Hoả Bạo Hủ Nữ
Chương 9
Sáng sớm, đồng hồ báo thức Hướng Chủ Ân như trước đang đánh cờ vớiChucông hoàn toàn không có ý thức phải dậy nhưng mà ở ngoài lại có người liên tục ấn chuông cửa, thậm chí phá cửa để vào.
Cuối cùng nàng bị thanh âm đánh thức, mệt mỏi mở mắt ra, trừng mắt nơi vừa xa lạ lại quen thuộc.
“Ngươi tiếp tục ngủ, ta đi nhìn xem rốt cuộc là ai ở đây đập phá.”
Bên cạnh truyền đến Tông Đình Tú sơ tỉnh giọng khàn khàn, nàng không khỏi liếc ngang tìm kiếm.“Ngươi tỉnh?”
“Như vậy ầm ỹ, đâu có thể nào ngủ được?”
“…… Vì sao trước đây ta gọi ngươi rời giường ngươi mãi không tỉnh?”
“Ngươi nói đâu?” Hắn cầm cười hôn lên của nàng môi, lập tức đứng dậy.
Nàng không dám nhìn hướng hắn, chạy nhanh đừng mở mắt,“Có thể hay không là Chris?”
“Không có khả năng, tối hôm qua ta gọi là hắn đi khách sạn, không cho phép hắn ầm ỹ ta.”
“vậy thì là ai?”
“Ta đi xem, ngươi tiếp tục ngủ.” Hắn mặc quần dài vào liền mở cửa rời đi, đến trước cửa lớn, nhìn màn hình có người ngoài ý muốn xuất hiện, lập tức mở cửa.“Phát sinh chuyện gì ?”
Ngoài cửa, Vương Vũ Hoàn cùng Trương Nhược Linh vừa thấy hắn mở cửa, vội vàng cầm lấy hắn hỏi:“Chủ Ân tối hôm qua bởi vì một ít nguyên nhân không thấy, ngươi có thể hay không nghĩ biện pháp tìm nàng?”
“Hả?” Tông Đình Tú khẽ nhếch khởi mi.
“Tông tiên sinh, thực xin lỗi! Đều là bởi vì ta, Chủ Ân mới có thể bị người khác mang đi, ta biết đều là ta sai nhưng là ta thật sự tìm không thấy người giúp ta, mời ngươi giúp ta, chạy nhanh đem Chủ Ân mang về đến……” Trương Nhược Linh sớm đã khóc đến hai mắt đều đỏ bừng, vẻ mặt kích động lại mỏi mệt.
Hắn nhìn nàng đột nhiên nghe thấy phía sau có nhân nhạ kêu,“Vương đại ca, Nhược Linh? Các ngươi như thế nào đến đây?”
“Chủ Ân?” Hai người trăm miệng một lời kinh hô.
“Phát sinh chuyện gì ?” Hướng Chủ Ân khó hiểu đi tới, khẩn trương nhìn bạn tốt khóc không ngừng.“Nhược Linh, ngươi làm sao vậy? Làm sao có thể khóc thành như vậy?”
“Chủ Ân……” Nàng đột nhiên giống cái đứa nhỏ gào khóc.
“Nhược Linh?”
“Ta nghĩ ngươi đã xảy ra chuyện, điện thoại của ngươi lại đặt ở ta nơi này, ta cả đêm đi ra ngoài tìm ngươi, thẳng đến hừng đông mới chạy nhanh tìm được lão bản đại ca của ngươi, muốn gián tiếp tìm Tông tiên sinh hỗ trợ, trả lại ngươi…… Hoàn hảo ngươi ở trong này.” Trương Nhược Linh khóc một lúc, cả người như trái bong bay bị xì hơi vô lực mà ngồi xuống.
“Thực xin lỗi, ta đã quên liên lạc cho ngươi.” Nhìn bạn tốt khóc tìm nàng, nàng rất là áy náy.
“Không quan hệ, không quan hệ…… Biết ngươi không có việc gì, ta an tâm.” Trương Nhược Linh nước mắt vẫn không ngừng rơi.
“Ta hảo lo lắng rất sợ hãi, nếu ngươi thật sự vì giúp ta mà phát sinh việc gì, ta thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ, ta nhất định hận chính mình cả đời, vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ chính mình……”
“Đứa ngốc, không nghiêm trọng như vậy huống chi ta hiện tại không phải rất tốt sao?” Nàng cười, nước mắt cố ngăn lại.
“Đáng giận, ta mặc kệ, ta không bao giờ nữa làm loại công tác này! Ta chính mình đã chết không quan trọng, làm sao có thể ngay cả ngươi đều tha xuống nước?”
“Ai nha, ta không sao, ngươi đừng khóc, lại khóc ta sẽ đi theo ngươi cùng nhau khóc.” Hướng Chủ Ân cười nước mắt lại sắp rơi xuống, chỉ có thể dùng sức nhịn xuống trấn an nàng.
“Đáng giận, ta nhất định phải đem ảnh chụp ngày hôm qua tất cả đều đăng báo, tố giác nhân vật chính của trò chơi!” Trương Nhược Linh oán hận nói.
“Khuyên ngươi không cần, tốt nhất đưa cho ta đi dù có đăng cũng không có kết quả đâu.” Tông Đình Tú ngăn cản.
“Tông tiên sinh?” Hướng Chủ Ân giương mắt, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Hắn chậc thanh, rất muốn thưởng nàng một viên bạo lật.“Còn Tông tiên sinh? Ngươi tối hôm qua ngủ ở ta nơi này, ôm ta ngủ một đêm, cho tới bây giờ ngươi còn gọi ta Tông tiên sinh là như thế nào? Ta muốn không cần gọi ngươi Hướng tiểu thư?”
“Ngươi, ngươi……” Nàng nhất thời vẻ mặt đỏ bừng.
Hơi quá đáng, làm sao có thể tại đây vào đầu đem nói như vậy ái muội, khiến cho mọi người đều biết?
“Ta nói sai lầm rồi? Tối hôm qua nếu không ta ở đấu giá hội thượng đem ngươi mua về thì có trời mới biết ngươi hiện tại sẽ như thế nào?”
Hắn bĩu môi hừ lạnh, lại nhìn hai người kia đã biến thành đầu gỗ ở phòng khách..“Sau này ta muốn ngươi ở đây, miễn cho ngươi lại chạy loạn.”
“Không cần nói !”
A a, không thấy được nàng đã muốn xấu hổ đến muốn chết sao?
Đem chuyện ở cuộc đấu giá giải thích rõ rang,Tông Đình Tú liền nhận những bức ảnh Trương Nhược Linh chụp được mang đi. Nhưng không lâu, Hướng Chủ Ân lại nhận được điện thoại của bệnh viện, biết được ngân hàng đến bệnh viện thúc giục trả tiền.
“Bọn họ làm sao có thể như vậy, thế nhưng đuổi tới tận bệnh viện……” Hướng Cường ở trong phòng bệnh có hai nam nhân xa lạ, người người đều mang theo sát khí, nhìn xem Hướng Chủ Ân cũng tức đến phát run.“Để cho ta tới.” Tông Đình Tú miễn cưỡng đem nàng bảo hộ ở sau người, từ trong người lấy ra một danh thiếp.“Ngày mai mang theo danh thiếp này đến công ty tìm ta, mặc kệ nợ nần bao nhiêu, ta sẽ cùng nhau giải quyết.”
“Đình Tú!” Nàng lập tức ở phía sau đưa hắn áo khoác. Hắn thực có lệ vỗ vỗ đầu nàng.“Namnhân bàn chuyện, ngươi ngoan một chút.”
Hướng Chủ Ân không khỏi bất mãn coi thành cái tiểu hài tử.
“Xem ra ngươi hẳn là có thể một lần thường thanh nợ nần.” Đi đầu nam nhân xem hoàn danh thiếp sau, nói như thế.
“Đương nhiên, hiện tại có thể mời các ngươi trước ly khai sao?”
Những người đó nhìn hắn một cái, lập tức thản nhiên rời đi.
“Chuyện này thật sự là không liên quan đến ngươi, không đạo lý muốn ngươi xử lý.” Đám người đi rồi, Hướng Chủ Ân mở miệng, nho nhỏ thanh kháng nghị.
“Ngươi đã quên ta tối hôm qua nói những gì?” Hắn nhăn mặt lại.
