Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 220: Làm cho kị sĩ mặt trời mất cân bằng
Nhưng bề ngoài hắn lại không thay đổi. Coi như là chiến sĩ vàng sáng duy trì chiến đấu ở đây muốn lên tới khu D cũng rất khó. Ở đây còn phải có chút vận may, mà nếu như là thế hệ trẻ... Chẳng lẽ là Olivia?
"Tiền bối, tên hắn là gì?"
"Lượng".
Hiển nhiên trong ấn tượng của Neberro không có cái tên này, "Hắn mất bao lâu?"
"Một lần".
Lần này rốt cục Neberro đã mất tỉnh táo, "Một lần thực luyện, sao có thể như vậy?"
Rất nhanh Neberro đã suy đoán ra chuyện còn đáng sợ hơn. Nếu như là một lần thì rất có thể là thực luyện bản chất. Kiểu thực luyện bản chất gì có thể tăng lên nhiều như thế?
"Thực luyện cấp A, hơn nữa là cấp A trực tiếp". xem tại TruyenFull.vn
Trong âm thanh của Hổ Tà lộ ra một ý làm mọi người phải nghiền ngẫm.
Trong lòng Neberro lại rung động, lão Hổ Tà này là Dịch thuật sư, nghề nghiệp này rất đặc biệt trên đại lục Thần thú, rất được tôn trọng, các nước đều phải trọng đãi. Mà Hổ Tà lại là lão tổ tông của Dịch thuật sư, nghe nói đã đến mức có thể dự tính tương lai, quan trọng nhất là trong Thông thiên cảnh không có ai già hơn hắn.
Neberro có một bí mật, kiểm tra bản chất của hắn mặc dù là cấp B nhưng trong quá trình thực luyện đã xảy ra thay đổi thành cấp A. Hắn vẫn giấu bí mật này, không muốn quá lỗ mãng. Nhưng từ "trực tiếp" trong miệng Hổ Tà hiển nhiên ám chỉ điều gì đó.
"Mông Gia chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhân tài kiệt xuất như vậy nhất định phải làm quen mới được".
Neberro cười nói.
Hổ Tà không trả lời mà trong lòng Neberro cũng không thể cười nổi. Thế hệ trẻ Mông Gia căn bản không có ai hắn để vào mắt, nhưng một người lòng mang thiên hạ như hắn lại chưa từng có chút buông lỏng nào. Thống nhất đế quốc?
Quá không có tính thách thức. Trái tim hắn còn rộng lớn hơn, chỉ có như vậy cuộc đời mới sẽ không nhàm chán. Nhưng so với nhàm chán thì Neberro còn không thích ngoài ý muốn hơn.
Loại người này nếu như không thể để hắn sử dụng thì nhất định phải giết chết.
Neberro lựa chọn thực luyện cấp E, như vậy là ổn thỏa nhất. Mà bởi vì hắn mới là cấp bạc trắng, thực luyện cấp E vẫn sẽ có lợi ích. Ăn chắc mặc bền, đây là phương châm nhất quán của Neberro. Trong thế giới của hắn chỉ có một kết quả — thắng lợi.
Cửa thực luyện đường mở ra, Neberro đi vào.
Hổ Tà tiến đến gần, nhìn thoáng qua cấp bậc trên cửa thực luyện. Xem ra loại kích thích này cũng không thể thay đổi ý nghĩ của hắn. Ý chí của người trẻ tuổi này kiên định hiếm thấy trên đời.
Vốn tưởng rằng người mang vận mệnh chính là hắn, ai ngờ sau mười năm lại xuất hiện một người nữa. Điều này làm cho Hổ Tà vốn cho rằng đã nắm chắc được vận mệnh cũng trở nên mê mang.
Ho khan vài tiếng, Hổ Tà lắc đầu, thân thể lại còng xuống, hay tay nắm sau lưng từ từ đi mất.
