao lâu sẽ học được chuyện kinh doanh nữa, nàng nghĩ chuyện buôn bán này nói học là học sao?
Hắn theo lão gia đã nhiều năm cũng không dám nói đã học được tất cả những chuyện liên quan đến làm ăn mà chỉ hiểu được đại khái một chút, rất nhiều chỗ cụ thể vẫn còn như bị sương mù che khuất mà chưa hiểu rõ được.
Bất quá lúc nghe đến nửa câu sau, nàng hỏi hắn có biết nàng xuất thân từ đâu không thì Thanh Thư liền trả lời theo bản năng “Mộ Yên tiểu như là nữ nhi duy nhất của trung thư thị lang Giang đại nhân, chuyện này thế nhân đều biết a!”
Nói xong, hắn lại không tự chủ được mà nghiền ngẫm trong đầu.
Mộ Yên tiểu thư là hòn ngọc quý trong tay trung thư thị lang Giang đại nhân, trung thư thị lang ở Đông Vân quốc lại chính là quan lớn tam phẩn, hơn nữa Giang đại nhân khi còn tại thế vẫn là đang nhậm chức trong triều, thậm chí nếu nhìn lên nữa thì còn liên quan đến hai đời cựu thần.
Bởi vậy nói Mộ Yên tiểu thư xuất thân dòng dõi thư hương, quan lại thế gia là không khoa trương chút nào.
Như vậy Mộ Yên tiểu thư vì sao lại hỏi hắn về xuất thân của nàng khi bọn họ đang đề cập đến chuyện nàng có thể tính toán sổ sách hay không chứ?
Thanh Thư đáng thương, bình thường linh hoạt, lúc này lại không hề liên hệ hai chuyện số học với xuất thân của Giang Mộ Yên với nhau, cho nên hắn càng nghĩ càng rối, mày cũng nhịn không được mà nhăn lại.
“Được rồi, Thanh Thư, đừng nhíu mày nữa. Ngươi theo ta đã nhiều năm, Yên nhi cũng xem không ngươi là người ngoài, chuyện cơ mật như vậy cũng nói với ngươi rồi. Chính là ngươi hôm nay lại phá lê chậm chạp, vậy mà lại không liên tưởng được. Thôi, để ta nói cho ngươi, chính là ngươi biết cũng không sao, nhưng vạn lần không được truyền ra ngoài. Hiểu chưa?”
Bùi Vũ Khâm tất nhiên là hy vọng càng ít người biết khả năng của Giang Mộ Yên càng tốt, nhưng Yên nhi sau này phải ở bên cạnh hắn làm việc, ít nhiều cũng sẽ lộ ra một chút. So với để đến lúc đó mọi người phát hiện ra những khă năng của nàng thì không bằng lúc này cố ý dẫn tầm mắt mọi người tập trung vào chuyện nàng biết số học này, nếu cố gắng còn có thể giấu đi một ít hào quang của nàng.
Trong lòng Yên nhi nàng hiển nhiên cũng tính như vậy, nếu không, nàng rõ ràng buổi sáng còn lo lắng chuyện hắn sẽ xem nàng với Giang Mộ Yên trước kia như một người, lúc này sao có thể cố ý dẫn Thanh Thư tập trung vào xuất thân của mình?
Thanh Thư vừa nghe Bùi Vũ Khâm nói vậy thì quả nhiên liền trở nên vui vẻ, sau đó lại cẩn thận nói “Lão gia yên tâm, Thanh Thư không phải người lắm miệng. Mỗi một chữ lão gia cùng Mộ Yên tiểu thư nói với Thanh Thư, Thanh Thư tuyệt đối sẽ không lộ ra với người thứ tư!”
“Vậy là tốt rồi.Thanh Thư biết Yên nhi xuất thân dòng dõi trung thư thị lang tam phẩm, vậy ngươi há có thể không biết nhà thương nhân chúng ta thiếu nhất chính là cách tính toán, mà đó cũng vừa vặn là một trong những thứ đệ tử nhà quan gia có thể học được?”
Lời này của Bùi Vũ Khâm vừa nói ra, Thanh Thư nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.
