Hết Khổ Chuyển Sướng
Chương 33
Edit: Kim Phượng
Triệu Thanh Hề muốn cười lại cười không nổi: “Tống Cẩn Thành, anh thật ngây thơ! Không có hôn đến, hắn không có hôn đến miệng của em. Em chết cũng sẽ không để cho hắn hôn!”
Tống Cẩn Thành gật đầu, vẫn đi tới hôn Triệu Thanh Hề một hớp: “Ngày mai nếu hắn còn chưa đi nữa, anh liền gọi điện thoại báo cảnh sát tới bắt hắn! Thanh Hề, tối nay em dời đến chỗ anh ở có được hay không, anh ngủ phòng khách còn em ngủ phòng ngủ chính.”
“Không cần, bảo đảm hắn cũng không dám trở lại! Tối nay em ngủ ở nhà mình.” Triệu Thanh Hề cúi người thu xếp đồ đạc, thật không biết nhìn người, ai ngờ tới sẽ đụng phải loại hàng xóm cầm thú này đây.
“Anh không yên lòng, vợ, em không đi, anh liền ở chỗ này coi chừng em!” Tống Cẩn Thành không yên lòng, ngồi trên ghế sofa, anh ở trên ghế sa lon chống đỡ một đêm.
“Anh trở về đi, thật không có chuyện gì. Em còn không sợ anh sợ cái gì!” Triệu Thanh Hề nói.
“Anh liền ở đây, vợ em mau vào ngủ đi.” Tống Cẩn Thành trầm mặt nói xong, ngừng một lát: “Nếu em đau lòng cho anh, có thể gọi anh đi vào ngủ chung với em.”
Triệu Thanh Hề tức giận trợn mắt nhìn anh một cái, tâm địa thật gian xảo: “Em vào trong phòng lấy chăn cho anh.”
Tống Cẩn Thành cho là Triệu Thanh Hề nhất định sẽ đau lòng mình, không đành lòng để mình ở trên ghế sa lon gượng chống một đêm. Vào lúc này, nghe đối phương nói, nhất thời có chút mệt mỏi.
Người phụ nữ này thật sự đã nói là làm.
Tống Cẩn Thành đứng dậy khóa cửa, đi lòng vòng trong nhà, qua một hồi lâu, Triệu Thanh Hề mới ra ngoài.
“Giường đã trải xong, anh ngủ phòng của em, em ngủ phòng của chị họ em.” Triệu Thanh Hề nói xong, nghiêng người đi về phía căn phòng cách vách.
Tống Cẩn Thành cười hắc hắc: “Vẫn là vợ biết thương người, ngay cả giường cũng trải xong. Anh sẽ ngủ.”
–
Ngày hôm sau chuyện thứ nhất Tống Cẩn Thành làm khi rời giường là nhìn Triệu Thanh Hề ở cách vách một chút, đẩy cửa thì thấy trống không.
“Anh nhìn cái gì vậy? Đã làm xong điểm tâm, món cháo trắng và rau trộn. Anh rửa mặt rồi tới đây ăn.” Triệu Thanh Hề cởi tạp dề xuống.
Tống Cẩn Thành nghe vậy, mở ra cửa chính: “Họ Trình khốn kiếp, tao cho mày trong vòng mười phút phải cút ra ngoài. Đừng để cho tao gặp lại mày!”
“Anh ta đi rồi.” Triệu Thanh Hề nói. Sau khi Triệu Thanh Hề rời giường, Trình Đông Tranh lại tới gõ cửa, Trình Đông Tranh đưa cho cô một phong thơ, một đoạn lớn lời nói, sau đó là ba chữ to - thật xin lỗi. Sau khi Triệu Thanh Hề xem xong liền xé.
“Đi rất tốt! Dám khi dễ đến trên đầu ông, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình.” Tống Cẩn Thành nói xong, ngửi thấy mùi thơm của cháo trắng, “Tay nghề của vợ anh thật không tệ, về sau trong nhà phải dựa vào em rồi.”
Tổng cộng Tống Cẩn Thành ăn bốn chén cháo, mặt khác Triệu Thanh Hề sợ anh ăn không đủ no, cố ý nấu hai củ khoai lang cho anh ăn.
Vốn là hôm nay phải về nhà họ Triệu. Nhưng Lý Ba gọi điện thoại tới nói công ty có chút việc cần Tống Cẩn Thành đi giải quyết, Tống Cẩn Thành không thể làm gì khác hơn là dời lại ngày tới cửa hỏi cưới.
