Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam
Quyển 1 - Chương 78: Thà rằng ta chết
Vài ngày sau.
Phượng Hoàng quốc các cửa thành đều dán hoàng bảng, hoàng bảng thông cáo nội dung như sau: Nay có Lục công chúa điện hạ tuyệt sắc khuynh thành Quân Phi Vũ, hiện hướng dân gian công khai chọn phu, 1 khi lựa chọn, là được Lục công chúa điện hạ tự mình gia phong tiến tước, nếu có tài trác việt hơn người sẽ được Lục công chúa cùng nữ hoàng bệ hạ ngoại trừ ban thưởng, còn nhất cử phong phi, vinh hoa phú quý rơi vào tay 1 cách dễ dàng.
Hiện đem điều kiện công chúa chọn phu thông cáo như sau:
Đệ nhất: Diện mạo tuấn tú, thân cao ở bát xích trở lên (ở hiện tại khoảng 1m86 trở lên)
Đệ nhị: Võ công cao cường.
Đệ tam: Cầm kỳ thư họa, thơ từ ca phú bát hạng tài nghệ trung chí ít 2 hạng trở lên. (Biết ít nhất 2 thứ tro 8 hạng: Cầm (Đàn), kỳ (Cờ vây), thư (Thư pháp), họa (Vẽ), Thơ, Từ, Ca, Phú (Là 4 dạng thơ cổ: Thơ là dạng nghệ thuật dùng ngôn ngữ giàu tình cảm, hình ảnh thể hiện nội dung. Từ là thể thơ dùng làm lời cho các khúc nhạc. Ca là dạng bài văn ngắn dùng để hát hoặc ngâm. Phú là thể văn vần chia làm 2 vế đối nhau. Mấy người cổ đại ai cũng phải tinh thông mấy thứ này)
Đệ tứ: Ko có ham mê bất lương, cần phải là thuần nam thân, phàm là nam nhân chưa lập gia đình, người còn trẻ tuổi đều được ứng cử, nếu có kẻ giấu giếm lừa gạt, 1 khi kiểm chứng, lấy khi quân trọng tội nghiêm trị ko vay.
Đệ ngũ: Ko có tiền án bất lương, trộm cướp, cùng lừa đời lấy tiếng người, 1 khi kiểm chứng, lấy khi quân trọng tội nghiêm trị ko vay.
5h trở lên, thỉnh tham gia, công chúa chọn phu, ghi nhớ hoạt động chỉ dành cho các vị tuấn nam, ở hoàng bảng thông cáo ngày khởi, người có ý định tham gia nhưng tới trước các châu phủ nha báo danh, lại do châu phủ nha môn thống nhất sàng chọn ra tuyển thủ ưu tú đưa vào kinh thành, tiến hành thi đấu cuối cùng, cuối cùng lựa ra 100 người ưu tú, để cho công chúa điện hạ tự mình bổ nhiệm nhập sách, người lạc tuyển thưởng bạc ròng 100 lượng làm trợ cấp, lui về hương.
Công chúa chọn phu tin tức này kinh qua hoàng bảng thông cáo, còn có Túy Hoa lâu ko dấu vết trợ giúp, nhất thời ở dân gian nhấc lên sóng lớn, các loại thuyết pháp, khen chê ko đồng nhất.
Cùng lúc đó, lục công chúa điện hạ ở trên Phi Vũ lâu đánh 1 trận dương danh chuyện tích, cùng với ở Thương Ngô quốc 1 người khiêu chiến bát hạng tài nghệ chuyện tích, đồng dạng ở tro vòng vài ngày truyền khắp thiên hạ, người tro thiên hạ nghe thấy, cộng thêm những lời đồn đại tuyên dương Quân Phi Vũ dung mạo tuyệt sắc khuynh thành tựa như tiên tử trên trời mới có, thiên hạ các lộ anh hùng hảo hán ai cũng xoa tay, nóng lòng muốn thử.
Nhưng kia ngũ hạng minh xác liệt ra điều kiện, lại đoạn tuyệt ko ít tâm tư nam nhân.
Coi như là như vậy, kinh qua Quân Phi Vũ lợi dụng phương thức hiện đại chọn tú tiến hành thi đấu chọn phu, ngày đầu tiên công tác thống kê báo danh nhân số bắt đầu, lại là có gần vạn người!
Đương lúc Quân Phi Vũ ở ngày hôm sau nghe được chim bồ câu báo thượng truyền số người tới tham gia, chân mày thẳng nhảy, điều này cũng quá kinh khủng! Chẳng lẽ bọn họ liền động tác sàng chọn cũng ko có làm, liền trực tiếp bốc hết số người tới báo danh? Nói cách khác, lần chọn phu này làm sao có thể so với hiện đại siêu nam thi đấu còn muốn đứng đầu? Nếu thật là có nhiều hảo nam nhân như vậy, dù cho đến tổng trận chung kết chỉ chừa 1000 danh, sợ rằng nàng cũng phải chọn tốt nhất mười mấy ngày trời đi!
Kỳ thực Quân Phi Vũ căn bản ko biết dân tình Phượng Hoàng quốc, ở Phượng Hoàng quốc vốn là nữ tôn nam trác tro thế giới, hoàng thất chọn phu thông thường trước tiên ở quan gia thế ngoại trung chọn nhân tài, dù cho hoàng thượng có xuất cung đi tuần gặp phải nam nhân hữu duyên, cũng rất ít có cơ hội chính thức tiến vào hoàng gia, càng đừng nhắc tới bình dân bách tính bình thường này, nào có cái gì cơ hội xuất đầu lộ diện.
