Hồ Ca Phiêu Hương Ký
Chương 31: Xuân sắc nối tiếp (2)
Nhìn Như Nguyệt đã gấp gáp đến như vậy, Kha La cũng không có tiếp tục đi trêu chọc vưu vật này nữa, cuối xuống hôn nhẹ lên môi nàng một cái...
Như Nguyệt hiện giờ chính là một bộ khó chịu, cơ thể đã phát xuân đến không thể điều khiển được nữa, nhưng tinh thần nàng thanh tỉnh đến không hợp hoàn cảnh mà nhìn lấy Kha La tách hai đùi ngọc của mình ra rồi đẩy lên, dẫn động huynh đệ đã nóng giận của hắn chuẩn xác một phần đi vào bên trong hoa động của nàng.
Khi huynh đệ của Kha La đi vào một cảm giác căng đầy truyền đến, nhưng không làm cho nàng cảm thấy khó chịu mà lại cho nàng khoái cảm kỳ lạ, không để nàng chờ lâu một cảm giác xé rách tràn đầy truyền lại cho nàng.
Như Nguyệt biết được chính mình đã mất đi xử nữ thân cho nam nhân này, tinh mâu diễm mị rơi xuống hai viên lệ châu ánh mắt long lanh không nhìn đến ý nghĩ nhìn Kha La. Xuân sắc bắt đầu phát ra cùng âm thanh rên rỉ câu hồn của nữ nhân truyền khắp bên trong phòng lớn của Kha La Cư...
..........
Không biết trải qua bao lâu bây giờ Như Nguyệt chính là đang ở bên trên người hắn như một nữ kỵ sĩ không ngừng chinh chiến xuống, kiều đồn to tròn mật đào dạng chính là nhịp nhàng lên xuống, miệng nhỏ rên rỉ câu hồn. Kiều đồn loạn động thêm vài lần nàng lãnh ngâm lên một tiếng, cơ thể đẩy đà dụ hoặc phấn nộn của nàng đỗ xuống nằm lên trên ngực của hắn ngực của hắn, run rẩy lên từng nhịp, ái dịch của cả hai cùng xử nữ huyết đóa đóa dính hai bên đùi ngọc của nàng.
Như Nguyệt tiết thân sau, hắn cảm nhận được một cảm giác bóp chặt cùng một dòng ấm áp chi thủy phủ lên huynh đệ của mình, ôm lấy cơ thể đầy đặn dụ hoặc phấn nộn của Như Nguyệt đang run rẩy nhè nhẹ vì tiết thân sau khoái hoạt trong ngực mà hắn không khỏi bất đắc dĩ.
Yêu tinh chính là yêu tinh a, chính là sau khi hiệu quả tặng kèm bên trong giọt máu của hắn trong người nàng mất đi, vưu vật này chính là hóa thân thành Nữ Vương đại nhân trèo bên trên mà cưỡi hắn. Kha La bây giờ chính là suy nghĩ vì sao bốn cái lão bà của mình luôn là sẽ thích cưỡi hắn như vậy a, không phải là hắn tự tôn nam nhân đối với nữ nhân của mình nổi lên gì mà chỉ là thắc mắc, nghĩ một lúc rồi quay lại nhìn Như Nguyệt đang nằm “nghi ngơi” trên ngực mình cười cười...
Nằm trên ngực hắn một lúc, nàng chống tay lên ngực hắn ngồi dậy trên đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át treo lên một nụ cười giảo hoạt, tinh mâu diễm mị híp lại thành một đường thần sắc dâm mị nói.
-Tướng công, có người nhìn lén chúng ta nha, chàng sẽ sử lý như thế nào đây..
-Phạt nặng...
-Nha...ân..
Nghe câu hỏi của Như Nguyệt sau, Kha La chỉ nói hai chữ rồi ôm lấy nàng đứng dậy đi về phía Chu Mị ba nàng đang nằm giả một bộ còn chưa tỉnh lại, đi đến chỗ ba nàng chưa có mở lời gì hắn thú vị nhìn lại Như Nguyệt đang treo trong ngực mình.
