Hệ Thống Huyết Tộc
Chương 130: Chiến Đấu Với Dalki
Xa hơn trong sa mạc, Quinn đang thả mình trêи cát mịn, đi về phía giếng nước. Những giọt mồ hôi lấm tấm trêи trán cậu, chúng rơi xuống cát và khô đi nhanh hơn cậu có thể bước một bước. May mắn thay, cậu đã không đi quá xa khỏi cái giếng.
Vấn đề là cậu cảm thấy rất yếu, và cậu bắt đầu cảm thấy yếu hơn theo từng phút, điều này khiến cậu di chuyển ngày càng chậm hơn.
"Có lẽ chịu đựng sức nóng của mặt trời không phải là một ý kiến hay" Cậu nghĩ.
Mặc dù chỉ số của cậu tốt hơn người bình thường, nhưng cậu thực sự cảm thấy yếu hơn một người bình thường. Lý do duy nhất mà cậu có thể nghĩ ra để giải thích điều này, đó là mặt trời trêи hành tinh này dường như mạnh hơn trêи trái đất và trêи hành tinh Cổng Đỏ, nơi nó về đêm trong nửa năm.
Điểm MC của cậu hiện đã gần như hồi phục hoàn toàn, và cậu không thể chờ đợi để cuối cùng có thể sử dụng Áo choàng bóng tối của mình. Tuy nhiên, ngay trước khi có thể kϊƈɦ hoạt kỹ năng, Quinn đã nhận được một thông báo đáng lo ngại từ hệ thống.
u003c Tiếp xúc lâu với ánh nắng mặt trời đã được xác nhận u003c
u003c Cơ thể của bạn đã bị suy yếu thêm u003c
u003c Tất cả các chỉ số giờ sẽ giảm đi 80 phần trăm u003c
"Cái này là cái gì!" Quinn hét lên. "80% ?!"
Vào lúc đó, Quinn đã khuỵu xuống vì toàn bộ cơ thể cậu dần dần cảm thấy yếu hơn. Hơn nữa, cậu bắt đầu cảm thấy hơi ngứa ran trêи da. Cảm giác như thể bề mặt bị bỏng rát, và bây giờ da cậu ngứa ngáy khó tin, gần như khắp người.
"Chuyện gì đang xảy ra với tôi? Hệ thống! Trợ giúp! Xin hãy giải thích!" Quinn hét lên một mình.
"Bây giờ bạn là một ma cà rồng." Hệ thống trả lời. "Bạn không nhớ đã đọc tất cả những cuốn sách giả tưởng về Ma cà rồng đó sao? Tất nhiên, nếu bạn ở bên ngoài và phơi mình dưới ánh nắng mặt trời quá lâu, sẽ có những tác động xấu."
"Điều gì xảy ra nếu tôi ở dưới ánh nắng mặt trời quá lâu?" Quinn rêи rỉ với vẻ mặt lo lắng.
"À thì, số liệu thống kê của bạn sẽ tiếp tục giảm hơn nữa và hơn nữa, cho đến cuối cùng, POOF!" Hệ thống thản nhiên nói, như thể điều này không làm phiền hệ thống chút nào, giống như nó không có hậu quả gì với nó.”
"Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi không muốn tìm hiểu POOF! Nghĩa là gì."
u003c Kϊƈɦ hoạt kỹ năng Áo choàng bóng tối u003c
Bóng đen dưới chân bắt đầu từ từ vây lấy cậu, đi từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu. Cuối cùng, cậu như một bóng mờ mờ ảo dưới ánh mặt trời rạng rỡ. Cậu trở nên giống như một hình người được tạo ra từ bóng tối.
Khi kỹ năng này được kϊƈɦ hoạt, rất khó để người khác phát hiện ra cậu, và nó hoạt động tốt nhất trong bóng tối hoặc ở giữa những cái bóng. Tuy nhiên, trêи sa mạc, nó khiến cậu dễ dàng bị lộ ra.
