Hoàn Hảo (Perfect)
Chương 7
Căng thẳng, ngột ngạt và nóng bức như tấm màn đang che phủ chuồng ngựa khi Zack bước vào giữa các dãy ghế để hướng về khoảng tối. Sam Hudgins đã sẵn sàng với camera dưới sàn nhà, Zack đến cạnh ông ta, nơi có hai màn hình nối với ống kính để anh có thể quan sát mọi hình ảnh thu được. Anh gật đầu với Tommy và mọi thứ dường như trở lại quỹ đạo quen thuộc.
"Bật đèn lên" Trợ lý đạo diễn kêu lớn.
Có tiếng kim loại va vào nhau, và dàn đèn được đem ra, chiếu ánh sáng trắng cả khu vực. Thọc tay vào túi, Zack theo dõi từng hình ảnh một từ các camera. Không ai nói, không ai ho, không ai di chuyển, nhưng anh dễ dàng nhận ra sự yên lặng bất thường. Trong nhiều năm liền, anh bù đắp những khoảng trống của cuộc đời mình bằng cách đắm mình trong công việc, khoá chặt mình khỏi mọi thứ bên ngoài, và anh làm mọi thứ mà chẳng mảy may tốn chút sức lực nào. Vào chính lúc này, cảnh sắp được quay lại là cả một vấn đề, đó là con của anh, tình nhân của anh, tương lai của anh nữa, anh nhìn chằm chằm vào từng chi tiết nhỏ trên màn hình, những thứ sẽ được nhìn thấy qua màn ảnh rộng 9 mét.
Trên mái nhà, cậu bé chạy việc và thợ ánh sáng đang chờ đợi hướng dẫn để thay đổi dàn đèn hoặc góc máy cho phù hợp. Ông quản đốc chính đang đứng đằng sau máy quay trên sàn cùa Sam đợi chỉ thị tiếp theo, hai người khác đang ngồi cạnh vòi nước, nhìn về phía nhà quay phim thứ hai cách đó khoảng 6 mét, nơi có thể quay được góc nhìn khác. Những người khác vẫn đang đứng để sắp xếp lại cái gì Zack yêu cầu; nhân viên âm thanh đeo tai nghe ngang cổ, giám sát kịch bản một tay vừa cầm kịch bản, tay kia cầm cái đồng hồ bấm giờ. Bên cạnh cô, trợ lý đạo diễn đang viết lên những tấm bảng Zack sẽ dùng để đánh dấu vị trí cảnh quay. Rachel và Tony đứng nép bên ngoài, chờ đợi.
Hài lòng, Zack gật đầu và liếc qua Sam "Anh thấy mọi việc thế nào?"
Vì Sam đã liên tục lặp lại việc này nhiều lần trong ngày, người trợ lý đạo diễn đành ngước mắt khỏi máy quay và trao cái nhìn cứu cánh về phía Zack.
"Cái bàn khiến tôi hơn bận tâm đó Zack. Hãy cho nó đến gần đống cỏ khô".
Vừa dứt lời, hai nhân viên hậu trường liền bước đến, di chuyển cái bàn thêm 1 inch, mắt họ nhìn vào Sam, ông chỉ tay hướng dẫn họ.
"Tốt, ngay chỗ đó".
Háo hức được bắt đầu, Zack nhìn lên tay máy thứ hai và hỏi.
"Trên đó thì sao?"
"Rất tốt, Zack".
Zack kiểm lại lần cuối và ra hiệu với Tommy, anh liền cất giọng yêu cầu sự yên lặng và tập trung mặc dù cà đoàn phim đang im lặng như nấm mồ.
"Làm ơn. Làm ơn chú ý. Đây không phải là cảnh diễn thử, chúng ta sẽ cố hoàn thành trong một lần quay thôi".
Tony và Rachel di chuyển đến chỗ đã được đánh dấu trên sàn trong lúc thợ trang điểm đang dặm phấn cho Tony và nhân viên phục trang thì chỉnh lại áo cho Rachel, Zack cộc cằn bắt đầu tóm tắt lại cảnh quay trước khi diễn.
"Được rồi" anh nói, giọng anh lạnh lùng và cương quyết "Các bạn biết câu chuyện và cách nó kết thúc.Chúng ta có thể làm xong trong một lần quay. Nếu ko, chúng ta sẽ mất thêm nhiều thời gian" Ánh mắt anh hướng tới Rachel, nhưng anh chỉ kêu tên nhân vật cô ta đóng như thường lệ " Johanna, cô bước vào chuồng ngựa, cô biết Rick đang núp ở đâu đó, cô biết anh ta muốn gì ở cô. Cô sợ anh ta, cô sợ cả bản thân cô nữa. Khi anh ta cô quyến rũ cô, cô trở nên yếu đuối, nhưng đó chỉ là khoảnh khắc thoáng qua, và chúng rất nóng bỏng" Zack kết thúc, tự cho rằng ko cần phải nói chi tiết hơn nữa sau những cảm xúc giữa cô ta và gã nhân tình ngoài đời thực " hiểu chứ" anh hỏi "rất nóng bỏng".
