Hoàn Khố Tà Hoàng
Chương 74: Khổng Tước Tà Anh
- Hả? Đây là…
Quản Quyền kia cũng ồ lên đầy kinh ngạc. Hắn dù không có cảm giác trực tiếp như Bách Cốt Thần Quân nhưng cũng như có gai sau lưng, cảm giác được bao tay kia đầy nguy hiểm.
Trong chớp mắt này, vô số linh vũ khổng tước bắn ra từ bao tay. Tình cảnh này y như khổng tước xòe đuôi, không, thậm chí xinh đẹp rực rỡ gấp chục lần! Năm màu tỏa ánh rực rỡ, xán lạn đến khó mà hình dung. Kẻ đứng đối diện thì như nhìn vào vô số mặt gương nhỏ phản ánh chính mình, mê hoặc bản thân.
Lấy Hạo Nhiên Chính Khí của Quản Quyền cũng không khỏi hoảng hốt nhất thời, ánh mắt như nhìn thấy cảnh mê hoặc xán lạn mà lưu luyến.
Đáng tiếc cảnh đẹp vô cùng này chỉ duy trì trong chớp mắt, tất cả vũ linh khổng tước kia tích tắc đã biến mất không còn bóng dáng. Đồng thời tiếng gầm gừ thống khổ của Bách Cốt Thần Quân vang lên.
Quản Quyền trong lòng cũng khiếp sợ đến cực điểm khi thấy Bách Cốt Thần Quân toàn thân cắm đầy linh tiễn y như lông vũ khổng tước, một thân khung xương kiên cố rách nát, mấy mũi linh tiễn thậm chí đâm xuyên điểm yếu làm yêu nguyên Bách Cốt Thần Quân gần như tan vỡ!
Còn có trận bàn trên không trung nữa, gần như bị mấy mũi vũ linh khổng tước đánh nát.
Doanh Trùng trong Phí Lôi Thần cũng đang ngây người, hắn đã phỏng đoán vô số lần nhưng không ngờ uy lực bắn ra lại lớn như này. Vẻn vẹn một đòn, tráng lệ bá đạo đánh trọng thương Bách Cốt Thần Quân luôn!
Thậm chí có một tích tắc hắn còn hối hận bản thân không được đứng đối diện Khổng Tước Linh, được chứng kiến khoảnh khắc Khổng Tước “xòe đuôi” kia.
- Hắn định trốn!
Mấy chục mũi khổng tước vũ linh tuyệt đối không giết được Bách Cốt Thần Quân, nhìn đối phương thương thế có vẻ nặng thế kia chứ thật ra lấy bản lĩnh của đại yêu, có lẽ chỉ chốc lát sau là khôi phục thôi.
Nhưng điều thâm độc là Doanh Trùng bôi kịch độc trên linh tiễn, là loại độc hắn dùng giá cao mới mua được, dù là cường giả thiên vị cũng khó mà chống lại.
Thêm vào trận bàn tổn hại là uy hiếp trí mạng đối với Bách Cốt Thần Quân. Dưới Hạo Nhiên Chính Khí của Quản Quyền áp bức, mắt mũi tai miệng Bách Cốt Thần Quân ứa máu, thần niệm cũng bị xung kích trọng thương. Vị đại yêu này đương nhiên không có tâm tử chiến, chuẩn bị chạy thoát.
Trong tích tắc Doanh Trùng tiếc nuối, Bách Cốt Thần Quân kia đã phá mấy tầng boong tàu, ý muốn nhảy vào đáy sông. Có điều động tác Nguyệt Nhi còn diễn ra trước khi Doanh Trùng nhắc nhở, một bóng người chặn trước Bách Cốt Thần Quân, đôi cánh tay như búa lớn múa đến, mỗi một quyền đều phát ra tiếng kim thạch rạn nứt!
