Hồ Ca Phiêu Hương Ký
Chương 33: Tiểu La lị
C33
Kha La nhìn xuân ý đang dần nòng đậm bên trên dung nhan mị hoặc quyến rũ của Như Nguyệt cứ tăng lên theo từng động tác của mình, trong lòng chính là thích đến không muốn buôn tay rồi, vì vưu vật này quá nhạy cảm đi chỉ là nhanh như vậy đã ướt sũng rồi.
Thời gian nhanh chóng qua đi Như Nguyệt chính là đã mềm nhũn hết cả người, ngọc thể chính là vô lực tựa vào trong ngực hắn gấp gáp thở ra từng ngụm hương khí, miệng nhỏ rên rỉ liên hồi tao mị âm thanh. Cảm giác được mình chính là sắp tiết thân đến, Như Nguyệt nhược nhược đưa ra ngọc thủ yếu ớt nắm lấy tay Kha La lại, tinh mâu diễm mị long lanh nhìn hắn giọng mang mị hoặc nói.
-Tướng công...
Nghe nàng chỉ gọi hai tiếng Kha La cũng là biết nàng muốn cái gì, hôn nhẹ lên trán nàng một cái rồi nâng kiều đồn nàng lên dẫn động huynh đệ chuẩn xác đi vào...
..................
Sau khi xuân sắc của cả hai qua đi, Kha La đặt Như Nguyệt trên ngực ôm lấy ngọc thể đã mềm nhũn như vũng xuân thủy của nàng tựa người vào lưng dựa của trường kỉ, điều khiển Thứ Linh Xa chậm rãi di chuyển bên trong không gian đã từng dùng để trấn áp Đô Hống.
Kha La chính là muốn đi một vòng nhìn xem nơi này còn có cất giấu thứ gì đặt biệt hay là cổ thư ghi chép lại lai lịch những tiền nhân đã tạo ra Cổ Tĩnh này.
Huyết mâu lơ đễnh quan sát xung quanh không gian to lớn này, hắn đã điều khiển Thứ Linh Xa chậm rãi đi được hơn nữa canh giờ nhưng không nhìn đến vật gì ngoài huyết nhục lộn xộn khắp nơi của Đô Hống. Đi thêm một lượt hơn hai canh giờ nhưng là không có nhìn đến điều gì gây chú ý, Kha La đã nhàm chán lên rồi điều khiển Thứ Linh Xa chuẩn bị rời đi.
Khi Thứ Linh Xa vừa quay đi phi hành được một dặm, một cái cánh cửa gần như là mất đi bóng dáng bên trên vách đá nơi tận cùng của không gian lớn này hiện lên thu hút ánh mắt của hắn.
Nhìn thấy cửa đá này đột ngột xuất hiện trong tầm mắt của mình, trong lòng Kha La hiện lên một tia hứng thú muốn tìm hiểu, hắn điều khiển Thứ Linh Xa nháy mắt thuẫn di đến trước của đá bí ẩn này cách nó mười trượng.
Trước khi đi vào Kha La đem Như Nguyệt đang ngủ say sau ân ái đưa nàng vào bên trong Kha La Cư, hắn chính là không sợ cái gì nguy hiểm bên trong Tam Giới đấy, nhưng là hắn không muốn nữ nhân của mình dù là chịu lên một vết xước dù là nhỏ nhất. Với lại Kha La hiện giờ năng lực bất tử có thừa nhưng năng lực bảo hộ nữ nhân của mình hoàn hảo bên trong cái Cổ Tĩnh này không được nắm chắc cho lắm, hắn bên ngoài đã áp chế đến linh lực đến chỉ bằng Chân Tiên cảnh còn cảnh giới thì là Đại Thừa đỉnh.
Khi vào cái Cổ Tĩnh này lại bị nó thừa cơ áp chế linh lực đến không thua kém Đại Thừa kỳ thua kém không bao nhiêu, nhưng may mắn là Kha La không phải một cái gì bên trong Tam Giới sinh linh. Hắn là Hỗn Độn cảnh dù cảnh giới bị áp chế yếu đến đâu thì cấp bậc sức mạnh trong người cũng không có yếu kém đi, một quyền vẫn có thể phách thủng xuyên thấu đại địa Phàm Giới a, nếu không thì hắn cũng không có gây ra dù một tia thương tổn bên trong cơ thể của Đô Hống a.
