Hiền Tri Thiên Lý
Chương 114: Ưng rồng
Edit: Anh Thơ
Beta: Tiểu Lăng
Ưng rồng không e dè gì mà phá hoại mặt đất, dường như nhận ra không có tác dụng lớn,bèn dừng lại nhìn xung quanh. Thị lực của nó vô cùng tốt, dễ dàng phát hiện ra nhóm dị năng giả đang trốn tránh ở phía xa.
Nó gáy một tiếng thật dài, giương đôi cánh khổng lồ ra, một cơn gió xoáy lấy nó làm trung tâm nhanh chóng mở rộng ra bốn phía, đất đá tung bay, một làn sóng cát bụi cuồn cuộn bốc lên,dần hình thành một vòng tròn có đường kính hơn nghìn mét. Bên rìa vòng tròn chất đầy đất đá, như xây lên một bức tường phòng ngự.
Rất hiển nhiên, ưng rồng đã coi khu vực này làm lãnh địa của mình, không cho phép bất kỳ ai bước vào.
Làm xong những điều này, ưng rồng vỗ cánh, uy phong lẫm liệt bay lên, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời, ngay cả khối quặng kim loại lúc trước nó đào được cũng không đem đi.
Nhóm dị năng giả xung quanh đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn vòng tròn lớn kia, nhất thời im lặng.
Họ bàn bạc một phen, không biết đã thỏa thuận được gì mà đều giải tán hết. Không ai động vào những thứ trong vòng tròn, một khi chọc giận ưng rồng, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Lúc này sắc trời đã tối, dù muốn khai thác cũng đã chẳng phải lúc.
Thiên Lý và Tra Nhĩ xem kịch hay xong thì cũng về khách sạn ở 15D07.
Một đêm yên tĩnh.
Hôm sau, vừa tờ mờ sáng đã nghe thấy tiếng huyên náo ở bên ngoài.
Thiên Lý và Tra Nhĩ rửa mặt xong, thu dọn đồ đạc, cũng không theo mọi người đến mỏ khoáng mà ngồi xe bay đi thành Ngân Cốt.
Thành Ngân Cốt và mỏ khoáng ở cùng một hướng, khi xe bay đi ngang qua gần mỏ khoáng, bỗng nghe thấy tiếng vang ầm ầm.Theo tiếng gáy của ưng rồng, trên không trung của mỏ khoáng bụi mù mịt.
Thiên Lý dừng xe bay lại, dùng cảm giác điều tra, kết quả kinh ngạc phát hiện, chỗ mỏ khoáng xuất hiện 3 con thú trọc hóa. Ưng rồng đang không ngừng khiêu khích chúng nó, hai bên một trên một xuống, không ngừng chiến đấu.
Ba con thú trọc hóa giận dữ không thôi, phá núi mở đá, mặt đất bị chúng nó phá gồ ghề, gió lốc quét bốn phía, cát bụi che khuất cả bầu trời.
Những dong binh tụ tập ở phía xa nhìn thấy mà trợn mắt há mồm, hoàn toàn không ngờ ưng rồng lại dẫn ba con thú trọc hóa hệ đất đến để phá đất khai khoáng giúp nó, con vật này quá yêu nghiệt! Cách khai thác mỏ này tuy hơi bạo lực, nhưng vô cùng hiệu quả, hơn nữa không cần lo bị cản trở.
Thiên Lý không nhịn được, cười rộ lên: "Thật thông minh."
Sinh vật trí tuệ trên thế giới này quả là thần kì, bất luận là thú Nghịch Quang Vô Ảnh hay là tắc kè Tiện Y, lại thêm ưng rồng vừa mới gặp được, đều là tinh linh tiến hóa của thế giới tự nhiên.
Mỏ khoáng từ từ lộ ra, mặt đất vốn bằng phẳng đã có thêmmấy chục cái hố to nông sâu khác nhau. Ưng rồng dường như thấy đủ rồi, hót một tiếng cao vút, dao gió sắc bén hợp lại thành gió lốc cực mạnh, nháy mắt đã cắt ba con thú trọc hóa thành mấy khối.
Mọi người ở phía xa nhìn thấy, hoảng hồn, không khỏi sinh ra nỗi sợ hãi đối với thực lực của ưng rồng.
Ưng rồng quắp một khối quặng còn đất lên, vỗ cánh bay về tổ của nó. Tốc độ của nó rất nhanh, một lần bay đi bay về cũng chỉ mất mấy chục phút.