“A, Thanh Thư hiểu được, nhưng, nhưng này xưa nay không phải chỉ cho nam tử học tập, Mộ Yên tiểu thư là thân nữ nhi sao lại….”
“Thanh Thư a, Bùi tiên sinh nói ngươi hôm nay trì độn, ngươi thật đúng là trì độn đến triệt để a. Vừa rồi không phải ngươi cũng đã nói rồi sao, ta là nữ nhi duy nhất của cha, hai chữ duy nhất đại biểu cho cái gì, ngươi còn chưa hiểu ư? Phụ thân thương ta, tất nhiên mấy tài nghệ này nọ ông cũng không giấu nữ nhi duy nhất là ta. Nói như vậy mà ngươi còn chưa hiểu được thì ta cũng hết cách!”
Trong đầu Thanh Thư nhất thời ‘đùng’ một tiếng, hắn sao có thể còn chưa hiểu?
Hắn đương nhiên là hiểu được, cũng biết vì sao Mộ Yên tiểu thư lại như đã định liệu trước mà nói chuyện xem sổ sách này nọ một chút cũng không khó.
Đúng vậy, so với những phương pháp tính toán, ghi chép không những mất thời gian mà còn hao phí nhiều tâm lực mà lão gia thật vất vả mới nghĩ ra được nhiều năm qua mà nói thì sự xuất hiện của Mộ Yên tiểu thư, người đã từng học phương pháp tính toán chính thống tất nhiên không thể nghi ngờ là giúp lão gia, giúp Bùi gia bọn họ rất nhiều.
Thanh Thư lúc này rốt cuộc cũng biết thì ra giá trị của Mộ Yên tiểu thư là ở chỗ này!
Hắn cuối cùng cũng hiểu được vì sao năm đó lão gia muốn tiếp Mộ Yên tiểu thư vốn lẻ loi vào phủ cẩn thận chăm sóc, còn muốn nàng gả cho đại thiếu gia. Thì ra trong đó còn có suy tính như vậy.
Chỉ tiếc cọc hôn sự này của đại thiếu gia không thể thành. Bất quá hiện tại thoạt nhìn cũng không tệ lắm, Mộ Yên tiểu thư vẫn trở thành người Bùi gia, chỉ là đối tượng thành thân đổi thành lão gia mà thôi.
Nghĩ đến sau này lão gia có Mộ Yên tiểu thư thì không khác gì đã nắm giữ phương pháp tính toán, trong lòng Thanh Thư lại không thể tự chủ mà dâng lên cảm giác kích động.
Lại nhìn Giang Mộ Yên, nhất thời hắn không cảm thấy nàng có chỗ nào không xứng với lão gia nữa
Giang Mộ Yên nghe nói như vậy, trong mắt rốt cục cũng toát ra vẻ vui mừng từ nội tâm. Nam nhân nàng yêu quả nhiên không hổ là người tâm linh tương thông, quả nhiên hiểu được lòng nàng.
Mà Thanh Thư lúc này lại hoàn toàn kinh ngạc hết chỗ nói.
Ý của lão gia chính là sau này mỗi ngày Mộ Yên tiểu thư sẽ cùng lão gia xử lý những công việc của Bùi gia ở thư phòng sao?
Nhưng Mộ Yên tiểu thư dù sao cũng là một nữ nhân a. Nàng cũng không phải là thương nhân, hắn chưa từng nghe nữ nhân còn có thể xử lí chuyện buôn bán, xem sổ sách a.
Chẳng lẽ Mộ Yên tiểu thư này trước giờ vẫn che giấu khả năng sao?
“Lão, lão gia, lão gia ngài là nói, sau này nếu đại quản sự của các cửa hàng đến gặp ngài, Mộ Yên tiểu thư cũng có thể ở đó sao?”
“Không phải cũng có thể, mà là nếu quản sự các nơi về báo cáo công tác mà ta không ở nhà, Yên nhi cũng có thể thay thế ta ra quyết sách!”
