Hệ Thống Tà Đạo
Chương 8: Pháp Đồ Tầng Bốn!
Nhiệm vụ hái Bổ Pháp Thảo: Đã hoàn thành 5/5.
- Nhận được 2 điểm tu luyện. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 3 (24/30).
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 6 trên 10: Dùng pháp kỹ Hỏa Diễm Cấp 1 luyện ra tinh hoa trong Bổ Pháp Thảo. Phần thưởng: 5 điểm tu luyện, kỹ năng [Luyện Dược Cấp 1]. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
Hưng nghe hệ thống nói, lập tức ngồi xuống, dùng pháp lực làm cho Bổ Pháp Thảo lơ lửng trên không. Sau đó, Hưng tiếp tục dùng thêm pháp lực, tạo ra một đám lửa nóng rực. Hưng cẩn thận đặt Bổ Pháp Thảo đang lơ lửng vào trong đám lửa, tỉ mỉ điều chỉnh nhiệt độ sao cho chúng không bị nướng khét.
Sau một giờ lao lực tinh thần, 5 cây Bổ Pháp Thảo cuối cùng bị hỏa diễm tinh luyện thành 5 viên tinh hoa trong suốt, kích cỡ bằng viên bi bình thường. Trong quá trình dung luyện, Hưng đã để thất thoát một ít tinh hoa do khống chế ngọn lửa không được điêu luyện cho lắm.
- Hoành thành nhiệm vụ tinh luyện Bổ Pháp Thảo Cấp 1.
- Nhận được 5 điểm tu luyện. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 3 (29/30).
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 7 trên 10: Nuốt tinh hoa Bổ Pháp Thảo, thành công đột phá lên Pháp Đồ tầng 4. Phần thưởng: 1 cái pháp bảo phẩm chất Phàm Thiên. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
Hưng không thèm nói nhiều, bỏ tinh hoa Bổ Pháp Thảo ngay vào miệng, nuốt cái ực.
Ba giây sau, dược lực bắt đầu phừng lên, làm hắn suýt chút nữa nôn hết ra, may mắn nhịn lại được. Hưng không dám khinh thường, ngồi nhập định, bắt đầu vận chuyển kỹ năng Điều Khiển Pháp Lực Nội Thể đến cực hạn, cố gắng từng chút một luyện hóa 5 viên tinh hoa kia.
Lúc mới bắt đầu, mặt hắn đỏ rần, mồ hôi tuôn như suối. Nhưng dần dần, Hưng bắt đầu quen tay, giải quyết dược lực nhanh mà hiệu quả, không để thất thoát, sắc mặt bắt đầu tốt lên không ít.
Sau ba giờ đồng hồ, Hưng khẽ rùng mình một cái, thở ra một hơi rồi mở mắt.
- Chủ nhân đột phá thành công. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 4 (2/40).
“Ủa? Ở đâu ra 2 điểm tu luyện nữa?” Hưng tò mò hỏi.
- Là dược lực của Bổ Pháp Thảo bị thất thoát trong quá trình hấp thu, được hệ thống thu thập, tái sử dụng. Có Hệ Thống Tà Đạo, ngươi không lo cắn dược mà không hấp thụ được toàn bộ. Có điều, chủ nhân, ngươi là nên cố gắng từ đầu không để thất thoát dược lực mới tốt.
“Cái này ta cũng hiểu, nhưng mà đây là lần đầu tiên ta nuốt sống tinh hoa thảo dược như vậy. Nếu là đan dược phổ thông thì sẽ không có chuyện này đâu.” Hưng đáp.
- Ngươi nên chuẩn bị tinh thần, vì trong tương lai, hệ thống sẽ bắt ngươi ăn đủ thứ loại đan dược phụ trợ quái dị không hợp lẽ thường. Đến lúc đó, ngươi cần phải ra sức chống đỡ. Hệ thống đúng là có thể tái sử dụng dùm ngươi, nhưng ỷ lại nhiều quá thì không tốt.
“Hiểu rồi, lần sau ta cẩn thận hơn chút là được.” Hưng trề môi nói.
- Hoàn thành nhiệm vụ nuốt tinh hoa Bổ Pháp Thảo.
