Hôn Trộm 55 Lần
Chương 397: Tạm biệt thanh xuân, tạm biệt người em yêu(7)
Đột nhiên, Kiều An Hảo dừng lại, chăm chú nhìn Lục Cẩn Niên, âm hưởng mờ tối – ái muội không ngừng vang vọng trong phim, ánh mắt của Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo trở nên nóng hơn, rõ ràng trong này rất lạnh, nhưng Kiều An Hảo lại cảm nhận được một luồng khí nóng từ dưới lòng bàn chân truyền lên.
Hình ảnh kia rõ ràng đã kết thúc trên màn hình lớn, thực ra là đang chiếu đến cảnh vừa tách môi của nhau ra, không khí ám muội từ từ tiêu tan, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên vẫn đối diện với nhau như cũ, mãi đến khi đột nhiên có một âm thanh mãnh liệt vang lên, là tiếng trong phim vọng lại, mới khiến hai người tỉnh táo lại, Kiều An Hảo muốn dời tay khỏi bịch bỏng ngô đi, nhưng Lục Cẩn Niên lại nhanh hơn một bước, cầm lấy tay cô.
Cả người cô liền cứng đờ, không hề rút tay ra khỏi tay của Lục Cẩn Niên, chỉ quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm gương mặt của cô một lúc, cũng quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, bởi vì bỏ qua một đoạn thời gian rất dài không xem, bây giờ nhìn có chút không hiểu, nhưng hai người lại thật sự chuyên chú xem, giống như thật sự đắm mình vào bộ phim, không biết được tâm trạng mình, đang nhảy lên vô cùng nhanh.
Phim kết thúc, mọi người bắt đầu nhao nhao rời đi, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vẫn ngồi trên ghế không nhúc nhích, hai người vẫn gắt gao nắm tay nhau, mãi đến khi cả phòng chiếu phim đều trống không, chỉ còn lại hai người, có nhân viên vệ sinh tới thu lại đồ bỏ đi, bọn họ mới lưu luyến buông lỏng tay nhau ra, ngầm hiểu đứng lên, thu dọn lại chỗ ngồi của mình, một trước một sau đi ra.
Xem xong phim, đã là 5 giờ, tám giờ tối hai người lại phải quay phim, thời gian vẫn không đủ để dùng cơm, cho nên liền đi vào siêu thị mua ít đồ ăn đơn giản, sau đó Lục Cẩn Niên chở Kiều An Hảo về đoàn làm phim.
Dọc đường đi, hai người không hề nói gì với nhau, xem ra ánh mắt vẫn bình tĩnh như bình thường, nhưng đáy lòng vẫn đang nghĩ đến lúc ở rạp chiếu phim, đến 40 phút nắm tay nhau.
Trở lại đoàn làm phim, đã là 7 giờ, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đến phòng trang điểm, những diễn viên khác đều đã hoàn tất, đang ở studio tìm cảm giác diễn, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên đưa lưng về nhau ngồi ở bàn trang điểm, lúc thợ trang điểm bảo bọn họ ngẩng đầu soi gương, sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy nhau, sau đó lại nghĩ về thời gian nắm tay nhau kia, trong lòng lại nóng lên.
Tại nơi quay Khuynh Thành thời gian, lúc này Kiều An Hỏa và Lục Cẩn Niên đang sắm vai vợ chồng, đã ra ở riêng được rất lâu, bởi vì gia đình có vấn đề, định ngày hôm nay sẽ đi lĩnh giấy chứng nhận ly hôn, mà vai diễn của Lục Cẩn Niên đã ý thức được anh ta không hề cam lòng chấp nhận người phụ nữ kia, mà người anh chân chính thích, là Kiều An Hảo – người đã từng bức ép anh và người phụ nữ kia kết hôn, nhưng là vì anh đã làm nhiều
chuyện quá đáng với cô, nên anh không có mặt mũi nào cầu xin cô tha thứ, mà Kiều An Hảo ra ở riêng, lại có một người đàn ông khác đang từng bước chinh phục cô.
Nội dung mà đêm nay bọn họ quay phim, là sinh nhật của Kiều An Hảo, người đàn ông kia cầu hôn cô, Lục Cẩn Niên nản lòng thoái chí nhìn Kiều An Hảo gật đầu, đeo nhẫn vào tay, Lục Cẩn Niên bi thương rời đi, lúc Kiều An Hảo một mình đi vào toilet, không có cách nào kiềm chế cảm xúc của mình, liền giữ chặt lấy Kiều An Hảo, rốt cuộc cũng mở miệng
hỏi cô.
