Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể
Chương 109: Nhật luân cùng hoàng kim
Hơi thở rồng từ miệng ấu long phun ra so với cự long trưởng thành thì có uy lực yếu hơn, độ uy hiếp cũng kém hơn, giống như tinh hỏa cùng liệu nguyên liệt hỏa vậy.
Thế nhưng vì bảo hộ thanh niên nhân loại ở phía sau, hắc long bảo bảo không ngừng phun hơi thở, thậm chí đập cánh chủ động vọt về phía địch nhân.
Mỗi lần ấu long phun ra hơi thở, chiếc hang tối tăm lại được chiếu sáng, từ lúc bắt đầu đến giờ, ánh lửa đã xuất hiện hơn mười lần.
Mặc dù không thể gia tăng nhiệt độ trong hang nhưng cũng đủ làm đám sinh vật nguyên tố ám sợ ánh sáng trong hang có chút lùi bước.
Thiên phú chiến đấu của cự long tộc khắc tô dĩ nhiên không cần nói nhiều, cho dù chỉ là thí luyện chiến đấu bình thường, dựa vào bản năng chủng tộc, công kích của hắc long bảo bảo càng lúc lại càng tinh chuẩn, càng tàn bạo hơn.
Giống như dùng móng trước xé toạc, dùng đuôi quật mạnh, nếu đối kháng không phải sinh vật nguyên tố ám mà là sinh mạng có thực thể, khẳng định cần phải cân nhắc kĩ càng.
Công kích của ấu tể mặc dù không thể tạo thành vết thương trí mạng nhưng cũng đủ làm người bình thường bị thương.
Cho dù có hơi lùi bước nhưng sinh vật nguyên tố ám này kỳ thực không có suy nghĩ nên chúng vẫn không ngừng tiến tới, vây quanh sinh mệnh thể.
So với hắc long bảo bảo có hơi thở khắc chế chúng nó, đám sinh vật nguyên tố này càng thiên về phía thanh niên nhân loại không có lực công kích ở sau lưng ấu long hơn.
“À…”
Phát hiện điểm này, hắc long bảo bảo đang đập cánh lại càng cố gắng phun ra hơi thở nóng bỏng hơn, hệt như một đạo phòng tuyến vững chắc, tuyệt đối không cho kẻ địch tiến tới gần.
“Áo Ny, chúng ta đi bên này.” Tạ Loan chỉ chỉ lỗ hổng nhỏ đủ để một người ngồi xổm xuống chui qua, xác nhận ấu long nghe thấy, anh mới bắt đầu tiến tới gần lỗ hổng.
Tới trước lỗ hổng, Tạ Loan quay người lại ngoắc ngoắc tay với hắc long bảo bảo mặc dù đang chiến đấu nhưng vẫn luôn nhìn về phía anh: “Áo Ny, tới đây.”
Chờ hắc long bảo bảo đập cánh bay về phía mình, Tạ Loan liền ôm bé vào lòng, thừa dịp khoảng thời gian đám sinh vật nguyên tố ám lượn lờ bay tới, anh ôm ấu long đi về phía cửa ra.
Số vừa rồi bao vây Tạ Loan cũng không phải là toàn bộ sinh vật nguyên tố ám trong hang, lúc Tạ Loan ôm hắc long bảo bảo đi tới cửa ra, đoạn đường này cũng có không ít địch nhân đơn lẻ tập kích, số này đều bị ấu long trong lòng Tạ Loan dùng hơi thở rồng giải quyết.
Khoảng cách từ trung tâm hang đến cửa ra khá dài, Tạ Loan chạy chầm chậm cũng tốn khoảng mười phút, chờ đến khi thấy ánh sáng từ ngoài cửa ra, Tạ Loan liền gia tăng tốc độ.
Hai cự long canh giữ ngoài cửa ra nghe thấy tiếng bước chân tiến tới gần, phản ứng chậm hơn nửa nhịp, chờ đến khi thanh niên tóc đen từ bên trong chạy ra, trong lòng còn ôm một hắc long bảo bảo, hai cự long quả thực có chút kinh ngạc.
