Hiệp Nữ Khuynh Thành
Quyển 2 - Chương 21
Một tên, hai tên,...sáu tên...mười một tên... Hồng Loan chìm trong trận tàn sát, nó liều mình lao xuyên qua mấy gã kim cương, rất nhanh chóng nắm lấy rồi bóp nát nguyên anh của bọn chúng. Hồng Loan đưa tay lau máu trên mũi, sắc mặt vô cảm nhìn đám kim cương còn lại đang kinh hoàng trước mặt!
“Dám đắc tội với ông đây thì chỉ có con đường chết!” Hồng Loan lạnh lùng nói.
“Đi!” chẳng biết trong đám kim cương kẻ nào đã hô lên, nhưng là cả đám nghe vậy lập tức phi thân chạy trốn.
“Muốn chạy? Khi các ngươi vây khốn ông đây hai ngày sao không thấy chạy?”
Diệp Khuynh Thành lúc này đang rất lo lắng cho Trọng Lâu lại thấy bọn chúng bỏ chạy liền lập tức truyền âm cho Hồng Loan: “Đừng truy kích, chúng ta mau tới suối Bích Lạc!”
Hồng Loan sao có thể bỏ qua cho bọn chúng được chứ? Làm gì có chuyện nó dừng lại cuộc tàn sát đã tay như vậy được?
“Khuynh Thành, cô cứ đi trước đi, lát nữa tôi sẽ đến sau!” Hồng Loan nói rồi quay người đuổi theo đám kim cương.
“Hồng Loan, quay lại!” Khuynh Thành hét lên.
Hồng Loan giả điếc phớt lờ, Khuynh Thành thấy vậy cũng không dám chần chừ, lập tức phi hành đuổi theo.
Hồng Loan vốn là thần thú có tốc độ nhanh nhất trên thần giới nên chẳng mấy chốc nó đã đuổi kịp đám kim cương, nó cười hì hì nhìn bọn chúng.
“Chạy đi, sao các ngươi không chạy nữa? Định đọ tốc độ với ông đây sao?”
Đám kim cương sắc mặt vô cùng khó coi, một thằng nhãi ranh còn mặc yếm mà dám xưng ông với bọn chúng sao?
“Liều với nó đi!” đám kim cương biết không thể chạy thoát liền chuyển sang thế công kích lao vào Hồng Loan.
“Dù bọn ta có chết thì ngươi cùng đừng mong sống sót rời khỏi!”
Ba mươi hai kim cương xưa nay chưa từng gặp phải tình cảnh nhục nhã bị người ta đuổi cùng giết tận như vậy, hơn nữa lần này lại còn là một cô gái mới phi thăng cùng một thần thú ranh con hạ nhục, bọn chúng lúc này vừa hổ thẹn vừa tức giận.
Khuynh Thành lúc này cũng vừa phi hành tới, cô thật sự không muốn kéo dài trận chiến này nữa, Tử thanh bảo kiếm lập tức vung lên đồng thời linh thức truyền âm cho Hồng Loan: “Tốc chiến tốc thắng!”
“Được!” Hai làn lưu quang màu đỏ lập tức lao thẳng vào trận pháp của đám kim cương. Tốc độ nhanh đến khiếp người.
Từ sau khi lên tiên giới, Khuynh Thành cảm thấy trong người mình có một nguồn sức lực mạnh mẽ, dồi dào không ngừng tăng lên. Nó cũng giống như Tử thanh bảo kiếm trong tay, gặp đối thủ càng mạnh thì uy lực công phá của nó cũng càng lớn. Mỗi khi cô lâm vào tình thế sinh tử nguy ngập, nguồn sức mạnh dữ dội ấy sẽ bùng phát và cứu sống cô.
Một đạo kiếm quang mờ ảo nháng lên, không gian của toàn bộ khu vực bỗng dồn dập dãn ra như những con sóng bạc đầu, vô số kiếm khí bỗng lấp đầy khoảng không.
Cùng lúc với Khuynh Thành, Hồng Loan kêu lên một tiếng động trời rồi biến trở lại nguyên thân của mình. Nên biết, thần thú trở lại nguyên thân thì uy lực của nó mạnh gấp bội khi nó ở hình người.
