Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 265: Quả thực là cướp tiền ấy chứ!
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Mọi người nhanh chóng dùng bữa xong, sau đó lập tức đi tới Hương Sơn.
Nhanh chóng đến nơi, Lưu Cường Đông vừa xuống xe đã sợ ngây người!
- Đây… Linh khí nhiều màu đầy khắp núi đồi… - Lưu Cường Đông kinh hô: - Miếng đất này là do cậu xem cho Tiêu tổng sao?!
- Đúng vậy. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm: - Nhìn được chứ?
- Quả thực là quá được luôn! – Lưu Cường Đông vừa đi vừa quan sát: - Linh khí này… Ah? Trương đại sư, mấy người công nhân kia đang làm cái gì vậy? Tôi nhìn có vẻ như là đang lấp hố? Sao trên đường đi tôi lại thấy mỗi khu vực đều có một cái hố to vậy?
Lúc này Tiêu Thần Tâm lên tiếng, con nhóc này không hổ là vợ hiền nhé, cười tủm tỉm:
- Chú Lưu, cái này thì chú không biết được đâu. Miếng đất này là do thầy giáo của cháu xem, những cái hố xung quanh này ấy, đều là do thầy cháu triệu hồi thiên lôi tới đánh thủng đó! Tổng cộng một trăm lẻ tám thiên lôi nhé, không nhiều không thiếu một cái!
“Điểm số khiếp sợ +54! +46! +76! +44…”
Nghe thấy vậy, Lưu Cường Đông lập tức trợn tròn con mắt!
Còn biết triệu hồi thiên lôi?! Vị Trương đại sư này có thần kỳ tới vậy sao?! Có khi nào là chém gió không nhỉ?
- Ê này…. – Lưu Cường Đông nói: - Tôi hỏi chút nhé, Trương đại sư thật sự biết triệu hồi thiên lôi sao? Sao mà nghe ảo vãi chưởng vậy?
- Thầy cháu lợi hại lắm nhé! – Tiêu Thần Tâm bĩu môi: - Thế là chú Lưu lại không tin!
Lưu Cường Đông: “…”
Mẹ kiếp, chứ là thằng khác nó cũng méo dám tin nhé!
- Hay là… Trương đại sư làm cho tôi mở mang tầm mắt đi? – Lưu Cường Đông quyết đoán quay sang Trương Tiểu Kiếm: - Không cần thiên lôi. Chỉ cần biểu diễn thần thông của ngài một chút thôi là được. Không thành vấn đề chứ?
Sao có thể nói là không thành vấn đề được?
Ông tưởng tui diễn xiếc hay sao mà bảo thể hiện cái là thể hiện được ngay?
- Chuyện này… - Trương Tiểu Kiếm mỉm cười rất chi là hàm súc: - Ây dà, Lưu tổng à, thần thông ấy, tôi không thể triển làm một cách tùy tiện được. Dù sao thì sau khi dùng thần thông đều rất hao phí, bổ sung lại rất phiền toái, phải uống đủ loại thuốc bổ mới có thể khôi phục từ từ được.
Lưu Cường Đông: “!!!”
Còn cần uống thuốc bổ để bổ sung thần thông?
- Chuyện nhỏ! – Lưu Cường Đông lập tức gõ thước: - Tiền không thành vấn đề! Tôi chỉ muốn mở rộng tầm mắt xem pháp lực của Trương đại sư ngài thôi! Tùy ý là được, bộc lộ tài năng là được!
Trong lúc nói chuyện, đoàn người đã đi đến vị trí của đá Ngũ Thải Bàn Long. Trương Tiểu Kiếm chỉ vào tảng đá đó nói:
- Nhìn thấy tảng đá Ngũ Thải Bàn Long này không? Đây chính là báu vật trấn núi của Hương Sơn! Linh khí trên miếng đất này đều là do nó mang đến!
- Tảng đá đẹp đấy! – Lưu Cường Đông hài lòng gật đầu: - Xuất sắc!
