Hậu Tinh Thần Biến
Chương 249: Trở về tầng thứ chín
Tần Vũ mỉm cười, nói với Bắc Tuấn: "Đừng hỏi ta là ai, ta đến nơi này chỉ muốn khiến ngươi hướng một người khấu đầu trăm cái. Ngươi có thể lựa chọn từ chối, nhưng ngươi nên biết hậu quả của sự từ chối! Nói đến, một cổ uy áp cuồn cuộn bức thẳng tới Bắc Tuấn.
Sau khi nhìn qua khổ nạn của Liên Ngôn, Tần Vũ đã chuẩn bị trừng phạt đám Bắc Tuấn cả nhóm đã chèn ép ức hiếp thân nhân của mình. Nguyên trước đó, ông là định phất tay trực tiếp hủy diệt luôn thành trì này cho xong chuyện, nhưng cuối cùng thấy Liên gia gia giữ gìn bộ dạng của chính mình, liền cảm thấy đối phó với đám ác nhân này, mức độ trừng phạt như thế tịnh không đủ. Tử vong cũng không phải là cách trừng phạt hữu hiệu nhất, tối thiểu với loại người này trước khi chết, để cho Liên gia gia một cái đáp án giải sầu.
Trong phòng Liên Ngôn, Tần Vũ đột nhiên đứng dậy, đúng lúc đang tán gẫu chuyện gia đình với Liên Ngôn liền mỉm cười nói:
"Liên gia gia, chúng ta đến lúc nên rời khỏi nơi này rồi!"
"Cái gì?" Liên Ngôn một trận kinh ngạc, vội nói: "Tiểu Vũ, con không phải đã đáp ứng ta… Liên gia gia trước nay không yêu cầu con điều gì, lẽ nào ngay cái yêu cầu nho nhỏ này cũng không đáp ứng Liên gia gia?"
"Liên gia gia!" Tần Vũ mỉm cười nói: "Con đáp ứng người, sau này nhất định khiến cho người trải qua cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, khiến cho người cùng thê nữ đoàn tụ, còn muốn người tiếp tục theo phụ thân con hưởng phúc!" Nói đến đây, vẻ mặt Tần Vũ tràn đầy khao khát: "Người khẳng định rất muốn gặp lại phụ thân con mà? Phụ thân con nhất định cũng rẩt muốn gặp lại Liên gia gia năm đó."
Liên Ngôn trước sau không nghe tường tận nội dung câu nói của Tần Vũ:
"Tiểu Vũ a! Coi như là Liên gia gia cầu xin con, con không biết thế mạnh của Bắc phủ! Đó không phải con có khả năng phản kháng được!"
"A Ha! Liên gia gia, người vẫn còn nhớ chứ, năm đó con vẫn còn nhỏ, nhưng đã khắc khổ tu luyện nội công. Từ trước tới nay, con đều không buông lỏng tu luyện. Hiện tại, tiểu Vũ đã rất lợi hại rồi!" Tần Vũ kiêu ngạo nói.
Đương nhiên Liên Ngôn cũng đồng dạng có kì vọng đối với Tần Vũ, hy vọng Tần Vũ có thể trở nên cường đại, hoàn thành tâm nguyện của chính ông. Hiện tại, Tần Vũ đã hoàn thành kì vọng của ông năm đó, trở thành niềm kiêu ngạo trong mắt chính Liên gia gia mình, chính mình làm sao có thể không vui mừng?
"Tiểu Vũ…." Liên Ngôn vẫn muốn nói gì đó, nhưng bị tiếng đập cửa nhẹ nhàng gián đoạn.
"Nguy rồi! Tiểu Vũ, con mau lên…. mau trốn đi!" Liên Ngôn cuống quýt nhìn xem bốn phía có nơi có thể giấu người hay không.
"Mời vào!" Tần VŨ mỉm cười hồi đáp.
Còn không đợi Liên Ngôn phản ứng lại cửa đã mở ra, một trung niên nam tử run lẩy bẩy tiến vào.
