Hoàng Kim Dũng Giả Truyền Kỳ
Chương 8
” Dũng giả không nghe lời muốn chịu phạt sao …. khà khà …”
Yêu thụ dùng xúc tua cuốn lấy tiền bưng của Nặc Mã, mũi nhọn đâm vào lỗ nhỏ càng lúc càng vào sâu.
” Ân … đừng …” Nặc Mã đau đớn, đột nhiện dùng sức cắn xúc tua ở trong miệng.
Yêu thụ không thèm quan tâm nói, ” Ta là thực vật nên không biết đau, cắn đi, dùng hết sức mà cắn.”
” …. Ngươi đi ra ngoài, đau quá! Sao ngươi có thể tiến vào bên trong đó? Đau đớn đã chết….”
Ghê tởm, xem ta cắn đứt ngươi, ta cắn cắn cắn~.
Nặc Mã giãy dụa cố gắng thoát khỏi cái xúc tua đang đâm vào phía trước, chỉ tiếc không thể động đậy, không những thế lại còn khiến cho dị vật ở hậu đình càng xuyên vào chỗ sâu hơn.
” Còn muốn trốn? Thật vô dụng.” Yêu thụ vung roi quất mạnh vào dũng giả, ” Tiện nhân, rên rỉ to lên.”
” A … a … đừng … oa~ ….. “
Ô … phía sau đã cắm đầy rồi, ngay cả phía trước cũng … Oa~~~~. Nhất định hắn là dũng giả bất hạnh nhất từ trước tới nay.
” Ô … đừng …. ” Vẻ mặt ngấn lệ, người ta …. người ta muốn về nhà …Oa~~. Chẳng lẽ đây là vận mệnh của một người dũng giả sao?
” Yêu thụ a~, thật sự là …. không phải khoe nhưng chà đạp dũng giả mới là sứ mạng của ma vật trong Yêu thú sâm lâm này.” Yêu thú anh nói.
Chỉ có lũ ma vật mới có thể chứng kiến ý cười ghê tởm của nó, đương nhiên, yêu thụ tươi cười còn ghê tởm hơn chứ không kém. Đột nhiên, yêu thụ loé ra ánh mắt hừng hực dục hoả, nhìn qua giống hệt lũ ma thú.
” Ai nha, ta là đang chà đạp dũng giả a~ … Trình độ thế này … còn chưa so được với các ngươi sao?”
Nói xong, yêu thụ càng thêm thô bạo mà quất xuyên vào cái mông dũng giả, mặc sức xâm nhập mật huyệt tàn phá bừa bãi.
” A a a … a … ân a ….!”
” Hì hì … nhưng mà hình như hắn rất sảng thì phải.”
Đầu heo! Ngươi không có mắt à? … a … a … sảng chỗ nào … đau đớn vô cùng thì có …. Ô … phần dưới eo đau đớn sắp mất đi cảm giác rồi … Oa~ …
” Đừng! Đừng tiến vào nữa, ngươi tiến vào nữa … phía trước phía sau của người ta cũng bị ngươi đả thông rồi…”
Nặc Mã vừa khóc nức nở vừa rên rỉ, nước mắt không ngừng chảy ra, ” Ân a …. a….. “
” Xỏ xuyên dũng giả sao?” Yêu thú hăng hái tưởng tượng, ” Khì~, làm thành xâu thịt dũng giả, thế nào cũng được liệt vào danh sách danh sản của yêu thú sâm lâm này a~.”
Yêu thú anh cũng đưa ra ý kiến, ” Yêu thụ, xúc tua của ngươi có thể phình to bằng nắm tay không?”
“Không, không muốn, không muốn~~~!” Nặc Mã hoảng sợ run rẩy khóc lớn.
Vật cứng dục vọng của ma vật ghét vào trong cơ thể hắn đang thô bạo điên cuồng mà quất cắm, kích thước đáng sợ khiến Nặc Mã càng lớn tiếng rên rỉ. Mặc dù Nặc Mã cảm thấy thống khổ không chịu nổi, khóc thét không thôi, nhưng mật huyệt lại tự động co chặt lại như nghênh hợp dị vật ra vào, chất lỏng ẩm ướt dinh dính từng giọt từng giọt *** đãng chảy ra.
