Hỏa Vũ Chiến Thần Tần Vũ Phong
Chương 305
Chương 305
Điều này…có công bằng không?
“Ông già kia, cũng bởi vì gia thế của mẹ tôi, không hiển hách bằng người phụ nữ độc ác kia, cho nên ông vứt bỏ vợ bỏ con, không còn nhận tính nữa hả?”
Tần Vũ Phong phát ra tiếng chất vấn từ trong thâm tâm, tiếng kêu lớn, chấn động màng nhĩ.
“Phải hay không?”
Tần Thiên Vương trầm ngâm một lát, lạnh lùng mở miệng:” Người mạnh ức hiếp kẻ yếu, thắng thì là vua thua thành giặc, thế giới này vốn đã như vậy! trước đây, tao cũng yêu Uyển Nhi, nhưng tao thấy rằng ánh sáng có tình yêu, là mãi mãi không đủ!”.
“Tao là người đứng đầu Tần Phiệt, bản thân vẫn còn sứ mệnh, muốn dẫn Tần Phiệt lên đỉnh phong! Mà nhà họ Thượng Quan, căn bản không có đủ khả năng giúp đỡ được tạo, cùng Khương Phiệt liên hôn, mới là lựa chọn chính xác nhất!” .
“Sai không phải là tao, mà là do thế giới! !”
“Tôi nhổ! Thật đúng là không biết xấu hổ!” Trong lòng Tần Vũ Phong sinh ra ý phỉ nhổ.
Trong ánh nhìn của người khác, Tần Thiên Vương chính là một đời kiêu hùng bá chủ.
Thà phụ lòng người trong thiên hạ, chứ không để thiên hạ phụ mình!
Những năm gần đây, Tần Phiệt dưới sự dẫn dắt của ông ta, đúng thật là đang phát triển mạnh mẽ, đứng thứ hai trong tám dòng tộc tài phiệt lớn, thậm chí còn có hy vọng làm rung chuyển vị trí của Yến Phiệt.
Nhưng mẹ Tần Vũ Phong, Thượng Quan Uyển Nghi, lại trở thành vật hy sinh, chết không nhắm mắt!
“Được rồi, không có thời gian để nói chuyện vớ vẩn!”
Tần Thiên Vương hình như có chút thiếu kiên nhẫn, thúc giục:
”Em trai mày đang nguy cấp, cần trị tủy xương của mày, lập tức chạy về Đế Đô!”.
“Dựa vào cái gì?”
Tần Vũ Phong lại bị tức giận đến phát cười.
Mười tám năm qua, Tần Thiên Vương chưa bao giờ quan tâm đến anh, hiện tại lại nhớ tới anh, có phải là coi anh là công cụ?
Da mặt này quả thực còn dày hơn tường thành!
“Mạng của mày là do Tần Phiệt cho, là ta Tần Thiên Vương cho! Tao bảo mày đưa tủy xương, mày không thể không đưa!”
Tần Thiên Vương quát ra tiếng, thể hiện ra sự bá đạo của một người đứng đầu của Tần Phiệt.
“Ông già kia, ông có biết…đối với một người tập võ, mất đi tủy xương đồng nghĩ với việc gì không?” Tần Vũ Phong cắn răng hỏi.
“Tất nhiên!”
Tần Thiên Vương gật đầu:
“Nếu võ sĩ bình thường, rút tủy xương ra không có nghi ngờ gì, chắc chắn phải chết! Nhưng mày đã là cảnh giới Tông Sư, không đến mức mất mạng, nhiều nhất mất đi võ công, trở thành phế nhân mà thôi!”
Tần Thiên Vương nói nhẹ nhàng, dường như cái tính mạng Tần Vũ Phong là cỏ rác.
Phải biết rằng, Tần Vũ Phong chính là chiến thần Thiên Vũ, võ lực tuyệt nhất Đại Ninh!
Nếu anh biến thành phế nhân, như vậy sẽ không chỉ bị tác dòng tộc tài phiệt lớn trả thù, mà ngay cả biên giới Đại Ninh, cũng không yên bình.
Nhưng mà, Tần Thiên Vương vốn dĩ không quan tâm!
Trong mắt Tần Thiên Vương, sự tồn tại của anh chính là gai trong mắt, đâm vào thịt, thậm chí sẽ tạo thành mối đe dọa rất lớn cho Tần Phiệt
Đã như vậy, không bằng sớm một chút làm suy yếu thực lực của anh.
Dùng tu vi vô địch của anh, đổi lấy tính mạng Tân Thiên Lâm, khoản giao dịch này rất đáng giá!
Về phần sau khi rút tủy xương ra, anh chết hay còn sống, thì sẽ không liên quan đến Tần Phiệt.
“Được rồi, được rồi!”
Tần Vũ Phong cười ngược lại.” Ông già kia, ông dựa vào đâu mà cho rằng tôi sẽ mặc cho các người hả? Chỉ bằng những người này, đó là quá coi thường tôi rồi!”
Vừa dứt lời, trong cơ thể Tần Vũ Phong bộc phát ra sát khí. “Đoàng!”.
Giống như lũ lụt bùng nổ, sống vỡ đê, lan rộng theo mọi hướng, đánh vào tất cả sự bảo vệ của Tần Phiệt.
“A..”
Đám hộ vệ phát ra tiếng kêu thảm thiết, kinh hãi muốn chết, mỗi một tấc da thịt, mỗi một khối cơ bắp, mỗi một xương cốt, đều giống như đang chịu áp lực lớn, muốn bị xé rách ra.
Rất nhanh, đại quản gia cùng tất cả nộ vệ, tất cả đều nằm sấp trên mặt đất, không nhúc nhích được.
Ngay cả cây đại thụ ở phía xa, đều bị đè xuống, dường như bị đứt cả gốc cây.
Chỉ bằng khí thế, có thể đè ép chục nghìn người! “Haha…”
Đúng lúc này, Tần Thiên Vương trong màn hình điện thoại di động, đột nhiên phát ra tiếng cười lạnh.
“Mày đúng là có chút năng lực! Nhưng lá bài cuối cùng của Tần Phiệt tạo, chẳng phải là mày có thể tưởng tượng được đâu! Muốn lấy tủy xương của mày, làm sao có thể không chuẩn bị tốt chứ?”