"Hiểu rồi" cô ta đáp và chì có cái loé sáng từ đôi mắt xanh phản trắc cho thấy cô ta hơi khó chịu vì phải làm trước căn phòng đầy người.
Zack quay sang Tony, hắn đang đứng khuất sau chuồng ngựa .
"Anh đã đợi Johanna hơn một giờ đồng hồ" Zack gợi ý ngắn gọn " anh sợ cô ta sẽ ko đến, anh ghét bản thân mình vì đã muốn cô ta. Anh bị cô ta ám ảnh, anh đang nghĩ đến việc lên ngựa để đến nhà cô ta, nói cho con gái và người giúp việc hay bất kì người nào nghe anh rằng anh đã ngủ với cô. Anh cảm thấy bị chế nhạo vì cô ta lảng tránh anh và bởi vì anh phải gặp cô ta trong chuồng ngựa trong khi chồng cô ta đang ngủ trên giường. Khi Johanna đến và bước qua cửa mà ko thấy anh, tất cả những giận dữ và đau khổ trong suốt nhiều tháng trời bộc phát. Anh túm lấy cô ta, nhưng giây phút anh chạm cô, anh lại muốn cô ấy lần nữa, và anh quyết định sẽ làm cô ta cũng muốn anh. Anh buộc cô ta hôn anh, vả anh thấy cô ta đáp trả. Khi cô thay đổi và bắt đầu chống cự, anh đã đi quá xa để tin rằng cô ta muốn ngưng lại. Anh không tin điều đó cho tới khi cô ấy nắm lấy khẩu súng và chì về phía anh, nhưng anh quá giận dữ. Mất kiểm soát. Anh giành lấy khẩu súng, và khi cô ta bắn anh, anh quá giận đến mức không nhận ra đó chỉ là tai nạn. Tất cả khao khát và ám ảnh anh giành cho cô ta phút chốc trở thành cơn thịnh nộ điên cuồng khi anh đấu vật với cô ấy để giành khẩu súng. Súng cướp cò lần nữa, và Rachel lăn lộn trên sàn, anh đánh rơi khẩu súng - anh phát điên với cảm giác hối hận và lo sợ rằng cô bị thương nặng. Anh nghe thấy Emily - anh do dự, rồi anh bỏ đi".
Không thể giấu được vè ghê tởm, Zack thêm vào bằng giọng chua cay "Anh thấy mình có làm được không?"
"Vâng" Tony nói chắc chắn, mỉa mai "Tôi nghĩ tôi có thể".
"Vậy hãy làm nhanh đi và chúng ta có thể kết thúc trò đố chữ mắc ói này" Zack đớp lại trước khi anh có thể kiềm chế. Quay sang Rachel, anh thêm vào " Cô chưa bao giờ định dùng khẩu súng và khi nó cướp cò, tôi muốn cô trông có vẻ hoảng loạn đến độ cô ko thể cử động khi nó hướng về phía cô".
Không đợi Rachel hiểu rõ lời chỉ dẫn, Zack chuyển sang Emily và giọng anh trở nên dịu dàng .
"Emily, cháu nghe thấy tiếng súng và em cưỡi ngựa đến đây. Mẹ cháu bị thương nhưng vẫn còn ý thức nên cháu biết rằng vết thương không quá nghiêm trọng. Cháu quá sợ hãi. Nhân tình của mẹ cháu đang trốn bằng xe tải, cháu chạy vào phòng chứa đồ gọi điện kêu xe cứu thương và cho cha cháu. Rõ cả chứ?"
"Còn Tony thì sao, ý cháu là Rick? Cháu có nên đuổi theo anh ta hay là nhặt khẩu súng và làm ra vẻ đi tìm ông ta?"
Thông thường họ đã giải quyết xong những chuyện này trong buổi diễn tập rối, nhưng Zack đã nhận ra anh quá ngu ngốc để biến cảnh diễn tập thành cảnh quay chính, đặc biệt là khi anh bị cuốn vào ý tưởng Rachel ko bắn trong cảnh quay đầu tiên mặc dù kịch bản đã ghi như thế. Sau một lúc lưỡng lự ngắn ngủi, anh lắc đầu với Emily .
"Hãy làm theo đúng những gì ghi trong kịch bản. Rồi chúng ta sẽ bổ sung sau nếu cần".
Mắt anh hướng về diễn viên phụ và đoàn làm phim, giọng anh trở lại nhanh nhảu.
"Còn hỏi gì không?"
Anh cho họ nửa giây trả lời rồi quay lại với Tommy và nói.
"Bắt đầu thôi".
"Tắt máy điều hoà đi" Tommy gọi lớn, và ngay tức thì tiếng máy chạy ngừng bặt. Nhân viên âm thanh đeo tai nghe vào, nhà quay phim hướng người về trước. Zack thì đứng giữa máy quay và màn hình để vừa có thể xem cảnh quay hình lẫn diễn viên thực.
"Làm ơn, đèn đỏ" anh chỉ đạo đèn đỏ bật lên hướng về phía chuồng ngựa cho biết cảnh quay đang diễn ra.
