Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt
Chương 286: Liên hoàn kế
" Tuyệt!" Tào Tháo vỗ tay cười nói: " Tháo cho rằng kế này có thể dùng được, không biết ý của Bản Sơ thế nào?"Viên Thiệu ho khan một tiếng giả bộ khó nghĩ nói: " Nếu mọi người đều cho là Bảo đại nhân nói có lý thì chúng ta tạm bãi chiến, lệnh cho ba quân lui lại phía sau ba mươi dặm tạm ngừng hết thảy các hoạt động tấn công Hổ Lao quan. Còn nữa mau phái người liên lạc với quân của Đổng Trác để Đổng Trác có thể yên tâm điều động quân đội trở về Quan Trung cùng Mã đồ phu lưỡng bại câu thương."…Cùng lúc đó, cách đó cả ngàn dặm ở Lương châu, Mã Dược đang cùng với thái thú Vũ Uy Phó Tiếp đi gặp các danh môn vọng tộc các huyện. Lúc này hắn còn chưa biết tin Cao Thuận tập kích Trường An thành công. Nhưng việc Cao Thuận chiếm được Trường An là phúc hay họa chỉ có trời mới biết được. Đến cơ trí như Giả Hủ cũng không dám đoán định chắc chắn.Hổ Lao quan, trung quân đại trướng của Đổng Trác.Lý Nho vội vã đi vào ôm quyền nói: " Chúa công mười tám lộ liên quân Quan Đông đã lui về phía sau ba mươi dặm hạ trại. Viên Thiệu đã phái người đưa mật thư đến."" Hả?" Đổng Trác đưa tay nhận lấy mật thư không kìm được vui mừng nói: " Quân Quan Đông quả thật đã rút lui sao?"" Đã rút lui thật rồi." Lý nho vuốt nhẹ râu cằm đắc ý nói: " Quân Quan Đông không phải muốn tọa sơn quan hổ đấu sao? Hắc hắc, dễ dàng như chúng mong muốn sao."Hồng lâu lạc Dương.Một quý công tử dáng người nho nhã vừa mới bước vào cửa thì vừa vặn có người đi ra. Hai người đều vội vàng nên va vào nhau." Ừm.." Đổng Trác gật nhẹ đầu hỏi: " Hết thảy đều sắp xếp tốt rồi chứ?"" Đều sắp xếp ổn thỏa cả rồi." Lý Nho nghiêm trang nói: " Phàn Trù tướng quân đã dẫn năm vạn khinh kỵ đi trước, nhanh chóng hành quân đến Hàm Cốc quan để đảm bảo cho Hàm Cốc quan không bị sơ xảy gì hết. Hổ Lao quan để tùy ý Trương Liêu tướng quân trấn giữ tám ngàn quân Tịnh châu thuộc hạ của của Phụng Tiên cũng để lại đây." Ừ." Đổng Trác gật đầu nói: " Trương Liêu là tâm phúc của phụng Tiên, thuộc hạ cũ ở Tịnh châu giao cho Trương Liêu thống lĩnh chắc Phụng Tiên cũng có ý kiến gì, cứ sắp xếp như vậy cũng được."Lý Nho lại nói: " Quách Dĩ, Lý Thôi, Dương Phụng, Ngũ Quỳnh bốn vị tướng quân mỗi người dẫn một vạn đại quân chia nhau đi đến Hà Nam, Hoằng Nông, Hà Đông, Hà Nội bốn quận chỉ chờ khi đại quân của chúa đoạt lại được Quan Trung liền có thể trong một tháng đem hơn hai trăm vạn dân chúng xung quanh Lạc Dương ép vào hết Quan Trung."