Triệu Thanh Hề cũng có chuyện phải làm của mình, ví dụ như giục công nhân mau trang hoàng cho cái khách sạn Tống Thành thứ hai. Trương Huệ Đình từ chức không làm rồi, công việc trong tay Triệu Thanh Hề càng nhiều hơn.
Một tuần lễ sau.
Tống Cẩn Thành dẫn theo Triệu Thanh Hề trở lại nhà họ Triệu.
“Bác trai bác gái, hôm nay con tới đây là muốn hỏi cưới, con muốn kết hôn với Thanh Hề, hi vọng hai bác có thể đồng ý.” Tống Cẩn Thành chồng chất bao lớn bao nhỏ lễ vật ở trên bàn.
Mẹ Triệu Tôn Ngọc Hương mắt lạnh nhìn Triệu Thanh Hề: “Tôi không đồng ý, con gái của tôi muốn gả cũng phải gả cho Giới Trí Thức.” Bà căn bản không hài lòng đối với Tống Cẩn Thành.
Cha Triệu cũng không đồng ý: “Người trẻ tuổi, tôi thấy cậu trầm ổn vững vàng, nhưng không thích hợp làm chồng con gái tôi.”
Tống Cẩn Thành không hiểu: “Bác trai bác gái, con có điểm nào không xứng với Thanh Hề?”
“Cậu không có một chút nào xứng với con gái của tôi!” Tôn Ngọc Hương đứng lên nói, hai ngày trước đi ra cửa xã giặt quần áo cô còn nghe vài người phụ nữ đang nói Triệu Thanh Hề được đại gia trong thành phố bao nuôi này nọ. Thật là tức chết người!
Tôn Ngọc Hương không thể chịu được lời nói bậy bạ kia một chút nào, đặc biệt là có liên quan đến vợ bé.
“Không phải cậu có mấy đồng tiền dơ bẩn sao? Nhưng người nhà họ Triệu chúng tôi không phải nhìn thấy tiền thì hai mắt tỏa sáng”.
Điểm nào cũng không xứng, nói năng thật tuyệt tình!
Triệu Thanh Hề nói: “Cha mẹ, Tống Cẩn Thành là người rất tốt, vừa mới bắt đầu con cũng không thích anh ấy, không muốn đến gần anh ấy, nhưng sau đó trải qua một thời gian quen biết, con cảm thấy nhân phẩm của anh ấy rất được, biết làm người làm việc. Anh ấy là người đàn ông tốt!”
“Đàn ông tốt cũng không xứng cưới con.” Triệu Kim Sinh không nỡ để Triệu Thanh Hề gả cho Tống Cẩn Thành. Thật ra thì trong lòng ông hi vọng gả con gái cho Giới Trí Thức, ví dụ như Vu Văn Bân.
Mặt Tống Cẩn Thành đen lại: “Bác trai bác gái, hai bác nói con không xứng, nhất định là có nguyên nhân, hai bác cứ nói ra, con có thể giải thích với hai bác.”
Đúng lúc Triệu Thanh Dương và Trần Lộ từ trên trấn trở lại làm ít chuyện, thấy trong nhà có khách tới, Trần Lộ lên tiếng đầu tiên: “Tống tiên sinh tới.”
Tôn Ngọc Hương trợn mắt nhìn Trần lộ một cái: “Thanh Dương con trở lại vừa đúng, Tống tiên sinh nói muốn kết hôn cùng Thanh Hề, chúng ta không đồng ý.”
Triệu Thanh Dương không quen Tống Cẩn Thành, nhưng không phản đối Thanh Hề gả cho đối phương: “Thanh Hề, em đồng ý không?”
Triệu Thanh Hề gật đầu: “Anh hai, em quyết định kết hôn với Tống Cẩn Thành.”
Trong lòng Trần Lộ ước gì hai người họ kết hôn, leo lên làm thân thích với người có tiền là chuyện có cầu mấy đời cũng không được.”Ừ, con tán thành em ấy và Tống tiên sinh kết hôn. Cha mẹ, hai người tin tưởng, Tống tiên sinh giúp nhà chúng ta biết bao nhiêu lần, từ chuyện Thanh Dương nằm viện, đến chuyện chúng ta dọn nhà, cậu ấy đều là người đầu tiên đứng ra giúp. Từ chút chuyện bên trên là có thể thấy được cậu ấy là thật tâm đối với Thanh Hề.”
Mẹ Tôn lạnh lùng nói: “Trần Lộ, con câm miệng! Nhìn người không thể chỉ nhìn một mặt, các mặt khác cũng phải nhìn.”
Triệu Thanh Hề thở dài: “Cha mẹ, hai người nên đồng ý để cho con và Tống Cẩn Thành kết hôn đi, anh ấy sẽ rất tốt với con.”