"Di chuyển máy quay" Anh đợi xác nhận từ những camera và dàn âm thanh đến đúng chỗ.
"Di chuyển" Tay quay phim bên vòi nước kêu lớn sau một vài giây.
"Di chuyển" Hudgins đồng thanh.
"Tốc độ" nhân viên âm thanh tiếp tục.
"Đánh dấu điểm đó" Zack yêu cầu, và Tommy bước ra phía trước máy quay của Sam, tay ông đưa ra tấm bảng trắng đen ghi số cảnh quay và số lần thực hiện.
"Đây làn cảnh 126, quay lần 1" Ông thông báo, lặp lại những gì ghi trên tấm bảng. Ông vỗ tấm bảng đển sau này biên tập viên sẽ lồng âm thanh vào cảnh quay rồi nhanh chóng bước ra khỏi hướng máy quay.
"Diễn" Zack gọi lớn.
Theo tín hiện, Rachel bước vào chuồng ngựa, di chuyển trong căng thẳng, nhìn quanh quất, mặt cô phản chiếu cảm giác bị khủng bố, hứng thú và e dè.
"Rick" giọng cô run run theo đúng yêu cầu kịch bản, và khi người tình của cô bước ra từ chuồng ngựa trống, tiếng thét tắt nghẹn của cô thật tuyệt vời.
Đứng sau máy quay, Zack bắt chéo tay trước ngực, anh quan sát tất cả qua con mắt thiển cận vô cảm, nhưng khi Austin bắt đầu hôn Rachel và kêu cô ta vào đống cỏ khô, mọi thứ trở nên ko ổn. Austin vụng về và rõ ràng đang lúng túng.
"CẮT" Zack thét lên, giận dữ khi nghĩ đến việc anh phải quan sát Austin hôn vợ anh thêm nhiều lần nữa. Bước vào vùng sáng đèn, anh túm lấy gã diễn viên và tỏ vẻ khinh miệt lạnh lùng "Anh không hôn cô ta giống như cậu bé hát thánh ca vớ vẩn trong phòng khách sạn của tôi, Austin. Hãy cho chúng ta xem lại cảnh đó chứ đừng diễn cái kiểu nghiệp dư như vừa rồi".
Gương mặt của Austin, vốn được so sánh với sức hút nam tính của Robert Redford đang chuyển thành màu đỏ.
"Chúa ơi, Zack, anh ko thể hành xử như người lớn sao?"
Phớt lờ Austin, Zack quay sang Rachel, người đang nhìn anh trừng trừng đầy giận dữ, giọng anh thô bạo:.
"Còn cô, cô phải đang ở trong tâm trạng nóng bỏng chứ ko phải mơ màng như đang cắt móng tay khi anh ta vồ lấy cô".
Hai lần kế khá tốt, cả đoàn phim biết điều đó, nhưng cả hai lần Zack đều cho ngừng lại trước khi Rachel cầm được khẩu súng, rồi anh bắt họ quay lại. Anh làm thế một phần vì sự thoả mãn khi thấy họ phải diễn lại cảnh trơ trẽn hôm qua, việc mà khiến anh trở thành trò cười cho thiên hạ, phần khác trong anh lại cho rằng có cái gì đó ko đúng trong cảnh quay này.
"Cắt" Anh cắt ngang trong lần quay thứ 4, và bước đến.
Austin tức giận ngồi dậy từ đống cỏ, tay hắn choàng qua Rachel, lúc này cô ta đã cảm thấy đủ xấu hổ và cũng đang tức điên lên.
"Hãy nhìn xem tên khốn kiếp, ko có gì bất ổn với 2 lần quay cuối hết! Chúng hoàn hảo" Austin cường điệu lên nhưng Zack bỏ mặc hắn và quyết định quay cảnh này theo cách hôm qua anh đã nghĩ.
"Câm miệng và nghe tôi nói" Anh đáp lại " Chúng ta sẽ quay đoạn này theo hướng khác, bỏ qua những gì tác giả đã viết, khi Johanna bắn gã nhân tình, cô ta cũng đáng mất sự đồng cảm của mọi người. Hắn ta bị cô ta ám ảnh cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô ta đã lợi dụng anh ta cho mục đích của riêng mình, vả trên hết cô ta chưa bao giờ có ý định bò chồng theo hắn. Cô ta phải bị thương trước hắn, hoặc hắn là người duy nhất bị thương trong phim này, và điểm mấu chốt của cả bộ phim là tất cả mọi người đều là nạn nhân".
Zack nghe thấy tiếng xì xào ngạc nhiên lẫn ủng hộ từ đám đông sau máy quay gần cánh cổng chuồng ngựa, nhưng anh ko định thay đổi ý kiến của mình. Anh biết rằng mình đúng. Anh biết điều đó cũng rõ như việc anh sẽ giành thêm một đề cử Oscar nữa khi anh đạo diễn cho một phim bình thường ko có gì nổi trội. Quay sang Tony và Rachel, cả hai đang bất đắc dĩ bị ấn tượng bởi sự thay đổi, anh nói ngắn gọn .