Sau hai lần ưng rồng vận chuyển, rốt cuộc mấy dong binh đoàn cũng hành động. Họ đeo mặt nạ, nhân lúc ưng rồng rời đi, nhanh chóng vọt tới trung tâm mỏ khoáng, đổ mấy bình chất lỏng kỳ quái vào giữa tầng khoáng thạch. Chỉ trong chốc lát, một làn khói bốc lên, sau đó lập tức tản đi trong không khí.
Thiên Lý nhíu mày, nhóm người này lại dùng độc để đối phó với ưng rồng?
Ưng rồng bay về, từ từ hạ xuống đất, đôi cánh lớn cuộn lên một dòng khí, dòng khí chứa cả khí độc này nhanh chóng bị ưng rồng hấp thu vào trong cơ thể. Động tác của nó hơi dừng lại, lắc lắc đầu, lại quắp một khối khoáng thạch lên, nhưng vừa bay lên được mấy mét đã rơi xuống đất.
Buông móng vuốt ra, có thể thấy rõchỗ vuốt xuất hiện một vết thương có tính ăn mòn đang dần lan ra.
Ưng rồng nổi giận, giương cánh, phát động công kích lạnh thấu xương ra xung quanh.
Nhóm người đó đã sớm chuẩn bị, ba người một tổ, mở ra lá chắn phòng hộ hình quạt, nhanh chóng tiến tới trung tâm mỏ.
Ưng rồng bay lên cách mặt đất tám mét, cất tiếng gáy cao vút, sóng âm rung động, lá chắn phòng hộ của họ lập tức xuất hiện dao động năng lượng run rẩy.
Lúc này, có 10 người chạy lên, quây một vòng xung quanh ưng rồng, thừa dịp nó bay không ổn định, nhanh chóng vung dây thừng năng lượng về phía nó. Đây là vũ khí công nghệ cao có chứa cường độ dòng điện lớn. Ưng rồng bị trói chặt, lập tức rơi ầm xuống đất.
Nó lớn tiếng rít gào, ánh sáng năng lượng lập lòe quanh mình nó, không ngừng ngăn cản cảm giác nóng bỏng và tê liệt do dòng điện tạo thành.
Dao gió càn quét xung quanh, nhưng vì cơ thể bị trói chặt, nên những đòn đánh trả hoàn toàn không hữu hiệu.
"Mọi người chú ý phối hợp, con này sắp không chống cự được nữa rồi."
"Cẩn thận dao gió của nó, luân phiên sử dụng lá chắn phòng hộ, không được để xuất hiện kẽ hở."
"Ai tấn công được bao nhiêu thì tấn công hết đi, con này dai sức quá, không dễ khống chế chút nào."
"Không thành vấn đề, chúng tôi đều giúp!"
Những dong binh xem náo nhiệt xung quanh rối rít tụ lại, đủ loại công kích tập trung phóng về ưng rồng. Ưng rồng đánh lui được một đợt thì lại tới một đợt khác, cắt đứt mấy sợi dây năng lượng thì lại có mấy sợi khác được ném ra. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, như một con thú bị nhốt lại không thể thoát ra, sắp kiệt sức.
"Tra Nhĩ." Thiên Lý ở cách đó không xa bỗng lên tiếng.
Tra Nhĩ hiểu ý, mở lĩnh vực, nháy mắt đã áp chế công kích của gần một ngàn người, dao động năng lượng của họ trở nên vô cùng chậm chạp.
Tất cả đều lộ vẻ sợ hãi, chỉ có thể không ngừng tăng tốc độ thu phóng năng lượng.
Tra Nhĩ hừ một tiếng, thờ ơ nhìn những dong binh đang phí công vùng vẫy. Nếu không phải cách quá xa, dựa vào lực công kích của hắn, lá chắn phòng hộ của những người này chẳng có tác dụng gì.
Mà lúc này, tình huống của ưng rồng lại vô cùng không ổn, đông tác của nó chậm lại, công kích cũng trở nên trì trệ.
Thiên Lý không định giết người, chỉ muốn cứu con ưng rồng này.
Nhưn ưng rồng bị trói chặt, không trốn thoát được.
Cô nghĩ nghĩ, lấy Mộng Ảo ra, sử dụng chuyển đổi với ưng rồng.
