Hoàn Hảo (Perfect)
Chương 5
5.1
Để tâm trí ra khỏi những chuyện xảy ra tối qua, Zack tự kiếm cho mình một chỗ dưới gốc cây, nơi mà anh có thể quan sát mọi việc đang diễn ra mà không bị ai nhìn thấy. Ngồi khoanh người lại, anh chống cổ tay lên gối khi thấy Rachel đi đến lều của Tony Austin. Bản tin buổi sáng đã tường thuật khá chi tiết về vụ bắt gian và cả trận đánh tiếp sau đó, các tình tiết ly kì này không còn nghi ngờ gì nữa là từ miệng những người ở cùng khách sạn đã tận mắt chứng kiến. Giờ đây cánh phóng viên đang bủa vây khu vực làm phim, đội bảo vệ Zack không lúc nào ngơi tay, miệng họ không ngừng hứa hẹn về một lời tuyên bố chính thức từ anh. Rachel và Tony đã có lời về vụ việc, nhưng Zack thậm chí không tính nói với phóng viên một chữ kia. Anh lạnh lùng bước qua cửa ngang đám phóng viên, lúc ấy đang cố hỏi anh về việc luật sư đại diện của Rachel đã nộp đơn ly dị. Điều duy nhất làm anh mất kiểm soát là hôm nay anh phải chỉ đạo thêm một cảnh quay nữa giữa Rachel và Tony trước khi bộ phim đóng máy tối nay. Đó là một cảnh đầy ướt át và bạo lực, anh không biết phải chỉ đạo thế nào trước ánh mắt của toàn bộ đoàn làm phim.
Một khi anh đã vượt qua rào cản, gạt bỏ Rachel ra khỏi cuộc đời anh thật ra rất dễ dàng, bởi vì, dù anh có thích cô ta đến thế nào đi nữa khi bọn họ lấy nhau, thì tình cảm đó đã tan biến nhanh chóng. Không có Rachel, cuộc đời anh cũng không thể trở nên trống rỗng, vô nghĩa, nông cạn hơn nó đã và đang diễn ra suốt 10 năm nay.
Cau mày suy nghĩ, Zack chợt thấy có một con côn trùng đang vất vả vượt qua bãi cỏ kế hông anh, khiến anh tự hỏi tại sao cuộc đời anh thường đi đến sự rỗng tuếch vô nghĩa, không có một cảm giác thỏa mãn nào xứng đáng. Không phải lúc nào anh cũng cảm thấy vậy. Zack nhớ lại.
Anh đến Los Angels trên chiếc xe tải của Charlie Murdock, tự kiếm sông để tồn tại bằng việc bốc vác tại hãng sản xuất phim Empire cùng sự giúp đỡ to lớn của Charlie. Vài tháng sau đó, 1 đạo diễn đang làm một bộ phim kinh phí thấp về toán khủng bố tấn công trường học cần gấp vài gương mặt cho cảnh quần chúng, và ông tuyển Zack. Cảnh của Zack chỉ đơn giản là tựa người vào bức tường gạch với cái nhìn xa cách và cứng rắn. Khoản tiền anh nhận thêm ngày hôm đó xem như trả ơn. Và rồi nhiều ngày sau, bức thư của đạo diễn được chuyển đến anh.
"Zack, chàng trai của tôi, cậu có cái gì đó mà chúng tôi đang tìm kiếm, màn ảnh yêu thích cậu, trên phim cậu trông như một James Dean thời đại mới, đầy tâm trạng, có điều khác biệt là cậu đẹp trai và cao hơn anh ta. Cậu làm bừng sáng cảnh quay chỉ bằng việc có mặt ở đó. Nếu cậu biết diễn, tôi sẽ tuyển cậu cho bộ phim viễn tây mà tôi đang thực hiện, và cậu cần từ chức ở hiệp hội đấy nhé".
Không phải cơ hội được đóng phim thu hút Zack mà chính là khoản thù lao anh được mời chào. Thế là anh bỏ việc ở SAG và bắt đầu học đóng phim.
Thật ra công việc đóng phim không thể làm khó anh. Anh đã đóng kịch hàng năm trời trước khi rời nhả bà nội, giả vờ mọi chuyện đều ổn trong khi chúng không như thế, lý do khác là anh đã tự đặt mục tiêu cho bản thân: chứng minh cho bà anh và mọi người ở Ridgemont thấy anh có thể tồn tại và làm giàu bằng chính sức mình.
Ridgemont là một thành phố nhỏ, thế nên không có nghi ngờ gì là cả thành phố đã biết việc rời nhà nhục nhã của Zack chỉ trong vài tiếng đồng hồ sau khi anh đi. Khi hai bộ phim đầu tiên của anh được công chiếu, Zack đọc tất cả thư của người hâm mộ, hy vọng có ai đó quen biết sẽ nhận ra anh. Nhưng nếu họ có nhận ra, họ cũng không viết thư cho anh.
Sau đó một thời gian, Zack điên cuồng với ý tưởng một ngày nào đó anh sẽ kiếm đủ tiền và trở vền Ridgemont, mua tập đoàn Stanhope và điều hành nó. Nhưng khi anh 25 và có đủ tiền mua công ty, anh đã trưởng thành hơn và nhận ra rằng dù có mua cả thành phố thì chẳng thay đổi được điều gì cả. Rồi anh nhận giải Oscar, lấy bằng ở USC, bằng nỗ lực phi thường, anh được gọi là "Huyền thoại về sự thành công". Anh được chọn lựa vai diễn, có tài khoản khổng lồ trong ngân hàng cùng các khoản đảm bảo vượt quá tưởng tượng .
Anh chứng minh với tất cả rằng anh đã sống sót và tạo dựng gia tài cho riêng mình. Anh không còn mục tiêu nào để phấn đấu nữa.
Trước những thành công của mình, Zack Benedict bất chợt tìm kiếm phần thưởng cho bản thân. Anh xây biệt thự, mua thuyền buồm, lái xe đua, anh gặp gỡ những phụ nữ xinh đẹp thuộc đủ lãnh vực, và anh đưa họ lên giường. Anh tận hưởng cơ thể họ, đôi khi cả công việc của họ, nhưng anh không thực sự nghiêm túc và họ cũng không mong điều đó. Zack trở thành biểu tượng tình dục, anh được săn đón chỉ với chuyện làm tình, đối với các nữa diễn viên, đó còn là những mối quan hệ và ảnh hưởng mà anh có được. Cũng như những biểu tượng tình dục hay siêu sao trước anh, Zack trở thành nạn nhân của sự thành công của chính mình: anh không thể ra khỏi thang máy hay ăn ở nhà hàng mà không bị bao vây bởi các fan, phụ nữ cố nhét chìa khoá phòng khách sạn cho anh, hay mua chuộc tiếp viên cho chúng vào túi áo anh. Vợ của các nhà sản xuất phim mời anh đến nhà dự tiệc cuối tuần rồi rời giường của chồng để sang giường anh.
Mặc dù anh thường cho mình thoải mái với các buổi tiệc tình dục như thế, một phần nào đó trong anh cảm thấy những điều đó thật nông cạn và rỗng tuếch, chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài - khiến cho Holywood giống như cái cống của con người, là nơi điều xấu xa được che đậy khỏi sự tò mò của công chúng.
Một buổi sáng anh thức dậy và không thể chịu đựng thêm nữa. Anh đã chán các cuộc tình vô nghĩa, những buổi tiệc ồn ào, những cô diễn viên tóc vàng ngốc nghếch và hoàn toàn ghê tởm cuộc sống mà mình đang trải qua.
Anh bắt đầu tìm kiếm một cái gì khác để lấp khoảng trống đó, 1 thách thức mới hay một lý do để tồn tại. Diễn xuất ko còn hấp dẫn anh nữa nên anh chuyển hướng sang làm đạo diễn. Nếu anh thất bại với vai trò đạo diễn, đó sẽ là một thất bại trước công chúng, tuy nhiên chính điều đó tạo cho anh hứng thú. Ý tưởng đạo diễn một bộ phim đã nung nấu trong anh từ lâu nay trở thành mục tiêu mới của anh, và anh quyết tâm tiến lên giành lấy nó. Chủ tịch Empire, Erwin Levine, đã cố gắng ngăn anh lại, ông ta từ nói chuyện đến năn nỉ rồi cấu xin, nhưng trên tất cả, anh biết mình sẽ làm được.
Bộ phim Levine đưa anh thực hiện là một phim kinh dị kinh phí thấp có tên Nightmare (Ác mộng) với hai vai chính, một là cô bé 9 tuổi, còn lại là một người phụ nữ. Cho vai cô bé, hãng Empire đề cử Emily McDaniels, cựu ngôi sao nhí với lúm đồng tiền trên mặt, cô đã 13 tuổi nhưng trông như đứa trẻ lên 9, hơn nữa vẫn còn hợp đồng với hãng. Sự nghiệp của Emily đang tuột dốc, và người còn lại cho vai chính kia là diễn viên tóc vàng Rachel Evans. Cô đã xuất hiện trong 2 vai nhỏ trước đây, nhưng cả hai đều không thể hiện khả năng diễn xuất gì hết.
Hãng phim của Zack đang thách thức anh, họ muốn dạy anh bài học rằng chỗ của anh là một diễn viên, không phải là đạo diễn. Bộ phim chỉ được kỳ vọng thu hồi vốn, còn nhà sản xuất thì mong rằng sẽ đặt dấu chấm hết cho tham vọng làm lãng phí tiến bạc vì muốn đứng sau máy quay của anh.