Một làn khí ba màu lan rộng trong không khí, không gian mà hai mươi kim cương bị biến dạng méo mó; trong không gian méo mó ấy tràn ngập ánh sáng của hai làn hồng quang. Hai mươi kim cương nhanh chóng thi triển nội lực, hai mươi đạo kim quang bỗng nhanh chóng đánh vào lưu quang màu đỏ.
Khu vực của hai mươi kim cương bỗng bùng nổ, trong nháy mắt khu vực ấy chói đến nhức mắt, cả đất trời chao đảo rung lắc kịch liệt. Đám đông người xem cách đó vài trăm dặm không kịp ẩn nấp đều bị vạ lây.
Một tên, hai tên, ba tên... sáu tên, tám tên... Khuynh Thành ước chừng đám kim cương đã bị tử thương. Hai chục, tất cả hai chục Kim Cương đã mất mạng trong nháy mắt.
Những người đứng xem tròn mắt kinh hãi, Diệp Khuynh Thành và con thần thú kia rốt cuộc là lợi hại đến cỡ nào mà chỉ trong chốc lát đã tiêu diệt hai chục cao thủ Kiếm tôn cao cấp trung kỳ? Thử hỏi trên tiên giới từ nay còn có mấy người dám tranh cường với họ?
“Thế này thì chán thật, chúng chết sạch cả rồi.” Hồng Loan phủi hai bàn tay bé nhỏ, nó hình như cảm thấy vẫn còn thòn thèm chưa đã. Ba mươi hai gã này quả là chỉ được cái mẽ, nếu không có độc tố trên người thì chắc chúng đã chết từ lâu rồi! Hồng Loan hừ lạnh một tiếng.
“Hồng Loan, chúng ta mau đi thôi!” Khuynh Thành sốt ruột gọi, không biết giờ này Trọng Lâu và Tiên đế đã giao đấu chưa?
Đám đông người xem thấy Khuynh Thành cùng Hồng Loan đi rồi mới sực tỉnh, vẫn còn một trận quyết chiến kinh thiên động địa nữa chờ bọn họ, rất nhanh chóng, biển người dày đặc ùn ùn kéo tới suối Bích Lạc.
Kim Bằng lúc này cũng đã đến được địa điểm quyết đấu, nó vận linh thức bao phủ toàn bộ một khu rộng lớn mà vẫn không hề tìm thấy khí lưu của Khuynh Thành. Kim Bằng thật sự lo lắng, lẽ nào... không thể! Tuyệt đối không thể có chuyện đó được, Khuynh Thành nhất định không thể chết được. Kim Bằng nén lại sự phẫn nộ trong lòng đáp xuống một chỗ khá gần trung tâm.
Đám người xung quanh đã bỏ ra rất nhiều tiền mới có thể mua được vé nên khi thấy Kim Bằng xen vào thì rất tức tối nhưng mà làn khí lưu Kim Bằng phát ra quá mạnh nên bọn chúng đều không dám tranh cãi với nó.
“Bắc đế, ngươi thật bỉ ổi!”
“Trọng Lâu nhà ngươi thì có gì tốt đẹp hơn ta chứ? Lợi dụng một đứa con gái để trở lại Tiên giới thì có gì hay ho chứ?”
“Vì cô ấy đã đưa ta trở lại ngăn cản ngươi nên ngươi muốn giết cô ấy?”
Trọng Lâu tức giận nhìn Tiên đế, từ lúc biết chuyện Khuynh Thành bị ba mươi hai kim cương vây khốn ông đã rất muốn tới trợ giúp nhưng lại bị gã Tiên đế khốn kiếp này chạy ra cản đường, cứ thế giằng co một đêm mới có thể thoát khỏi ông ta. Nhưng là khi ông tìm tới thì chỉ thấy ba mươi hai kim cương ở đó mà không hề tìm thấy khí lưu của Khuynh Thành cùng Hồng Loan, Trọng Lâu định tiêu diệt ba mươi hai kim cương trả thù cho Khuynh Thành thì lại bị Tiên hậu nhảy ra ngăn trở.
