Hôn Nhân Đỉnh Cấp
Chương 138: LẤY GIẢ LÀM THẬT
Cuối cùng, sau khi người nào đó thú tính quá độ xong đã khiến cả người Hứa Như rã rời, nằm trên sofa thư phòng, trừng mắt nhìn tên đầu sỏ kia.
“Lý Thế Nhiên, anh là tên biến thái! Đồ vô liêm sỉ!” Hứa Như quay đầu qua một bên, né tránh ánh mắt của anh.
Lúc nãy, Lý Thế Nhiên thế mà đặt cô trước cửa sổ sát đất, nếu bị người giúp việc đi ngang qua nhìn thấy thì sao… Người đàn ông này chắc chắn là mặt người dạ thú. Sao anh có thể làm chuyện lố lắng như thế chứ? Giờ vẻ mặt Hứa Như e thẹn, gò má đỏ bừng, mỗi khi nhớ lại cảnh tượng ban nãy…
“Em không thích à?” Lý Thế Nhiên dựa sát người, ôm cô vào lòng.
Hứa Như im lặng, không phản bác lại. Thật ra, chỉ cần ở bên Lý Thế Nhiên, sao cô có thể không thích chứ? Nhưng, cô đã nhanh chóng che giấu cảm xúc của mình.
“Có phải anh sẽ không tiếp tục nghiên cứu và phát minh thuốc mới cho Dược Phẩm Thiên Nhất nữa không?” Hứa Như hỏi anh.
Lý Thế Nhiên nhíu mày, cầm laptop sang, rồi nheo mắt lại: “Ừm, có điều anh sẽ mời một chuyên gia khác tới tiếp nhận, việc nghiên cứu này vẫn sẽ tiếp tục.”
“Vậy em tiếp tục đi theo anh ta làm thí nghiệm à?” Hứa Như hỏi.
Lý Thế Nhiên ngước mắt lên: “Nếu không thì sao, em muốn đi theo anh à?”
“Em không muốn!” Hứa Như xoay đầu đi.
Lý Thế Nhiên khẽ cười ra tiếng, rồi nhéo mặt cô: “Vậy thì anh không miễn cưỡng em nữa.”
Lúc này, đáy lòng Hứa Như rất khó chịu.
Trong khoảng thời gian làm thí nghiệm với Lý Thế Nhiên, cô học được rất nhiều kiến thức chuyên môn, mà cô không thể tiếp xúc được ở Thiên Nhất được, nếu cô tiếp tục làm nghiên cứu với chuyên gia khác, có lẽ cũng có thể tiếp nhận được nhiều kiến thức, nhưng người đó không phải Lý Thế Nhiên.
Hứa Như không biết mình về phòng thế nào, tâm trạng cô buồn bực một lúc sau mới bị cơn buồn ngủ đánh bại mà ngủ thiếp đi. Hôm sau, Lý Thế Nhiên phải tới bệnh viện làm thủ tục nghỉ việc, Hứa Như cũng tạm thời về Dược Phẩm Thiên Nhất một chuyến trước.
Chức vụ lúc trước của cô đã có người thay thế rồi, sau khi cô về cũng không có chuyện gì làm, giờ Lưu Thanh đã là giám đốc bộ phận bán hàng, nên Hứa Như chủ động làm mấy việc vặt giúp cô ấy.
Buổi trưa lúc hai người ăn cơm, Lưu Thanh lại dò hỏi: “Bác sĩ Lý định nghỉ việc thật à?”
“Ừm, hình như anh ấy phải tiếp nhận công ty của gia tộc.” Hứa Như nhíu mày nói.
“Thật đáng tiếc, sao cậu không khuyên anh ấy, tớ thích bác sĩ Lý mặc áo blouse trắng, nếu anh ấy bỗng nhiên chuyển sang mặc đồ vest thì… bất quá hình như cũng rất đẹp trai…” Lưu Thanh chìm đắm trong trí tưởng tượng của mình.
Hứa Như gõ đầu cô ấy: “Đây là quyết định của anh ấy, sao tớ có thể khuyên được chứ?”
“Dù gì cậu cũng là vợ anh ấy mà!”
“Là giả thôi!”
“Chẳng phải cậu luôn lấy giả làm thật à?” Lưu Thanh cười híp mắt nói.
Hứa Như đỏ mặt, lại nhớ tới cảnh tượng xấu hổ tối qua…
Lưu Thanh mở nhóm messenger lên, mặc dù fanclub trước đây của Lý Thế Nhiên đã giải tán, nhưng người hâm mộ anh lại tự phát lập ra nhóm mới, chỉ cần có tin tức về anh sẽ đưa lên nhóm.
Hôm nay là ngày Lý Thế Nhiên nghỉ việc, nên có không ít fan lén chạy tới bệnh viện.
“Như à, tớ muốn khóc rồi.” Lưu Thanh kéo tay cô.
Hứa Như ngước mắt lên, màn hình điện thoại đang chiếu video hôm nay Lý Thế Nhiên rời khỏi bệnh viện Nhân Dân, phía sau là một nhóm rất đông y tá, còn có không ít fan hò hét rầm rộ, tất cả đều mong anh ở lại.
Dần dần nhóm người bao vây anh ngày càng nhiều hơn, thậm chí còn có cả fan cuồng tới cầu xin Lý Thế Nhiên, nhưng cuối cùng anh vẫn rời đi.
Hứa Như mím môi, lúc này trong lòng cô vô cùng đau đớn
“Cậu nói xem sau này anh ấy có quay lại làm bác sĩ nữa không?” Lưu Thanh nhìn Hứa Như mong đợi.