Zack biết tất cả điều đó, nhưng chúng không ngăn anh lại được. Trước khi họ bắt đầu khởi quay, Zack bỏ ra hàng tuần nghiền ngẫm các bộ phim cũ của Emily và Rachel trong nhà mình, và anh nhận ra, trong khoảng khắc ngắn ngủi, Rachel đã bộc lộ năng khiếu diễn xuất và Emily thì "đáng yêu" che lấp tuổi dậy thì của cô bé được thay thế bằng vẻ quyến rũ ngọt ngào trước máy quay một cách chân thực.
Zack thảo luận liên tục với hai nữ chính trong 8 tuần làm phim, khát khao thành công của anh lan truyền qua họ, cảm giác về thời gian và ánh sáng cũng giúp anh đôi chút, nhưng chính trực giác đã chỉ cho anh sử dụng Emily và Rachel theo đúng khả năng của họ.
Rachel điên tiết vì Zack đã bắt cô diễn đi diễn lại ko biết bao lần cho một cảnh phim, nhưng rồi sau khi anh cho cô xem lại những gì mà tuần đầu quay được. Cô nhìn anh với vẻ cảm phục tràn đầy qua đôi mắt xanh .
"Cảm ơn, Zack, đây là lần đầu trông tôi thật sự đang diễn xuất".
"Còn trông tôi có vẻ biết đạo diễn một bộ phim" Anh châm chọc, anh đã bớt căng thẳng.
Rachel ngạc nhiên " Ý anh là anh từng nghi ngờ việc đó hả, tôi cứ nghĩ anh rất chắc chắn về điều mình đang làm chứ".
"Thật sự là tôi ko có đêm nào ngon giấc kể từ lúc khởi quay" Zack tâm sự.
Đó là lần đầu tiên Zack kể cho người khác nghe về nỗi nghi ngại cho công việc anh đang làm, đó là một ngày đặc biệt. Anh vừa tìm ra bằng chứng cho việc anh có tài đạo diễn. Hơn thế nữa, tài năng đó sẽ làm sống dậy sự nghiệp của Emily McDaniels sau khi giới phê bình nhìn thấy vai diễn xuất thần của cô trong Nightmare. Zack rất thích Emily đến mức anh ước ao có đứa con của riêng mình. Quan sát vẻ yêu đời và sự thân thiết giữa Emily với cha mình, người đến phim trường chăm sóc cô bé, Zack nhận ra anh mong ước có một gia đình. Đó chính là điều còn thiếu trong cuộc sống của anh - một người vợ, những đứa con cùng cười, cùng chia sẻ thành công với anh.
Rachel và anh ăn mừng muộn vào tối đó. Cảm giác cùng chung cảnh ngộ là nghi ngờ về năng lực bản thân đã hình thành giũa họ sự riêng tư nhất định, về phần Zack, điều đó thật sự gây ngạc nhiên. Nhìn từ bờ biển Thái Bình Dương qua tấm kính trong suốt, họ nói chuyện nhiều giờ liền, nhưng ko phải về công việc. Đó là sự thay đổi đáng khích lệ của Zack, người đang thất vọng vì cuộc gặp gỡ với nữ diễn viên. Sau đó họ kết thúc trên giường, nơi họ cho phép mình trải qua một đêm làm tình đầy hứng thú và sáng tạo. Sự say mê của Rachel như để đáp lại việc anh giúp cô thể hiện trên màn ảnh. Điều đó làm anh hài lòng. Thật ra, anh chú ý mọi thứ khi họ nằm trên giường - sự hóm hỉnh, thông minh, nhạy cảm của Rachel.
Bên cạnh anh, Rachel nâng người lên bằng khuỷu tay và hỏi .
"Zack, anh có mong muốn cái gì đó trong cuộc sống không? Ý em là, thật sự mong muốn ấy".
Trong một lúc, anh nằm im, và có lẽ do anh quá mệt sau cuộc hoan lạc kéo dài hay bởi vì anh phát bệnh nếu cứ giả đó cuộc sống hiện tại chính là cái anh muốn, anh trả lời với chút châm chích.
"Một ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên".
"Sao? Ý anh là đóng vai chính trong phần tiếp theo của bộ phim Ngôi nhà trên thảo nguyên hả?"
"Không, ý anh là anh muốn sống trong ngôi nhà đó, ko nhất thiết phải trên thảo nguyên, nhưng anh đang nghĩ về trại gia súc bao quanh".
Rachel bùng nổ trong tiếng cười "Trại gia súc à, anh ghét ngựa và gia súc, ai cũng biết điều đó, Tommy Newton đã nói cho em biết" Cô nói về trợ lý đạo diễn bộ phim Nightmare " Ông ấy làm việc cùng với anh trong bộ phim viễn tây đầu tiên, phim đó Michelle Preifer đóng vai người yêu của anh" Mỉm cười, cô đưa tay chà nhẹ lên môi anh "Mà tại sao anh lại ghét ngựa và gia súc vậy?"
Zack cắn nhẹ ngón tay cô và nói "Bọn chúng ko theo đúng chỉ đạo. Trong cảnh quay đầu tiên chúng như điên lên và gần như tông vào bọn anh".
"Michelle nói anh đã cứu mạng cô ấy vào lúc đó. Anh bế cô ấy lên và đem cô đến chỗ an toàn".
Zack gật đầu nhẹ và nhún vai "Anh phải làm thế. Anh đang chạy như điên để tránh con bò đực đang đuổi theo sát nút, và cô ta đứng ngay đường chạy của anh. Anh buộc phải bế cô ta ra khỏi để thoát thân".
"Đừng khiêm tốn như thế. Cô ấy kể mình đã chạy trối chết và kêu gào sự giúp đỡ".
"Anh cũng thế" Zack châm chọc, nhẹ nhàng, anh thêm vào "Lúc đó bọn anh chỉ là những đứa trẻ, thế mà giờ cứ như đã qua hàng thế kỉ vậy".
Cô nghiêng mình nằm dài lên người anh, ngón tay cô vẽ một đường dài từ vai đến rốn anh rồi ngừng lại ở đó. " Anh đến từ đâu vậy Zack. Đừng kể với em giống như những bài báo ngớ ngẩn về việc tự sống khi còn nhỏ, cưỡi ngựa đấu bò hay gia nhập băng đua xe".
Tâm trạng thành thật của Zack ko muốn kể thêm về quá khứ. Anh chưa từng làm thế và sẽ ko làm thế. Khi anh 18 và hãng phim muốn biết, anh lạnh lùng bảo họ hãy tạo cho anh cái quá khứ ấy đi. Quá khứ thật sự của anh đã chết và các cuộc thảo luận vể nó bị cấm. Giọng nói độc đoán của anh nhấn mạnh từng chữ "Nơi anh sinh ra không có gì đặc biệt cả".
"Nhưng anh ko phải kẻ lêu lỏng không biết cầm nĩa, em biết như thế" Cô khăng khăng " Tommy Newton đã nói dù lúc ấy anh mới 18 tuổi, anh đã rất có phong cách. Đó là tất cả những điều ông ta biết, cũng như các nữ diễn viên đóng chung với anh Glenn Close, Goldie Hawn, Lauren Hutton và Meryl Streep - họ nói anh rất tuyệt để làm việc chung nhưng đời tư của anh thì hoàn toàn bí mật. Em đã hỏi họ rồi".
Zack không dấu sự bực mình " Nếu em nghĩ rằng làm anh vui bằng óc tò mò của mình thì em lầm rồi đó".
"Em ko thể" Cô mỉm cười, đặt một nụ hôn lên xương hàm anh "Anh là người yêu trong mộng của nhiều phụ nữ, Zachary Benedict, anh là người đàn ông bí ẩn của Holywood. Có một điều chắc chắn rằng những người mà anh từng lên giường trước đây ko biết nhiều điều riêng tư về anh. Và tối nay anh đã kể em nghe một số điều như thế, nên em nghĩ rằng anh thích em nhiều hơn bọn họ. Em có cảm giác đây là giây phút yếu đuối nhỏ nhoi của anh, nên em mong sẽ biết được nhiều hơn về anh. Lòng tự tôn của người phụ nữ khiến em làm thế".
Zack cảm thấy bớt bực mình, anh nói với giọng nửa thật nửa đùa " Nếu em muốn mình được tiếp tục yêu thích hơn nhưng người khác thì hãy bớt tò mò lại và nói những chuyện dễ chịu hơn đi".
"Dễ chịu" Cô kéo người nằm lên ngực anh, nhìn anh cười chọc ghẹo, tay cô ve vãn ngực anh. Dựa vào cử chỉ của cô, Zack nghĩ cô sẽ nói điều gì đó mà anh thích. Nhưng đề tài cô chọn làm anh ngạc nhiên " Để xem, em biết anh ghét ngựa nhưng lại thích moto và xe đua. Tại sao vậy?"
"Bởi vì" anh châm chọc " chúng không tụ tập với bạn bè khi anh để chúng ở nơi nào đó, hay cố bỏ chạy khi anh quay đầu chúng lại. Chúng làm đúng những gì anh bảo".
"Zack" cô thì thầm, cúi miệng xuống người anh "Moto không phải là thứ duy nhất làm theo những gì anh muốn. Em cũng thế".
Zack biết cô có ý gì. Anh chỉ tay. Cô hạ xuống thấp hơn và cúi đầu.
5.2
Sáng hôm sau, cô nấu cho anh bữa sáng. "Em muốn đóng thêm một bộ phim nữa, để chứng minh cho thế giới thấy em biết diễn xuất" Cô nói khi đang bỏ bánh nướng vào lò.