Phủ đệ Gabriel, đó là một trang viên. Olivia đang chơi với Cầu Cầu, tên nhóc này gần đây rất vui vẻ. Đồ tồi, vừa nhìn thấy người kia đã dám vứt bỏ mình. Đúng là đồ quái vật không có lương tâm.
"Cầu Cầu, trước kia ta thật sự rất thích người kia sao, vì sao bây giờ một chút cảm giác ta cũng không có?"
Olivia rất mê hoặc. Nàng nhớ một vài thứ, nhưng vì sao lại không xúc động. Bài từ đó rất hay. Người này rất tuyệt. Nhưng là...
Cầu Cầu vẫy móng vuốt muốn nói gì đó, Olivia vẫn không rõ, "Cầu Cầu, ngươi ở đây chơi một lát. Ta phải đi luyện công, nếu không mẹ sẽ nổi bão".
Cầu Cầu lập tức đặt mông ngồi trên giường như quả bóng xì hơi.
"Được rồi, được rồi, chờ ta luyện tập xong lại chơi với ngươi".
Olivia rất cố gắng luyện tập, nàng phải kế thừa gia tộc Gabriel, phải mang theo gánh nặng này, nhất là nàng đã tỉnh giấc, đây là tránh nhiệm không thể chối bỏ.
Xa xa một người phụ nữ xinh đẹp đang lẳng lặng nhìn, cũng rất hài lòng. Bây giờ Olivia tiến bộ thần tốc, lúc này tuyệt đối không cho phép bất cứ chuyện nào quấy nhiễu nàng. Năm đó nếu như không phải vì tình yêu nàng sẽ không đến tình cảnh bây giờ mà rất có thể đã vượt qua gia tộc Nicola. Đây là tâm nguyện nhiều đời của gia tộc Gabriel.
Bản chất của tộc Thiên Mị chính là thay đổi thất thường, nhìn Michiwa đùa giỡn cả đế đô là biết. Thiên phú của tộc Swan không hề kém nhưng lại có một điểm yếu trí mạng: tình cảm.
Tộc Thiên Mị hay thay đổi, tình cảm vĩnh viễn không phải thứ duy nhất của họ, cho nên mới có thể đạt được vị trí bây giờ. Nhưng tộc Swan lại sẽ đánh mất chính mình vì tình cảm. Năm đó nàng tự cho là có thể vượt qua, tình yêu sẽ cho nàng sức mạnh mạnh mẽ hơn, nhưng cuối cùng sự thật chứng minh nàng vẫn phạm phải sai lầm mỗi Swan đều sẽ phạm.
Cho nên nàng không muốn Olivia lại phạm vào sai lầm như vậy. Con gái rất giống nàng khi còn trẻ, khi đó nàng hừng hực niềm tin, trước đây cha nó cũng là kỳ tài ngút trời, nhưng cuối cùng thì thế nào?
Vẫn không vượt qua được.
Nghĩ đến việc con gái mình phải hy sinh vì người đàn ông này Bích Tú lại cảm thấy đau lòng. Nhưng các nàng đã có hiệp định, chính là gia tộc Gabriel không thể tiếp tục can thiệp đến hắn, càng không thể ngăn cản hắn.
Đây là một cục diện không cách nào phá giải.
"Mimi, nghe nói em đã gặp thằng Bear kia rồi, cảm thấy thế nào?" Gregg vẫn ngồi vắt vẻo.
"Có chút bản lãnh nhưng còn không đến cấp bậc đó, anh bắt đầu thấy hứng thú với đàn ông từ bao giờ rồi, anh trai thân yêu của em?"
Đầu lưỡi Michiwa liếm quanh môi, cười tủm tỉm nói.
"Mẹ, anh trai em còn chưa chơi đủ phụ nữ. Còn không phải vì Neberro sao, tựa hồ tên nhóc này có chút quá khứ với Olivia, mà chuyện Neberro sắp xếp lại có sai lầm. Nếu đã đến đế đô thì anh là anh em của hắn tự nhiên phải chào hỏi nó. Có điều không biết cấp bậc gì phù hợp".