“Nhưng là……”
“Tốt lắm, trước nhìn xem phụ thân ngươi có hay không bị đả kích đi.”
“Hẳn là không có, hắn còn đang ngủ.” Hướng Chủ Ân đi đến giường bệnh nhìn lão ba nửa ngủ nửa tỉnh, nhìn hắn trên người mắc ống dẫn thở, khuôn mặ trắng bệch không có sự sống trong long nàng đau nhói.
Tông Đình Tú rũ mắt xem xét Hướng Cường như trước môi trắng bệch không khỏi hơi nhíu khởi mi.“Như thế nào lão cảm thấy của hắn khí sắc tựa hồ kém, nửa điểm khởi sắc đều không có?”
“Không biết.”
Hắn trầm ngâm, gọi bác sĩ đến, hai người liền trước tiên lui ra khỏi phòng, chờ bác sĩ kiểm tra xong vấn đề.
“Xin hỏi Hướng Cường tiên sinh trước mắt tình trạng rốt cuộc như thế nào?” Gặp bác sĩ vừa bước ra ngoài Tông Đình Tú liền hỏi
“Tình trạng của hắn không tốt lắm, nên làm phẫu thuật động mạch, tình trạng so với trước không tốt hơn.” Bác sĩ chủ trì nói.
Khóe mắt nhìn thoáng qua bạn gái khuôn mặt đã tái xanh Tông Đình Tú lại hỏi:“Tuy rằng như thế, nhưng trước mắt hẳn là không có gặp nguy hiểm đi?”
“Không thành vấn đề, hắn tuy rằng sức khoẻ không tốt nhưng là coi như ổn định, chính là phải lại cùng bác sĩ khoa tim mạch hội chẩn mới có thể tìm ra biện pháp thích hợp để phẫu thuật.”
Bác sĩ vừa đi hắn lôi kéo Hướng Chủ Ân ở ngoài phòng bệnh ngồi xuống ghế.“Chủ Ân.”
“…… Ân?” Nàng cúi nghiêm mặt, cả người lạnh cả người.
“Có ta ở đây, đừng lo lắng.”
Nàng giương mắt thê hắn, cười đến có điểm miễn cưỡng.“Ân.”
“Ta sẽ trở về Mỹ giúp phụ thân ngươi tìm bác sĩ khoa tim mạch tốt nhất đến, về phía ngân hang đã có ta chống đỡ còn tiền thì ngươi không cần phải lo lắng, hảo hảo chiếu cố phụ thân là tốt rồi.” Hắn ôm nàng, sưởi ấm cho nàng làm cho nàng biết bên cạnh còn có hắn, nàng không cần sợ hãi.
“Cám ơn ngươi…… Ta thật sự không thể tưởng tượng tình huống không có ngươi.” Nàng đem mặt đặt lên vai hắn.
“Những lời này đủ ngọt, ta thích.”
“Người ta hiện tại sẽ nói với ngươi thật sự.”
“Ta xem như là đang nói đùa sao?” Hắn bĩu môi.“Trễ một chút, ta cùng ngươi trở về, đem phòng trả lại cho người ta.”
“…… Ngươi thật muốn ta ở tại nhà ngươi?”
“Không cần nhìn chằm chằm như vậy, trời mới biết ngươi nháy mắt lại chạy đi nơi nào?” Xem nàng ngây ngốc thất thần, hắn không nhin được cúi xuống hôn đôi môi đang hé mở của nàng.“Chỉ có cho ngươi đặt ở ta bên người ta mới có thể an tâm, còn có không cho phép kháng nghị, ai nói trước ngươi gạt ta?”
Hướng Chủ Ân lại sửng sốt một hồi, nghe xong học theo ngữ khí của hắn nói “Tông tiên sinh, ngươi muốn thay ta gánh vác tất cả?”
Tông Đình Tú nhướng mày cười.“Hướng tiểu thư, nhớ kỹ ngươi hôm nay nói qua trong lời nói, lại gạt ta một lần, ta tuyệt đối sẽ trả cho ngươi gấp bội.”
“Mặc kệ có việc gì, ta nhất định sẽ tìm ngươi thương lượng.”
“Tốt lắm, như vậy là được rồi.”
Xác định tình trạng của Hướng Cường xong, Tông Đình Tú liền mang theo Hướng Chủ Ân về nhà, thu xếp lại đồ đạc của nàng
“Như thế nào chỉ có một ít đồ thế này?”
“Ta ở nhà một mình mà thôi, ba bữa đều ăn ở bên ngoài nên đương nhiên không có nhiều đồ.” Nàng cũng không quá quan trọng vấn đề, cơ bản chỉ cần một ít đồ dung thôi cho nên đồ dung của nàng bất quá chỉ có cái bàn máy tính cùng một số đồ linh tinh thôi.
Giúp nàng mang đồ về nhà mình, nhìn nàng tự nhiên bước vào phòng dành cho khách Tông Đình Tú cầm lấy tay của nàng.
“Đi đâu?”
“Khách phòng a, a đúng rồi! Ta đã quên đem chăn của ta lại đây.”
Hắn nhìn xem xét nàng, thình lình hướng cổ nàng cắn một cái làm nàng sợ tới mức lùi lại mấy bước.
“Ngươi làm gì?”
“Cắn ngươi.”
Vô nghĩa, ai mà chẳng biết!“Làm sao cắn ta?”
“Ngươi không ở trong phòng của ta tới phòng dành cho khách làm gì?”
“Không cần, Chris không phải cũng ở nơi này sao?” Nàng nếu cùng hắn ở cùng phòng, cảm giác thực không được tự nhiên.
“Ai nói ? Ngươi hôm nay có nhìn đến hắn sao?”
“…… Đúng nha, ngươi hôm nay cũng không có đi làm!”
Tông Đình Tú co rúm mí mắt.“Này không phải trọng điểm, ta tưởng là nói cho ngươi, Chris đã ở tại kí túc xá công ty cho nên ngươi căn bản không phải ở phòng dành cho khách, nơi này chỉ có chúng ta hai cái, chỉ có một giường một chăn ngươi không theo ta ngủ, muốn ngủ với ai?”
“…… Như vậy được không?” Bởi vậy, nàng tựa hồ sẽ bị Chris hiểu lầm càng sâu.
“Ai dám nói không tốt?”
“Nhưng là……”
“Nhưng là cái gì?” Hắn nguy hiểm tới gần.
Hướng Chủ Ân nói không nên lời, nếu nàng biểu đạt không đủ rõ rang làm hại hắn hiểu lầm Chris, cho nên đúng là vẫn còn nhịn không được.“Ta buổi tối có thói quen sửa bản thảo, như vậy sẽ không ầm ỹ đến ngươi sao?” Vẫn là coi đây là lấy cớ, tạm thời nghĩ biện pháp phân phòng ngủ thỏa đáng, nếu không hắn hàng đêm nhiệt tình như hỏa, nàng lại hội thẹn thùng.
“Sửa bản thảo? Ngươi viết cái gì?”
“Viết……” Muốn nói sao? Cảm giác giống như không thích hợp nói cho hắn nha.“Ai, chính là tùy tiện viết một ít này nọ mà thôi.”
Bản thảo của nàng không biết đến năm nào mới viết xong, vẫn là tạm thời đừng nói, dù sao đây chính là một giấc mộng, có thể hay không thực hiện còn cần một chút cơ hội.
Biết nàng không muốn nhiều lời, hắn cũng sẽ không lại truy vấn, tạm thời buông tha nàng, dù sao nếu ở cùng một chỗ, hắn còn nhiều mà thời gian vạch trần bí mật của nàng.
“Hảo, đồ đạc đã sắp xếp xong ngươi còn ở trong này làm gì?” Đem đồ của nàng vào phòng ngủ, hắn mở miệng.
“Bằng không a?” Nàng hôm nay nghỉ ngơi, hơn nữa trời đều tối, còn có thể làm cái gì?
“Bữa tối.”
“…… Ta nấu?”
“Bằng không a?” Hắn học khẩu khí của nàng, cười sặc sụa nhìn không được hôn nàng một chút.“ đã tối, ta đói bụng, cẩn thận ta ăn trước ngươi.”
Nhất thời, Hướng Chủ Ân mặt đỏ lên không chịu được, chạy đi bỏ chạy.
