Hôn Sai 55 Lần
Chương 432: Không muốn đừng miễn cưỡng (2)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Ngày hôm sau, lúc Cố Khuynh Thành tỉnh lại thì Đường Thời còn đang ngủ say.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ yên tĩnh, vừa mở mắt liền nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc khuynh thành của Đường Thời, tâm tình Cố Khuynh Thành cũng tốt lên.
Cô không có sốt ruột rời giường, chỉ ru rú ở trong lòng Đường Thời, nghiêng đầu nhìn chằm chằm dung mạo anh.
Cố Khuynh Thành nhìn nhìn, khóe môi chậm rãi thu lại ý cười.
Tối hôm qua cô và anh đồng sàng cộng chẩm (cùng giường) một đêm anh cũng không có đụng chạm cô...
Trong đầu cô nháy mắt nhớ tới lời nói Trương tẩu nói với mình, chẳng lẽ Đường Thời thật sự chán ghét thân thể cô rồi hả?
Cố Khuynh Thành dùng lực mấp máy môi, lại nghĩ đến Trương tẩu còn nói qua với mình, phụ nữ muốn lấy lòng đàn ông không cần kỹ xảo gì, chính là bắt lấy anh ở giường là được.
Cố Khuynh Thành theo bản năng nắm chặt nắm tay, trầm tư một chút, sau đó âm thầm cắn chặt răng, tay chân nhẹ nhàng xốc chăn lên, xuống giường đi phòng thay quần áo, ở bên trong chọn lựa một cái áo ngủ cực kỳ gợi cảm sau đó mặc lên người rồi mới lại rón ra rón rén trở về phòng ngủ.
Cố Khuynh Thành đi đến trước giường đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền lùi về trước sofa, cầm lấy túi mình mang theo bên mình lục ra hai viên thuốc giảm đau nuốt vào trong bụng, thuận tay nhét thuốc giảm đau vào trong túi, lúc này mới bò lại trên giường một lần nữa.
Thời điểm Cố Khuynh Thành chui vào trong lòng Đường Thời, động tác cố ý lớn một chút, đánh thức Đường Thời từ trong giấc ngủ tỉnh lại.
Đường Thời có vẻ có chút mờ mịt, anh còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, Cố Khuynh Thành lại hướng trong lòng anh nhích lại gần, sau đó còn nhẹ nhàng giật giật thân thể.
Thân thể Đường Thời cảm nhận được, nháy mắt liền tỉnh lại, anh thở gấp dồn dập, nhìn phía cô gái trong lòng.
Cô mặc một bộ quần áo cực kỳ chọc người, vật liệu may mặc mỏng manh, có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt trắng như ẩn như hiện phía dưới.
Cô giống như là mang theo kịch độc mê người, làm cho anh không có biện pháp dời tầm mắt
Cố Khuynh Thành cảm giác được cơ thể Đường Thời biến hóa, cô đánh bạo nắm tay, sau đó tiếp tục giật giật thân thể ở trong ngực anh, hô hấp Đường Thời trở nên càng thêm dồn dập, nhiệt độ cơ thể trên người anh cũng từ từ tăng lên.
Ngón tay Cố Khuynh Thành thoáng có chút run rẩy đặt ở trên lưng Đường Thời.
Cô chỉ vừa mới vừa chạm vào da thịt của anh, môi Đường Thời liền đột nhiên hạ xuống.
Bởi vì uống thuốc giảm đau, Cố Khuynh Thành biết sẽ không đau nên cả người đặc biệt thả lỏng, cô mềm mại nằm ở trong lòng Đường Thời, tùy ý anh đòi lấy.
Đường Thời mang theo vài phần cấp bách, xé nát quần áo hai người.
Chi chít nụ hôn vừa vội lại mạnh mẽ che kín toàn thân của cô.
Không khí trong phòng nhanh chóng nóng lên.
Nhưng mà, thời điểm Đường Thời cấp bách muốn đi thẳng vào vấn đề, anh như là phát hiện cái gì không thích hợp, áp chế quay cuồng nhớ nhung trong cơ thể mình, anh mở to mắt nhìn về phía Cố Khuynh Thành.
Dung nhan cô gái ôn hòa, thân thể mềm mại, trong lúc đó dung mạo hoàn toàn không có khẩn trương và bất an.
Mi tâm Đường Thời đột nhiên nhăn lên.
Cố Khuynh Thành phát hiện Đường Thời tạm dừng, có chút nghi hoặc mở mắt thì thào hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
Đường Thời không nói gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt cô một hồi, sau đó đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn vòng quanh gian phòng một vòng, sau đó xoay người xuống giường hướng về phía chỗ túi Cố Khuynh Thành trên sofa đi tới.