Trong chốc lát, năng lượng quấn quanh đôi tay của Thiên Lý, tạo thành một đôi cánh ánh sáng to lớn, cơ thể cũng bị năng lượng bao trùm, dần dần hóa thành một con ưng rồng màu trắng.
Đẳng cấp của ưng rồng rất cao, Thiên Lý đoán cô chỉ có thể duy trì hình thái này trong tối đa là 7-8 phút. Cô không dám trì hoãn, giương cánh bay lên trời, một luồng hào quang xinh đẹp xẹt qua, bay đến trên ưng rồng.
Tất cả ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một con “ưng rồng”toàn thân tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt dừng trên không. Đôi cánh ánh sáng duỗi ra, mấy lưỡi dao gió sắc bén vung xuống, cắt đứt những sợi dây năng lượng đang tróiưng rồng.
Ưng rồng được tự do, hót một tiếng cao vút, giương cánh bay lên.
Thiên Lý thấy mục đích đã đạt được, lập tức rời khỏi hiện trường, bay vào sâu trong rừng rậm phía đông.
Ưng rồng thấy vậy, cũng lảo đảo theo sát.
Tra Nhĩ đưa tay bấm một cái trên không, nhóm người đang bị áp chế cùng lùi ra sau mấy bước, miệng hộc máu tươi.
Thiên Lý tìm một khu đất trống hạ xuống, sau lưng vang lên tiếng gió ầm ầm, ưng rồng cũng hạ xuống bên cạnh cô.
Nó giang rộng cánh, không để ý đến độc tố và vết thương trên người, biểu hiện vô cùng hưng phấn.
Nhưng nháy mắt tiếp theo, thời gian chuyển đổi trên người Thiên Lý đã kết thúc, cô biến trở về dáng vẻ vốn có, ngay cả mái tóc vàng ngụy trang trước đó cũng biến mất.
Hai mắt Ưng rồng lập tức trợn trừng, mỏ chim mở ra, lông chim trên người dựng đứng lên, trên mặt chim lại lộ ra biểu tình kinh sợ vô cùng khoa trương.
Thiên Lý cũng không để ý, chỉ cảm thấy ưng rồng không có ác ý, cô lấy linh khí Tử Ô* từ trong túi ra nói với ưng rồng: "Nâng vuốt lên, tao thử xem có thể giúp mày giải độc hay không."
(*) Tử Ô: xuất hiện ở chương 81: Tử Ô của trang 66
Ưng rồngvô thức nâng một vuốt lên, Thiên Lý ngồi xổm xuống, đưa linh khí vào Tử Ô, sau đó để gần vào vuốt nó.
Ưng rồng cúi đầu, nhìn trái nhìn phải trên lưng Thiên Lý, như đang tìm đôi cánh vừa rồi. Đến khi nó phát hiện quả thực không có, thì lông chim toàn thân lập tức rủ xuống, trông như kiểu thất tình.
"Được rồi, độc tố đã được rửa sạch, sau này cẩn thận một chút, đừng tùy tiện trêu chọc con người nữa." Thiên Lý từ từ đứng dậy, cười nói với nó.
Con ưng rồng này nhìn rất uy mãnh, thực ra lòng dạ rất thuần lương, dù bị con người đẩy vào đường cùng, cũng không đại khai sát giới. Nếu như mọi người đường đường chính chính tranh đấu với nó, dù bại vong thì Thiên Lý cũng sẽ không tùy tiện nhúng tay vào. Nhưng họ lại hạ độc, hơn nữa còn sử dụng vũ khí có lực sát thương mạnh, hoàn toàn muốn dồn nó vào chỗ chết.
Một sinh vật tiến hóa thành sinh mệnh trí tuệ cũng không dễ dàng, dù tiến hóa rồi, con người cũng sẽ không coi chúng thành chủng tộc ngang hàng.
Ưng rồng nâng vuốt tò mò nhìn, sức khôi phục của nó rất mạnh, dù không có Thiên Lý thì chút độc bình thường này cũng không độc chết nó được.Song lông vũ trên người nó rơi rụng khá nhiều, trông hơi thê thảm.
Đúng lúc này, ưng rồngbỗng xòe cánh ra, cảnh giác nhìn về một hướng.
Thiên Lý trấn an: "Không sao, là đồng bạn."
Nhưng ưng rồng không hề thả lỏng cảnh giác chút nào, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Có lẽ nó sẽ không tùy tiện xuống tay với người bình thường, nhưng nếu là sinh vật trọc hóa, thì nó không hề kiêng dè tý nào.