Triệu Thanh Hề muốn cười lại cười không nổi: “Tống Cẩn Thành, anh thật ngây thơ! Không có hôn đến, hắn không có hôn đến miệng của em. Em chết cũng sẽ không để cho hắn hôn!”
Tống Cẩn Thành gật đầu, vẫn đi tới hôn Triệu Thanh Hề một hớp: “Ngày mai nếu hắn còn chưa đi nữa, anh liền gọi điện thoại báo cảnh sát tới bắt hắn! Thanh Hề, tối nay em dời đến chỗ anh ở có được hay không, anh ngủ phòng khách còn em ngủ phòng ngủ chính.”
“Không cần, bảo đảm hắn cũng không dám trở lại! Tối nay em ngủ ở nhà mình.” Triệu Thanh Hề cúi người thu xếp đồ đạc, thật không biết nhìn người, ai ngờ tới sẽ đụng phải loại hàng xóm cầm thú này đây.
“Anh không yên lòng, vợ, em không đi, anh liền ở chỗ này coi chừng em!” Tống Cẩn Thành không yên lòng, ngồi trên ghế sofa, anh ở trên ghế sa lon chống đỡ một đêm.
“Anh trở về đi, thật không có chuyện gì. Em còn không sợ anh sợ cái gì!” Triệu Thanh Hề nói.
“Anh liền ở đây, vợ em mau vào ngủ đi.” Tống Cẩn Thành trầm mặt nói xong, ngừng một lát: “Nếu em đau lòng cho anh, có thể gọi anh đi vào ngủ chung với em.”
Triệu Thanh Hề tức giận trợn mắt nhìn anh một cái, tâm địa thật gian xảo: “Em vào trong phòng lấy chăn cho anh.”
Tống Cẩn Thành cho là Triệu Thanh Hề nhất định sẽ đau lòng mình, không đành lòng để mình ở trên ghế sa lon gượng chống một đêm. Vào lúc này, nghe đối phương nói, nhất thời có chút mệt mỏi.
Người phụ nữ này thật sự đã nói là làm.
Tống Cẩn Thành đứng dậy khóa cửa, đi lòng vòng trong nhà, qua một hồi lâu, Triệu Thanh Hề mới ra ngoài.
“Giường đã trải xong, anh ngủ phòng của em, em ngủ phòng của chị họ em.” Triệu Thanh Hề nói xong, nghiêng người đi về phía căn phòng cách vách.
Tống Cẩn Thành cười hắc hắc: “Vẫn là vợ biết thương người, ngay cả giường cũng trải xong. Anh sẽ ngủ.”
–
Ngày hôm sau chuyện thứ nhất Tống Cẩn Thành làm khi rời giường là nhìn Triệu Thanh Hề ở cách vách một chút, đẩy cửa thì thấy trống không.
“Anh nhìn cái gì vậy? Đã làm xong điểm tâm, món cháo trắng và rau trộn. Anh rửa mặt rồi tới đây ăn.” Triệu Thanh Hề cởi tạp dề xuống.
Tống Cẩn Thành nghe vậy, mở ra cửa chính: “Họ Trình khốn kiếp, tao cho mày trong vòng mười phút phải cút ra ngoài. Đừng để cho tao gặp lại mày!”
“Anh ta đi rồi.” Triệu Thanh Hề nói. Sau khi Triệu Thanh Hề rời giường, Trình Đông Tranh lại tới gõ cửa, Trình Đông Tranh đưa cho cô một phong thơ, một đoạn lớn lời nói, sau đó là ba chữ to - thật xin lỗi. Sau khi Triệu Thanh Hề xem xong liền xé.
“Đi rất tốt! Dám khi dễ đến trên đầu ông, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình.” Tống Cẩn Thành nói xong, ngửi thấy mùi thơm của cháo trắng, “Tay nghề của vợ anh thật không tệ, về sau trong nhà phải dựa vào em rồi.”
Tổng cộng Tống Cẩn Thành ăn bốn chén cháo, mặt khác Triệu Thanh Hề sợ anh ăn không đủ no, cố ý nấu hai củ khoai lang cho anh ăn.
Vốn là hôm nay phải về nhà họ Triệu. Nhưng Lý Ba gọi điện thoại tới nói công ty có chút việc cần Tống Cẩn Thành đi giải quyết, Tống Cẩn Thành không thể làm gì khác hơn là dời lại ngày tới cửa hỏi cưới.
Triệu Thanh Hề cũng có chuyện phải làm của mình, ví dụ như giục công nhân mau trang hoàng cho cái khách sạn Tống Thành thứ hai. Trương Huệ Đình từ chức không làm rồi, công việc trong tay Triệu Thanh Hề càng nhiều hơn.
