Hoàng Tộc
Quyển 2 - Chương 235: Lưu Tứ Quân (trung)
Hàng thứ nhất là phòng quân vụ, là nơi mà quan quân văn chức cùng Đô úy trở lên xử lý công. Vô Tấn ở chỗ này cũng có hai phòng công vụ, lúc này, Hành Quân Tư Mã Vương Viêm cùng Phán quan Chu Thừa Huấn chạy ra đón chào, Tư Mã cùng Phán quan là quan quân văn chức cao nhất trong quân đội, dưới Tư Mã có sáu Tào Tham quân, mà dưới Phán quan thì có hai Phân Phán, bọn họ quản lý xét duyệt.
Vô Tấn vừa vặn muốn tìm Vương Viêm, hắn liền chỉ vào hai dãy nhà ở cuối cùng hướng Vương Viêm nói:
- Ta thấy hai dãy nhà đó tương đối xa, chúng ta dứt khoát dùng rào chắn đem nó ngăn cách, thiết lập một cửa ra vào khác. Dùng nó làm nơi chuyên môn tiếp đãi gia quyến của binh sĩ tới thăm, về sau cha mẹ, thê nhi đến thăm, có thể ở lại đó, không cần tới nội thành hoặc thị trấn ở trọ.
Bởi vì hơn một ngàn Mai Hoa vệ trong đó là người phụ cận Lạc kinh, ngoại trừ một ít quan quân có bổng lộc tương đối cao cùng quân sĩ có gia cảnh sung túc, có thể ở nội thành thuê phòng ở lại ra, những binh lính khác trên cơ bản đều không có khả năng này. Cho nên Vô Tấn nhất định phải cân nhắc chế độ thăm người thân, không chỉ cấp phương tiện đi lại, còn phải cho gia đình quân nhân có chỗ ở, vừa vặn doanh trại bọn hắn rộng rãi, có thể giải quyết vấn đề này.
Tư Mã Vương Viêm có chút khó xử, gia quyến binh sĩ ngẫu nhiên đến thăm, là có thể tạm thời cho mượn một hai gian phòng, và ở nơi nào cũng làm như vậy. Nhưng quy định Bộ Binh lại không có đề cập tới chuyện xây phòng tá túc cho thân quyến binh sĩ tới thăm ngay trong quân doang. Tuy binh biến tòng quyền, với lại nơi khỉ ho cò gáy này, Bộ Binh cũng không có sức mà quản tới. Nhưng quy củ Bộ Binh không có, bọn hắn mở tiền lệ như vậy, có thể bị Bộ Binh nhìn chằm chằm hay không? Vương Viêm rất nhát gan, loại sự tình này hắn không dám làm.
Trịnh Duyên Niên lại mất hứng, hắn ồm ồm nói:
- Tướng quân đề nghị rất tốt, các huynh đệ xa xứ đi vào Giang Nam, ai cũng có cha mẹ thê nhi, nên thay bọn hắn giải quyết vấn đề này, ngươi có nhà ở nội thành, buổi tối có thể ôm lão bà ngủ, không cần lo lắng cái gì. Nhưng có khi nào ngươi nghĩ tới những huynh đệ khác hay không?
Vương Viêm đỏ bừng cả khuôn mặt, hắn thấy Vô Tấn không phản bác Trịnh Duyên Niên vô lễ, hiển nhiên là đồng ý hắn nói, bất đắc dĩ, hắn chỉ phải gật đầu đáp ứng:
- Vậy được rồi! Sẽ làm theo ý Tướng quân.
- Vậy cảm ơn Vương Tư Mã rồi!
Vô Tấn thấy Trương Lũng cùng vài tên Quả Nghị Đô úy chạy đến, liền hướng mọi người cười nói:
- Đều đã đến, mọi người vào trong thương lượng quy củ mới một chút!
Vô Tấn dẫn đầu mọi người đi vào trong, mọi người liên tục ngồi xuống, bọn hắn đến quân doanh, đây là lần đầu tiên hội họp.
Vô Tấn trước nói thoáng qua sự tình kỹ nữ đến trước quân doanh, hướng chúng nhân nói:
- Bộ Binh có văn bản quy định rõ ràng, quân doanh không được mang kỹ nữ đi vào. Nhưng việc này là không thể cấm đoán triệt để, muốn tìm nữ nhân cũng có thể, ngày nghi ngơi có thể vào trấn tìm kỹ nữ, ta không can thiệp. Nhưng ở trong quân doanh, chúng ta nhất định phải xử lý nghiêm khắc theo quy định của Bộ Binh, cấm đánh bạc, cấm kỹ nữ, cấm mua bán.