Đem Như Nguyệt đưa vào phòng ngủ của mình sau, Kha La đem Thứ Linh Xa cất đi rồi mới đi lại gần cửa đá bí ẩn quan sát một lược. Như có sinh mệnh cùng linh trí khi Kha La vừa bước lại gần cửa đá chỉ cánh có ba thước dài rộng, nơ chính là tự động mở ra nhượng hắn một lối đi rộng lớn dài rộng hai trượng bảy, bốn trượng tám sau trăm trượng.
Không gian lối đi chính là khảm nạm lên hơn vạn viên Quang Thạch ngay ngắn xếp đặt, lối đi không gian vì vậy mà sáng trưng hết cả lên, cuối lối đi hắn có thể nhìn thấy một cái thạch điêu.
Khắc lấy một nữ nhân không rõ dung nhan nhưng có thể nhìn đến mái tóc dài đến chân suôn mượt cùng, thân hình đầy đặn đẩy đà mười phần dụ hoặc, một dãy lụa dài uốn lượn che đi hai bộ vị trên quan trọng trên thân, nhưng dù vậy hắn cũng có thể nhìn đến song phong to tròn cao cao vểnh lên to lớn ngạo nhân, eo nhỏ thon gọn thắc lại mượt mà uốn lượn, kiều đồn to tròn đầy dặn ưu nhã vươn lên thu hút ánh mắt nam nhân tuyệt đối, đùi ngọc kép chặc không lộ ra một tia khe hở, tỉ lệ chính là điêu khắc như người thật.
Điêu khắc lên nàng chính là như vậy thân hình dụ hoặc lại không rõ đến dung nhan là như thế nào, nhưng theo phương vị hắn có thể đoán được gương mặt nàng chính là nhìn về ánh trăng được khắc lên phía góc bên trái. Kha La chỉ có thể nhìn đến nữa đùi ngọc của nàng, còn hai chân lại bị khắc lên một đóa hoa kỳ lạ che lại hai chân từ nữa đùi trở xuống.
Kha La tuy không nhìn đến toàn bộ nàng này trên thạch điêu, nhưng là cũng có thể từ trên nhưng gì điêu khác này mà đoán ra được một phần tính cách của nàng này. Thu hồi lại ánh mắt từ nữ nhân trên thạch điêu dời đi nhìn đến toàn bộ những thứ được khắc trên thạch điêu, nhìn một lượt thì điều đáng để hắn nhìn đến chỉ có nữ nhân không rõ dung nhan cùng thân hình dụ hoặc ngắm trăng.
Không có gì để xem nữa Kha La dời mắt đi nhìn xung quanh tìm kiếm xem có cái cách gì để đi vào phía sau cái thạch điêu này, nhìn một hồi hắn không khỏi cảm thấy nghi ngờ mắt của mình có vấn đề a. Nhìn đến hắn có thể nhớ hết dù là một vết trầy của thạch điêu này luôn rồi nhưng là không có tìm ra được cái gì, nghĩ đến đầu to như cái đấu nhưng hắn không có tìm ra hay là nhìn đến cái gì khác thường. Nếu có khác thường chỉ có dung nhan không thể nhìn đến cùng đôi chân che khuất đi của nàng.
Ánh mắt của hắn trước nhìn vào đóa hoa kỳ lạ mà đến cả hắn cũng chưa từng gặp bắt đầu nhìn đi lên, khi đến dung nhan không rõ của nàng. Kha La ngắm nhìn một lúc lâu rồi đưa mắt nhìn lên ánh trăng theo phương vị mà hắn đoán là ánh mắt nàng đang nhìn vào, trong đầu hắn bỏng nhảy ra một cái gì đấy.
Kha La bắt đầu dùng phương vị của những họa tiết cùng những đóa hoa trên thạch điêu, lấy trung tâm chính là đóa hoa kỳ lạ to lớn che đi ngọc thối của nàng này bên trong tinh thần sắp xếp lại...
Khi tất cả các họa tiết cùng những đóa hoa minh tưởng bên trong tinh thần của Kha La được hắn xắp xếp lại chính là trở thành một chiếc trường kỉ một người nằm có họa tiếc là những đóa hoa ấy, một cái cửa sổ nhỏ, nàng này chính là nằm bên trên trường kỉ mà đưa mắt nhìn ra của sổ ngắm ánh trăng còn đóa hoa lớn kỳ lạ mà hắn chưa gặp ấy chính là y phục trên người nàng cởi ra sắp xếp mà thành.