"Lần nữa thôi, tôi biết chúng ta sẽ xong. Tất cả những gì hai người phải làm là đổi ngược lại mọi thứ, hai người tranh giành khẩu súng vả Rachel bị thương trước".
"Rồi sau đó" Tony hỏi " Tôi phải làm gì khi nhận ra mình bắn cô ấy?"
Zack ngừng lại suy nghĩ rồi quyết định dứt khoát .
"Để cô ta cầm khẩu súng. Anh ko định làm cô ấy bị thương nhưng cô không nhận ra. Anh bước lùi lại. Nhưng cô ta có súng và chĩa nó vào anh. Cô khóc - cho anh và cho cả cô ta. Anh bắt dầu bỏ chạy ra sau. Rachel" Anh lại quay sang cô "Tôi muốn thấy những giọt nước mắt của cô, cô sẽ nhắm mắt lại và bóp cò".
Zack trở lại vị trí "Chuẩn bị".
Trợ lý đạo diễn bước đến trước máy quay, tay cầm tấm bảng.
"Cảnh 126, lần 5".
"Diễn".
Đây sẽ là cảnh cuối cùng hoàn hảo. Zack cảm nhận được điều đó khi Austin tóm lấy Rachel rồi ngã vào đống cỏ, tay và miệng hắn ngấu nghiến cô. Ko có lời thoại ở chỗ này, nhưng âm thanh sẽ được chèn sau, và khi Rachel vồ được khẩu súng và đặt giữa hai người, Zack liền giục cô đánh mạnh hơn.
"Đấu tranh đi" Anh gào lên đanh thép " Giả vờ hắn ta là tôi đó".
Mánh khoé xem ra có hiệu quả, cô ta quằn quại và cố sức chống trả Tony, tay cô cầm khẩu súng.
Sau này, tiếng súng nổ sẽ được chèn vào, và Zack thấy Tony đang vật khẩu súng khỏi Rachel, anh chờ đúng thời điểm rồi kêu lớn " Bắn" để Tony bóp cò trong khi Rachel ngã xuống cùng bịch máu giả giấu gần vai. Đó chính là lúc này.
"Nổ súng" Anh hét lên và toàn thân Rachel thình lình giật mạnh khi súng nổ ầm bên kho thóc cùng tiếng kim loại va vào nhau.
Mọi người đông cứng, tất cả đều bất động vì âm thanh đúng ra phải chỉ là tiếng bốp nhỏ kèm theo. Rachel trượt khỏi tay Tony và lăn ra sàn nhà. Không có máu giả chảy ra từ vết thương giả trên vai cô.
"Cái gì thế-" Zack tức tốc bước tới. Tony chắn ngang Rachel, nhưng Zack gạt anh ta ra. "Rachel" Anh lay người cô. Có một lỗ nhỏ trên ngực cô ta, chỉ có dòng máu đang tuôn ra từ đó. Ý nghĩ liền lạc duy nhất của Zack là gọi xe cứu thương trong khi anh điên cuồng vì mạch cô ko đập. Có thể vết thương ko quá nghiêm trọng, Rachel chỉ vùa mới xuất huyết, vết thương có vẻ ko gần tim và các chuyên viên y tế ở ngay gần đây. Sự náo loạn xảy ra ở khắp mọi nơi, phụ nữ kêu khóc, đàn ông thì la hét, và đoàn làm phim chìm trong đám đông ngột ngạt.
"Trở lại đi" Nhưng anh vẫn không nghe thấy mạch đập của cô, rồi anh bắt đầu làm hô hấp nhân tạo cho cô.
Một giờ sau Zack đứng ngay sau cánh cửa chuồng ngựa, cách xa tất cả mọi người, mong được nghe từ các bác sĩ và cảnh sát bên trong. Xe cảnh sát và xe cứu thương đỗ đầy trên bãi cỏ, ánh đèn xanh đỏ của chúng lấp lánh trong đêm tối tĩnh mịch.
Rachel đã chết. Zack biết như thế. Anh đã thấy cái chết như thế trước đây và anh nhớ nó trông như thế nào. Anh không thể tin mọi chuyện đã xảy ra. Cảnh sát đã thẩm tra Tony và người quay phim. Họ bắt đầu với tất cả những ai có mặt ở hiện trường. Nhưng họ ko hỏi Zack đã xảy ra chuyện gì. Bằng mọi suy nghĩ anh có thể có lúc này, anh cho rằng rất kì lạ nến họ không hỏi anh bất cứ cái gì.
Trên đầu Zack, ánh sáng trắng loá và âm thanh chói tai của chiếc trực thăng đang tiến gần. Có lẽ nó dùng để đưa Rachel đến bệnh viện gần nhất, điều đó có nghĩ các chuyên viên y tế đã tìm thấy dấu hiệu sống còn của cô. Cảnh sát bỏ qua toàn bộ khu vực khi họ đến trong chiếc xe mui kín. Trên chiếc trực thăng, anh có thể đọc được biểu tượng trên của phi công. Nó ghi là Cục điều tra cái chết bất thường.