Sau khi hai người sau khi dùng bữa tối xong, Tông Đình Tú xử lý xong văn kiện đang chuẩn bị lên giường nhìn thấy bạn gái đang cúi đầu chiến đấu cùng máy tính.
Vì chất đống càng nhiều văn kiện, bàn làm việc của hắn rất dài, không nghĩ tới lúc trước chính mình chọn bàn này cũng là bây giờ có thêm người sử dụng.
Như vậy cảm giác rất không sai, chính là…… Như thế nào nàng so với CEO như hắn làm việc với tốc độ đánh bàn phím còn khẩn cấp, nhanh hơn?
Nàng hồn nhiên chìm đắm trong thế giới của mình khiến cho Tông Đình Tú hưng trí, nhịn không được đi qua nàng lại đóng cái đang gõ lại.
“Thần bí như vậy?” Hắn tức giận nói, hơi thở ấm áp bao quanh bên tai nàng.
Hướng Chủ Ân không khỏi đỏ tai. “Nào có, đây là cơ mật, giống như ngươi xử lí văn kiện ta cũng không nhìn lén ngươi.
“Ngươi căn bản xem không hiểu được.” Văn kiện của hắn đều là thâm thuý dung toàn từ tiếng Anh, nàng muốn hiểu được thì thật khó khăn.
“…… Ta cũng không muốn nhìn được không.” Nhục mạ nàng, hắn rất khoái nhạc sao?
“Ngươi rốt cuộc viết cái gì, làm sao lại thần bí như vậy?”
“một chút này nọ, liền……” Đang lúc nàng không biết giải thích như thế nào thì tiếng chuông di động vang lên, vì thế nàng không chút do dự khép laptop lại, với tay lấy điện thoại trên bàn.“Uy? Nhược Linh? Hả…… Tiền cái kia không quan hệ, chính là ngươi muốn từ chức, lão bản có hay không chuẩn ?”
Nàng vừa nói vừa đi ra ngoài, Tông Đình Tú liếc mắt nhìn bóng dáng của nàng chỉ khi khuất đi hắn quyết định đứng lên, đi ra bên ngoài nhìn nàng ngồi trên so pha trong phòng khách nói chuyện hắn liền đi đến phòng bếp rót một ly rượu vang rồi lại trở về phòng.
Động tác tự nhiên, không hề ý đồ bất lương, cảm giác chính là đến bên ngoài lấy một ly rượu uống trước khi ngủ.
Nhưng mà, khi hắn trở lại trong phòng, liền không chút do dự mở laptop của nàng lên, mở tập file muốn biết nàng rốt cuộc viết cái gì.
Không, mời ngươi đừng như vậy!
Nhưng mà, tình dục đã sôi sục hắn đã không nghe thấy sự kháng cự của người dưới thân, tách hai chân dài của hắn ra đem vật thô nóng đâm thẳng vào huyệt!
Tông Đình Tú đọc một đoạn liền hiểu ra, sau một lúc sửng sốt hắn tiếp tục đọc nhanh như gió ước chừng một tờ liền thì không có ngôn ngữ gì có thể diễn tả chính là không ngừng uống rượu.
Hắn một bên xem, một bên uống, thần sắc càng thêm nghiêm trọng, hắn phát hiện nhân vật chính cá tính rất quen thuộc rốt cuộc không nhịn được phun rượu ra –
“A, ngươi đang làm cái gì?”
Nói xong điện thoại Hướng Chủ Ân đi vào trong phòng vừa vặn thấy này một màn, chạy nhanh cứu giúp laptop của nàng.
“Trời ạ, ngươi cư nhiên nhìn lén của ta, ngươi, ngươi, ngươi……” Nàng tức đến nói không nên lời, chỉ có thể chạy nhanh lấy giấy lau trên màn hình dính rượu.
“…… Ta có thể thỉnh giáo ngươi đang viết cái quái quỉ gì không?” Tông Đình Tú thanh âm buồn hỏi.
“Cái quỷ gì này nọ? Đó là BL văn!”
“Cái gì là BL văn?”
“Chính là chuyện nam nam yêu nhau, không tri thức!” Nàng hí mắt trừng hắn.“Tông tiên sinh, ngươi rất không đạo đức, cư nhiên xâm phạm riêng tư của ta!”
“Này tính riêng tư? Vậy ngươi có hay không xin phép Vương Vũ Hoàn mà lấy hắn làm nhân vật chính?” Hắn khóe mắt co rúm, nguyên nhân vì nhân vật chính dũng cảm tính tình cùng phương thức nói chuyện, làm cho hắn rõ ràng liên tưởng đến Vương Vũ Hoàn, nhưng đáng sợ là, bên trong có thật nhiều cảnh tượng ẩm ướt (H đó), ngay cả hắn nhìn đều cảm thấy thực thẹn thùng!
“Rõ rang như thế sao?” Nàng quả thật lấy lão bản đại ca làm nhân vật chính không nghĩ tới hắn vừa nhìn đã biết, cá tính nhân vật chính biểu hiện rất rõ ràng sao?
“Ngươi thích hắn?”
“Hả?”
“Ngươi không phải thích hắn? Nếu không phải thích hắn, vì sao lấy hắn làm nhân vật chính?” Điểm này càng làm hắn nổi giận, vì sao nàng nam nhân vật chính trong long nàng không phải hắn?
“…… Ngươi sẽ không là ghen đi?” Nàng che miệng cười nhẹ.
“Không, là khó chịu! Ngươi cùng hắn giao tình tốt, có việc đều tìm hắn đầu tiên……” Nếu không phải thích hắn, sẽ là cái gì? Liền ngay cả chuyện lúc này đây, hắn đều là người biết cuối cùng hơn nữa là vô tình mà biết.
“Bởi vì hắn tựa như đại ca của ta, ngươi ghen cái gì a?” Nàng cảm thấy thoải mái, thích nhìn hắn bộ dáng đang ăn dấm chua.
“Nếu là như thế này, vì sao không lấy ta làm nhân vật chính?” Nói chung, viết truyện đều là lấy người bên cạnh làm bản gốc?
“…… Ngươi muốn làm gay?”
“Vương Vũ Hoàn là gay sao?” Hắn tức giận hỏi lại.
Hướng Chủ Ân mím môi, chung quy không đem chuyện riêng của lão bản nói ra.“Tốt lắm, ngươi nghĩ như vậy làm gay, tiếp theo sẽ cho ngươi làm nhân vật chính.” Như vậy có thể đi?
“Có thể, nhưng trăm ngàn không cần tái xuất hiện mà trên giưòng như thế.” Hắn có thể nhận cái loại trái với công thức tình ái này, nhưng không có biện pháp chịu được máu chảy đầm đìa miêu tả chân thực.
“Nhưng là kia mới là trọng điểm a, ta nghĩ xem bộ phận, đương nhiên chính là ta muốn viết trọng điểm.”
“Ngươi……” Nếu không phải quá rõ ràng cá tính của nàng, hắn thực nghĩ nọi tâm của nàng có vấn đề bằng không làm sao lại viết ra loại chuyện như thế.
“Tình yêu chẳng phân biệt được nam nữ, khi yêu nhau vốn sẽ muốn đụng chạm đối phương.” Nàng nói năng hùng hồn đầy lí lẽ.
“Vậy ngươi như thế nào không chạm vào ta?” Hắn lập tức cởi áo trên người để lộ ra bộ ngực rắn chắc mê người, dang hai tay ung dung chờ đợi.
Hướng Chủ Ân thẹn thùng nhìn thân hình của hắn, không dám nói ngẫu nhiên nàng thật sự cũng muốn sờ sờ hắn, ha ha ăn đậu hũ của hắn, nhưng nàng không có dũng khí hành động bởi vì nếu rat ay thì nhất định sẽ xảy ra việc.
“Dù sao, đây chỉ là văn phong, ngươi không hiểu.” Nàng lau mặt, bắt buộc chính mình đừng mở mắt, miễn cho không cẩn thận, chính mình liền bị ma quỷ ám ảnh ra tay.“Mặc kệ thế nào, kiên trì làm như vậy, đây là giấc mộng của ta, ngươi không thể ngăn cản.”
“Muốn hay không ta bỏ vốn làm nhà xuất bản, miễn cho giấc mộng của ngươi vĩnh viễn thực hiện không được.” Hắn mím môi.
