Hầu Môn Kiêu Nữ
Chương 41-1: Phụ ái (1)
Vị Ngô bằng hữu từ Giang Nam tới không chỉ mang theo chứng cứ phạm tội của Từ Nghiễm Lợi, hắn còn nói đến những chuyện bát quái( = hoang đường) của Từ Nghiễm Lợi.
Năm nay Từ Nghiễm Lợi gần bảy mươi, ở trong mắt người bên ngoài hắn là một vị đại quan cai quản biên giới.
Ở Từ gia, hắn có vài phòng tiểu thiếp, hồng nhan tri kỉ không biết có bao nhiêu.
Háo sắc là tật của Từ gia hậu duệ, dựa vào Từ Nghiễm Lợi nhân tộc Từ gia có rất nhiều, dìu già dắt trẻ đầu nhập vào Từ Nghiễm Lợi, như thế nào cũng phải trả giá đại giới.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng hắn có chiến tích xuất sắc, mục thủ Giang Nam cũng coi như thanh chính liêm minh.
Nhiều phòng tiểu thiếp hay là có quan hệ không chính đáng với thê tử của người khác, không tính là đại sai.
Huống hồ nam nữ hoan ái ngươi tình ta nguyện, chỉ cần không ai tố giác ai, Từ Nghiễm Lợi vẫn có thể tiếp tục làm đại quan biên giới, trọng thần phụ chính.
Mặc dù truyền ra một chút tiếng gió, Từ Nghiễm Lợi sẽ dùng người khác gánh trách nhiệm thay hắn.
- Tiêu Giải Nguyên hãy nhìn xem mặt ta, nhìn kỹ...
Khương nhị gia đem khuôn mặt lại gần Tiêu Duệ Hoa:
- Có cao nhân nói tương lai sau này của khuê nữ ta sẽ đại phú đại quý, làm nhất phẩm phu nhân, nhưng không có ai nói ta có mệnh phú quý, đều nói ta trông cậy vào người khác ăn uống không lo, kỳ thật ta cũng muốn vì nhi nữ làm chút gì đó.
Văn võ không thành, Khương nhị gia muốn kiến công lập nghiệp cũng không có cơ hội.
Bất quá, kiến công lập nghiệp quá mệt mỏi, quá tốn tâm huyết, Khương nhị gia cho rằng ăn nhậu chơi bời tương đối thích hợp với hắn.
Tiêu Duệ Hoa nghiêm túc quan sát Khương nhị gia hồi lâu, đã có tâm đem muội muội gả cho Khương Mân Cẩn, hắn sẽ hỏi thăm tin tức một nhà Khương nhị gia.
Có người nói Khương nhị gia ngốc, có người nói hắn khờ, cũng có người nói hắn giỏi đánh nhau, càng có nhiều người cười nhạo hắn vô dụng......
Nhưng trong rất nhiều tin tức không có ai nói Khương nhị gia háo sắc.
Rốt cuộc Khương nhị gia có quan hệ với Từ gia hay không?
Tiêu Duệ Hoa có chút không chắc, sở dĩ dám để cho Khương nhị gia làm bia ngắm, chính là vì Khương nhị gia có huyết mạch Từ gia.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng thê thiếp chỉ sinh cho hắn một bảo bối nhi tử, còn tôn tử đến tận bây giờ cũng không có một đứa, còn hắn trộm người lại có rất nhiều nữ nhi...
Có lẽ hắn làm nhiều chuyện sai trái chịu ông trời nguyền rủa, tư sinh nữ của hắn rất ít ai sống được lâu dài.
Không phải chết bất đắc kỳ tử, mà chết thảm vì bị tai họa bất ngờ.
Cũng không có được một đứa ngoại tôn, cho nên Từ Nghiễm Lợi rất chú trọng huyết mạch, hết sức bênh vực bao che khuyết điểm cho người của mình.
Chỉ cần Khương nhị gia là huyết mạch của Từ gia, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối Từ Nghiễm Lợi sẽ không đẩy hắn vào chỗ chết.
Chỉ cần trong lòng hoàng thượng có hoài nghi, Từ Nghiễm Lợi sẽ không có cách gì nhập kinh phụ tá thái tử.
Nếu tuôn ra bằng chứng Từ Nghiễm Lợi hãm hại trung liệt Dương gia, tất nhiên hoàng thượng sẽ không lưu hắn.
Nhưng nhìn Khương nhị gia, rất khó liên hệ với Từ Nghiễm Lợi.
- Rốt cuộc thế nào? Khi nào ta có thể phú quý?
- Khương bá phụ, có từng nghe qua trung liệt Dương gia?
- Dương gia chuyện xưa? Ta từng nghe, còn không phải là Kháng Kim danh tướng, thuyết thư ở tửu quán trà lâu hay nói về Dương gia tướng, ta nghe đến nổi lỗ tai muốn kết kén, ta...
Khương nhị gia nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói với Tiêu Duệ Hoa:
- Ngươi nói xem Dương lệnh công thật ra rất lợi hại, thất tử tám tế( 7 con trai 8 con rể), hắn còn có năng lực đánh thắng trận? Ngươi xem ta, không có việc gì, mấy năm đi qua, chỉ có nhất tử nhất nữ, ai, người cùng người thật không thể so.
- Không phải Bắc Tống Dương gia tướng, là đương triều trung liệt Dương gia!
Tiêu Duệ Hoa hoàn toàn bị Khương nhị gia làm trộn lẫn rối loạn.