Thư giãn và thoả mãn, Zack ngắm cô di chuyển uể oải dọc nhà bếp trong chiếc áo xếp ly hở cổ. Bỏ qua quần áo gợi cảm và trang điểm quá mức, cô rất đáng yêu trong mắt anh. Anh đã nhận ra rằng, cô thông minh, nhạy cảm, hài hước.
"Rồi sau đó?" Anh hỏi.
"Em sẽ giải nghệ. Em đã 30 rồi. Cũng như anh, em muốn có cuộc sống ý nghĩa hơn, có ai đó chia sẻ cuộc đời hơn là quá chú tâm vào sự nghiệp hay nếp nhăn trên gương mặt. Có một cuộc sống khác ngoài những điều viễn vông ta đang sống phải không anh".
Lời tuyên bố đột ngột của Rachel khiến cô trở thành làn gió mát với Zack. Hơn thế nữa, khi cô có ý định giải nghệ, trông có vẻ như Zack đã tìm được người phụ nữ quan tâm đến anh chứ ko phải những điều anh làm được cho sự nghiệp của cô ta. Anh đang suy nghĩ về điều đó thì Rachel trườn người qua bàn bếp và nói nhẹ nhàng .
"Ước mơ của em so với của anh thì như thế nào?"
Cô khiến anh mở lời với sự động viên thầm lặng và trong đùa vui. Anh im lặng nhìn cô trong một lúc và rồi ko dấu giếm nhấn mạnh tầm quan trọng trong câu hỏi tiếp theo .
"Có những đứa trẻ trong giấc mơ của em không?"
Ngọt ngào không chút ngập ngừng, cô nói.
"Con của anh ư?"
"Con anh".
"Chúng ta bắt đầu ngay chứ anh?"
Zack cười giòn tan trước câu trả lời bất ngờ của cô, cô nhảy lên đùi anh và nụ cười của anh phảng phất vẻ dịu dàng và rung động sâu trong tâm hồn, những cảm giác mà anh tưởng như đã mất khi anh 18 tuổi. Tay anh trượt nhẹ dịu dàng dưới lớp áo sơ mi của cô.
Họ kết hôn trong khu vườn biệt thự của Zack bốn tháng sau đó, hàng ngàn khách được mời, bao gồm các nghị sĩ tên tuổi. Dù không được mời, hàng chục chiếc trực thăng quần thảo trên đầu họ, tạo nên những trận cuồng phong lên bộ váy cô dâu, cánh phóng viên thì tập trung chĩa máy quay về phía buổi tiệc bên dưới. Phù rể của Zack là người hàng xóm của anh ở Carmel, nhà công nghiệp Matthew Farrell, người đã nghĩ ra cách đối phó với đám phóng viên, nhìn lên nhóm trực thăng trên đầu, anh nói "Họ nên sửa lại luật lệ đi".
Zack cười toe toét. Đây là ngày cưới của anh, và anh đang trong tâm trạng hoàn toàn vui vẻ và lạc quan, cảm thấy ấm áp với viễn cảnh những đứa trẻ ngồi trên đùi anh và cuộc sống gia đình anh chưa từng biết tới. Rachel muốn có một đám cưới linh đình, anh muốn cho cô điều đó, mặc dù anh thích đến Tahoe với một vài người bạn hơn "Tôi lúc nào cũng có thể cử vài người vào lấy súng".
"Ý hay đó, chúng ta có thể dùng ban công làm vật cản và bắn chết bọn khốn kia".
Hai người đàn ông cùng cười rồi họ im lặng nhìn nhau đồng cảm. Họ biết nhau 3 năm trước khi một nhóm fan cuồng của Zack leo rào vào nhà anh và phá vỡ hệ thống an ninh. Tối đó Zack và Matt phát hiện họ có nhiều điểm chung, như là thích uống Scotch, ưa sự thẳng thắn có phần nhẫn tâm, ghét sự giả tạo, và trên hết là triết lý về các khoản đầu tư tài chính. Kết quả là, họ ko chỉ là bạn thân, họ còn là đối tác trong nhiều phi vụ làm ăn nữa.
Khi Nightmare được phát hành, không nhận được giải Oscar hay đề cử nào, nhưng nó đã tạo ra doanh thu khổng lồ, nhận được nhiều lời khen, và trên hết là làm thăng hoa sự nghiệp chững lại của Rachel và Emily. Lòng cảm kích của Emily và cha cô bé là vô tận. Rachel, tuy nhiên, nhận ra rằng cô chưa sẵn sàng từ bỏ sự nghiệp hay có một đứa con mà Zack khao khát. Cái sự nghiệp mà cô nói rằng cô không muốn, thực chất đã ám ảnh cô đến mức gần nuốt trọn lấy cô ta. Cô không thể bỏ qua bất kì buổi tiệc hay cơ hội xuất hiện trước đám đông nào dù là có nhỏ bé đi nữa. Cô giữ các nhân viên, trợ lý của Zack bên cạnh giúp đỡ cô xây dựng hình tượng của công chúng. Cô thèm muốn điên cuồng sự nổi tiếng, cô căm ghét bất kì diễn viên nào nổi tiếng hơn mình, cô ta chỉ đóng những phim Zack đạo diễn để bảo đảm danh tiếng.
Niềm mong mỏi của Zack trong ngày cưới nhanh chóng bị dập tắt dưới sức ép của thực tế : anh đã lấy cô diễn viên thông minh đầy tham vọng, người cho rằng anh chính là chìa khoá cho sự thành công và nổi tiếng của cô ta. Zack biết điều đó, anh đổ lỗi cho mình nhiều hơn là cho Rachel. Tham vọng khiến cô lấy anh, anh thông cảm cho quan điểm của cô, mặc dù anh không thích cách cô làm, nhưng anh đã từng cố gắng để chứng minh bản thân. Mặt khác, anh có cảm giác mình đang mắc vào một đời sống vợ chồng vô nghĩa và đáng hổ thẹn, cuộc sống mà anh đã từng thơ ngây tin vào hình ảnh đôi vợ chồng dành hết thời gian của mình cho con cái và những câu chuyện bên giường ngủ. Đúng ra anh phải biết ngay từ đầu, cuộc sống gia đình hạnh phúc chỉ có trong thơ và phim ảnh thôi. Đối mặt với sự thật, cuộc sống của Zack lại trôi qua bình lặng.
Giống như các ngôi sao Holywood gặp tình trạng tương tự, cách giải quyết tốt nhất là một ít đồ uống, ít thuốc hay cái gì đó giống vậy, ly rượu mạnh một ngày hai lần. Tuy nhiên, Zack thừa hưởng gien mạnh mẽ từ người bà của mình, nên anh xem thường những giải pháp trên như những cây nạng yếu đuối. Anh giải quyết vấn đề của mình theo cách duy nhất anh biết. Mỗi sáng, anh đắm mình trong công việc, và tiếp tục cho tới khi anh đổ sập xuống giường. Cả khi li dị với Rachel, anh chợt nhận ra rằng cuộc hôn nhân của anh, dù không bình dị lắm, nhưng vẩn tốt hơn của ông bà anh, và ko tệ hơn những đám khác mà anh từng chứng kiến. Và anh đã đưa cho cô ta sự lựa chọn: Cô ta sẽ phải li dị, hoặc tự kiềm chế tham vọng của mình lại và anh sẽ làm đạo diễn thêm một phim nữa cho cô ta. Rachel nhanh nhẹn và cảm kích chấp nhận lời đề nghị sau cùng. Zack cố giữ sự nhiệt tình của mình trong công việc theo thoả thuận. Sau thành công của anh với Nightmare, Empire háo hức để anh thực hiện bất kì bộ phim nào anh muốn. Zack tìm được một kịch bản vể phim hành động kinh dị có tên Winner take all ( Người thắng có tất cả) với vai chính là anh và Rachel, Empire bỏ kinh phí. Bằng sự kết hợp giữa kiên nhẫn, phỉnh phờ, phê phán lạnh lùng và thái độ dửng dưng, anh điều khiển cả đoàn làm phim và Rachel cho đến khi họ làm đúng những gì anh yêu cầu, và anh điều chỉnh ánh sáng và máy quay để chớp cảnh phim đó.
Kết quả thật tuyệt vời. Rachel nhận đề cử cho vai diễn trong Winner Take All. Zack giành thêm một Oscar cho vai nam chính và đạo diễn với phim này. Giải thưởng muộn màng càng khẳng định thế lực ở Holywood : Zack là đạo diễn thiên tài. Anh biết cách chuyển một cảnh đấu súng căng thẳng thành dựng tóc gáy khiến khán giả rùng mình, anh có thể xen vào đó những tràng cười sảng khoái hay hâm nóng cả rạp chiếu bằng những phân đoạn yêu đương. Hơn thế nữa, anh làm tất cả điều đó theo kinh phí cho phép.
Hai giải Oscar khiến Zack hài lòng nhưng chưa thật sự mãn nguyện. Zack đã không chú ý chuyện đó. Từ lâu anh không còn mong mỏi hay tìm kiếm sự mãn nguyện nữa. Anh giữ cho mình quá bận rộn để không quan tâm tới việc đó. Giữ trạng thái yêu sự thách thức, anh đạo diễn thêm hai phim nữa trong hai năm tiếp theo: một phim phiêu lưu tình ái với Glenn Close và phim hành động trinh thám với Kim Basinger .
