Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 305: Khiêu vũ đi
Trác Nhã dường như đã nhìn ra điều gì đó, vội vàng nghiêng đầu hỏi: "Tuyết Di, Hạo Vân hai con lúc trước có quen biết với Đinh Tuyết Nhu sao?
"Mẹ, không chỉ là quen biết thong thường đâu, Nhu Nhu còn đến nhà chúng ta chơi nữa đó. Chỉ là hôm ấy ba mẹ bận ra ngoài tiếp khách nên không gặp được thôi......" Phương Tuyết Di vừa cười vừa nói: "Mẹ, Hạo Vân thật sự rất là đào hoa nha ngay cả Đại Minh tinh Đinh Tuyết Nhu cũng phải xem trọng Hạo Vân nhà mình nữa"
"Haizzz......" Trác Nhã có chút nhíu mày, ánh mắt có chút lo lắng thở dài.
Nhưng thật ra Phương Tử Lân đắc ý cười to: "Không hổ là con của Phương Tử Lân này. Tốt, có bản lãnh nhưng mà nhớ đừng làm cho Kỳ thất vọng......"
Vợ chồng Trần Thiên Huy thì biết rất rõ chuyện trong đó Phương Hạo Vân vì bảo vệ Đinh Tuyết Nhu thiếu chút nữa ngay cả tánh mạng cũng không còn. Có ơn cứu mạng mấy lần hẳn là Đinh Tuyết Nhu đối với Phương Hạo Vân cũng có mấy phần kính trọng.
Nhưng mà lỡ như Đinh Tuyết Nhu thật sự động tình với Phương Hạo Vân thì nguy to. Thanh Thanh còn chưa dám thổ lộ tình cảm với Hạo Vân nếu có thêm Đinh Tuyết Nhu thì sợ rằng Thanh Thanh sẽ chịu ủy khuất. Huống hồ chi giờ này Thanh Thanh còn đang tham gia trò chơi tử vong sống chết chưa biết ra sao. Đúng là ông trời thật thích trêu người.
Vợ chồng Hàn gia cũng được một phen hú vía thở dài. Thì ra Hàn Tuyết Nhi bám lấy Phương Hạo Vân là do đại minh tinh Đinh Tuyết Nhu. Đúng là lúc trước họ suy nghĩ hơi nhiều.
Hàn Tuyết Nhi khẩn trương lạ thường, gắt gao lôi kéo Hạo Vân thấp giọng hỏi: "Anh Hạo Vân, anh nói đại minh tinh có đồng ý cho em cùng chụp anh không? "
"Yên tâm đi có anh ở đây em đừng lo. " Phương Hạo Vân nhẹ nhàng cười cười: "Anh sẽ giúp em hoàn thành ý nguyện "
Đinh Tuyết Nhu đang bị một đám đại gia và đại thiếu gia vây xung quanh đòi chụp ảnh. Bọn họ cố tỏ ra vẻ anh tuấn, tiêu sái nhưng ánh mắt tóe lên nét dâm ô vốn có đã bán đứng họ. Nhất là vị trung niên khoảng ngoài 40 này. Đôi mắt thủy chung nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Đinh Tuyết Nhu miệng thì thầm định giá. Dường như bọn họ xem giới minh tinh màn bạc cũng như bọn gái lầu xanh chỉ có điều là giá tiền khác nhau mà thôi.
Vương Hà đã mấy ngày nay tại Hoa Hải đã âm thầm điều tra tình huống của giới giải trí Hoa Hải. Ánh mắt dò xét bọn người vây quanh Tuyết Nhu âm thầm cười lạnh.
Mặc dù mục đích đến đây của Đinh Tuyết Nhu là tiếp xúc với Phương Hạo Vân nhưng cũng không thể làm như không nhìn thấy những người xung quanh. Đến tham dự lễ hôi lần này đều là những nhân vật thượng lưu Tuyết Nhu không thể làm quá mức. Trong giới giải trí mà đắc tội với nhiều người thì đó cũng không phải là chuyện tốt.
Về phần tiếp xúc với hạng người nơi đây Tuyêt Nhu chỉ tiếp xúc thân cận với các tiểu thư ví ít nhất các cô gái đều có mục đích thuần khiết là làm quen với minh tinh. Còn bọn người tự xưng là đại gia, công tử thì Đinh Tuyết Nhu không thèm lưu tâm. Tùy tiện nói vài câu liền bỏ đi.
Đương nhiên là người làm việc lớn thì gan cũng lớn. Trong đám người này vẫn có số người vô sỉ, thừa lúc đông người muốn ăn đậu hủ, Nhưng kết quả chính là bị bảo an đá đít ra khỏi lễ hội.
Bất kể cái gì là thân phận, cái gì là địa vị. Dám làm ra chuyện như vậy ở đây thì cho dù là ai cũng không thể tha thứ.