Đổng Trác nói: " Ép dân chúng dời đi là việc lớn, trước khi bắt đầu hành động nghiêm cấm không được tiết lộ chút phong thanh nào."Lý Nho đáp: " Chúa công yên tâm đi việc này chỉ có Nho và chúa công hai người biết được, ngay như là Lý Thôi, Quách Dĩ, Dương Phụng, Ngũ Quỳnh bốn vị tướng quân cũng còn không biết việc này."" Nếu vậy thì tốt." Đổng Trác gật đầu nói: " Nếu Văn Tu đã sắp xếp hết cả thì bây giờ có thể yên tâm trở lại Lạc Dương rồi. Sau khi trở lại Lạc Dương, cho đại quân nghỉ ngơi hồi phục, bổ xung lương thảo, trang bị trong ba ngày sau đó toàn quân tiến về Quan Trung phản công."Lý Nho cung kính nói: " Nho xin tuân lệnh."Lý Nho không hổ là quân sư hàng đầu của Đổng Trác. Kế này không thể không khen là cao minh được. Lợi dụng tâm lý muốn tọa sơn quan hổ đấu của mười tám lộ liên quân Quan Đông, đột nhiên hóa giả toàn bộ tình hình đang rất nguy hiểm! Quân Quan Đông rút lui, Đổng Trác lập tức có cơ hội rảnh rang, ung dung điều quân phản công ở Quan Trung lại vừa có thể ung dung bố trí độc kế di chuyển dân chúng nhập quan.Chờ đến khi Đổng Trác đoạt lại được Quan Trung, quân Quan Đông có ý đồ ngư ông đắc lợi thì sẽ rất đau khổ nhận ra Lạc Dương đã trở thành một tòa thành trống. Đương kim thiên tử cùng bá quan văn võ trong triều đình đều đã chuyển về phía tây đến Trường An. Dân chúng ở bốn quận Hà Nam, Hà Nội, Hoằng Nông, Hà Đông đã bị chuyển đi hết để lại cho bọn họ một vùng đất hoang tàn không còn chút gì cả....Hàm cốc quan." Hô hô hô ~~ "Hơn mười khối đá cực lớn đang xé không gian mà tới. Hai khối trong số đó nặng nề dập vào thang công thành. Chỉ nghe " Ầm" hai tiếng thang công thành bị thủng hai cái lỗ lớn. Bên trong ngổn ngang các thanh trúc bị gẫy, toàn bộ thang công thành đã lung lay muốn đổ xuống." Khốn kiếp!"Ngoài Hàm Cốc quan, Cao Thuận vung mạnh nắm đấm, chiến thang công thành cuối cùng cũng đã bị phá rồi. Việc đột kích Hàm Cốc quan chẳng còn hy vọng gì nữa. Thở một hơi dài thườn thượt giọng Cao Thuận lạnh như băng: " Truyền lệnh toàn quân rút lui ba mươi dặm hạ trại."" Tuân lệnh."Truyền lệnh binh nhận lệnh đi ngay.…Tháng bảy năm Kiến An thứ nhất thời Hán Hiến đế (tức năm một trăm tám mươi tám sau công nguyên) quân Lương châu cùng mười tám lộ liên quân Quan Đông chiến đấu giằng co tại Hổ Lao quan gần một tháng bất phân thắng bại. Thứ sử Lương châu Mã Dược thừa cơ hội ngàn năm một thủa tấn công Lương châu, đại tướng dưới trướng là Cao Thuận cũng bất ngờ chiếm được Trường An. Quan Trung cấp báo! Đổng Trác nghe tin liền dẫn đại quân quay về Lạc Dương chuẩn bị về cứu Quan Trung.Do không muốn thấy Mã Dược mạnh hơn nữa nên liên quân Quan Đông cũng không nhân cơ hội này tiến công Hổ Lao quan mà chọn kế " Cách bờ nhìn lửa cháy". Chỉ chờ Đổng Trác mà Mã Dược đánh nhau đến lưỡng bại câu thương rồi mới ra tay thu thập tàn cục. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn…Lạc Dương, phủ của Lý Nho." Phù cuối cùng cũng về đến nhà."Lý Nho thờ dài một hơi. Thoải mái duỗi dài hai chân. Trong tiiếng cười thánh thót động lòng người tiểu thiếp Dươg thị vừa cười khúc khích vừa khom người xuống, quỳ quay lưng về phía Lý Nho cẩn thận đấm bóp đôi chân hắn. Lý Nho vừa hưởng thụ sự xoa bóp của Dương thị và đưa tay xoa nắn bờ mông đầy đặn của của nàng. Lý nho thở dài nói: " Con mẹ nó, ba trăm dặm đường núi kia khiến cho lão phu thê thảm quá, đầu khớp xương như muốn rời ra từng mảnh, ài, già rồi.."Dương thị nhìn lại cười một tiếng, đôi mày dãn ra nói: " Lão gia chưa già đâu, thân thể lão gia vẫn còn cường tráng mà."" Miệng ngươi xinh xắn thật đáng yêu."Trong mắt Lý Nho hiện lên một vẻ nóng bỏng, đưa tay cởi quần Dương thị, cặp mông tròn liền hiện ra trước mắt Lí Nho. Từ trong lòng Lí Nho bùng cháy lên ngọn lửa dữ dội, đưa tay tét lên trên cặp mông xinh đẹp của Dương thị một cái, sau đó hai ngón tay thuận thế đi xuống, tiến vào sâu bên trong giữa hai mông nàng, nhận ra một vùng ẩm ướt nóng bỏng." Lão gia ~~ "Dương thị kêu nhẹ một tiếng, ba phần như không muốn, mà bảy phần như làm nũng. Eo thon chuyển động, cặp mông nhẹ nhàng lay động, như muốn thoát khỏi bàn tay của Lý Nho nhưng cử chỉ lại như mời mọc." Được." Lý Nho cười dâm đãng nói: " tinh huyết của ta rồi cũng đến lúc bị nàng hút cạn hết mất thôi."" Lão gia ~~ "Dương thị kêu lên một tiếng, ngã vào trong lòng Lý Nho.Lý Nho ôm chầm lấy thân thể mềm mại của Dương thị, đặt nàng quỳ xuống, sau đó lấy tay nâng mông Dương thị lên kéo tới gần vạt quần của mình. Hắn vén vạt áo bào lên làm chút xương hông lộ hẳn ra, không nói mà vật nọ đã dựng đứng lên rồi, đúng như Dương thị nói, rất là hùng dũng." Lão gia." Dương thị vừa nhẹ nhàng ngúng ngẩy cặp mông trắng tròn, vừa quay đầu lại nhìn Lý Nho cười quyến rũ nói: " Nô gia nói cho ngươi chuyện này nha ~~ ai ôi, lão gia ngươi nhẹ một chút."Không đợi Dương thị nói xong, Lý Nho liền hung hăng hẩy bụng, đâm thật sâu vào trong cơ thể Dương thị. Một trận chiến nóng bỏng qua đi, Lý Nho nhịn không được hít lấy một hơi, sau một hồi lâu mới đưa tay ôm lấy Dương thị đang mềm nhũn mệt mỏi, cười dâm hỏi: " Chuyện gì thế, bảo bối của ta?"" Huynh đệ nhà mẹ Nô gia thấy trước nhà có hai trăm mẫu ruộng nước, muốn thu mua giá cao. Không nghĩ đến người kia ỷ vào con trai làm giáo úy của bắc thành Lạc Dương. Không đòng ý thì thôi lại còn lên tiếng chửi bới. Nhà huynh ấy nói lại vài câu, mà đại hộ liền gọi tới nhà đánh đập. Đánh một trận thật dã man, hiện tại vẫn còn nằm ở trên giường chưa đi lại được."Ở cổ đại. Chánh thê địa vị tương đối cao, nhưng tiểu thiếp địa vị thì thấp kém. Trên căn bản, tiểu thiếp giống như kỹ nữ nuôi trong nhà. Tuy nói là gia kĩ, nhưng vẫn bị quy thành một loại kĩ nữ. Chỗ không giống chính là, gia kỹ không cần quan tâm nhiều, chỉ cần hầu hạ một mình gia chủ mà thôi.Vì vậy, đa phần tiểu thiếp nhà phú hộ nếu muốn tranh thủ ít lợi lộc cho họ hàng thân thích tuyệt không phải chuyện dễ dàng.Dương thị vừa nói dứt, Lý Nho liền nhíu mày hỏi: " Anh của nàng, là một tên vô lại, người ta lại chả đánh hắn? Không đánh là sai lầm. Ta nói cho nàng biết, anh của nàng biết điều một