Hoàn tất minh tưởng ra một bức trang như thế sau Kha La bắt đầu động thủ, hắn muốn thử xem những gì trên thạch điêu này có thể di chuyển sắp xếp đến như hắn đã minh tưởng ra hay không. Bận rộn tay chân một hồi cuối cùng cũng không để cho hắn thất vọng, như những gì hắn đã nghĩ thạch điêu này chính là có thể di động cùng sắp xếp lại như những gì hắn nghĩ.
Khi Kha La ngừng tay thạch điêu này chính là run lên một cái rồi phát ra âm thanh “ầm ầm”, tách làm hai phần rồi kéo qua hai bên từ từ để lộ một không gian rộng lớn dựng đúc như một cái đại điện.
Khi thạch điêu hoàn toàn mở ra kêu “ầm” lên một tiếng rồi biến mất không một dấu tích hai bên trên vách lối đi này, nhìn vào bên trong Kha La nhìn đến một không gian hoa lệ rộng lớn dài trăm trượng, rộng lại chỉ có ba mươi trượng. Hai bên song song theo đường đi về phía trước của hắn chính là dựng lên hai trăm ba mươi sáu mộc trụ khảm bảo ngọc, điêu khắc lấy hoa văn tinh mỹ chia điều hai bên.
Đi đến hết con đường có hàng hai trăm ba mươi sáu mộc trụ ấy, trước mắt Kha La xuất hiện một chiếc quan tài tinh mỹ hoa lệ làm từ Khư Hà Bạch Thiết, bên trong lại xuất hiện một tiểu la lị năm sáu tuổi. Tiểu la lị có gương mặt tròn trịa thanh thuần đáng yêu,làn da trên người chính là trắng hồng, nhìn đến một cái chính là có thể đoán được sau này khi tiểu la lị này lớn lên chính là một cái siêu cấp mỹ nữ không phân cấp bậc có khi có thể hơn cả cái vưu vật Như Nguyệt ấy chứ...
.........................
Nam Hoang Sâm Lâm, bên trên một ngọn cô phong mọc lên giữa một vùng rộng lớn hơn hai trăm dặm rừng cây xung quanh, trên ngọn cô phong này mọc lên rất nhiều loại hoa cỏ tỏa khoe sắc thắm cùng hương thơm nhàn nhạt thoáng qua khi có diệu phong thổi qua. Lưng chừng gần đến đỉnh nơi cao nhất của ngọn cô phong này một lên một cây đào thụ đang nở rộ ra rất nhiều cánh hoa màu phấn hồng thơm ngát thanh tân.
Trên cây đào thụ to lớn ấy chính là có một nam nhân tuấn nhân tuyệt thế câu hồn đoạt phách mọi nữ nhân khi các nàng nhìn vào, trên người hắn mặt lấy một bộ hồng y hoa lệ làm tăng thêm sự thu hút của hắn đến nữ nhân. Trong lòng hắn chính là có một tiểu la lị thanh thuần siêu cấp đáng yêu bảy tuổi đang đông đưa hai chân nhỏ, hai bàn tay nhỏ chính là cầm lấy hai cái đùi thỏ nướng lớn, từng ngụm nhỏ mà cắn lấy ăn vào.
Tiểu la lị này chính là cái la lị bên trong không gian phía sau nơi có một cái thạch điêu khắc lên thân hình của một vưu vật làm nam nhân nóng nảy bên trong nơi tận cùng trấn áp lấy Đô Hống.
Sau khi đi vào đến nơi đặt cổ quan tài tinh mỹ làm từ Khư Hà Bạch Thiết, Kha La đã đem tiểu la lị này ra ngoài rồi giúp nàng tỉnh lại. Khi nhìn đến cái tiểu la lị này Kha La đã biết được nàng này chính là cái nữ nhân dụ hoặc dược điêu khắc bên trên của thạch điêu bảo hộ không gian nơi đặt cổ quan tài làm từ Khư Ha Bạch Thiết có nàng bên trong.
Kha La hiện tại không thể nhìn ra nguyên nhân tại sau cái vưu vật này lại biến trở về bộ dáng một tiểu la lị, khi hắn giúp nàng tỉnh lại nàng này cũng chỉ nói đúng một từ “Đói” rồi dính ở trong lòng hắn...
...................
P/s: Tác đang bận học cùng đi làm nô tỳ, nên 1 ngày chỉ có thể 1c đem đến cho các bạn.