Sau khi liên tiếp đá đít một số người vô sỉ làm gương thì bọn còn lại cũng tỏ ra an phận hơn. Chỉ dám nhìn chảy cả nước bọt chứ không dám làm gì.
Hàn Tuyết Nhi hơi lo lắng nói: "Anh Hạo Vân, nếu không chúng ta qua đó đi, chứ có quá nhiều người vây quanh Đinh Tuyết Nhu như vậy biết chừng nào mới qua tới đây? "
Phương Hạo Vân nhàn nhạt cười, nhìn xung quanh một chút liền nói: "Chúng ta đi kiếm cái gì ăn một chút đi? "
Hàn Tuyết Nhi cảm thấy đề nghị của Hạo Vân thật quá dọa người. Nhìn xung quanh bàn thức ăn không thấy ai đứng đó ăn gì cả. Bọn họ chỉ tập trung ở giữa đại điện nói chuyện hoặc là vây quanh Đinh Tuyết Nhu mà thôi.
"Đi thôi anh thấy hôm nay họ đãi toàn là thức ăn phương Tây nếu không có ai ăn thì rất lãng phí. Không bằng chúng ta nếm một chút......" Phương Hạo Vân vô sỉ cười hắc hắc lôi kéo Tuyêt Nhi đi theo.
Phương Hạo Vân nói chuyện có hơi lớn tiếng làm cho một số khách dự đang nói chuyện xung quanh đều liếc mắt về Hạo Vân và Tuyết Nhi khinh bỉ.
Hàn Tuyết Nhi ngại đến đỏ cả mặt. Hai tay kéo kéo Hạo Vân thấp giọng, oán giận nói: "Anh Hạo Vân, anh nói nhỏ thôi. "
Phương Hạo Vân hiểu tâm tư của Tuyết Nhi, vẻ mặt không chút biến động. Dường như không cho lời Tuyết Nhi nói là đúng liền nói: "Sợ cái gì......Hôm nay chúng ta được mời đến đây không lẽ không được ăn sao?"
Đúng là từ khi bước chân vào đây thì Phương Hạo Vân đã tập trung đến chiếc bàn để thức ăn này. Nếu bảo Hạo Vân không để tâm thì thật sự là dối lòng vì thức ăn ở đây hôm nay toàn là thức ăn hảo hạng được chế biến cho vua chúa thời Trung Cổ Châu Âu thưởng thức.
Vương Hà ở trong đám người vây quanh Đinh Tuyết Nhu thấy được Phương Hạo Vân đang tiến đến bàn ăn trong lòng âm thầm cười lạnh, đúng là đồ nhà quê. Đinh Tuyết Nhu xinh đẹp như tiên mà cùng đi với Hạo Vân đúng là bông hoa nhài cắm bãi …. trâu. (em dịch nguyên văn nhe =.=")
Hàn Tuyết Nhi nghe Hạo Vân nói xong tức anh ách liên tục đạp xuống đất liền nói: "Anh Hạo Vân, anh tự đi ăn đi. Em..... muốn đến chỗ của Đinh Tuyết Nhu. "
Thức ăn ở đây đều được chế biến theo tiêu chuẩn nghiêm ngặt của khách sạn 5 sao trên thế giới. Nói là mỹ vị nhân gian thì cũng không phải là nói quá.
Nhưng mà giới thượng lưu lần này đến lễ hội từ thiện tuyệt đối không phải là vì thưởng thức mỹ vị ở đây. Bọn họ đến đây chủ yếu là muốn mượn hơi trong các mối quan hệ, nói chuyện nghiệp vụ, biểu diễn thực lực của công ty.
Cho dù là đại thiếu gia hay thiên kim tiểu thư cũng chưa chắc được thưởng thức qua mấy lần, chỉ là bọn họ còn bận giao tiếp với nhau làm sao mà có tâm trí đi thưởng thức mỹ vị.
Phương Hạo Vân cũng không để ý đến Hàn Tuyết Nhi nữa mà tiến lại bàn thức ăn lộ rõ vẻ thèm khát. Dường như mỹ vị ở đây còn có mị lực hơn cả đại minh tinh Đinh Tuyết Nhu đỉnh đỉnh đại danh. Thậm chí trong lòng Hạo Vân còn chế nhạo bọn người vây quanh Đinh Tuyết Nhu là bọn ngu, có phúc mà không biết hưởng toàn tự làm khổ minh. (quá sức vô sỉ =.=")
Đinh Tuyết Nhu âm thầm nhíu mày. Thật sự Tuyết Nhu rất muốn đến chỗ Hạo Vân để giải toản nghi hoặc trong lòng. Chỉ là Tuyết Nhu không biết làm cách nào đuổi bọn người đang vây quanh. Bọn họ đều không phải là hạng người bình thường. Dường như người nào cũng có địa vị trong Hoa Hải. Nếu Tuyết Nhu muốn đắc tội với bọn họ, trừ khi Tuyết Nhu không muốn phát triển tại Hoa Hải.
