Hoa Si Hoàng Hậu
Chương 127: Cái này gọi là sủng ái
“Tính tình sở thích thay đổi chẳng nói lên cái gì, hơ hững với ngươi cũng có thể lý giải, ngươi không biết nam nhân đều là động vật có mới nới cũ sao? Hoàng thượng có Hoàng hậu rồi, còn cần cọng rau như ngươi làm cái gì? Hoàng thượng thích Hoàng hậu, thiên vị nàng thì sao, Hoàng thượng thích thế đấy ngươi quản được chắc!” Hương Nại Nhi một tay túm lấy Bình Phi không buông, một tay chỉ chỉ Ngọc Sanh Hàn, lại chỉ chỉ Hương Diệp, hai người bị cô nàng chẳng kiêng dè gì tuyên dương một lượt, trên mặt đều là một mảnh im lặng không nói thành lời.
Hương Nại Nhi này, muốn đến đây ăn đòn đúng không. Hơn nữa, nơi này nhiều đại thần như vậy, nói chuyện không biết uyển chuyển một chút sao?
“Cái này của ngươi không gọi là lời khai, đấy là mượn cơ hội trả thù, ngươi bất mãn với Hoàng thượng, bất mãn với Hoàng hậu, lời khai như vậy chúng ta không chấp nhận.” Hương Nại Nhi hừ một tiếng, vứt tay cô ta qua một bên, Tân Yến Bình lảo đảo một bước, nhìn chằm chằm Hương Nại Nhi nói, “Sao lại không thể chấp nhận? Lời của ta tại sao không thể chấp nhận?”
“Nói ví dụ đi.” Hương Nại Nhi bước tới bên cạnh Tần Khê, kéo tay Tần Khê qua, như rất ngọt ngào, “Tần Khê với ta là quan hệ hôn phu hôn thê, trước khi hắn cưới ta, hai chúng ta như keo như sơn, ân ân ái ái, ta nói gì thì chính là như thế, ta nói trái đất hình tròn hắn nhất định sẽ nói trái đất hình tròn, ta nói mặt trời mọc từ đằng tây hắn tuyệt đối sẽ không nói là đằng đông. Cái gì gọi là sủng ái? Cái này chính là sủng ái, Tần Khê, đúng không?”
Hương Nại Nhi nói xong, nhìn Tần Khê một cái, Tần Khê nghe cô nàng ngụy biện, khóe miệng giật giật, lại nhìn đám đại thần, ai cũng bắn cho hắn một ánh mắt đồng tình là sao? Hắn đúng là vẫn cho rằng trái đất hơi dẹt thật!!
Nhưng mà, không thể phá hỏng.
Tần Khê vô cùng miễn cưỡng gật gật đầu, kéo tay Hương Nại Nhi, cố ra vẻ thân mật, “Đó là đương nhiên.”
Hương Nại Nhi hài lòng, nói với Tân Yến Bình, “Ngươi có thể coi như đây là tình trạng giữa Hoàng thượng với ngươi trước khi lập Hoàng hậu.”
Bình Phi ngây ngốc nghe lời cô nàng, ngây ngốc gật đầu, Hương Nại Nhi nói tiếp, “Nhưng là, Tần Khê cưới ta vào cửa rồi, qua một thời gian, lại nhìn trúng Thi Thi Doanh Doanh nào đó, lúc này, hắn sẽ hất ta ra, đi vui vẻ với tiểu tình nhân của hắn đúng không.” Hương Nại Nhi nói xong, thuận tay hất luôn tay của Tần Khê ra, Tần Khê nhất thời lảo đảo lùi vè phía sau mấy bước, vẻ mặt kinh ngạc, Hương Nại Nhi sao lại nói hắn như không có lương tâm vậy chứ!
“Sau này hắn nhìn thấy ta, sẽ không dịu dàng như trước nữa, ta nói trái đất hình tròn, hắn nhất định sẽ nói, trái đất rõ ràng là dẹt!”
“Đúng đúng đúng! Ta thật sự cho là như thế!” Tần Khê cuối cùng cũng có thể tìm được tiếng nói chân thật của mình, Hương Nại Nhi phất tay, “Chết qua một bên!”
“Hoàng thượng lấy Hoàng hậu xong, có phải cũng giống như cách ngươi đối xử với Hầu gia, bực mình? Cảm giác muốn ta chết qua một bên?” Bình Phi yếu ớt hỏi một tiếng, Hương Nại Nhi ngẩn người, ngay sau đó nghiêm túc nói, “Cũng có thể nói là như vậy.” Mặc dù nhân vật có hơi lộn xộn, nhưng mà cô ta hiểu được là tốt.
“Cho nên mới nói, lời chứng xen lấn yếu tốt tình cảm này, chúng ta sẽ không chấp nhận, hiểu chưa?” Hương Nại Nhi nói một câu, cuối cùng cũng quay lại quỹ đạo chính, Minh Lam nghe vậy, không nhịn được hừ một tiếng, “Đúng là luận điệu hoang đường không biết xấu hổ.”