Một bóng đen xuất hiện, Tra Nhĩ đến bên người Thiên Lý.
Ma khí trên người hắn đã ẩn đi, nhưng hơi thở lạnh lẽo có thể lừa được con người, chứ không thể gạt nổi dã thú cấp cao có giác quan nhạy bén.
Ưng rồng hót một tiếng, giương cánh lên vượt qua người Thiên Lý, đánh ra nhiều lưỡi dao gió về phía Tra Nhĩ.
Tra Nhĩ đứng trước gió, cũng không thấy hắn có động tác gì, ưng rồng vốn đang ở giữa không trung bỗng rơi xuống, mặt đất dâng lên những dòng khí, nó lơ lửng cách mặt đất hai mét.
"Tra Nhĩ." Thiên Lý gọi.
Tra Nhĩ bĩu môi, thả hạn chế ra, ưng rồng lại bay lên, kêu gáy lượn vòng trên không trung, khi thì lao xuống dưới, lúc lại bay vút lên cao, như đang tìm cơ hội công kích. Có lẽ là bận tâm đến Thiên Lý ở bên cạnh, nên nó vẫn không phát động chiêu thức gì lớn.
Thiên Lý tiến lên vài bước, kéo tay Tra Nhĩ, từ tốn nói: "Chúng ta đi thôi."
Ưng rồng ngừng gáy, ánh mắt sắc bén nhìn vào hai tay đang nắm chặt của hai người. Động tác vỗ cánh giữa không trung dần chậm lại, cuối cùng đỗ xuống một tàng cây.
"Tìm chỗ dưỡng thương đi." Thiên Lý khoát tay với nó, sau đó kéo Tra Nhĩ đến chỗ đỗ xe bay.
Ưng rồng nhìn bóng họ, trong mắt phản chiếu dao động của hai loại năng lượng ánh sáng – bóng tối, chúng chuyển động quanh hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, như một chiếc xoắn ốc đen trắng....
Sau một ngày, Thiên Lý và Tra Nhĩ đã đến thành Ngân Cốt. Tuy được gọi là “thành”, nhưng thực chất nó lại là một quần thể di tích tháp được tạo thành từ hơn trăm tòa tháp Ngân Cốt lớn nhỏ khác nhau.
Tháp Ngân Cốt, y như tên gọi, là do xương cốt của các loài sinh vật dựng thành. Những xương cốt này được xử lý đặc thù, vô cùng bền cứng, hơn nữa qua cả trăm ngàn năm cũng không mục rữa.
Khu quần thể di tích tháp này được xây dựng từ hơn trăm năm trước, không ai biết vì sao nó lại được xây dựng, cũng không biết người xây dựng là ai.
Lần đầu khi nó được phát hiện, đã gây ra chấn động cực lớn, vô số nhân viên nghiên cứu khoa học và chuyên gia khảo cổ tập hợp lại, muốn nghiên cứu những tòa tháp xương đó có ý nghĩa đặc biệt gì, nhưng trong tháp lại không hề có gì cả. Xương cốt dùng để xây dựng tòa tháp, trừ được xử lý hơi đặc biệt ra, thì cũng không có gì đáng để chú ý, tất cả đều là xương cốt của những dã thú bình thường.
Tháp Ngân Cốt được rất nhiều dong binh đoàn coi làm cứ điểm, gần đó còn có những khu giao dịch và khu nghỉ ngơi tạm thời. Mỗi một tầng tháp cổ trống đều có thể thuê.
Thiên Lý và Tra Nhĩ đến đó, và thuê tầng 9 của tháp cổ số 27.
Nơi này cách địa điểm hiển thị trên bản đồ không xa, bổ sung vật tư xong là có thể xuất phát đến vùng trọc hóa.
Không biết ở đó sẽ lại gặp được chuyện lạ gì.
+++
Lời tác giả: Bổ sung, Mộng Ảo của Thiên Lý nhìn như rất mạnh, thực ra chỉ có thể ứng phó tình huống bất ngờ mà thôi. Đối tượng chuyển đổi của nó có đẳng cấp càng cao thì thời gian duy trì càng ngắn, hơn nữa theo cường độ năng lượng được sử dụng, thời gian cũng sẽ ngắn dần. Ví dụ như ưng rồng, Thiên Lý chỉ có thể đánh ra một chiêu là tối đa, tiếp tục tấn công nữa sẽ lập tức chuyển về trạng thái bình thường.