"Chủ công!?" Liên Ngôn nhận ra trung niên nam tử này, kinh hô lên một tiếng.
"Xong rồi xong rồi, thế này là đi đời rồi! Tiểu Vũ nó làm thế nào đây? Đều trách ta lão đầu này, sớm nên khuyên nó rời đi. Thế này nên làm sao mới tốt?" Liên Ngôn trong tâm nôn nóng vạn phần.
Phân thân của Tần Vũ đã từ cửa thuấn di trở về bổn tôn, việc đối phó với một tu chân giả Nguyên Anh hậu kì Tần Vũ chỉ bất quá là cái nhấc tay, nhưng hiện tại, Tần Vũ càng hy vọng những năm chịu đựng cực khổ gần đây của Liên gia gia nên có được lời xin lỗi, cho dù là bị bức bách đến đây.
"Ngươi vẫn còn đứng đó làm cái gì?" Tần Vũ nhàn nhàn hỏi.
"Tiểu Vũ, con đây là làm cái gì?" Liên Ngôn thấy hắn ăn nói với chủ công Bắc Tuấn như thế, vội vàng ngăn cản, lại khẩn trương mà đồng dạng run lẩy bẩy đối diện với Bắc Tuấn: "Chủ công… xin ngài thứ lỗi, ta lập tức, lập tức đưa hắn rời đi… ngài có trừng phạt gì, đều tính lên đầu ta, xin đừng làm khó hắn…"
Tần Vũ thấy Liên Ngôn vậy mà lại hướng Bắc Tuấn xin lỗi, còn lúc này Bắc Tuấn bởi vì lời xin lỗi của Liên Ngôn mà trợn tròn mắt, căn bản không có dựa theo lời hắn nói mà làm, lập tức nhíu nhíu mày, thanh âm không khỏi tăng cao lên vài phần: "Bắc Tuấn!"
Bắc Tuấn nghe dọa cho hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống, khóc lóc kêu thảm mà dập đầu nói:
"Xin lỗi! Hai vị Tần gia gia! Tha cho tiểu nhân đi, ta dập đầu với ngài! Ta dập đầu! Ta Bắc Tuấn không phải là cái thứ gì……."
"Cái này…" Liên Ngôn trợn mắt: "Cái này… là đã xảy ra chuyện gì?"
Tần Vũ mỉm cười, nói:
"Liên gia gia, người an tâm tiếp lấy cái khấu đầu của hắn, sau đó chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này."
"Không, không!" Liên Ngôn nghe xong, đã đại khái minh bạch chuyện như thế nào xảy ra, không ngoài là Tần Vũ dựa vào võ nghệ cao cường, bắt cóc Bắc Tuấn tới nơi này, đồng thời cậy mạnh uy hiếp hắn. Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sau này sẽ chịu báo thù vô tận không lúc nào ngơi.
"Chủ công, mau đứng lên, mau đứng lên!" Liên Ngôn hoang mang bước lên trước đỡ Bắc Tuấn, nhưng lại bị Tần Vũ cản lại.
"Tiểu Vũ…" Liên Ngôn lúc này đã có chút phẫn nộ.
"Liên gia gia…" Tần Vũ trong tâm chần chừ một chút, mới thở ra một ngụm khí nói: "Được rồi, Liên gia gia, không cần bọn hắn xin lỗi người nữa, con lập tức đưa người rời đi. Nói xong, không đợi Liên Ngôn mở miệng liền thi triển thuấn di.
Liên Ngôn chỉ cảm giác trước mắt hoa lên một cái, liền đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Hư không dưới chân, chính là Bắc phủ khí thế rộng rãi khoáng đạt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Thuấn… thuấn di?" Liên Ngôn kinh ngạc thất thanh nói.
Càng khiến Liên Ngôn kinh ngạc vẫn còn ở phía sau, Tần Vũ bên cạnh Liên Ngôn, chỉ là nhẹ nhàng phẩt tay, Bắc phủ dưới chân liền trong nháy mắt sụp đổ, đó không phải là hủy diệt đơn giản, mà là hoàn toàn biến mất, là bị vô số khe nứt không gian hút vào mà hủy diệt.
