Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 127: Pô vê bôn
- Hoàng gia lần này không ngờ đánh ra hai vị trí!
Lão Cửu cùng Lão Mông đang thở dài trong đám khán giả.
- Lão Mông ngươi nói ai sẽ đoạt vị trí quán quân?
Lão Chủ hỏi.
- Hoàng Gia!
Lão Mông khẳng định chắc nịch.
- Sao ngươi lại khẳng định như thế?
Lão Cửu ngạc nhiên, top mười đều là kẻ mạnh mà.
- Ngươi xem tiểu tử kia, một chiến kĩ đều chưa dùng, còn chưa biết hắn là cái gì chức nghiệp nữa!
Lão Mông nói, mặt có chút chờ mong.
Thời điểm buổi trưa, khán giả đều ở tại chỗ ăn đồ ăn mang đến. Mọi người đều biết cuộc đấu sẽ kéo dài đến chiều, nên sáng trước khi đi đã chuẩn bị rồi. Không khí vẫn náo nhiệt vô cùng.
Top 10 đứng đầu thiếu niên đều ngồi vững trên sàn đấu. 10 sàn phân biệt mười người. Đều có người mang thức ăn tới. Bọn hắn chỉ ở đó chờ đợi tín hiệu bắt đầu thôi.
Hoàng Minh ngáp một cái thật to, hắn thèm ngủ, hơn một tháng nay hắn ngủ rất ít, chỉ tập trung vào đánh quái. Một mảnh yêu thú bị hắn san phẳng. Thế nhưng Hoàng Minh cũng không dám vào sâu quá, bên trong tồn tại những yêu thú mà hắn chưa có khả năng đấy lại.
Thời gian mau chóng qua nhanh, khi mọi người còn mỏi mắt trông chờ thì Phong Quốc sư cũng đa đi lên đài chính.
- Tiếp tục cuộc đấu!
Lần này không phải là bốc thăm chọn cặp nữa, mà là xoay ngẫu nhiên xếp cặp bảng.
Trên màn hình lớn 10 cái tên được xoay tròn trộn lẫn, bắt đầu di chuyển chóng mặt, sau một thời gian thì hết sức chậm rãi xuất hiện.
- Khôi Phúc vs Hoàng Chân!
- Mạc Hinh vs Vũ Văn Thành Đô!
- Lí Hùng vs Hoàng Chấn Minh!
- Càn Thu vs Ngân Bàng!
- Càn Thiên Biên vs Hạ Quang!
Hoàng Minh nhìn nhìn, Lí Hùng sao, hắn có nhớ qua một chút, tên này trước kia từng gặp qua một lần ở trên phố thì phải.
- Cặp số 1, Lên sàn!
Phong Thi hô lớn!
Khôi Phúc cùng Hoàng Chân nhảy lên sàn!
Hoàng Chân năm nay 14 tuổi, là con của Hoàng Mễ, thiên phú rất tốt, nếu Hoàng Minh không xuất hiện, hắn chắc chắn là kẻ đứng đầu trong đám thiếu niên Hoàng gia..
- Khôi huynh đệ, trận này hết sức đi!
Hoàng Chân cười nói.
- Ta sẽ...
Khôi Phúc cũng đáp, bọn hắn là quen nhau đấy. Trận đầu làm khán đài rất phấn khởi đón xem.
- Bắt đầu!
Trọng tài sàn đấu ra hiệu bắt đầu.
Reng, reng, hai bên đêu lấy ra vũ khí. Khôi Phúc là hai đoản kiếm, vô vùng sắc bén, bên này Hoàng Chân lại là đơn kiếm, kiếm một màu vàng sắc màu.
Hai bên nhanh chóng lao vào nhau, keng keng keng, kiếm quanh ngập trời, va chạm liên tiếp làm ánh lửa nhỏ bắn ra.
- Hay lắm Hoàng Chân, đón ta một đòn này.. Phân Chia Thiên hạ!!