Anh tràn đầy hứng khởi khi bay đến Carmel cho việc làm ăn của anh với Matt Farrell. Tối đó, anh tìm cái gì đó để đọc và nhặt được cuốn tiểu thuyết của người giúp việc vô danh. Sau khi đọc xong, anh biết rằng Destiny(Định Mệnh) chính là bộ phim tiếp theo của mình.
Sáng ngày hôm sau, anh bước vào văn phòng chủ tịch hãng phim Empire và trao ông ta cuốn sách "Đây là bộ phim sắp tới của tôi đấy Irwin".
Irwin Levine liếc qua hình bìa cuốn sách và thở dài trên ghế.
"Cuốn sách này có vẻ nghiêng về bi kịch, Zack. Tôi muốn cậu làm cái gì đó nhẹ nhàng hơn".
Đột ngột, ông ta vung mình khỏi ghế, tìm ra cuốn kịch bản nằm trong học tủ, ném nó lên bàn, nhìn Zack với một nụ cười mong mỏi .
"Ai đó đã đưa tôi cái này, đã có người mua nó rồi, nhưng nếu cậu muốn làm nó, tôi tin có thể thương lượng lại, dó là một phim tình cảm. Kịch bản hay, vui nhộn. Ko ai làm thể loại này cả thập kỉ rồi, tôi nghĩ công chúng đang mong nó. Cậu rất hợp vai chính, cậu có thể vừa ngủ vừa diễn cũng được mà, hãy làm nhanh và tốn ít tiền thôi và tôi sẽ có thêm một bộ phim đình đám".
Cái kịch bản Zack đọc tối đó hoá ra chỉ là một phim tình cảm ngớ ngẩn, dễ đoán kết cục, khi mà tình yêu đích thực đã thay đổi con người của một ông trùm cay độc, và ông ta sống hạnh phúc mãi mãi với người vợ mới. Zack ghét nó, không chỉ vì vai diễn sẽ chẳng tốn chút sức nào từ anh mà bởi vì nó gợi cho anh nhớ về cái ảo tưởng về gia đình và con cái mà anh từng hy vọng lúc trẻ và thực hiện khi lớn lên.
Sáng hôm sau, anh ném tập kịch bản Pretty Woman lên bàn Levine và nói giọng khinh khỉnh .
"Tôi không phải là một diễn viên và đạo diễn đủ giỏi để biến cái này thành sự thật".
"Cậu đang trở nên vô lý đấy" Levine nói, lắc đầu buồn phiền "Tôi biết cậu từ khi còn là cậu bé, tôi xem cậu như con trai mình vậy. Tôi rất thất vọng khi cậu để mọi việc xảy ra như vậy. Rất thất vọng".
Zack đáp trả bằng cách nhướng mày lên và không nói thêm gì, Levine thích anh như thích tài khoản ngân hàng vậy, ông ta thất vọng vì anh không chịu làm bộ phim Pretty Woman. Levine đã không ra sức ép buộc. Lần cuối cùng ông làm vậy, anh đã bước ra khỏi văn phòng và làm một bộ phim với hãng Paramount, một phim khác với Universal.
"Cậu không bao giờ là một cậu thiếu niên lãng mạn cả" Thay vào đó ông nói "Cậu cứng rắn và thực tế, nhưng cậu ko phải là người hoài nghi. Từ khi lấy Rachel, cậu đã thay đổi" Rồi nhận thấy ánh mắt bực dọc của Zack, ông ta vội vã nói tiếp "Thôi, bên lề đủ rồi, quay trở lại công việc, khi nào cậu bắt đầu quay Destiny, cậu có dàn diễn viên chính chưa?"
"Tôi sẽ đóng vai người chồng, Diana Copeland vai người vợ nếu cô ta đồng ý. Rachel hợp với vai nhân tình và Emily Daniels vai đứa con".
Lông mày Levine nhướng lên "Rachel sẽ điên lên nếu cô ta đóng vai nào khác ngoài vai chính".
"Tôi sẽ nói chuyện với Rachel" Zack nói, Rachel và Levine ghét cay ghét đắng nhau dù chẳng bao giờ họ nói ra lý do. Zack nghi ngờ họ đã có chuyện tình nhiều năm về trước nhưng kết thúc rất tệ.
"Nếu cậu chưa có ai cho vai người lang bạt" Levine tiếp tục sau một lúc ngập ngừng " Cậu có thể cân nhắc Tony Austin cho vai đó".
"Không có cơ hội đâu" Zack nói vô cảm. Thói nghiện rượu và thuốc của Austin đã quá nổi danh, anh ta không đáng tin cậy. Tai nạn do ăn chơi quá liều của hắn ta khi vừa bắt đầu bộ phim gần nhất cho hãng Empire đã khiến hắn vào trung tâm phục hồi hết sáu tháng. Một diễn viên khác phải lấp chỗ trống cho hắn nữa.
"Tony muốn làm việc và chứng minh bản thân" Levine kiên nhẫn tiếp tục " Bác sĩ của anh ta đã bảo đảm với tôi anh ta đã cai được thói xấu và trở thành con người mới. Tôi nghĩ mình nên tin anh ta lần này".
Zack nhún vai "Lần này thì có gì khác?"
"Bởi vì lúc người ta đưa Tony đến Cedars-Sinai, anh ta trong tình trạng một sống hai chết. Anh ta sống sót, nhưng kinh nghiệm từ lần đó giúp anh ta trưởng thành và sẵn sàng làm việc. Tôi muốn cho anh ta một cơ hội mới, một khởi đầu mới" Giọng nói của Levine nhuốm màu đạo đức giả " Đó là một hành động tốt mà Zack, chúng ta sống trên trái đất này cùng nhau. Chúng ta phải chăm sóc lẫn nhau, coi chừng lẫn nhau. Chúng ta phải giúp Tony làm việc vì anh ta đã khánh kiệt và ".
"Và anh ta vẫn nợ ông một khoản lớn từ bộ phim lần trước phải không?"
"Đúng vậy, anh ta có thiếu hãng một khoảng do bộ phim trước" Levine miễn cưỡng thừa nhận " Anh ta đến đây yêu cầu được làm việc trả nợ cũng như chứng tỏ bản thân. Dù cậu ko quan tâm đến vấn đề tình cảm thì hãy suy nghĩ theo hướng khác, đúng là anh ta ko có quan hệ tốt trước công chúng, nhưng công chúng vẫn quan tâm anh ta. Anh ta là chàng trai xấu xa, lạc lối, đẹp mã của họ. Người đàn ông mà bật cứ phụ nữ nào cũng muốn xoa dịu".
Zack đắn đo. Nếu Austin thật sự đã trở lại, hắn ta thực sự rất thích hợp cho vai này. Ở tuổi 33, sức trẻ, vẻ ngoài đầy chất phóng đãng của hắn đủ sức thu hút phụ nữ từ 12 đến 90. Tên của Austin trên poster đủ bảo đảm doanh thu phòng vé. Cùng với Zack, có thể sẽ phá vỡ kỉ lục bán vé. Trong khi Zack đang tính một khoản kha khá cho kinh phí làm phim thì quyết định này khiến anh suy nghĩ. Mặc cho sự thật là Austin uống rượu giỏi hơn diễn xuất, anh ta vẫn rất tuyệt cho vai diễn. Bên cạnh đó, dùng Austin cho bộ phim sẽ hợp ý Empire, khi đó Zack sẽ có thêm một số quyền lợi nhất định. Về lý do đó, anh chỉ nói .
"Tôi sẽ cho anh ta đọc kịch bản trước. Tôi ko có ý định làm người trông trẻ cho kẻ nghiện đã sửa đổi đó. Tôi sẽ nhờ Dan Moyes gọi cho ông sáng mai" Anh nói thêm tên của người quản lý trước khi bỏ đi "Hai người có thể thoả thuận hợp đồng chi tiết".
"Bộ phim cần kinh phí lớn để thực hiện và sẽ có cảnh quay ở bất cứ đâu nó cần" Irwin gợi cho Zack nhớ cái giá cho anh đóng chính và đạo diễn, chưa kể đến việc anh dùng Austin trong phim. Cẩn thận giấu vẻ háo hức với dự án, ông ta đứng lên bắt tay Zack "Tôi luôn theo sát bộ phim này vì cậu quá muốn thực hiện nó. Tôi thậm chí sẽ quỳ tạ ơn nếu bộ phim thu hồi được vốn".
Zack nén nụ cười ma mãnh. Khởi đầu của một cuộc thương lượng hợp đồng bao giờ cũng là cái bắt tay.
Diana Copeland từ chối nhận vai người vợ vì kẹt hợp đồng đóng một phim khác, nên Zack trao vai này cho Rachel, vốn ở sự lựa chọn thứ 2. Vài tuần sau, kế hoạch của Diana thay đổi, nhưng lúc đó, Zack buộc phải cho Rachel đóng vai tốt hơn cho hợp tình hợp lý. Thật ngạc nhiên là Diana chấp nhận vai ít đất diễn hơn là vai người tình trước kia của anh. Emily McDaniels vui mừng nhận vai đứa con tuổi thiếu niên và Tony Austin với vai kẻ lang bạt. Những vai nhỏ khác được điền vào không chút khó khăn và Zack nhanh chóng tập hợp đội ngũ quen thuộc cho bộ phim kế tiếp.
Một tháng sau khi bấm máy Destiny, bộ phim liên tục bị hoãn vì tai nạn - cái cảnh mỗi ngày phim được đưa về phòng thu trở nên xa vời. Những kẻ ngồi lê đôi mách ở Holywood bắt đầu bàn tán về các đề cử Oscar.