Mọi người cũng thấy nó. Emily bắt đầu khóc trong tay cha mình, Zack nghe thấy Austin đang chửi thề sau những lời an ủi của Tommy. Diana nhìn vào xe cảnh sát, mặt cô trắng bệch, mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Nhưng không ai nhìn anh hoặc cố đến gần anh. Theo cảm nhận của riêng mình, thật kì lạ là anh thích điều đó.
"Bật đèn lên" Trợ lý đạo diễn kêu lớn.
Có tiếng kim loại va vào nhau, và dàn đèn được đem ra, chiếu ánh sáng trắng cả khu vực. Thọc tay vào túi, Zack theo dõi từng hình ảnh một từ các camera. Không ai nói, không ai ho, không ai di chuyển, nhưng anh dễ dàng nhận ra sự yên lặng bất thường. Trong nhiều năm liền, anh bù đắp những khoảng trống của cuộc đời mình bằng cách đắm mình trong công việc, khoá chặt mình khỏi mọi thứ bên ngoài, và anh làm mọi thứ mà chẳng mảy may tốn chút sức lực nào. Vào chính lúc này, cảnh sắp được quay lại là cả một vấn đề, đó là con của anh, tình nhân của anh, tương lai của anh nữa, anh nhìn chằm chằm vào từng chi tiết nhỏ trên màn hình, những thứ sẽ được nhìn thấy qua màn ảnh rộng 9 mét.
Trên mái nhà, cậu bé chạy việc và thợ ánh sáng đang chờ đợi hướng dẫn để thay đổi dàn đèn hoặc góc máy cho phù hợp. Ông quản đốc chính đang đứng đằng sau máy quay trên sàn cùa Sam đợi chỉ thị tiếp theo, hai người khác đang ngồi cạnh vòi nước, nhìn về phía nhà quay phim thứ hai cách đó khoảng 6 mét, nơi có thể quay được góc nhìn khác. Những người khác vẫn đang đứng để sắp xếp lại cái gì Zack yêu cầu; nhân viên âm thanh đeo tai nghe ngang cổ, giám sát kịch bản một tay vừa cầm kịch bản, tay kia cầm cái đồng hồ bấm giờ. Bên cạnh cô, trợ lý đạo diễn đang viết lên những tấm bảng Zack sẽ dùng để đánh dấu vị trí cảnh quay. Rachel và Tony đứng nép bên ngoài, chờ đợi.
Hài lòng, Zack gật đầu và liếc qua Sam "Anh thấy mọi việc thế nào?"
Vì Sam đã liên tục lặp lại việc này nhiều lần trong ngày, người trợ lý đạo diễn đành ngước mắt khỏi máy quay và trao cái nhìn cứu cánh về phía Zack.
"Cái bàn khiến tôi hơn bận tâm đó Zack. Hãy cho nó đến gần đống cỏ khô".
Vừa dứt lời, hai nhân viên hậu trường liền bước đến, di chuyển cái bàn thêm 1 inch, mắt họ nhìn vào Sam, ông chỉ tay hướng dẫn họ.
"Tốt, ngay chỗ đó".
Háo hức được bắt đầu, Zack nhìn lên tay máy thứ hai và hỏi.
"Trên đó thì sao?"
"Rất tốt, Zack".
Zack kiểm lại lần cuối và ra hiệu với Tommy, anh liền cất giọng yêu cầu sự yên lặng và tập trung mặc dù cà đoàn phim đang im lặng như nấm mồ.
"Làm ơn. Làm ơn chú ý. Đây không phải là cảnh diễn thử, chúng ta sẽ cố hoàn thành trong một lần quay thôi".
Tony và Rachel di chuyển đến chỗ đã được đánh dấu trên sàn trong lúc thợ trang điểm đang dặm phấn cho Tony và nhân viên phục trang thì chỉnh lại áo cho Rachel, Zack cộc cằn bắt đầu tóm tắt lại cảnh quay trước khi diễn.
"Được rồi" anh nói, giọng anh lạnh lùng và cương quyết "Các bạn biết câu chuyện và cách nó kết thúc.Chúng ta có thể làm xong trong một lần quay. Nếu ko, chúng ta sẽ mất thêm nhiều thời gian" Ánh mắt anh hướng tới Rachel, nhưng anh chỉ kêu tên nhân vật cô ta đóng như thường lệ " Johanna, cô bước vào chuồng ngựa, cô biết Rick đang núp ở đâu đó, cô biết anh ta muốn gì ở cô. Cô sợ anh ta, cô sợ cả bản thân cô nữa. Khi anh ta cô quyến rũ cô, cô trở nên yếu đuối, nhưng đó chỉ là khoảnh khắc thoáng qua, và chúng rất nóng bỏng" Zack kết thúc, tự cho rằng ko cần phải nói chi tiết hơn nữa sau những cảm xúc giữa cô ta và gã nhân tình ngoài đời thực " hiểu chứ" anh hỏi "rất nóng bỏng".
"Hiểu rồi" cô ta đáp và chì có cái loé sáng từ đôi mắt xanh phản trắc cho thấy cô ta hơi khó chịu vì phải làm trước căn phòng đầy người.
Zack quay sang Tony, hắn đang đứng khuất sau chuồng ngựa .