Lại nói, Trương Tiểu Kiếm xác thực là lười giải thích lại cho hắn nghe về đá Ngũ Thải Bàn Long, cho nên hắn nghĩ là một ý tưởng…
- Hay là thế này. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Tôi add ngài vào group đi. Cụ thể pháp lực của tôi như nào, ngài cứ hỏi Mã tổng là được. Hắn có video.
- Thật sao? – Lưu Cường Đông vui sướng nói: - Được. Tôi add ngay đây!
Woa ha ha ha ha ha! Vào group thì dễ ăn rồi! Coi như đã quyết định xong vụ này rồi nhé!
Trương Tiểu Kiếm lập tức lấy di động ra:
- Lưu tổng add wechat đi, tôi add ngài vào group.
Lưu Cường Đông lấy di động ra, nhanh chóng add wechat, sau đó Trương Tiểu Kiếm kéo Lưu Cường Đông vào Group Chém Gió Hương Sơn Số Một.
“Lưu tổng, mọi người đều onl cả, chào hỏi đi.”
Lưu Cường Đông: “…”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “!!! Trương đại sư ngài thật sự add ổng vào hả?!”
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Đây không phải là Cường Đông nhà ai kia đó sao? Cường Đông, hai đứa mình hợp tác xiên chết thằng cha kia cái nhỉ?”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Được đấy!”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Tiêu Thần Tâm cười híp mắt nhận lấy lì xì: “Cám ơn chú Lưu nha! Hi hi…”
Ninh Hàn Lâm Hai Bàn Tay Trắng: “Ây dà Cường Đông à, đã lâu không gặp, còn khỏe không?”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Ha ha… Ninh tổng! Chẳng phải là cảm nhận được thần thông của Trương đại sư nên tôi đến đây xem thử sao? Tôi nghe nói, Mã tổng có video cảnh làm phép của Trương đại sư hả? Có thể cho tôi xem được không?”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Còn cần phải hỏi sao? Đương nhiên không được rồi! Ông xem xong chẳng phải là sẽ thật sự mua nhà ở đó sao?”
Lưu Cường Đông: “!!!”
Thật sự có?! Mã Vân nói thế khiến hắn càng hiếu kỳ hơn…
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Mã tổng, giữa chúng ta là người khôn không nói chuyện mập mờ. Cạnh tranh thì cạnh tranh, nhưng anh lấy cớ đó mà kiếm chuyện thì không ổn đâu?”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Xí! Ông nói một câu thì tôi phải gửi video cho ông ngay sao? Đâu có chuyện dễ dàng thế được! Đúng không Tâm Tâm?”
Tiêu Thần Tâm: “Dạ đúng!”
Lưu Cường Đông: “…”
Ý là muốn mình phát lì xì chứ gì?
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Giờ đã đủ chưa?”
Tiêu Thần Tâm nhận lì xì xong, thế mới hài lòng gật đầu: “Oh!”
“Thế mới đúng chứ.” Jack Ma Hối Sáng Ali: “Tâm Tâm nhớ mời bác uống rượu nhé!”
Tiêu Thần Tâm: “Đương nhiên dzồi!”
Jack Ma Hối Sáng Ali phát một video ngắn.
Video ngắn này chính là quay lại cảnh tượng Trương Tiểu Kiếm triệu hồi rồng thần… Á nhầm, là triệu hồi một trăm lẻ tám thiên lôi. Lưu Cường Đông bắt đầu quan sát. Lúc hắn xem video thì cô bé trà sữa cũng ở bên cạnh, thế là điểm số khiếp sợ +66… +66… +66…
Trương Tiểu Kiếm nhìn mà cười híp cả mắt. Không hổ là dzợ hiền nhé! Tiền cũng nhận mà điểm số khiếp sợ cũng có…
Tranh thủ lúc Lưu Cường Đông xem video, Trương Tiểu Kiếm nói với ba người Đường Hinh Nhật:
- Lúc đến đây ấy, các em đã quan sát đường đi chưa? Phải nhớ nhé, thuận tiện ghi nhớ luôn địa hình nơi này, trở về bắt đầu thiết kế ngay đi. Không có vấn đề gì chứ?