Khôi Phúc hai đoản kiếm phát sáng lên, như muốn đâm rách không khí, người hắn bay lên xoay vòng tròn như mũi khâu xoáy tới Hoàng Chân.
- Tới hay lắm!
Hoàng Chân hứng khởi vô cùng, một kiếm nơi tay, linh lực tràn vào làm màu vàng của kiếm như tràn trề nóng bỏng.
- Sát Bóng Chiều Thu!!
Hoàng Chân lướt cánh tay, kiếm chém ngang một cái, kiếm tà tà đi, hiện rõ bóng ảnh còn chưa phai. Hai chiêu thức va chạm, không gian xung quanh sàn nổ tung. Sàn đấu nứt nẻ ra hai bên.
Cả hai đều bị chấn lui ra, Khôi phúc cảnh giới cao hơn, hắn chiếm thượng phong. Hoàng Chân cánh tay cầm kiếm đã có giọt máu đang chảy xuống.
- Khôi Huynh đệ, ngươi thật mạnh!
Hoàng Chân nhận xét.
- Ngươi cũng thế!.
Khôi Phúc đáp.
Cả hai đồng loạt lao lên, keng!
Một lần nữa kiếm hai bên chạm nhau, cả hai mặt đối mặt.
Hoàng Minh phía dưới cũng bị quấn hút. Đám này thiên tài đều thật khá, hắn nếu không có hệ thống chắc không bao giờ là đối thủ của bọn hắn. Hoàng Minh tặc lưỡi.
Trên đài cao, các gia tộc đều chậm rãi chờ kết quả.
Rầm, Hoàng Chân bay về phía dưới đài, hắn bại.
- Hoàng Chân đã ra khỏi sàn đấu, Khôi Phúc thắng!
Ồ, Là Khôi gia Khôi Phúc thắng trận đầu rồi. Khán giả quanh khán đài hò hét.
- Ta nói rồi mà, Khôi phúc là rất mạnh đấy, ngươi xem pha kiếm vừa rồi, quá là ảo diệu.
Một khán giả hai tay nắm chặt, không nhịn được nói. Xung quanh mọi người đều gật đầu. Khôi Phúc đi xuống đài, đoạn nhìn thấy Hoàng Minh gật đầu một cái, ngồi xuống khôi phục thể lực..
- Cặp số hai, lên sàn!
Lần này sàn số hai Vũ mập mạp lại xuất hiện!
Hoàng Minh hứng thú quan sát. Đối thủ của mập mạp lần này là nữ. Ứng viên số một của Mạc gia lần này. Muội muội của Mạc Sầu, Mạc Hinh.
- Vũ Văn Thành Đô!
Mập mạp vẫn quy củ báo tên.
- Mạc Hinh!
Nữ hài cũng đáp lời. Nàng mặc bộ đồ màu tím, hai mắt long lanh, tóc cắt ngắn, lại có anh khí mười phần.
- Bắt Đầu!
Trọng tài sàn đấu ra hiệu trận đấu.
Mạc Hinh đã nhanh chóng cầm ra một vật tròn tròn. Vật này nửa trên là màu đỏ, nửa dưới là màu trắng. Ngay lập tức nàng ném xuống mặt đất, trận này nàng muốn chắc thắng.
- Phong Sương ma thụ, xuất hiện!
Cả khán đài sôi trào.
- Ngươi xem, ngươi xem kia là vậy gì vậy? Một khán giả sợ hãi.
- Đó là yêu thú, nàng vừa triệu hồi yêu thú sao?
Một tên khác sợ hãi kêu lên!
- Đồ nhà quê!!
Bên cạnh hắn, một tên chiến sĩ lực lưỡng cất giọng khinh bỉ. Đoạn hắn ồm ồm nói:
- Đấy là pô vê bôn, là pô vê bôn các ngươi hiểu không?