Trước kia nàng dùng Mộc Nguyên thần giáp thì cũng chỉ chống được hai mươi đòn của Bách Cốt Thần Quân nhưng lúc này hai bên ngang nhau. Chỉ là Bách Cốt Thần Quân đã sinh ý liều mạng, huyết quang lượn lờ khắp người, điên cuồng cực kỳ. Càng không tiếc phun ra yêu đan, vờn quanh người hộ vệ, sau mười đòn giao tranh, Nguyệt Nhi không thể không lùi lại nhượng bộ.
Nhưng lúc này Trương Nghĩa đã kịp đến, hắn biết mình không phải đối thủ đối phương nên dứt khoát dùng mặc giáp va mạnh và Bách Cốt Thần Quân trước khi đối phương xuống nước, hành động bất ngờ này nằm ngoài dự liệu đối phương.
Quản Quyền sau khi phá trận bàn, dùng Hạo Nhiên Chính Khí từ xa ép đến. Kiếm vàng ròng lơ lửng lên trời, bỗng nhiên đâm thẳng tới, lại dùng máu làm mực, viết một chữ “lao” giữa không trung. Thân thể Bách Cốt Thần Quân kia lập tức như bị dự lực nhốt lại, như có vô hạn xiềng xích quấn quanh thân hắn.
Thấy được cảnh này, Trương Nghĩa cũng thầm thở phào rồi miệng phun máu tươi. Va chạm vừa rồi hắn đã dùng toàn lực, nhưng Bách Cốt Thần Quân thân là đại yêu, thân thể mạnh mẽ không phải hạng vừa, chỉ riêng lực phản chấn đã làm hắn nội thương.
Có điều Trương Nghĩa không chút hối hận, hắn đoán được thế tử không muốn bại lộ Khổng Tước Linh, có ý muốn giết người diệt khẩu. Hơn nữa Bách Cốt Thần Quân là yêu tộc thủy tính, một khi xuống nước thần thông mạnh mẽ, hơn nửa là sẽ quay lại đấu tiếp. Một vị đại yêu đáng sợ như nào chứ, sinh mệnh ngoan cường ra sao chứ, vì thế Trương Nghĩa khi va chạm dùng hết sức lực.
Bách Cốt Thần Quân thấy bị nhốt, cả người lập tức nhô đao xương, thân thể bành trướng muốn hóa về bản thể tránh thoát Quản Quyền vây nhốt. Nhưng là Doanh Nguyệt Nhi đã tới sau hắn, một quyền đập ra nổ nát nửa đầu Bách Cốt Thần Quân.
Doanh Trùng cũng đã điều khiển Phí Lôi Thần đến trước người Bách Cốt Thần Quân, trường thương ba trượng bỗng nhiêm đâm vào cắm thẳng chuôi.
Bách Cốt Thần Quân giờ đã hiện ra bản thể, cao rộng đến hai mươi trượng, trường thương của Doanh Trùng đâm vào như xương cá nhỏ xíu đâm vào thân cá vậy, uy hiếp nhỏ rồi lại nhỏ.
Doanh Trùng chỉ có thể lui lại dưới Linh Vệ của Trương Nghĩa che chở. Nhìn quái vật khổng lồ trước mắt, Doanh Trùng không khỏi đau đầu, nghĩ ngợi chẳng lẽ lại phải dùng Khổng Tước Linh sao? Bỗng lúc này vang lên tiếng nhắc nhở của Nguyệt Nhi:
- Dùng Tà Anh thương!
Tà Anh? Doanh Trùng có chút nhíu mày không rõ, có điều hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức nắm Tà Anh thương trong tay. Phí Lôi Giáp cao hai trượng, Tà Anh thương dài tám trượng nắm trong tay hắn có chút ngắn nhỏ.
Nhưng không biết vì sao, khi trường thương hiện ra, Bách Cốt Thần Quân sợ hãi vạn phần, con ngươi co rút, đuôi cá đong đưa gào thét đến khản giọng.
Khi trường thương Doanh Trùng đâm ra, Bách Cốt Thần Quân cực lực né tránh, không chút để ý xung quanh, kể cả việc bị Nguyệt Nhi đấm một quyền vào sống lưng cũng bỏ mực.
