Hôn Sai 55 Lần
Chương 318: Vì họa được phúc (8)
Bộ dạng Cố Khuynh Thành so với Trình Tả Ý xuất sắc hơn nhiều, vóc dáng cũng hơi cao gầy một chút, mặc dù cô không đi dày cao gót giống như Trình Tả Ý, thế nhưng, cái áo khoác đỏ này mặc ở trên người Cố Khuynh Thành, so với Trình Tả Ý thì đẹp chói mắt rất nhiều...
Trong nháy mắt Trình Tả Ý cảm thấy bộ đồ mà mình mặc, chính là làm nền, cô ta thật sự có chút cười không nổi, tuy nhiên lại vẫn liều mạng để cho mình tỏ ra một nụ cười, nói: “Khuynh Thành, bộ đồ này mặc trên người cô thật xinh đẹp, tôi cũng thấy ngược mặc nữa.”
Cố Khuynh Thành xấu hổ cười: “Đâu, cô cũng đẹp giống vậy.”
Trình Tả Ý tự biết mình, chỉ coi Cố Khuynh Thành như lời khách sáo, cô ta lấy kính râm ra, tự mình mang cho Cố Khuynh Thành.
Kính râm rất lớn, che lại nửa gương mặt, chợt nhìn qua, rất khó để khiến người ta nhận ai là ai.
Trình Tả Ý đang rất hài lòng cười vì lối ăn mặc này, thế nhưng cô cười như vậy, rơi vào đáy mắt của Cố Khuynh Thành, ngược lại giống như ý cười khen thật tâm: “Khuynh Thành, như cô thực sự rất đẹp.”
Nói xong, Trình Tả Ý liền không nói lời nào trực tiếp dựt mác chiếc áo khóa và kính râm của Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, cô trực tiếp mặc cái bộ quần áo này đi, so với cô lúc trước đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa chúng ta còn đi dạo phố, mặc vậy cũng rất đẹp mắt.”
” Được.” Cố Khuynh Thành gật đầu, nhìn trong gương thưởng thức vài phần, sau đó chải tóc của mình xuống.
Trình Tả Ý gấp xong áo khoác của Cố Khuynh Thành, đặt ở trong túi, lặng lẽ liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành một cái, ngẫm lại, nói: “Khuynh Thành, tôi bất chợt muốn đi vệ sinh, cô ra ngoài chờ tôi một chút.”
” Ừ.” Cố Khuynh Thành tin là thật gật đầu.
Trình Tả Ý xách túi mua sắm của mình, đi vào một căn phòng.
Cố Khuynh Thành đi một vòng ở trước gương, rồi mang theo áo cũ của mình, rồi đi ra khỏi toilet.
Cô chân trước mới vừa rời đi, cái phòng mà Trình Tả Ý đi vào, bỗng mở ra, quần áo trên người Trình Tả Ý, đã đổi lại một bộ mới.
Không phải là bộ quần áo trước khi cô ta mặc tới, cũng không phải là bộ giống Cố Khuynh Thành, mà là cô ta mua thêm một bộ khác.
Trình Tả Ý đem quần áo cũ bỏ vào trong túi mua sắm, đi tới cửa phòng rửa tay, cô ta khẽ nhòm ra ngoài một chút, lại chưa có đi ra ngoài hành lang, phát giác bóng dáng của Cố Khuynh Thành.
Ước chừng qua nửa phút, Trình Tả Ý mới hít sâu một hơi, chậm rãi đi ra từ phòng rửa tay, cô ta vừa đi, vừa nhìn xung quanh, thẳng đến khi trở lại khu mua sắm, đều không nhìn thấy bóng Cố Khuynh Thành, lúc này cô ta mới xác định, quyết định của mình, đã được như nguyện.
Hai người lúc đầu muốn bắt cô ta, khẳng định đem Cố Khuynh Thành mặc bộ đồ và kính giống mình, trở thành mình, bắt đi.
Lúc cô ta biết mình bị người để mắt tới, cô ta liền nghĩ đến Cố Khuynh Thành.
Cô ta không biết rốt cuộc Phùng Y Y sẽ dùng loại phương pháp nhắm vào mình, thế nhưng, đây không thể nghi ngờ là cho cô ta một biện pháp tốt.
Bản thân vừa có thể mượn tay Phùng Y Y dùng, hủy diệt Cố Khuynh Thành, sau đó còn khi Cố Khuynh Thành bị hủy diệt, liền quấy nhiễu Đường Thời, mượn tay Đường Thời, diệt trừ Phùng Y Y.