- Nhận được 1 cái [(Phàm Thiên) Bách Tiên Kính].
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 8 trên 10: Đạt đến Pháp Đồ tầng 4 (15/40) bằng tu luyện thuần túy. Phần thưởng: 1 quyển đấu kỹ cấp 1. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
“Đấu kỹ? Ngươi không cho ta pháp kỹ sao?” Hưng không khỏi hỏi.
- Ở đẳng cấp Pháp Đồ này, có còn cái pháp kỹ gì mà ngươi không rõ ràng không?
“Ờ, không có.”
- Vậy ta cho ngươi thì có ý nghĩa gì đây?
“Cũng đúng ha. Ờ, vậy cho ta đấu kỹ đi!” Hưng vui vẻ chấp nhận.
- Tu ra thêm 13 điểm tu luyện nữa đi rồi nói chuyện.
Hưng nhìn sắc trời đã gần chiều thì quyết định về nhà, dù gì thì cái bụng hắn cũng đang đói cồn cào, khiến hắn thèm mấy món ngon do chính tay Hương nấu. Hơn nữa, sau khi thỏa mãn nhu cầu thực phẩm, hắn lại tiếp tục “ăn” thêm Hương, thỏa mãn luôn cả nhu cầu tình phẩm.
Vửa về đến nhà, Hưng đã bắt gặp Hương ngồi trên bàn, cơm nước đã dọn ra đầy đủ.
Nàng liếc hắn, giận dỗi nói: “Cũng chịu lết thân về rồi đó hả?”
“Dì hai, con về trễ là có lý do đặc biệt mà.” Hưng cười hì hì đáp.
“Lý do gì?” Hương tò mò hỏi.
“Con đột phá tầng 4!” Hưng vừa nói vừa vận pháp lực lên, khoe cho Hương thấy.
“Ô? Đúng là tầng 4 thiệt.” Hương mở to mắt, ngạc nhiên nói.
Hưng cười ha ha, lại đáp: “Dì hai có phần thưởng gì cho con không?”
Hương nghe hắn hỏi thì suy nghĩ một chút, nở nụ cười dâm: “Có. Ăn cơm xong rồi dì thưởng. Nhưng mà nhận thưởng xong đừng hối hận xin tha đấy.”
Hưng nuốt nước bọt “ực” một cái, gật đầu: “Không, nhất định con không hối hận!”
Hắn thấy nụ cười dâm tà của Hương xong, máu huyền liền sôi hết cả lên, đã có vọng đọng muốn đè nàng lên bàn ăn, nhưng không nỡ đánh đổ hết cơm nước nàng nấu cho hắn, nên đành nhịn xuống, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm trước.
Hưng vừa ăn vừa kể lại lúc giết linh thú cho Hương nghe, rồi hai người cùng nhau thảo luận mấy kiểu giết linh thú sao cho hiệu quả, giảm thiểu bị thương và tiêu hao pháp lực.
Kiến thức của Hương cũng rất uyên bác, tuy rằng thua chuyên gia Lê Minh Hưng, nhưng so với người thường thì nàng am hiểu tu pháp rất cao thâm, tu vi Pháp Vương của nàng không phải chỉ là một cái danh hiệu để nhìn cho oai, nàng thật sự là một Pháp Vương chân chính.
“Ở đâu ra mà con biết mấy kiến thức nâng cao này?” Hương tò mò hỏi.
Hưng hơi ấp úng: “Là... con được kỳ ngộ lúc rớt xuống xác nước, nhưng mà...”
“Nhưng mà sao?” Hương có chút khó hiểu.
“Nhưng mà khó giải thích lắm. Nói chung là không phải chuyện xấu, dì hai đừng lo.” Hưng gãi gãi đầu, khó khăn nói ra. Hắn làm sao khai ra mình là người ngoài hành tinh được.
Hương híp mắt, nhích ghế lại gần, đặt tay lên trán hắn. Nàng dùng pháp lực kiểm tra một chút, sau đó thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói ra: “Đúng là không có tu luyện ma công tà pháp gì.”