Như Nguyệt trong ngực hắn hiện giờ chính là một bộ mềm nhũng vô lực nép vào ngực hắn, hai chân chính là quấn chặt lấy hông của Kha La. Hắn đặt nàng xuống giường lớn thì phát hiện ra nàng lại tiết thân, nhìn đến một mảnh lộn xộn mà mình đã tạo ra cùng một dòng xuân thủy vừa vô tình tạo ra hắn chính là không có lời gì để nói rồi...
Kha La giải thoát huynh đệ của mình khỏi u động của nàng sau, hôn lên môi nàng một cái rồi hắn đưa tay ra một hấp ôm lấy ba nàng Sở Linh, Chu Mị, Ngọc Ảnh vào trong lòng, một tay chính là dạo qua mật địa của ba nàng một lượt giọng mang trêu chọc hỏi.
-Mị nhi, Linh nhi, Ảnh nhi các nàng đừng giả dạng ngủ say nữa a.
-...
-A..các nàng chính là muốn ta nặng tay đánh thức các nàng sao...
-...
-Hảo..như các nàng mong muốn...hắc hắc...
Ba! Ba! Ba!
Kha La nói xong chính là một loạt vỗ lên trên kiều đồn của nàng, nhưng làm cho hắn bất đắc dĩ chính là càng đánh mông các nàng thì các nàng càng ẩm ướt lên. Trên dung nhan ba nàng chính là một màu ửng hồng, bộ dáng rất là hưởng thụ cứ nép trong ngực Kha La phát ra từng âm thanh nho nhỏ tiếng rên rỉ. Hết cách Kha La cũng không đi đánh mông các nàng thêm nữa, thở dài một hơi đưa một tay ta bắt lấy Như Nguyệt đang nằm một bên cũng ôm vào lòng ngã người nằm lên giường lớn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cảm nhận được Kha La không còn hoạt động nữa mà nằm ra giường lớn, ba nàng Sở Linh, Chu Mị cùng Ngọc Ảnh vụng trộm mở ra mỹ mâu lén lút nhìn nhau. Khi ánh mắt của ba nàng chạm vào nhau điều phát hiện ra nghi hoặc trong mắt đối phương, nhìn nhau một lúc ba nàng mới ném cho nhau một ánh mắt như biểu thị cái gì đấy.
Như Nguyệt nhìn ba nàng mắt to mắt nhỏ một hồi mà không khỏi vụng trộm cười lên một cái giảo hoạt, tinh mâu diễm mị của nàng hiện lên thích thú, bất ngờ nàng “Ưm” nhẹ lên một câu nho nhỏ trong cổ họng cố gắng tiết chế không để cho ba nàng Ngọc Ảnh phát hiện. Khi nàng vừa nở nụ cười giảo hoạt đã bị Kha La phát hiện được, hắn đưa một tay từ sau kiều đồn của nàng đưa tới sờ một cái hoa huyệt của nàng như cảnh cáo nàng không được nói ra.
Kha La cảnh cáo Như Nguyệt xong cũng không có thu tay lại tiếp tục sờ lấy hoa huyệt đang dần trở nên ẩm ướt lại của nàng, được hắn kích động mà không thể phát ra âm thanh Như Nguyệt tinh mâu ném đến cho hắn một ánh mắt ai oán giận dỗi không thôi...
...............
-Ân..Ngô..tướng công...
Sau khi thảo luận bằng ánh mắt xong ba nàng Sở Linh, Chu Mị, Ngọc Ảnh chính là lần lượt ở trên người thay nhau tự “chịu phạt” không cần hắn tự mình xuất thủ. Còn lãnh ngâm vấn đỉnh vu sơn vừa rồi chính là của Ngọc Ảnh, cái vưu vật không thua chị kém em với Như Nguyệt này không hiểu vì sao lại có sức chiến đấu hơn cả Chu Mị đã là Nhất Bộ Tiên nhân nữa đấy, trong khi hai nàng Chu Mị và Sở Linh đã “chịu phạt” mềm nhũng như vũng nước xuân nằm một bên còn nàng thì lại chinh chiến hơn bảy lần.
