Hỗn Đản, Nói Thích Tôi Thì Chết Sao!
Chương 11
Buổi luyện tập vất vả cuối cùng cũng chấm dứt, Sở Mặc nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Trầm Dịch bên cạnh liền cảm thấy chán nản.
Mẹ nó, người này không phải nói mình không thích con trai sao? Cư nhiên còn đồng ý với bọn Phong Hiểu Tàn làm liều! Chẵng lẽ trong vở kịch, hắn thật sự đem lão tử biến thành bạn diễn nữ?!
Trừng mắt nhìn Trầm Dịch nửa ngày trời. Bỗng dưng, Trầm Dịch quay đầu sang Sở Mặc, lông mày hơi cau lại: “Có việc?”
Con mẹ nó! Còn hỏi nữa! Cậu nếu làm chuyện đó thật thì tôi sẽ đánh chết cậu ! ! !
Sở Mặc tiếp tục trừng Trầm Dịch.
“. . . . . .”
Trên đường trở về nhà, Trầm Dịch không có dẫn Sở Mặc ghé quán mì. Hành động này khiến Sở Mặc có chút ngoài ý muốn: “Ể? Chúng ta không đi ăn mì sao?”
Trầm Dịch nâng mi, liếc Sở Mặc một cái, “Cậu muốn đi?”
Sở Mặc đầu tiên là gật đầu, rồi sau đó lại mạnh mẽ lắc đầu: “Không nên, không nên. Tuy rằng mì sợi chỗ đó bán thật ngon, nhưng nếu tôi ngày nào cũng ăn sẽ dần dần ngán mất.”
Thời điểm ở trong phòng tắm, Trầm Dịch chìm đắm vào những suy nghĩ cực kỳ “sâu sắc”.
Quyến rũ cám dỗ và một đống thứ vân vân có vẻ như không có tác dụng gì cả. . . . . . ( Ai nói vô ích chứ ! ! !)
Hơn nữa cách lộ nửa thân trần và vân vân đã dùng quá hai lần . . . . . . Chẳng lẽ lần sau phải lộ ra trọn vẹn ? ! ! (つ﹏⊂)
Trầm Dịch mặc quần áo từ phòng tắm đi ra, sau đó liền tiến thẳng đến máy tính của mình, mở QQ lên:
Trầm cố ý –: Phải quyến rũ như thế nào?
Đông Phương bất thị bất bại: Phốc — lão Đại à, tại sao lại hỏi chuyện này chứ ? ! Chờ tí!
Đông Phương Lăng thiếu chút nữa phun toàn bộ nước trong miệng trúng màn hình, cơn sặc khiến gã ho gần chết.
Tìm trong máy tính của mình một thư mục tên “Câu dẫn hâm nóng tình yêu”, từ bên trong lấy ra mấy bản tiểu thuyết gửi cho Trầm Dịch.
Đông Phương bất thị bất bại: Hảo hảo xem! Hầu hết là tác phẩm kinh điển!
Trầm cố ý -: . . . . . .
Trầm Dịch trầm mặc, hắn như thế nào lại cảm giác có điểm kì quặc không rõ ràng?
Cởi hết toàn bộ rồi nằm trên giường?
— Hắn không có thói quen ngủ khoả thân. . . . . .
Giả bộ như say rượu đi hấp dẫn người nào đó?
— Hắn chắc chắn sẽ không.
Ở nhà mặc càng ít càng tốt ** và vân vân?
— Fuck!
Trầm Dịch rất hiếm khi bực đến chửi thề. Một bên xem tiểu thuyết người nào đó gửi cho mình, một bên mặt Trầm Dịch càng ngày càng đen.
Đông Phương Lăng đại gia à, cái này rõ ràng đều là phương pháp để hưởng thụ! Thích hợp cho tôi sao?!
Cậu nghĩ bản thân mình là 0 thì những người xung quanh cũng là 0 chắc!
Tuy rằng mắng như vậy nhưng mà. . . . . . ( Tui thích từ ‘nhưng’ nha QAQ)
Trầm Dịch dự cảm một trong số đám này vẫn có cái hữu dụng. . . . . . Giống như. . . . . .
Nói như thế nào nhỉ? Mấy ngày nay, Sở Mặc nhận thấy Trầm Dịch hành động có vẻ như giống ngưu lang? Đúng vậy, là ngưu lang. . . . . .
Làm cái chi mà suốt ngày ở trước mặt tôi mặc áo sơ mi, lại còn chỉ gắn tới nút áo thứ ba ! ! Cậu mẹ nó tính quyến rũ tôi à ! ! !
