Hệ Thống Truy Phu
Chương 128
Hôm sau trời vừa sáng, Cung Tiểu Trúc ngồi thiền trên bồ đoàn mở mắt, nhìn vào trong đan điền của mình một chút, phát hiện tu vi của mình chỉ còn thiếu chút nữa là sẽ bước vào Trúc Cơ kỳ đại viên mãn.
Ra khỏi phòng, quay đầu vừa nhìn, vừa vặn cũng nhìn thấy Vân Túc đi từ phòng bên cạnh ra, vì thế liền bước lên trước gọi: “Vân đại ca!”
Vân Túc dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Cung Tiểu Trúc, chờ hắn bước tới rồi liền nắm lấy tay hắn: “Chúng ta đi thôi!”
Xuống dưới lầu khách điếm, hai người nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ lần lượt ra ngoài thành, họ cũng theo dòng người đi tới cửa thành.
Hai người chen lấn trong đám tu sĩ, vẫn thừa lúc mọi người không chú ý mà đi ra xa như mọi khi, dần dần rời xa khỏi đám người, xuyên qua đàn yêu thú, đi tới một nơi trống trải, Vân Túc bày đại trận trên mặt đất như mọi ngày, kích hoạt, vài yêu thú kia lần lượt quay đầu lại chạy tới bên này, trực tiếp nhảy vào trong đại trận.
Hôm nay yêu thú khác với mọi khi, cứ như đã khôi phục trở về tình trạng mấy ngày trước, yêu thú cấp đã ngoài bảy, tám không xuất hiện nữa, ngay cả yêu thú cấp năm, sáu cũng chỉ có vài chục con xen lẫn trong đàn thú, nhưng ngoài chuyện đó ra thì dù chỉ một chút, yêu thú cũng không giảm bớt, vẫn đồ sộ như trước, vẫn mãnh liệt như một làn sóng.
Tiếng đàn của Cung Tiểu Trúc ngày càng thuần thục, công kích thi triển ngày càng thuần thục, lần này Cung Tiểu Trúc cảm giác chỉ cần một cơ hội, công pháp nội tu và ngoại tu của hắn đều sẽ đột phá tới giai đoạn trung cấp cuốn thứ hai, mà bây giờ lấy pháp thuật và chiêu thức của hắn, cũng có thể tùy ý thi triển với yêu thú và tu sĩ tu vi dưới hắn.
Có thể nói như thế này, lấy tu vi hiện tại của Cung Tiểu Trúc, hắn đã có thể địch với tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở xuống.
Cung Tiểu Trúc đánh đàn một hồi, lại phân một chút tâm trí ra quan sát Vân Túc, không hiểu sao, có lẽ là hôm nay thực lực yêu thú không mạnh như hôm qua, mà hắn cảm giác chiêu thức của Vân đại ca tuy rằng sắc bén nhưng dù sao vẫn thiêu thiếu một cảm giác khí phách, vẫn chưa phát huy được thực lực bình thường.
Quan trọng nhất là, Vân đại ca hôm nay không dùng Phệ Hồn kiếm.
Lại đàn thêm vài canh giờ, tiếng đàn vốn lưu loát thông thuận của Cung Tiểu Trúc đột nhiên loạn mất một âm điệu, yêu thú xung quanh hắn bắt lấy khe hở này, trong thời gian ngắn ngủi thoát khỏi sự khống chế của hắn, sau đó chờ tới lúc tiếng đàn đã trở về bình thường, các yêu thú kia lại bị khống chế mà tự cắn giết lẫn nhau.
Trong nháy mắt âm điệu hỗn loạn kia, không biết tại sao, Cung Tiểu Trúc đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, nhìn nhìn Vân Túc, phát hiện y không có chuyện gì, liền yên lòng.
Cung Tiểu Trúc ở thế giới này, trừ Vân đại ca ra, không còn ai có thể chiếm lấy tâm trí của hắn, ai cũng nói từng phản ứng của tu sĩ sẽ thể hiện một vài chuyện, như vậy, vừa rồi hắn hoảng hốt có thể minh chứng nếu không phải bây giờ họ đang gặp nguy hiểm, thì cũng chính là về sau sẽ có chuyện không ổn.
Chẳng qua đây không phải là chuyện quan trọng nhất, bây giờ vẫn nên nhanh chóng vứt bỏ tạp niệm, đối phó với yêu thú như hổ như sói xung quanh.
