Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết
Chương 57
Xe bay đi qua thông đạo chuyên chúc tiến vào trường quân đội đệ nhất thủ đô, Rhine trực tiếp đưa Thượng Khả đến ký túc xá dành cho học sinh đặc biệt. Các tầng nhà ở đây đều độc lập, bình thường ít khi có người quấy rầy, hoàn cảnh thanh tịnh, rất thích hợp để tĩnh dưỡng.
“Tôi đã hỏi hiệu trưởng rồi, tạm thời cậu cứ ở đây, về sau sẽ có chuyên gia tới cho cậu biết về lịch trình cử hành nghi thức trao huân chương.” Rhine đi vào phòng khách, thân ảnh cao lớn lập tức khiến cho phòng khách cũng tính là rộng rãi lại có vẻ như co lại.
Thượng Khả cũng không lùn, nhưng lại thua Rhine ở cái loại khí thế này, đó là khí thế bá đạo độc chiếm lãnh địa.
“Cám ơn.” Thượng Khả cởi ba lô, đánh giá xung quanh, một phòng khách một phòng ngủ có cả phòng bếp, rất sạch sẽ, trong nhà đầy đủ thiết bị. Cậu gật gật đầu vừa lòng với căn nhà mới.
Xem xong phòng ngủ, Thượng Khả xoay người một cái, xém chút nữa là đụng vào Rhine ở phía sau. Hắn đứng thẳng tắp ở cửa, hơi thở Alpha độc nhất của riêng hắn tràn ngập khắp bốn phía, mang theo một tia ngọt ngào nhàn nhạt.
Nếu Thượng Khả sinh ra ở lãnh địa của Alpha, nhất định sẽ phát hiện ra chuyện không thích hợp. Các Alpha luôn bài xích hơi thở của nhau, tồn tại một ý thức cạnh tranh mãnh liệt. Lúc một Alpha sinh ra địch ý rõ ràng với một Alpha khác sẽ tản mát ra tinh tức tố làm tinh thần đối phương căng thẳng. Loại tin tức tố này đối với Alpha mà nói giống như là một vũ khí sinh hoá kích thích tính khí. Cho dù không có khứu giác, thì về mặt tinh thần cũng sẽ chịu tra tấn cực kỳ tàn ác. Cho nên giữa Alpha và Alpha rất hiếm khi sinh ra tình yêu.
Tương phản, hơi thở của Alpha lại có lực hấp dẫn trí mạng với Omega. Mà khi Omega đến kỳ phát tình sẽ tản mác ra tin tức tố, đây cũng là dụ hoặc trí mạng đối với Alpha, đủ để cho đại bộ phận Alpha mất đi khống chế.
Thượng Khả không biết mấy cái này, Rhine lại khác. Bắt đầu từ khi hắn cứu Thượng Khả trở về thì đã phát hiện mình không bài xích hơi thở của cậu. Đứng bên người cậu, có một loại cảm giác như đang bước đi giữa biển hoa, trong không khí mang theo hương thơm và mật ngọt của những bông hoa.
Nếu hơi thở của Omega là xuân dược có thể làm người ta sản sinh ra sự điên cuồng về thể xác thuần túy, thì hơi thở của Thượng Khả lại làm cho người ta cảm thấy an tâm và thoải mái. Rhine lại thích loại thân thiết tự nhiên này hơn, chứ không thích bị khống chế bởi giới tính và sinh lý.
“Lanslow chuẩn tướng, hôm nay đã phiền ngài rồi, ở đây đều an bài thỏa đáng, làm mất nhiều thời gian của ngài như vậy, thật ngại quá.” Thượng Khả nhẹ nhàng tiễn khách.
Rhine nhìn cậu một hồi, gật đầu nói: “Cũng không còn sớm, cậu cứ nghỉ ngơi cho tốt, ngày trao huân chương tôi sẽ đến.”