Hàn Tuyết Nhi cố gắng chen vào đám người xung quanh Đinh Tuyết Nhu, nhưng vô luận là tìm mọi cách vẫn không thể nào tiến lên phía trước. Hàn Tuyết Nhi căn bản là không hề tiếp xúc được với Đinh Tuyết Nhu
Phương Hạo Vân không thèm để ý đến người xung quanh. Hắn đang đứng cạnh bàn ăn, từ từ tận hưởng mỹ vị. Lúc đầu còn có vài người chế nhạo Hạo Vân nhưng rất nhanh Hạo Vân đã bị lãng quên.
Kim Phi là tổng giám đốc tập đoàn Hồng Tinh, tại Hoa Hải thì tập đoàn Hồng Tinh cũng nằm trong số những tập đoàn lớn. Lẽ dĩ nhiên là Kim Phi cũng là khách dự của lễ hội từ thiện.
Kim Phi đến hơi muộn sau khi vào trong đại điện. Kim Phi đảo mắt, không ngừng tìm kiếm Phương Hạo Vân. Kim Phi muốn biết tên ác ma này có tham dự lễ hội lần này hay không.
Rốt cục Kim Phi cũng tìm thấy Phương Hạo Vân. Hắn đang đứng cạnh bàn ăn, khuôn mặt lộ rõ vẻ si mê khiến cho Kim Phi cũng không nhịn được mà cười. Kim Phi phát hiện tính cách của Hạo Vân thật sự là rất khác người bình thường.
Thản nhiên cười, Kim Phi chậm rãi thản nhiên đi đến bên Hạo Vân nói: "Phương thiếu gia thật có nhã hứng......Tại sao lại đứng đây thưởng thức mỹ vị một mình vậy? "
Phương Hạo Vân buông con tôm bự chảng, quay đầu lại cười: "Không sai, thật sự......rất là ngon. Không bằng cô cũng ăn thử đi? "
"A a----! "
Kim phỉ nhẹ giọng cười cười, cự tuyệt nói: "Tôi không đói bụng......" Lúc trước Kim Phi đã tham gia rất nhiều dạ tiệc như thế này. Nhưng chưa lần nào cô tỏ ra quá phận như Hạo Vân.
"Phương thiếu gia, không bằng chúng ta cùng nhau khiêu vũ? Bên kia đang khiêu vũ rất náo nhiệt kìa…..? " Kim Phi chỉ chỉ về giữa đại điện. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Phương Hạo Vân nhìn theo hướng Kim Phi, thật sự rất là náo nhiệt. Một đôi tình nhân đang ôm nhau nhảy múa, cũng không biết là đang nhảy múa, hay là đang tán tỉnh......
Phương Hạo Vân âm thầm bật cười. Phương Hạo Vân là hạng người thích an tĩnh dĩ nhiên là không có hứng thú với mấy trò mèo mả gà đồng vớ vẩn này.
"Tôi không có hứng thú----! "
Phương Hạo Vân không muốn đến gần bọn người ô hợp đó.
"Phương thiếu gia, tôi có đôi lời muốn nói. Chuyện này rất quann trọng bảo đảm anh sẽ có hứng thú......" Kim Phi tiến gần lại Phương Hạo Vân, kề sát vào tai nói.
Phương Hạo Vân nhíu mày, lập tức gật đầu nói:
"Tốt, đi thì đi......"
Hai người lập tức tiến vào khu vực khiêu vũ. Kim Phi mặc một bộ lễ phục màu đen làm lộ ra vóc người rất lả lướt, khiêu gợi. Nhất là bộ ngực cao vút ẩn ẩn hiện hiện sau lớp áo rất mê người. Khuôn mặt kiều diễm lộ ra nét phong tình vạn chủng. Đôi mắt hơi ươn ướt, mỹ lệ, mê ly nhìn Hạo Vân
Phương Hạo Vân cũng không làm bộ liền lôm lấy eo Kim Phi, miệng cắn nhẹ vào tai Kim Phi khiêu khích nhẹ nhàng nói: "Cô đúng là lẳng lơ, cứ mãi bám theo câu dẫn tôi "
Kim Phi giãy dụa man dại phối hợp cùng Hạo Vân nhảy múa theo điệu nhạc, kiều mỵ nói: "Phương thiếu gia cảm nhận được sao? "
Nói xong Kim Phi bỗng dưng nở nụ cười yêu mị.