“Cám ơn ngươi, không cần, chuyện chính mình ta có thể tự xử lý.” Nói xong, lại ngồi trở lại bàn, tiếp tục cùng laptop nhiệt tình chém giết một lúc.
Tông Đình Tú mặt không khỏi bất mãn.“Đã khuya, ngươi còn không ngủ?”
“Không cần, ta hiện tại đang có ý tưởng.”
“Tayngươi không có động.”
“Bởi vì ngươi vẫn đứng ở phía sau ta.” Làm ơn, nàng đang viết đoạn gay cấn nhưng hắn đứng ở đằng sau, nàng làm sao mà viết được?
Hắn cố ý bất động.“Nhanh chút, ta chờ ngươi cùng ngủ.”
“Ngươi đi ngủ trước đi.”
“Ta ngủ không được.”
“…… Ngươi thực chán ghét.”
“Nói lại lần nữa xem.” Hắn híp mắt, tràn ngập lực sát thương.
“…… Ta muốn ngủ.” Nàng tắt laptop, quyết định không cần cùng hắn chấp nhặt.
Ban đêm, Tông Đình Tú mừng rỡ ôm người yêu đi vào giấc ngủ, hơn nữa trước khi đi vào giấc ngủ, không quên nhìn nàng một lúc, muốn nàng thực hiện lời mình nói — tình yêu chẳng phân biệt được nam nữ, khi yêu nhau, vốn sẽ muốn đụng chạm đối phương.
Ngay khi Tông Đình Tú xử lí xong chuyện ngân hang liền song song gọi điện cho đại ca hắn ở nước Mỹ giúp hắn tìm kiếm bác sĩ khoa tim giỏi nhất, vài ngày sau phát sinh sự việc làm cho CEO lập tức triệu tập hắn đến, mở hội nghị khẩn cấp.
“Gấp cái gì các ngươi? Sáng sớm thế nào cũng phải muốn ta đến công ty báo danh!” Vừa đi đến phòng họp ở tầng cao nhất, Tông Đình Tú lập tức bất mãn trưùng mắt nhìn hai người ở trước mắt.
Hắn cùng Chủ Ân chính là tính nồng ý mật, không nghĩ phải rời giường đi.
“Chính ngươi xem chuyện này muốn xử lý như thế nào.” Tiêu Huyễn Trình quăng một tạp chí đến trước mặt hắn.
Hắn miễn cưỡng ngồi xuống, cầm lấy tạp chí, bìa báo có ảnh chụp của hắn, dòng tip thật kích thích, nói hắn cùng ngân hang phát sinh việc hơn nữa hắn cùng xây dựng Siêu Quần có liên quan
Hắn hưng trí lật xem một hồi mới đưa cho thư ký.“Loại này các ngươi cũng tin?” Khó trách hắn vừa rồi khi vào công ty, dưới lầu có nhiều phóng viên hại hắn tưởng có vấn đề gì dự liệu chính mình có chuyện .
“Là không tin, nhưng đối công ty đã ảnh hưởng, sang sớm hôm nay cổ phiếu liền giảm ba điểm.”
Khai hoang giả tập đoàn CEO tài chính Hoa Diêu tinh tường phân tích bài viết này làm ảnh hưởng đến tình hình công ty.
“Phải không?” Tông Đình Tú nhàm chán ngáp một cái.“Tương lai đâu?”
“Hấp dẫn truyền thông liền tạo thành hai vấn đề, một cái là cố phiếu, thứ hai là khiến cho chính phủ chú ý đồng nghĩa kết án tử hình với xây dựng Siêu Quần, sau này muốn thương lượng sẽ gặp không ít trở ngại tiến đến hội tạo thành hai vấn đề, một cái là cổ phiếu muốn tiếp tục trọng tỏa, thứ hai sẽ khiến cho chính phủ chú ý lúc này đây cũng cấu siêu quần án tử, sau này muốn đẩy, nếu trong vòng ba ngày không giải quyết ổn thoả…..Ngươi khả năng phải đi gặp tổng tài để xin phép” Hoa diệu nói.
“Thật sự là phiền toái.” Hắn cũng có quan hệ với siêu quần tuy rằng cùng ngân hàng không quan hệ, nhưng là xác thực không phải dùng chính quy thực hiện, nếu khiến cho chú ý, quả thật là rất phiền toái, nếu có người đem bán tin tức này đi chính là phiền toái.
“Quả thật là tương đối phiền toái.” Tiêu Huyễn Trình xoa xoa cằm, vẻ mặt như là đang xem kịch vui.
“Ta rất muốn biết ngươi tính xử lý như thế nào.” Liền ngay cả Hoa Diệu cũng mỏi mắt mong chờ.
“Làm chi? Các ngươi cũng không thay ta nghĩ biện pháp?”
“Ai gây chuyện thì tự mình xử lý, là ai nói ?” Hoa Diệu cười đến không có hảo ý.
“Cái mũi nhỏ đôi mắt nhỏ nam nhân, cẩn thận nữ nhân của ngươi chịu không nổi ngươi.” Tông Đình Tú hừ lạnh, căn bản không thèm để ý chính mình phải tự mình thu thập cục diện rối rắm.
“Cẩn thận chuyện này xử lý không tốt, nữ nhân của ngươi sẽ rời ngươi đi.” Tiêu huyễn trình vui vẻ bỏ đá xuống giếng.
“Như thế nào ta cảm thấy chính mình lâm vào loạn trong giặc ngoài?” Hắn bên ngoài bị mười mặt mai phục, ở bên trong còn lại là bốn bề thọ địch, chờ xướng suy hắn.
“Vậy đại biểu ngươi có công bằng.”
“Không đúng, này chẳng qua đây là ai làm tự chịu thôi.” Hoa Diệu cười lớn.
Tông Đình Tú không sao cả nhún vai, lựa chọn buông tha để đỡ tổn hại đến hắn, quay lại phía sau hỏi thư ký.“Chris, ngươi cho rằng ta tìn phóng viên tạp chí, học bọn họ phản pháo,hiệu quả sẽ có thật tốt?”
Hắn suy nghĩ.“Chỉ sợ sẽ phản hiệu quả, hơn nữa nói không chừng đầu mối đến cuối cùng còn có thể theo tra được Hướng tiểu thư bên kia đi, như vậy trạng huống càng tệ hơn, dù sao Hướng tiểu thư tựa hồ tương đương tự ti.”
“Nha, ngươi làm sao mà biết?” Tông Đình Tú chuyển quá làm công y, thẳng thê hắn.
“Bởi vì ta từng thử quá Hướng tiểu thư, ám chỉ nàng cũng không thích hợp CEO, nàng cũng không có phản bác ta.” Hắn không e dè nói ra chính mình làm.
“Ngươi nhiều lắm sự.”
“Thật có lỗi.”
“Quên đi.” Tông Đình Tú lại nhìn về phía hai cái người không chút ý muốn tương trợ, luôn chờ xem kịch vui, cười đến nắm chắc thắng lợi.“Chris, cuốn phim Trương Nhược Linh quay vẫn còn phải không?”
“Còn.”
“Ngươi tưởng, nếu ta lấy cuộn phim kia uy hiếp Thái tổng tài, hắn có thể giúp ta đem chuyện này giải quyết ra sao?”
Chris suy nghĩ hạ.“Y CEO thủ đoạn, nếu không có thể tiêu trừ sở hữu phản đối tin tức, còn có thể được đến không ít ưu việt.”
“Có nghe thấy không?” Hắn cười thê hai gã tổn hại hữu.“Muốn nhìn ta chê cười, hiểu được chờ.”
Hắn làm việc đều có phương án suy tính, luôn có thói quen thu thập tư liệu có lợi bên người để phòng có khi cần, hắn hiện tại phải tìm người giải quyết chuyện cho hắn rồi!
Thái tổng tài sẽ không hy vọng chuyện đấu giá bị truyền thông phát hiện, mà y hắn ở thương trường cũng có giá trị cùng giới hắc đạo có giao tình mà thay hắn bịt miệng giới truyền thông, có thể thuân tiện đem chuyện xây dựng Siêu Quần cùng ngân hang bãi binh.
Đương nhiên,hắn sẽ vừa dung roi vừa dung kẹo ngọt, sẽ không quên cho Thái tổng tài chút ngọt để làm sâu sắc thêm khả năng hợp tác sau này.
Sự tình, liền đơn giản như vậy, muốn chê cười hắn? mơ tưởng đi!