"Anh đã đợi Johanna hơn một giờ đồng hồ" Zack gợi ý ngắn gọn " anh sợ cô ta sẽ ko đến, anh ghét bản thân mình vì đã muốn cô ta. Anh bị cô ta ám ảnh, anh đang nghĩ đến việc lên ngựa để đến nhà cô ta, nói cho con gái và người giúp việc hay bất kì người nào nghe anh rằng anh đã ngủ với cô. Anh cảm thấy bị chế nhạo vì cô ta lảng tránh anh và bởi vì anh phải gặp cô ta trong chuồng ngựa trong khi chồng cô ta đang ngủ trên giường. Khi Johanna đến và bước qua cửa mà ko thấy anh, tất cả những giận dữ và đau khổ trong suốt nhiều tháng trời bộc phát. Anh túm lấy cô ta, nhưng giây phút anh chạm cô, anh lại muốn cô ấy lần nữa, và anh quyết định sẽ làm cô ta cũng muốn anh. Anh buộc cô ta hôn anh, vả anh thấy cô ta đáp trả. Khi cô thay đổi và bắt đầu chống cự, anh đã đi quá xa để tin rằng cô ta muốn ngưng lại. Anh không tin điều đó cho tới khi cô ấy nắm lấy khẩu súng và chì về phía anh, nhưng anh quá giận dữ. Mất kiểm soát. Anh giành lấy khẩu súng, và khi cô ta bắn anh, anh quá giận đến mức không nhận ra đó chỉ là tai nạn. Tất cả khao khát và ám ảnh anh giành cho cô ta phút chốc trở thành cơn thịnh nộ điên cuồng khi anh đấu vật với cô ấy để giành khẩu súng. Súng cướp cò lần nữa, và Rachel lăn lộn trên sàn, anh đánh rơi khẩu súng - anh phát điên với cảm giác hối hận và lo sợ rằng cô bị thương nặng. Anh nghe thấy Emily - anh do dự, rồi anh bỏ đi".
Không thể giấu được vè ghê tởm, Zack thêm vào bằng giọng chua cay "Anh thấy mình có làm được không?"
"Vâng" Tony nói chắc chắn, mỉa mai "Tôi nghĩ tôi có thể".
"Vậy hãy làm nhanh đi và chúng ta có thể kết thúc trò đố chữ mắc ói này" Zack đớp lại trước khi anh có thể kiềm chế. Quay sang Rachel, anh thêm vào " Cô chưa bao giờ định dùng khẩu súng và khi nó cướp cò, tôi muốn cô trông có vẻ hoảng loạn đến độ cô ko thể cử động khi nó hướng về phía cô".
Không đợi Rachel hiểu rõ lời chỉ dẫn, Zack chuyển sang Emily và giọng anh trở nên dịu dàng .
"Emily, cháu nghe thấy tiếng súng và em cưỡi ngựa đến đây. Mẹ cháu bị thương nhưng vẫn còn ý thức nên cháu biết rằng vết thương không quá nghiêm trọng. Cháu quá sợ hãi. Nhân tình của mẹ cháu đang trốn bằng xe tải, cháu chạy vào phòng chứa đồ gọi điện kêu xe cứu thương và cho cha cháu. Rõ cả chứ?"
"Còn Tony thì sao, ý cháu là Rick? Cháu có nên đuổi theo anh ta hay là nhặt khẩu súng và làm ra vẻ đi tìm ông ta?"
Thông thường họ đã giải quyết xong những chuyện này trong buổi diễn tập rối, nhưng Zack đã nhận ra anh quá ngu ngốc để biến cảnh diễn tập thành cảnh quay chính, đặc biệt là khi anh bị cuốn vào ý tưởng Rachel ko bắn trong cảnh quay đầu tiên mặc dù kịch bản đã ghi như thế. Sau một lúc lưỡng lự ngắn ngủi, anh lắc đầu với Emily .
"Hãy làm theo đúng những gì ghi trong kịch bản. Rồi chúng ta sẽ bổ sung sau nếu cần".
Mắt anh hướng về diễn viên phụ và đoàn làm phim, giọng anh trở lại nhanh nhảu.
"Còn hỏi gì không?"
Anh cho họ nửa giây trả lời rồi quay lại với Tommy và nói.
"Bắt đầu thôi".
"Tắt máy điều hoà đi" Tommy gọi lớn, và ngay tức thì tiếng máy chạy ngừng bặt. Nhân viên âm thanh đeo tai nghe vào, nhà quay phim hướng người về trước. Zack thì đứng giữa máy quay và màn hình để vừa có thể xem cảnh quay hình lẫn diễn viên thực.
"Làm ơn, đèn đỏ" anh chỉ đạo đèn đỏ bật lên hướng về phía chuồng ngựa cho biết cảnh quay đang diễn ra.
"Di chuyển máy quay" Anh đợi xác nhận từ những camera và dàn âm thanh đến đúng chỗ.
"Di chuyển" Tay quay phim bên vòi nước kêu lớn sau một vài giây.
"Di chuyển" Hudgins đồng thanh.
"Tốc độ" nhân viên âm thanh tiếp tục.