Bây giờ ba người bọn họ nhìn Trương Tiểu Kiếm cứ như là nhìn thần tiên vậy, ra sức gật đầu:
- Dạ vâng thầy! Thầy yên tâm đi thầy!
Thế là bắt đầu làm việc.
Lúc này Lưu Cường Đông đã xem video xong, quả thực là bội phục Trương Tiểu Kiếm liên miên day dứt như nước sông Trường Giang, nói vội:
- Trương đại sư, tôi xem video xong rồi. Thần thông của ngài thật khiến tôi mở rộng tầm lắm! Vậy, tôi muốn mua nhà ở đây thì phải làm thế nào?
Trương Tiểu Kiếm bĩu môi nhìn Tiêu Thần Tâm:
- Phát lì xì cho con bé đi.
Lưu Cường Đông vội hỏi người trong group: “Mọi người đều phát lì xì bao nhiêu cho Tâm Tâm vậy?”
Mấy người trong group đồng thanh: “Một trăm củ!”
Lưu Cường Đông: “!!!”
Quả thực là cướp tiền chứ đùa!
Nhưng dù sao thì Lưu Cường Đông giàu nứt đố đổ vách cũng không care mấy đồng đấy, cho nên hắn lập tức phát lì xì cho Tiêu Thần Tâm: “Tâm Tâm, chú cũng phát lì xì cho cháu.”
“Cám ơn chú Lưu!”
Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm nhận tiền, đồng thời hệ thống cũng lên tiếng.
“Tìm được sao Thiên Dũng, sức mạnh +3.”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Ố yeh! Sướng! Lại thành công một đứa!
Lúc này, mọi người trong group cũng đang chúc mừng ào ào. Sau đó Lưu Cường Đông hiếu kỳ hỏi:
- Trương đại sư, vừa rồi tôi mới nghe mọi người nói, nơi này là Bàn Long một lẻ tám sao. Thế thì vị trí của tôi là cái gì vậy?
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Mọi người nhanh chóng dùng bữa xong, sau đó lập tức đi tới Hương Sơn.
Nhanh chóng đến nơi, Lưu Cường Đông vừa xuống xe đã sợ ngây người!
- Đây… Linh khí nhiều màu đầy khắp núi đồi… - Lưu Cường Đông kinh hô: - Miếng đất này là do cậu xem cho Tiêu tổng sao?!
- Đúng vậy. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm: - Nhìn được chứ?
- Quả thực là quá được luôn! – Lưu Cường Đông vừa đi vừa quan sát: - Linh khí này… Ah? Trương đại sư, mấy người công nhân kia đang làm cái gì vậy? Tôi nhìn có vẻ như là đang lấp hố? Sao trên đường đi tôi lại thấy mỗi khu vực đều có một cái hố to vậy?
Lúc này Tiêu Thần Tâm lên tiếng, con nhóc này không hổ là vợ hiền nhé, cười tủm tỉm:
- Chú Lưu, cái này thì chú không biết được đâu. Miếng đất này là do thầy giáo của cháu xem, những cái hố xung quanh này ấy, đều là do thầy cháu triệu hồi thiên lôi tới đánh thủng đó! Tổng cộng một trăm lẻ tám thiên lôi nhé, không nhiều không thiếu một cái!
“Điểm số khiếp sợ +54! +46! +76! +44…”
Nghe thấy vậy, Lưu Cường Đông lập tức trợn tròn con mắt!
Còn biết triệu hồi thiên lôi?! Vị Trương đại sư này có thần kỳ tới vậy sao?! Có khi nào là chém gió không nhỉ?
- Ê này…. – Lưu Cường Đông nói: - Tôi hỏi chút nhé, Trương đại sư thật sự biết triệu hồi thiên lôi sao? Sao mà nghe ảo vãi chưởng vậy?
- Thầy cháu lợi hại lắm nhé! – Tiêu Thần Tâm bĩu môi: - Thế là chú Lưu lại không tin!
Lưu Cường Đông: “…”
Mẹ kiếp, chứ là thằng khác nó cũng méo dám tin nhé!