Hương ngoài cười cười mà ở trong muốn hết lên. y da, hắn chính xác là đang luyện ma công tà pháp đó nha. Cái hệ thống quái quỷ kia có thể xem như là bản mệnh của Tà Đạo vậy.
“À, đúng rồi!” Hương đột nhiên nhớ ra. “Con khám phá ra Pháp Hồn của mình là loại gì chưa?” Chuyện này nàng vốn định hỏi, nhưng luôn bị ham muốn tình dục làm cho quên mất.
“Cái này, nói ra thì hơi nguy hiểm.” Hưng cười khổ đáp.
“Vì sao nguy hiểm?” Hương nhỏ giọng hỏi.
Hưng không có trả lời mà đưa một tay chỉ Thiên, sau đó tay kia lại làm động tác vượt qua Thiên. Đồng tử Hương co rụt lại, nàng thì thào hỏi hắn: “Thật không? Con chắc chắn không?”
Hưng gật gật, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sợ hãi. Đây là hắn diễn tuồng, chứ thật ra trong lòng hắn thích thú với cái hệ thống tư chất Thiên Ngoại này biết bao nhiêu. Vấn đề nằm ở chỗ là Hương có thể sẽ bị nguy hiểm nếu nàng biết rõ. Thà rằng hắn chỉ mơ hồ miêu tả cho nàng hiểu độ nghiêm trọng, chứ hắn không tình nguyện kể hết ra để sau này có ngày hại nàng.
Hương là Pháp Vương, hiểu rõ chuyện này hơn ai hết, nên nàng không truy cứu nữa, chỉ gật đầu theo hắn. Nhưng trong lòng nàng lại có chút nhộn nhạo. Nàng xưa nay chưa từng nghĩ đứa cháu trai tưởng như vô dụng ngu si này lại thức tỉnh Pháp Hồn kinh thiên như vậy. Mặt khác, nàng lại có thêm một lần tự hào vì mình là nữ nhân đầu tiên của hắn. Nghĩ đến đây, Hương có chút suy tư, nhích lại gần thêm, ôm eo hắn, tựa đầu vào vai hắn.
Hưng cảm thấy tâm trạng của Hương lắng xuống, hơi lo lắng hỏi: “Hương, sao vậy?”
Hương ngẩng mặt nhìn hắn với đôi mắt to tròn, xinh đẹp động lòng người.
Nàng hỏi: “Thiếp là nữ nhân đã qua tay người khác, chàng lại chọn thiếp làm nữ nhân đầu tiên để phá thân xử nam. Có hội hận không?”
Hưng phì cười, ôm nàng vào lòng, nói: “Mấy chuyện đó không quan trọng, quan trọng là tương lai chúng ta có vui vẻ hạnh phúc hay không. Nàng xinh đẹp quyến rũ như vậy, mấy năm nay lại một thân một mình nuôi ta thay cho cha mẹ ta. Ta thích mê nàng còn chưa đủ, làm sao hối hận được?”
“Chàng chỉ muốn an ủi ta nên mới nói ngon nói ngọt như vậy.” Hương nũng nịu đáp.
Hưng nở nụ cười đầy nét cưng chiều, bế Hương vào trong phòng tắm. Hưng dịu dàng cởi đồ nàng xuống, dùng pháp kỹ Hỏa Diễm cấp tốc đun nước. Sau đó, hắn yêu thương tắm gội cho nàng, từ mái tóc đen dài cho tới mấy ngón chân trắng trẻo nhỏ xinh. Thỉnh thoảng còn lén hôn lên vai, lên lưng nàng mấy cái, khiến Hương thích thú cười khúc khích.
Nàng thấy hắn cưng mình như vậy, muốn bất an thêm nữa cũng không làm được, muốn không tin lời hắn cũng không thể, triệt để bị hắn dụ ngọt đến đê mê rồi.
Hưng lại bế nàng vào trong bồn tắm nóng hổi, vuốt sạch sữa tắm trên người nàng rồi ôm ấp vuốt ve nàng. Đến nước này, Hương chịu không nổi nữa, quay lại, đè hắn vào thành bồn tắm, hôn lấy hôn để môi miệng của hắn, sẵn tiện dùng tay cầm dương vật to cứng kia đưa vào trong.