Hơn nữa, vẻn vẹn chỉ có Bắc phủ bị hủy, những thứ bên trong Bắc phủ cùng chính mình nhất dạng khổ lực vậy mà trong cuồng loạn một chút cũng không sao, đây phải là khống chế lực cường hãn cỡ nào ah, mà Tần Vũ hình như chỉ là nhẹ nhàng phất phất tay.
"Cái này…" Liên Ngôn lúc này thảng thốt không có gì để nói, chỉ sửng sốt tại chỗ.
"Liên gia gia, bọn chúng đã nhận trừng phạt nên có rồi, chúng ta đi thôi, đi tìm thê nữ của người!" Tần Vũ mỉm cười nói.
"Ah?" Liên Ngôn vẫn từ trong chấn hãi vừa nãy chưa kịp phản ứng lại nghe Tần Vũ nói đi tìm thê nữ của chính mình, càng là tại chỗ chấn kinh.
Thê nữ của mình lúc này đang ở Hạ cửu tầng, Hạ cửu tầng là thế giới của phàm nhân, trước nay đều chỉ có phi thăng, chưa nghe nói qua nghịch hướng mà làm, phi ngược xuống lại?
Còn không đợi Liên Ngôn chấn kinh xong, Tần Vũ liền thi triển thuấn di, đến tầng không gian thứ chín của Hạ cửu tầng.
"Nơi này là…" Liên Ngôn kinh ngạc nhìn hướng về sơn mạch nơi xa, có chút không tin vào đôi mắt của mình, vội vàng giụi mắt một hồi mới lại run run nói: "Đây… đây là Đan Hà sơn mạch… đây… ta… " Liên Ngôn có chút ngốc đi, liên tiếp chấn kinh khiến ông có điểm tiếp nhận không được.
"Liên gia gia, nơi đây là tầng thứ chín của Hạ cửu tầng, không biết người có biết thê nữ hiện tại đang ở nơi nào hay không?" Tần Vũ hỏi.
"Cái này…" Liên Ngôn vẫn như trước tỉnh lại từ trong chấn kinh: "Tiểu Vũ… ta đây có phải là đang nằm mơ không a?"
"Liên gia gia!" Tần Vũ nghiêm túc nhìn về Liên Ngôn, nói: "Tu vi của tiểu Vũ hiện tại đã không phải là người có thể tưởng tượng được nữa, người chỉ cần tin tưởng là được rồi. Con nhất định mang người cùng gia quyến rời khỏi nơi này, trở về Tần phủ sống cuộc sống hạnh phúc."
"Không phải ta có thể tưởng tượng?" Liên Ngôn cấp tốc suy nghĩ: "Lẽ nào, con đã là tiên nhân?"
"A Ha, người cho rằng như thế cũng được, tóm lại đám tu chân giả Nguyên Anh kì đó không phải là đối thủ của con!" Tần Vũ không có nói ra tu vi chân thực của chính mình bởi vì thực tại đó là quá sức tưởng tượng.
"Tiên nhân…" Liên Ngôn bây giờ cuối cùng đã nghĩ thông, tiên nhân trong truyền thuyết là không có gì không thể, có thể mang một người chết trở về nhân gian, lại có khó khăn gì?
Sau khi nghĩ thông, Liên Ngôn phá lên cười ha ha, tán thán nói:
"Tiểu Vũ a! Con thật không khiến Liên gia gia của ngươi thất vọng a! Nghĩ tới, Tần gia có con một người phi thăng lên Tiên giới, cũng đủ để tự ngạo trăm kiếp rồi! Ta Liên gia gia của con thật là cao hứng a!"
"Liên gia gia!" Tần Vũ nhớ lại cực khổ đã từng tu luyện, trong tâm có chút thương cảm, ngữ khí cũng có chút nghẹn ngào: "Tiểu Vũ về sau này có năng lực rồi, nhưng lại khiến Liên gia gia người nhận bao nhiêu khổ ải thế này…"
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, công dưỡng dục mà thân không thể báo đáp. Đây là Tần Vũ nhiều năm nay, mỗi lúc nhớ tới Liên Ngôn, liền bi thương không thôi. Hôm nay, cuối cùng có cơ hội như thế này, tự nhiên phải báo đáp thật tốt cho lão nhân.