Beta: Tiểu Lăng
Ưng rồng không e dè gì mà phá hoại mặt đất, dường như nhận ra không có tác dụng lớn,bèn dừng lại nhìn xung quanh. Thị lực của nó vô cùng tốt, dễ dàng phát hiện ra nhóm dị năng giả đang trốn tránh ở phía xa.
Nó gáy một tiếng thật dài, giương đôi cánh khổng lồ ra, một cơn gió xoáy lấy nó làm trung tâm nhanh chóng mở rộng ra bốn phía, đất đá tung bay, một làn sóng cát bụi cuồn cuộn bốc lên,dần hình thành một vòng tròn có đường kính hơn nghìn mét. Bên rìa vòng tròn chất đầy đất đá, như xây lên một bức tường phòng ngự.
Rất hiển nhiên, ưng rồng đã coi khu vực này làm lãnh địa của mình, không cho phép bất kỳ ai bước vào.
Làm xong những điều này, ưng rồng vỗ cánh, uy phong lẫm liệt bay lên, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời, ngay cả khối quặng kim loại lúc trước nó đào được cũng không đem đi.
Nhóm dị năng giả xung quanh đưa mắt nhìn nhau, lại nhìn vòng tròn lớn kia, nhất thời im lặng.
Họ bàn bạc một phen, không biết đã thỏa thuận được gì mà đều giải tán hết. Không ai động vào những thứ trong vòng tròn, một khi chọc giận ưng rồng, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Lúc này sắc trời đã tối, dù muốn khai thác cũng đã chẳng phải lúc.
Thiên Lý và Tra Nhĩ xem kịch hay xong thì cũng về khách sạn ở 15D07.
Một đêm yên tĩnh.
Hôm sau, vừa tờ mờ sáng đã nghe thấy tiếng huyên náo ở bên ngoài.
Thiên Lý và Tra Nhĩ rửa mặt xong, thu dọn đồ đạc, cũng không theo mọi người đến mỏ khoáng mà ngồi xe bay đi thành Ngân Cốt.
Thành Ngân Cốt và mỏ khoáng ở cùng một hướng, khi xe bay đi ngang qua gần mỏ khoáng, bỗng nghe thấy tiếng vang ầm ầm.Theo tiếng gáy của ưng rồng, trên không trung của mỏ khoáng bụi mù mịt.
Thiên Lý dừng xe bay lại, dùng cảm giác điều tra, kết quả kinh ngạc phát hiện, chỗ mỏ khoáng xuất hiện 3 con thú trọc hóa. Ưng rồng đang không ngừng khiêu khích chúng nó, hai bên một trên một xuống, không ngừng chiến đấu.
Ba con thú trọc hóa giận dữ không thôi, phá núi mở đá, mặt đất bị chúng nó phá gồ ghề, gió lốc quét bốn phía, cát bụi che khuất cả bầu trời.
Những dong binh tụ tập ở phía xa nhìn thấy mà trợn mắt há mồm, hoàn toàn không ngờ ưng rồng lại dẫn ba con thú trọc hóa hệ đất đến để phá đất khai khoáng giúp nó, con vật này quá yêu nghiệt! Cách khai thác mỏ này tuy hơi bạo lực, nhưng vô cùng hiệu quả, hơn nữa không cần lo bị cản trở.
Thiên Lý không nhịn được, cười rộ lên: "Thật thông minh."
Sinh vật trí tuệ trên thế giới này quả là thần kì, bất luận là thú Nghịch Quang Vô Ảnh hay là tắc kè Tiện Y, lại thêm ưng rồng vừa mới gặp được, đều là tinh linh tiến hóa của thế giới tự nhiên.
Mỏ khoáng từ từ lộ ra, mặt đất vốn bằng phẳng đã có thêmmấy chục cái hố to nông sâu khác nhau. Ưng rồng dường như thấy đủ rồi, hót một tiếng cao vút, dao gió sắc bén hợp lại thành gió lốc cực mạnh, nháy mắt đã cắt ba con thú trọc hóa thành mấy khối.
Mọi người ở phía xa nhìn thấy, hoảng hồn, không khỏi sinh ra nỗi sợ hãi đối với thực lực của ưng rồng.
Ưng rồng quắp một khối quặng còn đất lên, vỗ cánh bay về tổ của nó. Tốc độ của nó rất nhanh, một lần bay đi bay về cũng chỉ mất mấy chục phút.