- Nhận được 2 điểm tu luyện. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 3 (24/30).
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 6 trên 10: Dùng pháp kỹ Hỏa Diễm Cấp 1 luyện ra tinh hoa trong Bổ Pháp Thảo. Phần thưởng: 5 điểm tu luyện, kỹ năng [Luyện Dược Cấp 1]. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
Hưng nghe hệ thống nói, lập tức ngồi xuống, dùng pháp lực làm cho Bổ Pháp Thảo lơ lửng trên không. Sau đó, Hưng tiếp tục dùng thêm pháp lực, tạo ra một đám lửa nóng rực. Hưng cẩn thận đặt Bổ Pháp Thảo đang lơ lửng vào trong đám lửa, tỉ mỉ điều chỉnh nhiệt độ sao cho chúng không bị nướng khét.
Sau một giờ lao lực tinh thần, 5 cây Bổ Pháp Thảo cuối cùng bị hỏa diễm tinh luyện thành 5 viên tinh hoa trong suốt, kích cỡ bằng viên bi bình thường. Trong quá trình dung luyện, Hưng đã để thất thoát một ít tinh hoa do khống chế ngọn lửa không được điêu luyện cho lắm.
- Hoành thành nhiệm vụ tinh luyện Bổ Pháp Thảo Cấp 1.
- Nhận được 5 điểm tu luyện. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 3 (29/30).
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 7 trên 10: Nuốt tinh hoa Bổ Pháp Thảo, thành công đột phá lên Pháp Đồ tầng 4. Phần thưởng: 1 cái pháp bảo phẩm chất Phàm Thiên. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
Hưng không thèm nói nhiều, bỏ tinh hoa Bổ Pháp Thảo ngay vào miệng, nuốt cái ực.
Ba giây sau, dược lực bắt đầu phừng lên, làm hắn suýt chút nữa nôn hết ra, may mắn nhịn lại được. Hưng không dám khinh thường, ngồi nhập định, bắt đầu vận chuyển kỹ năng Điều Khiển Pháp Lực Nội Thể đến cực hạn, cố gắng từng chút một luyện hóa 5 viên tinh hoa kia.
Lúc mới bắt đầu, mặt hắn đỏ rần, mồ hôi tuôn như suối. Nhưng dần dần, Hưng bắt đầu quen tay, giải quyết dược lực nhanh mà hiệu quả, không để thất thoát, sắc mặt bắt đầu tốt lên không ít.
Sau ba giờ đồng hồ, Hưng khẽ rùng mình một cái, thở ra một hơi rồi mở mắt.
- Chủ nhân đột phá thành công. Tiến độ hiện tại là Pháp Đồ tầng 4 (2/40).
“Ủa? Ở đâu ra 2 điểm tu luyện nữa?” Hưng tò mò hỏi.
- Là dược lực của Bổ Pháp Thảo bị thất thoát trong quá trình hấp thu, được hệ thống thu thập, tái sử dụng. Có Hệ Thống Tà Đạo, ngươi không lo cắn dược mà không hấp thụ được toàn bộ. Có điều, chủ nhân, ngươi là nên cố gắng từ đầu không để thất thoát dược lực mới tốt.
“Cái này ta cũng hiểu, nhưng mà đây là lần đầu tiên ta nuốt sống tinh hoa thảo dược như vậy. Nếu là đan dược phổ thông thì sẽ không có chuyện này đâu.” Hưng đáp.
- Ngươi nên chuẩn bị tinh thần, vì trong tương lai, hệ thống sẽ bắt ngươi ăn đủ thứ loại đan dược phụ trợ quái dị không hợp lẽ thường. Đến lúc đó, ngươi cần phải ra sức chống đỡ. Hệ thống đúng là có thể tái sử dụng dùm ngươi, nhưng ỷ lại nhiều quá thì không tốt.
“Hiểu rồi, lần sau ta cẩn thận hơn chút là được.” Hưng trề môi nói.
- Hoàn thành nhiệm vụ nuốt tinh hoa Bổ Pháp Thảo.
- Nhận được 1 cái [(Phàm Thiên) Bách Tiên Kính].