Gregg vẫn nhớ lời monhf đã nói.
"Xi, anh không phải tùy tùng của Neberro mà".
"Ha ha, bọn anh là bạn, Mimi, tên nhóc Neberro này rất có tiền đồ, vì lợi ích của gia tộc cũng cần phải giữa quan hệ tốt với hắn. Tộc Thiên Mị chúng ta phóng túng quen rồi, không thể làm việc quang minh chính đại nên phải đạt thành hiệp nghị nhất định với những người này. Anh trai em thân mang trọng trách, kỳ thực chỉ cần em thi triển chút hấp dẫn, trực tiếp câu được Neberro là xong ngay mà".
Gregg cười nói.
"Em không có hứng thú với mấy ông già, ai bảo hắn sinh ra sớm như vậy".
"Bé con Olivia đó thay đổi thật nhiều. Xem ra cô Bích Tú động tay động chân rồi".
"Ha ha, điểm này lão già cũng không nghĩ tới, xem ra gia tộc Gabriel hạ quyết tâm rồi. Em có đối thủ rồi nhé!"
"Xi, loại nó thì phút mốt xử lí xong".
"Đó là vì em tỉnh giấc sớm gần một năm, phải cẩn thận, nếu như đi trước về sau thì mất mặt lắm".
"Anh trai yêu quý, anh lại thích ăn đòn à?" Michiwa nói quyến rũ.
"Khụ khụ, quân tử động khẩu không động thủ, là con gái đừng có hơi chút đã đánh người được không?", thấy sắc mặt Michiwa bất thiện Gregg lập tức dịch mông tránh ra, "Nếu như em không hứng thú với tên kia thì anh sẽ ra tay nhé!"
"Tùy anh!"
Sở dĩ Gregg phải hỏi Michiwa một chút là vì biết tính khí cô em gái này, không có biện pháp, mấy lão già mà còn không chết trong gia tộc đều chiều nàng, ai bảo người ta tỉnh giấc rồi làm gì. Hễ là chuyện hay người nàng đã nhúng tay vào thì đều không bao giờ muốn có người khác can thiệp, tính khí tương đối thất thường. Nghe nói Michiwa và người nọ ngồi cùng bàn ăn nên đương nhiên Gregg phải cẩn thận một chút, tránh đâm đầu vào đá.
Danh hiệu tế ti vinh quang vân vân dùng để hù dọa người khác một chút còn tạm được, đối với gia tộc Nicola lại không có bất cứ tác dụng nào. Đương nhiên chuyện Trâu Lượng đạt được thánh lệnh ngoại giới cũng không biết, Subaru và Thomas thì càng không khoe khoang khắp nơi, nếu truyền tới trong tai Giáo hoàng sợ rằng lại thành được chiều sinh kiêu.
Gia tộc Nicola sừng sững không ngã, bất kể chính cục thay đổi bất ngờ như thế nào thì lợi ích của họ cũng không bị tổn hại, ở đây tuyệt đối có kỹ xảo tương đối. Mà bây giờ gia tộc Nicola tương đối xem trọng tiền cảnh của Neberro, tộc Thiên Mị và tộc thiên nga đều có một điểm yếu khó chữa đó chính là nhân số không chiếm ưu thế, không cách nào trở thành một tộc thống trị thật sự. Nhưng điểm yếu cũng lại là điểm mạnh, Giáo hoàng và Đại quan cầm quyền đều thay phiên làm nhưng gia tộc Nicola lại chỉ có một.
Nếu như nói Michiwa là biển hiệu của gia tộc Nicola tương lai thì Gregg là người phụ trách công việc nội bộ.