Lại đúng vào lúc này, trong đầu Cung Tiểu Trúc vang lên tiếng tích tích của hệ thống, sau đó là tiếng hệ thống tuyên bố nhiệm vụ cho hắn: ‘ “Chúc mừng kí chủ đã kích hoạt nhiệm vụ hệ thống: đi tới trung tâm của Vạn Thú sâm lâm nghĩ cách cứu viện nhân vật chính Vân Túc”, thời gian hoàn thành: ba tháng, phần thưởng: một trăm vạn hệ thống tệ, thuật sống lại một lần.’
Cung Tiểu Trúc nhìn nhiệm vụ một cái, hoàn toàn không hiểu ra làm sao, nhưng lòng lại loạn.
Vân đại ca vẫn luôn ở bên cạnh hắn, nếu không phải là hắn nhầm, thì chính là hệ thống bị mù, nếu không sao có thể không phát hiện ra sự tồn tại của Vân đại ca?
Nhưng mỗi lần hệ thống tuyên bố nhiệm vụ đều chưa từng sai lầm, vì sao lần này lại tuyên bố một nhiệm vụ như vậy? Chẳng lẽ Vân đại ca bên cạnh hắn bị người khác thế thân?
Xem ra hắn nhất định phải xác nhận một chút, nếu như người đang giết yêu thú kia không phải là Vân đại ca, Vân đại ca thực sự đã chạy tới, hoặc là bị người bắt tới Vạn Thú sâm lâm, sau đó lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó chỉ sợ hắn hối hận cũng đã không kịp.
Cung Tiểu Trúc vừa điều khiển Phượng Hoàng cầm, vừa nói một tiếng xin lỗi trong lòng, sau đó dùng hệ thống quét quét Vân Túc đang giết yêu quái, thông tin về thân phận hiện ra làm cho hắn cực kỳ tức giận.
Tính danh: (Phân thần của) Vân Túc
Tu vi: Kim Đan sơ kỳ
Thân phận: (Phân thần của) nhân vật chính của đại thế giới Huyền Linh
Giá trị vận khí: 100
Độ tín nhiệm: 90
Độ trung thành: —
Không sai! Hôm nay giết quái cùng hắn căn bản không phải là bản thể Vân Túc, mà là phân thần của Vân Túc, trách không được hôm nay lực công kích của Vân đại ca khác với mọi khi tới vậy, thực lực rõ ràng là yếu hơn mấy phần, trách không được hôm nay Vân đại ca không dùng pháp bảo bản mạng, lại không ngờ rằng hắn bị Vân đại ca lừa.
Đây là lần đầu tiên Vân đại ca lừa hắn, chẳng lẽ hắn không đáng để Vân đại ca tin tưởng tới như vậy ư? Hắn tốt xấu gì cũng là bạn lữ tương lai của Vân đại ca, tới Vạn Thú sâm lâm tuy rằng khá nguy hiểm, không cho hắn đi cũng là vì muốn hắn được an toàn, nhưng Vân đại ca lừa hắn vẫn khiến hắn rất khó chịu.
Tuy rằng thực lực hiện tại của hắn thoạt nhìn rất yếu ớt, nhưng có được giá trị vận khí bằng nhân vật chính của thế giới này, hắn không tin bản thân vẫn dễ dàng chết như trước.
Chẳng qua bây giờ không phải là lúc nghĩ tới việc này, Vân đại ca hóa một phân thần ra ở bên cạnh hắn, thực lực của bản thể tuy rằng vẫn duy trì ở Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, nhưng nguyên thần sẽ yếu hơn trước kia một chút, có lẽ bởi sự khác biệt lần này, nói không chừng Vân đại ca sẽ gặp phải nguy hiểm trí mạng.
Tuy rằng Vân đại ca là nhân vật chính, luôn có thể biến nguy thành an, nhưng vẫn sẽ bị thương nặng thương nhẹ, hoặc là tính mạng gặp nguy hiểm, tuy rằng chỉ cần cứu chữa đúng lúc là có thể cứu trở lại, nhưng vẫn phải mất công một phen.
Cho dù có nói như vậy, nhưng hắn cũng vẫn sẽ lo lắng có được không?
Thế nên, việc cấp bách nhất bây giờ là mau chóng đi tới Vạn Thú sâm lâm.
Vì thế, hắn vừa một tay ôm Phượng Hoàng cầm đứng dậy, một tay đánh đàn, vừa muốn đi tới cạnh Vân Túc.