Sau hai lần ưng rồng vận chuyển, rốt cuộc mấy dong binh đoàn cũng hành động. Họ đeo mặt nạ, nhân lúc ưng rồng rời đi, nhanh chóng vọt tới trung tâm mỏ khoáng, đổ mấy bình chất lỏng kỳ quái vào giữa tầng khoáng thạch. Chỉ trong chốc lát, một làn khói bốc lên, sau đó lập tức tản đi trong không khí.
Thiên Lý nhíu mày, nhóm người này lại dùng độc để đối phó với ưng rồng?
Ưng rồng bay về, từ từ hạ xuống đất, đôi cánh lớn cuộn lên một dòng khí, dòng khí chứa cả khí độc này nhanh chóng bị ưng rồng hấp thu vào trong cơ thể. Động tác của nó hơi dừng lại, lắc lắc đầu, lại quắp một khối khoáng thạch lên, nhưng vừa bay lên được mấy mét đã rơi xuống đất.
Buông móng vuốt ra, có thể thấy rõchỗ vuốt xuất hiện một vết thương có tính ăn mòn đang dần lan ra.
Ưng rồng nổi giận, giương cánh, phát động công kích lạnh thấu xương ra xung quanh.
Nhóm người đó đã sớm chuẩn bị, ba người một tổ, mở ra lá chắn phòng hộ hình quạt, nhanh chóng tiến tới trung tâm mỏ.
Ưng rồng bay lên cách mặt đất tám mét, cất tiếng gáy cao vút, sóng âm rung động, lá chắn phòng hộ của họ lập tức xuất hiện dao động năng lượng run rẩy.
Lúc này, có 10 người chạy lên, quây một vòng xung quanh ưng rồng, thừa dịp nó bay không ổn định, nhanh chóng vung dây thừng năng lượng về phía nó. Đây là vũ khí công nghệ cao có chứa cường độ dòng điện lớn. Ưng rồng bị trói chặt, lập tức rơi ầm xuống đất.
Nó lớn tiếng rít gào, ánh sáng năng lượng lập lòe quanh mình nó, không ngừng ngăn cản cảm giác nóng bỏng và tê liệt do dòng điện tạo thành.
Dao gió càn quét xung quanh, nhưng vì cơ thể bị trói chặt, nên những đòn đánh trả hoàn toàn không hữu hiệu.
"Mọi người chú ý phối hợp, con này sắp không chống cự được nữa rồi."
"Cẩn thận dao gió của nó, luân phiên sử dụng lá chắn phòng hộ, không được để xuất hiện kẽ hở."
"Ai tấn công được bao nhiêu thì tấn công hết đi, con này dai sức quá, không dễ khống chế chút nào."
"Không thành vấn đề, chúng tôi đều giúp!"
Những dong binh xem náo nhiệt xung quanh rối rít tụ lại, đủ loại công kích tập trung phóng về ưng rồng. Ưng rồng đánh lui được một đợt thì lại tới một đợt khác, cắt đứt mấy sợi dây năng lượng thì lại có mấy sợi khác được ném ra. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, như một con thú bị nhốt lại không thể thoát ra, sắp kiệt sức.
"Tra Nhĩ." Thiên Lý ở cách đó không xa bỗng lên tiếng.
Tra Nhĩ hiểu ý, mở lĩnh vực, nháy mắt đã áp chế công kích của gần một ngàn người, dao động năng lượng của họ trở nên vô cùng chậm chạp.
Tất cả đều lộ vẻ sợ hãi, chỉ có thể không ngừng tăng tốc độ thu phóng năng lượng.
Tra Nhĩ hừ một tiếng, thờ ơ nhìn những dong binh đang phí công vùng vẫy. Nếu không phải cách quá xa, dựa vào lực công kích của hắn, lá chắn phòng hộ của những người này chẳng có tác dụng gì.
Mà lúc này, tình huống của ưng rồng lại vô cùng không ổn, đông tác của nó chậm lại, công kích cũng trở nên trì trệ.
Thiên Lý không định giết người, chỉ muốn cứu con ưng rồng này.
Nhưn ưng rồng bị trói chặt, không trốn thoát được.
Cô nghĩ nghĩ, lấy Mộng Ảo ra, sử dụng chuyển đổi với ưng rồng.
Trong chốc lát, năng lượng quấn quanh đôi tay của Thiên Lý, tạo thành một đôi cánh ánh sáng to lớn, cơ thể cũng bị năng lượng bao trùm, dần dần hóa thành một con ưng rồng màu trắng.
