Hệ Thống Đạo Quán - Quy Gia Ý
Chương 5: Đói
Thái Nam rút bảy nén hương, dùng Nhị Năng Sạn thắp một lần, cắm trước mỗi mộ phần một nén.
Lúc này không bất kỳ cơn gió nào, hương đột ngột cháy nhanh, chưa đầy phút đã hơn nửa đoạn.
Thái Nam trông dị cảnh liền biến sắc. "Hệ Thống ca..."
"Thái Nam không phải sợ, đây là vong hồn muốn cảm ơn!"
Thái Nam nghe xong đỡ phải lo, chấp tay giữa ngực. "Dù ta chỉ là người không quen không biết, nhưng sẽ giúp hưng phục đạo quán này! Các vị cứ an tâm ra đi!"
Dùng lời lẽ ngôn từ nơi đây mà nói, hắn cũng không ngờ trong lúc xuất thần có thể phát ra những câu sến súa như vậy.
Thái Nam hạ nửa thân, tay xá ba lần thành kính.
"Chúc mừng Thái Nam hoàn thành nhiệm vụ! Hãy đưa hai bàn tay lên trước tiếp nhận quà tặng!"
"Bàn tay?" Lần này cách thức nhận quà có khác.
Hộp chiếc hộp rơi đúng vào hai bàn tay, hộp gỗ hình chữ nhật dài khoảng hai tấm gạch nền. Thái Nam chỉ ước nguyện, mở nắp ra sẽ toàn vàng là vàng, cắn đến mỏi hàm. Nhưng hắn thừa biết, Hệ Thống không bao giờ cho những thứ đấy.
"Vạn Bảo Trữ, có thể dùng cất vật phẩm!"
"WTF, rương không dùng để đồ vật chứ làm gì?" Thái Nam nói xong nhìn bảy ngôi mộ, mới phát giác giáng tông. "Có gì lạ?"
"Rương này không đáy, để bao nhiêu tùy thích!"
Thái Nam thở hơi ngán. Đặt rương bên dưới đất. Đi vào trong nhà.
Nhà có các vết lôi kéo, vết chân trần của Thái Nam, vết máu loang lổ, riêng vết tiểu đã khô từ lâu. Nhận đã kỹ hơn đêm qua, bên góc trái gần cửa có chổi, cây lau, thùng chứa nước. Hắn sử dụng tất, thu dọn tàn cuộc.
Khi sảnh được thanh tẩy, mới nhìn lên bàn thờ. Bàn thờ khá sạch sẽ, bên cạnh có kệ, trên kệ có nhang có đèn. Thái Nam lấy ba nén hương, thắp cho Tam Thanh, xem như tự ra mắt.
Hoàn tất rồi đi ra ngoài, lấy những đợt khí trong lành.
"Thái Nam siêng năng dọn dẹp, Hệ Thống sẽ ban thưởng! Hãy đưa một bàn tay lên tiếp nhận quà tặng!"
Thái Nam đưa một tay ra. Một cành hoa lam sắc nhẹ nhàng xuống.
"Dạ Quang Hoa, trồng lên có thể phát sáng trong tối, xua tan âm khí."
"WTF! Đêm qua có nó là ngon rồi, đợi đến hôm nay!"
Thái Nam nhận thấy đã có nhiều vật phẩm, ra phía sau lấy chiếc rương vào nhà.
Nhìn thấy bờ tường bên phải khá trống trãi, đặt rương sát vách. Mở nắp ra, vòng xoáy đen dưới đáy rương như bị thủng. Không lẽ Hệ Thống đưa hàng giả?
Thái Nam nâng rương lên nhìn mặt bên dưới, không có gì xảy ra. Lấy Nhị Năng Xẻng bỏ vào, đặt ngang đặt dọc vẫn không nhận ra sự vừa vặn. Rương này dùng để quần áo trang sức thì hợp nhãn hơn.
"Làm sao chứa được?" Thái Nam hỏi.
"Cứ bỏ vào, Vạn Bảo Trữ không có đáy!" Hệ Thống nhắc bài.
Thái Nam thử bỏ vào, Nhị Năng Sạn lọt xuyên qua vòng xoáy ấy rồi mất hút, như bị cái vòng xoáy ăn mất. Hắn sáng mắt bỏ tay vào rương huơ loạn. Hắn thừa nhận vật phẩm của Hệ Thống không đúng ý lắm, nhưng có thể ứng dụng vào những tình huống ngặt nghèo, nhất là buổi tối.
Từ bên trong Vạn Bảo Trữ, phóng ra tia quang ảnh trước mặt, một cây xẻng cỡ cây bút, như mô hình thu nhỏ.
"Thái Nam chỉ vào vật phẩm cùng gọi tên liền có thể lấy ra!" Hệ Thống gợi ý.
"À!" Thái Nam đã hiểu ra. Để thêm Dương Chướng, Cầu Quỷ Hương, Tróc Thú Câu Can, Dạ Quang Hoa vào, những mô hình thu nhỏ hiện lên xung quanh. Nhìn vào dễ biết bên trong đã chứa thứ gì.
Khi để cuốn Tiên Thư vào thì Hệ Thống ngăn lại. "Tiên Thư phải để bên ngoài hấp thụ nguyên khí!"
Thái Nam nhét Tiên Thư vào phía trong vạt áo, được kết mảnh túi nhỏ ngay đó. Đóng nắp rương lại cũng là lúc quang ảnh biến mất. Úp chiếc mũ lại dằn bên trên rương.