Để tâm trí ra khỏi những chuyện xảy ra tối qua, Zack tự kiếm cho mình một chỗ dưới gốc cây, nơi mà anh có thể quan sát mọi việc đang diễn ra mà không bị ai nhìn thấy. Ngồi khoanh người lại, anh chống cổ tay lên gối khi thấy Rachel đi đến lều của Tony Austin. Bản tin buổi sáng đã tường thuật khá chi tiết về vụ bắt gian và cả trận đánh tiếp sau đó, các tình tiết ly kì này không còn nghi ngờ gì nữa là từ miệng những người ở cùng khách sạn đã tận mắt chứng kiến. Giờ đây cánh phóng viên đang bủa vây khu vực làm phim, đội bảo vệ Zack không lúc nào ngơi tay, miệng họ không ngừng hứa hẹn về một lời tuyên bố chính thức từ anh. Rachel và Tony đã có lời về vụ việc, nhưng Zack thậm chí không tính nói với phóng viên một chữ kia. Anh lạnh lùng bước qua cửa ngang đám phóng viên, lúc ấy đang cố hỏi anh về việc luật sư đại diện của Rachel đã nộp đơn ly dị. Điều duy nhất làm anh mất kiểm soát là hôm nay anh phải chỉ đạo thêm một cảnh quay nữa giữa Rachel và Tony trước khi bộ phim đóng máy tối nay. Đó là một cảnh đầy ướt át và bạo lực, anh không biết phải chỉ đạo thế nào trước ánh mắt của toàn bộ đoàn làm phim.
Một khi anh đã vượt qua rào cản, gạt bỏ Rachel ra khỏi cuộc đời anh thật ra rất dễ dàng, bởi vì, dù anh có thích cô ta đến thế nào đi nữa khi bọn họ lấy nhau, thì tình cảm đó đã tan biến nhanh chóng. Không có Rachel, cuộc đời anh cũng không thể trở nên trống rỗng, vô nghĩa, nông cạn hơn nó đã và đang diễn ra suốt 10 năm nay.
Cau mày suy nghĩ, Zack chợt thấy có một con côn trùng đang vất vả vượt qua bãi cỏ kế hông anh, khiến anh tự hỏi tại sao cuộc đời anh thường đi đến sự rỗng tuếch vô nghĩa, không có một cảm giác thỏa mãn nào xứng đáng. Không phải lúc nào anh cũng cảm thấy vậy. Zack nhớ lại.
Anh đến Los Angels trên chiếc xe tải của Charlie Murdock, tự kiếm sông để tồn tại bằng việc bốc vác tại hãng sản xuất phim Empire cùng sự giúp đỡ to lớn của Charlie. Vài tháng sau đó, 1 đạo diễn đang làm một bộ phim kinh phí thấp về toán khủng bố tấn công trường học cần gấp vài gương mặt cho cảnh quần chúng, và ông tuyển Zack. Cảnh của Zack chỉ đơn giản là tựa người vào bức tường gạch với cái nhìn xa cách và cứng rắn. Khoản tiền anh nhận thêm ngày hôm đó xem như trả ơn. Và rồi nhiều ngày sau, bức thư của đạo diễn được chuyển đến anh.
"Zack, chàng trai của tôi, cậu có cái gì đó mà chúng tôi đang tìm kiếm, màn ảnh yêu thích cậu, trên phim cậu trông như một James Dean thời đại mới, đầy tâm trạng, có điều khác biệt là cậu đẹp trai và cao hơn anh ta. Cậu làm bừng sáng cảnh quay chỉ bằng việc có mặt ở đó. Nếu cậu biết diễn, tôi sẽ tuyển cậu cho bộ phim viễn tây mà tôi đang thực hiện, và cậu cần từ chức ở hiệp hội đấy nhé".
Không phải cơ hội được đóng phim thu hút Zack mà chính là khoản thù lao anh được mời chào. Thế là anh bỏ việc ở SAG và bắt đầu học đóng phim.
Thật ra công việc đóng phim không thể làm khó anh. Anh đã đóng kịch hàng năm trời trước khi rời nhả bà nội, giả vờ mọi chuyện đều ổn trong khi chúng không như thế, lý do khác là anh đã tự đặt mục tiêu cho bản thân: chứng minh cho bà anh và mọi người ở Ridgemont thấy anh có thể tồn tại và làm giàu bằng chính sức mình.
Ridgemont là một thành phố nhỏ, thế nên không có nghi ngờ gì là cả thành phố đã biết việc rời nhà nhục nhã của Zack chỉ trong vài tiếng đồng hồ sau khi anh đi. Khi hai bộ phim đầu tiên của anh được công chiếu, Zack đọc tất cả thư của người hâm mộ, hy vọng có ai đó quen biết sẽ nhận ra anh. Nhưng nếu họ có nhận ra, họ cũng không viết thư cho anh.
Sau đó một thời gian, Zack điên cuồng với ý tưởng một ngày nào đó anh sẽ kiếm đủ tiền và trở vền Ridgemont, mua tập đoàn Stanhope và điều hành nó. Nhưng khi anh 25 và có đủ tiền mua công ty, anh đã trưởng thành hơn và nhận ra rằng dù có mua cả thành phố thì chẳng thay đổi được điều gì cả. Rồi anh nhận giải Oscar, lấy bằng ở USC, bằng nỗ lực phi thường, anh được gọi là "Huyền thoại về sự thành công". Anh được chọn lựa vai diễn, có tài khoản khổng lồ trong ngân hàng cùng các khoản đảm bảo vượt quá tưởng tượng .
Anh chứng minh với tất cả rằng anh đã sống sót và tạo dựng gia tài cho riêng mình. Anh không còn mục tiêu nào để phấn đấu nữa.
Trước những thành công của mình, Zack Benedict bất chợt tìm kiếm phần thưởng cho bản thân. Anh xây biệt thự, mua thuyền buồm, lái xe đua, anh gặp gỡ những phụ nữ xinh đẹp thuộc đủ lãnh vực, và anh đưa họ lên giường. Anh tận hưởng cơ thể họ, đôi khi cả công việc của họ, nhưng anh không thực sự nghiêm túc và họ cũng không mong điều đó. Zack trở thành biểu tượng tình dục, anh được săn đón chỉ với chuyện làm tình, đối với các nữa diễn viên, đó còn là những mối quan hệ và ảnh hưởng mà anh có được. Cũng như những biểu tượng tình dục hay siêu sao trước anh, Zack trở thành nạn nhân của sự thành công của chính mình: anh không thể ra khỏi thang máy hay ăn ở nhà hàng mà không bị bao vây bởi các fan, phụ nữ cố nhét chìa khoá phòng khách sạn cho anh, hay mua chuộc tiếp viên cho chúng vào túi áo anh. Vợ của các nhà sản xuất phim mời anh đến nhà dự tiệc cuối tuần rồi rời giường của chồng để sang giường anh.
Mặc dù anh thường cho mình thoải mái với các buổi tiệc tình dục như thế, một phần nào đó trong anh cảm thấy những điều đó thật nông cạn và rỗng tuếch, chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài - khiến cho Holywood giống như cái cống của con người, là nơi điều xấu xa được che đậy khỏi sự tò mò của công chúng.
Một buổi sáng anh thức dậy và không thể chịu đựng thêm nữa. Anh đã chán các cuộc tình vô nghĩa, những buổi tiệc ồn ào, những cô diễn viên tóc vàng ngốc nghếch và hoàn toàn ghê tởm cuộc sống mà mình đang trải qua.
Anh bắt đầu tìm kiếm một cái gì khác để lấp khoảng trống đó, 1 thách thức mới hay một lý do để tồn tại. Diễn xuất ko còn hấp dẫn anh nữa nên anh chuyển hướng sang làm đạo diễn. Nếu anh thất bại với vai trò đạo diễn, đó sẽ là một thất bại trước công chúng, tuy nhiên chính điều đó tạo cho anh hứng thú. Ý tưởng đạo diễn một bộ phim đã nung nấu trong anh từ lâu nay trở thành mục tiêu mới của anh, và anh quyết tâm tiến lên giành lấy nó. Chủ tịch Empire, Erwin Levine, đã cố gắng ngăn anh lại, ông ta từ nói chuyện đến năn nỉ rồi cấu xin, nhưng trên tất cả, anh biết mình sẽ làm được.
Bộ phim Levine đưa anh thực hiện là một phim kinh dị kinh phí thấp có tên Nightmare (Ác mộng) với hai vai chính, một là cô bé 9 tuổi, còn lại là một người phụ nữ. Cho vai cô bé, hãng Empire đề cử Emily McDaniels, cựu ngôi sao nhí với lúm đồng tiền trên mặt, cô đã 13 tuổi nhưng trông như đứa trẻ lên 9, hơn nữa vẫn còn hợp đồng với hãng. Sự nghiệp của Emily đang tuột dốc, và người còn lại cho vai chính kia là diễn viên tóc vàng Rachel Evans. Cô đã xuất hiện trong 2 vai nhỏ trước đây, nhưng cả hai đều không thể hiện khả năng diễn xuất gì hết.
Hãng phim của Zack đang thách thức anh, họ muốn dạy anh bài học rằng chỗ của anh là một diễn viên, không phải là đạo diễn. Bộ phim chỉ được kỳ vọng thu hồi vốn, còn nhà sản xuất thì mong rằng sẽ đặt dấu chấm hết cho tham vọng làm lãng phí tiến bạc vì muốn đứng sau máy quay của anh.