- Hay là… Trương đại sư làm cho tôi mở mang tầm mắt đi? – Lưu Cường Đông quyết đoán quay sang Trương Tiểu Kiếm: - Không cần thiên lôi. Chỉ cần biểu diễn thần thông của ngài một chút thôi là được. Không thành vấn đề chứ?
Sao có thể nói là không thành vấn đề được?
Ông tưởng tui diễn xiếc hay sao mà bảo thể hiện cái là thể hiện được ngay?
- Chuyện này… - Trương Tiểu Kiếm mỉm cười rất chi là hàm súc: - Ây dà, Lưu tổng à, thần thông ấy, tôi không thể triển làm một cách tùy tiện được. Dù sao thì sau khi dùng thần thông đều rất hao phí, bổ sung lại rất phiền toái, phải uống đủ loại thuốc bổ mới có thể khôi phục từ từ được.
Lưu Cường Đông: “!!!”
Còn cần uống thuốc bổ để bổ sung thần thông?
- Chuyện nhỏ! – Lưu Cường Đông lập tức gõ thước: - Tiền không thành vấn đề! Tôi chỉ muốn mở rộng tầm mắt xem pháp lực của Trương đại sư ngài thôi! Tùy ý là được, bộc lộ tài năng là được!
Trong lúc nói chuyện, đoàn người đã đi đến vị trí của đá Ngũ Thải Bàn Long. Trương Tiểu Kiếm chỉ vào tảng đá đó nói:
- Nhìn thấy tảng đá Ngũ Thải Bàn Long này không? Đây chính là báu vật trấn núi của Hương Sơn! Linh khí trên miếng đất này đều là do nó mang đến!
- Tảng đá đẹp đấy! – Lưu Cường Đông hài lòng gật đầu: - Xuất sắc!
Lại nói, Trương Tiểu Kiếm xác thực là lười giải thích lại cho hắn nghe về đá Ngũ Thải Bàn Long, cho nên hắn nghĩ là một ý tưởng…
- Hay là thế này. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Tôi add ngài vào group đi. Cụ thể pháp lực của tôi như nào, ngài cứ hỏi Mã tổng là được. Hắn có video.
- Thật sao? – Lưu Cường Đông vui sướng nói: - Được. Tôi add ngay đây!
Woa ha ha ha ha ha! Vào group thì dễ ăn rồi! Coi như đã quyết định xong vụ này rồi nhé!
Trương Tiểu Kiếm lập tức lấy di động ra:
- Lưu tổng add wechat đi, tôi add ngài vào group.
Lưu Cường Đông lấy di động ra, nhanh chóng add wechat, sau đó Trương Tiểu Kiếm kéo Lưu Cường Đông vào Group Chém Gió Hương Sơn Số Một.
“Lưu tổng, mọi người đều onl cả, chào hỏi đi.”
Lưu Cường Đông: “…”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “!!! Trương đại sư ngài thật sự add ổng vào hả?!”
Mã Hóa Đằng Nhân Viên Kỹ Thuật Kín Tiếng: “Đây không phải là Cường Đông nhà ai kia đó sao? Cường Đông, hai đứa mình hợp tác xiên chết thằng cha kia cái nhỉ?”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Được đấy!”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Tiêu Thần Tâm cười híp mắt nhận lấy lì xì: “Cám ơn chú Lưu nha! Hi hi…”
Ninh Hàn Lâm Hai Bàn Tay Trắng: “Ây dà Cường Đông à, đã lâu không gặp, còn khỏe không?”
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Ha ha… Ninh tổng! Chẳng phải là cảm nhận được thần thông của Trương đại sư nên tôi đến đây xem thử sao? Tôi nghe nói, Mã tổng có video cảnh làm phép của Trương đại sư hả? Có thể cho tôi xem được không?”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Còn cần phải hỏi sao? Đương nhiên không được rồi! Ông xem xong chẳng phải là sẽ thật sự mua nhà ở đó sao?”
Lưu Cường Đông: “!!!”