Hình ảnh kia rõ ràng đã kết thúc trên màn hình lớn, thực ra là đang chiếu đến cảnh vừa tách môi của nhau ra, không khí ám muội từ từ tiêu tan, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên vẫn đối diện với nhau như cũ, mãi đến khi đột nhiên có một âm thanh mãnh liệt vang lên, là tiếng trong phim vọng lại, mới khiến hai người tỉnh táo lại, Kiều An Hảo muốn dời tay khỏi bịch bỏng ngô đi, nhưng Lục Cẩn Niên lại nhanh hơn một bước, cầm lấy tay cô.
Cả người cô liền cứng đờ, không hề rút tay ra khỏi tay của Lục Cẩn Niên, chỉ quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm gương mặt của cô một lúc, cũng quay đầu, nhìn về phía màn hình lớn, bởi vì bỏ qua một đoạn thời gian rất dài không xem, bây giờ nhìn có chút không hiểu, nhưng hai người lại thật sự chuyên chú xem, giống như thật sự đắm mình vào bộ phim, không biết được tâm trạng mình, đang nhảy lên vô cùng nhanh.
Phim kết thúc, mọi người bắt đầu nhao nhao rời đi, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vẫn ngồi trên ghế không nhúc nhích, hai người vẫn gắt gao nắm tay nhau, mãi đến khi cả phòng chiếu phim đều trống không, chỉ còn lại hai người, có nhân viên vệ sinh tới thu lại đồ bỏ đi, bọn họ mới lưu luyến buông lỏng tay nhau ra, ngầm hiểu đứng lên, thu dọn lại chỗ ngồi của mình, một trước một sau đi ra.
Xem xong phim, đã là 5 giờ, tám giờ tối hai người lại phải quay phim, thời gian vẫn không đủ để dùng cơm, cho nên liền đi vào siêu thị mua ít đồ ăn đơn giản, sau đó Lục Cẩn Niên chở Kiều An Hảo về đoàn làm phim.
Dọc đường đi, hai người không hề nói gì với nhau, xem ra ánh mắt vẫn bình tĩnh như bình thường, nhưng đáy lòng vẫn đang nghĩ đến lúc ở rạp chiếu phim, đến 40 phút nắm tay nhau.
Trở lại đoàn làm phim, đã là 7 giờ, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đến phòng trang điểm, những diễn viên khác đều đã hoàn tất, đang ở studio tìm cảm giác diễn, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên đưa lưng về nhau ngồi ở bàn trang điểm, lúc thợ trang điểm bảo bọn họ ngẩng đầu soi gương, sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy nhau, sau đó lại nghĩ về thời gian nắm tay nhau kia, trong lòng lại nóng lên.
Tại nơi quay Khuynh Thành thời gian, lúc này Kiều An Hỏa và Lục Cẩn Niên đang sắm vai vợ chồng, đã ra ở riêng được rất lâu, bởi vì gia đình có vấn đề, định ngày hôm nay sẽ đi lĩnh giấy chứng nhận ly hôn, mà vai diễn của Lục Cẩn Niên đã ý thức được anh ta không hề cam lòng chấp nhận người phụ nữ kia, mà người anh chân chính thích, là Kiều An Hảo – người đã từng bức ép anh và người phụ nữ kia kết hôn, nhưng là vì anh đã làm nhiều
chuyện quá đáng với cô, nên anh không có mặt mũi nào cầu xin cô tha thứ, mà Kiều An Hảo ra ở riêng, lại có một người đàn ông khác đang từng bước chinh phục cô.
Nội dung mà đêm nay bọn họ quay phim, là sinh nhật của Kiều An Hảo, người đàn ông kia cầu hôn cô, Lục Cẩn Niên nản lòng thoái chí nhìn Kiều An Hảo gật đầu, đeo nhẫn vào tay, Lục Cẩn Niên bi thương rời đi, lúc Kiều An Hảo một mình đi vào toilet, không có cách nào kiềm chế cảm xúc của mình, liền giữ chặt lấy Kiều An Hảo, rốt cuộc cũng mở miệng
hỏi cô.
Tác giả :
Diệp Phi Dạ