"Không sao không sao!" Liên Ngôn trong tâm cũng là cảm kích vạn phần, nghĩ hài tử bản thân mình tận tay nuôi lớn hôm nay có được thành tựu cỡ này, mặt không ngừng tuôn ra thần sắc tự hào: "Con có thành tựu như ngày hôm nay, Liên gia gia rất vui, rất vui a, Ha Ha!"
Đúng rồi, vương gia bọn họ vẫn tốt chứ?" Từ lúc gặp Tần Vũ đến giờ, đối với đám người Tần vương gia Tần Đức, Liên Ngôn là tránh né không nói, lo lắng sau nhiều ngàn vạn năm qua, mọi thứ đều biến đổi rồi, thậm chí mọi thứ đều không còn. Liên Ngôn không hỏi đến, chính là muốn trong tâm lưu lại một phần hy vọng. Nhưng mới vừa nghe Tần Vũ nói phụ thân hắn cũng rất nhớ đến chính mình, nghĩ đến chính mình đã lo lắng quá nhiều rồi.
"A! Phụ thân bọn họ đều rất khỏe!"
"Tốt! Tốt! Thế thì tốt!" Liên Ngôn hớn hở ra mặt, nếu như không phải màu sắc nơi đây mọi thứ đều màu xám, nghĩ tới ông hiện tại nên là mặt đầy hồng quang mới đúng.
Tần Vũ hài lòng nhìn Liên gia gia:
"Liên gia gia, chúng ta cùng đi tìm thê nữ của người đi."
"A! Ha ha!" Liên Ngôn vội lia lịa gật đầu, bắt đầu chỉ phương hướng đến.
Một lúc sau, hai người cuối cùng đã đến một nơi tên là Thiết Thạch sơn mạch.
Căn cứ trên đường nghe ngóng tìm kiếm, thê nữ của Liên Ngôn lúc này chính là ở Thiết Thạch sơn mạch tu luyện, mà hai người đều là cảnh giới tiên thiên đại viên mãn.
Tần Vũ dùng thần thức tỉ mỉ lục soát một lần, tại Thiết Thạch sơn mạch tìm ra ba bốn đôi phù hợp yêu cầu của ẩn tu giả.
Ẩn tu thường đều là đơn độc tiến hành, song song cùng nhau tu luyện, thường lấy đạo hữu hoặc thân nhân. Với hoàn cảnh thê nữ của Liên Ngôn hai mẹ con như thế này cùng tu luyện tịnh không có nhiều.
Tần Vũ chỉ có thể dùng thần thức dò xét ra khí tức của đối phương, phân biệt ra nam nữ cường nhược, cũng không thể như vậy mà mô phỏng ra tướng mạo, vì thế chỉ có thể dùng phương thức xếp ra tra xét, người đúng điều kiện phù hợp từng người từng người xếp ra xác định.
"Liên gia gia, bên này!" Tần Vũ nói xong, liền đem Liên Ngôn thuấn di một cái, biến mất tại chỗ.
Không lâu lắm, Liên Ngôn lần nữa cùng thê nữ trùng phùng, tràng cảnh lại lần nữa tương kiến tự nhiên là động nhân tâm, Tần Vũ xuất ra không gian đủ cho đám người Liên Ngôn, bố hạ cho bọn họ cấm chế tuyệt đối an toàn xong, thuấn di rời khỏi Thiết Thạch sơn mạch.
Một mình đứng tại tầng thứ chín của Hạ cửu tầng, Tần Vũ lần nữa dùng phương thức lục soát từng tầng, từ dưới lên trên từng tầng một lục soát.