Tiễn Rhine về, Thượng Khả vừa mới chuẩn bị ăn một chút gì đó, thì máy truyền tin đột nhiên vang lên, nhìn lại hoá ra là ông cha tiện nghi nhịn không được trợn trắng mắt.
Sau khi được kết nối, phía đối diện lập tức truyền tiếng mắng: 【 Không phải tao đã nói là sẽ đến rước mày rồi hay sao? Sao mày lại dám đi trước? 】
Thượng Khả vô tội nói: “Xin lỗi, hôm nay Lanslow chuẩn tướng tự mình tới đón con, bàn về việc trao huân chương, con không tiện từ chối.”
Bên kia trầm mặc, sau đó hoà hoãn lại ngữ khí nói: 【 Khụ, Lanslow chuẩn tướng thân phận tôn quý, đương nhiên là phải làm vậy. Ừ, lần này con xử lý rất khá, nhưng lần sau nhớ phải báo trước cho cha một tiếng. 】
“Được rồi cha, con đã nhớ.” Thượng Khả cười tủm tỉm nói chuyện tào lao với ông ta một hồi, cuối cùng cũng vuốt phẳng lông cho ông.
Khảm Văn đối xử với Fillmore kỳ thật không tệ, ít nhất lúc trước khi cậu trở về từ thành Vias, vẫn luôn là hữu cầu tất ứng. Nhưng ông ta là một người xem trọng lợi ích, nếu không đạt được kỳ vọng của ông ta, thì lập tức ông ta sẽ giảm bớt cảm tình và nguồn đầu tư vật chất dành cho bạn.
Nguyên bản ban đầu là Fillmore bởi vì chạy trốn nên phải bị xét sử, việc đầu tiên mà Khảm Văn làm là đoạn tuyệt quan hệ với "cậu", cho dù biết rõ "cậu" thất vọng khốn cùng cỡ nào thì cũng chưa từng có một lần nào vươn tay chi viện. Nếu không có Mẫu phụ âm thầm chiếu cố, chỉ sợ ngay cả 35 tuổi "cậu" cũng sống không đến.
(Nhắc đến 35t tự nhiên lại nhớ tới câu chuyện "Em đợi anh đến năm 35t" của Nam Khang Bạch Khởi, thiệc là một câu chuyện đao lòng
“Tôi đã hỏi hiệu trưởng rồi, tạm thời cậu cứ ở đây, về sau sẽ có chuyên gia tới cho cậu biết về lịch trình cử hành nghi thức trao huân chương.” Rhine đi vào phòng khách, thân ảnh cao lớn lập tức khiến cho phòng khách cũng tính là rộng rãi lại có vẻ như co lại.
Thượng Khả cũng không lùn, nhưng lại thua Rhine ở cái loại khí thế này, đó là khí thế bá đạo độc chiếm lãnh địa.
“Cám ơn.” Thượng Khả cởi ba lô, đánh giá xung quanh, một phòng khách một phòng ngủ có cả phòng bếp, rất sạch sẽ, trong nhà đầy đủ thiết bị. Cậu gật gật đầu vừa lòng với căn nhà mới.
Xem xong phòng ngủ, Thượng Khả xoay người một cái, xém chút nữa là đụng vào Rhine ở phía sau. Hắn đứng thẳng tắp ở cửa, hơi thở Alpha độc nhất của riêng hắn tràn ngập khắp bốn phía, mang theo một tia ngọt ngào nhàn nhạt.
Nếu Thượng Khả sinh ra ở lãnh địa của Alpha, nhất định sẽ phát hiện ra chuyện không thích hợp. Các Alpha luôn bài xích hơi thở của nhau, tồn tại một ý thức cạnh tranh mãnh liệt. Lúc một Alpha sinh ra địch ý rõ ràng với một Alpha khác sẽ tản mát ra tinh tức tố làm tinh thần đối phương căng thẳng. Loại tin tức tố này đối với Alpha mà nói giống như là một vũ khí sinh hoá kích thích tính khí. Cho dù không có khứu giác, thì về mặt tinh thần cũng sẽ chịu tra tấn cực kỳ tàn ác. Cho nên giữa Alpha và Alpha rất hiếm khi sinh ra tình yêu.