Bùi Vũ Khâm thản nhiên sửa đúng lời Thanh Thư, lại khiến Thanh Thư càng nghẹn họng nhìn trân trối, nói không nên lời. Một lúc lâu sau mới lúng ta lúng túng lên tiếng “Nhưng, nhưng là Mộ Yên tiểu thư nàng, nàng là nữ nhân a, còn, còn chưa từng xử lí chuyện làm ăn, nàng, nàng –”
Giang Mộ Yên nghe được Thanh Thư vốn vẫn luôn khiến nàng cảm thấy hắn là người lanh lợi lại ổn trọng lúc này lại giật mình như vậy, thậm chí nói chuyện cũng cà lăm thì không tự chủ được mà nở nụ cười.
“Thanh quản sự, sau này ngươi sẽ biết, tuyệt đối không thể xem nhẹ nữ nhân. Ai nói nữ nhân sẽ không biết kinh doanh, ta tuy chưa từng xử lí chuyện làm ăn nhưng ngươi có thể ở bên cạnh nhìn thử xem, không bao lâu là ta có thể học được. Về phần xem sổ sách này nọ, Thanh quản sự càng không cần lo lắng, không phải Thanh quản sự đã quên ta xuất thân từ đâu rồi chứ?”
Thanh Thư vừa nghe Giang Mộ Yên thoải mái mỉm cười nói vậy thì mới đầu là có chút không tin nhìn nàng, nghĩ Mộ Yên tiểu thư quả nhiên là mạnh miệng, còn nói không bao lâu sẽ học được chuyện kinh doanh nữa, nàng nghĩ chuyện buôn bán này nói học là học sao?
Hắn theo lão gia đã nhiều năm cũng không dám nói đã học được tất cả những chuyện liên quan đến làm ăn mà chỉ hiểu được đại khái một chút, rất nhiều chỗ cụ thể vẫn còn như bị sương mù che khuất mà chưa hiểu rõ được.
Bất quá lúc nghe đến nửa câu sau, nàng hỏi hắn có biết nàng xuất thân từ đâu không thì Thanh Thư liền trả lời theo bản năng “Mộ Yên tiểu như là nữ nhi duy nhất của trung thư thị lang Giang đại nhân, chuyện này thế nhân đều biết a!”
Nói xong, hắn lại không tự chủ được mà nghiền ngẫm trong đầu.
Mộ Yên tiểu thư là hòn ngọc quý trong tay trung thư thị lang Giang đại nhân, trung thư thị lang ở Đông Vân quốc lại chính là quan lớn tam phẩn, hơn nữa Giang đại nhân khi còn tại thế vẫn là đang nhậm chức trong triều, thậm chí nếu nhìn lên nữa thì còn liên quan đến hai đời cựu thần.
Bởi vậy nói Mộ Yên tiểu thư xuất thân dòng dõi thư hương, quan lại thế gia là không khoa trương chút nào.
Như vậy Mộ Yên tiểu thư vì sao lại hỏi hắn về xuất thân của nàng khi bọn họ đang đề cập đến chuyện nàng có thể tính toán sổ sách hay không chứ?
Thanh Thư đáng thương, bình thường linh hoạt, lúc này lại không hề liên hệ hai chuyện số học với xuất thân của Giang Mộ Yên với nhau, cho nên hắn càng nghĩ càng rối, mày cũng nhịn không được mà nhăn lại.
“Được rồi, Thanh Thư, đừng nhíu mày nữa. Ngươi theo ta đã nhiều năm, Yên nhi cũng xem không ngươi là người ngoài, chuyện cơ mật như vậy cũng nói với ngươi rồi. Chính là ngươi hôm nay lại phá lê chậm chạp, vậy mà lại không liên tưởng được. Thôi, để ta nói cho ngươi, chính là ngươi biết cũng không sao, nhưng vạn lần không được truyền ra ngoài. Hiểu chưa?”
Bùi Vũ Khâm tất nhiên là hy vọng càng ít người biết khả năng của Giang Mộ Yên càng tốt, nhưng Yên nhi sau này phải ở bên cạnh hắn làm việc, ít nhiều cũng sẽ lộ ra một chút. So với để đến lúc đó mọi người phát hiện ra những khă năng của nàng thì không bằng lúc này cố ý dẫn tầm mắt mọi người tập trung vào chuyện nàng biết số học này, nếu cố gắng còn có thể giấu đi một ít hào quang của nàng.