Nhìn Ngọc Ảnh chinh chiến không biết mệt mỏi trên người của mình mới vừa tiết thân không được bao lâu lại vọng động muốn bắt đầu một lần nữa, Kha La ngồi dậy tựa lưng vào thành giường đưa một tay ra ôm chặt nàng vào lòng mình không cho nàng tiếp tục loạn động nữa vì hắn nhìn thấy hoa huyệt của nàng đã ửng đỏ sưng lên như cái tiểu bánh bao rồi. Đem huynh đi rút ra hắn dùng một đạo linh lực giúp nàng xoa diệu đi, xong rồi hắn đưa mắt nhìn nàng nói.
-Đừng tự làm thương mình...
-Oa..
-...
Ngọc Ảnh nghe lời hắn nói sau không hiểu nguyên do nàng bật khóc lên, chôn mặt vào ngực hắn ôm chặt lấy nức nở khóc lớn. Nghe tiếng khóc của Ngọc Ảnh hai nàng Chu Mị cùng Sở Linh mềm nhũng nằm một bên chợt thức tỉnh, khó nhọc giúp nhau ngồi dậy nhịch lại gần Kha La ngồi cạnh hắn rồi Chu Mị mở lời hỏi.
-Muội muội a, có phải tướng công bắt nạt ngươi không nha, sao muội lại khóc..
-Đúng đấy tỷ tỷ, có phải tướng công bắt nạt tỷ không.
-...
Các nàng chính là đã bí mật cùng nhau thảo luận định xong địa vi rồi đấy, tạm thời đại tỷ trong các nàng chính là Như Nguyệt tiếp theo chính là Chu Mị rồi đến Ngọc Ảnh cuối cùng chính là Sở Linh nhỏ nhất vì tính theo thọ mệnh cùng tu vi nàng chính là nhỏ nhất, tuy Chu Mị là nữ nhân đầu tiên của Kha La nhưng nàng cũng không có đi đòi làm đại tỷ hậu cung. Trong suy nghĩ của các nàng định ra như vậy chính là dễ dàng xưng hô với nhau thôi nha, các nàng cũng có thể nhìn ra được các nàng trong lòng hắn chính là như nhau cả, tuy các nàng chỉ mới mắt to mắt nhỏ một hồi cách đây không lâu.
Nghe hai nàng Chu Mị và Sở Linh hỏi chính mình cùng hiểu lầm mà trách móc Kha La, Ngọc Ảnh kìm nén nước mắt của mình lại lao vội nước mắt trên mặt gấp gáp giải thích.
-Mị tỷ tỷ, Linh muội muội không phải là tướng công bắt nạt ta, mọi chuyện chính là...
Nguyên nhân dẫn đến Ngọc Ảnh đột nhiên dũng mãnh đồi hổi không biết mệt mỏi, đến lúc Kha La ngăn nàng lại thì bật khóc một cách khó hiểu chính là.
Cách đây một tháng tại trung tâm của Phàm giới bất xuất hiện dị tượng vạn hoa rơi rụng, huyết hải treo cao, sau khi dị tượng biến mất bên trên bầu trời bổng nhiên xuất hiện một tên trung niên nam tử trên thân mặc lấy một bộ kim long bào, đầu đội thái tử quan chân đi thanh long ngoa, khí thế bức nhân cao quý nhưng mặt chính là một bộ đê tiện vô sĩ không ai sánh bằng. Tên này sau khi xuất hiện không nói một lời đã đi hết ngang dọc chiến lấy vùng đất trung tâm của Tứ vực, ở đấy suốt hai mươi ngày không gây động tĩnh gì rồi trước khi Hàn Sinh Cổ Tĩnh xuất hiện năm ngày tên này đã bá đạo tuyên bố muốn tìm nữ nhân và cái tên đầu tiên chính là tên của nàng Nam Cung Ngọc Ảnh.