Nhưng một thương này của Doanh Trùng là chiêu thăng tiên, giờ tuy không phải trong tuyệt cảnh nhưng sát ý trong lòng hắn tràn đầy, trường thương màu bạc nhanh như tia chớp nháy cái vượt qua mười trượng đâm vào thân thể Bách Cốt Thần Quân.
Cũng đúng lúc này, vang lên thanh âm vội vã của Quản Quyền:
- Mau dừng tay! Kinh xin thế tử tha hắn một mạng!
Ngoài ra còn có một thanh âm nữ tử êm tai quen thuộc:
- Bách Cốt này không thể giết được!
Doanh Trùng nhận ra đó là tiểu thư Lý gia nhưng hiện tại hắn không định dừng tay cũng không thể dừng tay. Khi trường thương đã ra đã thoát khỏi khống chế của hắn, Tà Anh thương kia thân thương rung động khẽ tỏa nhiệt.
Sau đó Doanh Trùng lập tức thấy nguyên lực to lớn điên cuồng trào vào trong Tà Anh thương. Tà Anh thương này dường như nuốt chửng tất cả Bách Cốt Thần Quân, bao gồm tinh lực, nguyên lực hay là cả tinh thần ý niệm. Cá lớn không ngừng khô quắt héo rút với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Doanh Trùng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, có chút không biết phải làm sao. Tốc độ hấp thụ của Tà Anh thương cực nhanh, khi Doanh Trùng lấy lại tinh thần thì nguyên khí Bách Cốt Thần Quân đã bị hút sạch. Cá lớn triệt để khô héo, hóa thành tro bụi dưới thương của Doanh Trùng.
Sau khi hủy thi diệt tích, Doanh Trùng tay cầm Tà Anh thương, ngây ngốc quay người. Chuyện hôm nay bất ngờ vượt quá dự đoán, giờ việc cần gấp vẫn là giải quyết hậu quả.
- Những điều Quản đại nhân thấy hôm nay đều là bí mật của Doanh Trùng, kính xin đại nhân giúp Doanh Trùng che giấu ít nhiều, đừng báo cho người ngoài.
Quản Quyền kia cũng ồ lên đầy kinh ngạc. Hắn dù không có cảm giác trực tiếp như Bách Cốt Thần Quân nhưng cũng như có gai sau lưng, cảm giác được bao tay kia đầy nguy hiểm.
Trong chớp mắt này, vô số linh vũ khổng tước bắn ra từ bao tay. Tình cảnh này y như khổng tước xòe đuôi, không, thậm chí xinh đẹp rực rỡ gấp chục lần! Năm màu tỏa ánh rực rỡ, xán lạn đến khó mà hình dung. Kẻ đứng đối diện thì như nhìn vào vô số mặt gương nhỏ phản ánh chính mình, mê hoặc bản thân.
Lấy Hạo Nhiên Chính Khí của Quản Quyền cũng không khỏi hoảng hốt nhất thời, ánh mắt như nhìn thấy cảnh mê hoặc xán lạn mà lưu luyến.
Đáng tiếc cảnh đẹp vô cùng này chỉ duy trì trong chớp mắt, tất cả vũ linh khổng tước kia tích tắc đã biến mất không còn bóng dáng. Đồng thời tiếng gầm gừ thống khổ của Bách Cốt Thần Quân vang lên.
Quản Quyền trong lòng cũng khiếp sợ đến cực điểm khi thấy Bách Cốt Thần Quân toàn thân cắm đầy linh tiễn y như lông vũ khổng tước, một thân khung xương kiên cố rách nát, mấy mũi linh tiễn thậm chí đâm xuyên điểm yếu làm yêu nguyên Bách Cốt Thần Quân gần như tan vỡ!
Còn có trận bàn trên không trung nữa, gần như bị mấy mũi vũ linh khổng tước đánh nát.
Doanh Trùng trong Phí Lôi Thần cũng đang ngây người, hắn đã phỏng đoán vô số lần nhưng không ngờ uy lực bắn ra lại lớn như này. Vẻn vẹn một đòn, tráng lệ bá đạo đánh trọng thương Bách Cốt Thần Quân luôn!