Quanh người Vân Túc vốn có kiếm khí li ti quay xung quanh, lúc xuyên qua đàn thú, thường thường Phệ Hồn kiếm bổ một cái, liền có uy lực vô số, tính phá hỏng đối với bất cứ thứ gì cũng rất lớn, thế nên lúc nhìn thấy Cung Tiểu Trúc ôm Phượng Hoàng cầm đuổi tới cạnh người y, y liền hơi thu liễm động tác trong tay một chút, sau đó phần lớn kiếm khí biến mất ngay tức khắc.
Hiển nhiên, dù có là phân thần của Vân Túc, cũng không đành lòng làm Cung Tiểu Trúc bị thương dù chỉ một chút.
Vân Túc thu hồi thanh kiếm thường trong tay lại, hỏi Cung Tiểu Trúc: “Tiểu Trúc, có chuyện gì sao?”
Thực ra trên bản chất, ngoại trừ tu vi khác biệt, phân thần và bản thể cũng không có gì khác biệt nhiều, họ đều có tư duy giống nhau, ký ức giống nhau, tính cách giống nhau, phạm vi tầm mắt và đồ vật chạm vào, bản thể cũng sẽ cảm nhận được, mà bản thể có thể chi phối phân thần, phân thần lại không thể nào chi phối được bản thể.
Thấy sắc mặt Cung Tiểu Trúc không tốt lắm, Vân Túc còn tưởng hắn tìm mình có chuyện gì, không ngờ Cung Tiểu Trúc vừa tới cạnh y liền nhíu mày nói: “Ta biết rồi, ngươi là phân thần của Vân đại ca.” Hơi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt của Vân đại ca, ánh mắt mang theo sự trách cứ.
Vì thế, ngay lúc Cung Tiểu Trúc nói ra câu này, Vân Túc đang ở sâu trong rừng gần trung tâm của một nơi nào đó, triền đấu với mấy chục con yêu thú cấp bảy, Vân Túc liền cảm nhận được chuyện này.
Cung Tiểu Trúc mím môi, không nói một lời, đứng cách đó một mét chờ y lên tiếng, Vân Túc bước lên một bước giữ chặt tay Cung Tiểu Trúc, lại bị Cung Tiểu Trúc hất ra, Cung Tiểu Trúc nói tiếp: “Đưa ta tới Vạn Thú sâm lâm tìm Vân đại ca.”
Tuy rằng phân thần cũng là một bộ phận của Vân Túc, hơn nữa yêu một người sẽ muốn yêu toàn bộ những điều thuộc về người đó, nhưng Cung Tiểu Trúc vẫn cảm thấy khá là biệt nữu, hơn nữa bây giờ hắn đang cực kỳ tức giận với Vân đại ca, thế nên nhất định phải tỏ rõ sự không hài lòng của bản thân cho Vân đại ca thấy, về sau không thể phạm phải sai lầm như vậy nữa, nếu không, hắn sẽ thực sự cực kỳ tức giận, về sau không cần biết Vân đại ca có dỗ hắn thế nào, hắn cũng sẽ không tha thứ cho y, hừ!╭(╯^╰)╮
Vân Túc bất đắc dĩ nhìn hắn: “Ngươi không thể đi được, Vạn Thú sâm lâm rất nguy hiểm, chờ ta trở lại rồi không được sao?” Sau đó khởi động một trận pháp nhỏ trong trận pháp lớn, giết chết yêu thú lần lượt xông vào trận pháp.
Cung Tiểu Trúc lắc đầu mạnh: “Không được, ta nhất định phải đi.” Hắn muốn tới giúp Vân đại ca.
Vân Túc xoa đầu hắn khuyên: “Ở lại thành Vạn La chờ ta về.” Yêu thú trong Vạn Thú sâm lâm vô số, làm sao y có thể để Tiểu Trúc phải chịu khổ!
Cung Tiểu Trúc trợn mắt trắng: “Được, nếu ngươi không muốn đưa ta đi thì ta tới đó một mình là được.”
Hắn nói xong liền xoay người, bay ra khỏi trận pháp, Vân Túc đương nhiên sẽ không để Cung Tiểu Trúc một mình tới Vạn Thú sâm lâm tìm mình, thế nên phân thần của y lập tức thu hồi trận pháp lại, sau đó bay ra ngoài, theo sau Cung Tiểu Trúc.
Cung Tiểu Trúc cảm nhận được phân thần của Vân Túc ở phía sau, hắn liền biết Vân đại ca sẽ không để hắn một mình đi tới Vạn Thú sâm lâm mà, vì thế, nộ khí trong lòng hơi giảm xuống một chút, nhưng vẫn là rất tức giận.