Trong lòng Yên nhi nàng hiển nhiên cũng tính như vậy, nếu không, nàng rõ ràng buổi sáng còn lo lắng chuyện hắn sẽ xem nàng với Giang Mộ Yên trước kia như một người, lúc này sao có thể cố ý dẫn Thanh Thư tập trung vào xuất thân của mình?
Thanh Thư vừa nghe Bùi Vũ Khâm nói vậy thì quả nhiên liền trở nên vui vẻ, sau đó lại cẩn thận nói “Lão gia yên tâm, Thanh Thư không phải người lắm miệng. Mỗi một chữ lão gia cùng Mộ Yên tiểu thư nói với Thanh Thư, Thanh Thư tuyệt đối sẽ không lộ ra với người thứ tư!”
“Vậy là tốt rồi.Thanh Thư biết Yên nhi xuất thân dòng dõi trung thư thị lang tam phẩm, vậy ngươi há có thể không biết nhà thương nhân chúng ta thiếu nhất chính là cách tính toán, mà đó cũng vừa vặn là một trong những thứ đệ tử nhà quan gia có thể học được?”
Lời này của Bùi Vũ Khâm vừa nói ra, Thanh Thư nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.
“A, Thanh Thư hiểu được, nhưng, nhưng này xưa nay không phải chỉ cho nam tử học tập, Mộ Yên tiểu thư là thân nữ nhi sao lại….”
“Thanh Thư a, Bùi tiên sinh nói ngươi hôm nay trì độn, ngươi thật đúng là trì độn đến triệt để a. Vừa rồi không phải ngươi cũng đã nói rồi sao, ta là nữ nhi duy nhất của cha, hai chữ duy nhất đại biểu cho cái gì, ngươi còn chưa hiểu ư? Phụ thân thương ta, tất nhiên mấy tài nghệ này nọ ông cũng không giấu nữ nhi duy nhất là ta. Nói như vậy mà ngươi còn chưa hiểu được thì ta cũng hết cách!”
Trong đầu Thanh Thư nhất thời ‘đùng’ một tiếng, hắn sao có thể còn chưa hiểu?
Hắn đương nhiên là hiểu được, cũng biết vì sao Mộ Yên tiểu thư lại như đã định liệu trước mà nói chuyện xem sổ sách này nọ một chút cũng không khó.
Đúng vậy, so với những phương pháp tính toán, ghi chép không những mất thời gian mà còn hao phí nhiều tâm lực mà lão gia thật vất vả mới nghĩ ra được nhiều năm qua mà nói thì sự xuất hiện của Mộ Yên tiểu thư, người đã từng học phương pháp tính toán chính thống tất nhiên không thể nghi ngờ là giúp lão gia, giúp Bùi gia bọn họ rất nhiều.
Thanh Thư lúc này rốt cuộc cũng biết thì ra giá trị của Mộ Yên tiểu thư là ở chỗ này!
Hắn cuối cùng cũng hiểu được vì sao năm đó lão gia muốn tiếp Mộ Yên tiểu thư vốn lẻ loi vào phủ cẩn thận chăm sóc, còn muốn nàng gả cho đại thiếu gia. Thì ra trong đó còn có suy tính như vậy.
Chỉ tiếc cọc hôn sự này của đại thiếu gia không thể thành. Bất quá hiện tại thoạt nhìn cũng không tệ lắm, Mộ Yên tiểu thư vẫn trở thành người Bùi gia, chỉ là đối tượng thành thân đổi thành lão gia mà thôi.
Nghĩ đến sau này lão gia có Mộ Yên tiểu thư thì không khác gì đã nắm giữ phương pháp tính toán, trong lòng Thanh Thư lại không thể tự chủ mà dâng lên cảm giác kích động.
Lại nhìn Giang Mộ Yên, nhất thời hắn không cảm thấy nàng có chỗ nào không xứng với lão gia nữa
Tác giả :
Quân Mặc Nghiên