Thậm chí có một tích tắc hắn còn hối hận bản thân không được đứng đối diện Khổng Tước Linh, được chứng kiến khoảnh khắc Khổng Tước “xòe đuôi” kia.
- Hắn định trốn!
Mấy chục mũi khổng tước vũ linh tuyệt đối không giết được Bách Cốt Thần Quân, nhìn đối phương thương thế có vẻ nặng thế kia chứ thật ra lấy bản lĩnh của đại yêu, có lẽ chỉ chốc lát sau là khôi phục thôi.
Nhưng điều thâm độc là Doanh Trùng bôi kịch độc trên linh tiễn, là loại độc hắn dùng giá cao mới mua được, dù là cường giả thiên vị cũng khó mà chống lại.
Thêm vào trận bàn tổn hại là uy hiếp trí mạng đối với Bách Cốt Thần Quân. Dưới Hạo Nhiên Chính Khí của Quản Quyền áp bức, mắt mũi tai miệng Bách Cốt Thần Quân ứa máu, thần niệm cũng bị xung kích trọng thương. Vị đại yêu này đương nhiên không có tâm tử chiến, chuẩn bị chạy thoát.
Trong tích tắc Doanh Trùng tiếc nuối, Bách Cốt Thần Quân kia đã phá mấy tầng boong tàu, ý muốn nhảy vào đáy sông. Có điều động tác Nguyệt Nhi còn diễn ra trước khi Doanh Trùng nhắc nhở, một bóng người chặn trước Bách Cốt Thần Quân, đôi cánh tay như búa lớn múa đến, mỗi một quyền đều phát ra tiếng kim thạch rạn nứt!
Trước kia nàng dùng Mộc Nguyên thần giáp thì cũng chỉ chống được hai mươi đòn của Bách Cốt Thần Quân nhưng lúc này hai bên ngang nhau. Chỉ là Bách Cốt Thần Quân đã sinh ý liều mạng, huyết quang lượn lờ khắp người, điên cuồng cực kỳ. Càng không tiếc phun ra yêu đan, vờn quanh người hộ vệ, sau mười đòn giao tranh, Nguyệt Nhi không thể không lùi lại nhượng bộ.
Nhưng lúc này Trương Nghĩa đã kịp đến, hắn biết mình không phải đối thủ đối phương nên dứt khoát dùng mặc giáp va mạnh và Bách Cốt Thần Quân trước khi đối phương xuống nước, hành động bất ngờ này nằm ngoài dự liệu đối phương.
Quản Quyền sau khi phá trận bàn, dùng Hạo Nhiên Chính Khí từ xa ép đến. Kiếm vàng ròng lơ lửng lên trời, bỗng nhiên đâm thẳng tới, lại dùng máu làm mực, viết một chữ “lao” giữa không trung. Thân thể Bách Cốt Thần Quân kia lập tức như bị dự lực nhốt lại, như có vô hạn xiềng xích quấn quanh thân hắn.
Thấy được cảnh này, Trương Nghĩa cũng thầm thở phào rồi miệng phun máu tươi. Va chạm vừa rồi hắn đã dùng toàn lực, nhưng Bách Cốt Thần Quân thân là đại yêu, thân thể mạnh mẽ không phải hạng vừa, chỉ riêng lực phản chấn đã làm hắn nội thương.
Có điều Trương Nghĩa không chút hối hận, hắn đoán được thế tử không muốn bại lộ Khổng Tước Linh, có ý muốn giết người diệt khẩu. Hơn nữa Bách Cốt Thần Quân là yêu tộc thủy tính, một khi xuống nước thần thông mạnh mẽ, hơn nửa là sẽ quay lại đấu tiếp. Một vị đại yêu đáng sợ như nào chứ, sinh mệnh ngoan cường ra sao chứ, vì thế Trương Nghĩa khi va chạm dùng hết sức lực.