Tên này tuyên bố trong vòng một tháng nàng không đi đến tìm, tên này sẽ đồ diệt Dược Tông của nàng. Nghe lời nói của tên này, tứ đại tông môn đã tức giận không thôi nhất là Dược Tông, tứ đại tông môn các Đại Thừa đỉnh phong Thái Thượng trưởng lão đã liên hợp cùng nhau đi đến vùng đất trung tâm của Tứ Vực chinh phạt lấy tên này. Nhưng tất cả lại chỉ mang theo một cánh tay trọng thương mà quay về, miệng điều hô to không thể đắt tội với tên này, và nàng sau khi kết thúc chuyến đi này phải đi tìm tên này vì tông môn gia tộc người...
Như Nguyệt ở một bên chiếm lĩnh cánh tay của Kha La ôm lấy, một bên nghe Ngọc Ảnh nói ra nguyên nhân gì vừa nghe vừa thu lấy thần sắc trên mặt Kha La. Khi Ngọc Ảnh kể lại xong, nàng cũng chỉ thu được một tia tiếu ý cùng thoáng qua một cỗ sát ý chỉ hiển hiện trong sát na sau khi Ngọc Ảnh kể hết. Như Nguyệt chính là trong lúc ân ái cùng Kha La, đã được hắn giúp luyện hóa thu lấy toàn bộ lợi ích bên trong giọt huyết của hắn tăng lên đỉnh huyết mạch Cửu Vĩ Hồ.
Thuận lợi một hơi nhảy lên Chân Tiên cảnh, tất cả linh giác được lột sát một lần nên nàng mới có thể bắt đến hai tia thần sắc của Kha La. Nàng đã bước vào Chân Tiên cảnh nhưng hắn trong mắt nàng chính là một cái hố đen vô tận không thể nhìn ra được thứ gì, khi nghe Ngọc Ảnh kể lại trong tâm nàng cũng là nổi lên run động nhỏ đấy.
Như Nguyệt hiện giờ chính là một bộ khó chịu, cơ thể đã phát xuân đến không thể điều khiển được nữa, nhưng tinh thần nàng thanh tỉnh đến không hợp hoàn cảnh mà nhìn lấy Kha La tách hai đùi ngọc của mình ra rồi đẩy lên, dẫn động huynh đệ đã nóng giận của hắn chuẩn xác một phần đi vào bên trong hoa động của nàng.
Khi huynh đệ của Kha La đi vào một cảm giác căng đầy truyền đến, nhưng không làm cho nàng cảm thấy khó chịu mà lại cho nàng khoái cảm kỳ lạ, không để nàng chờ lâu một cảm giác xé rách tràn đầy truyền lại cho nàng.
Như Nguyệt biết được chính mình đã mất đi xử nữ thân cho nam nhân này, tinh mâu diễm mị rơi xuống hai viên lệ châu ánh mắt long lanh không nhìn đến ý nghĩ nhìn Kha La. Xuân sắc bắt đầu phát ra cùng âm thanh rên rỉ câu hồn của nữ nhân truyền khắp bên trong phòng lớn của Kha La Cư...
..........
Không biết trải qua bao lâu bây giờ Như Nguyệt chính là đang ở bên trên người hắn như một nữ kỵ sĩ không ngừng chinh chiến xuống, kiều đồn to tròn mật đào dạng chính là nhịp nhàng lên xuống, miệng nhỏ rên rỉ câu hồn. Kiều đồn loạn động thêm vài lần nàng lãnh ngâm lên một tiếng, cơ thể đẩy đà dụ hoặc phấn nộn của nàng đỗ xuống nằm lên trên ngực của hắn ngực của hắn, run rẩy lên từng nhịp, ái dịch của cả hai cùng xử nữ huyết đóa đóa dính hai bên đùi ngọc của nàng.