Đẳng cấp của ưng rồng rất cao, Thiên Lý đoán cô chỉ có thể duy trì hình thái này trong tối đa là 7-8 phút. Cô không dám trì hoãn, giương cánh bay lên trời, một luồng hào quang xinh đẹp xẹt qua, bay đến trên ưng rồng.
Tất cả ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một con “ưng rồng”toàn thân tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt dừng trên không. Đôi cánh ánh sáng duỗi ra, mấy lưỡi dao gió sắc bén vung xuống, cắt đứt những sợi dây năng lượng đang tróiưng rồng.
Ưng rồng được tự do, hót một tiếng cao vút, giương cánh bay lên.
Thiên Lý thấy mục đích đã đạt được, lập tức rời khỏi hiện trường, bay vào sâu trong rừng rậm phía đông.
Ưng rồng thấy vậy, cũng lảo đảo theo sát.
Tra Nhĩ đưa tay bấm một cái trên không, nhóm người đang bị áp chế cùng lùi ra sau mấy bước, miệng hộc máu tươi.
Thiên Lý tìm một khu đất trống hạ xuống, sau lưng vang lên tiếng gió ầm ầm, ưng rồng cũng hạ xuống bên cạnh cô.
Nó giang rộng cánh, không để ý đến độc tố và vết thương trên người, biểu hiện vô cùng hưng phấn.
Nhưng nháy mắt tiếp theo, thời gian chuyển đổi trên người Thiên Lý đã kết thúc, cô biến trở về dáng vẻ vốn có, ngay cả mái tóc vàng ngụy trang trước đó cũng biến mất.
Hai mắt Ưng rồng lập tức trợn trừng, mỏ chim mở ra, lông chim trên người dựng đứng lên, trên mặt chim lại lộ ra biểu tình kinh sợ vô cùng khoa trương.
Thiên Lý cũng không để ý, chỉ cảm thấy ưng rồng không có ác ý, cô lấy linh khí Tử Ô* từ trong túi ra nói với ưng rồng: "Nâng vuốt lên, tao thử xem có thể giúp mày giải độc hay không."
(*) Tử Ô: xuất hiện ở chương 81: Tử Ô của trang 66
Ưng rồngvô thức nâng một vuốt lên, Thiên Lý ngồi xổm xuống, đưa linh khí vào Tử Ô, sau đó để gần vào vuốt nó.
Ưng rồng cúi đầu, nhìn trái nhìn phải trên lưng Thiên Lý, như đang tìm đôi cánh vừa rồi. Đến khi nó phát hiện quả thực không có, thì lông chim toàn thân lập tức rủ xuống, trông như kiểu thất tình.
"Được rồi, độc tố đã được rửa sạch, sau này cẩn thận một chút, đừng tùy tiện trêu chọc con người nữa." Thiên Lý từ từ đứng dậy, cười nói với nó.
Con ưng rồng này nhìn rất uy mãnh, thực ra lòng dạ rất thuần lương, dù bị con người đẩy vào đường cùng, cũng không đại khai sát giới. Nếu như mọi người đường đường chính chính tranh đấu với nó, dù bại vong thì Thiên Lý cũng sẽ không tùy tiện nhúng tay vào. Nhưng họ lại hạ độc, hơn nữa còn sử dụng vũ khí có lực sát thương mạnh, hoàn toàn muốn dồn nó vào chỗ chết.
Một sinh vật tiến hóa thành sinh mệnh trí tuệ cũng không dễ dàng, dù tiến hóa rồi, con người cũng sẽ không coi chúng thành chủng tộc ngang hàng.
Ưng rồng nâng vuốt tò mò nhìn, sức khôi phục của nó rất mạnh, dù không có Thiên Lý thì chút độc bình thường này cũng không độc chết nó được.Song lông vũ trên người nó rơi rụng khá nhiều, trông hơi thê thảm.
Đúng lúc này, ưng rồngbỗng xòe cánh ra, cảnh giác nhìn về một hướng.
Thiên Lý trấn an: "Không sao, là đồng bạn."
Nhưng ưng rồng không hề thả lỏng cảnh giác chút nào, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Có lẽ nó sẽ không tùy tiện xuống tay với người bình thường, nhưng nếu là sinh vật trọc hóa, thì nó không hề kiêng dè tý nào.
Một bóng đen xuất hiện, Tra Nhĩ đến bên người Thiên Lý.