Hôm qua nhân loại này có tiến vào cửa hang nhìn một chút, hai cự long phụ trách canh phòng ở đây chỉ nghĩ là đối phương hứng thú cùng tò mò với nơi này mà thôi, không ngờ hôm nay đối phương lại trực tiếp từ đầu khác tiến vào, sau đó còn bình an vô sự đi ra…
Làm một nhân loại có năng lực chiến đầu yếu kém, bình thường trừ bỏ tản bộ du lịch thì không hề ra cửa, chạy lâu như vậy thực sự làm Tạ Loan có chút thở hổn hển.
Không chỉ Tạ Loan, hắc long bảo bảo được anh ôm trong lòng vì cố gắng phun ra hơi thở rồng nên hiện giờ cũng vùi trong lòng Tạ Loan, dáng vẻ có chút mệt mỏi.
Bởi vì bảo hộ thanh niên đang ôm mình, vừa nãy hắc long bảo bảo này đã rất cố gắng chiến đấu, phát huy hết tất cả năng lực chiến đấu mà mình có.
“Ánh mắt của Áo Ny thực là đẹp.” Đi ra khỏi cửa hang vài bước, Tạ Loan dùng hai tay nâng ấu long lên cao, góc độ này làm anh vừa vặn đối diện với ánh mắt của bé.
Đó là màu vàng rực rỡ hệt như ánh mặt trời cùng hoàng kim, cho dù là viên đá quý xinh đẹp nhất cũng thua kém, con ngươi kim sắc này đại diện cho ý chí cùng dũng khí của bé.
“À~”
Không biết mắt mình đã biến thành kim sắc, thế nhưng được thanh niên khen ngợi, ấu long đập đập cánh, thực dễ dàng nhận ra bé rất vui sướng khi được khen.
“Là màu vàng, so với đá quý còn xinh đẹp hơn.” Nói xong câu đó, Tạ Loan từ túi không gian lấy ra một cái gương nhỏ đặt trước mặt hắc long bảo bảo ở trong lòng.
Nếu hỏi cự long thích màu nào nhất, màu vàng không thể nghi ngờ chính là câu trả lời đầu tiên.
Từ trong gương nhìn thấy đôi mắt kim sắc, hắc long bảo bảo trong lòng Tạ Loan rõ ràng có vài giây không kịp phản ứng.
“À?”
Đôi mắt này chính là nó, âm thanh của hắc long bảo bảo có chút do dự, thế nhưng hiển nhiên bé rất yêu thích ánh mắt kim sắc này, sau khi xác nhận bé vẫn nhìn chằm chằm mặt gương.
Thực ra thì lúc ổn định lại sau khi chiến đấu, hắc long ấu tể cũng cảm nhận được biến hóa trên người mình, bé không thể nói rõ là gì, thế nhưng cảm giác rõ ràng là không giống.
Ánh mắt kim sắc là dấu hiệu thức tỉnh huyết mạch hắc long, có truyền thừa của chủng tộc, chuyện này hắc long bảo bảo biết.
“Hiện giờ Áo Ny có thể khống chế sức mạnh tốt hơn trước kia, chờ sau khi trở về chúng ta thí nghiệm cùng luyện tập một chút.” Phát hiện hắc long bảo bảo trong lòng rất thích nhìn mắt mình, Tạ Loan vẫn tiếp tục cầm gương trong quá trình trở về nhà.
Tạ Loan phát hiện hắc long bảo bảo không thể khống chế được sức mạnh của mình khi buồn hoặc bị đau đớn kích thích.
Sau khi thức tỉnh có thể khống chế sức mạnh tốt hơn, Tạ Loan có thể thông qua luyện tập dùng tinh thần lực dẫn dắt, theo lý thì có thể giúp ấu tể học được cách thu phóng sức mạnh.
“Chờ Áo Ny có thể khống chế tốt sức mạnh của mình, ta sẽ dẫn Áo Ny cùng ông nội về phân hội bảo dưỡng ấu tể của ta, nó gọi là Vân Bảo, trong phân hội có rất nhiều bảo bảo ngoan, bọn nó sẽ cùng sinh hoạt với Áo Ny.” Vừa đi vừa nói chuyện này, nói xong Tạ Loan liền cảm giác được ấu tể trong lòng có động tĩnh.
