Hợp Đồng Mang Thai
Chương 28: Cuộc Hội Ngộ Bất Ngờ (P3)
Vĩnh Trung ngồi dậy định đi kiếm thêm ít củi cho bửa tối,thì sực nhớ ra là anh và cô đã rời khỏi hòn đảo.Anh vuốt mặt chấn tĩnh,để cố quên đi.Nhưng thật sự đối với Vĩnh Trung cái cảm giác đó vẫn đang tồn tại trong tâm trí.Đến nổi trong giấc mơ của anh vẫn đang cười đùa với Gia Ngân trên hòn đảo.Chán nản anh liếc nhìn xung quanh căn phòng,một màu trắng tinh khiết làm lòng người cảm thấy dịu lại.
Vĩnh Trung giật mình khi bên cạnh không thấy Gia Ngân.Anh nhớ là anh và cô nằm ngũ chung trên chiếc giường này khi trở về đây.Anh mặc đồ cấp tốc bước nhanh ra khỏi phòng tìm cô,tìm xung quanh vẫn không thấy hình dáng Gia Ngân đâu.Vĩnh Trung chạy ra bờ cát nơi cô vẫn thường hay ngồi,anh lại chạy đến du thuyền tìm cô cũng không có.
Trong lòng anh cảm thấy lo lắng khôn xiết,"Chẳng lẻ cô ta buồn chán đến nổi bỏ về thành phố một mình".Nhưng thật ra Vĩnh Trung đang tự dối lòng,cái anh sợ là cô đi đâu và lở có chuyện gì ở nơi xa lạ này.
Nắm chặt tay anh thở dài,thì Quản Gia Minh xuất hiện.
_Ông chủ 4.30 chúng ta phải bay.
Vĩnh Trung hướng mắt lên nhìn ông quản gia.
_Anh có thấy Gia Ngân đâu không
Trong giọng nói của Vĩnh Trung,có dồn nét sự lo lắng.Ông quản gia mỉm cười như đã hiểu được phần nào.
_Bà Chủ đang ở quầy rượu cùng với hai cô cậu nào đó.
Nghe được đến đây,các sắc thái biểu cảm trên mặt Vĩnh Trung trở nên thay đổi một cách kì diệu.Vĩnh Trung bước thật nhanh đi đến đó,bỏ lại ông quản gia một mình đang nhìn về hướng anh đi.
_Ông chủ đã thay đổi rất nhiều.
Trong lòng Vĩnh Trung cảm thấy nhẹ nhỏm,nhưng lại giận sôi gan lên khi nhìn thấy Gia Ngân đang nói chuyện vui vẻ với Dũng và Lan.Còn trong khi đó thì anh phải lo lắng tìm cô khắp nơi.Có lẻ trong trái tim anh,Gia Ngân là một hình bóng không thể thiếu.Chỉ có điều anh đang cố để tự lừa chính mình mà thôi.
Trước khi chia tay Lan và Dũng,hai người ấy không để cho Vĩnh Trung và Gia Ngân được nói một tiếng nào.
Lan nói nghèn nghẹn:
_Anh chị về rồi nhớ đừng có quên tụi em nha.
Lan nói như muốn bật khóc,còn Dũng thì mỉm cười kéo bờ vai Lan vào cạnh mình,nhìn hai người họ rồi nói.
_Anh chị phải sống thật hạnh phúc vào nhé.
Chỉ câu nói của Dũng thôi, cũng làm cho Gia Ngân và Vĩnh Trung, cảm thấy có vài mũi tiêm đâm vào trái tim mình một cách đau nhói.Chính họ đã lừa dối tất cả mọi người,vì họ biết cuộc hôn nhân này chỉ mang danh nghĩa là hợp đồng.
Không ai nói ai một câu gì,vẫy tay tạm biệt tất cả.Gia Ngân và Vĩnh Trung bước lên máy bay quay trở về sau một tuần trăng mật đầy lắng đọng.
Vĩnh Trung giật mình khi bên cạnh không thấy Gia Ngân.Anh nhớ là anh và cô nằm ngũ chung trên chiếc giường này khi trở về đây.Anh mặc đồ cấp tốc bước nhanh ra khỏi phòng tìm cô,tìm xung quanh vẫn không thấy hình dáng Gia Ngân đâu.Vĩnh Trung chạy ra bờ cát nơi cô vẫn thường hay ngồi,anh lại chạy đến du thuyền tìm cô cũng không có.
Trong lòng anh cảm thấy lo lắng khôn xiết,"Chẳng lẻ cô ta buồn chán đến nổi bỏ về thành phố một mình".Nhưng thật ra Vĩnh Trung đang tự dối lòng,cái anh sợ là cô đi đâu và lở có chuyện gì ở nơi xa lạ này.
Nắm chặt tay anh thở dài,thì Quản Gia Minh xuất hiện.
_Ông chủ 4.30 chúng ta phải bay.
Vĩnh Trung hướng mắt lên nhìn ông quản gia.
_Anh có thấy Gia Ngân đâu không
Trong giọng nói của Vĩnh Trung,có dồn nét sự lo lắng.Ông quản gia mỉm cười như đã hiểu được phần nào.
_Bà Chủ đang ở quầy rượu cùng với hai cô cậu nào đó.
Nghe được đến đây,các sắc thái biểu cảm trên mặt Vĩnh Trung trở nên thay đổi một cách kì diệu.Vĩnh Trung bước thật nhanh đi đến đó,bỏ lại ông quản gia một mình đang nhìn về hướng anh đi.
_Ông chủ đã thay đổi rất nhiều.
Trong lòng Vĩnh Trung cảm thấy nhẹ nhỏm,nhưng lại giận sôi gan lên khi nhìn thấy Gia Ngân đang nói chuyện vui vẻ với Dũng và Lan.Còn trong khi đó thì anh phải lo lắng tìm cô khắp nơi.Có lẻ trong trái tim anh,Gia Ngân là một hình bóng không thể thiếu.Chỉ có điều anh đang cố để tự lừa chính mình mà thôi.
Trước khi chia tay Lan và Dũng,hai người ấy không để cho Vĩnh Trung và Gia Ngân được nói một tiếng nào.
Lan nói nghèn nghẹn:
_Anh chị về rồi nhớ đừng có quên tụi em nha.
Lan nói như muốn bật khóc,còn Dũng thì mỉm cười kéo bờ vai Lan vào cạnh mình,nhìn hai người họ rồi nói.
_Anh chị phải sống thật hạnh phúc vào nhé.
Chỉ câu nói của Dũng thôi, cũng làm cho Gia Ngân và Vĩnh Trung, cảm thấy có vài mũi tiêm đâm vào trái tim mình một cách đau nhói.Chính họ đã lừa dối tất cả mọi người,vì họ biết cuộc hôn nhân này chỉ mang danh nghĩa là hợp đồng.
Không ai nói ai một câu gì,vẫy tay tạm biệt tất cả.Gia Ngân và Vĩnh Trung bước lên máy bay quay trở về sau một tuần trăng mật đầy lắng đọng.
Tác giả :
Nhoc Nicolas Devine