Kha La nhìn xuân ý đang dần nòng đậm bên trên dung nhan mị hoặc quyến rũ của Như Nguyệt cứ tăng lên theo từng động tác của mình, trong lòng chính là thích đến không muốn buôn tay rồi, vì vưu vật này quá nhạy cảm đi chỉ là nhanh như vậy đã ướt sũng rồi.
Thời gian nhanh chóng qua đi Như Nguyệt chính là đã mềm nhũn hết cả người, ngọc thể chính là vô lực tựa vào trong ngực hắn gấp gáp thở ra từng ngụm hương khí, miệng nhỏ rên rỉ liên hồi tao mị âm thanh. Cảm giác được mình chính là sắp tiết thân đến, Như Nguyệt nhược nhược đưa ra ngọc thủ yếu ớt nắm lấy tay Kha La lại, tinh mâu diễm mị long lanh nhìn hắn giọng mang mị hoặc nói.
-Tướng công...
Nghe nàng chỉ gọi hai tiếng Kha La cũng là biết nàng muốn cái gì, hôn nhẹ lên trán nàng một cái rồi nâng kiều đồn nàng lên dẫn động huynh đệ chuẩn xác đi vào...
..................
Sau khi xuân sắc của cả hai qua đi, Kha La đặt Như Nguyệt trên ngực ôm lấy ngọc thể đã mềm nhũn như vũng xuân thủy của nàng tựa người vào lưng dựa của trường kỉ, điều khiển Thứ Linh Xa chậm rãi di chuyển bên trong không gian đã từng dùng để trấn áp Đô Hống.
Kha La chính là muốn đi một vòng nhìn xem nơi này còn có cất giấu thứ gì đặt biệt hay là cổ thư ghi chép lại lai lịch những tiền nhân đã tạo ra Cổ Tĩnh này.
Huyết mâu lơ đễnh quan sát xung quanh không gian to lớn này, hắn đã điều khiển Thứ Linh Xa chậm rãi đi được hơn nữa canh giờ nhưng không nhìn đến vật gì ngoài huyết nhục lộn xộn khắp nơi của Đô Hống. Đi thêm một lượt hơn hai canh giờ nhưng là không có nhìn đến điều gì gây chú ý, Kha La đã nhàm chán lên rồi điều khiển Thứ Linh Xa chuẩn bị rời đi.
Khi Thứ Linh Xa vừa quay đi phi hành được một dặm, một cái cánh cửa gần như là mất đi bóng dáng bên trên vách đá nơi tận cùng của không gian lớn này hiện lên thu hút ánh mắt của hắn.
Nhìn thấy cửa đá này đột ngột xuất hiện trong tầm mắt của mình, trong lòng Kha La hiện lên một tia hứng thú muốn tìm hiểu, hắn điều khiển Thứ Linh Xa nháy mắt thuẫn di đến trước của đá bí ẩn này cách nó mười trượng.
Trước khi đi vào Kha La đem Như Nguyệt đang ngủ say sau ân ái đưa nàng vào bên trong Kha La Cư, hắn chính là không sợ cái gì nguy hiểm bên trong Tam Giới đấy, nhưng là hắn không muốn nữ nhân của mình dù là chịu lên một vết xước dù là nhỏ nhất. Với lại Kha La hiện giờ năng lực bất tử có thừa nhưng năng lực bảo hộ nữ nhân của mình hoàn hảo bên trong cái Cổ Tĩnh này không được nắm chắc cho lắm, hắn bên ngoài đã áp chế đến linh lực đến chỉ bằng Chân Tiên cảnh còn cảnh giới thì là Đại Thừa đỉnh.
Khi vào cái Cổ Tĩnh này lại bị nó thừa cơ áp chế linh lực đến không thua kém Đại Thừa kỳ thua kém không bao nhiêu, nhưng may mắn là Kha La không phải một cái gì bên trong Tam Giới sinh linh. Hắn là Hỗn Độn cảnh dù cảnh giới bị áp chế yếu đến đâu thì cấp bậc sức mạnh trong người cũng không có yếu kém đi, một quyền vẫn có thể phách thủng xuyên thấu đại địa Phàm Giới a, nếu không thì hắn cũng không có gây ra dù một tia thương tổn bên trong cơ thể của Đô Hống a.