Hắn hiện tại chỉ còn chuẩn bị trở về Mỹ tìm bác sĩ giải quyết chuyện nhỏ cuối cùng.
Cuối cùng nàng bị thanh âm đánh thức, mệt mỏi mở mắt ra, trừng mắt nơi vừa xa lạ lại quen thuộc.
“Ngươi tiếp tục ngủ, ta đi nhìn xem rốt cuộc là ai ở đây đập phá.”
Bên cạnh truyền đến Tông Đình Tú sơ tỉnh giọng khàn khàn, nàng không khỏi liếc ngang tìm kiếm.“Ngươi tỉnh?”
“Như vậy ầm ỹ, đâu có thể nào ngủ được?”
“…… Vì sao trước đây ta gọi ngươi rời giường ngươi mãi không tỉnh?”
“Ngươi nói đâu?” Hắn cầm cười hôn lên của nàng môi, lập tức đứng dậy.
Nàng không dám nhìn hướng hắn, chạy nhanh đừng mở mắt,“Có thể hay không là Chris?”
“Không có khả năng, tối hôm qua ta gọi là hắn đi khách sạn, không cho phép hắn ầm ỹ ta.”
“vậy thì là ai?”
“Ta đi xem, ngươi tiếp tục ngủ.” Hắn mặc quần dài vào liền mở cửa rời đi, đến trước cửa lớn, nhìn màn hình có người ngoài ý muốn xuất hiện, lập tức mở cửa.“Phát sinh chuyện gì ?”
Ngoài cửa, Vương Vũ Hoàn cùng Trương Nhược Linh vừa thấy hắn mở cửa, vội vàng cầm lấy hắn hỏi:“Chủ Ân tối hôm qua bởi vì một ít nguyên nhân không thấy, ngươi có thể hay không nghĩ biện pháp tìm nàng?”
“Hả?” Tông Đình Tú khẽ nhếch khởi mi.
“Tông tiên sinh, thực xin lỗi! Đều là bởi vì ta, Chủ Ân mới có thể bị người khác mang đi, ta biết đều là ta sai nhưng là ta thật sự tìm không thấy người giúp ta, mời ngươi giúp ta, chạy nhanh đem Chủ Ân mang về đến……” Trương Nhược Linh sớm đã khóc đến hai mắt đều đỏ bừng, vẻ mặt kích động lại mỏi mệt.
Hắn nhìn nàng đột nhiên nghe thấy phía sau có nhân nhạ kêu,“Vương đại ca, Nhược Linh? Các ngươi như thế nào đến đây?”
“Chủ Ân?” Hai người trăm miệng một lời kinh hô.
“Phát sinh chuyện gì ?” Hướng Chủ Ân khó hiểu đi tới, khẩn trương nhìn bạn tốt khóc không ngừng.“Nhược Linh, ngươi làm sao vậy? Làm sao có thể khóc thành như vậy?”
“Chủ Ân……” Nàng đột nhiên giống cái đứa nhỏ gào khóc.
“Nhược Linh?”
“Ta nghĩ ngươi đã xảy ra chuyện, điện thoại của ngươi lại đặt ở ta nơi này, ta cả đêm đi ra ngoài tìm ngươi, thẳng đến hừng đông mới chạy nhanh tìm được lão bản đại ca của ngươi, muốn gián tiếp tìm Tông tiên sinh hỗ trợ, trả lại ngươi…… Hoàn hảo ngươi ở trong này.” Trương Nhược Linh khóc một lúc, cả người như trái bong bay bị xì hơi vô lực mà ngồi xuống.
“Thực xin lỗi, ta đã quên liên lạc cho ngươi.” Nhìn bạn tốt khóc tìm nàng, nàng rất là áy náy.
“Không quan hệ, không quan hệ…… Biết ngươi không có việc gì, ta an tâm.” Trương Nhược Linh nước mắt vẫn không ngừng rơi.
“Ta hảo lo lắng rất sợ hãi, nếu ngươi thật sự vì giúp ta mà phát sinh việc gì, ta thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ, ta nhất định hận chính mình cả đời, vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ chính mình……”
“Đứa ngốc, không nghiêm trọng như vậy huống chi ta hiện tại không phải rất tốt sao?” Nàng cười, nước mắt cố ngăn lại.
“Đáng giận, ta mặc kệ, ta không bao giờ nữa làm loại công tác này! Ta chính mình đã chết không quan trọng, làm sao có thể ngay cả ngươi đều tha xuống nước?”
“Ai nha, ta không sao, ngươi đừng khóc, lại khóc ta sẽ đi theo ngươi cùng nhau khóc.” Hướng Chủ Ân cười nước mắt lại sắp rơi xuống, chỉ có thể dùng sức nhịn xuống trấn an nàng.
“Đáng giận, ta nhất định phải đem ảnh chụp ngày hôm qua tất cả đều đăng báo, tố giác nhân vật chính của trò chơi!” Trương Nhược Linh oán hận nói.
“Khuyên ngươi không cần, tốt nhất đưa cho ta đi dù có đăng cũng không có kết quả đâu.” Tông Đình Tú ngăn cản.
“Tông tiên sinh?” Hướng Chủ Ân giương mắt, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Hắn chậc thanh, rất muốn thưởng nàng một viên bạo lật.“Còn Tông tiên sinh? Ngươi tối hôm qua ngủ ở ta nơi này, ôm ta ngủ một đêm, cho tới bây giờ ngươi còn gọi ta Tông tiên sinh là như thế nào? Ta muốn không cần gọi ngươi Hướng tiểu thư?”
“Ngươi, ngươi……” Nàng nhất thời vẻ mặt đỏ bừng.
Hơi quá đáng, làm sao có thể tại đây vào đầu đem nói như vậy ái muội, khiến cho mọi người đều biết?
“Ta nói sai lầm rồi? Tối hôm qua nếu không ta ở đấu giá hội thượng đem ngươi mua về thì có trời mới biết ngươi hiện tại sẽ như thế nào?”
Hắn bĩu môi hừ lạnh, lại nhìn hai người kia đã biến thành đầu gỗ ở phòng khách..“Sau này ta muốn ngươi ở đây, miễn cho ngươi lại chạy loạn.”
“Không cần nói !”
A a, không thấy được nàng đã muốn xấu hổ đến muốn chết sao?
Đem chuyện ở cuộc đấu giá giải thích rõ rang,Tông Đình Tú liền nhận những bức ảnh Trương Nhược Linh chụp được mang đi. Nhưng không lâu, Hướng Chủ Ân lại nhận được điện thoại của bệnh viện, biết được ngân hàng đến bệnh viện thúc giục trả tiền.
“Bọn họ làm sao có thể như vậy, thế nhưng đuổi tới tận bệnh viện……” Hướng Cường ở trong phòng bệnh có hai nam nhân xa lạ, người người đều mang theo sát khí, nhìn xem Hướng Chủ Ân cũng tức đến phát run.“Để cho ta tới.” Tông Đình Tú miễn cưỡng đem nàng bảo hộ ở sau người, từ trong người lấy ra một danh thiếp.“Ngày mai mang theo danh thiếp này đến công ty tìm ta, mặc kệ nợ nần bao nhiêu, ta sẽ cùng nhau giải quyết.”
“Đình Tú!” Nàng lập tức ở phía sau đưa hắn áo khoác. Hắn thực có lệ vỗ vỗ đầu nàng.“Namnhân bàn chuyện, ngươi ngoan một chút.”
Hướng Chủ Ân không khỏi bất mãn coi thành cái tiểu hài tử.
“Xem ra ngươi hẳn là có thể một lần thường thanh nợ nần.” Đi đầu nam nhân xem hoàn danh thiếp sau, nói như thế.
“Đương nhiên, hiện tại có thể mời các ngươi trước ly khai sao?”
Những người đó nhìn hắn một cái, lập tức thản nhiên rời đi.
“Chuyện này thật sự là không liên quan đến ngươi, không đạo lý muốn ngươi xử lý.” Đám người đi rồi, Hướng Chủ Ân mở miệng, nho nhỏ thanh kháng nghị.
“Ngươi đã quên ta tối hôm qua nói những gì?” Hắn nhăn mặt lại.
“Nhưng là……”
“Tốt lắm, trước nhìn xem phụ thân ngươi có hay không bị đả kích đi.”
