Hiuhiu... Yêu Cậu Mất Rồi!!
Chương 50: Cảm giác lạ
Tiếng chuông vang lên,tất cả bọn người hầu chúng tôi chạy tán loạn đứng trước cửa.Mặt ai cũng tái mét,chân tay run cầm cập.Đặc biệt là tôi,đến nước bọt tôi cũng chẳng nuốt nổi : hôm nay mẹ hắn về.Cánh cửa mở từ từ rộng ra.
“Ông chủ và bà chủ (sư tử hà Đông) giá đáo!!”
“Chào mừng ông bà chủ đã về…>.
Bà ta vẫn làm cái mặt nghiêm nghị đó bước vào nhà.Cái khuôn mặt đặc trưng làm ai cũng phải sởn gai ốc.Bố hắn ta có vẻ hiền lành hơn,giơ tay lên chào mọi người.
“Mọi chuyện vẫn ổn chứ?”
“V..vâng…”
“Nào đừng căng thẳng như thế…”
Ông nên nói bà vợ ông kìa -.-.Bà ta ngó nghiêng qua mọi phía rồi bỗng ánh mắt bà ta sáng rực lên.
“Đằng kia có bụi!!Dọn dẹp cái kiểu gì thế?Bà quản lý đâu!!”
“Tôi xin lỗi…”
Lần đầu tiên tôi thấy bà quản lý trở nên yếu đuối như vậy.Cả cái nhà này chắc chắn bà mẹ hắn ta là vô định rồi.Cái mắt của bà ta thật là đáng kính nể,một hạt bụi cũng không tha.Vậy thì bà ta đeo cái kính vào làm gì nữa??
“Ôi Thiện Ân,con trai tôi~~”
Nhưng khuôn mặt nghiêm nghị,nhăn như khỉ ăn gừng đó lập tức được chuyển sang một khuôn mặt hiền lành khác chỉ khi nhìn thấy tên Thiện Ân kia.Bà ta ôm lấy con trai vào lòng,còn mặt hắn thì tỏ vẻ chẳng mấy quan tâm và hắn cũng chẳng thích mình bị đối xử như một đứa trẻ con.
“Mẹ đừng có nhìn thấy con là ôm nữa…”
“Nhưng mẹ nhớ coăn…”
“Hai mẹ con mình mới gặp nhau tháng trước mà..”
“60x60x24x30 = 2.592.000s mẹ mới được gặp con đấy,sao mà không nhớ cho nổi,ôi con trai~~”
Ôi mẹ ơi,giọng điệu của bà ta thay đổi hẳn.Làm cái giọng đáng yêu như kiểu mình hiền lành dễ mến lắm ấy,tôi xin người.Làm ơn cho cái ngày hôm nay nó trôi qua nhanh dùm con.Con chịu hết nổi rồi.Trí thông minh của hắn được thừa hưởng từ mẹ hắn ta.Cái bà La sát độc nhất vô nhị,vô dịch thiên hạ!!Cậu chủ có bà mẹ tuyệt vời quá…~.~.Và cả cái tính bất bình thường nữa,đời mình không nghĩ rằng mình sẽ gặp những người như thế này.
“À,mẹ muốn con gặp một người!!”
“Ai ạ?”
Mẹ hắn cười tủm tỉm.Mọi người trong nhà bắt đầu cảm nhận được những bước chân nhanh nhẹn,một cái bóng đang tiến về chỗ chúng tôi.Một cô gái tóc dài ngang lưng,mặc một bộ quần áo rất ư là phong cách đáng yêu.Cô ấy nhảy bổ vào người hắn,ôm siết chặt như hai người đã dính vào nhau.
“Linh?”
Hắn bất ngờ không thể tả.Cô ấy bỏ hắn ra rồi đặt hai tay lên má hắn,từ từ đưa môi lại gần.Hắn như liếc nhìn qua tôi một chút rồi vội vàng đẩy ra.
“Tránh xa tớ ra!!”
“Cậu không thích tớ làm như vậy nữa à? >..__
“Ông chủ và bà chủ (sư tử hà Đông) giá đáo!!”
“Chào mừng ông bà chủ đã về…>.
Bà ta vẫn làm cái mặt nghiêm nghị đó bước vào nhà.Cái khuôn mặt đặc trưng làm ai cũng phải sởn gai ốc.Bố hắn ta có vẻ hiền lành hơn,giơ tay lên chào mọi người.
“Mọi chuyện vẫn ổn chứ?”
“V..vâng…”
“Nào đừng căng thẳng như thế…”
Ông nên nói bà vợ ông kìa -.-.Bà ta ngó nghiêng qua mọi phía rồi bỗng ánh mắt bà ta sáng rực lên.
“Đằng kia có bụi!!Dọn dẹp cái kiểu gì thế?Bà quản lý đâu!!”
“Tôi xin lỗi…”
Lần đầu tiên tôi thấy bà quản lý trở nên yếu đuối như vậy.Cả cái nhà này chắc chắn bà mẹ hắn ta là vô định rồi.Cái mắt của bà ta thật là đáng kính nể,một hạt bụi cũng không tha.Vậy thì bà ta đeo cái kính vào làm gì nữa??
“Ôi Thiện Ân,con trai tôi~~”
Nhưng khuôn mặt nghiêm nghị,nhăn như khỉ ăn gừng đó lập tức được chuyển sang một khuôn mặt hiền lành khác chỉ khi nhìn thấy tên Thiện Ân kia.Bà ta ôm lấy con trai vào lòng,còn mặt hắn thì tỏ vẻ chẳng mấy quan tâm và hắn cũng chẳng thích mình bị đối xử như một đứa trẻ con.
“Mẹ đừng có nhìn thấy con là ôm nữa…”
“Nhưng mẹ nhớ coăn…”
“Hai mẹ con mình mới gặp nhau tháng trước mà..”
“60x60x24x30 = 2.592.000s mẹ mới được gặp con đấy,sao mà không nhớ cho nổi,ôi con trai~~”
Ôi mẹ ơi,giọng điệu của bà ta thay đổi hẳn.Làm cái giọng đáng yêu như kiểu mình hiền lành dễ mến lắm ấy,tôi xin người.Làm ơn cho cái ngày hôm nay nó trôi qua nhanh dùm con.Con chịu hết nổi rồi.Trí thông minh của hắn được thừa hưởng từ mẹ hắn ta.Cái bà La sát độc nhất vô nhị,vô dịch thiên hạ!!Cậu chủ có bà mẹ tuyệt vời quá…~.~.Và cả cái tính bất bình thường nữa,đời mình không nghĩ rằng mình sẽ gặp những người như thế này.
“À,mẹ muốn con gặp một người!!”
“Ai ạ?”
Mẹ hắn cười tủm tỉm.Mọi người trong nhà bắt đầu cảm nhận được những bước chân nhanh nhẹn,một cái bóng đang tiến về chỗ chúng tôi.Một cô gái tóc dài ngang lưng,mặc một bộ quần áo rất ư là phong cách đáng yêu.Cô ấy nhảy bổ vào người hắn,ôm siết chặt như hai người đã dính vào nhau.
“Linh?”
Hắn bất ngờ không thể tả.Cô ấy bỏ hắn ra rồi đặt hai tay lên má hắn,từ từ đưa môi lại gần.Hắn như liếc nhìn qua tôi một chút rồi vội vàng đẩy ra.
“Tránh xa tớ ra!!”
“Cậu không thích tớ làm như vậy nữa à? >..__
Tác giả :
Hải Quân