Lúc lục soát tầng thứ bảy, vẻ mặt Tần Vũ lần nữa mất tự nhiên:
"Sư… phụ…"
Thần thức của ông dò tra được Triệu Vân Hưng, lúc này, Triệu Vân Hưng đang ở nơi tu luyện, mà cùng với ông ta, còn có một siêu cấp Thần thú Phượng Hoàng.
Sau khi nhìn qua khổ nạn của Liên Ngôn, Tần Vũ đã chuẩn bị trừng phạt đám Bắc Tuấn cả nhóm đã chèn ép ức hiếp thân nhân của mình. Nguyên trước đó, ông là định phất tay trực tiếp hủy diệt luôn thành trì này cho xong chuyện, nhưng cuối cùng thấy Liên gia gia giữ gìn bộ dạng của chính mình, liền cảm thấy đối phó với đám ác nhân này, mức độ trừng phạt như thế tịnh không đủ. Tử vong cũng không phải là cách trừng phạt hữu hiệu nhất, tối thiểu với loại người này trước khi chết, để cho Liên gia gia một cái đáp án giải sầu.
Trong phòng Liên Ngôn, Tần Vũ đột nhiên đứng dậy, đúng lúc đang tán gẫu chuyện gia đình với Liên Ngôn liền mỉm cười nói:
"Liên gia gia, chúng ta đến lúc nên rời khỏi nơi này rồi!"
"Cái gì?" Liên Ngôn một trận kinh ngạc, vội nói: "Tiểu Vũ, con không phải đã đáp ứng ta… Liên gia gia trước nay không yêu cầu con điều gì, lẽ nào ngay cái yêu cầu nho nhỏ này cũng không đáp ứng Liên gia gia?"
"Liên gia gia!" Tần Vũ mỉm cười nói: "Con đáp ứng người, sau này nhất định khiến cho người trải qua cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, khiến cho người cùng thê nữ đoàn tụ, còn muốn người tiếp tục theo phụ thân con hưởng phúc!" Nói đến đây, vẻ mặt Tần Vũ tràn đầy khao khát: "Người khẳng định rất muốn gặp lại phụ thân con mà? Phụ thân con nhất định cũng rẩt muốn gặp lại Liên gia gia năm đó."
Liên Ngôn trước sau không nghe tường tận nội dung câu nói của Tần Vũ:
"Tiểu Vũ a! Coi như là Liên gia gia cầu xin con, con không biết thế mạnh của Bắc phủ! Đó không phải con có khả năng phản kháng được!"
"A Ha! Liên gia gia, người vẫn còn nhớ chứ, năm đó con vẫn còn nhỏ, nhưng đã khắc khổ tu luyện nội công. Từ trước tới nay, con đều không buông lỏng tu luyện. Hiện tại, tiểu Vũ đã rất lợi hại rồi!" Tần Vũ kiêu ngạo nói.
Đương nhiên Liên Ngôn cũng đồng dạng có kì vọng đối với Tần Vũ, hy vọng Tần Vũ có thể trở nên cường đại, hoàn thành tâm nguyện của chính ông. Hiện tại, Tần Vũ đã hoàn thành kì vọng của ông năm đó, trở thành niềm kiêu ngạo trong mắt chính Liên gia gia mình, chính mình làm sao có thể không vui mừng?
"Tiểu Vũ…." Liên Ngôn vẫn muốn nói gì đó, nhưng bị tiếng đập cửa nhẹ nhàng gián đoạn.
"Nguy rồi! Tiểu Vũ, con mau lên…. mau trốn đi!" Liên Ngôn cuống quýt nhìn xem bốn phía có nơi có thể giấu người hay không.
"Mời vào!" Tần VŨ mỉm cười hồi đáp.
Còn không đợi Liên Ngôn phản ứng lại cửa đã mở ra, một trung niên nam tử run lẩy bẩy tiến vào.
"Chủ công!?" Liên Ngôn nhận ra trung niên nam tử này, kinh hô lên một tiếng.
"Xong rồi xong rồi, thế này là đi đời rồi! Tiểu Vũ nó làm thế nào đây? Đều trách ta lão đầu này, sớm nên khuyên nó rời đi. Thế này nên làm sao mới tốt?" Liên Ngôn trong tâm nôn nóng vạn phần.