Trọng Lâu đã đuổi theo Tiên hậu suốt hai ngày liền đến nỗi chút nữa thì chậm giờ quyết đấu thành trò cười cho thiên hạ.
“Ngươi muốn nghĩ sao cũng được, con bé đó cùng con thần thú của nó nhất định phải chết, xưa nay chưa từng có ai thoát được khỏi ba mươi hai kim cương của ta cả!” Tiên đế lim dim mắt, ác ý nói, “Cả ngươi cũng sẽ không thoát khỏi cái chết!”
Trọng Lâu nắm chặt hai tay, chặt đến độ các khớp xương kêu lên răng rắc.
“Bây giờ ta sẽ giết ngươi để trả thù cho Khuynh Thành!”
Trọng Lâu lúc này cực kỳ phẫn nộ, lời nói của Khuynh Thành đêm đó vẫn văng vẳng bên tai ông, Khuynh Thành còn chưa tìm thấy được người ấy của mình thì đã bị ông liên lụy mà bỏ mạng...
Toàn thân Trọng Lâu được bao bọc trong bộ chiến giáp màu bạc được tôi luyện từ tiên khí cực phẩm các loại, khả năng phòng thủ có thể nói là tuyệt đỉnh. Trọng Lâu không hề do dự xông thẳng vào Tiên đế.
Những lời Trọng Lâu cùng Tiên đế khi nãy đều lọt vào tai Kim Bằng, nó bàng hoàng kinh hãi không tin vào những gì mình nghe được. Chẳng phải Khuynh Thành đã có Hồng Loan bảo vệ rồi sao? Sao có thể chết trong tay Tiên đế được? Không! Khuynh Thành nhất định không thể chết được!
Kim Bằng dù trong lòng nghĩ vậy nhưng cũng không nén được lửa giận, đôi mắt vàng kim của nó phóng ra hào quang tứ phía rồi dần biến thành màu đỏ. Một làn kim quang chớp lòe, Kim Bằng gia nhập cuộc chiến giữa Trọng Lâu và Tiên đế.
“Ta sẽ giết ngươi!” Kim Bằng hét vang trời.
Đám đông có mặt tại suối Bích Lạc sửng sốt, quyết chiến giữa Trọng Lâu cùng Tiên đế như thế nào lại có một con thần thú xuất hiện?
“Xem ra Yêu hoàng nói không sai. Được! Tiên đế ta đây sẽ giết ngươi đầu tiên!”
Tiên đế thật sự phẫn nộ, ông ta hít sâu vào một hơi, thân hình phình to gấp chục lần. Trọng Lâu thấy vậy lập tức linh thức truyền âm cho Kim Bằng.
“Kim Bằng, chuyện này không liên quan gì tới ngươi, ngươi mau đi đi!”
“Tôi không đi, tôi phải trả thù cho Khuynh Thành, tôi phải giết tên khốn kiếp này!” Kim Bằng tức giận sắp hóa điên đến nơi, bộ long vũ màu hoàng kim phát ra ánh sáng đỏ như lửa.
Một đạo lưu quang chớp đến, Tiên hậu xuất hiện trước mặt Kim Bằng.
“Kim Bằng, nếu ngươi biết điều rời đi thì ta có thể tha cho ngươi một mạng!” giọng Tiên hậu lạnh nhạt vang lên.
“Đừng hòng!” Kim Bằng quát lớn, nó không cần biết bà ta là ai nhưng là nếu dám cản đường nó thì chỉ có con đường chết!
Tiên hậu thấy Kim Bằng không thỏa hiệp lập tức vận linh thức truyền âm cho Tiên đế, “Ông cứ đối phó với Trọng Lâu, bên này đã có tôi lo!”
Tiên đế nhìn vợ khẽ gật đầu rồi lập tức xoay người lao vào Trọng Lâu. Đám đông phía dưới thấy có tới hai trận quyết đấu liền thì nhiệt huyết sôi trào. Đâu phải lúc nào cũng may mắn được xem thần thú, Tiên đế, Tiên hậu cùng Chiến thần quyết đấu chứ? Trận này xong không chừng thiên địa sẽ biến đổi, thời thế sắp thay đổi đến nơi rồi!
