Hôn Sai 55 Lần
Chương 156: Khóc tới mê man (2)
Cố Khuynh Thành vào xí nghiệp Thịnh Đường, Cố phu nhân cũng chưa có thể nói tới chuyện này cùng Đường Thời, hiện tại kéo đến trên người Cố Khuynh Thành, Cố phu nhân liền thuận theo lời vừa mới nói, tiếp tục nói: “A Thời, Khuynh Khuynh lần đầu tiên tiến vào Thịnh Đường đi làm, nó nhất định rước lấy không ít phiền toái cho con, đến lúc đó nhờ con giúp đỡ nó chút.”
Đường Thời lúc này mới chậm rãi quay mặt di chuyển quay về phía Cố Khuynh Thành, anh nhìn mặt Cố phu nhân sau đó mới chăm chú nhìn Cố Khuynh Thành, mở miệng nói, nghe qua cũng mang theo vài phần dung túng: “Cần phải vậy.”
Cố phu nhân nhìn thấy Đường Thời không có một chút chần chờ liền đáp ứng mình, đáy lòng càng thêm cao hứng, đang định chiêu đãi Đường Thời nhiều đồ ăn một chút thì tiếng người giúp việc lại từ bên ngoài truyền tới: “Phu nhân, tiên sinh trở lại.”
Tiếng người giúp việc vừa mới nói xong, Cố Chính Nam liền mang theo cặp công văn đi vào nhà ăn.
Cố phu nhân vội vàng đứng lên tiếp nhận cặp công văn của Cố Chính Nam, để ở trên bàn bên cạnh, kéo một cái ghế dựa ăn cơm ra để cho Cố Chính ngồi xuống.
Đường Thời lễ phép buông đôi đũa trong tay xuống hô một tiếng: “ Bác Cố.”
Cố Chính Nam nhìn thấy Đường Thời, sắc mặt hiện lên một tia vui sướng: “ Hóa ra A Thời cũng ở đây.”
Cố Chính Nam trở về làm cho những chuyện nhà trên bàn cơm lập tức biến thành chuyện thương trường trọng tâm đề tài.
Cố phu nhân cùng Cố Khuynh Thành không tiện nói, cho nên đa số liền thành Cố Chính Nam cùng Đường Thời nói chuyện với nhau.
Cố Chính Nam vẫn đang không ngừng hỏi Đường Thời, đa số đều là hỏi một chút phương châm công tác kế tiếp của xí nghiệp Thịnh Đường.
Giọng nói Cố Chính Nam nghe qua giống như hai người nói chuyện phiếm với nhau, không có địa vị cao thấp, nhưng mà Cố Khuynh Thành lại nghe ra Cố Chính Nam nói mấy câu giống như “Đúng không?” “Đúng hay không?” “A Thời càng ngày càng lợi hại rồi.” Trong lời nói nghe ra Cố Chính Nam thật cẩn thận cùng lấy lòng Đường Thời.
Mặc dù trên mặt Đường Thời, vẻ mặt vẫn bày ra một bộ cực kỳ tôn trọng Cố Chính Nam, ngữ khí anh nói chuyện cũng đặt mình ở trên vị trí hậu bối, cho Cố Chính Nam mặt mũi.
Nhưng mà Cố Khuynh Thành nghe hai người nói chuyện với nhau, nhìn một bàn đồ ăn tỉ mỉ do mẹ chuẩn bị, đáy lòng vẫn mơ hồ nổi lên một tầng không thoải mái.
Cô vẫn đứng trên vị trí lấy lòng Đường Thời còn chưa đủ, bây giờ cha mẹ cô lớn tuổi như vậy lại vẫn còn dè dặt cẩn thận như vậy với Đường Thời.
Cố Chính Nam cười hề hề nói: “ Hoá ra bắt đầu công trình vùng ngoại thành phía nam là công trình lớn nhất sáu tháng cuối năm của Thịnh Đường, xây dựng một cái khu sinh thái mới, vậy năm nay lợi nhuận xí nghiệp Thịnh Đường ở trong tay con phải tăng lên rất nhiều.”
Đường Thời đối mặt với lời khen của Cố Chính Nam cười cười.