Quinn cảm thấy năng lượng của mình từ từ trở lại bình thường, và bây giờ cậu có thể sử dụng cơ thể của mình như cách cậu có thể làm bình thường.
u003c Số liệu thống kê đã trở lại bình thường u003c
Điểm MC của cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, Quinn không bận tâm về điều này, cậu đang trở về khu vực an toàn của nhóm mình, Erin và Vorden có thể bảo vệ cậu cho đến khi điểm MC của cậu hồi phục hoàn toàn. Trong khi đó, cậu không cần thiết phải sử dụng dị năng của mình trong trận chiến.
Vì vậy, hiện tại, cậu không quá lo lắng về điều đó và cố gắng bắt kịp những người khác càng nhanh càng tốt.
****
"Một Dalki, cậu có chắc không?" Vorden hỏi.
Tuy nhiên, trước khi những người khác có thể trả lời cậu ấy, họ đột nhiên nhìn thấy một bóng đen bay trêи bầu trời. Nó đang lao theo hướng của họ, hạ cánh ngay giữa giếng với một tốc độ đáng kinh ngạc. Nó đâm vào máy móc kim loại lớn, khiến nó vỡ ra. Bụi và cát tung lên khắp nơi, che khuất tầm nhìn của Dalki. Khi những hạt bụi bẩn phát sinh bắt đầu lắng xuống, có thể nhìn thấy Dalki đứng ngay giữa đống đổ nát.
"Đây là cái gì tạp." Dalki vừa nói vừa nhấc một mảnh kim loại đã vỡ ra. "Đây không phải là nơi trú ẩn."
Sau đó, Daiki nhìn lên những người đã dẫn hắn đến nơi này. Hắn có thể nhìn thấy bốn học viên đang đứng trước mặt hắn ta.
"Ngươi nên cho ta biết nơi trú ẩn, ngay bây giờ." Dalki nói, chỉ vào mảnh sắt vụn bên cạnh Layla.
"T-Ttt--tôi?" Cô ấy lắp bắp. "Tôi-nó-tôi-nó ở đằng kia" Cô ấy chỉ tay, nhưng cô ấy không thể không nói lắp lời của mình vì cô ấy đang rùng mình sợ hãi trước sinh vật này.
"Cảm ơn, nhưng ta sợ không thể để ai có thể biết rằng ta đã ở đây." Sau đó hắn ta dùng móng vuốt nắn thẳng mảnh kim loại trêи tay.
Sau đó, sử dụng các đầu ngón tay của mình, hắn cắt nửa trêи của nó để tạo ra một ngọn giáo tạm thời.
"Ta không được thất bại nhiệm vụ của mình." Hắn ta vừa nói vừa giương ngọn giáo về phía đám học viên.
Vorden ngay lập tức đến trước nhóm và tạo ra một bức tường băng.
"Không! Như vậy sẽ không đủ!" Erin nói trong khi vẫn nằm trêи mặt đất. Sau đó, cô ấy nhấc tay và giúp Vorden xây một bức tường khác phía sau nó, làm cho nó càng dày càng tốt, sử dụng những chút sức mạnh cuối cùng của mình.
Ngọn thương tạm thời đâm xuyên qua bức tường băng đầu tiên, nó làm nó giảm tốc độ một chút, nhưng sau đó nó bắt đầu xuyên qua và đâm vào bức tường thứ hai.
"Tớ cần sự giúp đỡ." Layla vừa nghĩ vừa tập trung tinh thần, cố gắng hết sức để làm chậm chuyển động của cây thương.
Ngoài ra, Peter cũng lao tới chỗ có bức tường băng.
"Peter cậu đang làm gì vậy, coi chừng!" Vorden hét lên.
"Tớ cũng có thể giúp được!" Peter hét lại. Ngay sau bức tường băng thứ hai, Peter đặt cả hai tay của mình xuống đất và tại vị trí đó, một mảnh đất bắt đầu từ từ nhô lên, cuối cùng tạo ra bức tường cản thứ ba. Ngọn giáo tiếp tục đi xuyên qua từng bức tường trong số ba bức tường cho đến khi đầu của nó xuyên qua bức tường đất. Rồi cuối cùng, ngọn giáo đã ngừng di chuyển.
"Ồ! Có vẻ như cuối cùng họ cũng đã bắt đầu huấn luyện các ngươi – người trái đát một chút, ta hiểu rồi." Dalki nói. "Có lẽ chúng ta cần bắt đầu tiến hành cuộc chiến này một lần nữa trước khi những người trái đất của các ngươi phát triển mạnh mẽ hơn nữa."