Hứa Như cụp mắt, trầm giọng nói: “Tớ tin, anh ấy sẽ không thật sự từ bỏ lý tưởng của mình.”
“Lý Thế Nhiên, anh là tên biến thái! Đồ vô liêm sỉ!” Hứa Như quay đầu qua một bên, né tránh ánh mắt của anh.
Lúc nãy, Lý Thế Nhiên thế mà đặt cô trước cửa sổ sát đất, nếu bị người giúp việc đi ngang qua nhìn thấy thì sao… Người đàn ông này chắc chắn là mặt người dạ thú. Sao anh có thể làm chuyện lố lắng như thế chứ? Giờ vẻ mặt Hứa Như e thẹn, gò má đỏ bừng, mỗi khi nhớ lại cảnh tượng ban nãy…
“Em không thích à?” Lý Thế Nhiên dựa sát người, ôm cô vào lòng.
Hứa Như im lặng, không phản bác lại. Thật ra, chỉ cần ở bên Lý Thế Nhiên, sao cô có thể không thích chứ? Nhưng, cô đã nhanh chóng che giấu cảm xúc của mình.
“Có phải anh sẽ không tiếp tục nghiên cứu và phát minh thuốc mới cho Dược Phẩm Thiên Nhất nữa không?” Hứa Như hỏi anh.
Lý Thế Nhiên nhíu mày, cầm laptop sang, rồi nheo mắt lại: “Ừm, có điều anh sẽ mời một chuyên gia khác tới tiếp nhận, việc nghiên cứu này vẫn sẽ tiếp tục.”
“Vậy em tiếp tục đi theo anh ta làm thí nghiệm à?” Hứa Như hỏi.
Lý Thế Nhiên ngước mắt lên: “Nếu không thì sao, em muốn đi theo anh à?”
“Em không muốn!” Hứa Như xoay đầu đi.
Lý Thế Nhiên khẽ cười ra tiếng, rồi nhéo mặt cô: “Vậy thì anh không miễn cưỡng em nữa.”
Lúc này, đáy lòng Hứa Như rất khó chịu.
Trong khoảng thời gian làm thí nghiệm với Lý Thế Nhiên, cô học được rất nhiều kiến thức chuyên môn, mà cô không thể tiếp xúc được ở Thiên Nhất được, nếu cô tiếp tục làm nghiên cứu với chuyên gia khác, có lẽ cũng có thể tiếp nhận được nhiều kiến thức, nhưng người đó không phải Lý Thế Nhiên.
Hứa Như không biết mình về phòng thế nào, tâm trạng cô buồn bực một lúc sau mới bị cơn buồn ngủ đánh bại mà ngủ thiếp đi. Hôm sau, Lý Thế Nhiên phải tới bệnh viện làm thủ tục nghỉ việc, Hứa Như cũng tạm thời về Dược Phẩm Thiên Nhất một chuyến trước.
Chức vụ lúc trước của cô đã có người thay thế rồi, sau khi cô về cũng không có chuyện gì làm, giờ Lưu Thanh đã là giám đốc bộ phận bán hàng, nên Hứa Như chủ động làm mấy việc vặt giúp cô ấy.
Buổi trưa lúc hai người ăn cơm, Lưu Thanh lại dò hỏi: “Bác sĩ Lý định nghỉ việc thật à?”
“Ừm, hình như anh ấy phải tiếp nhận công ty của gia tộc.” Hứa Như nhíu mày nói.
“Thật đáng tiếc, sao cậu không khuyên anh ấy, tớ thích bác sĩ Lý mặc áo blouse trắng, nếu anh ấy bỗng nhiên chuyển sang mặc đồ vest thì… bất quá hình như cũng rất đẹp trai…” Lưu Thanh chìm đắm trong trí tưởng tượng của mình.
Hứa Như gõ đầu cô ấy: “Đây là quyết định của anh ấy, sao tớ có thể khuyên được chứ?”
“Dù gì cậu cũng là vợ anh ấy mà!”
“Là giả thôi!”
“Chẳng phải cậu luôn lấy giả làm thật à?” Lưu Thanh cười híp mắt nói.
Hứa Như đỏ mặt, lại nhớ tới cảnh tượng xấu hổ tối qua…
Lưu Thanh mở nhóm messenger lên, mặc dù fanclub trước đây của Lý Thế Nhiên đã giải tán, nhưng người hâm mộ anh lại tự phát lập ra nhóm mới, chỉ cần có tin tức về anh sẽ đưa lên nhóm.
Hôm nay là ngày Lý Thế Nhiên nghỉ việc, nên có không ít fan lén chạy tới bệnh viện.
“Như à, tớ muốn khóc rồi.” Lưu Thanh kéo tay cô.
Hứa Như ngước mắt lên, màn hình điện thoại đang chiếu video hôm nay Lý Thế Nhiên rời khỏi bệnh viện Nhân Dân, phía sau là một nhóm rất đông y tá, còn có không ít fan hò hét rầm rộ, tất cả đều mong anh ở lại.
Dần dần nhóm người bao vây anh ngày càng nhiều hơn, thậm chí còn có cả fan cuồng tới cầu xin Lý Thế Nhiên, nhưng cuối cùng anh vẫn rời đi.
Hứa Như mím môi, lúc này trong lòng cô vô cùng đau đớn
“Cậu nói xem sau này anh ấy có quay lại làm bác sĩ nữa không?” Lưu Thanh nhìn Hứa Như mong đợi.
Hứa Như cụp mắt, trầm giọng nói: “Tớ tin, anh ấy sẽ không thật sự từ bỏ lý tưởng của mình.”
Tác giả :
Thanh Thu