Bách Cốt Thần Quân thấy bị nhốt, cả người lập tức nhô đao xương, thân thể bành trướng muốn hóa về bản thể tránh thoát Quản Quyền vây nhốt. Nhưng là Doanh Nguyệt Nhi đã tới sau hắn, một quyền đập ra nổ nát nửa đầu Bách Cốt Thần Quân.
Doanh Trùng cũng đã điều khiển Phí Lôi Thần đến trước người Bách Cốt Thần Quân, trường thương ba trượng bỗng nhiêm đâm vào cắm thẳng chuôi.
Bách Cốt Thần Quân giờ đã hiện ra bản thể, cao rộng đến hai mươi trượng, trường thương của Doanh Trùng đâm vào như xương cá nhỏ xíu đâm vào thân cá vậy, uy hiếp nhỏ rồi lại nhỏ.
Doanh Trùng chỉ có thể lui lại dưới Linh Vệ của Trương Nghĩa che chở. Nhìn quái vật khổng lồ trước mắt, Doanh Trùng không khỏi đau đầu, nghĩ ngợi chẳng lẽ lại phải dùng Khổng Tước Linh sao? Bỗng lúc này vang lên tiếng nhắc nhở của Nguyệt Nhi:
- Dùng Tà Anh thương!
Tà Anh? Doanh Trùng có chút nhíu mày không rõ, có điều hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức nắm Tà Anh thương trong tay. Phí Lôi Giáp cao hai trượng, Tà Anh thương dài tám trượng nắm trong tay hắn có chút ngắn nhỏ.
Nhưng không biết vì sao, khi trường thương hiện ra, Bách Cốt Thần Quân sợ hãi vạn phần, con ngươi co rút, đuôi cá đong đưa gào thét đến khản giọng.
Khi trường thương Doanh Trùng đâm ra, Bách Cốt Thần Quân cực lực né tránh, không chút để ý xung quanh, kể cả việc bị Nguyệt Nhi đấm một quyền vào sống lưng cũng bỏ mực.
Nhưng một thương này của Doanh Trùng là chiêu thăng tiên, giờ tuy không phải trong tuyệt cảnh nhưng sát ý trong lòng hắn tràn đầy, trường thương màu bạc nhanh như tia chớp nháy cái vượt qua mười trượng đâm vào thân thể Bách Cốt Thần Quân.
Cũng đúng lúc này, vang lên thanh âm vội vã của Quản Quyền:
- Mau dừng tay! Kinh xin thế tử tha hắn một mạng!
Ngoài ra còn có một thanh âm nữ tử êm tai quen thuộc:
- Bách Cốt này không thể giết được!
Doanh Trùng nhận ra đó là tiểu thư Lý gia nhưng hiện tại hắn không định dừng tay cũng không thể dừng tay. Khi trường thương đã ra đã thoát khỏi khống chế của hắn, Tà Anh thương kia thân thương rung động khẽ tỏa nhiệt.
Sau đó Doanh Trùng lập tức thấy nguyên lực to lớn điên cuồng trào vào trong Tà Anh thương. Tà Anh thương này dường như nuốt chửng tất cả Bách Cốt Thần Quân, bao gồm tinh lực, nguyên lực hay là cả tinh thần ý niệm. Cá lớn không ngừng khô quắt héo rút với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Doanh Trùng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, có chút không biết phải làm sao. Tốc độ hấp thụ của Tà Anh thương cực nhanh, khi Doanh Trùng lấy lại tinh thần thì nguyên khí Bách Cốt Thần Quân đã bị hút sạch. Cá lớn triệt để khô héo, hóa thành tro bụi dưới thương của Doanh Trùng.
Sau khi hủy thi diệt tích, Doanh Trùng tay cầm Tà Anh thương, ngây ngốc quay người. Chuyện hôm nay bất ngờ vượt quá dự đoán, giờ việc cần gấp vẫn là giải quyết hậu quả.
- Những điều Quản đại nhân thấy hôm nay đều là bí mật của Doanh Trùng, kính xin đại nhân giúp Doanh Trùng che giấu ít nhiều, đừng báo cho người ngoài.
Tác giả :
Khai Hoang