Phân thân của Tần Vũ đã từ cửa thuấn di trở về bổn tôn, việc đối phó với một tu chân giả Nguyên Anh hậu kì Tần Vũ chỉ bất quá là cái nhấc tay, nhưng hiện tại, Tần Vũ càng hy vọng những năm chịu đựng cực khổ gần đây của Liên gia gia nên có được lời xin lỗi, cho dù là bị bức bách đến đây.
"Ngươi vẫn còn đứng đó làm cái gì?" Tần Vũ nhàn nhàn hỏi.
"Tiểu Vũ, con đây là làm cái gì?" Liên Ngôn thấy hắn ăn nói với chủ công Bắc Tuấn như thế, vội vàng ngăn cản, lại khẩn trương mà đồng dạng run lẩy bẩy đối diện với Bắc Tuấn: "Chủ công… xin ngài thứ lỗi, ta lập tức, lập tức đưa hắn rời đi… ngài có trừng phạt gì, đều tính lên đầu ta, xin đừng làm khó hắn…"
Tần Vũ thấy Liên Ngôn vậy mà lại hướng Bắc Tuấn xin lỗi, còn lúc này Bắc Tuấn bởi vì lời xin lỗi của Liên Ngôn mà trợn tròn mắt, căn bản không có dựa theo lời hắn nói mà làm, lập tức nhíu nhíu mày, thanh âm không khỏi tăng cao lên vài phần: "Bắc Tuấn!"
Bắc Tuấn nghe dọa cho hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống, khóc lóc kêu thảm mà dập đầu nói:
"Xin lỗi! Hai vị Tần gia gia! Tha cho tiểu nhân đi, ta dập đầu với ngài! Ta dập đầu! Ta Bắc Tuấn không phải là cái thứ gì……."
"Cái này…" Liên Ngôn trợn mắt: "Cái này… là đã xảy ra chuyện gì?"
Tần Vũ mỉm cười, nói:
"Liên gia gia, người an tâm tiếp lấy cái khấu đầu của hắn, sau đó chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này."
"Không, không!" Liên Ngôn nghe xong, đã đại khái minh bạch chuyện như thế nào xảy ra, không ngoài là Tần Vũ dựa vào võ nghệ cao cường, bắt cóc Bắc Tuấn tới nơi này, đồng thời cậy mạnh uy hiếp hắn. Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sau này sẽ chịu báo thù vô tận không lúc nào ngơi.
"Chủ công, mau đứng lên, mau đứng lên!" Liên Ngôn hoang mang bước lên trước đỡ Bắc Tuấn, nhưng lại bị Tần Vũ cản lại.
"Tiểu Vũ…" Liên Ngôn lúc này đã có chút phẫn nộ.
"Liên gia gia…" Tần Vũ trong tâm chần chừ một chút, mới thở ra một ngụm khí nói: "Được rồi, Liên gia gia, không cần bọn hắn xin lỗi người nữa, con lập tức đưa người rời đi. Nói xong, không đợi Liên Ngôn mở miệng liền thi triển thuấn di.
Liên Ngôn chỉ cảm giác trước mắt hoa lên một cái, liền đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Hư không dưới chân, chính là Bắc phủ khí thế rộng rãi khoáng đạt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Thuấn… thuấn di?" Liên Ngôn kinh ngạc thất thanh nói.
Càng khiến Liên Ngôn kinh ngạc vẫn còn ở phía sau, Tần Vũ bên cạnh Liên Ngôn, chỉ là nhẹ nhàng phẩt tay, Bắc phủ dưới chân liền trong nháy mắt sụp đổ, đó không phải là hủy diệt đơn giản, mà là hoàn toàn biến mất, là bị vô số khe nứt không gian hút vào mà hủy diệt.
Hơn nữa, vẻn vẹn chỉ có Bắc phủ bị hủy, những thứ bên trong Bắc phủ cùng chính mình nhất dạng khổ lực vậy mà trong cuồng loạn một chút cũng không sao, đây phải là khống chế lực cường hãn cỡ nào ah, mà Tần Vũ hình như chỉ là nhẹ nhàng phất phất tay.