Kim Bằng bị Tiên hậu cản trở, từng tế bào trên người nó đều giận dữ đến nóng cả lên. Một con hỏa long cường hãn lập tức phóng thẳng vào Tiên hậu.
“Dám đắc tội với ông đây thì chỉ có con đường chết!” Hồng Loan lạnh lùng nói.
“Đi!” chẳng biết trong đám kim cương kẻ nào đã hô lên, nhưng là cả đám nghe vậy lập tức phi thân chạy trốn.
“Muốn chạy? Khi các ngươi vây khốn ông đây hai ngày sao không thấy chạy?”
Diệp Khuynh Thành lúc này đang rất lo lắng cho Trọng Lâu lại thấy bọn chúng bỏ chạy liền lập tức truyền âm cho Hồng Loan: “Đừng truy kích, chúng ta mau tới suối Bích Lạc!”
Hồng Loan sao có thể bỏ qua cho bọn chúng được chứ? Làm gì có chuyện nó dừng lại cuộc tàn sát đã tay như vậy được?
“Khuynh Thành, cô cứ đi trước đi, lát nữa tôi sẽ đến sau!” Hồng Loan nói rồi quay người đuổi theo đám kim cương.
“Hồng Loan, quay lại!” Khuynh Thành hét lên.
Hồng Loan giả điếc phớt lờ, Khuynh Thành thấy vậy cũng không dám chần chừ, lập tức phi hành đuổi theo.
Hồng Loan vốn là thần thú có tốc độ nhanh nhất trên thần giới nên chẳng mấy chốc nó đã đuổi kịp đám kim cương, nó cười hì hì nhìn bọn chúng.
“Chạy đi, sao các ngươi không chạy nữa? Định đọ tốc độ với ông đây sao?”
Đám kim cương sắc mặt vô cùng khó coi, một thằng nhãi ranh còn mặc yếm mà dám xưng ông với bọn chúng sao?
“Liều với nó đi!” đám kim cương biết không thể chạy thoát liền chuyển sang thế công kích lao vào Hồng Loan.
“Dù bọn ta có chết thì ngươi cùng đừng mong sống sót rời khỏi!”
Ba mươi hai kim cương xưa nay chưa từng gặp phải tình cảnh nhục nhã bị người ta đuổi cùng giết tận như vậy, hơn nữa lần này lại còn là một cô gái mới phi thăng cùng một thần thú ranh con hạ nhục, bọn chúng lúc này vừa hổ thẹn vừa tức giận.
Khuynh Thành lúc này cũng vừa phi hành tới, cô thật sự không muốn kéo dài trận chiến này nữa, Tử thanh bảo kiếm lập tức vung lên đồng thời linh thức truyền âm cho Hồng Loan: “Tốc chiến tốc thắng!”
“Được!” Hai làn lưu quang màu đỏ lập tức lao thẳng vào trận pháp của đám kim cương. Tốc độ nhanh đến khiếp người.
Từ sau khi lên tiên giới, Khuynh Thành cảm thấy trong người mình có một nguồn sức lực mạnh mẽ, dồi dào không ngừng tăng lên. Nó cũng giống như Tử thanh bảo kiếm trong tay, gặp đối thủ càng mạnh thì uy lực công phá của nó cũng càng lớn. Mỗi khi cô lâm vào tình thế sinh tử nguy ngập, nguồn sức mạnh dữ dội ấy sẽ bùng phát và cứu sống cô.
Một đạo kiếm quang mờ ảo nháng lên, không gian của toàn bộ khu vực bỗng dồn dập dãn ra như những con sóng bạc đầu, vô số kiếm khí bỗng lấp đầy khoảng không.
Cùng lúc với Khuynh Thành, Hồng Loan kêu lên một tiếng động trời rồi biến trở lại nguyên thân của mình. Nên biết, thần thú trở lại nguyên thân thì uy lực của nó mạnh gấp bội khi nó ở hình người.
Một làn khí ba màu lan rộng trong không khí, không gian mà hai mươi kim cương bị biến dạng méo mó; trong không gian méo mó ấy tràn ngập ánh sáng của hai làn hồng quang. Hai mươi kim cương nhanh chóng thi triển nội lực, hai mươi đạo kim quang bỗng nhanh chóng đánh vào lưu quang màu đỏ.