“Hẳn là không có, hắn còn đang ngủ.” Hướng Chủ Ân đi đến giường bệnh nhìn lão ba nửa ngủ nửa tỉnh, nhìn hắn trên người mắc ống dẫn thở, khuôn mặ trắng bệch không có sự sống trong long nàng đau nhói.
Tông Đình Tú rũ mắt xem xét Hướng Cường như trước môi trắng bệch không khỏi hơi nhíu khởi mi.“Như thế nào lão cảm thấy của hắn khí sắc tựa hồ kém, nửa điểm khởi sắc đều không có?”
“Không biết.”
Hắn trầm ngâm, gọi bác sĩ đến, hai người liền trước tiên lui ra khỏi phòng, chờ bác sĩ kiểm tra xong vấn đề.
“Xin hỏi Hướng Cường tiên sinh trước mắt tình trạng rốt cuộc như thế nào?” Gặp bác sĩ vừa bước ra ngoài Tông Đình Tú liền hỏi
“Tình trạng của hắn không tốt lắm, nên làm phẫu thuật động mạch, tình trạng so với trước không tốt hơn.” Bác sĩ chủ trì nói.
Khóe mắt nhìn thoáng qua bạn gái khuôn mặt đã tái xanh Tông Đình Tú lại hỏi:“Tuy rằng như thế, nhưng trước mắt hẳn là không có gặp nguy hiểm đi?”
“Không thành vấn đề, hắn tuy rằng sức khoẻ không tốt nhưng là coi như ổn định, chính là phải lại cùng bác sĩ khoa tim mạch hội chẩn mới có thể tìm ra biện pháp thích hợp để phẫu thuật.”
Bác sĩ vừa đi hắn lôi kéo Hướng Chủ Ân ở ngoài phòng bệnh ngồi xuống ghế.“Chủ Ân.”
“…… Ân?” Nàng cúi nghiêm mặt, cả người lạnh cả người.
“Có ta ở đây, đừng lo lắng.”
Nàng giương mắt thê hắn, cười đến có điểm miễn cưỡng.“Ân.”
“Ta sẽ trở về Mỹ giúp phụ thân ngươi tìm bác sĩ khoa tim mạch tốt nhất đến, về phía ngân hang đã có ta chống đỡ còn tiền thì ngươi không cần phải lo lắng, hảo hảo chiếu cố phụ thân là tốt rồi.” Hắn ôm nàng, sưởi ấm cho nàng làm cho nàng biết bên cạnh còn có hắn, nàng không cần sợ hãi.
“Cám ơn ngươi…… Ta thật sự không thể tưởng tượng tình huống không có ngươi.” Nàng đem mặt đặt lên vai hắn.
“Những lời này đủ ngọt, ta thích.”
“Người ta hiện tại sẽ nói với ngươi thật sự.”
“Ta xem như là đang nói đùa sao?” Hắn bĩu môi.“Trễ một chút, ta cùng ngươi trở về, đem phòng trả lại cho người ta.”
“…… Ngươi thật muốn ta ở tại nhà ngươi?”
“Không cần nhìn chằm chằm như vậy, trời mới biết ngươi nháy mắt lại chạy đi nơi nào?” Xem nàng ngây ngốc thất thần, hắn không nhin được cúi xuống hôn đôi môi đang hé mở của nàng.“Chỉ có cho ngươi đặt ở ta bên người ta mới có thể an tâm, còn có không cho phép kháng nghị, ai nói trước ngươi gạt ta?”
Hướng Chủ Ân lại sửng sốt một hồi, nghe xong học theo ngữ khí của hắn nói “Tông tiên sinh, ngươi muốn thay ta gánh vác tất cả?”
Tông Đình Tú nhướng mày cười.“Hướng tiểu thư, nhớ kỹ ngươi hôm nay nói qua trong lời nói, lại gạt ta một lần, ta tuyệt đối sẽ trả cho ngươi gấp bội.”
“Mặc kệ có việc gì, ta nhất định sẽ tìm ngươi thương lượng.”
“Tốt lắm, như vậy là được rồi.”
Xác định tình trạng của Hướng Cường xong, Tông Đình Tú liền mang theo Hướng Chủ Ân về nhà, thu xếp lại đồ đạc của nàng
“Như thế nào chỉ có một ít đồ thế này?”
“Ta ở nhà một mình mà thôi, ba bữa đều ăn ở bên ngoài nên đương nhiên không có nhiều đồ.” Nàng cũng không quá quan trọng vấn đề, cơ bản chỉ cần một ít đồ dung thôi cho nên đồ dung của nàng bất quá chỉ có cái bàn máy tính cùng một số đồ linh tinh thôi.
Giúp nàng mang đồ về nhà mình, nhìn nàng tự nhiên bước vào phòng dành cho khách Tông Đình Tú cầm lấy tay của nàng.
“Đi đâu?”
“Khách phòng a, a đúng rồi! Ta đã quên đem chăn của ta lại đây.”
Hắn nhìn xem xét nàng, thình lình hướng cổ nàng cắn một cái làm nàng sợ tới mức lùi lại mấy bước.
“Ngươi làm gì?”
“Cắn ngươi.”
Vô nghĩa, ai mà chẳng biết!“Làm sao cắn ta?”
“Ngươi không ở trong phòng của ta tới phòng dành cho khách làm gì?”
“Không cần, Chris không phải cũng ở nơi này sao?” Nàng nếu cùng hắn ở cùng phòng, cảm giác thực không được tự nhiên.
“Ai nói ? Ngươi hôm nay có nhìn đến hắn sao?”
“…… Đúng nha, ngươi hôm nay cũng không có đi làm!”
Tông Đình Tú co rúm mí mắt.“Này không phải trọng điểm, ta tưởng là nói cho ngươi, Chris đã ở tại kí túc xá công ty cho nên ngươi căn bản không phải ở phòng dành cho khách, nơi này chỉ có chúng ta hai cái, chỉ có một giường một chăn ngươi không theo ta ngủ, muốn ngủ với ai?”
“…… Như vậy được không?” Bởi vậy, nàng tựa hồ sẽ bị Chris hiểu lầm càng sâu.
“Ai dám nói không tốt?”
“Nhưng là……”
“Nhưng là cái gì?” Hắn nguy hiểm tới gần.
Hướng Chủ Ân nói không nên lời, nếu nàng biểu đạt không đủ rõ rang làm hại hắn hiểu lầm Chris, cho nên đúng là vẫn còn nhịn không được.“Ta buổi tối có thói quen sửa bản thảo, như vậy sẽ không ầm ỹ đến ngươi sao?” Vẫn là coi đây là lấy cớ, tạm thời nghĩ biện pháp phân phòng ngủ thỏa đáng, nếu không hắn hàng đêm nhiệt tình như hỏa, nàng lại hội thẹn thùng.
“Sửa bản thảo? Ngươi viết cái gì?”
“Viết……” Muốn nói sao? Cảm giác giống như không thích hợp nói cho hắn nha.“Ai, chính là tùy tiện viết một ít này nọ mà thôi.”
Bản thảo của nàng không biết đến năm nào mới viết xong, vẫn là tạm thời đừng nói, dù sao đây chính là một giấc mộng, có thể hay không thực hiện còn cần một chút cơ hội.
Biết nàng không muốn nhiều lời, hắn cũng sẽ không lại truy vấn, tạm thời buông tha nàng, dù sao nếu ở cùng một chỗ, hắn còn nhiều mà thời gian vạch trần bí mật của nàng.
“Hảo, đồ đạc đã sắp xếp xong ngươi còn ở trong này làm gì?” Đem đồ của nàng vào phòng ngủ, hắn mở miệng.
“Bằng không a?” Nàng hôm nay nghỉ ngơi, hơn nữa trời đều tối, còn có thể làm cái gì?
“Bữa tối.”
“…… Ta nấu?”
“Bằng không a?” Hắn học khẩu khí của nàng, cười sặc sụa nhìn không được hôn nàng một chút.“ đã tối, ta đói bụng, cẩn thận ta ăn trước ngươi.”
Nhất thời, Hướng Chủ Ân mặt đỏ lên không chịu được, chạy đi bỏ chạy.
Sau khi hai người sau khi dùng bữa tối xong, Tông Đình Tú xử lý xong văn kiện đang chuẩn bị lên giường nhìn thấy bạn gái đang cúi đầu chiến đấu cùng máy tính.