Sở Mặc tiếp tục yên lặng bùng nổ.
Mẹ nó, người này không phải nói mình không thích con trai sao? Cư nhiên còn đồng ý với bọn Phong Hiểu Tàn làm liều! Chẵng lẽ trong vở kịch, hắn thật sự đem lão tử biến thành bạn diễn nữ?!
Trừng mắt nhìn Trầm Dịch nửa ngày trời. Bỗng dưng, Trầm Dịch quay đầu sang Sở Mặc, lông mày hơi cau lại: “Có việc?”
Con mẹ nó! Còn hỏi nữa! Cậu nếu làm chuyện đó thật thì tôi sẽ đánh chết cậu ! ! !
Sở Mặc tiếp tục trừng Trầm Dịch.
“. . . . . .”
Trên đường trở về nhà, Trầm Dịch không có dẫn Sở Mặc ghé quán mì. Hành động này khiến Sở Mặc có chút ngoài ý muốn: “Ể? Chúng ta không đi ăn mì sao?”
Trầm Dịch nâng mi, liếc Sở Mặc một cái, “Cậu muốn đi?”
Sở Mặc đầu tiên là gật đầu, rồi sau đó lại mạnh mẽ lắc đầu: “Không nên, không nên. Tuy rằng mì sợi chỗ đó bán thật ngon, nhưng nếu tôi ngày nào cũng ăn sẽ dần dần ngán mất.”
Thời điểm ở trong phòng tắm, Trầm Dịch chìm đắm vào những suy nghĩ cực kỳ “sâu sắc”.
Quyến rũ cám dỗ và một đống thứ vân vân có vẻ như không có tác dụng gì cả. . . . . . ( Ai nói vô ích chứ ! ! !)
Hơn nữa cách lộ nửa thân trần và vân vân đã dùng quá hai lần . . . . . . Chẳng lẽ lần sau phải lộ ra trọn vẹn ? ! ! (つ﹏⊂)
Trầm Dịch mặc quần áo từ phòng tắm đi ra, sau đó liền tiến thẳng đến máy tính của mình, mở QQ lên:
Trầm cố ý –: Phải quyến rũ như thế nào?
Đông Phương bất thị bất bại: Phốc — lão Đại à, tại sao lại hỏi chuyện này chứ ? ! Chờ tí!
Đông Phương Lăng thiếu chút nữa phun toàn bộ nước trong miệng trúng màn hình, cơn sặc khiến gã ho gần chết.
Tìm trong máy tính của mình một thư mục tên “Câu dẫn hâm nóng tình yêu”, từ bên trong lấy ra mấy bản tiểu thuyết gửi cho Trầm Dịch.
Đông Phương bất thị bất bại: Hảo hảo xem! Hầu hết là tác phẩm kinh điển!
Trầm cố ý -: . . . . . .
Trầm Dịch trầm mặc, hắn như thế nào lại cảm giác có điểm kì quặc không rõ ràng?
Cởi hết toàn bộ rồi nằm trên giường?
— Hắn không có thói quen ngủ khoả thân. . . . . .
Giả bộ như say rượu đi hấp dẫn người nào đó?
— Hắn chắc chắn sẽ không.
Ở nhà mặc càng ít càng tốt ** và vân vân?
— Fuck!
Trầm Dịch rất hiếm khi bực đến chửi thề. Một bên xem tiểu thuyết người nào đó gửi cho mình, một bên mặt Trầm Dịch càng ngày càng đen.
Đông Phương Lăng đại gia à, cái này rõ ràng đều là phương pháp để hưởng thụ! Thích hợp cho tôi sao?!
Cậu nghĩ bản thân mình là 0 thì những người xung quanh cũng là 0 chắc!
Tuy rằng mắng như vậy nhưng mà. . . . . . ( Tui thích từ ‘nhưng’ nha QAQ)
Trầm Dịch dự cảm một trong số đám này vẫn có cái hữu dụng. . . . . . Giống như. . . . . .
Nói như thế nào nhỉ? Mấy ngày nay, Sở Mặc nhận thấy Trầm Dịch hành động có vẻ như giống ngưu lang? Đúng vậy, là ngưu lang. . . . . .
Làm cái chi mà suốt ngày ở trước mặt tôi mặc áo sơ mi, lại còn chỉ gắn tới nút áo thứ ba ! ! Cậu mẹ nó tính quyến rũ tôi à ! ! !
Sở Mặc tiếp tục yên lặng bùng nổ.
Tác giả :
Ngọa Tào Khoái Bát Hạ