Như Nguyệt tiết thân sau, hắn cảm nhận được một cảm giác bóp chặt cùng một dòng ấm áp chi thủy phủ lên huynh đệ của mình, ôm lấy cơ thể đầy đặn dụ hoặc phấn nộn của Như Nguyệt đang run rẩy nhè nhẹ vì tiết thân sau khoái hoạt trong ngực mà hắn không khỏi bất đắc dĩ.
Yêu tinh chính là yêu tinh a, chính là sau khi hiệu quả tặng kèm bên trong giọt máu của hắn trong người nàng mất đi, vưu vật này chính là hóa thân thành Nữ Vương đại nhân trèo bên trên mà cưỡi hắn. Kha La bây giờ chính là suy nghĩ vì sao bốn cái lão bà của mình luôn là sẽ thích cưỡi hắn như vậy a, không phải là hắn tự tôn nam nhân đối với nữ nhân của mình nổi lên gì mà chỉ là thắc mắc, nghĩ một lúc rồi quay lại nhìn Như Nguyệt đang nằm “nghi ngơi” trên ngực mình cười cười...
Nằm trên ngực hắn một lúc, nàng chống tay lên ngực hắn ngồi dậy trên đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át treo lên một nụ cười giảo hoạt, tinh mâu diễm mị híp lại thành một đường thần sắc dâm mị nói.
-Tướng công, có người nhìn lén chúng ta nha, chàng sẽ sử lý như thế nào đây..
-Phạt nặng...
-Nha...ân..
Nghe câu hỏi của Như Nguyệt sau, Kha La chỉ nói hai chữ rồi ôm lấy nàng đứng dậy đi về phía Chu Mị ba nàng đang nằm giả một bộ còn chưa tỉnh lại, đi đến chỗ ba nàng chưa có mở lời gì hắn thú vị nhìn lại Như Nguyệt đang treo trong ngực mình.
Như Nguyệt trong ngực hắn hiện giờ chính là một bộ mềm nhũng vô lực nép vào ngực hắn, hai chân chính là quấn chặt lấy hông của Kha La. Hắn đặt nàng xuống giường lớn thì phát hiện ra nàng lại tiết thân, nhìn đến một mảnh lộn xộn mà mình đã tạo ra cùng một dòng xuân thủy vừa vô tình tạo ra hắn chính là không có lời gì để nói rồi...
Kha La giải thoát huynh đệ của mình khỏi u động của nàng sau, hôn lên môi nàng một cái rồi hắn đưa tay ra một hấp ôm lấy ba nàng Sở Linh, Chu Mị, Ngọc Ảnh vào trong lòng, một tay chính là dạo qua mật địa của ba nàng một lượt giọng mang trêu chọc hỏi.
-Mị nhi, Linh nhi, Ảnh nhi các nàng đừng giả dạng ngủ say nữa a.
-...
-A..các nàng chính là muốn ta nặng tay đánh thức các nàng sao...
-...
-Hảo..như các nàng mong muốn...hắc hắc...
Ba! Ba! Ba!
Kha La nói xong chính là một loạt vỗ lên trên kiều đồn của nàng, nhưng làm cho hắn bất đắc dĩ chính là càng đánh mông các nàng thì các nàng càng ẩm ướt lên. Trên dung nhan ba nàng chính là một màu ửng hồng, bộ dáng rất là hưởng thụ cứ nép trong ngực Kha La phát ra từng âm thanh nho nhỏ tiếng rên rỉ. Hết cách Kha La cũng không đi đánh mông các nàng thêm nữa, thở dài một hơi đưa một tay ta bắt lấy Như Nguyệt đang nằm một bên cũng ôm vào lòng ngã người nằm lên giường lớn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cảm nhận được Kha La không còn hoạt động nữa mà nằm ra giường lớn, ba nàng Sở Linh, Chu Mị cùng Ngọc Ảnh vụng trộm mở ra mỹ mâu lén lút nhìn nhau. Khi ánh mắt của ba nàng chạm vào nhau điều phát hiện ra nghi hoặc trong mắt đối phương, nhìn nhau một lúc ba nàng mới ném cho nhau một ánh mắt như biểu thị cái gì đấy.