Vì chất đống càng nhiều văn kiện, bàn làm việc của hắn rất dài, không nghĩ tới lúc trước chính mình chọn bàn này cũng là bây giờ có thêm người sử dụng.
Như vậy cảm giác rất không sai, chính là…… Như thế nào nàng so với CEO như hắn làm việc với tốc độ đánh bàn phím còn khẩn cấp, nhanh hơn?
Nàng hồn nhiên chìm đắm trong thế giới của mình khiến cho Tông Đình Tú hưng trí, nhịn không được đi qua nàng lại đóng cái đang gõ lại.
“Thần bí như vậy?” Hắn tức giận nói, hơi thở ấm áp bao quanh bên tai nàng.
Hướng Chủ Ân không khỏi đỏ tai. “Nào có, đây là cơ mật, giống như ngươi xử lí văn kiện ta cũng không nhìn lén ngươi.
“Ngươi căn bản xem không hiểu được.” Văn kiện của hắn đều là thâm thuý dung toàn từ tiếng Anh, nàng muốn hiểu được thì thật khó khăn.
“…… Ta cũng không muốn nhìn được không.” Nhục mạ nàng, hắn rất khoái nhạc sao?
“Ngươi rốt cuộc viết cái gì, làm sao lại thần bí như vậy?”
“một chút này nọ, liền……” Đang lúc nàng không biết giải thích như thế nào thì tiếng chuông di động vang lên, vì thế nàng không chút do dự khép laptop lại, với tay lấy điện thoại trên bàn.“Uy? Nhược Linh? Hả…… Tiền cái kia không quan hệ, chính là ngươi muốn từ chức, lão bản có hay không chuẩn ?”
Nàng vừa nói vừa đi ra ngoài, Tông Đình Tú liếc mắt nhìn bóng dáng của nàng chỉ khi khuất đi hắn quyết định đứng lên, đi ra bên ngoài nhìn nàng ngồi trên so pha trong phòng khách nói chuyện hắn liền đi đến phòng bếp rót một ly rượu vang rồi lại trở về phòng.
Động tác tự nhiên, không hề ý đồ bất lương, cảm giác chính là đến bên ngoài lấy một ly rượu uống trước khi ngủ.
Nhưng mà, khi hắn trở lại trong phòng, liền không chút do dự mở laptop của nàng lên, mở tập file muốn biết nàng rốt cuộc viết cái gì.
Không, mời ngươi đừng như vậy!
Nhưng mà, tình dục đã sôi sục hắn đã không nghe thấy sự kháng cự của người dưới thân, tách hai chân dài của hắn ra đem vật thô nóng đâm thẳng vào huyệt!
Tông Đình Tú đọc một đoạn liền hiểu ra, sau một lúc sửng sốt hắn tiếp tục đọc nhanh như gió ước chừng một tờ liền thì không có ngôn ngữ gì có thể diễn tả chính là không ngừng uống rượu.
Hắn một bên xem, một bên uống, thần sắc càng thêm nghiêm trọng, hắn phát hiện nhân vật chính cá tính rất quen thuộc rốt cuộc không nhịn được phun rượu ra –
“A, ngươi đang làm cái gì?”
Nói xong điện thoại Hướng Chủ Ân đi vào trong phòng vừa vặn thấy này một màn, chạy nhanh cứu giúp laptop của nàng.
“Trời ạ, ngươi cư nhiên nhìn lén của ta, ngươi, ngươi, ngươi……” Nàng tức đến nói không nên lời, chỉ có thể chạy nhanh lấy giấy lau trên màn hình dính rượu.
“…… Ta có thể thỉnh giáo ngươi đang viết cái quái quỉ gì không?” Tông Đình Tú thanh âm buồn hỏi.
“Cái quỷ gì này nọ? Đó là BL văn!”
“Cái gì là BL văn?”
“Chính là chuyện nam nam yêu nhau, không tri thức!” Nàng hí mắt trừng hắn.“Tông tiên sinh, ngươi rất không đạo đức, cư nhiên xâm phạm riêng tư của ta!”
“Này tính riêng tư? Vậy ngươi có hay không xin phép Vương Vũ Hoàn mà lấy hắn làm nhân vật chính?” Hắn khóe mắt co rúm, nguyên nhân vì nhân vật chính dũng cảm tính tình cùng phương thức nói chuyện, làm cho hắn rõ ràng liên tưởng đến Vương Vũ Hoàn, nhưng đáng sợ là, bên trong có thật nhiều cảnh tượng ẩm ướt (H đó), ngay cả hắn nhìn đều cảm thấy thực thẹn thùng!
“Rõ rang như thế sao?” Nàng quả thật lấy lão bản đại ca làm nhân vật chính không nghĩ tới hắn vừa nhìn đã biết, cá tính nhân vật chính biểu hiện rất rõ ràng sao?
“Ngươi thích hắn?”
“Hả?”
“Ngươi không phải thích hắn? Nếu không phải thích hắn, vì sao lấy hắn làm nhân vật chính?” Điểm này càng làm hắn nổi giận, vì sao nàng nam nhân vật chính trong long nàng không phải hắn?
“…… Ngươi sẽ không là ghen đi?” Nàng che miệng cười nhẹ.
“Không, là khó chịu! Ngươi cùng hắn giao tình tốt, có việc đều tìm hắn đầu tiên……” Nếu không phải thích hắn, sẽ là cái gì? Liền ngay cả chuyện lúc này đây, hắn đều là người biết cuối cùng hơn nữa là vô tình mà biết.
“Bởi vì hắn tựa như đại ca của ta, ngươi ghen cái gì a?” Nàng cảm thấy thoải mái, thích nhìn hắn bộ dáng đang ăn dấm chua.
“Nếu là như thế này, vì sao không lấy ta làm nhân vật chính?” Nói chung, viết truyện đều là lấy người bên cạnh làm bản gốc?
“…… Ngươi muốn làm gay?”
“Vương Vũ Hoàn là gay sao?” Hắn tức giận hỏi lại.
Hướng Chủ Ân mím môi, chung quy không đem chuyện riêng của lão bản nói ra.“Tốt lắm, ngươi nghĩ như vậy làm gay, tiếp theo sẽ cho ngươi làm nhân vật chính.” Như vậy có thể đi?
“Có thể, nhưng trăm ngàn không cần tái xuất hiện mà trên giưòng như thế.” Hắn có thể nhận cái loại trái với công thức tình ái này, nhưng không có biện pháp chịu được máu chảy đầm đìa miêu tả chân thực.
“Nhưng là kia mới là trọng điểm a, ta nghĩ xem bộ phận, đương nhiên chính là ta muốn viết trọng điểm.”
“Ngươi……” Nếu không phải quá rõ ràng cá tính của nàng, hắn thực nghĩ nọi tâm của nàng có vấn đề bằng không làm sao lại viết ra loại chuyện như thế.
“Tình yêu chẳng phân biệt được nam nữ, khi yêu nhau vốn sẽ muốn đụng chạm đối phương.” Nàng nói năng hùng hồn đầy lí lẽ.
“Vậy ngươi như thế nào không chạm vào ta?” Hắn lập tức cởi áo trên người để lộ ra bộ ngực rắn chắc mê người, dang hai tay ung dung chờ đợi.
Hướng Chủ Ân thẹn thùng nhìn thân hình của hắn, không dám nói ngẫu nhiên nàng thật sự cũng muốn sờ sờ hắn, ha ha ăn đậu hũ của hắn, nhưng nàng không có dũng khí hành động bởi vì nếu rat ay thì nhất định sẽ xảy ra việc.
“Dù sao, đây chỉ là văn phong, ngươi không hiểu.” Nàng lau mặt, bắt buộc chính mình đừng mở mắt, miễn cho không cẩn thận, chính mình liền bị ma quỷ ám ảnh ra tay.“Mặc kệ thế nào, kiên trì làm như vậy, đây là giấc mộng của ta, ngươi không thể ngăn cản.”
“Muốn hay không ta bỏ vốn làm nhà xuất bản, miễn cho giấc mộng của ngươi vĩnh viễn thực hiện không được.” Hắn mím môi.
“Cám ơn ngươi, không cần, chuyện chính mình ta có thể tự xử lý.” Nói xong, lại ngồi trở lại bàn, tiếp tục cùng laptop nhiệt tình chém giết một lúc.
Tông Đình Tú mặt không khỏi bất mãn.“Đã khuya, ngươi còn không ngủ?”