"Sil! Chúng tớ cần sự giúp đỡ của cậu ngay bây giờ!" Vorden nói.
"Không!" Sil hét lại.
"Nếu không, chúng ta đều sẽ chết."
"Cậu nói sẽ đưa tớ đi gặp Quinn. Tớ thậm chí không thấy Quinn nào quanh đây! Tại sao cậu lại nói dối tôi? Cậu có đang nói dối tôi như tất cả những người khác không?" Sil hỏi.
"Mặc kệ tên nhỏ!" Raten nói. "Để tớ tiếp quản. Chúng ta không có thời gian."
Vorden ngay lập tức rời khỏi ghế và để Raten tiếp quản. Sau đó Dalki lao về phía trước, và ngay lúc đó, Raten đặt cả hai tay xuống đất và một vệt băng hình thành, hướng thẳng đến chân Dalki.
"Này xấu xa!" Raten hét vào mặt Dalki, nhằm khiêu khích nó.
"Khi thứ xấu xí đó ngừng di chuyển, hãy bắn tất cả các mũi tên cậu có vào nó!" Cậu ấy hét lên với Layla.
Mặc dù Layla không thích sự thay đổi giai điệu đột ngột trong giọng nói của Vorden, nhưng cô ấy không có thời gian để phàn nàn.
Dấu vết của băng cuối cùng cũng đến chân Dalki. Tuy nhiên, nó thậm chí không làm sinh vật chậm lại một giây. Khi tảng băng chạm vào chân nó, nó tiếp tục chạy về phía trước, phá vỡ lớp băng bằng sức mạnh tuyệt đối.
Layla không biết phải làm gì khác, vì vậy cô ấy đã bắn một mũi tên vào nó. Cô cố gắng thay đổi hướng của mũi tên bằng sức mạnh của mình để khiến nó không thể đoán trước được, nhưng có vẻ như Dalki không hề để ý đến cô.
Cuối cùng, cô nhắm mũi tên đi thẳng vào đùi Dalki. Tuy nhiên, mũi tên chỉ đơn giản là bật ra, thậm chí không để lại một vết xước trêи nó. Tất cả những gì Layla có là một số mũi tên thép tiêu chuẩn chỉ cứng như đạn thông thường, có vẻ như cô ấy ít nhất sẽ cần những mũi tên dã thú để gây ra vết thương cho Dalki.
"Chết tiệt!" Raten hét lên "Hãy mần thịt con thằn lằn này nào" Sử dụng cả hai lòng bàn tay của mình, cậu ấy bắn một luồng lửa lớn về phía con thằn lằn. Sử dụng cả hai dị năng cùng nhau, ngọn lửa ngày càng lớn và lớn hơn cho đến khi chúng bao trùm toàn bộ khu vực nơi Dalki ở.
Họ không thể nghe thấy bất kỳ tiếng bước chân nào nữa từ bên trong ngọn lửa rực cháy, vì điều này, cả nhóm nghĩ rằng cuộc tấn công đã thành công. Nhưng sau đó, cường độ của ngọn lửa bắt đầu giảm ở mức báo động như thể chúng đang bị hút đi bởi một thứ gì đó.
Tất cả ngọn lửa đang chảy về phía Dalki như thể nó là chân không, di chuyển theo một luồng trực tiếp đến miệng Dalki.
"Cảm ơn vì bữa ăn." Nó nói rằng. "Ta đã không có ăn thứ gì ngon như thế này trong nhiều năm."
"Nó là vô vọng." Erin nói. "Nó quá mạnh. Tất cả chúng ta sẽ chết." Erin đang run rẩy vì sợ hãi giống như cách cô ấy run rẩy trước đó, và ngay cả Vorden cũng có vẻ mặt lo lắng.
u003c Kỹ năng Khoảng không bóng tối đã được kϊƈɦ hoạt u003c
Khu vực xung quanh họ bắt đầu bị bao trùm trong bóng đen. Cả nhóm trông bối rối vì họ không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Đây có phải là sức mạnh của Dalki?" Layla hỏi.
"Không, tớ chưa bao giờ nghe nói về điều gì đó như thế này."