Như Nguyệt nhìn ba nàng mắt to mắt nhỏ một hồi mà không khỏi vụng trộm cười lên một cái giảo hoạt, tinh mâu diễm mị của nàng hiện lên thích thú, bất ngờ nàng “Ưm” nhẹ lên một câu nho nhỏ trong cổ họng cố gắng tiết chế không để cho ba nàng Ngọc Ảnh phát hiện. Khi nàng vừa nở nụ cười giảo hoạt đã bị Kha La phát hiện được, hắn đưa một tay từ sau kiều đồn của nàng đưa tới sờ một cái hoa huyệt của nàng như cảnh cáo nàng không được nói ra.
Kha La cảnh cáo Như Nguyệt xong cũng không có thu tay lại tiếp tục sờ lấy hoa huyệt đang dần trở nên ẩm ướt lại của nàng, được hắn kích động mà không thể phát ra âm thanh Như Nguyệt tinh mâu ném đến cho hắn một ánh mắt ai oán giận dỗi không thôi...
...............
-Ân..Ngô..tướng công...
Sau khi thảo luận bằng ánh mắt xong ba nàng Sở Linh, Chu Mị, Ngọc Ảnh chính là lần lượt ở trên người thay nhau tự “chịu phạt” không cần hắn tự mình xuất thủ. Còn lãnh ngâm vấn đỉnh vu sơn vừa rồi chính là của Ngọc Ảnh, cái vưu vật không thua chị kém em với Như Nguyệt này không hiểu vì sao lại có sức chiến đấu hơn cả Chu Mị đã là Nhất Bộ Tiên nhân nữa đấy, trong khi hai nàng Chu Mị và Sở Linh đã “chịu phạt” mềm nhũng như vũng nước xuân nằm một bên còn nàng thì lại chinh chiến hơn bảy lần.
Nhìn Ngọc Ảnh chinh chiến không biết mệt mỏi trên người của mình mới vừa tiết thân không được bao lâu lại vọng động muốn bắt đầu một lần nữa, Kha La ngồi dậy tựa lưng vào thành giường đưa một tay ra ôm chặt nàng vào lòng mình không cho nàng tiếp tục loạn động nữa vì hắn nhìn thấy hoa huyệt của nàng đã ửng đỏ sưng lên như cái tiểu bánh bao rồi. Đem huynh đi rút ra hắn dùng một đạo linh lực giúp nàng xoa diệu đi, xong rồi hắn đưa mắt nhìn nàng nói.
-Đừng tự làm thương mình...
-Oa..
-...
Ngọc Ảnh nghe lời hắn nói sau không hiểu nguyên do nàng bật khóc lên, chôn mặt vào ngực hắn ôm chặt lấy nức nở khóc lớn. Nghe tiếng khóc của Ngọc Ảnh hai nàng Chu Mị cùng Sở Linh mềm nhũng nằm một bên chợt thức tỉnh, khó nhọc giúp nhau ngồi dậy nhịch lại gần Kha La ngồi cạnh hắn rồi Chu Mị mở lời hỏi.
-Muội muội a, có phải tướng công bắt nạt ngươi không nha, sao muội lại khóc..
-Đúng đấy tỷ tỷ, có phải tướng công bắt nạt tỷ không.
-...
Các nàng chính là đã bí mật cùng nhau thảo luận định xong địa vi rồi đấy, tạm thời đại tỷ trong các nàng chính là Như Nguyệt tiếp theo chính là Chu Mị rồi đến Ngọc Ảnh cuối cùng chính là Sở Linh nhỏ nhất vì tính theo thọ mệnh cùng tu vi nàng chính là nhỏ nhất, tuy Chu Mị là nữ nhân đầu tiên của Kha La nhưng nàng cũng không có đi đòi làm đại tỷ hậu cung. Trong suy nghĩ của các nàng định ra như vậy chính là dễ dàng xưng hô với nhau thôi nha, các nàng cũng có thể nhìn ra được các nàng trong lòng hắn chính là như nhau cả, tuy các nàng chỉ mới mắt to mắt nhỏ một hồi cách đây không lâu.