(Yul: chết cười với Nhị gia lôi cả Dương gia tướng
Năm nay Từ Nghiễm Lợi gần bảy mươi, ở trong mắt người bên ngoài hắn là một vị đại quan cai quản biên giới.
Ở Từ gia, hắn có vài phòng tiểu thiếp, hồng nhan tri kỉ không biết có bao nhiêu.
Háo sắc là tật của Từ gia hậu duệ, dựa vào Từ Nghiễm Lợi nhân tộc Từ gia có rất nhiều, dìu già dắt trẻ đầu nhập vào Từ Nghiễm Lợi, như thế nào cũng phải trả giá đại giới.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng hắn có chiến tích xuất sắc, mục thủ Giang Nam cũng coi như thanh chính liêm minh.
Nhiều phòng tiểu thiếp hay là có quan hệ không chính đáng với thê tử của người khác, không tính là đại sai.
Huống hồ nam nữ hoan ái ngươi tình ta nguyện, chỉ cần không ai tố giác ai, Từ Nghiễm Lợi vẫn có thể tiếp tục làm đại quan biên giới, trọng thần phụ chính.
Mặc dù truyền ra một chút tiếng gió, Từ Nghiễm Lợi sẽ dùng người khác gánh trách nhiệm thay hắn.
- Tiêu Giải Nguyên hãy nhìn xem mặt ta, nhìn kỹ...
Khương nhị gia đem khuôn mặt lại gần Tiêu Duệ Hoa:
- Có cao nhân nói tương lai sau này của khuê nữ ta sẽ đại phú đại quý, làm nhất phẩm phu nhân, nhưng không có ai nói ta có mệnh phú quý, đều nói ta trông cậy vào người khác ăn uống không lo, kỳ thật ta cũng muốn vì nhi nữ làm chút gì đó.
Văn võ không thành, Khương nhị gia muốn kiến công lập nghiệp cũng không có cơ hội.
Bất quá, kiến công lập nghiệp quá mệt mỏi, quá tốn tâm huyết, Khương nhị gia cho rằng ăn nhậu chơi bời tương đối thích hợp với hắn.
Tiêu Duệ Hoa nghiêm túc quan sát Khương nhị gia hồi lâu, đã có tâm đem muội muội gả cho Khương Mân Cẩn, hắn sẽ hỏi thăm tin tức một nhà Khương nhị gia.
Có người nói Khương nhị gia ngốc, có người nói hắn khờ, cũng có người nói hắn giỏi đánh nhau, càng có nhiều người cười nhạo hắn vô dụng......
Nhưng trong rất nhiều tin tức không có ai nói Khương nhị gia háo sắc.
Rốt cuộc Khương nhị gia có quan hệ với Từ gia hay không?
Tiêu Duệ Hoa có chút không chắc, sở dĩ dám để cho Khương nhị gia làm bia ngắm, chính là vì Khương nhị gia có huyết mạch Từ gia.
Tuy Từ Nghiễm Lợi háo sắc, nhưng thê thiếp chỉ sinh cho hắn một bảo bối nhi tử, còn tôn tử đến tận bây giờ cũng không có một đứa, còn hắn trộm người lại có rất nhiều nữ nhi...
Có lẽ hắn làm nhiều chuyện sai trái chịu ông trời nguyền rủa, tư sinh nữ của hắn rất ít ai sống được lâu dài.
Không phải chết bất đắc kỳ tử, mà chết thảm vì bị tai họa bất ngờ.
Cũng không có được một đứa ngoại tôn, cho nên Từ Nghiễm Lợi rất chú trọng huyết mạch, hết sức bênh vực bao che khuyết điểm cho người của mình.
Chỉ cần Khương nhị gia là huyết mạch của Từ gia, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối Từ Nghiễm Lợi sẽ không đẩy hắn vào chỗ chết.
Chỉ cần trong lòng hoàng thượng có hoài nghi, Từ Nghiễm Lợi sẽ không có cách gì nhập kinh phụ tá thái tử.
Nếu tuôn ra bằng chứng Từ Nghiễm Lợi hãm hại trung liệt Dương gia, tất nhiên hoàng thượng sẽ không lưu hắn.
Nhưng nhìn Khương nhị gia, rất khó liên hệ với Từ Nghiễm Lợi.
- Rốt cuộc thế nào? Khi nào ta có thể phú quý?
- Khương bá phụ, có từng nghe qua trung liệt Dương gia?
- Dương gia chuyện xưa? Ta từng nghe, còn không phải là Kháng Kim danh tướng, thuyết thư ở tửu quán trà lâu hay nói về Dương gia tướng, ta nghe đến nổi lỗ tai muốn kết kén, ta...
Khương nhị gia nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói với Tiêu Duệ Hoa:
- Ngươi nói xem Dương lệnh công thật ra rất lợi hại, thất tử tám tế( 7 con trai 8 con rể), hắn còn có năng lực đánh thắng trận? Ngươi xem ta, không có việc gì, mấy năm đi qua, chỉ có nhất tử nhất nữ, ai, người cùng người thật không thể so.
- Không phải Bắc Tống Dương gia tướng, là đương triều trung liệt Dương gia!
Tiêu Duệ Hoa hoàn toàn bị Khương nhị gia làm trộn lẫn rối loạn.
(Yul: chết cười với Nhị gia lôi cả Dương gia tướng
Tác giả :
Đào Lý Mặc Ngôn