“À…?”
Ngẩng đầu chăm chú nhìn thanh niên tóc đen đang ôm mình, hắc long ấu tể giật giật thân mình, hơi khép chặt cánh lại.
Nó cũng có thể vào ở phân hội, có thể ở chung một chỗ với ấu tể những chủng tộc khác sao?
Trước kia là không thể nên hắc long bảo bảo mới lộ ra phản ứng này.
“Áo Ny cũng là bảo bảo ngoan.” Tạ Loan ôn nhu nói, sau đó dùng giọng điệu khen ngợi nói: “Không phải Áo Ny rất sợ thứ bóng đen trong hang sao? Thế nhưng vừa nãy con đã rất dũng cảm bảo vệ ta.”
“À, à~”
Được khen tròng mắt liền lóe sáng, con ngươi kim sắc vốn đã đẹp dưới ánh sáng mặt trời lại càng long lanh chói mắt hơn, cứ hệt như mặt trời thu nhỏ vậy.
Con hắc long bảo bảo này đã rất dũng cảm bảo vệ anh, Tạ Loan cố ý đi vào hang chính vì muốn ấu long chủ động tiến vào theo mình.
Phương pháp này chính là lợi dụng tình cảm yêu thích của ấu long dành cho anh, thế nhưng kết quả có được lại rất tốt, Tạ Loan không hối hận khi đã làm như vậy, bất quá sau này anh sẽ chọn thêm nhiều viên đá quý xem như lễ vật tặng cho bé.
Lúc Tạ Loan ôm hắc long bảo bảo quay về khu dừng chân, ông cụ vì lo lắng mà chống gậy đứng chờ ngoài cửa lập tức nhìn thấy bọn họ, đồng thời cũng chú ý tới ánh mắt đã biến hóa của ấu tể.
Bàn tay chống gậy khẽ run rẩy, dĩ nhiên ông rất kích động, nhìn ánh mắt đã biến thành kim sắc, Ma Đa biết ấu tể đã hoàn thành thức tỉnh huyết mạch.
“À.”
Áo Ny cũng thấy ông nội đợi ở cửa nhà, lúc Tạ Loan buông bay, bé liền đập cánh bay về phía cự long cao tuổi, cố ý để đối phương nhìn thấy ánh mắt mình.
“Áo Ny.” Trong mắt cự long trưởng thành, ấu long thực sự rất nhỏ, cho dù là hình thái nhân loại thì vẫn có cảm giác như vậy, Ma Đa giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu hắc long bảo bảo đang đập cánh trước mặt mình.
Theo lời Tạ Loan nói, mấy ngày tiếp theo anh bắt đầu để hắc long bảo bảo tiến hành thử nghiệm cùng luyện tập khống chế sức mạnh.
Luyện tập có hiệu quả, hắc long bảo bảo rốt cuộc tìm được cách thu liễm sức mạnh của mình.
Có thể khống chế sức mạnh, Tạ Loan liền có thể dẫn ấu tể về phân hội Vân Bảo ở Á Tinh, cũng giống như anh đã từng nói, chuyến đi này, ông nội của bé cũng đồng hành.
Sở dĩ Tạ Loan làm vậy là vì cân nhắc tới chuyện ông cụ đã rất lớn tuổi, lúc mới gặp Tạ Loan từng dùng tinh thần lực cảm nhận, phản ứng sinh mệnh của đối phương rất yếu ớt.
Bởi vì tuổi thọ có hạn, lúc già đi phản ứng sinh mạng sẽ rất yếu ớt.
Trong khoảng thời gian còn lại của sinh mệnh ông cụ, Tạ Loan nghĩ, nhất định đối phương hi vọng có thể tiếp tục nhìn ấu tể trưởng thành, vì thế anh mới đề nghị đối phương cùng ấu tể tới phân hội Vân Bảo.
Còn về phần chi phí, chiếc hộp bảo bối đầy ắp những viên đá quý xinh đẹp mà ấu long đưa cho anh trước đó đã đủ rồi.