Ra khỏi phòng, quay đầu vừa nhìn, vừa vặn cũng nhìn thấy Vân Túc đi từ phòng bên cạnh ra, vì thế liền bước lên trước gọi: “Vân đại ca!”
Vân Túc dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Cung Tiểu Trúc, chờ hắn bước tới rồi liền nắm lấy tay hắn: “Chúng ta đi thôi!”
Xuống dưới lầu khách điếm, hai người nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ lần lượt ra ngoài thành, họ cũng theo dòng người đi tới cửa thành.
Hai người chen lấn trong đám tu sĩ, vẫn thừa lúc mọi người không chú ý mà đi ra xa như mọi khi, dần dần rời xa khỏi đám người, xuyên qua đàn yêu thú, đi tới một nơi trống trải, Vân Túc bày đại trận trên mặt đất như mọi ngày, kích hoạt, vài yêu thú kia lần lượt quay đầu lại chạy tới bên này, trực tiếp nhảy vào trong đại trận.
Hôm nay yêu thú khác với mọi khi, cứ như đã khôi phục trở về tình trạng mấy ngày trước, yêu thú cấp đã ngoài bảy, tám không xuất hiện nữa, ngay cả yêu thú cấp năm, sáu cũng chỉ có vài chục con xen lẫn trong đàn thú, nhưng ngoài chuyện đó ra thì dù chỉ một chút, yêu thú cũng không giảm bớt, vẫn đồ sộ như trước, vẫn mãnh liệt như một làn sóng.
Tiếng đàn của Cung Tiểu Trúc ngày càng thuần thục, công kích thi triển ngày càng thuần thục, lần này Cung Tiểu Trúc cảm giác chỉ cần một cơ hội, công pháp nội tu và ngoại tu của hắn đều sẽ đột phá tới giai đoạn trung cấp cuốn thứ hai, mà bây giờ lấy pháp thuật và chiêu thức của hắn, cũng có thể tùy ý thi triển với yêu thú và tu sĩ tu vi dưới hắn.
Có thể nói như thế này, lấy tu vi hiện tại của Cung Tiểu Trúc, hắn đã có thể địch với tu sĩ từ Kim Đan kỳ trở xuống.
Cung Tiểu Trúc đánh đàn một hồi, lại phân một chút tâm trí ra quan sát Vân Túc, không hiểu sao, có lẽ là hôm nay thực lực yêu thú không mạnh như hôm qua, mà hắn cảm giác chiêu thức của Vân đại ca tuy rằng sắc bén nhưng dù sao vẫn thiêu thiếu một cảm giác khí phách, vẫn chưa phát huy được thực lực bình thường.
Quan trọng nhất là, Vân đại ca hôm nay không dùng Phệ Hồn kiếm.
Lại đàn thêm vài canh giờ, tiếng đàn vốn lưu loát thông thuận của Cung Tiểu Trúc đột nhiên loạn mất một âm điệu, yêu thú xung quanh hắn bắt lấy khe hở này, trong thời gian ngắn ngủi thoát khỏi sự khống chế của hắn, sau đó chờ tới lúc tiếng đàn đã trở về bình thường, các yêu thú kia lại bị khống chế mà tự cắn giết lẫn nhau.
Trong nháy mắt âm điệu hỗn loạn kia, không biết tại sao, Cung Tiểu Trúc đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, nhìn nhìn Vân Túc, phát hiện y không có chuyện gì, liền yên lòng.
Cung Tiểu Trúc ở thế giới này, trừ Vân đại ca ra, không còn ai có thể chiếm lấy tâm trí của hắn, ai cũng nói từng phản ứng của tu sĩ sẽ thể hiện một vài chuyện, như vậy, vừa rồi hắn hoảng hốt có thể minh chứng nếu không phải bây giờ họ đang gặp nguy hiểm, thì cũng chính là về sau sẽ có chuyện không ổn.
Chẳng qua đây không phải là chuyện quan trọng nhất, bây giờ vẫn nên nhanh chóng vứt bỏ tạp niệm, đối phó với yêu thú như hổ như sói xung quanh.