Khuôn mặt xấu xí của yêu thụ nhăn lại vì khoái cảm tăng cao, yêu thụ hưng phấn kêu to, ” A a a, loại cảm giác này … ta muốn biến đổi rồi! a a a~~~~~~~!”
Nặc Mã điên cuồng gào thét, ” Đừng … ngươi đừng có vào nữa! Tiến vào nữa … sẽ đến dạ dày rồi … a a … sẽ thủng đấy … “
Yêu thụ em cùng U Linh kỵ sĩ ở một bên trao đổi ý kiến, ” Nguyên hình yêu thụ vốn là bì tạp khâu sao?”
U Linh kỵ sĩ nói, ” Có thể là hắc sơn mỗ mỗ … Sau khi tiến hoá biến thành linh chi thảo nhân?”
Lúc này, yêu thụ sáng lên lập loè, thụ dịch thoát ra ồ ạt, xúc tua đang xâm nhập vào bên trong tiền bưng của Nặc Mã không ngừng phun ra thụ dịch chảy vào bên trong thân thể hắn, một lượng lớn thụ dịch màu trắng dọc theo bắp đùi chảy xuống.
” Ân … Ô …. ” Từng đợt dịch nóng phun vào trong có thể khiến Nặc Mã cảm thấy bụng như đang phình ra.
Không những thế, yêu thụ còn liên tục bắn không ngừng vào bên trong, hơn nữa còn dùng đốt cây bịt miệng huyệt lại làm cho thụ dịch không cách nào chảy ra ngoài được.
” Đừng bắn nữa … Ô …. Người ta không chịu được rồi…. “
” Chính là muốn ngươi không chịu được mà…” Thụ dịch vẫn liên tục phun vào trong cơ thể Nặc Mã.
” Dũng giả nhất định có tư chất khác người a~.” Yêu thú anh nói, ” Thực ra có thể chịu được năm xà chỉ chui vào mà không ngất đi vốn rất lợi hại rồi….”
Thân thể khoẻ mạnh luôn là ưu điểm khiến Nặc Mã vô cùng kiêu ngạo. Nhưng mà lúc này hắn chỉ cảm thấy bi thương mà thôi.
A~, chẳng lẽ ” khoẻ mạnh ” cùng là ta sai sao? Ô ô ô ….
Yêu thụ bắt đầu từ từ thay đổi hình dạng … thân cây trở nên dài hơn, thô hơn.
” Ách … đừng … thật đáng sợ!”
Nhìn bông hoa của yêu thụ bắt đầu biến đổi, Nặc Mã quả thực bị kinh hãi không nhỏ, trợn mắt há mồm mà nhìn.
Lá cây của yêu thụ trong nháy mắt đã biến thành màu vàng, trên thân cây từ từ mọc ra một cái nụ hoa, sau đó liền nở ra luôn. Phía trong những cánh hoa chính là một khuôn mặt người, càng bất ngờ hơn lại chính là gương mặt của Nặc Mã.
Lần đầu nhìn thấy loại biến đổi lạ lùng này khiến yêu thú em cũng xem ngây người, ” Đây là … tinh thể tình yêu?”
Nặc Mã nhìn thấy trong bông hoa chính là mặt mình lại càng cảm thấy ghê tởm. Khuôn mặt ta anh tuấn đẹp trai sao lại mọc ra trên người yêu thụ xấu xí thế này…..
” Đây … đây là cái quái gì thế? … Sao lại …. giống ta như vậy….?”
Hai tròng mắt của bông hoa mặt người mở ra, hướng Nặc Mã nở một nụ cười gian trá, xảo quyệt, bên trong đầu lưỡi vốn là một viên hồng bảo thạch. Bỗng nhiên, bông hoa mặt người chậm rãi tiến sát vào mặt Nặc Mã.