Quan hệ không phải được xây dựng trong một ngày, ngay từ đầu Gregg đã tạo dựng tình bạn với Neberro cũng có mục đích rõ ràng. Đương nhiên nếu như đối phương không cần thì tuyệt đối hắn cũng có thể một cước đá văng ra không hề khách khí.
"Tiền bối, tên hắn là gì?"
"Lượng".
Hiển nhiên trong ấn tượng của Neberro không có cái tên này, "Hắn mất bao lâu?"
"Một lần".
Lần này rốt cục Neberro đã mất tỉnh táo, "Một lần thực luyện, sao có thể như vậy?"
Rất nhanh Neberro đã suy đoán ra chuyện còn đáng sợ hơn. Nếu như là một lần thì rất có thể là thực luyện bản chất. Kiểu thực luyện bản chất gì có thể tăng lên nhiều như thế?
"Thực luyện cấp A, hơn nữa là cấp A trực tiếp". xem tại TruyenFull.vn
Trong âm thanh của Hổ Tà lộ ra một ý làm mọi người phải nghiền ngẫm.
Trong lòng Neberro lại rung động, lão Hổ Tà này là Dịch thuật sư, nghề nghiệp này rất đặc biệt trên đại lục Thần thú, rất được tôn trọng, các nước đều phải trọng đãi. Mà Hổ Tà lại là lão tổ tông của Dịch thuật sư, nghe nói đã đến mức có thể dự tính tương lai, quan trọng nhất là trong Thông thiên cảnh không có ai già hơn hắn.
Neberro có một bí mật, kiểm tra bản chất của hắn mặc dù là cấp B nhưng trong quá trình thực luyện đã xảy ra thay đổi thành cấp A. Hắn vẫn giấu bí mật này, không muốn quá lỗ mãng. Nhưng từ "trực tiếp" trong miệng Hổ Tà hiển nhiên ám chỉ điều gì đó.
"Mông Gia chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhân tài kiệt xuất như vậy nhất định phải làm quen mới được".
Neberro cười nói.
Hổ Tà không trả lời mà trong lòng Neberro cũng không thể cười nổi. Thế hệ trẻ Mông Gia căn bản không có ai hắn để vào mắt, nhưng một người lòng mang thiên hạ như hắn lại chưa từng có chút buông lỏng nào. Thống nhất đế quốc?
Quá không có tính thách thức. Trái tim hắn còn rộng lớn hơn, chỉ có như vậy cuộc đời mới sẽ không nhàm chán. Nhưng so với nhàm chán thì Neberro còn không thích ngoài ý muốn hơn.
Loại người này nếu như không thể để hắn sử dụng thì nhất định phải giết chết.
Neberro lựa chọn thực luyện cấp E, như vậy là ổn thỏa nhất. Mà bởi vì hắn mới là cấp bạc trắng, thực luyện cấp E vẫn sẽ có lợi ích. Ăn chắc mặc bền, đây là phương châm nhất quán của Neberro. Trong thế giới của hắn chỉ có một kết quả — thắng lợi.
Cửa thực luyện đường mở ra, Neberro đi vào.
Hổ Tà tiến đến gần, nhìn thoáng qua cấp bậc trên cửa thực luyện. Xem ra loại kích thích này cũng không thể thay đổi ý nghĩ của hắn. Ý chí của người trẻ tuổi này kiên định hiếm thấy trên đời.
Vốn tưởng rằng người mang vận mệnh chính là hắn, ai ngờ sau mười năm lại xuất hiện một người nữa. Điều này làm cho Hổ Tà vốn cho rằng đã nắm chắc được vận mệnh cũng trở nên mê mang.
Ho khan vài tiếng, Hổ Tà lắc đầu, thân thể lại còng xuống, hay tay nắm sau lưng từ từ đi mất.
Phủ đệ Gabriel, đó là một trang viên. Olivia đang chơi với Cầu Cầu, tên nhóc này gần đây rất vui vẻ. Đồ tồi, vừa nhìn thấy người kia đã dám vứt bỏ mình. Đúng là đồ quái vật không có lương tâm.