“Không cần, ta hiện tại đang có ý tưởng.”
“Tayngươi không có động.”
“Bởi vì ngươi vẫn đứng ở phía sau ta.” Làm ơn, nàng đang viết đoạn gay cấn nhưng hắn đứng ở đằng sau, nàng làm sao mà viết được?
Hắn cố ý bất động.“Nhanh chút, ta chờ ngươi cùng ngủ.”
“Ngươi đi ngủ trước đi.”
“Ta ngủ không được.”
“…… Ngươi thực chán ghét.”
“Nói lại lần nữa xem.” Hắn híp mắt, tràn ngập lực sát thương.
“…… Ta muốn ngủ.” Nàng tắt laptop, quyết định không cần cùng hắn chấp nhặt.
Ban đêm, Tông Đình Tú mừng rỡ ôm người yêu đi vào giấc ngủ, hơn nữa trước khi đi vào giấc ngủ, không quên nhìn nàng một lúc, muốn nàng thực hiện lời mình nói — tình yêu chẳng phân biệt được nam nữ, khi yêu nhau, vốn sẽ muốn đụng chạm đối phương.
Ngay khi Tông Đình Tú xử lí xong chuyện ngân hang liền song song gọi điện cho đại ca hắn ở nước Mỹ giúp hắn tìm kiếm bác sĩ khoa tim giỏi nhất, vài ngày sau phát sinh sự việc làm cho CEO lập tức triệu tập hắn đến, mở hội nghị khẩn cấp.
“Gấp cái gì các ngươi? Sáng sớm thế nào cũng phải muốn ta đến công ty báo danh!” Vừa đi đến phòng họp ở tầng cao nhất, Tông Đình Tú lập tức bất mãn trưùng mắt nhìn hai người ở trước mắt.
Hắn cùng Chủ Ân chính là tính nồng ý mật, không nghĩ phải rời giường đi.
“Chính ngươi xem chuyện này muốn xử lý như thế nào.” Tiêu Huyễn Trình quăng một tạp chí đến trước mặt hắn.
Hắn miễn cưỡng ngồi xuống, cầm lấy tạp chí, bìa báo có ảnh chụp của hắn, dòng tip thật kích thích, nói hắn cùng ngân hang phát sinh việc hơn nữa hắn cùng xây dựng Siêu Quần có liên quan
Hắn hưng trí lật xem một hồi mới đưa cho thư ký.“Loại này các ngươi cũng tin?” Khó trách hắn vừa rồi khi vào công ty, dưới lầu có nhiều phóng viên hại hắn tưởng có vấn đề gì dự liệu chính mình có chuyện .
“Là không tin, nhưng đối công ty đã ảnh hưởng, sang sớm hôm nay cổ phiếu liền giảm ba điểm.”
Khai hoang giả tập đoàn CEO tài chính Hoa Diêu tinh tường phân tích bài viết này làm ảnh hưởng đến tình hình công ty.
“Phải không?” Tông Đình Tú nhàm chán ngáp một cái.“Tương lai đâu?”
“Hấp dẫn truyền thông liền tạo thành hai vấn đề, một cái là cố phiếu, thứ hai là khiến cho chính phủ chú ý đồng nghĩa kết án tử hình với xây dựng Siêu Quần, sau này muốn thương lượng sẽ gặp không ít trở ngại tiến đến hội tạo thành hai vấn đề, một cái là cổ phiếu muốn tiếp tục trọng tỏa, thứ hai sẽ khiến cho chính phủ chú ý lúc này đây cũng cấu siêu quần án tử, sau này muốn đẩy, nếu trong vòng ba ngày không giải quyết ổn thoả…..Ngươi khả năng phải đi gặp tổng tài để xin phép” Hoa diệu nói.
“Thật sự là phiền toái.” Hắn cũng có quan hệ với siêu quần tuy rằng cùng ngân hàng không quan hệ, nhưng là xác thực không phải dùng chính quy thực hiện, nếu khiến cho chú ý, quả thật là rất phiền toái, nếu có người đem bán tin tức này đi chính là phiền toái.
“Quả thật là tương đối phiền toái.” Tiêu Huyễn Trình xoa xoa cằm, vẻ mặt như là đang xem kịch vui.
“Ta rất muốn biết ngươi tính xử lý như thế nào.” Liền ngay cả Hoa Diệu cũng mỏi mắt mong chờ.
“Làm chi? Các ngươi cũng không thay ta nghĩ biện pháp?”
“Ai gây chuyện thì tự mình xử lý, là ai nói ?” Hoa Diệu cười đến không có hảo ý.
“Cái mũi nhỏ đôi mắt nhỏ nam nhân, cẩn thận nữ nhân của ngươi chịu không nổi ngươi.” Tông Đình Tú hừ lạnh, căn bản không thèm để ý chính mình phải tự mình thu thập cục diện rối rắm.
“Cẩn thận chuyện này xử lý không tốt, nữ nhân của ngươi sẽ rời ngươi đi.” Tiêu huyễn trình vui vẻ bỏ đá xuống giếng.
“Như thế nào ta cảm thấy chính mình lâm vào loạn trong giặc ngoài?” Hắn bên ngoài bị mười mặt mai phục, ở bên trong còn lại là bốn bề thọ địch, chờ xướng suy hắn.
“Vậy đại biểu ngươi có công bằng.”
“Không đúng, này chẳng qua đây là ai làm tự chịu thôi.” Hoa Diệu cười lớn.
Tông Đình Tú không sao cả nhún vai, lựa chọn buông tha để đỡ tổn hại đến hắn, quay lại phía sau hỏi thư ký.“Chris, ngươi cho rằng ta tìn phóng viên tạp chí, học bọn họ phản pháo,hiệu quả sẽ có thật tốt?”
Hắn suy nghĩ.“Chỉ sợ sẽ phản hiệu quả, hơn nữa nói không chừng đầu mối đến cuối cùng còn có thể theo tra được Hướng tiểu thư bên kia đi, như vậy trạng huống càng tệ hơn, dù sao Hướng tiểu thư tựa hồ tương đương tự ti.”
“Nha, ngươi làm sao mà biết?” Tông Đình Tú chuyển quá làm công y, thẳng thê hắn.
“Bởi vì ta từng thử quá Hướng tiểu thư, ám chỉ nàng cũng không thích hợp CEO, nàng cũng không có phản bác ta.” Hắn không e dè nói ra chính mình làm.
“Ngươi nhiều lắm sự.”
“Thật có lỗi.”
“Quên đi.” Tông Đình Tú lại nhìn về phía hai cái người không chút ý muốn tương trợ, luôn chờ xem kịch vui, cười đến nắm chắc thắng lợi.“Chris, cuốn phim Trương Nhược Linh quay vẫn còn phải không?”
“Còn.”
“Ngươi tưởng, nếu ta lấy cuộn phim kia uy hiếp Thái tổng tài, hắn có thể giúp ta đem chuyện này giải quyết ra sao?”
Chris suy nghĩ hạ.“Y CEO thủ đoạn, nếu không có thể tiêu trừ sở hữu phản đối tin tức, còn có thể được đến không ít ưu việt.”
“Có nghe thấy không?” Hắn cười thê hai gã tổn hại hữu.“Muốn nhìn ta chê cười, hiểu được chờ.”
Hắn làm việc đều có phương án suy tính, luôn có thói quen thu thập tư liệu có lợi bên người để phòng có khi cần, hắn hiện tại phải tìm người giải quyết chuyện cho hắn rồi!
Thái tổng tài sẽ không hy vọng chuyện đấu giá bị truyền thông phát hiện, mà y hắn ở thương trường cũng có giá trị cùng giới hắc đạo có giao tình mà thay hắn bịt miệng giới truyền thông, có thể thuân tiện đem chuyện xây dựng Siêu Quần cùng ngân hang bãi binh.
Đương nhiên,hắn sẽ vừa dung roi vừa dung kẹo ngọt, sẽ không quên cho Thái tổng tài chút ngọt để làm sâu sắc thêm khả năng hợp tác sau này.
Sự tình, liền đơn giản như vậy, muốn chê cười hắn? mơ tưởng đi!
Hắn hiện tại chỉ còn chuẩn bị trở về Mỹ tìm bác sĩ giải quyết chuyện nhỏ cuối cùng.
Tác giả :
Lục Quang