Cont…
Hoàng kim dũng giả truyền kỳ
Yêu thụ dùng xúc tua cuốn lấy tiền bưng của Nặc Mã, mũi nhọn đâm vào lỗ nhỏ càng lúc càng vào sâu.
” Ân … đừng …” Nặc Mã đau đớn, đột nhiện dùng sức cắn xúc tua ở trong miệng.
Yêu thụ không thèm quan tâm nói, ” Ta là thực vật nên không biết đau, cắn đi, dùng hết sức mà cắn.”
” …. Ngươi đi ra ngoài, đau quá! Sao ngươi có thể tiến vào bên trong đó? Đau đớn đã chết….”
Ghê tởm, xem ta cắn đứt ngươi, ta cắn cắn cắn~.
Nặc Mã giãy dụa cố gắng thoát khỏi cái xúc tua đang đâm vào phía trước, chỉ tiếc không thể động đậy, không những thế lại còn khiến cho dị vật ở hậu đình càng xuyên vào chỗ sâu hơn.
” Còn muốn trốn? Thật vô dụng.” Yêu thụ vung roi quất mạnh vào dũng giả, ” Tiện nhân, rên rỉ to lên.”
” A … a … đừng … oa~ ….. “
Ô … phía sau đã cắm đầy rồi, ngay cả phía trước cũng … Oa~~~~. Nhất định hắn là dũng giả bất hạnh nhất từ trước tới nay.
” Ô … đừng …. ” Vẻ mặt ngấn lệ, người ta …. người ta muốn về nhà …Oa~~. Chẳng lẽ đây là vận mệnh của một người dũng giả sao?
” Yêu thụ a~, thật sự là …. không phải khoe nhưng chà đạp dũng giả mới là sứ mạng của ma vật trong Yêu thú sâm lâm này.” Yêu thú anh nói.
Chỉ có lũ ma vật mới có thể chứng kiến ý cười ghê tởm của nó, đương nhiên, yêu thụ tươi cười còn ghê tởm hơn chứ không kém. Đột nhiên, yêu thụ loé ra ánh mắt hừng hực dục hoả, nhìn qua giống hệt lũ ma thú.
” Ai nha, ta là đang chà đạp dũng giả a~ … Trình độ thế này … còn chưa so được với các ngươi sao?”
Nói xong, yêu thụ càng thêm thô bạo mà quất xuyên vào cái mông dũng giả, mặc sức xâm nhập mật huyệt tàn phá bừa bãi.
” A a a … a … ân a ….!”
” Hì hì … nhưng mà hình như hắn rất sảng thì phải.”
Đầu heo! Ngươi không có mắt à? … a … a … sảng chỗ nào … đau đớn vô cùng thì có …. Ô … phần dưới eo đau đớn sắp mất đi cảm giác rồi … Oa~ …
” Đừng! Đừng tiến vào nữa, ngươi tiến vào nữa … phía trước phía sau của người ta cũng bị ngươi đả thông rồi…”
Nặc Mã vừa khóc nức nở vừa rên rỉ, nước mắt không ngừng chảy ra, ” Ân a …. a….. “
” Xỏ xuyên dũng giả sao?” Yêu thú hăng hái tưởng tượng, ” Khì~, làm thành xâu thịt dũng giả, thế nào cũng được liệt vào danh sách danh sản của yêu thú sâm lâm này a~.”
Yêu thú anh cũng đưa ra ý kiến, ” Yêu thụ, xúc tua của ngươi có thể phình to bằng nắm tay không?”
“Không, không muốn, không muốn~~~!” Nặc Mã hoảng sợ run rẩy khóc lớn.
Vật cứng dục vọng của ma vật ghét vào trong cơ thể hắn đang thô bạo điên cuồng mà quất cắm, kích thước đáng sợ khiến Nặc Mã càng lớn tiếng rên rỉ. Mặc dù Nặc Mã cảm thấy thống khổ không chịu nổi, khóc thét không thôi, nhưng mật huyệt lại tự động co chặt lại như nghênh hợp dị vật ra vào, chất lỏng ẩm ướt dinh dính từng giọt từng giọt *** đãng chảy ra.