Từ Lý Sắt Tinh trở về Cái Á Tinh, Tạ Loan dẫn hai thành viên mới quay về phân hội Vân Bảo.
Thế nhưng vì bảo hộ thanh niên nhân loại ở phía sau, hắc long bảo bảo không ngừng phun hơi thở, thậm chí đập cánh chủ động vọt về phía địch nhân.
Mỗi lần ấu long phun ra hơi thở, chiếc hang tối tăm lại được chiếu sáng, từ lúc bắt đầu đến giờ, ánh lửa đã xuất hiện hơn mười lần.
Mặc dù không thể gia tăng nhiệt độ trong hang nhưng cũng đủ làm đám sinh vật nguyên tố ám sợ ánh sáng trong hang có chút lùi bước.
Thiên phú chiến đấu của cự long tộc khắc tô dĩ nhiên không cần nói nhiều, cho dù chỉ là thí luyện chiến đấu bình thường, dựa vào bản năng chủng tộc, công kích của hắc long bảo bảo càng lúc lại càng tinh chuẩn, càng tàn bạo hơn.
Giống như dùng móng trước xé toạc, dùng đuôi quật mạnh, nếu đối kháng không phải sinh vật nguyên tố ám mà là sinh mạng có thực thể, khẳng định cần phải cân nhắc kĩ càng.
Công kích của ấu tể mặc dù không thể tạo thành vết thương trí mạng nhưng cũng đủ làm người bình thường bị thương.
Cho dù có hơi lùi bước nhưng sinh vật nguyên tố ám này kỳ thực không có suy nghĩ nên chúng vẫn không ngừng tiến tới, vây quanh sinh mệnh thể.
So với hắc long bảo bảo có hơi thở khắc chế chúng nó, đám sinh vật nguyên tố này càng thiên về phía thanh niên nhân loại không có lực công kích ở sau lưng ấu long hơn.
“À…”
Phát hiện điểm này, hắc long bảo bảo đang đập cánh lại càng cố gắng phun ra hơi thở nóng bỏng hơn, hệt như một đạo phòng tuyến vững chắc, tuyệt đối không cho kẻ địch tiến tới gần.
“Áo Ny, chúng ta đi bên này.” Tạ Loan chỉ chỉ lỗ hổng nhỏ đủ để một người ngồi xổm xuống chui qua, xác nhận ấu long nghe thấy, anh mới bắt đầu tiến tới gần lỗ hổng.
Tới trước lỗ hổng, Tạ Loan quay người lại ngoắc ngoắc tay với hắc long bảo bảo mặc dù đang chiến đấu nhưng vẫn luôn nhìn về phía anh: “Áo Ny, tới đây.”
Chờ hắc long bảo bảo đập cánh bay về phía mình, Tạ Loan liền ôm bé vào lòng, thừa dịp khoảng thời gian đám sinh vật nguyên tố ám lượn lờ bay tới, anh ôm ấu long đi về phía cửa ra.
Số vừa rồi bao vây Tạ Loan cũng không phải là toàn bộ sinh vật nguyên tố ám trong hang, lúc Tạ Loan ôm hắc long bảo bảo đi tới cửa ra, đoạn đường này cũng có không ít địch nhân đơn lẻ tập kích, số này đều bị ấu long trong lòng Tạ Loan dùng hơi thở rồng giải quyết.
Khoảng cách từ trung tâm hang đến cửa ra khá dài, Tạ Loan chạy chầm chậm cũng tốn khoảng mười phút, chờ đến khi thấy ánh sáng từ ngoài cửa ra, Tạ Loan liền gia tăng tốc độ.
Hai cự long canh giữ ngoài cửa ra nghe thấy tiếng bước chân tiến tới gần, phản ứng chậm hơn nửa nhịp, chờ đến khi thanh niên tóc đen từ bên trong chạy ra, trong lòng còn ôm một hắc long bảo bảo, hai cự long quả thực có chút kinh ngạc.