Thật sự có?! Mã Vân nói thế khiến hắn càng hiếu kỳ hơn…
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Mã tổng, giữa chúng ta là người khôn không nói chuyện mập mờ. Cạnh tranh thì cạnh tranh, nhưng anh lấy cớ đó mà kiếm chuyện thì không ổn đâu?”
Jack Ma Hối Sáng Ali: “Xí! Ông nói một câu thì tôi phải gửi video cho ông ngay sao? Đâu có chuyện dễ dàng thế được! Đúng không Tâm Tâm?”
Tiêu Thần Tâm: “Dạ đúng!”
Lưu Cường Đông: “…”
Ý là muốn mình phát lì xì chứ gì?
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp phát một bao lì xì 188.888!
Lưu Cường Đông Không Biết Vợ Đẹp: “Giờ đã đủ chưa?”
Tiêu Thần Tâm nhận lì xì xong, thế mới hài lòng gật đầu: “Oh!”
“Thế mới đúng chứ.” Jack Ma Hối Sáng Ali: “Tâm Tâm nhớ mời bác uống rượu nhé!”
Tiêu Thần Tâm: “Đương nhiên dzồi!”
Jack Ma Hối Sáng Ali phát một video ngắn.
Video ngắn này chính là quay lại cảnh tượng Trương Tiểu Kiếm triệu hồi rồng thần… Á nhầm, là triệu hồi một trăm lẻ tám thiên lôi. Lưu Cường Đông bắt đầu quan sát. Lúc hắn xem video thì cô bé trà sữa cũng ở bên cạnh, thế là điểm số khiếp sợ +66… +66… +66…
Trương Tiểu Kiếm nhìn mà cười híp cả mắt. Không hổ là dzợ hiền nhé! Tiền cũng nhận mà điểm số khiếp sợ cũng có…
Tranh thủ lúc Lưu Cường Đông xem video, Trương Tiểu Kiếm nói với ba người Đường Hinh Nhật:
- Lúc đến đây ấy, các em đã quan sát đường đi chưa? Phải nhớ nhé, thuận tiện ghi nhớ luôn địa hình nơi này, trở về bắt đầu thiết kế ngay đi. Không có vấn đề gì chứ?
Bây giờ ba người bọn họ nhìn Trương Tiểu Kiếm cứ như là nhìn thần tiên vậy, ra sức gật đầu:
- Dạ vâng thầy! Thầy yên tâm đi thầy!
Thế là bắt đầu làm việc.
Lúc này Lưu Cường Đông đã xem video xong, quả thực là bội phục Trương Tiểu Kiếm liên miên day dứt như nước sông Trường Giang, nói vội:
- Trương đại sư, tôi xem video xong rồi. Thần thông của ngài thật khiến tôi mở rộng tầm lắm! Vậy, tôi muốn mua nhà ở đây thì phải làm thế nào?
Trương Tiểu Kiếm bĩu môi nhìn Tiêu Thần Tâm:
- Phát lì xì cho con bé đi.
Lưu Cường Đông vội hỏi người trong group: “Mọi người đều phát lì xì bao nhiêu cho Tâm Tâm vậy?”
Mấy người trong group đồng thanh: “Một trăm củ!”
Lưu Cường Đông: “!!!”
Quả thực là cướp tiền chứ đùa!
Nhưng dù sao thì Lưu Cường Đông giàu nứt đố đổ vách cũng không care mấy đồng đấy, cho nên hắn lập tức phát lì xì cho Tiêu Thần Tâm: “Tâm Tâm, chú cũng phát lì xì cho cháu.”
“Cám ơn chú Lưu!”
Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm nhận tiền, đồng thời hệ thống cũng lên tiếng.
“Tìm được sao Thiên Dũng, sức mạnh +3.”
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
Ố yeh! Sướng! Lại thành công một đứa!
Lúc này, mọi người trong group cũng đang chúc mừng ào ào. Sau đó Lưu Cường Đông hiếu kỳ hỏi:
- Trương đại sư, vừa rồi tôi mới nghe mọi người nói, nơi này là Bàn Long một lẻ tám sao. Thế thì vị trí của tôi là cái gì vậy?
Tác giả :
Thiên Cơ Đường Hồng Đậu