Ngày hôm sau, lúc Cố Khuynh Thành tỉnh lại thì Đường Thời còn đang ngủ say.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ yên tĩnh, vừa mở mắt liền nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc khuynh thành của Đường Thời, tâm tình Cố Khuynh Thành cũng tốt lên.
Cô không có sốt ruột rời giường, chỉ ru rú ở trong lòng Đường Thời, nghiêng đầu nhìn chằm chằm dung mạo anh.
Cố Khuynh Thành nhìn nhìn, khóe môi chậm rãi thu lại ý cười.
Tối hôm qua cô và anh đồng sàng cộng chẩm (cùng giường) một đêm anh cũng không có đụng chạm cô...
Trong đầu cô nháy mắt nhớ tới lời nói Trương tẩu nói với mình, chẳng lẽ Đường Thời thật sự chán ghét thân thể cô rồi hả?
Cố Khuynh Thành dùng lực mấp máy môi, lại nghĩ đến Trương tẩu còn nói qua với mình, phụ nữ muốn lấy lòng đàn ông không cần kỹ xảo gì, chính là bắt lấy anh ở giường là được.
Cố Khuynh Thành theo bản năng nắm chặt nắm tay, trầm tư một chút, sau đó âm thầm cắn chặt răng, tay chân nhẹ nhàng xốc chăn lên, xuống giường đi phòng thay quần áo, ở bên trong chọn lựa một cái áo ngủ cực kỳ gợi cảm sau đó mặc lên người rồi mới lại rón ra rón rén trở về phòng ngủ.
Cố Khuynh Thành đi đến trước giường đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền lùi về trước sofa, cầm lấy túi mình mang theo bên mình lục ra hai viên thuốc giảm đau nuốt vào trong bụng, thuận tay nhét thuốc giảm đau vào trong túi, lúc này mới bò lại trên giường một lần nữa.
Thời điểm Cố Khuynh Thành chui vào trong lòng Đường Thời, động tác cố ý lớn một chút, đánh thức Đường Thời từ trong giấc ngủ tỉnh lại.
Đường Thời có vẻ có chút mờ mịt, anh còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, Cố Khuynh Thành lại hướng trong lòng anh nhích lại gần, sau đó còn nhẹ nhàng giật giật thân thể.
Thân thể Đường Thời cảm nhận được, nháy mắt liền tỉnh lại, anh thở gấp dồn dập, nhìn phía cô gái trong lòng.
Cô mặc một bộ quần áo cực kỳ chọc người, vật liệu may mặc mỏng manh, có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt trắng như ẩn như hiện phía dưới.
Cô giống như là mang theo kịch độc mê người, làm cho anh không có biện pháp dời tầm mắt
Cố Khuynh Thành cảm giác được cơ thể Đường Thời biến hóa, cô đánh bạo nắm tay, sau đó tiếp tục giật giật thân thể ở trong ngực anh, hô hấp Đường Thời trở nên càng thêm dồn dập, nhiệt độ cơ thể trên người anh cũng từ từ tăng lên.
Ngón tay Cố Khuynh Thành thoáng có chút run rẩy đặt ở trên lưng Đường Thời.
Cô chỉ vừa mới vừa chạm vào da thịt của anh, môi Đường Thời liền đột nhiên hạ xuống.
Bởi vì uống thuốc giảm đau, Cố Khuynh Thành biết sẽ không đau nên cả người đặc biệt thả lỏng, cô mềm mại nằm ở trong lòng Đường Thời, tùy ý anh đòi lấy.
Đường Thời mang theo vài phần cấp bách, xé nát quần áo hai người.
Chi chít nụ hôn vừa vội lại mạnh mẽ che kín toàn thân của cô.
Không khí trong phòng nhanh chóng nóng lên.
Nhưng mà, thời điểm Đường Thời cấp bách muốn đi thẳng vào vấn đề, anh như là phát hiện cái gì không thích hợp, áp chế quay cuồng nhớ nhung trong cơ thể mình, anh mở to mắt nhìn về phía Cố Khuynh Thành.
Dung nhan cô gái ôn hòa, thân thể mềm mại, trong lúc đó dung mạo hoàn toàn không có khẩn trương và bất an.
Mi tâm Đường Thời đột nhiên nhăn lên.
Cố Khuynh Thành phát hiện Đường Thời tạm dừng, có chút nghi hoặc mở mắt thì thào hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
Đường Thời không nói gì, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm ánh mắt cô một hồi, sau đó đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn vòng quanh gian phòng một vòng, sau đó xoay người xuống giường hướng về phía chỗ túi Cố Khuynh Thành trên sofa đi tới.
Tác giả :
Diệp Phi Dạ