Hôm qua nhân loại này có tiến vào cửa hang nhìn một chút, hai cự long phụ trách canh phòng ở đây chỉ nghĩ là đối phương hứng thú cùng tò mò với nơi này mà thôi, không ngờ hôm nay đối phương lại trực tiếp từ đầu khác tiến vào, sau đó còn bình an vô sự đi ra…
Làm một nhân loại có năng lực chiến đầu yếu kém, bình thường trừ bỏ tản bộ du lịch thì không hề ra cửa, chạy lâu như vậy thực sự làm Tạ Loan có chút thở hổn hển.
Không chỉ Tạ Loan, hắc long bảo bảo được anh ôm trong lòng vì cố gắng phun ra hơi thở rồng nên hiện giờ cũng vùi trong lòng Tạ Loan, dáng vẻ có chút mệt mỏi.
Bởi vì bảo hộ thanh niên đang ôm mình, vừa nãy hắc long bảo bảo này đã rất cố gắng chiến đấu, phát huy hết tất cả năng lực chiến đấu mà mình có.
“Ánh mắt của Áo Ny thực là đẹp.” Đi ra khỏi cửa hang vài bước, Tạ Loan dùng hai tay nâng ấu long lên cao, góc độ này làm anh vừa vặn đối diện với ánh mắt của bé.
Đó là màu vàng rực rỡ hệt như ánh mặt trời cùng hoàng kim, cho dù là viên đá quý xinh đẹp nhất cũng thua kém, con ngươi kim sắc này đại diện cho ý chí cùng dũng khí của bé.
“À~”
Không biết mắt mình đã biến thành kim sắc, thế nhưng được thanh niên khen ngợi, ấu long đập đập cánh, thực dễ dàng nhận ra bé rất vui sướng khi được khen.
“Là màu vàng, so với đá quý còn xinh đẹp hơn.” Nói xong câu đó, Tạ Loan từ túi không gian lấy ra một cái gương nhỏ đặt trước mặt hắc long bảo bảo ở trong lòng.
Nếu hỏi cự long thích màu nào nhất, màu vàng không thể nghi ngờ chính là câu trả lời đầu tiên.
Từ trong gương nhìn thấy đôi mắt kim sắc, hắc long bảo bảo trong lòng Tạ Loan rõ ràng có vài giây không kịp phản ứng.
“À?”
Đôi mắt này chính là nó, âm thanh của hắc long bảo bảo có chút do dự, thế nhưng hiển nhiên bé rất yêu thích ánh mắt kim sắc này, sau khi xác nhận bé vẫn nhìn chằm chằm mặt gương.
Thực ra thì lúc ổn định lại sau khi chiến đấu, hắc long ấu tể cũng cảm nhận được biến hóa trên người mình, bé không thể nói rõ là gì, thế nhưng cảm giác rõ ràng là không giống.
Ánh mắt kim sắc là dấu hiệu thức tỉnh huyết mạch hắc long, có truyền thừa của chủng tộc, chuyện này hắc long bảo bảo biết.
“Hiện giờ Áo Ny có thể khống chế sức mạnh tốt hơn trước kia, chờ sau khi trở về chúng ta thí nghiệm cùng luyện tập một chút.” Phát hiện hắc long bảo bảo trong lòng rất thích nhìn mắt mình, Tạ Loan vẫn tiếp tục cầm gương trong quá trình trở về nhà.
Tạ Loan phát hiện hắc long bảo bảo không thể khống chế được sức mạnh của mình khi buồn hoặc bị đau đớn kích thích.
Sau khi thức tỉnh có thể khống chế sức mạnh tốt hơn, Tạ Loan có thể thông qua luyện tập dùng tinh thần lực dẫn dắt, theo lý thì có thể giúp ấu tể học được cách thu phóng sức mạnh.
“Chờ Áo Ny có thể khống chế tốt sức mạnh của mình, ta sẽ dẫn Áo Ny cùng ông nội về phân hội bảo dưỡng ấu tể của ta, nó gọi là Vân Bảo, trong phân hội có rất nhiều bảo bảo ngoan, bọn nó sẽ cùng sinh hoạt với Áo Ny.” Vừa đi vừa nói chuyện này, nói xong Tạ Loan liền cảm giác được ấu tể trong lòng có động tĩnh.
“À…?”