Ma khí trên người hắn đã ẩn đi, nhưng hơi thở lạnh lẽo có thể lừa được con người, chứ không thể gạt nổi dã thú cấp cao có giác quan nhạy bén.
Ưng rồng hót một tiếng, giương cánh lên vượt qua người Thiên Lý, đánh ra nhiều lưỡi dao gió về phía Tra Nhĩ.
Tra Nhĩ đứng trước gió, cũng không thấy hắn có động tác gì, ưng rồng vốn đang ở giữa không trung bỗng rơi xuống, mặt đất dâng lên những dòng khí, nó lơ lửng cách mặt đất hai mét.
"Tra Nhĩ." Thiên Lý gọi.
Tra Nhĩ bĩu môi, thả hạn chế ra, ưng rồng lại bay lên, kêu gáy lượn vòng trên không trung, khi thì lao xuống dưới, lúc lại bay vút lên cao, như đang tìm cơ hội công kích. Có lẽ là bận tâm đến Thiên Lý ở bên cạnh, nên nó vẫn không phát động chiêu thức gì lớn.
Thiên Lý tiến lên vài bước, kéo tay Tra Nhĩ, từ tốn nói: "Chúng ta đi thôi."
Ưng rồng ngừng gáy, ánh mắt sắc bén nhìn vào hai tay đang nắm chặt của hai người. Động tác vỗ cánh giữa không trung dần chậm lại, cuối cùng đỗ xuống một tàng cây.
"Tìm chỗ dưỡng thương đi." Thiên Lý khoát tay với nó, sau đó kéo Tra Nhĩ đến chỗ đỗ xe bay.
Ưng rồng nhìn bóng họ, trong mắt phản chiếu dao động của hai loại năng lượng ánh sáng – bóng tối, chúng chuyển động quanh hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, như một chiếc xoắn ốc đen trắng....
Sau một ngày, Thiên Lý và Tra Nhĩ đã đến thành Ngân Cốt. Tuy được gọi là “thành”, nhưng thực chất nó lại là một quần thể di tích tháp được tạo thành từ hơn trăm tòa tháp Ngân Cốt lớn nhỏ khác nhau.
Tháp Ngân Cốt, y như tên gọi, là do xương cốt của các loài sinh vật dựng thành. Những xương cốt này được xử lý đặc thù, vô cùng bền cứng, hơn nữa qua cả trăm ngàn năm cũng không mục rữa.
Khu quần thể di tích tháp này được xây dựng từ hơn trăm năm trước, không ai biết vì sao nó lại được xây dựng, cũng không biết người xây dựng là ai.
Lần đầu khi nó được phát hiện, đã gây ra chấn động cực lớn, vô số nhân viên nghiên cứu khoa học và chuyên gia khảo cổ tập hợp lại, muốn nghiên cứu những tòa tháp xương đó có ý nghĩa đặc biệt gì, nhưng trong tháp lại không hề có gì cả. Xương cốt dùng để xây dựng tòa tháp, trừ được xử lý hơi đặc biệt ra, thì cũng không có gì đáng để chú ý, tất cả đều là xương cốt của những dã thú bình thường.
Tháp Ngân Cốt được rất nhiều dong binh đoàn coi làm cứ điểm, gần đó còn có những khu giao dịch và khu nghỉ ngơi tạm thời. Mỗi một tầng tháp cổ trống đều có thể thuê.
Thiên Lý và Tra Nhĩ đến đó, và thuê tầng 9 của tháp cổ số 27.
Nơi này cách địa điểm hiển thị trên bản đồ không xa, bổ sung vật tư xong là có thể xuất phát đến vùng trọc hóa.
Không biết ở đó sẽ lại gặp được chuyện lạ gì.
+++
Lời tác giả: Bổ sung, Mộng Ảo của Thiên Lý nhìn như rất mạnh, thực ra chỉ có thể ứng phó tình huống bất ngờ mà thôi. Đối tượng chuyển đổi của nó có đẳng cấp càng cao thì thời gian duy trì càng ngắn, hơn nữa theo cường độ năng lượng được sử dụng, thời gian cũng sẽ ngắn dần. Ví dụ như ưng rồng, Thiên Lý chỉ có thể đánh ra một chiêu là tối đa, tiếp tục tấn công nữa sẽ lập tức chuyển về trạng thái bình thường.
Tác giả :
Cánh Đồng Tuyết U Linh