Bản thân Dalki cũng bối rối như họ. Cái gì vừa bao quanh toàn bộ khu vực với họ trong đó?
****
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot:
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link:
++++++
Vấn đề là cậu cảm thấy rất yếu, và cậu bắt đầu cảm thấy yếu hơn theo từng phút, điều này khiến cậu di chuyển ngày càng chậm hơn.
"Có lẽ chịu đựng sức nóng của mặt trời không phải là một ý kiến hay" Cậu nghĩ.
Mặc dù chỉ số của cậu tốt hơn người bình thường, nhưng cậu thực sự cảm thấy yếu hơn một người bình thường. Lý do duy nhất mà cậu có thể nghĩ ra để giải thích điều này, đó là mặt trời trêи hành tinh này dường như mạnh hơn trêи trái đất và trêи hành tinh Cổng Đỏ, nơi nó về đêm trong nửa năm.
Điểm MC của cậu hiện đã gần như hồi phục hoàn toàn, và cậu không thể chờ đợi để cuối cùng có thể sử dụng Áo choàng bóng tối của mình. Tuy nhiên, ngay trước khi có thể kϊƈɦ hoạt kỹ năng, Quinn đã nhận được một thông báo đáng lo ngại từ hệ thống.
u003c Tiếp xúc lâu với ánh nắng mặt trời đã được xác nhận u003c
u003c Cơ thể của bạn đã bị suy yếu thêm u003c
u003c Tất cả các chỉ số giờ sẽ giảm đi 80 phần trăm u003c
"Cái này là cái gì!" Quinn hét lên. "80% ?!"
Vào lúc đó, Quinn đã khuỵu xuống vì toàn bộ cơ thể cậu dần dần cảm thấy yếu hơn. Hơn nữa, cậu bắt đầu cảm thấy hơi ngứa ran trêи da. Cảm giác như thể bề mặt bị bỏng rát, và bây giờ da cậu ngứa ngáy khó tin, gần như khắp người.
"Chuyện gì đang xảy ra với tôi? Hệ thống! Trợ giúp! Xin hãy giải thích!" Quinn hét lên một mình.
"Bây giờ bạn là một ma cà rồng." Hệ thống trả lời. "Bạn không nhớ đã đọc tất cả những cuốn sách giả tưởng về Ma cà rồng đó sao? Tất nhiên, nếu bạn ở bên ngoài và phơi mình dưới ánh nắng mặt trời quá lâu, sẽ có những tác động xấu."
"Điều gì xảy ra nếu tôi ở dưới ánh nắng mặt trời quá lâu?" Quinn rêи rỉ với vẻ mặt lo lắng.
"À thì, số liệu thống kê của bạn sẽ tiếp tục giảm hơn nữa và hơn nữa, cho đến cuối cùng, POOF!" Hệ thống thản nhiên nói, như thể điều này không làm phiền hệ thống chút nào, giống như nó không có hậu quả gì với nó.”
"Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, tôi không muốn tìm hiểu POOF! Nghĩa là gì."
u003c Kϊƈɦ hoạt kỹ năng Áo choàng bóng tối u003c
Bóng đen dưới chân bắt đầu từ từ vây lấy cậu, đi từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu. Cuối cùng, cậu như một bóng mờ mờ ảo dưới ánh mặt trời rạng rỡ. Cậu trở nên giống như một hình người được tạo ra từ bóng tối.
Khi kỹ năng này được kϊƈɦ hoạt, rất khó để người khác phát hiện ra cậu, và nó hoạt động tốt nhất trong bóng tối hoặc ở giữa những cái bóng. Tuy nhiên, trêи sa mạc, nó khiến cậu dễ dàng bị lộ ra.
Quinn cảm thấy năng lượng của mình từ từ trở lại bình thường, và bây giờ cậu có thể sử dụng cơ thể của mình như cách cậu có thể làm bình thường.
u003c Số liệu thống kê đã trở lại bình thường u003c
Điểm MC của cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, Quinn không bận tâm về điều này, cậu đang trở về khu vực an toàn của nhóm mình, Erin và Vorden có thể bảo vệ cậu cho đến khi điểm MC của cậu hồi phục hoàn toàn. Trong khi đó, cậu không cần thiết phải sử dụng dị năng của mình trong trận chiến.