- Pô vê bôn???
Lão Cửu cùng Lão Mông đang thở dài trong đám khán giả.
- Lão Mông ngươi nói ai sẽ đoạt vị trí quán quân?
Lão Chủ hỏi.
- Hoàng Gia!
Lão Mông khẳng định chắc nịch.
- Sao ngươi lại khẳng định như thế?
Lão Cửu ngạc nhiên, top mười đều là kẻ mạnh mà.
- Ngươi xem tiểu tử kia, một chiến kĩ đều chưa dùng, còn chưa biết hắn là cái gì chức nghiệp nữa!
Lão Mông nói, mặt có chút chờ mong.
Thời điểm buổi trưa, khán giả đều ở tại chỗ ăn đồ ăn mang đến. Mọi người đều biết cuộc đấu sẽ kéo dài đến chiều, nên sáng trước khi đi đã chuẩn bị rồi. Không khí vẫn náo nhiệt vô cùng.
Top 10 đứng đầu thiếu niên đều ngồi vững trên sàn đấu. 10 sàn phân biệt mười người. Đều có người mang thức ăn tới. Bọn hắn chỉ ở đó chờ đợi tín hiệu bắt đầu thôi.
Hoàng Minh ngáp một cái thật to, hắn thèm ngủ, hơn một tháng nay hắn ngủ rất ít, chỉ tập trung vào đánh quái. Một mảnh yêu thú bị hắn san phẳng. Thế nhưng Hoàng Minh cũng không dám vào sâu quá, bên trong tồn tại những yêu thú mà hắn chưa có khả năng đấy lại.
Thời gian mau chóng qua nhanh, khi mọi người còn mỏi mắt trông chờ thì Phong Quốc sư cũng đa đi lên đài chính.
- Tiếp tục cuộc đấu!
Lần này không phải là bốc thăm chọn cặp nữa, mà là xoay ngẫu nhiên xếp cặp bảng.
Trên màn hình lớn 10 cái tên được xoay tròn trộn lẫn, bắt đầu di chuyển chóng mặt, sau một thời gian thì hết sức chậm rãi xuất hiện.
- Khôi Phúc vs Hoàng Chân!
- Mạc Hinh vs Vũ Văn Thành Đô!
- Lí Hùng vs Hoàng Chấn Minh!
- Càn Thu vs Ngân Bàng!
- Càn Thiên Biên vs Hạ Quang!
Hoàng Minh nhìn nhìn, Lí Hùng sao, hắn có nhớ qua một chút, tên này trước kia từng gặp qua một lần ở trên phố thì phải.
- Cặp số 1, Lên sàn!
Phong Thi hô lớn!
Khôi Phúc cùng Hoàng Chân nhảy lên sàn!
Hoàng Chân năm nay 14 tuổi, là con của Hoàng Mễ, thiên phú rất tốt, nếu Hoàng Minh không xuất hiện, hắn chắc chắn là kẻ đứng đầu trong đám thiếu niên Hoàng gia..
- Khôi huynh đệ, trận này hết sức đi!
Hoàng Chân cười nói.
- Ta sẽ...
Khôi Phúc cũng đáp, bọn hắn là quen nhau đấy. Trận đầu làm khán đài rất phấn khởi đón xem.
- Bắt đầu!
Trọng tài sàn đấu ra hiệu bắt đầu.
Reng, reng, hai bên đêu lấy ra vũ khí. Khôi Phúc là hai đoản kiếm, vô vùng sắc bén, bên này Hoàng Chân lại là đơn kiếm, kiếm một màu vàng sắc màu.
Hai bên nhanh chóng lao vào nhau, keng keng keng, kiếm quanh ngập trời, va chạm liên tiếp làm ánh lửa nhỏ bắn ra.
- Hay lắm Hoàng Chân, đón ta một đòn này.. Phân Chia Thiên hạ!!