Dùng tay xoa bụng, ở trong bao la vũ trụ. Nhìn bên phải bàn thờ này có đóng một cánh cửa, nghĩ sẽ có lối đi ra sau nhà. Là cái bếp hay cái kho gì đó cũng được, miễn tìm ra đồ bỏ bụng. Tại đây lúc trước ở đến bảy người, không lẽ một mình Thái Nam không có đủ thức ăn.
Thái Nam lại mở cửa không được.
"Từ lúc cài đặt Hệ Thống, đạo quán đã được mã hoá, tạm thời chỉ sử dụng mặt tiền." Hệ Thống phát thanh.
"WTF!" Thái Nam không tin. Đi mở nắp gương, chỉ tay vào quang ảnh cái xẻng. "Dị Năng Sạn!"
Chiếc xẻng từ trong phóng lên, một tay bắt lấy thuận đà chạy thẳng về cửa.
Choang! Tiếng xẻng đập vào cửa, nghe như chạm vào kim loại. Thái Nam bị lực phản chấn hất tay ngược về sau, thân cũng văng ra. Nền nhà đã được quét lau nên sạch bóng, hắn ngã ngửa trượt lưng một đoạn.
"WTF! Bắt ta chết đói luôn à?"
"Trong đạo quán, mỗi lời mỗi hành vi đều phải lịch sự..."
"Im đi!" Thái Nam ngắt lời Hệ Thống.
Một hơi bạo phong từ hồ phóng đến đạo quán, đến nỗi hai cánh cửa chính bị kéo đóng lại. Tiếng kẽo kẹt đi trước, sau cùng đánh rầm tiếng lớn.
Thái Nam giật thót tim, cả gian nhà tối sầm lại, chỉ còn ba đốm lửa trên bàn thờ Tam Thanh.
Nghĩ đã động đến yên tĩnh các ngài, mới lại quỳ trước bàn thờ, chắp tay cúi đầu. "Tính con hơi nóng nảy, mong các ngài bỏ qua!"
Sau đó dập đầu ba cái. Thái Nam chưa từng làm điều tương tự, bản thân còn không tin. Hắn cũng là loại ghét mê tín dị đoan, nhưng tín ngưỡng thì vẫn có. Hắn đến thời đại này, đâu biết được cái gì cũng linh chứ.
"Hai da..."
"Hệ Thống ca sao lại thở dài?" Thái Nam nói trong đầu, nhưng Hệ Thống nghe được.
"Hệ Thống không có hơi thở nên không thể thở dài!"
Thái Nam thấy lạ, tiếng thở vừa rồi rất rõ. Hắn liếc lên bàn thờ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ lắc đầu.
Thái Nam bật ra sau. "Hệ Thống ca, như thế này là sao hả?"
"Thái Nam đang nói đến việc gì?" Hệ Thống hỏi ngược.
Hệ Thống không có nhận được cái sự vừa rồi, không lẽ Thái Nam hoa mắt. Hắn cố nhìn kỹ, bức tượng bình thường.
Mở cửa ra ngoài, lúc này mặt trời đứng bóng, thời tiết đang nóng lên.
"Hệ Thống ca, sao không thấy nhiệm vụ thứ hai đâu?" Thái Nam không đời nào có niềm đam mê với nhiệm vụ. Chỉ là đói quá, lúc làm nhiệm vụ lại được ban thưởng, biết đâu có cách tìm ra thức ăn.
"Thấy Thái Nam đang bận nên Hệ Thống chưa thông báo!"
"WTF! Muốn ta khỏi về nhà luôn à?"
Hệ Thống không phản hồi. Thái Nam liền đổi giọng. "Hệ Thống ca, ta đùa thôi! Không có Hệ Thống ca thì ta không làm nhiệm vụ được, tất nhiên nóng lòng rồi!"
Hệ Thống vẫn im lặng. Thái Nam đã hơi lo, sợ rằng Hệ Thống sẽ thoát khỏi. Hắn đâu biết là nếu chưa làm xong nhiệm vụ, Hệ Thống không thể có lối thoát.
"Hệ Thống ca, không biết có thích gì không?" Thái Nam hỏi dò.
"Tranh?" Hệ Thống lúc này mới chịu nói.
Thái Nam tìm một nhánh cây nhỏ, vẽ lên mặt đất. Hắn đối với hoạ thuật cũng có chút khéo tay, vẽ một khuôn mặt em bé đang cười, ý cũng đang chỉ định Hệ Thống.
Hệ Thống liền tỏ vui tươi trong thanh âm. "Nhiệm vụ thứ hai, tạo ra lá bùa đầu tiên!"
Thái Nam đối với Hệ Thống thật vô phương cứu. Nhưng cũng cố hạ hoả, phải thật nhẹ nhàng, thật nâng niu. "Làm sao để tạo chứ?"
"Gợi ý duy nhất: giấy, mực, chu sa, linh lực." Hệ Thống dứt khoác.
"Nhưng tìm những thứ này ở đâu?"
"Về cái này Hệ Thống không biết!"
Thái Nam hai tay ôm đầu. Sự rối loạn kinh mạch xảy ra trong não. Đây là đạo quán chứ có phải cái chợ, đào đâu ra mấy thứ này. May ra bên trong đạo quán còn có, thế nhưng vào trong không được, vậy là bài toán nan giải rồi.