Cố Chính Nam nhớ lại Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành gần đây càng chạy càng gần, hôm nay còn tới Cố Gia ăn cơm, vì thế uyển chuyển mở miệng nói: “Thực ra một thời gian trước chú vẫn chú ý phương diện sinh thái này, trong đầu chú còn có mấy cái kế hoạch về khu sinh thái.”
Đường Thời lúc này mới chậm rãi quay mặt di chuyển quay về phía Cố Khuynh Thành, anh nhìn mặt Cố phu nhân sau đó mới chăm chú nhìn Cố Khuynh Thành, mở miệng nói, nghe qua cũng mang theo vài phần dung túng: “Cần phải vậy.”
Cố phu nhân nhìn thấy Đường Thời không có một chút chần chờ liền đáp ứng mình, đáy lòng càng thêm cao hứng, đang định chiêu đãi Đường Thời nhiều đồ ăn một chút thì tiếng người giúp việc lại từ bên ngoài truyền tới: “Phu nhân, tiên sinh trở lại.”
Tiếng người giúp việc vừa mới nói xong, Cố Chính Nam liền mang theo cặp công văn đi vào nhà ăn.
Cố phu nhân vội vàng đứng lên tiếp nhận cặp công văn của Cố Chính Nam, để ở trên bàn bên cạnh, kéo một cái ghế dựa ăn cơm ra để cho Cố Chính ngồi xuống.
Đường Thời lễ phép buông đôi đũa trong tay xuống hô một tiếng: “ Bác Cố.”
Cố Chính Nam nhìn thấy Đường Thời, sắc mặt hiện lên một tia vui sướng: “ Hóa ra A Thời cũng ở đây.”
Cố Chính Nam trở về làm cho những chuyện nhà trên bàn cơm lập tức biến thành chuyện thương trường trọng tâm đề tài.
Cố phu nhân cùng Cố Khuynh Thành không tiện nói, cho nên đa số liền thành Cố Chính Nam cùng Đường Thời nói chuyện với nhau.
Cố Chính Nam vẫn đang không ngừng hỏi Đường Thời, đa số đều là hỏi một chút phương châm công tác kế tiếp của xí nghiệp Thịnh Đường.
Giọng nói Cố Chính Nam nghe qua giống như hai người nói chuyện phiếm với nhau, không có địa vị cao thấp, nhưng mà Cố Khuynh Thành lại nghe ra Cố Chính Nam nói mấy câu giống như “Đúng không?” “Đúng hay không?” “A Thời càng ngày càng lợi hại rồi.” Trong lời nói nghe ra Cố Chính Nam thật cẩn thận cùng lấy lòng Đường Thời.
Mặc dù trên mặt Đường Thời, vẻ mặt vẫn bày ra một bộ cực kỳ tôn trọng Cố Chính Nam, ngữ khí anh nói chuyện cũng đặt mình ở trên vị trí hậu bối, cho Cố Chính Nam mặt mũi.
Nhưng mà Cố Khuynh Thành nghe hai người nói chuyện với nhau, nhìn một bàn đồ ăn tỉ mỉ do mẹ chuẩn bị, đáy lòng vẫn mơ hồ nổi lên một tầng không thoải mái.
Cô vẫn đứng trên vị trí lấy lòng Đường Thời còn chưa đủ, bây giờ cha mẹ cô lớn tuổi như vậy lại vẫn còn dè dặt cẩn thận như vậy với Đường Thời.
Cố Chính Nam cười hề hề nói: “ Hoá ra bắt đầu công trình vùng ngoại thành phía nam là công trình lớn nhất sáu tháng cuối năm của Thịnh Đường, xây dựng một cái khu sinh thái mới, vậy năm nay lợi nhuận xí nghiệp Thịnh Đường ở trong tay con phải tăng lên rất nhiều.”
Đường Thời đối mặt với lời khen của Cố Chính Nam cười cười.
Cố Chính Nam nhớ lại Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành gần đây càng chạy càng gần, hôm nay còn tới Cố Gia ăn cơm, vì thế uyển chuyển mở miệng nói: “Thực ra một thời gian trước chú vẫn chú ý phương diện sinh thái này, trong đầu chú còn có mấy cái kế hoạch về khu sinh thái.”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