"Đánh dấu điểm đó" Zack yêu cầu, và Tommy bước ra phía trước máy quay của Sam, tay ông đưa ra tấm bảng trắng đen ghi số cảnh quay và số lần thực hiện.
"Đây làn cảnh 126, quay lần 1" Ông thông báo, lặp lại những gì ghi trên tấm bảng. Ông vỗ tấm bảng đển sau này biên tập viên sẽ lồng âm thanh vào cảnh quay rồi nhanh chóng bước ra khỏi hướng máy quay.
"Diễn" Zack gọi lớn.
Theo tín hiện, Rachel bước vào chuồng ngựa, di chuyển trong căng thẳng, nhìn quanh quất, mặt cô phản chiếu cảm giác bị khủng bố, hứng thú và e dè.
"Rick" giọng cô run run theo đúng yêu cầu kịch bản, và khi người tình của cô bước ra từ chuồng ngựa trống, tiếng thét tắt nghẹn của cô thật tuyệt vời.
Đứng sau máy quay, Zack bắt chéo tay trước ngực, anh quan sát tất cả qua con mắt thiển cận vô cảm, nhưng khi Austin bắt đầu hôn Rachel và kêu cô ta vào đống cỏ khô, mọi thứ trở nên ko ổn. Austin vụng về và rõ ràng đang lúng túng.
"CẮT" Zack thét lên, giận dữ khi nghĩ đến việc anh phải quan sát Austin hôn vợ anh thêm nhiều lần nữa. Bước vào vùng sáng đèn, anh túm lấy gã diễn viên và tỏ vẻ khinh miệt lạnh lùng "Anh không hôn cô ta giống như cậu bé hát thánh ca vớ vẩn trong phòng khách sạn của tôi, Austin. Hãy cho chúng ta xem lại cảnh đó chứ đừng diễn cái kiểu nghiệp dư như vừa rồi".
Gương mặt của Austin, vốn được so sánh với sức hút nam tính của Robert Redford đang chuyển thành màu đỏ.
"Chúa ơi, Zack, anh ko thể hành xử như người lớn sao?"
Phớt lờ Austin, Zack quay sang Rachel, người đang nhìn anh trừng trừng đầy giận dữ, giọng anh thô bạo:.
"Còn cô, cô phải đang ở trong tâm trạng nóng bỏng chứ ko phải mơ màng như đang cắt móng tay khi anh ta vồ lấy cô".
Hai lần kế khá tốt, cả đoàn phim biết điều đó, nhưng cả hai lần Zack đều cho ngừng lại trước khi Rachel cầm được khẩu súng, rồi anh bắt họ quay lại. Anh làm thế một phần vì sự thoả mãn khi thấy họ phải diễn lại cảnh trơ trẽn hôm qua, việc mà khiến anh trở thành trò cười cho thiên hạ, phần khác trong anh lại cho rằng có cái gì đó ko đúng trong cảnh quay này.
"Cắt" Anh cắt ngang trong lần quay thứ 4, và bước đến.
Austin tức giận ngồi dậy từ đống cỏ, tay hắn choàng qua Rachel, lúc này cô ta đã cảm thấy đủ xấu hổ và cũng đang tức điên lên.
"Hãy nhìn xem tên khốn kiếp, ko có gì bất ổn với 2 lần quay cuối hết! Chúng hoàn hảo" Austin cường điệu lên nhưng Zack bỏ mặc hắn và quyết định quay cảnh này theo cách hôm qua anh đã nghĩ.
"Câm miệng và nghe tôi nói" Anh đáp lại " Chúng ta sẽ quay đoạn này theo hướng khác, bỏ qua những gì tác giả đã viết, khi Johanna bắn gã nhân tình, cô ta cũng đáng mất sự đồng cảm của mọi người. Hắn ta bị cô ta ám ảnh cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng cô ta đã lợi dụng anh ta cho mục đích của riêng mình, vả trên hết cô ta chưa bao giờ có ý định bò chồng theo hắn. Cô ta phải bị thương trước hắn, hoặc hắn là người duy nhất bị thương trong phim này, và điểm mấu chốt của cả bộ phim là tất cả mọi người đều là nạn nhân".
Zack nghe thấy tiếng xì xào ngạc nhiên lẫn ủng hộ từ đám đông sau máy quay gần cánh cổng chuồng ngựa, nhưng anh ko định thay đổi ý kiến của mình. Anh biết rằng mình đúng. Anh biết điều đó cũng rõ như việc anh sẽ giành thêm một đề cử Oscar nữa khi anh đạo diễn cho một phim bình thường ko có gì nổi trội. Quay sang Tony và Rachel, cả hai đang bất đắc dĩ bị ấn tượng bởi sự thay đổi, anh nói ngắn gọn .
"Lần nữa thôi, tôi biết chúng ta sẽ xong. Tất cả những gì hai người phải làm là đổi ngược lại mọi thứ, hai người tranh giành khẩu súng vả Rachel bị thương trước".
"Rồi sau đó" Tony hỏi " Tôi phải làm gì khi nhận ra mình bắn cô ấy?"
Zack ngừng lại suy nghĩ rồi quyết định dứt khoát .