Lại đúng vào lúc này, trong đầu Cung Tiểu Trúc vang lên tiếng tích tích của hệ thống, sau đó là tiếng hệ thống tuyên bố nhiệm vụ cho hắn: ‘ “Chúc mừng kí chủ đã kích hoạt nhiệm vụ hệ thống: đi tới trung tâm của Vạn Thú sâm lâm nghĩ cách cứu viện nhân vật chính Vân Túc”, thời gian hoàn thành: ba tháng, phần thưởng: một trăm vạn hệ thống tệ, thuật sống lại một lần.’
Cung Tiểu Trúc nhìn nhiệm vụ một cái, hoàn toàn không hiểu ra làm sao, nhưng lòng lại loạn.
Vân đại ca vẫn luôn ở bên cạnh hắn, nếu không phải là hắn nhầm, thì chính là hệ thống bị mù, nếu không sao có thể không phát hiện ra sự tồn tại của Vân đại ca?
Nhưng mỗi lần hệ thống tuyên bố nhiệm vụ đều chưa từng sai lầm, vì sao lần này lại tuyên bố một nhiệm vụ như vậy? Chẳng lẽ Vân đại ca bên cạnh hắn bị người khác thế thân?
Xem ra hắn nhất định phải xác nhận một chút, nếu như người đang giết yêu thú kia không phải là Vân đại ca, Vân đại ca thực sự đã chạy tới, hoặc là bị người bắt tới Vạn Thú sâm lâm, sau đó lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó chỉ sợ hắn hối hận cũng đã không kịp.
Cung Tiểu Trúc vừa điều khiển Phượng Hoàng cầm, vừa nói một tiếng xin lỗi trong lòng, sau đó dùng hệ thống quét quét Vân Túc đang giết yêu quái, thông tin về thân phận hiện ra làm cho hắn cực kỳ tức giận.
Tính danh: (Phân thần của) Vân Túc
Tu vi: Kim Đan sơ kỳ
Thân phận: (Phân thần của) nhân vật chính của đại thế giới Huyền Linh
Giá trị vận khí: 100
Độ tín nhiệm: 90
Độ trung thành: —
Không sai! Hôm nay giết quái cùng hắn căn bản không phải là bản thể Vân Túc, mà là phân thần của Vân Túc, trách không được hôm nay lực công kích của Vân đại ca khác với mọi khi tới vậy, thực lực rõ ràng là yếu hơn mấy phần, trách không được hôm nay Vân đại ca không dùng pháp bảo bản mạng, lại không ngờ rằng hắn bị Vân đại ca lừa.
Đây là lần đầu tiên Vân đại ca lừa hắn, chẳng lẽ hắn không đáng để Vân đại ca tin tưởng tới như vậy ư? Hắn tốt xấu gì cũng là bạn lữ tương lai của Vân đại ca, tới Vạn Thú sâm lâm tuy rằng khá nguy hiểm, không cho hắn đi cũng là vì muốn hắn được an toàn, nhưng Vân đại ca lừa hắn vẫn khiến hắn rất khó chịu.
Tuy rằng thực lực hiện tại của hắn thoạt nhìn rất yếu ớt, nhưng có được giá trị vận khí bằng nhân vật chính của thế giới này, hắn không tin bản thân vẫn dễ dàng chết như trước.
Chẳng qua bây giờ không phải là lúc nghĩ tới việc này, Vân đại ca hóa một phân thần ra ở bên cạnh hắn, thực lực của bản thể tuy rằng vẫn duy trì ở Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, nhưng nguyên thần sẽ yếu hơn trước kia một chút, có lẽ bởi sự khác biệt lần này, nói không chừng Vân đại ca sẽ gặp phải nguy hiểm trí mạng.
Tuy rằng Vân đại ca là nhân vật chính, luôn có thể biến nguy thành an, nhưng vẫn sẽ bị thương nặng thương nhẹ, hoặc là tính mạng gặp nguy hiểm, tuy rằng chỉ cần cứu chữa đúng lúc là có thể cứu trở lại, nhưng vẫn phải mất công một phen.
Cho dù có nói như vậy, nhưng hắn cũng vẫn sẽ lo lắng có được không?
Thế nên, việc cấp bách nhất bây giờ là mau chóng đi tới Vạn Thú sâm lâm.
Vì thế, hắn vừa một tay ôm Phượng Hoàng cầm đứng dậy, một tay đánh đàn, vừa muốn đi tới cạnh Vân Túc.