Zack biết tất cả điều đó, nhưng chúng không ngăn anh lại được. Trước khi họ bắt đầu khởi quay, Zack bỏ ra hàng tuần nghiền ngẫm các bộ phim cũ của Emily và Rachel trong nhà mình, và anh nhận ra, trong khoảng khắc ngắn ngủi, Rachel đã bộc lộ năng khiếu diễn xuất và Emily thì "đáng yêu" che lấp tuổi dậy thì của cô bé được thay thế bằng vẻ quyến rũ ngọt ngào trước máy quay một cách chân thực.
Zack thảo luận liên tục với hai nữ chính trong 8 tuần làm phim, khát khao thành công của anh lan truyền qua họ, cảm giác về thời gian và ánh sáng cũng giúp anh đôi chút, nhưng chính trực giác đã chỉ cho anh sử dụng Emily và Rachel theo đúng khả năng của họ.
Rachel điên tiết vì Zack đã bắt cô diễn đi diễn lại ko biết bao lần cho một cảnh phim, nhưng rồi sau khi anh cho cô xem lại những gì mà tuần đầu quay được. Cô nhìn anh với vẻ cảm phục tràn đầy qua đôi mắt xanh .
"Cảm ơn, Zack, đây là lần đầu trông tôi thật sự đang diễn xuất".
"Còn trông tôi có vẻ biết đạo diễn một bộ phim" Anh châm chọc, anh đã bớt căng thẳng.
Rachel ngạc nhiên " Ý anh là anh từng nghi ngờ việc đó hả, tôi cứ nghĩ anh rất chắc chắn về điều mình đang làm chứ".
"Thật sự là tôi ko có đêm nào ngon giấc kể từ lúc khởi quay" Zack tâm sự.
Đó là lần đầu tiên Zack kể cho người khác nghe về nỗi nghi ngại cho công việc anh đang làm, đó là một ngày đặc biệt. Anh vừa tìm ra bằng chứng cho việc anh có tài đạo diễn. Hơn thế nữa, tài năng đó sẽ làm sống dậy sự nghiệp của Emily McDaniels sau khi giới phê bình nhìn thấy vai diễn xuất thần của cô trong Nightmare. Zack rất thích Emily đến mức anh ước ao có đứa con của riêng mình. Quan sát vẻ yêu đời và sự thân thiết giữa Emily với cha mình, người đến phim trường chăm sóc cô bé, Zack nhận ra anh mong ước có một gia đình. Đó chính là điều còn thiếu trong cuộc sống của anh - một người vợ, những đứa con cùng cười, cùng chia sẻ thành công với anh.
Rachel và anh ăn mừng muộn vào tối đó. Cảm giác cùng chung cảnh ngộ là nghi ngờ về năng lực bản thân đã hình thành giũa họ sự riêng tư nhất định, về phần Zack, điều đó thật sự gây ngạc nhiên. Nhìn từ bờ biển Thái Bình Dương qua tấm kính trong suốt, họ nói chuyện nhiều giờ liền, nhưng ko phải về công việc. Đó là sự thay đổi đáng khích lệ của Zack, người đang thất vọng vì cuộc gặp gỡ với nữ diễn viên. Sau đó họ kết thúc trên giường, nơi họ cho phép mình trải qua một đêm làm tình đầy hứng thú và sáng tạo. Sự say mê của Rachel như để đáp lại việc anh giúp cô thể hiện trên màn ảnh. Điều đó làm anh hài lòng. Thật ra, anh chú ý mọi thứ khi họ nằm trên giường - sự hóm hỉnh, thông minh, nhạy cảm của Rachel.
Bên cạnh anh, Rachel nâng người lên bằng khuỷu tay và hỏi .
"Zack, anh có mong muốn cái gì đó trong cuộc sống không? Ý em là, thật sự mong muốn ấy".
Trong một lúc, anh nằm im, và có lẽ do anh quá mệt sau cuộc hoan lạc kéo dài hay bởi vì anh phát bệnh nếu cứ giả đó cuộc sống hiện tại chính là cái anh muốn, anh trả lời với chút châm chích.
"Một ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên".
"Sao? Ý anh là đóng vai chính trong phần tiếp theo của bộ phim Ngôi nhà trên thảo nguyên hả?"
"Không, ý anh là anh muốn sống trong ngôi nhà đó, ko nhất thiết phải trên thảo nguyên, nhưng anh đang nghĩ về trại gia súc bao quanh".
Rachel bùng nổ trong tiếng cười "Trại gia súc à, anh ghét ngựa và gia súc, ai cũng biết điều đó, Tommy Newton đã nói cho em biết" Cô nói về trợ lý đạo diễn bộ phim Nightmare " Ông ấy làm việc cùng với anh trong bộ phim viễn tây đầu tiên, phim đó Michelle Preifer đóng vai người yêu của anh" Mỉm cười, cô đưa tay chà nhẹ lên môi anh "Mà tại sao anh lại ghét ngựa và gia súc vậy?"
Zack cắn nhẹ ngón tay cô và nói "Bọn chúng ko theo đúng chỉ đạo. Trong cảnh quay đầu tiên chúng như điên lên và gần như tông vào bọn anh".
"Michelle nói anh đã cứu mạng cô ấy vào lúc đó. Anh bế cô ấy lên và đem cô đến chỗ an toàn".
Zack gật đầu nhẹ và nhún vai "Anh phải làm thế. Anh đang chạy như điên để tránh con bò đực đang đuổi theo sát nút, và cô ta đứng ngay đường chạy của anh. Anh buộc phải bế cô ta ra khỏi để thoát thân".
"Đừng khiêm tốn như thế. Cô ấy kể mình đã chạy trối chết và kêu gào sự giúp đỡ".
"Anh cũng thế" Zack châm chọc, nhẹ nhàng, anh thêm vào "Lúc đó bọn anh chỉ là những đứa trẻ, thế mà giờ cứ như đã qua hàng thế kỉ vậy".
Cô nghiêng mình nằm dài lên người anh, ngón tay cô vẽ một đường dài từ vai đến rốn anh rồi ngừng lại ở đó. " Anh đến từ đâu vậy Zack. Đừng kể với em giống như những bài báo ngớ ngẩn về việc tự sống khi còn nhỏ, cưỡi ngựa đấu bò hay gia nhập băng đua xe".
Tâm trạng thành thật của Zack ko muốn kể thêm về quá khứ. Anh chưa từng làm thế và sẽ ko làm thế. Khi anh 18 và hãng phim muốn biết, anh lạnh lùng bảo họ hãy tạo cho anh cái quá khứ ấy đi. Quá khứ thật sự của anh đã chết và các cuộc thảo luận vể nó bị cấm. Giọng nói độc đoán của anh nhấn mạnh từng chữ "Nơi anh sinh ra không có gì đặc biệt cả".
"Nhưng anh ko phải kẻ lêu lỏng không biết cầm nĩa, em biết như thế" Cô khăng khăng " Tommy Newton đã nói dù lúc ấy anh mới 18 tuổi, anh đã rất có phong cách. Đó là tất cả những điều ông ta biết, cũng như các nữ diễn viên đóng chung với anh Glenn Close, Goldie Hawn, Lauren Hutton và Meryl Streep - họ nói anh rất tuyệt để làm việc chung nhưng đời tư của anh thì hoàn toàn bí mật. Em đã hỏi họ rồi".
Zack không dấu sự bực mình " Nếu em nghĩ rằng làm anh vui bằng óc tò mò của mình thì em lầm rồi đó".
"Em ko thể" Cô mỉm cười, đặt một nụ hôn lên xương hàm anh "Anh là người yêu trong mộng của nhiều phụ nữ, Zachary Benedict, anh là người đàn ông bí ẩn của Holywood. Có một điều chắc chắn rằng những người mà anh từng lên giường trước đây ko biết nhiều điều riêng tư về anh. Và tối nay anh đã kể em nghe một số điều như thế, nên em nghĩ rằng anh thích em nhiều hơn bọn họ. Em có cảm giác đây là giây phút yếu đuối nhỏ nhoi của anh, nên em mong sẽ biết được nhiều hơn về anh. Lòng tự tôn của người phụ nữ khiến em làm thế".
Zack cảm thấy bớt bực mình, anh nói với giọng nửa thật nửa đùa " Nếu em muốn mình được tiếp tục yêu thích hơn nhưng người khác thì hãy bớt tò mò lại và nói những chuyện dễ chịu hơn đi".
"Dễ chịu" Cô kéo người nằm lên ngực anh, nhìn anh cười chọc ghẹo, tay cô ve vãn ngực anh. Dựa vào cử chỉ của cô, Zack nghĩ cô sẽ nói điều gì đó mà anh thích. Nhưng đề tài cô chọn làm anh ngạc nhiên " Để xem, em biết anh ghét ngựa nhưng lại thích moto và xe đua. Tại sao vậy?"
"Bởi vì" anh châm chọc " chúng không tụ tập với bạn bè khi anh để chúng ở nơi nào đó, hay cố bỏ chạy khi anh quay đầu chúng lại. Chúng làm đúng những gì anh bảo".
"Zack" cô thì thầm, cúi miệng xuống người anh "Moto không phải là thứ duy nhất làm theo những gì anh muốn. Em cũng thế".
Zack biết cô có ý gì. Anh chỉ tay. Cô hạ xuống thấp hơn và cúi đầu.
5.2
Sáng hôm sau, cô nấu cho anh bữa sáng. "Em muốn đóng thêm một bộ phim nữa, để chứng minh cho thế giới thấy em biết diễn xuất" Cô nói khi đang bỏ bánh nướng vào lò.