chút, đừng dựa vào danh tiếng của ta mà làm loạn ở ngoài. Bằng không ta sẽ cho hắn một trận."Dứt lời, Lý Nho lại nắm lấy eo lưng Dương ở phía trước hung hăng động thân." Ai ~~" Dương thị rên rỉ một tiếng, đôi mắt đẹp ướt át ngấn nước, mặt ửng đỏ, mái tóc phất phơ bộ dáng hấp dẫn đến tận xương tủy. Giãy dụa eo không chịu nói: " Lão Gia ngoan. Giải quyết nỗi lo trong lòng ta đi. Không phải chỉ là hai trăm mẫu ruộng nước thôi sao. Ngươi nói một câu không được sao, có được hay không đi ~~ "" Ôi, hít ~~" Lý Nho hít hai hơi thật sâu, thở dốc nói." Đồ dâm đãng. Nói cho ngươi biết. nhà họ hàng mẹ nàng mua hai trăm mẫu ruộng nước cũng vô dụng. Chỉ là mất oan uổng một số tiền, lại có một kẻ thù. Như thế chỉ có trăm cái hại mà không có một cái lợi, là một việc ngu dốt, nói để hắn quên đi."Dương thị không hiểu nói: " Tại sao?"" Bởi vì dân chúng bốn quận Hà Đông, Hà Nội, Hà Nam, Hoằng Nông lập tức chuyển đến Quan trung. Đến lúc đó người cũng không ở Lạc Dương. Nếu vậy hai trăm mẫu ruộng để làm gì?"" Toàn bộ dân chúng bốn quận di dời đến Quan Trung?" Dương thị càng không hiểu nói: " Tại sao lại phải di dời đến Quan Trung? Lại nói dân chúng kinh kỳ rời bỏ quê quán. Đi xa ngàn dặm đến Quan Trung ăn bằng cái gì, uống bằng cái gì, vậy sẽ chết rất nhiều người đấy?"" Ngươi một người đàn bà hỏi nhiều như vậy làm gì?" Lý Nho không cao hứng nói: " Còn nữa, chuyện hôm nay giữa ta và ngươi không được nói cho người khác, với huynh ngươi trưởng cũng đừng nói. Chỉ nói cho hắn biết không nên tiếp tục cái suy nghĩ ngu xuẩn ấy trong đầu nữa, nhớ lấy?"Dương thị lẳng lặng gật đầu dạ một tiếng.…Ban đêm.Quý công tử đang giận dữ muốn nổi giận thì đột nhiên phát hiện người đụng phải hắn lại là người quen liền thay đổi, lộ vẻ áy náy nói: " Đây có phải là Mã huynh không? Có việc gì mà vội vã như vậy?"Người nọ vốn cũng đang tức giận nhưng thấy đối phương là quý công tử lập tức cũng thay đổi nét mặt cười nói: " Ui da, thì ra là Dương đại thiếu gia vừa rồi thật là thất lễ."" Khục, không chó gì." Quý công tử ho khan nói: " Mã huynh sẽ ngồi với tại hạ một chút chứ?"Mã công tử nói: " Không được vừa rồi có gia nô đến tìm nói trong nhà có việc."" Ui da, không hiểu trận gió lành nào đem Dương đại thiếu gia đến đây thế." Hai ngươi đang nói chuyện thì ma ma từ bên trong chạy ra đón đưa tay đỡ Dương đại thiếu gia đang ở dưới đất lên đoạn quay đầu vào trong đại sảnh gọi to: " Thúy Hoa, Tiểu Lan, Đỗ Quyên, Thủy Tiên mau ra đây tiếp khách nào, Dương đại thiếu gia đến."Mã công tử nghe xong lập tức hai mắt trắng dã, thầm nghĩ Dương đại thiếu gia thật là có phân lượng. Mỗi lần đến hồng lâu đều điểm tứ đại hồng nhân thật là tiền tiêu không hết. Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại ai bảo người ta là anh của thiếp yêu nhà quân sư Lý Nho, người mà Đổng thái sư yêu quý nhất.
Tác giả :
Tịch Mịch Kiếm Khách