Ngẩng đầu chăm chú nhìn thanh niên tóc đen đang ôm mình, hắc long ấu tể giật giật thân mình, hơi khép chặt cánh lại.
Nó cũng có thể vào ở phân hội, có thể ở chung một chỗ với ấu tể những chủng tộc khác sao?
Trước kia là không thể nên hắc long bảo bảo mới lộ ra phản ứng này.
“Áo Ny cũng là bảo bảo ngoan.” Tạ Loan ôn nhu nói, sau đó dùng giọng điệu khen ngợi nói: “Không phải Áo Ny rất sợ thứ bóng đen trong hang sao? Thế nhưng vừa nãy con đã rất dũng cảm bảo vệ ta.”
“À, à~”
Được khen tròng mắt liền lóe sáng, con ngươi kim sắc vốn đã đẹp dưới ánh sáng mặt trời lại càng long lanh chói mắt hơn, cứ hệt như mặt trời thu nhỏ vậy.
Con hắc long bảo bảo này đã rất dũng cảm bảo vệ anh, Tạ Loan cố ý đi vào hang chính vì muốn ấu long chủ động tiến vào theo mình.
Phương pháp này chính là lợi dụng tình cảm yêu thích của ấu long dành cho anh, thế nhưng kết quả có được lại rất tốt, Tạ Loan không hối hận khi đã làm như vậy, bất quá sau này anh sẽ chọn thêm nhiều viên đá quý xem như lễ vật tặng cho bé.
Lúc Tạ Loan ôm hắc long bảo bảo quay về khu dừng chân, ông cụ vì lo lắng mà chống gậy đứng chờ ngoài cửa lập tức nhìn thấy bọn họ, đồng thời cũng chú ý tới ánh mắt đã biến hóa của ấu tể.
Bàn tay chống gậy khẽ run rẩy, dĩ nhiên ông rất kích động, nhìn ánh mắt đã biến thành kim sắc, Ma Đa biết ấu tể đã hoàn thành thức tỉnh huyết mạch.
“À.”
Áo Ny cũng thấy ông nội đợi ở cửa nhà, lúc Tạ Loan buông bay, bé liền đập cánh bay về phía cự long cao tuổi, cố ý để đối phương nhìn thấy ánh mắt mình.
“Áo Ny.” Trong mắt cự long trưởng thành, ấu long thực sự rất nhỏ, cho dù là hình thái nhân loại thì vẫn có cảm giác như vậy, Ma Đa giơ tay nhẹ nhàng xoa đầu hắc long bảo bảo đang đập cánh trước mặt mình.
Theo lời Tạ Loan nói, mấy ngày tiếp theo anh bắt đầu để hắc long bảo bảo tiến hành thử nghiệm cùng luyện tập khống chế sức mạnh.
Luyện tập có hiệu quả, hắc long bảo bảo rốt cuộc tìm được cách thu liễm sức mạnh của mình.
Có thể khống chế sức mạnh, Tạ Loan liền có thể dẫn ấu tể về phân hội Vân Bảo ở Á Tinh, cũng giống như anh đã từng nói, chuyến đi này, ông nội của bé cũng đồng hành.
Sở dĩ Tạ Loan làm vậy là vì cân nhắc tới chuyện ông cụ đã rất lớn tuổi, lúc mới gặp Tạ Loan từng dùng tinh thần lực cảm nhận, phản ứng sinh mệnh của đối phương rất yếu ớt.
Bởi vì tuổi thọ có hạn, lúc già đi phản ứng sinh mạng sẽ rất yếu ớt.
Trong khoảng thời gian còn lại của sinh mệnh ông cụ, Tạ Loan nghĩ, nhất định đối phương hi vọng có thể tiếp tục nhìn ấu tể trưởng thành, vì thế anh mới đề nghị đối phương cùng ấu tể tới phân hội Vân Bảo.
Còn về phần chi phí, chiếc hộp bảo bối đầy ắp những viên đá quý xinh đẹp mà ấu long đưa cho anh trước đó đã đủ rồi.
Từ Lý Sắt Tinh trở về Cái Á Tinh, Tạ Loan dẫn hai thành viên mới quay về phân hội Vân Bảo.
Tác giả :
Tửu Hĩ