"Cái này…" Liên Ngôn lúc này thảng thốt không có gì để nói, chỉ sửng sốt tại chỗ.
"Liên gia gia, bọn chúng đã nhận trừng phạt nên có rồi, chúng ta đi thôi, đi tìm thê nữ của người!" Tần Vũ mỉm cười nói.
"Ah?" Liên Ngôn vẫn từ trong chấn hãi vừa nãy chưa kịp phản ứng lại nghe Tần Vũ nói đi tìm thê nữ của chính mình, càng là tại chỗ chấn kinh.
Thê nữ của mình lúc này đang ở Hạ cửu tầng, Hạ cửu tầng là thế giới của phàm nhân, trước nay đều chỉ có phi thăng, chưa nghe nói qua nghịch hướng mà làm, phi ngược xuống lại?
Còn không đợi Liên Ngôn chấn kinh xong, Tần Vũ liền thi triển thuấn di, đến tầng không gian thứ chín của Hạ cửu tầng.
"Nơi này là…" Liên Ngôn kinh ngạc nhìn hướng về sơn mạch nơi xa, có chút không tin vào đôi mắt của mình, vội vàng giụi mắt một hồi mới lại run run nói: "Đây… đây là Đan Hà sơn mạch… đây… ta… " Liên Ngôn có chút ngốc đi, liên tiếp chấn kinh khiến ông có điểm tiếp nhận không được.
"Liên gia gia, nơi đây là tầng thứ chín của Hạ cửu tầng, không biết người có biết thê nữ hiện tại đang ở nơi nào hay không?" Tần Vũ hỏi.
"Cái này…" Liên Ngôn vẫn như trước tỉnh lại từ trong chấn kinh: "Tiểu Vũ… ta đây có phải là đang nằm mơ không a?"
"Liên gia gia!" Tần Vũ nghiêm túc nhìn về Liên Ngôn, nói: "Tu vi của tiểu Vũ hiện tại đã không phải là người có thể tưởng tượng được nữa, người chỉ cần tin tưởng là được rồi. Con nhất định mang người cùng gia quyến rời khỏi nơi này, trở về Tần phủ sống cuộc sống hạnh phúc."
"Không phải ta có thể tưởng tượng?" Liên Ngôn cấp tốc suy nghĩ: "Lẽ nào, con đã là tiên nhân?"
"A Ha, người cho rằng như thế cũng được, tóm lại đám tu chân giả Nguyên Anh kì đó không phải là đối thủ của con!" Tần Vũ không có nói ra tu vi chân thực của chính mình bởi vì thực tại đó là quá sức tưởng tượng.
"Tiên nhân…" Liên Ngôn bây giờ cuối cùng đã nghĩ thông, tiên nhân trong truyền thuyết là không có gì không thể, có thể mang một người chết trở về nhân gian, lại có khó khăn gì?
Sau khi nghĩ thông, Liên Ngôn phá lên cười ha ha, tán thán nói:
"Tiểu Vũ a! Con thật không khiến Liên gia gia của ngươi thất vọng a! Nghĩ tới, Tần gia có con một người phi thăng lên Tiên giới, cũng đủ để tự ngạo trăm kiếp rồi! Ta Liên gia gia của con thật là cao hứng a!"
"Liên gia gia!" Tần Vũ nhớ lại cực khổ đã từng tu luyện, trong tâm có chút thương cảm, ngữ khí cũng có chút nghẹn ngào: "Tiểu Vũ về sau này có năng lực rồi, nhưng lại khiến Liên gia gia người nhận bao nhiêu khổ ải thế này…"
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, công dưỡng dục mà thân không thể báo đáp. Đây là Tần Vũ nhiều năm nay, mỗi lúc nhớ tới Liên Ngôn, liền bi thương không thôi. Hôm nay, cuối cùng có cơ hội như thế này, tự nhiên phải báo đáp thật tốt cho lão nhân.