"Cầu Cầu, trước kia ta thật sự rất thích người kia sao, vì sao bây giờ một chút cảm giác ta cũng không có?"
Olivia rất mê hoặc. Nàng nhớ một vài thứ, nhưng vì sao lại không xúc động. Bài từ đó rất hay. Người này rất tuyệt. Nhưng là...
Cầu Cầu vẫy móng vuốt muốn nói gì đó, Olivia vẫn không rõ, "Cầu Cầu, ngươi ở đây chơi một lát. Ta phải đi luyện công, nếu không mẹ sẽ nổi bão".
Cầu Cầu lập tức đặt mông ngồi trên giường như quả bóng xì hơi.
"Được rồi, được rồi, chờ ta luyện tập xong lại chơi với ngươi".
Olivia rất cố gắng luyện tập, nàng phải kế thừa gia tộc Gabriel, phải mang theo gánh nặng này, nhất là nàng đã tỉnh giấc, đây là tránh nhiệm không thể chối bỏ.
Xa xa một người phụ nữ xinh đẹp đang lẳng lặng nhìn, cũng rất hài lòng. Bây giờ Olivia tiến bộ thần tốc, lúc này tuyệt đối không cho phép bất cứ chuyện nào quấy nhiễu nàng. Năm đó nếu như không phải vì tình yêu nàng sẽ không đến tình cảnh bây giờ mà rất có thể đã vượt qua gia tộc Nicola. Đây là tâm nguyện nhiều đời của gia tộc Gabriel.
Bản chất của tộc Thiên Mị chính là thay đổi thất thường, nhìn Michiwa đùa giỡn cả đế đô là biết. Thiên phú của tộc Swan không hề kém nhưng lại có một điểm yếu trí mạng: tình cảm.
Tộc Thiên Mị hay thay đổi, tình cảm vĩnh viễn không phải thứ duy nhất của họ, cho nên mới có thể đạt được vị trí bây giờ. Nhưng tộc Swan lại sẽ đánh mất chính mình vì tình cảm. Năm đó nàng tự cho là có thể vượt qua, tình yêu sẽ cho nàng sức mạnh mạnh mẽ hơn, nhưng cuối cùng sự thật chứng minh nàng vẫn phạm phải sai lầm mỗi Swan đều sẽ phạm.
Cho nên nàng không muốn Olivia lại phạm vào sai lầm như vậy. Con gái rất giống nàng khi còn trẻ, khi đó nàng hừng hực niềm tin, trước đây cha nó cũng là kỳ tài ngút trời, nhưng cuối cùng thì thế nào?
Vẫn không vượt qua được.
Nghĩ đến việc con gái mình phải hy sinh vì người đàn ông này Bích Tú lại cảm thấy đau lòng. Nhưng các nàng đã có hiệp định, chính là gia tộc Gabriel không thể tiếp tục can thiệp đến hắn, càng không thể ngăn cản hắn.
Đây là một cục diện không cách nào phá giải.
"Mimi, nghe nói em đã gặp thằng Bear kia rồi, cảm thấy thế nào?" Gregg vẫn ngồi vắt vẻo.
"Có chút bản lãnh nhưng còn không đến cấp bậc đó, anh bắt đầu thấy hứng thú với đàn ông từ bao giờ rồi, anh trai thân yêu của em?"
Đầu lưỡi Michiwa liếm quanh môi, cười tủm tỉm nói.
"Mẹ, anh trai em còn chưa chơi đủ phụ nữ. Còn không phải vì Neberro sao, tựa hồ tên nhóc này có chút quá khứ với Olivia, mà chuyện Neberro sắp xếp lại có sai lầm. Nếu đã đến đế đô thì anh là anh em của hắn tự nhiên phải chào hỏi nó. Có điều không biết cấp bậc gì phù hợp".
Gregg vẫn nhớ lời monhf đã nói.