Thư giãn và thoả mãn, Zack ngắm cô di chuyển uể oải dọc nhà bếp trong chiếc áo xếp ly hở cổ. Bỏ qua quần áo gợi cảm và trang điểm quá mức, cô rất đáng yêu trong mắt anh. Anh đã nhận ra rằng, cô thông minh, nhạy cảm, hài hước.
"Rồi sau đó?" Anh hỏi.
"Em sẽ giải nghệ. Em đã 30 rồi. Cũng như anh, em muốn có cuộc sống ý nghĩa hơn, có ai đó chia sẻ cuộc đời hơn là quá chú tâm vào sự nghiệp hay nếp nhăn trên gương mặt. Có một cuộc sống khác ngoài những điều viễn vông ta đang sống phải không anh".
Lời tuyên bố đột ngột của Rachel khiến cô trở thành làn gió mát với Zack. Hơn thế nữa, khi cô có ý định giải nghệ, trông có vẻ như Zack đã tìm được người phụ nữ quan tâm đến anh chứ ko phải những điều anh làm được cho sự nghiệp của cô ta. Anh đang suy nghĩ về điều đó thì Rachel trườn người qua bàn bếp và nói nhẹ nhàng .
"Ước mơ của em so với của anh thì như thế nào?"
Cô khiến anh mở lời với sự động viên thầm lặng và trong đùa vui. Anh im lặng nhìn cô trong một lúc và rồi ko dấu giếm nhấn mạnh tầm quan trọng trong câu hỏi tiếp theo .
"Có những đứa trẻ trong giấc mơ của em không?"
Ngọt ngào không chút ngập ngừng, cô nói.
"Con của anh ư?"
"Con anh".
"Chúng ta bắt đầu ngay chứ anh?"
Zack cười giòn tan trước câu trả lời bất ngờ của cô, cô nhảy lên đùi anh và nụ cười của anh phảng phất vẻ dịu dàng và rung động sâu trong tâm hồn, những cảm giác mà anh tưởng như đã mất khi anh 18 tuổi. Tay anh trượt nhẹ dịu dàng dưới lớp áo sơ mi của cô.
Họ kết hôn trong khu vườn biệt thự của Zack bốn tháng sau đó, hàng ngàn khách được mời, bao gồm các nghị sĩ tên tuổi. Dù không được mời, hàng chục chiếc trực thăng quần thảo trên đầu họ, tạo nên những trận cuồng phong lên bộ váy cô dâu, cánh phóng viên thì tập trung chĩa máy quay về phía buổi tiệc bên dưới. Phù rể của Zack là người hàng xóm của anh ở Carmel, nhà công nghiệp Matthew Farrell, người đã nghĩ ra cách đối phó với đám phóng viên, nhìn lên nhóm trực thăng trên đầu, anh nói "Họ nên sửa lại luật lệ đi".
Zack cười toe toét. Đây là ngày cưới của anh, và anh đang trong tâm trạng hoàn toàn vui vẻ và lạc quan, cảm thấy ấm áp với viễn cảnh những đứa trẻ ngồi trên đùi anh và cuộc sống gia đình anh chưa từng biết tới. Rachel muốn có một đám cưới linh đình, anh muốn cho cô điều đó, mặc dù anh thích đến Tahoe với một vài người bạn hơn "Tôi lúc nào cũng có thể cử vài người vào lấy súng".
"Ý hay đó, chúng ta có thể dùng ban công làm vật cản và bắn chết bọn khốn kia".
Hai người đàn ông cùng cười rồi họ im lặng nhìn nhau đồng cảm. Họ biết nhau 3 năm trước khi một nhóm fan cuồng của Zack leo rào vào nhà anh và phá vỡ hệ thống an ninh. Tối đó Zack và Matt phát hiện họ có nhiều điểm chung, như là thích uống Scotch, ưa sự thẳng thắn có phần nhẫn tâm, ghét sự giả tạo, và trên hết là triết lý về các khoản đầu tư tài chính. Kết quả là, họ ko chỉ là bạn thân, họ còn là đối tác trong nhiều phi vụ làm ăn nữa.
Khi Nightmare được phát hành, không nhận được giải Oscar hay đề cử nào, nhưng nó đã tạo ra doanh thu khổng lồ, nhận được nhiều lời khen, và trên hết là làm thăng hoa sự nghiệp chững lại của Rachel và Emily. Lòng cảm kích của Emily và cha cô bé là vô tận. Rachel, tuy nhiên, nhận ra rằng cô chưa sẵn sàng từ bỏ sự nghiệp hay có một đứa con mà Zack khao khát. Cái sự nghiệp mà cô nói rằng cô không muốn, thực chất đã ám ảnh cô đến mức gần nuốt trọn lấy cô ta. Cô không thể bỏ qua bất kì buổi tiệc hay cơ hội xuất hiện trước đám đông nào dù là có nhỏ bé đi nữa. Cô giữ các nhân viên, trợ lý của Zack bên cạnh giúp đỡ cô xây dựng hình tượng của công chúng. Cô thèm muốn điên cuồng sự nổi tiếng, cô căm ghét bất kì diễn viên nào nổi tiếng hơn mình, cô ta chỉ đóng những phim Zack đạo diễn để bảo đảm danh tiếng.
Niềm mong mỏi của Zack trong ngày cưới nhanh chóng bị dập tắt dưới sức ép của thực tế : anh đã lấy cô diễn viên thông minh đầy tham vọng, người cho rằng anh chính là chìa khoá cho sự thành công và nổi tiếng của cô ta. Zack biết điều đó, anh đổ lỗi cho mình nhiều hơn là cho Rachel. Tham vọng khiến cô lấy anh, anh thông cảm cho quan điểm của cô, mặc dù anh không thích cách cô làm, nhưng anh đã từng cố gắng để chứng minh bản thân. Mặt khác, anh có cảm giác mình đang mắc vào một đời sống vợ chồng vô nghĩa và đáng hổ thẹn, cuộc sống mà anh đã từng thơ ngây tin vào hình ảnh đôi vợ chồng dành hết thời gian của mình cho con cái và những câu chuyện bên giường ngủ. Đúng ra anh phải biết ngay từ đầu, cuộc sống gia đình hạnh phúc chỉ có trong thơ và phim ảnh thôi. Đối mặt với sự thật, cuộc sống của Zack lại trôi qua bình lặng.
Giống như các ngôi sao Holywood gặp tình trạng tương tự, cách giải quyết tốt nhất là một ít đồ uống, ít thuốc hay cái gì đó giống vậy, ly rượu mạnh một ngày hai lần. Tuy nhiên, Zack thừa hưởng gien mạnh mẽ từ người bà của mình, nên anh xem thường những giải pháp trên như những cây nạng yếu đuối. Anh giải quyết vấn đề của mình theo cách duy nhất anh biết. Mỗi sáng, anh đắm mình trong công việc, và tiếp tục cho tới khi anh đổ sập xuống giường. Cả khi li dị với Rachel, anh chợt nhận ra rằng cuộc hôn nhân của anh, dù không bình dị lắm, nhưng vẩn tốt hơn của ông bà anh, và ko tệ hơn những đám khác mà anh từng chứng kiến. Và anh đã đưa cho cô ta sự lựa chọn: Cô ta sẽ phải li dị, hoặc tự kiềm chế tham vọng của mình lại và anh sẽ làm đạo diễn thêm một phim nữa cho cô ta. Rachel nhanh nhẹn và cảm kích chấp nhận lời đề nghị sau cùng. Zack cố giữ sự nhiệt tình của mình trong công việc theo thoả thuận. Sau thành công của anh với Nightmare, Empire háo hức để anh thực hiện bất kì bộ phim nào anh muốn. Zack tìm được một kịch bản vể phim hành động kinh dị có tên Winner take all ( Người thắng có tất cả) với vai chính là anh và Rachel, Empire bỏ kinh phí. Bằng sự kết hợp giữa kiên nhẫn, phỉnh phờ, phê phán lạnh lùng và thái độ dửng dưng, anh điều khiển cả đoàn làm phim và Rachel cho đến khi họ làm đúng những gì anh yêu cầu, và anh điều chỉnh ánh sáng và máy quay để chớp cảnh phim đó.
Kết quả thật tuyệt vời. Rachel nhận đề cử cho vai diễn trong Winner Take All. Zack giành thêm một Oscar cho vai nam chính và đạo diễn với phim này. Giải thưởng muộn màng càng khẳng định thế lực ở Holywood : Zack là đạo diễn thiên tài. Anh biết cách chuyển một cảnh đấu súng căng thẳng thành dựng tóc gáy khiến khán giả rùng mình, anh có thể xen vào đó những tràng cười sảng khoái hay hâm nóng cả rạp chiếu bằng những phân đoạn yêu đương. Hơn thế nữa, anh làm tất cả điều đó theo kinh phí cho phép.
Hai giải Oscar khiến Zack hài lòng nhưng chưa thật sự mãn nguyện. Zack đã không chú ý chuyện đó. Từ lâu anh không còn mong mỏi hay tìm kiếm sự mãn nguyện nữa. Anh giữ cho mình quá bận rộn để không quan tâm tới việc đó. Giữ trạng thái yêu sự thách thức, anh đạo diễn thêm hai phim nữa trong hai năm tiếp theo: một phim phiêu lưu tình ái với Glenn Close và phim hành động trinh thám với Kim Basinger .