Phán quan Chu Thừa Huấn cũng gật gật đầu nói:
- Ta hoàn toàn tán đồng ý kiến của Tướng quân, đêm qua kỹ nữ đến chật ních doanh môn, còn có tiểu thương leo tường vào doanh bán rượu, trái quy định không tưởng nổi rồi, chúng ta phải lập quy củ, không được làm ẩu bên trong quân doanh, chỉ có thể đến thị trấn vào ngày nghỉ, hoặc là vào thành, chỉ cần không gây chuyện rắc rối, chúng ta có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Vương Viêm bên cạnh lại nói:
- Còn một điều cần bổ sung, lúc ra quân doanh, không được mặc quân phục, chỉ cho phép mặc y phục hàng ngày, Tướng quân nghĩ như thế nào?
Vô Tấn biết hắn là lo lắng quân sĩ lợi dụng thân phận Mai Hoa vệ ra ngoài làm xằng làm bậy, gây chuyện thị phi. Ở Kinh thành, quân sĩ không dám xằng bậy, nhưng đến địa phương, thì rất khó nói. Cho nên quy củ trước phải định ra, không thể giống như ở Kinh thành, dưỡng thành thói quen, sau đó không cách nào cứu vãn.
Vô Tấn liền hướng Vương Viêm cùng Chu Thừa Huấn nói:
- Như vậy đi! Các loại quy củ, hai người các ngươi phác thảo, sau đó trình lên cho ta xem xét, không có vấn đề gì chứ?
Hai người gật đầu đáp ứng, Vương Viêm có chút không có ý tứ nói:
- Tướng quân, còn có một việc có thể thương lượng một chút hay không, là thời gian điểm danh có thể thay đổi hay không. Thời gian điểm danh có hai lần, lần thứ nhất là quân nha điểm danh, thời gian là giờ Mùi bốn khắc (* gần bảy giờ tối), thứ hai là quân doanh điểm danh, thời gian ở giờ Mẹo một khắc (*năm giờ rưỡi sáng.)
Dựa theo quy định của Bộ Binh, không phải thời điểm chiến tranh, quan quân Ngũ phẩm trở lên có thể ở nhà mình, buổi tối thì cắt lượt đến trực quân doanh, bởi vì cửa thành giờ Mẹo hai khắc mới mở, cho nên các quân quan từ Ngũ phẩm trở lên đều đi Quân nha điểm danh.
Nhưng hiện tại đã không có Quân nha, chỉ có quân doanh, bọn hắn chỉ có thể đến quân doanh điểm danh, thế nhưng giờ Mẹo một khắc cửa thành không mở, bọn hắn không ra khỏi thành được. Quan trọng hơn là, các quan quân văn chức ở nội thành, cách nơi này khá xa, muốn bọn hắn sáng sớm trong nửa canh giờ rời giường chạy đến như các binh sĩ, cái này rất không thực tế.
Vô Tấn nghĩ nghĩ liền cười nói:
- Như vậy đi! Nếu như không trực ban, có thể không cần điểm danh, nhưng trước khi giờ Thìn hai khắc ( * tám giờ sáng) phải đuổi tới, mọi người thấy thế nào.
Tất cả mọi người đang ngồi đây đều có liên quan, mọi người liên tục tán thành, Vô Tấn vừa cười nói:
- Ta còn kiêm nhiệm Sở Châu thuỷ quân Đô đốc, thời gian có hạn, quy củ này ta không thể tuân thủ.
Mọi người cùng nhau nở nụ cười, lúc này Trương Lũng nói:
- Tướng quân, còn có vấn đề Mai Hoa vệ tăng cường quân bị, việc nhất định phải nhanh chóng làm, ta nghe nói Tú Y vệ đã bắt đầu bắt tay vào làm, chúng ta không thể lạc hậu, để cho binh sĩ ưu tú bị bọn hắn lấy hết.
Mai Hoa vệ cùng Tú Y vệ đều chỉ có một ngàn người đến Sở Châu, bọn hắn từ trong quân đội Sở Châu chọn bốn ngàn người, Tú Y vệ tới sớm hơn bọn họ ba ngày, nên đã bắt đầu mở rộng biên chế, Trương Lũng liền có chút nóng lòng.
Vô Tấn gật gật đầu cười nói:
- Cái này ta đã có trù tính, lát nữa ta đi nha môn đại Đô đốc tìm Chu Trưởng Sử, người này hôm qua ta đã được gặp.