Vì vậy, hiện tại, cậu không quá lo lắng về điều đó và cố gắng bắt kịp những người khác càng nhanh càng tốt.
****
"Một Dalki, cậu có chắc không?" Vorden hỏi.
Tuy nhiên, trước khi những người khác có thể trả lời cậu ấy, họ đột nhiên nhìn thấy một bóng đen bay trêи bầu trời. Nó đang lao theo hướng của họ, hạ cánh ngay giữa giếng với một tốc độ đáng kinh ngạc. Nó đâm vào máy móc kim loại lớn, khiến nó vỡ ra. Bụi và cát tung lên khắp nơi, che khuất tầm nhìn của Dalki. Khi những hạt bụi bẩn phát sinh bắt đầu lắng xuống, có thể nhìn thấy Dalki đứng ngay giữa đống đổ nát.
"Đây là cái gì tạp." Dalki vừa nói vừa nhấc một mảnh kim loại đã vỡ ra. "Đây không phải là nơi trú ẩn."
Sau đó, Daiki nhìn lên những người đã dẫn hắn đến nơi này. Hắn có thể nhìn thấy bốn học viên đang đứng trước mặt hắn ta.
"Ngươi nên cho ta biết nơi trú ẩn, ngay bây giờ." Dalki nói, chỉ vào mảnh sắt vụn bên cạnh Layla.
"T-Ttt--tôi?" Cô ấy lắp bắp. "Tôi-nó-tôi-nó ở đằng kia" Cô ấy chỉ tay, nhưng cô ấy không thể không nói lắp lời của mình vì cô ấy đang rùng mình sợ hãi trước sinh vật này.
"Cảm ơn, nhưng ta sợ không thể để ai có thể biết rằng ta đã ở đây." Sau đó hắn ta dùng móng vuốt nắn thẳng mảnh kim loại trêи tay.
Sau đó, sử dụng các đầu ngón tay của mình, hắn cắt nửa trêи của nó để tạo ra một ngọn giáo tạm thời.
"Ta không được thất bại nhiệm vụ của mình." Hắn ta vừa nói vừa giương ngọn giáo về phía đám học viên.
Vorden ngay lập tức đến trước nhóm và tạo ra một bức tường băng.
"Không! Như vậy sẽ không đủ!" Erin nói trong khi vẫn nằm trêи mặt đất. Sau đó, cô ấy nhấc tay và giúp Vorden xây một bức tường khác phía sau nó, làm cho nó càng dày càng tốt, sử dụng những chút sức mạnh cuối cùng của mình.
Ngọn thương tạm thời đâm xuyên qua bức tường băng đầu tiên, nó làm nó giảm tốc độ một chút, nhưng sau đó nó bắt đầu xuyên qua và đâm vào bức tường thứ hai.
"Tớ cần sự giúp đỡ." Layla vừa nghĩ vừa tập trung tinh thần, cố gắng hết sức để làm chậm chuyển động của cây thương.
Ngoài ra, Peter cũng lao tới chỗ có bức tường băng.
"Peter cậu đang làm gì vậy, coi chừng!" Vorden hét lên.
"Tớ cũng có thể giúp được!" Peter hét lại. Ngay sau bức tường băng thứ hai, Peter đặt cả hai tay của mình xuống đất và tại vị trí đó, một mảnh đất bắt đầu từ từ nhô lên, cuối cùng tạo ra bức tường cản thứ ba. Ngọn giáo tiếp tục đi xuyên qua từng bức tường trong số ba bức tường cho đến khi đầu của nó xuyên qua bức tường đất. Rồi cuối cùng, ngọn giáo đã ngừng di chuyển.
"Ồ! Có vẻ như cuối cùng họ cũng đã bắt đầu huấn luyện các ngươi – người trái đát một chút, ta hiểu rồi." Dalki nói. "Có lẽ chúng ta cần bắt đầu tiến hành cuộc chiến này một lần nữa trước khi những người trái đất của các ngươi phát triển mạnh mẽ hơn nữa."
"Sil! Chúng tớ cần sự giúp đỡ của cậu ngay bây giờ!" Vorden nói.
"Không!" Sil hét lại.