Đây đúng là một công đôi việc!
Trình Tả Ý nghĩ tới đây, đáy mắt lộ ra một tia cười lạnh.
Trong nháy mắt Trình Tả Ý cảm thấy bộ đồ mà mình mặc, chính là làm nền, cô ta thật sự có chút cười không nổi, tuy nhiên lại vẫn liều mạng để cho mình tỏ ra một nụ cười, nói: “Khuynh Thành, bộ đồ này mặc trên người cô thật xinh đẹp, tôi cũng thấy ngược mặc nữa.”
Cố Khuynh Thành xấu hổ cười: “Đâu, cô cũng đẹp giống vậy.”
Trình Tả Ý tự biết mình, chỉ coi Cố Khuynh Thành như lời khách sáo, cô ta lấy kính râm ra, tự mình mang cho Cố Khuynh Thành.
Kính râm rất lớn, che lại nửa gương mặt, chợt nhìn qua, rất khó để khiến người ta nhận ai là ai.
Trình Tả Ý đang rất hài lòng cười vì lối ăn mặc này, thế nhưng cô cười như vậy, rơi vào đáy mắt của Cố Khuynh Thành, ngược lại giống như ý cười khen thật tâm: “Khuynh Thành, như cô thực sự rất đẹp.”
Nói xong, Trình Tả Ý liền không nói lời nào trực tiếp dựt mác chiếc áo khóa và kính râm của Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, cô trực tiếp mặc cái bộ quần áo này đi, so với cô lúc trước đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa chúng ta còn đi dạo phố, mặc vậy cũng rất đẹp mắt.”
” Được.” Cố Khuynh Thành gật đầu, nhìn trong gương thưởng thức vài phần, sau đó chải tóc của mình xuống.
Trình Tả Ý gấp xong áo khoác của Cố Khuynh Thành, đặt ở trong túi, lặng lẽ liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành một cái, ngẫm lại, nói: “Khuynh Thành, tôi bất chợt muốn đi vệ sinh, cô ra ngoài chờ tôi một chút.”
” Ừ.” Cố Khuynh Thành tin là thật gật đầu.
Trình Tả Ý xách túi mua sắm của mình, đi vào một căn phòng.
Cố Khuynh Thành đi một vòng ở trước gương, rồi mang theo áo cũ của mình, rồi đi ra khỏi toilet.
Cô chân trước mới vừa rời đi, cái phòng mà Trình Tả Ý đi vào, bỗng mở ra, quần áo trên người Trình Tả Ý, đã đổi lại một bộ mới.
Không phải là bộ quần áo trước khi cô ta mặc tới, cũng không phải là bộ giống Cố Khuynh Thành, mà là cô ta mua thêm một bộ khác.
Trình Tả Ý đem quần áo cũ bỏ vào trong túi mua sắm, đi tới cửa phòng rửa tay, cô ta khẽ nhòm ra ngoài một chút, lại chưa có đi ra ngoài hành lang, phát giác bóng dáng của Cố Khuynh Thành.
Ước chừng qua nửa phút, Trình Tả Ý mới hít sâu một hơi, chậm rãi đi ra từ phòng rửa tay, cô ta vừa đi, vừa nhìn xung quanh, thẳng đến khi trở lại khu mua sắm, đều không nhìn thấy bóng Cố Khuynh Thành, lúc này cô ta mới xác định, quyết định của mình, đã được như nguyện.
Hai người lúc đầu muốn bắt cô ta, khẳng định đem Cố Khuynh Thành mặc bộ đồ và kính giống mình, trở thành mình, bắt đi.
Lúc cô ta biết mình bị người để mắt tới, cô ta liền nghĩ đến Cố Khuynh Thành.
Cô ta không biết rốt cuộc Phùng Y Y sẽ dùng loại phương pháp nhắm vào mình, thế nhưng, đây không thể nghi ngờ là cho cô ta một biện pháp tốt.
Bản thân vừa có thể mượn tay Phùng Y Y dùng, hủy diệt Cố Khuynh Thành, sau đó còn khi Cố Khuynh Thành bị hủy diệt, liền quấy nhiễu Đường Thời, mượn tay Đường Thời, diệt trừ Phùng Y Y.
Đây đúng là một công đôi việc!
Trình Tả Ý nghĩ tới đây, đáy mắt lộ ra một tia cười lạnh.
Tác giả :
Diệp Phi Dạ