Hắn vừa nói xong, một tên binh lính ở cửa ra vào bẩm báo:
- Báo cáo, Chu Trưởng Sử của đại Đô đốc phủ ở bên ngoài quân doanh, xin được gặp Tướng quân!
Vô Tấn vừa vặn muốn tìm Vương Viêm, hắn liền chỉ vào hai dãy nhà ở cuối cùng hướng Vương Viêm nói:
- Ta thấy hai dãy nhà đó tương đối xa, chúng ta dứt khoát dùng rào chắn đem nó ngăn cách, thiết lập một cửa ra vào khác. Dùng nó làm nơi chuyên môn tiếp đãi gia quyến của binh sĩ tới thăm, về sau cha mẹ, thê nhi đến thăm, có thể ở lại đó, không cần tới nội thành hoặc thị trấn ở trọ.
Bởi vì hơn một ngàn Mai Hoa vệ trong đó là người phụ cận Lạc kinh, ngoại trừ một ít quan quân có bổng lộc tương đối cao cùng quân sĩ có gia cảnh sung túc, có thể ở nội thành thuê phòng ở lại ra, những binh lính khác trên cơ bản đều không có khả năng này. Cho nên Vô Tấn nhất định phải cân nhắc chế độ thăm người thân, không chỉ cấp phương tiện đi lại, còn phải cho gia đình quân nhân có chỗ ở, vừa vặn doanh trại bọn hắn rộng rãi, có thể giải quyết vấn đề này.
Tư Mã Vương Viêm có chút khó xử, gia quyến binh sĩ ngẫu nhiên đến thăm, là có thể tạm thời cho mượn một hai gian phòng, và ở nơi nào cũng làm như vậy. Nhưng quy định Bộ Binh lại không có đề cập tới chuyện xây phòng tá túc cho thân quyến binh sĩ tới thăm ngay trong quân doang. Tuy binh biến tòng quyền, với lại nơi khỉ ho cò gáy này, Bộ Binh cũng không có sức mà quản tới. Nhưng quy củ Bộ Binh không có, bọn hắn mở tiền lệ như vậy, có thể bị Bộ Binh nhìn chằm chằm hay không? Vương Viêm rất nhát gan, loại sự tình này hắn không dám làm.
Trịnh Duyên Niên lại mất hứng, hắn ồm ồm nói:
- Tướng quân đề nghị rất tốt, các huynh đệ xa xứ đi vào Giang Nam, ai cũng có cha mẹ thê nhi, nên thay bọn hắn giải quyết vấn đề này, ngươi có nhà ở nội thành, buổi tối có thể ôm lão bà ngủ, không cần lo lắng cái gì. Nhưng có khi nào ngươi nghĩ tới những huynh đệ khác hay không?
Vương Viêm đỏ bừng cả khuôn mặt, hắn thấy Vô Tấn không phản bác Trịnh Duyên Niên vô lễ, hiển nhiên là đồng ý hắn nói, bất đắc dĩ, hắn chỉ phải gật đầu đáp ứng:
- Vậy được rồi! Sẽ làm theo ý Tướng quân.
- Vậy cảm ơn Vương Tư Mã rồi!
Vô Tấn thấy Trương Lũng cùng vài tên Quả Nghị Đô úy chạy đến, liền hướng mọi người cười nói:
- Đều đã đến, mọi người vào trong thương lượng quy củ mới một chút!
Vô Tấn dẫn đầu mọi người đi vào trong, mọi người liên tục ngồi xuống, bọn hắn đến quân doanh, đây là lần đầu tiên hội họp.
Vô Tấn trước nói thoáng qua sự tình kỹ nữ đến trước quân doanh, hướng chúng nhân nói:
- Bộ Binh có văn bản quy định rõ ràng, quân doanh không được mang kỹ nữ đi vào. Nhưng việc này là không thể cấm đoán triệt để, muốn tìm nữ nhân cũng có thể, ngày nghi ngơi có thể vào trấn tìm kỹ nữ, ta không can thiệp. Nhưng ở trong quân doanh, chúng ta nhất định phải xử lý nghiêm khắc theo quy định của Bộ Binh, cấm đánh bạc, cấm kỹ nữ, cấm mua bán.