Khu vực của hai mươi kim cương bỗng bùng nổ, trong nháy mắt khu vực ấy chói đến nhức mắt, cả đất trời chao đảo rung lắc kịch liệt. Đám đông người xem cách đó vài trăm dặm không kịp ẩn nấp đều bị vạ lây.
Một tên, hai tên, ba tên... sáu tên, tám tên... Khuynh Thành ước chừng đám kim cương đã bị tử thương. Hai chục, tất cả hai chục Kim Cương đã mất mạng trong nháy mắt.
Những người đứng xem tròn mắt kinh hãi, Diệp Khuynh Thành và con thần thú kia rốt cuộc là lợi hại đến cỡ nào mà chỉ trong chốc lát đã tiêu diệt hai chục cao thủ Kiếm tôn cao cấp trung kỳ? Thử hỏi trên tiên giới từ nay còn có mấy người dám tranh cường với họ?
“Thế này thì chán thật, chúng chết sạch cả rồi.” Hồng Loan phủi hai bàn tay bé nhỏ, nó hình như cảm thấy vẫn còn thòn thèm chưa đã. Ba mươi hai gã này quả là chỉ được cái mẽ, nếu không có độc tố trên người thì chắc chúng đã chết từ lâu rồi! Hồng Loan hừ lạnh một tiếng.
“Hồng Loan, chúng ta mau đi thôi!” Khuynh Thành sốt ruột gọi, không biết giờ này Trọng Lâu và Tiên đế đã giao đấu chưa?
Đám đông người xem thấy Khuynh Thành cùng Hồng Loan đi rồi mới sực tỉnh, vẫn còn một trận quyết chiến kinh thiên động địa nữa chờ bọn họ, rất nhanh chóng, biển người dày đặc ùn ùn kéo tới suối Bích Lạc.
Kim Bằng lúc này cũng đã đến được địa điểm quyết đấu, nó vận linh thức bao phủ toàn bộ một khu rộng lớn mà vẫn không hề tìm thấy khí lưu của Khuynh Thành. Kim Bằng thật sự lo lắng, lẽ nào... không thể! Tuyệt đối không thể có chuyện đó được, Khuynh Thành nhất định không thể chết được. Kim Bằng nén lại sự phẫn nộ trong lòng đáp xuống một chỗ khá gần trung tâm.
Đám người xung quanh đã bỏ ra rất nhiều tiền mới có thể mua được vé nên khi thấy Kim Bằng xen vào thì rất tức tối nhưng mà làn khí lưu Kim Bằng phát ra quá mạnh nên bọn chúng đều không dám tranh cãi với nó.
“Bắc đế, ngươi thật bỉ ổi!”
“Trọng Lâu nhà ngươi thì có gì tốt đẹp hơn ta chứ? Lợi dụng một đứa con gái để trở lại Tiên giới thì có gì hay ho chứ?”
“Vì cô ấy đã đưa ta trở lại ngăn cản ngươi nên ngươi muốn giết cô ấy?”
Trọng Lâu tức giận nhìn Tiên đế, từ lúc biết chuyện Khuynh Thành bị ba mươi hai kim cương vây khốn ông đã rất muốn tới trợ giúp nhưng lại bị gã Tiên đế khốn kiếp này chạy ra cản đường, cứ thế giằng co một đêm mới có thể thoát khỏi ông ta. Nhưng là khi ông tìm tới thì chỉ thấy ba mươi hai kim cương ở đó mà không hề tìm thấy khí lưu của Khuynh Thành cùng Hồng Loan, Trọng Lâu định tiêu diệt ba mươi hai kim cương trả thù cho Khuynh Thành thì lại bị Tiên hậu nhảy ra ngăn trở.
Trọng Lâu đã đuổi theo Tiên hậu suốt hai ngày liền đến nỗi chút nữa thì chậm giờ quyết đấu thành trò cười cho thiên hạ.