Khuôn mặt xấu xí của yêu thụ nhăn lại vì khoái cảm tăng cao, yêu thụ hưng phấn kêu to, ” A a a, loại cảm giác này … ta muốn biến đổi rồi! a a a~~~~~~~!”
Nặc Mã điên cuồng gào thét, ” Đừng … ngươi đừng có vào nữa! Tiến vào nữa … sẽ đến dạ dày rồi … a a … sẽ thủng đấy … “
Yêu thụ em cùng U Linh kỵ sĩ ở một bên trao đổi ý kiến, ” Nguyên hình yêu thụ vốn là bì tạp khâu sao?”
U Linh kỵ sĩ nói, ” Có thể là hắc sơn mỗ mỗ … Sau khi tiến hoá biến thành linh chi thảo nhân?”
Lúc này, yêu thụ sáng lên lập loè, thụ dịch thoát ra ồ ạt, xúc tua đang xâm nhập vào bên trong tiền bưng của Nặc Mã không ngừng phun ra thụ dịch chảy vào bên trong thân thể hắn, một lượng lớn thụ dịch màu trắng dọc theo bắp đùi chảy xuống.
” Ân … Ô …. ” Từng đợt dịch nóng phun vào trong có thể khiến Nặc Mã cảm thấy bụng như đang phình ra.
Không những thế, yêu thụ còn liên tục bắn không ngừng vào bên trong, hơn nữa còn dùng đốt cây bịt miệng huyệt lại làm cho thụ dịch không cách nào chảy ra ngoài được.
” Đừng bắn nữa … Ô …. Người ta không chịu được rồi…. “
” Chính là muốn ngươi không chịu được mà…” Thụ dịch vẫn liên tục phun vào trong cơ thể Nặc Mã.
” Dũng giả nhất định có tư chất khác người a~.” Yêu thú anh nói, ” Thực ra có thể chịu được năm xà chỉ chui vào mà không ngất đi vốn rất lợi hại rồi….”
Thân thể khoẻ mạnh luôn là ưu điểm khiến Nặc Mã vô cùng kiêu ngạo. Nhưng mà lúc này hắn chỉ cảm thấy bi thương mà thôi.
A~, chẳng lẽ ” khoẻ mạnh ” cùng là ta sai sao? Ô ô ô ….
Yêu thụ bắt đầu từ từ thay đổi hình dạng … thân cây trở nên dài hơn, thô hơn.
” Ách … đừng … thật đáng sợ!”
Nhìn bông hoa của yêu thụ bắt đầu biến đổi, Nặc Mã quả thực bị kinh hãi không nhỏ, trợn mắt há mồm mà nhìn.
Lá cây của yêu thụ trong nháy mắt đã biến thành màu vàng, trên thân cây từ từ mọc ra một cái nụ hoa, sau đó liền nở ra luôn. Phía trong những cánh hoa chính là một khuôn mặt người, càng bất ngờ hơn lại chính là gương mặt của Nặc Mã.
Lần đầu nhìn thấy loại biến đổi lạ lùng này khiến yêu thú em cũng xem ngây người, ” Đây là … tinh thể tình yêu?”
Nặc Mã nhìn thấy trong bông hoa chính là mặt mình lại càng cảm thấy ghê tởm. Khuôn mặt ta anh tuấn đẹp trai sao lại mọc ra trên người yêu thụ xấu xí thế này…..
” Đây … đây là cái quái gì thế? … Sao lại …. giống ta như vậy….?”
Hai tròng mắt của bông hoa mặt người mở ra, hướng Nặc Mã nở một nụ cười gian trá, xảo quyệt, bên trong đầu lưỡi vốn là một viên hồng bảo thạch. Bỗng nhiên, bông hoa mặt người chậm rãi tiến sát vào mặt Nặc Mã.
Cont…
Hoàng kim dũng giả truyền kỳ
Tác giả :
Độc Liên Hoa