"Nếu không, chúng ta đều sẽ chết."
"Cậu nói sẽ đưa tớ đi gặp Quinn. Tớ thậm chí không thấy Quinn nào quanh đây! Tại sao cậu lại nói dối tôi? Cậu có đang nói dối tôi như tất cả những người khác không?" Sil hỏi.
"Mặc kệ tên nhỏ!" Raten nói. "Để tớ tiếp quản. Chúng ta không có thời gian."
Vorden ngay lập tức rời khỏi ghế và để Raten tiếp quản. Sau đó Dalki lao về phía trước, và ngay lúc đó, Raten đặt cả hai tay xuống đất và một vệt băng hình thành, hướng thẳng đến chân Dalki.
"Này xấu xa!" Raten hét vào mặt Dalki, nhằm khiêu khích nó.
"Khi thứ xấu xí đó ngừng di chuyển, hãy bắn tất cả các mũi tên cậu có vào nó!" Cậu ấy hét lên với Layla.
Mặc dù Layla không thích sự thay đổi giai điệu đột ngột trong giọng nói của Vorden, nhưng cô ấy không có thời gian để phàn nàn.
Dấu vết của băng cuối cùng cũng đến chân Dalki. Tuy nhiên, nó thậm chí không làm sinh vật chậm lại một giây. Khi tảng băng chạm vào chân nó, nó tiếp tục chạy về phía trước, phá vỡ lớp băng bằng sức mạnh tuyệt đối.
Layla không biết phải làm gì khác, vì vậy cô ấy đã bắn một mũi tên vào nó. Cô cố gắng thay đổi hướng của mũi tên bằng sức mạnh của mình để khiến nó không thể đoán trước được, nhưng có vẻ như Dalki không hề để ý đến cô.
Cuối cùng, cô nhắm mũi tên đi thẳng vào đùi Dalki. Tuy nhiên, mũi tên chỉ đơn giản là bật ra, thậm chí không để lại một vết xước trêи nó. Tất cả những gì Layla có là một số mũi tên thép tiêu chuẩn chỉ cứng như đạn thông thường, có vẻ như cô ấy ít nhất sẽ cần những mũi tên dã thú để gây ra vết thương cho Dalki.
"Chết tiệt!" Raten hét lên "Hãy mần thịt con thằn lằn này nào" Sử dụng cả hai lòng bàn tay của mình, cậu ấy bắn một luồng lửa lớn về phía con thằn lằn. Sử dụng cả hai dị năng cùng nhau, ngọn lửa ngày càng lớn và lớn hơn cho đến khi chúng bao trùm toàn bộ khu vực nơi Dalki ở.
Họ không thể nghe thấy bất kỳ tiếng bước chân nào nữa từ bên trong ngọn lửa rực cháy, vì điều này, cả nhóm nghĩ rằng cuộc tấn công đã thành công. Nhưng sau đó, cường độ của ngọn lửa bắt đầu giảm ở mức báo động như thể chúng đang bị hút đi bởi một thứ gì đó.
Tất cả ngọn lửa đang chảy về phía Dalki như thể nó là chân không, di chuyển theo một luồng trực tiếp đến miệng Dalki.
"Cảm ơn vì bữa ăn." Nó nói rằng. "Ta đã không có ăn thứ gì ngon như thế này trong nhiều năm."
"Nó là vô vọng." Erin nói. "Nó quá mạnh. Tất cả chúng ta sẽ chết." Erin đang run rẩy vì sợ hãi giống như cách cô ấy run rẩy trước đó, và ngay cả Vorden cũng có vẻ mặt lo lắng.
u003c Kỹ năng Khoảng không bóng tối đã được kϊƈɦ hoạt u003c
Khu vực xung quanh họ bắt đầu bị bao trùm trong bóng đen. Cả nhóm trông bối rối vì họ không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Đây có phải là sức mạnh của Dalki?" Layla hỏi.
"Không, tớ chưa bao giờ nghe nói về điều gì đó như thế này."
Bản thân Dalki cũng bối rối như họ. Cái gì vừa bao quanh toàn bộ khu vực với họ trong đó?
****
+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!
Group Uriworkshop:
Blogspot:
Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21
Link:
++++++
Tác giả :
JKSManga