“Ngươi muốn nghĩ sao cũng được, con bé đó cùng con thần thú của nó nhất định phải chết, xưa nay chưa từng có ai thoát được khỏi ba mươi hai kim cương của ta cả!” Tiên đế lim dim mắt, ác ý nói, “Cả ngươi cũng sẽ không thoát khỏi cái chết!”
Trọng Lâu nắm chặt hai tay, chặt đến độ các khớp xương kêu lên răng rắc.
“Bây giờ ta sẽ giết ngươi để trả thù cho Khuynh Thành!”
Trọng Lâu lúc này cực kỳ phẫn nộ, lời nói của Khuynh Thành đêm đó vẫn văng vẳng bên tai ông, Khuynh Thành còn chưa tìm thấy được người ấy của mình thì đã bị ông liên lụy mà bỏ mạng...
Toàn thân Trọng Lâu được bao bọc trong bộ chiến giáp màu bạc được tôi luyện từ tiên khí cực phẩm các loại, khả năng phòng thủ có thể nói là tuyệt đỉnh. Trọng Lâu không hề do dự xông thẳng vào Tiên đế.
Những lời Trọng Lâu cùng Tiên đế khi nãy đều lọt vào tai Kim Bằng, nó bàng hoàng kinh hãi không tin vào những gì mình nghe được. Chẳng phải Khuynh Thành đã có Hồng Loan bảo vệ rồi sao? Sao có thể chết trong tay Tiên đế được? Không! Khuynh Thành nhất định không thể chết được!
Kim Bằng dù trong lòng nghĩ vậy nhưng cũng không nén được lửa giận, đôi mắt vàng kim của nó phóng ra hào quang tứ phía rồi dần biến thành màu đỏ. Một làn kim quang chớp lòe, Kim Bằng gia nhập cuộc chiến giữa Trọng Lâu và Tiên đế.
“Ta sẽ giết ngươi!” Kim Bằng hét vang trời.
Đám đông có mặt tại suối Bích Lạc sửng sốt, quyết chiến giữa Trọng Lâu cùng Tiên đế như thế nào lại có một con thần thú xuất hiện?
“Xem ra Yêu hoàng nói không sai. Được! Tiên đế ta đây sẽ giết ngươi đầu tiên!”
Tiên đế thật sự phẫn nộ, ông ta hít sâu vào một hơi, thân hình phình to gấp chục lần. Trọng Lâu thấy vậy lập tức linh thức truyền âm cho Kim Bằng.
“Kim Bằng, chuyện này không liên quan gì tới ngươi, ngươi mau đi đi!”
“Tôi không đi, tôi phải trả thù cho Khuynh Thành, tôi phải giết tên khốn kiếp này!” Kim Bằng tức giận sắp hóa điên đến nơi, bộ long vũ màu hoàng kim phát ra ánh sáng đỏ như lửa.
Một đạo lưu quang chớp đến, Tiên hậu xuất hiện trước mặt Kim Bằng.
“Kim Bằng, nếu ngươi biết điều rời đi thì ta có thể tha cho ngươi một mạng!” giọng Tiên hậu lạnh nhạt vang lên.
“Đừng hòng!” Kim Bằng quát lớn, nó không cần biết bà ta là ai nhưng là nếu dám cản đường nó thì chỉ có con đường chết!
Tiên hậu thấy Kim Bằng không thỏa hiệp lập tức vận linh thức truyền âm cho Tiên đế, “Ông cứ đối phó với Trọng Lâu, bên này đã có tôi lo!”
Tiên đế nhìn vợ khẽ gật đầu rồi lập tức xoay người lao vào Trọng Lâu. Đám đông phía dưới thấy có tới hai trận quyết đấu liền thì nhiệt huyết sôi trào. Đâu phải lúc nào cũng may mắn được xem thần thú, Tiên đế, Tiên hậu cùng Chiến thần quyết đấu chứ? Trận này xong không chừng thiên địa sẽ biến đổi, thời thế sắp thay đổi đến nơi rồi!
Kim Bằng bị Tiên hậu cản trở, từng tế bào trên người nó đều giận dữ đến nóng cả lên. Một con hỏa long cường hãn lập tức phóng thẳng vào Tiên hậu.
Tác giả :
Đường Khả Điền