- Nhiệm vụ tân thủ, phần 8 trên 10: Đạt đến Pháp Đồ tầng 4 (15/40) bằng tu luyện thuần túy. Phần thưởng: 1 quyển đấu kỹ cấp 1. Nhiệm vụ không thể lặp lại, không thể hủy bỏ, không có giới hạn thời gian.
“Đấu kỹ? Ngươi không cho ta pháp kỹ sao?” Hưng không khỏi hỏi.
- Ở đẳng cấp Pháp Đồ này, có còn cái pháp kỹ gì mà ngươi không rõ ràng không?
“Ờ, không có.”
- Vậy ta cho ngươi thì có ý nghĩa gì đây?
“Cũng đúng ha. Ờ, vậy cho ta đấu kỹ đi!” Hưng vui vẻ chấp nhận.
- Tu ra thêm 13 điểm tu luyện nữa đi rồi nói chuyện.
Hưng nhìn sắc trời đã gần chiều thì quyết định về nhà, dù gì thì cái bụng hắn cũng đang đói cồn cào, khiến hắn thèm mấy món ngon do chính tay Hương nấu. Hơn nữa, sau khi thỏa mãn nhu cầu thực phẩm, hắn lại tiếp tục “ăn” thêm Hương, thỏa mãn luôn cả nhu cầu tình phẩm.
Vửa về đến nhà, Hưng đã bắt gặp Hương ngồi trên bàn, cơm nước đã dọn ra đầy đủ.
Nàng liếc hắn, giận dỗi nói: “Cũng chịu lết thân về rồi đó hả?”
“Dì hai, con về trễ là có lý do đặc biệt mà.” Hưng cười hì hì đáp.
“Lý do gì?” Hương tò mò hỏi.
“Con đột phá tầng 4!” Hưng vừa nói vừa vận pháp lực lên, khoe cho Hương thấy.
“Ô? Đúng là tầng 4 thiệt.” Hương mở to mắt, ngạc nhiên nói.
Hưng cười ha ha, lại đáp: “Dì hai có phần thưởng gì cho con không?”
Hương nghe hắn hỏi thì suy nghĩ một chút, nở nụ cười dâm: “Có. Ăn cơm xong rồi dì thưởng. Nhưng mà nhận thưởng xong đừng hối hận xin tha đấy.”
Hưng nuốt nước bọt “ực” một cái, gật đầu: “Không, nhất định con không hối hận!”
Hắn thấy nụ cười dâm tà của Hương xong, máu huyền liền sôi hết cả lên, đã có vọng đọng muốn đè nàng lên bàn ăn, nhưng không nỡ đánh đổ hết cơm nước nàng nấu cho hắn, nên đành nhịn xuống, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm trước.
Hưng vừa ăn vừa kể lại lúc giết linh thú cho Hương nghe, rồi hai người cùng nhau thảo luận mấy kiểu giết linh thú sao cho hiệu quả, giảm thiểu bị thương và tiêu hao pháp lực.
Kiến thức của Hương cũng rất uyên bác, tuy rằng thua chuyên gia Lê Minh Hưng, nhưng so với người thường thì nàng am hiểu tu pháp rất cao thâm, tu vi Pháp Vương của nàng không phải chỉ là một cái danh hiệu để nhìn cho oai, nàng thật sự là một Pháp Vương chân chính.
“Ở đâu ra mà con biết mấy kiến thức nâng cao này?” Hương tò mò hỏi.
Hưng hơi ấp úng: “Là... con được kỳ ngộ lúc rớt xuống xác nước, nhưng mà...”
“Nhưng mà sao?” Hương có chút khó hiểu.
“Nhưng mà khó giải thích lắm. Nói chung là không phải chuyện xấu, dì hai đừng lo.” Hưng gãi gãi đầu, khó khăn nói ra. Hắn làm sao khai ra mình là người ngoài hành tinh được.
Hương híp mắt, nhích ghế lại gần, đặt tay lên trán hắn. Nàng dùng pháp lực kiểm tra một chút, sau đó thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói ra: “Đúng là không có tu luyện ma công tà pháp gì.”
Hương ngoài cười cười mà ở trong muốn hết lên. y da, hắn chính xác là đang luyện ma công tà pháp đó nha. Cái hệ thống quái quỷ kia có thể xem như là bản mệnh của Tà Đạo vậy.