Khôi Phúc hai đoản kiếm phát sáng lên, như muốn đâm rách không khí, người hắn bay lên xoay vòng tròn như mũi khâu xoáy tới Hoàng Chân.
- Tới hay lắm!
Hoàng Chân hứng khởi vô cùng, một kiếm nơi tay, linh lực tràn vào làm màu vàng của kiếm như tràn trề nóng bỏng.
- Sát Bóng Chiều Thu!!
Hoàng Chân lướt cánh tay, kiếm chém ngang một cái, kiếm tà tà đi, hiện rõ bóng ảnh còn chưa phai. Hai chiêu thức va chạm, không gian xung quanh sàn nổ tung. Sàn đấu nứt nẻ ra hai bên.
Cả hai đều bị chấn lui ra, Khôi phúc cảnh giới cao hơn, hắn chiếm thượng phong. Hoàng Chân cánh tay cầm kiếm đã có giọt máu đang chảy xuống.
- Khôi Huynh đệ, ngươi thật mạnh!
Hoàng Chân nhận xét.
- Ngươi cũng thế!.
Khôi Phúc đáp.
Cả hai đồng loạt lao lên, keng!
Một lần nữa kiếm hai bên chạm nhau, cả hai mặt đối mặt.
Hoàng Minh phía dưới cũng bị quấn hút. Đám này thiên tài đều thật khá, hắn nếu không có hệ thống chắc không bao giờ là đối thủ của bọn hắn. Hoàng Minh tặc lưỡi.
Trên đài cao, các gia tộc đều chậm rãi chờ kết quả.
Rầm, Hoàng Chân bay về phía dưới đài, hắn bại.
- Hoàng Chân đã ra khỏi sàn đấu, Khôi Phúc thắng!
Ồ, Là Khôi gia Khôi Phúc thắng trận đầu rồi. Khán giả quanh khán đài hò hét.
- Ta nói rồi mà, Khôi phúc là rất mạnh đấy, ngươi xem pha kiếm vừa rồi, quá là ảo diệu.
Một khán giả hai tay nắm chặt, không nhịn được nói. Xung quanh mọi người đều gật đầu. Khôi Phúc đi xuống đài, đoạn nhìn thấy Hoàng Minh gật đầu một cái, ngồi xuống khôi phục thể lực..
- Cặp số hai, lên sàn!
Lần này sàn số hai Vũ mập mạp lại xuất hiện!
Hoàng Minh hứng thú quan sát. Đối thủ của mập mạp lần này là nữ. Ứng viên số một của Mạc gia lần này. Muội muội của Mạc Sầu, Mạc Hinh.
- Vũ Văn Thành Đô!
Mập mạp vẫn quy củ báo tên.
- Mạc Hinh!
Nữ hài cũng đáp lời. Nàng mặc bộ đồ màu tím, hai mắt long lanh, tóc cắt ngắn, lại có anh khí mười phần.
- Bắt Đầu!
Trọng tài sàn đấu ra hiệu trận đấu.
Mạc Hinh đã nhanh chóng cầm ra một vật tròn tròn. Vật này nửa trên là màu đỏ, nửa dưới là màu trắng. Ngay lập tức nàng ném xuống mặt đất, trận này nàng muốn chắc thắng.
- Phong Sương ma thụ, xuất hiện!
Cả khán đài sôi trào.
- Ngươi xem, ngươi xem kia là vậy gì vậy? Một khán giả sợ hãi.
- Đó là yêu thú, nàng vừa triệu hồi yêu thú sao?
Một tên khác sợ hãi kêu lên!
- Đồ nhà quê!!
Bên cạnh hắn, một tên chiến sĩ lực lưỡng cất giọng khinh bỉ. Đoạn hắn ồm ồm nói:
- Đấy là pô vê bôn, là pô vê bôn các ngươi hiểu không?
- Pô vê bôn???
Tác giả :
Tạ Trường Thành