Đem Như Nguyệt đưa vào phòng ngủ của mình sau, Kha La đem Thứ Linh Xa cất đi rồi mới đi lại gần cửa đá bí ẩn quan sát một lược. Như có sinh mệnh cùng linh trí khi Kha La vừa bước lại gần cửa đá chỉ cánh có ba thước dài rộng, nơ chính là tự động mở ra nhượng hắn một lối đi rộng lớn dài rộng hai trượng bảy, bốn trượng tám sau trăm trượng.
Không gian lối đi chính là khảm nạm lên hơn vạn viên Quang Thạch ngay ngắn xếp đặt, lối đi không gian vì vậy mà sáng trưng hết cả lên, cuối lối đi hắn có thể nhìn thấy một cái thạch điêu.
Khắc lấy một nữ nhân không rõ dung nhan nhưng có thể nhìn đến mái tóc dài đến chân suôn mượt cùng, thân hình đầy đặn đẩy đà mười phần dụ hoặc, một dãy lụa dài uốn lượn che đi hai bộ vị trên quan trọng trên thân, nhưng dù vậy hắn cũng có thể nhìn đến song phong to tròn cao cao vểnh lên to lớn ngạo nhân, eo nhỏ thon gọn thắc lại mượt mà uốn lượn, kiều đồn to tròn đầy dặn ưu nhã vươn lên thu hút ánh mắt nam nhân tuyệt đối, đùi ngọc kép chặc không lộ ra một tia khe hở, tỉ lệ chính là điêu khắc như người thật.
Điêu khắc lên nàng chính là như vậy thân hình dụ hoặc lại không rõ đến dung nhan là như thế nào, nhưng theo phương vị hắn có thể đoán được gương mặt nàng chính là nhìn về ánh trăng được khắc lên phía góc bên trái. Kha La chỉ có thể nhìn đến nữa đùi ngọc của nàng, còn hai chân lại bị khắc lên một đóa hoa kỳ lạ che lại hai chân từ nữa đùi trở xuống.
Kha La tuy không nhìn đến toàn bộ nàng này trên thạch điêu, nhưng là cũng có thể từ trên nhưng gì điêu khác này mà đoán ra được một phần tính cách của nàng này. Thu hồi lại ánh mắt từ nữ nhân trên thạch điêu dời đi nhìn đến toàn bộ những thứ được khắc trên thạch điêu, nhìn một lượt thì điều đáng để hắn nhìn đến chỉ có nữ nhân không rõ dung nhan cùng thân hình dụ hoặc ngắm trăng.
Không có gì để xem nữa Kha La dời mắt đi nhìn xung quanh tìm kiếm xem có cái cách gì để đi vào phía sau cái thạch điêu này, nhìn một hồi hắn không khỏi cảm thấy nghi ngờ mắt của mình có vấn đề a. Nhìn đến hắn có thể nhớ hết dù là một vết trầy của thạch điêu này luôn rồi nhưng là không có tìm ra được cái gì, nghĩ đến đầu to như cái đấu nhưng hắn không có tìm ra hay là nhìn đến cái gì khác thường. Nếu có khác thường chỉ có dung nhan không thể nhìn đến cùng đôi chân che khuất đi của nàng.
Ánh mắt của hắn trước nhìn vào đóa hoa kỳ lạ mà đến cả hắn cũng chưa từng gặp bắt đầu nhìn đi lên, khi đến dung nhan không rõ của nàng. Kha La ngắm nhìn một lúc lâu rồi đưa mắt nhìn lên ánh trăng theo phương vị mà hắn đoán là ánh mắt nàng đang nhìn vào, trong đầu hắn bỏng nhảy ra một cái gì đấy.
Kha La bắt đầu dùng phương vị của những họa tiết cùng những đóa hoa trên thạch điêu, lấy trung tâm chính là đóa hoa kỳ lạ to lớn che đi ngọc thối của nàng này bên trong tinh thần sắp xếp lại...
Khi tất cả các họa tiết cùng những đóa hoa minh tưởng bên trong tinh thần của Kha La được hắn xắp xếp lại chính là trở thành một chiếc trường kỉ một người nằm có họa tiếc là những đóa hoa ấy, một cái cửa sổ nhỏ, nàng này chính là nằm bên trên trường kỉ mà đưa mắt nhìn ra của sổ ngắm ánh trăng còn đóa hoa lớn kỳ lạ mà hắn chưa gặp ấy chính là y phục trên người nàng cởi ra sắp xếp mà thành.