Anh tràn đầy hứng khởi khi bay đến Carmel cho việc làm ăn của anh với Matt Farrell. Tối đó, anh tìm cái gì đó để đọc và nhặt được cuốn tiểu thuyết của người giúp việc vô danh. Sau khi đọc xong, anh biết rằng Destiny(Định Mệnh) chính là bộ phim tiếp theo của mình.
Sáng ngày hôm sau, anh bước vào văn phòng chủ tịch hãng phim Empire và trao ông ta cuốn sách "Đây là bộ phim sắp tới của tôi đấy Irwin".
Irwin Levine liếc qua hình bìa cuốn sách và thở dài trên ghế.
"Cuốn sách này có vẻ nghiêng về bi kịch, Zack. Tôi muốn cậu làm cái gì đó nhẹ nhàng hơn".
Đột ngột, ông ta vung mình khỏi ghế, tìm ra cuốn kịch bản nằm trong học tủ, ném nó lên bàn, nhìn Zack với một nụ cười mong mỏi .
"Ai đó đã đưa tôi cái này, đã có người mua nó rồi, nhưng nếu cậu muốn làm nó, tôi tin có thể thương lượng lại, dó là một phim tình cảm. Kịch bản hay, vui nhộn. Ko ai làm thể loại này cả thập kỉ rồi, tôi nghĩ công chúng đang mong nó. Cậu rất hợp vai chính, cậu có thể vừa ngủ vừa diễn cũng được mà, hãy làm nhanh và tốn ít tiền thôi và tôi sẽ có thêm một bộ phim đình đám".
Cái kịch bản Zack đọc tối đó hoá ra chỉ là một phim tình cảm ngớ ngẩn, dễ đoán kết cục, khi mà tình yêu đích thực đã thay đổi con người của một ông trùm cay độc, và ông ta sống hạnh phúc mãi mãi với người vợ mới. Zack ghét nó, không chỉ vì vai diễn sẽ chẳng tốn chút sức nào từ anh mà bởi vì nó gợi cho anh nhớ về cái ảo tưởng về gia đình và con cái mà anh từng hy vọng lúc trẻ và thực hiện khi lớn lên.
Sáng hôm sau, anh ném tập kịch bản Pretty Woman lên bàn Levine và nói giọng khinh khỉnh .
"Tôi không phải là một diễn viên và đạo diễn đủ giỏi để biến cái này thành sự thật".
"Cậu đang trở nên vô lý đấy" Levine nói, lắc đầu buồn phiền "Tôi biết cậu từ khi còn là cậu bé, tôi xem cậu như con trai mình vậy. Tôi rất thất vọng khi cậu để mọi việc xảy ra như vậy. Rất thất vọng".
Zack đáp trả bằng cách nhướng mày lên và không nói thêm gì, Levine thích anh như thích tài khoản ngân hàng vậy, ông ta thất vọng vì anh không chịu làm bộ phim Pretty Woman. Levine đã không ra sức ép buộc. Lần cuối cùng ông làm vậy, anh đã bước ra khỏi văn phòng và làm một bộ phim với hãng Paramount, một phim khác với Universal.
"Cậu không bao giờ là một cậu thiếu niên lãng mạn cả" Thay vào đó ông nói "Cậu cứng rắn và thực tế, nhưng cậu ko phải là người hoài nghi. Từ khi lấy Rachel, cậu đã thay đổi" Rồi nhận thấy ánh mắt bực dọc của Zack, ông ta vội vã nói tiếp "Thôi, bên lề đủ rồi, quay trở lại công việc, khi nào cậu bắt đầu quay Destiny, cậu có dàn diễn viên chính chưa?"
"Tôi sẽ đóng vai người chồng, Diana Copeland vai người vợ nếu cô ta đồng ý. Rachel hợp với vai nhân tình và Emily Daniels vai đứa con".
Lông mày Levine nhướng lên "Rachel sẽ điên lên nếu cô ta đóng vai nào khác ngoài vai chính".
"Tôi sẽ nói chuyện với Rachel" Zack nói, Rachel và Levine ghét cay ghét đắng nhau dù chẳng bao giờ họ nói ra lý do. Zack nghi ngờ họ đã có chuyện tình nhiều năm về trước nhưng kết thúc rất tệ.
"Nếu cậu chưa có ai cho vai người lang bạt" Levine tiếp tục sau một lúc ngập ngừng " Cậu có thể cân nhắc Tony Austin cho vai đó".
"Không có cơ hội đâu" Zack nói vô cảm. Thói nghiện rượu và thuốc của Austin đã quá nổi danh, anh ta không đáng tin cậy. Tai nạn do ăn chơi quá liều của hắn ta khi vừa bắt đầu bộ phim gần nhất cho hãng Empire đã khiến hắn vào trung tâm phục hồi hết sáu tháng. Một diễn viên khác phải lấp chỗ trống cho hắn nữa.
"Tony muốn làm việc và chứng minh bản thân" Levine kiên nhẫn tiếp tục " Bác sĩ của anh ta đã bảo đảm với tôi anh ta đã cai được thói xấu và trở thành con người mới. Tôi nghĩ mình nên tin anh ta lần này".
Zack nhún vai "Lần này thì có gì khác?"
"Bởi vì lúc người ta đưa Tony đến Cedars-Sinai, anh ta trong tình trạng một sống hai chết. Anh ta sống sót, nhưng kinh nghiệm từ lần đó giúp anh ta trưởng thành và sẵn sàng làm việc. Tôi muốn cho anh ta một cơ hội mới, một khởi đầu mới" Giọng nói của Levine nhuốm màu đạo đức giả " Đó là một hành động tốt mà Zack, chúng ta sống trên trái đất này cùng nhau. Chúng ta phải chăm sóc lẫn nhau, coi chừng lẫn nhau. Chúng ta phải giúp Tony làm việc vì anh ta đã khánh kiệt và ".
"Và anh ta vẫn nợ ông một khoản lớn từ bộ phim lần trước phải không?"
"Đúng vậy, anh ta có thiếu hãng một khoảng do bộ phim trước" Levine miễn cưỡng thừa nhận " Anh ta đến đây yêu cầu được làm việc trả nợ cũng như chứng tỏ bản thân. Dù cậu ko quan tâm đến vấn đề tình cảm thì hãy suy nghĩ theo hướng khác, đúng là anh ta ko có quan hệ tốt trước công chúng, nhưng công chúng vẫn quan tâm anh ta. Anh ta là chàng trai xấu xa, lạc lối, đẹp mã của họ. Người đàn ông mà bật cứ phụ nữ nào cũng muốn xoa dịu".
Zack đắn đo. Nếu Austin thật sự đã trở lại, hắn ta thực sự rất thích hợp cho vai này. Ở tuổi 33, sức trẻ, vẻ ngoài đầy chất phóng đãng của hắn đủ sức thu hút phụ nữ từ 12 đến 90. Tên của Austin trên poster đủ bảo đảm doanh thu phòng vé. Cùng với Zack, có thể sẽ phá vỡ kỉ lục bán vé. Trong khi Zack đang tính một khoản kha khá cho kinh phí làm phim thì quyết định này khiến anh suy nghĩ. Mặc cho sự thật là Austin uống rượu giỏi hơn diễn xuất, anh ta vẫn rất tuyệt cho vai diễn. Bên cạnh đó, dùng Austin cho bộ phim sẽ hợp ý Empire, khi đó Zack sẽ có thêm một số quyền lợi nhất định. Về lý do đó, anh chỉ nói .
"Tôi sẽ cho anh ta đọc kịch bản trước. Tôi ko có ý định làm người trông trẻ cho kẻ nghiện đã sửa đổi đó. Tôi sẽ nhờ Dan Moyes gọi cho ông sáng mai" Anh nói thêm tên của người quản lý trước khi bỏ đi "Hai người có thể thoả thuận hợp đồng chi tiết".
"Bộ phim cần kinh phí lớn để thực hiện và sẽ có cảnh quay ở bất cứ đâu nó cần" Irwin gợi cho Zack nhớ cái giá cho anh đóng chính và đạo diễn, chưa kể đến việc anh dùng Austin trong phim. Cẩn thận giấu vẻ háo hức với dự án, ông ta đứng lên bắt tay Zack "Tôi luôn theo sát bộ phim này vì cậu quá muốn thực hiện nó. Tôi thậm chí sẽ quỳ tạ ơn nếu bộ phim thu hồi được vốn".
Zack nén nụ cười ma mãnh. Khởi đầu của một cuộc thương lượng hợp đồng bao giờ cũng là cái bắt tay.
Diana Copeland từ chối nhận vai người vợ vì kẹt hợp đồng đóng một phim khác, nên Zack trao vai này cho Rachel, vốn ở sự lựa chọn thứ 2. Vài tuần sau, kế hoạch của Diana thay đổi, nhưng lúc đó, Zack buộc phải cho Rachel đóng vai tốt hơn cho hợp tình hợp lý. Thật ngạc nhiên là Diana chấp nhận vai ít đất diễn hơn là vai người tình trước kia của anh. Emily McDaniels vui mừng nhận vai đứa con tuổi thiếu niên và Tony Austin với vai kẻ lang bạt. Những vai nhỏ khác được điền vào không chút khó khăn và Zack nhanh chóng tập hợp đội ngũ quen thuộc cho bộ phim kế tiếp.
Một tháng sau khi bấm máy Destiny, bộ phim liên tục bị hoãn vì tai nạn - cái cảnh mỗi ngày phim được đưa về phòng thu trở nên xa vời. Những kẻ ngồi lê đôi mách ở Holywood bắt đầu bàn tán về các đề cử Oscar.
Tác giả :
Judith McNaught