Tương phản, hơi thở của Alpha lại có lực hấp dẫn trí mạng với Omega. Mà khi Omega đến kỳ phát tình sẽ tản mác ra tin tức tố, đây cũng là dụ hoặc trí mạng đối với Alpha, đủ để cho đại bộ phận Alpha mất đi khống chế.
Thượng Khả không biết mấy cái này, Rhine lại khác. Bắt đầu từ khi hắn cứu Thượng Khả trở về thì đã phát hiện mình không bài xích hơi thở của cậu. Đứng bên người cậu, có một loại cảm giác như đang bước đi giữa biển hoa, trong không khí mang theo hương thơm và mật ngọt của những bông hoa.
Nếu hơi thở của Omega là xuân dược có thể làm người ta sản sinh ra sự điên cuồng về thể xác thuần túy, thì hơi thở của Thượng Khả lại làm cho người ta cảm thấy an tâm và thoải mái. Rhine lại thích loại thân thiết tự nhiên này hơn, chứ không thích bị khống chế bởi giới tính và sinh lý.
“Lanslow chuẩn tướng, hôm nay đã phiền ngài rồi, ở đây đều an bài thỏa đáng, làm mất nhiều thời gian của ngài như vậy, thật ngại quá.” Thượng Khả nhẹ nhàng tiễn khách.
Rhine nhìn cậu một hồi, gật đầu nói: “Cũng không còn sớm, cậu cứ nghỉ ngơi cho tốt, ngày trao huân chương tôi sẽ đến.”
Tiễn Rhine về, Thượng Khả vừa mới chuẩn bị ăn một chút gì đó, thì máy truyền tin đột nhiên vang lên, nhìn lại hoá ra là ông cha tiện nghi nhịn không được trợn trắng mắt.
Sau khi được kết nối, phía đối diện lập tức truyền tiếng mắng: 【 Không phải tao đã nói là sẽ đến rước mày rồi hay sao? Sao mày lại dám đi trước? 】
Thượng Khả vô tội nói: “Xin lỗi, hôm nay Lanslow chuẩn tướng tự mình tới đón con, bàn về việc trao huân chương, con không tiện từ chối.”
Bên kia trầm mặc, sau đó hoà hoãn lại ngữ khí nói: 【 Khụ, Lanslow chuẩn tướng thân phận tôn quý, đương nhiên là phải làm vậy. Ừ, lần này con xử lý rất khá, nhưng lần sau nhớ phải báo trước cho cha một tiếng. 】
“Được rồi cha, con đã nhớ.” Thượng Khả cười tủm tỉm nói chuyện tào lao với ông ta một hồi, cuối cùng cũng vuốt phẳng lông cho ông.
Khảm Văn đối xử với Fillmore kỳ thật không tệ, ít nhất lúc trước khi cậu trở về từ thành Vias, vẫn luôn là hữu cầu tất ứng. Nhưng ông ta là một người xem trọng lợi ích, nếu không đạt được kỳ vọng của ông ta, thì lập tức ông ta sẽ giảm bớt cảm tình và nguồn đầu tư vật chất dành cho bạn.
Nguyên bản ban đầu là Fillmore bởi vì chạy trốn nên phải bị xét sử, việc đầu tiên mà Khảm Văn làm là đoạn tuyệt quan hệ với "cậu", cho dù biết rõ "cậu" thất vọng khốn cùng cỡ nào thì cũng chưa từng có một lần nào vươn tay chi viện. Nếu không có Mẫu phụ âm thầm chiếu cố, chỉ sợ ngay cả 35 tuổi "cậu" cũng sống không đến.
(Nhắc đến 35t tự nhiên lại nhớ tới câu chuyện "Em đợi anh đến năm 35t" của Nam Khang Bạch Khởi, thiệc là một câu chuyện đao lòng
Tác giả :
Tuyết Nguyên U Linh