Ánh mắt Phương Hạo Vân bỗng lạnh như băng nói: "Bây giờ cô có thể nói chuyện quan trọng được rồi? "
Kim Phỉ nhìn thấy ánh mắt của Phương Hạo Vân bỗng nhiên run bần bật. Kim Phi không chút do dự liền vội vàng thấp giọng nói: "Tần gia đang sắp đặt một kế hoạch nhằm khống chế Đinh Tuyết Nhu. Buộc cô ta phải ký kết hợp đồng "
"Có chuyện này sao? " Phương hạo vân âm thầm nhíu mày liền nói: "Sao cô biết được? Nói rõ một chút? "
"Tần Tử Kiếm đem việc này giao cho anh hai tôi đi làm, nhưng mà cụ thể ra sao thì tôi không biết, anh hai tôi không có nói cho tôi biết. Phương thiếu gia, mặc dù tôi biết chuyện này không có quan hệ với anh, nhưng tôi đã hứa với anh là Tần gia có bất cứ động thái gì cũng đều phải nói với anh một tiếng. " Kim Phi nói xong dường như toàn bộ cơ thể đã áp sát vào người Hạo Vân.
Phương Hạo Vân đem tầm mắt từ bộ ngực đầy đặn mê người kia rời đi nhàn nhạt cười cười nói: "Tốt lắm, tiếp tục bảo trì trạng thái như vậy, lưu ý tất cả hành động của Tần Tử Kiếm. "
"Không thành vấn đề----! "
Kim Phỉ mập mờ cười cười: "Nhưng mà Phương thiếu gia à, tôi làm việc miễn phí cho anh như vậy có bất hợp lý quá không? "
"Vậy cô muốn như thế nào? " Phương Hạo Vân nhàn nhạt hỏi
"Tôi muốn anh----! " Kim Phỉ liếm môi nói.
Phương Hạo Vân hiểu ý tứ trong đó của Kim Phi nhàn nhạt cười cười, đồng thời luồn tay xuống ngắt vào mông Kim Phi nói: "Có cơ hội tôi sẽ phục vụ chu toàn......Được rồi tôi khuyên cô một câu. Đừng bao giờ nghĩ sẽ qua mặt tôi. Nếu không thì…sẽ có kết quả không tốt. Chơi lửa sẽ bị lửa thiêu. "
Nói xong Phương Hạo Vân đẩy Kim Phi ra.
Kim Phỉ vẻ mặt u oán, mặc dù Kim Phi hận Phương Hạo Vân, nhưng Kim Phi lại mê thân thể của Hạo Vân. Hắn luôn luôn khiến Kim Phi cảm thấy sảng khoái. Từ lần bị Hạo Vân lăng nhục, thân thể của Kim Phi dường như đã kháng cự với thân thể nam nhân khác, mỗi lần Kim Phi muốn phóng túng một chút thì bỗng nhiên đều nghĩ đến Hạo Vân. Bất đắc dĩ, Kim Phi không thể làm gì khác hơn là buông tha cho......Kim Phi thề là phải đem Hạo Vân dẫm nát dưới thân, mãi mãi làm kiếp nô lệ của Kim Phi.
Đinh Tuyết Nhu từ trong đám người thấy được Phương Hạo Vân đang ôm Kim Phi. Chẳng biết tại sao, lòng của Tuyết Nhu có cảm giác là lạ, nó giống như là cảm giác mất mác. Dĩ nhiên là Tuyết Nhu chẳng hiểu vì sao có cảm giác như vậy.
Đồng thời Phương Tuyết Di cũng thấy được em trai đang ôm Kim Phi ở khu vực khiêu vũ. Tuyết Di âm thầm nhíu mày, trong lòng bỗng nhiên tức giận. Tuyết Di không nghĩ tới, Hạo Vân tên tiểu tử thúi này dám ở đây ôm Kim Phi một cách tự nhiên, thật sự là quá quắt.
Tuyết Nhi đột nhiên phát hiện chính Tuyết Di dường như cũng chưa từng hiểu rõ được thằng em trai sống chung nhiều năm này. Trên người Hạo Vân thật sự là tràn ngập bí mật.
Tuyết Di ngày càng phát hiện, Hạo Vân hiện nay thay đổi rất nhiều so với trước kia. Dường như là một người khác hoàn toàn. Tuyết Di nhớ rất kỹ, Hạo Vân trước kia trước mặt nữ nhân không dám nói một câu. Cho dù có nói thì cũng chưa đến ba câu là khuôn mặt đỏ ứng......Mà bây giờ lại phong lưu đến như vậy......
"Tiểu thư, tôi có thể mời cô khiêu vũ một bản được chứ? "
Đột nhiên, ngay khi Phương Tuyết Di đang trầm tư suy nghĩ, một người mập mạp mặc một thân lễ phục màu trắng, hướng về phía Tuyết Di làm ra động tác mời rất tao nhã, lịch sự.
Tác giả :
Xích Tuyết