Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 7: Dị năng sơ hiện
Hải Hoàng tất nhiên là không thể ngủ được trong tình cảnh này rồi,hắn không nhịn được mà sờ loạn gắp thân thể kiều nộn của nàng.
Nàng cũng không giám chống lại hắn,biết rõ là bản thân đang hãm trong tay người khác,chỉ có thể chấp nhận như vậy.Nếu không phải cảm thấy cơ thể của Siyoung run lên khi hắn sờ vào có lẽ hắn đã không hiểu mà làm ra chuyện cầm thú rồi.
Hải Hoàng còn đang suy nghĩ lung tung thì Siyoung đã quay qua nhìn hắn,muốn nói với hắn cái gì nhưng lại thôi.Hải Hoàng cũng hơi xấu hổ với động tác mình làm ra,hắn tự biết ý quay lưng về phía nàng giữ khoảng cách.Chỉ nói hai từ thúc dục nàng mau ngủ đi.
Rất nhanh sau đó,cũng có thể là do quá mệt mỏi Siyoung đã ngủ từ lúc nào mà hắn không hay,cũng đúng thôi đối với người như nàng thì hai ngày này khác gì ác mộng với nàng đâu chứ,nếu không phải nàng gặp hắn có khi đã thành thức ăn cho tên nigger kia rồi.Hải Hoàng thì vẫn chưa thể ngủ được,hắn thầm mắng chính mình đần độn,lúc vừa rồi cứ được nước mà lấn tới tại sao đến điểm mấu chốt thì lại đi làm chính nhân quân tử.Giá như lúc đó tà niệm chiếm cứ hết lí trí hắn thì tốt biết bao.
Cứ thế qua một đêm trằn trọc khó ngủ,dục hỏa đốt người,khó khăn lắm hắn mới chợp mắt được một thời gian ngắn.Do buổi sáng nay quá nóng nên hắn tỉnh giấc,trên không trung lúc này không có một đám mây,mặt trời chói chang chiếc thẳng xuống cát.Cảm thấy quá nóng, hắn mới cởi áo ra,nhưng đúng lúc đó thì lại bị Siyoung nhìn thấy.Nàng gắt giọng,cả giận nói.
“Không biết xấu hổ,ban ngày ban mặt cũng không ngừng suy nghĩ những thứ không đứng đắn đó".
Hải Hoàng thầm than suy nghĩ của đàn bà quả là rất phong phú,chỉ là do quá nóng hắn mới cởi áo vậy mà nàng cũng liên tưởng ra được đến chuyện khác được.
“Cô hôm nay tạm thời cứ ở đây trông coi đi,tôi đi đến trưa sẽ về".
“Không được,cậu đi rồi vậy nếu có người khác như tên da đen hôm qua xuất hiện thì sao".
Hải Hoàng lấy ra chiếc rừu trong vali đưa cho nàng rồi dặn dò.
“Yên tâm đi,đây là gần bờ biển,rất ít người có thể ở đây,hơn nữa cô có vũ khí như vậy ai cũng sẽ phải cân nhắc,tôi sẽ đi gần đây thôi cô không cần quá lo lắng.
Hải Hoàng mới phát hiện ra một bãi đá ngầm và rặng san hô,rất có thể ở đó có sinh vật biển sinh sống,nên hôm nay hắn định thử vận may với chúng.
Hắn đi đến chỗ bãi đá ngầm,phát hiện ra nơi này tuyệt vời hơn hắn nghĩ,hắn tùy ý đảo mắt đã thấy một vài đầu cá,mặc dù không lớn lắm nhưng cũng đủ để no bụng.
Đáng tiếc là kĩ thuật bắt cá của hắn quá tệ,loay hoay mãi mới chụp được một con cá nhỏ.Hắn thầm nghĩ “Mẹ nó,lũ cá này tốt nhất là nên đứng tên để hắn chộp,bơi lung cái khỉ gì chứ".
Vừa đúng lúc hắn suy nghĩ xong một con cá đang bơi xung quanh hắn đột nhiên dừng lại,ở yên bên trái hắn,Hải Hoàng thấy kì lạ đưa tay chộp nó lại.
Kì lạ là con cá đó không giẫy dụa phản kháng gì cả tùy ý cho Hải Hoàng cầm nắm đưa nó lên khỏi mặt nước.Hải Hoàng lúc này khá bất ngờ,chẳng lẽ con cá này vì thấy cuộc đời quá nhàm chán,muốn làm một điều gì đó đặc biệt như là hiến thân cho hắn.
“Chẳng lẽ con cá này bất động có liên quan đến lời mình vừa nói”.
Hải Hoàng thả con cá ra trong đầu thầm nghĩ ra lệnh cho lũ cá bơi thành một vòng tròn.Quả là vậy hàng chục con cá khác từ đâu xuất hiện trước mặt hắn bơi thành một vòng tròn.
Khoa trương như vậy,Hải Hoàng đắc chí cười lớn,hóa ra là hòn đảo này hắn có thể tùy ý điều khiển sinh vật trong phạm vi của nó.Trong đầu của hắn lúc này lại hiện ra thêm một tin tức đó là hắn còn có thể biết được vị trí chính xác của chúng.Vậy thì với khả năng này chỉ cần không gặp điều gì ngoài ý muốn hắn chắc chắn bất tử.
Tiện tay cầm hai con cá lớn nhất về rồi ra lệnh cho chúng giải tán,Hải Hoàng dựa theo vị trí trong đầu tìm đến được chỗ của một con dê.Hắn ra lệnh cho nó nằm yên rồi một đao cho nó lên đường.Hắn nhanh chóng cho con dê lên ngang hai vai rồi vác nó về chỗ ở.
Về đến nơi hắn không thấy Siyoung đâu,có điều hắn thấy chỗ ở của hắn được cải thiện khá nhiều,thiếu mỗi cái là chỉ có một chiếc giường,chắc là nàng muốn làm thêm một cái để tránh tiếp xúc với hắn đây.Hắn phải nhanh chóng xử lí con dê này,không thì nó sẽ nhanh chóng mà thối rữa mất.Lúc Siyoung về,nhìn thấy hắn bắt được một con dê,trên lửa thì đang nướng hai con cá nàng không nhịn được mà nhảy cẫng lên.Chớp chớp đôi mắt to nhìn hắn.Kích động đến mức ôm hắn một cái.
“Cô đừng phí thời gian nhìn tôi nữa,mau đi làm cho tôi một cái giá treo để thịt lúc nữa sẽ phải hun khói để thịt khô,cô tìm xem có thứ đồ nào giống cái nồi,lúc nữa tôi cần dùng đến”
Hắn liên tục xẻ thịt,lọc,và chia các phần thịt con dê ra,hắn làm liên tục trong vòng hai tiếng không ngừng nghỉ để nhanh nhất có thể tối ưu việc được việc bảo quản thịt.
Siyoung tìm không thấy đồ vật nào có thể thay thế được nồi cả,chỉ tìm được một cái hộp tròn bằng sắt khá lớn.Vậy là tốt rồi hơn cả sự mong đợi của hắn,Hải Hoàng cho hết phần nội tạng của con dê vào đó rồi nấu chúng lên trước,phần nội tạng dễ hỏng hơn nên hắn cần giải quyết trước.Hắn lấy một cái đùi dê cùng một miếng thịt khá to để nướng.Tất cả chỗ còn lại hắn đem đi hun khói để bảo quản.