Nghe hai nàng Chu Mị và Sở Linh hỏi chính mình cùng hiểu lầm mà trách móc Kha La, Ngọc Ảnh kìm nén nước mắt của mình lại lao vội nước mắt trên mặt gấp gáp giải thích.
-Mị tỷ tỷ, Linh muội muội không phải là tướng công bắt nạt ta, mọi chuyện chính là...
Nguyên nhân dẫn đến Ngọc Ảnh đột nhiên dũng mãnh đồi hổi không biết mệt mỏi, đến lúc Kha La ngăn nàng lại thì bật khóc một cách khó hiểu chính là.
Cách đây một tháng tại trung tâm của Phàm giới bất xuất hiện dị tượng vạn hoa rơi rụng, huyết hải treo cao, sau khi dị tượng biến mất bên trên bầu trời bổng nhiên xuất hiện một tên trung niên nam tử trên thân mặc lấy một bộ kim long bào, đầu đội thái tử quan chân đi thanh long ngoa, khí thế bức nhân cao quý nhưng mặt chính là một bộ đê tiện vô sĩ không ai sánh bằng. Tên này sau khi xuất hiện không nói một lời đã đi hết ngang dọc chiến lấy vùng đất trung tâm của Tứ vực, ở đấy suốt hai mươi ngày không gây động tĩnh gì rồi trước khi Hàn Sinh Cổ Tĩnh xuất hiện năm ngày tên này đã bá đạo tuyên bố muốn tìm nữ nhân và cái tên đầu tiên chính là tên của nàng Nam Cung Ngọc Ảnh.
Tên này tuyên bố trong vòng một tháng nàng không đi đến tìm, tên này sẽ đồ diệt Dược Tông của nàng. Nghe lời nói của tên này, tứ đại tông môn đã tức giận không thôi nhất là Dược Tông, tứ đại tông môn các Đại Thừa đỉnh phong Thái Thượng trưởng lão đã liên hợp cùng nhau đi đến vùng đất trung tâm của Tứ Vực chinh phạt lấy tên này. Nhưng tất cả lại chỉ mang theo một cánh tay trọng thương mà quay về, miệng điều hô to không thể đắt tội với tên này, và nàng sau khi kết thúc chuyến đi này phải đi tìm tên này vì tông môn gia tộc người...
Như Nguyệt ở một bên chiếm lĩnh cánh tay của Kha La ôm lấy, một bên nghe Ngọc Ảnh nói ra nguyên nhân gì vừa nghe vừa thu lấy thần sắc trên mặt Kha La. Khi Ngọc Ảnh kể lại xong, nàng cũng chỉ thu được một tia tiếu ý cùng thoáng qua một cỗ sát ý chỉ hiển hiện trong sát na sau khi Ngọc Ảnh kể hết. Như Nguyệt chính là trong lúc ân ái cùng Kha La, đã được hắn giúp luyện hóa thu lấy toàn bộ lợi ích bên trong giọt huyết của hắn tăng lên đỉnh huyết mạch Cửu Vĩ Hồ.
Thuận lợi một hơi nhảy lên Chân Tiên cảnh, tất cả linh giác được lột sát một lần nên nàng mới có thể bắt đến hai tia thần sắc của Kha La. Nàng đã bước vào Chân Tiên cảnh nhưng hắn trong mắt nàng chính là một cái hố đen vô tận không thể nhìn ra được thứ gì, khi nghe Ngọc Ảnh kể lại trong tâm nàng cũng là nổi lên run động nhỏ đấy.
Tác giả :
Tiểu Hồ Ca