"Xi, anh không phải tùy tùng của Neberro mà".
"Ha ha, bọn anh là bạn, Mimi, tên nhóc Neberro này rất có tiền đồ, vì lợi ích của gia tộc cũng cần phải giữa quan hệ tốt với hắn. Tộc Thiên Mị chúng ta phóng túng quen rồi, không thể làm việc quang minh chính đại nên phải đạt thành hiệp nghị nhất định với những người này. Anh trai em thân mang trọng trách, kỳ thực chỉ cần em thi triển chút hấp dẫn, trực tiếp câu được Neberro là xong ngay mà".
Gregg cười nói.
"Em không có hứng thú với mấy ông già, ai bảo hắn sinh ra sớm như vậy".
"Bé con Olivia đó thay đổi thật nhiều. Xem ra cô Bích Tú động tay động chân rồi".
"Ha ha, điểm này lão già cũng không nghĩ tới, xem ra gia tộc Gabriel hạ quyết tâm rồi. Em có đối thủ rồi nhé!"
"Xi, loại nó thì phút mốt xử lí xong".
"Đó là vì em tỉnh giấc sớm gần một năm, phải cẩn thận, nếu như đi trước về sau thì mất mặt lắm".
"Anh trai yêu quý, anh lại thích ăn đòn à?" Michiwa nói quyến rũ.
"Khụ khụ, quân tử động khẩu không động thủ, là con gái đừng có hơi chút đã đánh người được không?", thấy sắc mặt Michiwa bất thiện Gregg lập tức dịch mông tránh ra, "Nếu như em không hứng thú với tên kia thì anh sẽ ra tay nhé!"
"Tùy anh!"
Sở dĩ Gregg phải hỏi Michiwa một chút là vì biết tính khí cô em gái này, không có biện pháp, mấy lão già mà còn không chết trong gia tộc đều chiều nàng, ai bảo người ta tỉnh giấc rồi làm gì. Hễ là chuyện hay người nàng đã nhúng tay vào thì đều không bao giờ muốn có người khác can thiệp, tính khí tương đối thất thường. Nghe nói Michiwa và người nọ ngồi cùng bàn ăn nên đương nhiên Gregg phải cẩn thận một chút, tránh đâm đầu vào đá.
Danh hiệu tế ti vinh quang vân vân dùng để hù dọa người khác một chút còn tạm được, đối với gia tộc Nicola lại không có bất cứ tác dụng nào. Đương nhiên chuyện Trâu Lượng đạt được thánh lệnh ngoại giới cũng không biết, Subaru và Thomas thì càng không khoe khoang khắp nơi, nếu truyền tới trong tai Giáo hoàng sợ rằng lại thành được chiều sinh kiêu.
Gia tộc Nicola sừng sững không ngã, bất kể chính cục thay đổi bất ngờ như thế nào thì lợi ích của họ cũng không bị tổn hại, ở đây tuyệt đối có kỹ xảo tương đối. Mà bây giờ gia tộc Nicola tương đối xem trọng tiền cảnh của Neberro, tộc Thiên Mị và tộc thiên nga đều có một điểm yếu khó chữa đó chính là nhân số không chiếm ưu thế, không cách nào trở thành một tộc thống trị thật sự. Nhưng điểm yếu cũng lại là điểm mạnh, Giáo hoàng và Đại quan cầm quyền đều thay phiên làm nhưng gia tộc Nicola lại chỉ có một.
Nếu như nói Michiwa là biển hiệu của gia tộc Nicola tương lai thì Gregg là người phụ trách công việc nội bộ.
Quan hệ không phải được xây dựng trong một ngày, ngay từ đầu Gregg đã tạo dựng tình bạn với Neberro cũng có mục đích rõ ràng. Đương nhiên nếu như đối phương không cần thì tuyệt đối hắn cũng có thể một cước đá văng ra không hề khách khí.
Tác giả :
Khô Lâu Tinh Linh