“Hương Nại Nhi chẳng qua chỉ đang chứng mình một cách nói mà thôi.” Hương Diệp nhạt giọng nói tiếp, nhìn Minh Lam, thản nhiên nói, “Lời nói của Tân tiểu thư thuần túy là phát tiết tình cảm cá nhân, không đủ để làm bằng chứng.”
Hương Nại Nhi này, muốn đến đây ăn đòn đúng không. Hơn nữa, nơi này nhiều đại thần như vậy, nói chuyện không biết uyển chuyển một chút sao?
“Cái này của ngươi không gọi là lời khai, đấy là mượn cơ hội trả thù, ngươi bất mãn với Hoàng thượng, bất mãn với Hoàng hậu, lời khai như vậy chúng ta không chấp nhận.” Hương Nại Nhi hừ một tiếng, vứt tay cô ta qua một bên, Tân Yến Bình lảo đảo một bước, nhìn chằm chằm Hương Nại Nhi nói, “Sao lại không thể chấp nhận? Lời của ta tại sao không thể chấp nhận?”
“Nói ví dụ đi.” Hương Nại Nhi bước tới bên cạnh Tần Khê, kéo tay Tần Khê qua, như rất ngọt ngào, “Tần Khê với ta là quan hệ hôn phu hôn thê, trước khi hắn cưới ta, hai chúng ta như keo như sơn, ân ân ái ái, ta nói gì thì chính là như thế, ta nói trái đất hình tròn hắn nhất định sẽ nói trái đất hình tròn, ta nói mặt trời mọc từ đằng tây hắn tuyệt đối sẽ không nói là đằng đông. Cái gì gọi là sủng ái? Cái này chính là sủng ái, Tần Khê, đúng không?”
Hương Nại Nhi nói xong, nhìn Tần Khê một cái, Tần Khê nghe cô nàng ngụy biện, khóe miệng giật giật, lại nhìn đám đại thần, ai cũng bắn cho hắn một ánh mắt đồng tình là sao? Hắn đúng là vẫn cho rằng trái đất hơi dẹt thật!!
Nhưng mà, không thể phá hỏng.
Tần Khê vô cùng miễn cưỡng gật gật đầu, kéo tay Hương Nại Nhi, cố ra vẻ thân mật, “Đó là đương nhiên.”
Hương Nại Nhi hài lòng, nói với Tân Yến Bình, “Ngươi có thể coi như đây là tình trạng giữa Hoàng thượng với ngươi trước khi lập Hoàng hậu.”
Bình Phi ngây ngốc nghe lời cô nàng, ngây ngốc gật đầu, Hương Nại Nhi nói tiếp, “Nhưng là, Tần Khê cưới ta vào cửa rồi, qua một thời gian, lại nhìn trúng Thi Thi Doanh Doanh nào đó, lúc này, hắn sẽ hất ta ra, đi vui vẻ với tiểu tình nhân của hắn đúng không.” Hương Nại Nhi nói xong, thuận tay hất luôn tay của Tần Khê ra, Tần Khê nhất thời lảo đảo lùi vè phía sau mấy bước, vẻ mặt kinh ngạc, Hương Nại Nhi sao lại nói hắn như không có lương tâm vậy chứ!
“Sau này hắn nhìn thấy ta, sẽ không dịu dàng như trước nữa, ta nói trái đất hình tròn, hắn nhất định sẽ nói, trái đất rõ ràng là dẹt!”
“Đúng đúng đúng! Ta thật sự cho là như thế!” Tần Khê cuối cùng cũng có thể tìm được tiếng nói chân thật của mình, Hương Nại Nhi phất tay, “Chết qua một bên!”
“Hoàng thượng lấy Hoàng hậu xong, có phải cũng giống như cách ngươi đối xử với Hầu gia, bực mình? Cảm giác muốn ta chết qua một bên?” Bình Phi yếu ớt hỏi một tiếng, Hương Nại Nhi ngẩn người, ngay sau đó nghiêm túc nói, “Cũng có thể nói là như vậy.” Mặc dù nhân vật có hơi lộn xộn, nhưng mà cô ta hiểu được là tốt.
“Cho nên mới nói, lời chứng xen lấn yếu tốt tình cảm này, chúng ta sẽ không chấp nhận, hiểu chưa?” Hương Nại Nhi nói một câu, cuối cùng cũng quay lại quỹ đạo chính, Minh Lam nghe vậy, không nhịn được hừ một tiếng, “Đúng là luận điệu hoang đường không biết xấu hổ.”
“Hương Nại Nhi chẳng qua chỉ đang chứng mình một cách nói mà thôi.” Hương Diệp nhạt giọng nói tiếp, nhìn Minh Lam, thản nhiên nói, “Lời nói của Tân tiểu thư thuần túy là phát tiết tình cảm cá nhân, không đủ để làm bằng chứng.”
Tác giả :
Hồng Chu