Một tuần lễ sau.
Tống Cẩn Thành dẫn theo Triệu Thanh Hề trở lại nhà họ Triệu.
“Bác trai bác gái, hôm nay con tới đây là muốn hỏi cưới, con muốn kết hôn với Thanh Hề, hi vọng hai bác có thể đồng ý.” Tống Cẩn Thành chồng chất bao lớn bao nhỏ lễ vật ở trên bàn.
Mẹ Triệu Tôn Ngọc Hương mắt lạnh nhìn Triệu Thanh Hề: “Tôi không đồng ý, con gái của tôi muốn gả cũng phải gả cho Giới Trí Thức.” Bà căn bản không hài lòng đối với Tống Cẩn Thành.
Cha Triệu cũng không đồng ý: “Người trẻ tuổi, tôi thấy cậu trầm ổn vững vàng, nhưng không thích hợp làm chồng con gái tôi.”
Tống Cẩn Thành không hiểu: “Bác trai bác gái, con có điểm nào không xứng với Thanh Hề?”
“Cậu không có một chút nào xứng với con gái của tôi!” Tôn Ngọc Hương đứng lên nói, hai ngày trước đi ra cửa xã giặt quần áo cô còn nghe vài người phụ nữ đang nói Triệu Thanh Hề được đại gia trong thành phố bao nuôi này nọ. Thật là tức chết người!
Tôn Ngọc Hương không thể chịu được lời nói bậy bạ kia một chút nào, đặc biệt là có liên quan đến vợ bé.
“Không phải cậu có mấy đồng tiền dơ bẩn sao? Nhưng người nhà họ Triệu chúng tôi không phải nhìn thấy tiền thì hai mắt tỏa sáng”.
Điểm nào cũng không xứng, nói năng thật tuyệt tình!
Triệu Thanh Hề nói: “Cha mẹ, Tống Cẩn Thành là người rất tốt, vừa mới bắt đầu con cũng không thích anh ấy, không muốn đến gần anh ấy, nhưng sau đó trải qua một thời gian quen biết, con cảm thấy nhân phẩm của anh ấy rất được, biết làm người làm việc. Anh ấy là người đàn ông tốt!”
“Đàn ông tốt cũng không xứng cưới con.” Triệu Kim Sinh không nỡ để Triệu Thanh Hề gả cho Tống Cẩn Thành. Thật ra thì trong lòng ông hi vọng gả con gái cho Giới Trí Thức, ví dụ như Vu Văn Bân.
Mặt Tống Cẩn Thành đen lại: “Bác trai bác gái, hai bác nói con không xứng, nhất định là có nguyên nhân, hai bác cứ nói ra, con có thể giải thích với hai bác.”
Đúng lúc Triệu Thanh Dương và Trần Lộ từ trên trấn trở lại làm ít chuyện, thấy trong nhà có khách tới, Trần Lộ lên tiếng đầu tiên: “Tống tiên sinh tới.”
Tôn Ngọc Hương trợn mắt nhìn Trần lộ một cái: “Thanh Dương con trở lại vừa đúng, Tống tiên sinh nói muốn kết hôn cùng Thanh Hề, chúng ta không đồng ý.”
Triệu Thanh Dương không quen Tống Cẩn Thành, nhưng không phản đối Thanh Hề gả cho đối phương: “Thanh Hề, em đồng ý không?”
Triệu Thanh Hề gật đầu: “Anh hai, em quyết định kết hôn với Tống Cẩn Thành.”
Trong lòng Trần Lộ ước gì hai người họ kết hôn, leo lên làm thân thích với người có tiền là chuyện có cầu mấy đời cũng không được.”Ừ, con tán thành em ấy và Tống tiên sinh kết hôn. Cha mẹ, hai người tin tưởng, Tống tiên sinh giúp nhà chúng ta biết bao nhiêu lần, từ chuyện Thanh Dương nằm viện, đến chuyện chúng ta dọn nhà, cậu ấy đều là người đầu tiên đứng ra giúp. Từ chút chuyện bên trên là có thể thấy được cậu ấy là thật tâm đối với Thanh Hề.”
Mẹ Tôn lạnh lùng nói: “Trần Lộ, con câm miệng! Nhìn người không thể chỉ nhìn một mặt, các mặt khác cũng phải nhìn.”
Triệu Thanh Hề thở dài: “Cha mẹ, hai người nên đồng ý để cho con và Tống Cẩn Thành kết hôn đi, anh ấy sẽ rất tốt với con.”
Tác giả :
Tân Tiểu Y