“À, đúng rồi!” Hương đột nhiên nhớ ra. “Con khám phá ra Pháp Hồn của mình là loại gì chưa?” Chuyện này nàng vốn định hỏi, nhưng luôn bị ham muốn tình dục làm cho quên mất.
“Cái này, nói ra thì hơi nguy hiểm.” Hưng cười khổ đáp.
“Vì sao nguy hiểm?” Hương nhỏ giọng hỏi.
Hưng không có trả lời mà đưa một tay chỉ Thiên, sau đó tay kia lại làm động tác vượt qua Thiên. Đồng tử Hương co rụt lại, nàng thì thào hỏi hắn: “Thật không? Con chắc chắn không?”
Hưng gật gật, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa sợ hãi. Đây là hắn diễn tuồng, chứ thật ra trong lòng hắn thích thú với cái hệ thống tư chất Thiên Ngoại này biết bao nhiêu. Vấn đề nằm ở chỗ là Hương có thể sẽ bị nguy hiểm nếu nàng biết rõ. Thà rằng hắn chỉ mơ hồ miêu tả cho nàng hiểu độ nghiêm trọng, chứ hắn không tình nguyện kể hết ra để sau này có ngày hại nàng.
Hương là Pháp Vương, hiểu rõ chuyện này hơn ai hết, nên nàng không truy cứu nữa, chỉ gật đầu theo hắn. Nhưng trong lòng nàng lại có chút nhộn nhạo. Nàng xưa nay chưa từng nghĩ đứa cháu trai tưởng như vô dụng ngu si này lại thức tỉnh Pháp Hồn kinh thiên như vậy. Mặt khác, nàng lại có thêm một lần tự hào vì mình là nữ nhân đầu tiên của hắn. Nghĩ đến đây, Hương có chút suy tư, nhích lại gần thêm, ôm eo hắn, tựa đầu vào vai hắn.
Hưng cảm thấy tâm trạng của Hương lắng xuống, hơi lo lắng hỏi: “Hương, sao vậy?”
Hương ngẩng mặt nhìn hắn với đôi mắt to tròn, xinh đẹp động lòng người.
Nàng hỏi: “Thiếp là nữ nhân đã qua tay người khác, chàng lại chọn thiếp làm nữ nhân đầu tiên để phá thân xử nam. Có hội hận không?”
Hưng phì cười, ôm nàng vào lòng, nói: “Mấy chuyện đó không quan trọng, quan trọng là tương lai chúng ta có vui vẻ hạnh phúc hay không. Nàng xinh đẹp quyến rũ như vậy, mấy năm nay lại một thân một mình nuôi ta thay cho cha mẹ ta. Ta thích mê nàng còn chưa đủ, làm sao hối hận được?”
“Chàng chỉ muốn an ủi ta nên mới nói ngon nói ngọt như vậy.” Hương nũng nịu đáp.
Hưng nở nụ cười đầy nét cưng chiều, bế Hương vào trong phòng tắm. Hưng dịu dàng cởi đồ nàng xuống, dùng pháp kỹ Hỏa Diễm cấp tốc đun nước. Sau đó, hắn yêu thương tắm gội cho nàng, từ mái tóc đen dài cho tới mấy ngón chân trắng trẻo nhỏ xinh. Thỉnh thoảng còn lén hôn lên vai, lên lưng nàng mấy cái, khiến Hương thích thú cười khúc khích.
Nàng thấy hắn cưng mình như vậy, muốn bất an thêm nữa cũng không làm được, muốn không tin lời hắn cũng không thể, triệt để bị hắn dụ ngọt đến đê mê rồi.
Hưng lại bế nàng vào trong bồn tắm nóng hổi, vuốt sạch sữa tắm trên người nàng rồi ôm ấp vuốt ve nàng. Đến nước này, Hương chịu không nổi nữa, quay lại, đè hắn vào thành bồn tắm, hôn lấy hôn để môi miệng của hắn, sẵn tiện dùng tay cầm dương vật to cứng kia đưa vào trong.
Tác giả :
Tệ Bạc