"Không sao không sao!" Liên Ngôn trong tâm cũng là cảm kích vạn phần, nghĩ hài tử bản thân mình tận tay nuôi lớn hôm nay có được thành tựu cỡ này, mặt không ngừng tuôn ra thần sắc tự hào: "Con có thành tựu như ngày hôm nay, Liên gia gia rất vui, rất vui a, Ha Ha!"
Đúng rồi, vương gia bọn họ vẫn tốt chứ?" Từ lúc gặp Tần Vũ đến giờ, đối với đám người Tần vương gia Tần Đức, Liên Ngôn là tránh né không nói, lo lắng sau nhiều ngàn vạn năm qua, mọi thứ đều biến đổi rồi, thậm chí mọi thứ đều không còn. Liên Ngôn không hỏi đến, chính là muốn trong tâm lưu lại một phần hy vọng. Nhưng mới vừa nghe Tần Vũ nói phụ thân hắn cũng rất nhớ đến chính mình, nghĩ đến chính mình đã lo lắng quá nhiều rồi.
"A! Phụ thân bọn họ đều rất khỏe!"
"Tốt! Tốt! Thế thì tốt!" Liên Ngôn hớn hở ra mặt, nếu như không phải màu sắc nơi đây mọi thứ đều màu xám, nghĩ tới ông hiện tại nên là mặt đầy hồng quang mới đúng.
Tần Vũ hài lòng nhìn Liên gia gia:
"Liên gia gia, chúng ta cùng đi tìm thê nữ của người đi."
"A! Ha ha!" Liên Ngôn vội lia lịa gật đầu, bắt đầu chỉ phương hướng đến.
Một lúc sau, hai người cuối cùng đã đến một nơi tên là Thiết Thạch sơn mạch.
Căn cứ trên đường nghe ngóng tìm kiếm, thê nữ của Liên Ngôn lúc này chính là ở Thiết Thạch sơn mạch tu luyện, mà hai người đều là cảnh giới tiên thiên đại viên mãn.
Tần Vũ dùng thần thức tỉ mỉ lục soát một lần, tại Thiết Thạch sơn mạch tìm ra ba bốn đôi phù hợp yêu cầu của ẩn tu giả.
Ẩn tu thường đều là đơn độc tiến hành, song song cùng nhau tu luyện, thường lấy đạo hữu hoặc thân nhân. Với hoàn cảnh thê nữ của Liên Ngôn hai mẹ con như thế này cùng tu luyện tịnh không có nhiều.
Tần Vũ chỉ có thể dùng thần thức dò xét ra khí tức của đối phương, phân biệt ra nam nữ cường nhược, cũng không thể như vậy mà mô phỏng ra tướng mạo, vì thế chỉ có thể dùng phương thức xếp ra tra xét, người đúng điều kiện phù hợp từng người từng người xếp ra xác định.
"Liên gia gia, bên này!" Tần Vũ nói xong, liền đem Liên Ngôn thuấn di một cái, biến mất tại chỗ.
Không lâu lắm, Liên Ngôn lần nữa cùng thê nữ trùng phùng, tràng cảnh lại lần nữa tương kiến tự nhiên là động nhân tâm, Tần Vũ xuất ra không gian đủ cho đám người Liên Ngôn, bố hạ cho bọn họ cấm chế tuyệt đối an toàn xong, thuấn di rời khỏi Thiết Thạch sơn mạch.
Một mình đứng tại tầng thứ chín của Hạ cửu tầng, Tần Vũ lần nữa dùng phương thức lục soát từng tầng, từ dưới lên trên từng tầng một lục soát.
Lúc lục soát tầng thứ bảy, vẻ mặt Tần Vũ lần nữa mất tự nhiên:
"Sư… phụ…"
Thần thức của ông dò tra được Triệu Vân Hưng, lúc này, Triệu Vân Hưng đang ở nơi tu luyện, mà cùng với ông ta, còn có một siêu cấp Thần thú Phượng Hoàng.
Tác giả :
Bất Cật Tây Hồng Thị