"Để cô ta cầm khẩu súng. Anh ko định làm cô ấy bị thương nhưng cô không nhận ra. Anh bước lùi lại. Nhưng cô ta có súng và chĩa nó vào anh. Cô khóc - cho anh và cho cả cô ta. Anh bắt dầu bỏ chạy ra sau. Rachel" Anh lại quay sang cô "Tôi muốn thấy những giọt nước mắt của cô, cô sẽ nhắm mắt lại và bóp cò".
Zack trở lại vị trí "Chuẩn bị".
Trợ lý đạo diễn bước đến trước máy quay, tay cầm tấm bảng.
"Cảnh 126, lần 5".
"Diễn".
Đây sẽ là cảnh cuối cùng hoàn hảo. Zack cảm nhận được điều đó khi Austin tóm lấy Rachel rồi ngã vào đống cỏ, tay và miệng hắn ngấu nghiến cô. Ko có lời thoại ở chỗ này, nhưng âm thanh sẽ được chèn sau, và khi Rachel vồ được khẩu súng và đặt giữa hai người, Zack liền giục cô đánh mạnh hơn.
"Đấu tranh đi" Anh gào lên đanh thép " Giả vờ hắn ta là tôi đó".
Mánh khoé xem ra có hiệu quả, cô ta quằn quại và cố sức chống trả Tony, tay cô cầm khẩu súng.
Sau này, tiếng súng nổ sẽ được chèn vào, và Zack thấy Tony đang vật khẩu súng khỏi Rachel, anh chờ đúng thời điểm rồi kêu lớn " Bắn" để Tony bóp cò trong khi Rachel ngã xuống cùng bịch máu giả giấu gần vai. Đó chính là lúc này.
"Nổ súng" Anh hét lên và toàn thân Rachel thình lình giật mạnh khi súng nổ ầm bên kho thóc cùng tiếng kim loại va vào nhau.
Mọi người đông cứng, tất cả đều bất động vì âm thanh đúng ra phải chỉ là tiếng bốp nhỏ kèm theo. Rachel trượt khỏi tay Tony và lăn ra sàn nhà. Không có máu giả chảy ra từ vết thương giả trên vai cô.
"Cái gì thế-" Zack tức tốc bước tới. Tony chắn ngang Rachel, nhưng Zack gạt anh ta ra. "Rachel" Anh lay người cô. Có một lỗ nhỏ trên ngực cô ta, chỉ có dòng máu đang tuôn ra từ đó. Ý nghĩ liền lạc duy nhất của Zack là gọi xe cứu thương trong khi anh điên cuồng vì mạch cô ko đập. Có thể vết thương ko quá nghiêm trọng, Rachel chỉ vùa mới xuất huyết, vết thương có vẻ ko gần tim và các chuyên viên y tế ở ngay gần đây. Sự náo loạn xảy ra ở khắp mọi nơi, phụ nữ kêu khóc, đàn ông thì la hét, và đoàn làm phim chìm trong đám đông ngột ngạt.
"Trở lại đi" Nhưng anh vẫn không nghe thấy mạch đập của cô, rồi anh bắt đầu làm hô hấp nhân tạo cho cô.
Một giờ sau Zack đứng ngay sau cánh cửa chuồng ngựa, cách xa tất cả mọi người, mong được nghe từ các bác sĩ và cảnh sát bên trong. Xe cảnh sát và xe cứu thương đỗ đầy trên bãi cỏ, ánh đèn xanh đỏ của chúng lấp lánh trong đêm tối tĩnh mịch.
Rachel đã chết. Zack biết như thế. Anh đã thấy cái chết như thế trước đây và anh nhớ nó trông như thế nào. Anh không thể tin mọi chuyện đã xảy ra. Cảnh sát đã thẩm tra Tony và người quay phim. Họ bắt đầu với tất cả những ai có mặt ở hiện trường. Nhưng họ ko hỏi Zack đã xảy ra chuyện gì. Bằng mọi suy nghĩ anh có thể có lúc này, anh cho rằng rất kì lạ nến họ không hỏi anh bất cứ cái gì.
Trên đầu Zack, ánh sáng trắng loá và âm thanh chói tai của chiếc trực thăng đang tiến gần. Có lẽ nó dùng để đưa Rachel đến bệnh viện gần nhất, điều đó có nghĩ các chuyên viên y tế đã tìm thấy dấu hiệu sống còn của cô. Cảnh sát bỏ qua toàn bộ khu vực khi họ đến trong chiếc xe mui kín. Trên chiếc trực thăng, anh có thể đọc được biểu tượng trên của phi công. Nó ghi là Cục điều tra cái chết bất thường.
Mọi người cũng thấy nó. Emily bắt đầu khóc trong tay cha mình, Zack nghe thấy Austin đang chửi thề sau những lời an ủi của Tommy. Diana nhìn vào xe cảnh sát, mặt cô trắng bệch, mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm lẫn nhau.
Nhưng không ai nhìn anh hoặc cố đến gần anh. Theo cảm nhận của riêng mình, thật kì lạ là anh thích điều đó.
Tác giả :
Judith McNaught