Phán quan Chu Thừa Huấn cũng gật gật đầu nói:
- Ta hoàn toàn tán đồng ý kiến của Tướng quân, đêm qua kỹ nữ đến chật ních doanh môn, còn có tiểu thương leo tường vào doanh bán rượu, trái quy định không tưởng nổi rồi, chúng ta phải lập quy củ, không được làm ẩu bên trong quân doanh, chỉ có thể đến thị trấn vào ngày nghỉ, hoặc là vào thành, chỉ cần không gây chuyện rắc rối, chúng ta có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Vương Viêm bên cạnh lại nói:
- Còn một điều cần bổ sung, lúc ra quân doanh, không được mặc quân phục, chỉ cho phép mặc y phục hàng ngày, Tướng quân nghĩ như thế nào?
Vô Tấn biết hắn là lo lắng quân sĩ lợi dụng thân phận Mai Hoa vệ ra ngoài làm xằng làm bậy, gây chuyện thị phi. Ở Kinh thành, quân sĩ không dám xằng bậy, nhưng đến địa phương, thì rất khó nói. Cho nên quy củ trước phải định ra, không thể giống như ở Kinh thành, dưỡng thành thói quen, sau đó không cách nào cứu vãn.
Vô Tấn liền hướng Vương Viêm cùng Chu Thừa Huấn nói:
- Như vậy đi! Các loại quy củ, hai người các ngươi phác thảo, sau đó trình lên cho ta xem xét, không có vấn đề gì chứ?
Hai người gật đầu đáp ứng, Vương Viêm có chút không có ý tứ nói:
- Tướng quân, còn có một việc có thể thương lượng một chút hay không, là thời gian điểm danh có thể thay đổi hay không. Thời gian điểm danh có hai lần, lần thứ nhất là quân nha điểm danh, thời gian là giờ Mùi bốn khắc (* gần bảy giờ tối), thứ hai là quân doanh điểm danh, thời gian ở giờ Mẹo một khắc (*năm giờ rưỡi sáng.)
Dựa theo quy định của Bộ Binh, không phải thời điểm chiến tranh, quan quân Ngũ phẩm trở lên có thể ở nhà mình, buổi tối thì cắt lượt đến trực quân doanh, bởi vì cửa thành giờ Mẹo hai khắc mới mở, cho nên các quân quan từ Ngũ phẩm trở lên đều đi Quân nha điểm danh.
Nhưng hiện tại đã không có Quân nha, chỉ có quân doanh, bọn hắn chỉ có thể đến quân doanh điểm danh, thế nhưng giờ Mẹo một khắc cửa thành không mở, bọn hắn không ra khỏi thành được. Quan trọng hơn là, các quan quân văn chức ở nội thành, cách nơi này khá xa, muốn bọn hắn sáng sớm trong nửa canh giờ rời giường chạy đến như các binh sĩ, cái này rất không thực tế.
Vô Tấn nghĩ nghĩ liền cười nói:
- Như vậy đi! Nếu như không trực ban, có thể không cần điểm danh, nhưng trước khi giờ Thìn hai khắc ( * tám giờ sáng) phải đuổi tới, mọi người thấy thế nào.
Tất cả mọi người đang ngồi đây đều có liên quan, mọi người liên tục tán thành, Vô Tấn vừa cười nói:
- Ta còn kiêm nhiệm Sở Châu thuỷ quân Đô đốc, thời gian có hạn, quy củ này ta không thể tuân thủ.
Mọi người cùng nhau nở nụ cười, lúc này Trương Lũng nói:
- Tướng quân, còn có vấn đề Mai Hoa vệ tăng cường quân bị, việc nhất định phải nhanh chóng làm, ta nghe nói Tú Y vệ đã bắt đầu bắt tay vào làm, chúng ta không thể lạc hậu, để cho binh sĩ ưu tú bị bọn hắn lấy hết.
Mai Hoa vệ cùng Tú Y vệ đều chỉ có một ngàn người đến Sở Châu, bọn hắn từ trong quân đội Sở Châu chọn bốn ngàn người, Tú Y vệ tới sớm hơn bọn họ ba ngày, nên đã bắt đầu mở rộng biên chế, Trương Lũng liền có chút nóng lòng.
Vô Tấn gật gật đầu cười nói:
- Cái này ta đã có trù tính, lát nữa ta đi nha môn đại Đô đốc tìm Chu Trưởng Sử, người này hôm qua ta đã được gặp.
Hắn vừa nói xong, một tên binh lính ở cửa ra vào bẩm báo:
- Báo cáo, Chu Trưởng Sử của đại Đô đốc phủ ở bên ngoài quân doanh, xin được gặp Tướng quân!
Tác giả :
Cao Nguyệt