Quanh người Vân Túc vốn có kiếm khí li ti quay xung quanh, lúc xuyên qua đàn thú, thường thường Phệ Hồn kiếm bổ một cái, liền có uy lực vô số, tính phá hỏng đối với bất cứ thứ gì cũng rất lớn, thế nên lúc nhìn thấy Cung Tiểu Trúc ôm Phượng Hoàng cầm đuổi tới cạnh người y, y liền hơi thu liễm động tác trong tay một chút, sau đó phần lớn kiếm khí biến mất ngay tức khắc.
Hiển nhiên, dù có là phân thần của Vân Túc, cũng không đành lòng làm Cung Tiểu Trúc bị thương dù chỉ một chút.
Vân Túc thu hồi thanh kiếm thường trong tay lại, hỏi Cung Tiểu Trúc: “Tiểu Trúc, có chuyện gì sao?”
Thực ra trên bản chất, ngoại trừ tu vi khác biệt, phân thần và bản thể cũng không có gì khác biệt nhiều, họ đều có tư duy giống nhau, ký ức giống nhau, tính cách giống nhau, phạm vi tầm mắt và đồ vật chạm vào, bản thể cũng sẽ cảm nhận được, mà bản thể có thể chi phối phân thần, phân thần lại không thể nào chi phối được bản thể.
Thấy sắc mặt Cung Tiểu Trúc không tốt lắm, Vân Túc còn tưởng hắn tìm mình có chuyện gì, không ngờ Cung Tiểu Trúc vừa tới cạnh y liền nhíu mày nói: “Ta biết rồi, ngươi là phân thần của Vân đại ca.” Hơi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt của Vân đại ca, ánh mắt mang theo sự trách cứ.
Vì thế, ngay lúc Cung Tiểu Trúc nói ra câu này, Vân Túc đang ở sâu trong rừng gần trung tâm của một nơi nào đó, triền đấu với mấy chục con yêu thú cấp bảy, Vân Túc liền cảm nhận được chuyện này.
Cung Tiểu Trúc mím môi, không nói một lời, đứng cách đó một mét chờ y lên tiếng, Vân Túc bước lên một bước giữ chặt tay Cung Tiểu Trúc, lại bị Cung Tiểu Trúc hất ra, Cung Tiểu Trúc nói tiếp: “Đưa ta tới Vạn Thú sâm lâm tìm Vân đại ca.”
Tuy rằng phân thần cũng là một bộ phận của Vân Túc, hơn nữa yêu một người sẽ muốn yêu toàn bộ những điều thuộc về người đó, nhưng Cung Tiểu Trúc vẫn cảm thấy khá là biệt nữu, hơn nữa bây giờ hắn đang cực kỳ tức giận với Vân đại ca, thế nên nhất định phải tỏ rõ sự không hài lòng của bản thân cho Vân đại ca thấy, về sau không thể phạm phải sai lầm như vậy nữa, nếu không, hắn sẽ thực sự cực kỳ tức giận, về sau không cần biết Vân đại ca có dỗ hắn thế nào, hắn cũng sẽ không tha thứ cho y, hừ!╭(╯^╰)╮
Vân Túc bất đắc dĩ nhìn hắn: “Ngươi không thể đi được, Vạn Thú sâm lâm rất nguy hiểm, chờ ta trở lại rồi không được sao?” Sau đó khởi động một trận pháp nhỏ trong trận pháp lớn, giết chết yêu thú lần lượt xông vào trận pháp.
Cung Tiểu Trúc lắc đầu mạnh: “Không được, ta nhất định phải đi.” Hắn muốn tới giúp Vân đại ca.
Vân Túc xoa đầu hắn khuyên: “Ở lại thành Vạn La chờ ta về.” Yêu thú trong Vạn Thú sâm lâm vô số, làm sao y có thể để Tiểu Trúc phải chịu khổ!
Cung Tiểu Trúc trợn mắt trắng: “Được, nếu ngươi không muốn đưa ta đi thì ta tới đó một mình là được.”
Hắn nói xong liền xoay người, bay ra khỏi trận pháp, Vân Túc đương nhiên sẽ không để Cung Tiểu Trúc một mình tới Vạn Thú sâm lâm tìm mình, thế nên phân thần của y lập tức thu hồi trận pháp lại, sau đó bay ra ngoài, theo sau Cung Tiểu Trúc.
Cung Tiểu Trúc cảm nhận được phân thần của Vân Túc ở phía sau, hắn liền biết Vân đại ca sẽ không để hắn một mình đi tới Vạn Thú sâm lâm mà, vì thế, nộ khí trong lòng hơi giảm xuống một chút, nhưng vẫn là rất tức giận.
Tác giả :
Ngọc Duyên