Hoàn tất minh tưởng ra một bức trang như thế sau Kha La bắt đầu động thủ, hắn muốn thử xem những gì trên thạch điêu này có thể di chuyển sắp xếp đến như hắn đã minh tưởng ra hay không. Bận rộn tay chân một hồi cuối cùng cũng không để cho hắn thất vọng, như những gì hắn đã nghĩ thạch điêu này chính là có thể di động cùng sắp xếp lại như những gì hắn nghĩ.
Khi Kha La ngừng tay thạch điêu này chính là run lên một cái rồi phát ra âm thanh “ầm ầm”, tách làm hai phần rồi kéo qua hai bên từ từ để lộ một không gian rộng lớn dựng đúc như một cái đại điện.
Khi thạch điêu hoàn toàn mở ra kêu “ầm” lên một tiếng rồi biến mất không một dấu tích hai bên trên vách lối đi này, nhìn vào bên trong Kha La nhìn đến một không gian hoa lệ rộng lớn dài trăm trượng, rộng lại chỉ có ba mươi trượng. Hai bên song song theo đường đi về phía trước của hắn chính là dựng lên hai trăm ba mươi sáu mộc trụ khảm bảo ngọc, điêu khắc lấy hoa văn tinh mỹ chia điều hai bên.
Đi đến hết con đường có hàng hai trăm ba mươi sáu mộc trụ ấy, trước mắt Kha La xuất hiện một chiếc quan tài tinh mỹ hoa lệ làm từ Khư Hà Bạch Thiết, bên trong lại xuất hiện một tiểu la lị năm sáu tuổi. Tiểu la lị có gương mặt tròn trịa thanh thuần đáng yêu,làn da trên người chính là trắng hồng, nhìn đến một cái chính là có thể đoán được sau này khi tiểu la lị này lớn lên chính là một cái siêu cấp mỹ nữ không phân cấp bậc có khi có thể hơn cả cái vưu vật Như Nguyệt ấy chứ...
.........................
Nam Hoang Sâm Lâm, bên trên một ngọn cô phong mọc lên giữa một vùng rộng lớn hơn hai trăm dặm rừng cây xung quanh, trên ngọn cô phong này mọc lên rất nhiều loại hoa cỏ tỏa khoe sắc thắm cùng hương thơm nhàn nhạt thoáng qua khi có diệu phong thổi qua. Lưng chừng gần đến đỉnh nơi cao nhất của ngọn cô phong này một lên một cây đào thụ đang nở rộ ra rất nhiều cánh hoa màu phấn hồng thơm ngát thanh tân.
Trên cây đào thụ to lớn ấy chính là có một nam nhân tuấn nhân tuyệt thế câu hồn đoạt phách mọi nữ nhân khi các nàng nhìn vào, trên người hắn mặt lấy một bộ hồng y hoa lệ làm tăng thêm sự thu hút của hắn đến nữ nhân. Trong lòng hắn chính là có một tiểu la lị thanh thuần siêu cấp đáng yêu bảy tuổi đang đông đưa hai chân nhỏ, hai bàn tay nhỏ chính là cầm lấy hai cái đùi thỏ nướng lớn, từng ngụm nhỏ mà cắn lấy ăn vào.
Tiểu la lị này chính là cái la lị bên trong không gian phía sau nơi có một cái thạch điêu khắc lên thân hình của một vưu vật làm nam nhân nóng nảy bên trong nơi tận cùng trấn áp lấy Đô Hống.
Sau khi đi vào đến nơi đặt cổ quan tài tinh mỹ làm từ Khư Hà Bạch Thiết, Kha La đã đem tiểu la lị này ra ngoài rồi giúp nàng tỉnh lại. Khi nhìn đến cái tiểu la lị này Kha La đã biết được nàng này chính là cái nữ nhân dụ hoặc dược điêu khắc bên trên của thạch điêu bảo hộ không gian nơi đặt cổ quan tài làm từ Khư Ha Bạch Thiết có nàng bên trong.
Kha La hiện tại không thể nhìn ra nguyên nhân tại sau cái vưu vật này lại biến trở về bộ dáng một tiểu la lị, khi hắn giúp nàng tỉnh lại nàng này cũng chỉ nói đúng một từ “Đói” rồi dính ở trong lòng hắn...
...................
P/s: Tác đang bận học cùng đi làm nô tỳ, nên 1 ngày chỉ có thể 1c đem đến cho các bạn.
Tác giả :
Tiểu Hồ Ca