Này mấy trăm năm trôi qua cũng ko có thay đổi qua qui củ này, hôm nay là đụng phải Quân Phi Vũ từ ngoại tộc hiện đại xuyên qua, mới có phủ định tất cả chế độ cũ đi đại thay đổi.
Cũng bởi vậy dân gian mới có phản ứng lớn như thế, đối bình dân bách tính mà nói, đây là cơ hội tốt trăm năm khó gặp, đụng phải vậy còn ko mau nắm chặt.
Lui một vạn bộ nói, dù cho lạc tuyển, ko phải còn có 100 lượng bạc làm bồi thường sao? Này 100 lượng, nhưng cũng đủ để 1 nhà bình thường tiêu dùng nhiều năm.
Quân Phi Vũ đang ở phòng ngủ nội buồn chán loay hoay các nơi giơ lên giơ xuống tư liệu, thế nhưng ko có phát hiện được mấy nam nhân có thể làm cho nàng 2 mắt sáng ngời, đang lúc nhàm chán ko hứng thú, liền nghe thấy Tình Nhi ở bên ngoài hồi bẩm- Công chúa, Tiêu đại nhân cầu kiến!
_ Mau làm cho hắn tiến vào!
Quân Phi Vũ như hồ điệp bay ra ngoài, trực tiếp nhào vào tro lòng Tiêu Bạch- Tiêu Bạch, buồn chán tử, mấy người các ngươi 2 ngày này đều đang bận rộn cái gì? Đem ta bỏ ở nơi này, đều ko người để ý ta!
Tiêu Bạch sủng nịch nhéo nhéo mặt của nàng, nhìn nàng đô khởi môi, cúi đầu liền hôn lên, thẳng hôn nàng thở hồng hộc lúc này mới cười buông nàng ra, bàn tay khẽ vuốt thượng nàng kia ửng đỏ khuôn mặt, khàn khàn thanh âm nhẹ hỏi- Muốn ta ko?
_ Muốn!- Quân Phi Vũ vung lên môi, này mấy nam nhân bị nàng điều giáo được mỗi người lá gan càng lúc càng lớn, nói chuyện cùng phương thức biểu đạt cũng ko giống như vừa mới bắt đầu hàm súc lễ cũ nữa.
Tiêu Bạch con ngươi đen lượng lượng- Ta cũng muốn! Rất muốn!
Cúi đầu, lại cùng nàng tới 1 phen cách thức nồng nhiệt tiêu chuẩn hôn, nếu ko phải suy nghĩ đến nàng đã mang thai, sợ rằng lửa này sẽ đốt tới hồng la tro chướng đi.
_ Nhị ca, ngươi xem đại ca 1 chút, chỉ cần vừa đến trước mặt Vũ nhi, đại ca sẽ ko có bộ dáng đại ca nữa.
1 tiếng đả khởi, thẳng tắp chạy ào tro tai trúng đích 2 nam nữ triền miên.
Quân Phi Vũ ko cần quay đầu lại, cũng có thể tưởng tượng ra Tần Nham Ngạo kia vẻ mặt cười cùng bộ dáng tà ác, nàng nhẹ nhàng mà đẩy ra Tiêu Bạch, nhìn lại, quả nhiên chống lại hắn kia ánh mắt sắc chính ko ngừng mà ở trên người nàng cùng Tiêu Bạch ngắm tới ngắm lui.
Mà đứng ở bên người Tần Nham Ngạo, chính là kia bộ mặt đính ngàn năm bất biến băng hàn Mạch Thiên Hàn.
_ Đều ngồi đi! Nham Ngạo, có phải hay ko sự tình có tiến triển?
Nàng nắm Tiêu Bạch ở nhuyễn tháp thượng ngồi xuống, chính mình thì đem hắn trở thành gối dựa của mình, miễn cưỡng đem thân thể tựa ở trên người của hắn.
Nhìn nàng kia xinh đẹp mê người đường cong, Tần Nham Ngạo nuốt nuốt nước miếng, cố gắng ổn hạ tâm thần hỗn loạn, ho nhẹ 1 tiếng nói- Kinh Thiên Vũ lại định ngày hẹn Tam công chúa, sau liền rời khỏi kinh thành, đi Kinh gia biệt viện, liền đại môn cũng ko ra quá. Sau, chúng ta lại phát hiện thi thể thiếp thân thị nữ của Tam công chúa, hoài nghi là bị người diệt khẩu, kinh qua xác nhận của chúng ta, Tam công chúa thị nữ Lục Hà gặp chuyện ko may là do trước đó cùng người Kinh gia từng có liên hệ, hiện tại cơ hồ tất cả chứng cứ đều chỉ hướng về phía Tam công chúa.
Quân Phi Vũ đôi mi thanh tú nhẹ túc, nàng tổng cảm giác đây hết thảy dường như quá thuận lợi , đây hết thảy, thật là Tam công chúa Quân Phi Yên làm sao?
Nàng nhớ lại đêm qua mình làm cái kia ác mộng, ở tro mộng, nguyên bản nàng chính đang tiếp thụ chúng thần chúc mừng đăng cơ, lại đột nhiên bị 1 nữ nhân mang mặt nạ quỷ vu oan nàng mưu sát mẫu hoàng, nữ nhân mang quỷ mặt nạ liên hợp chúng thần cùng nhau buộc tội nàng, cũng suất lĩnh chúng sát thủ cùng nhau truy sát nàng.
Tro khoảng thời gian ngắn, chính mình thế nhưng thành chó nhà có tang, mất đi hết tất cả mọi thứ.
Ở thời gian nàng hướng Tiêu Bạch mấy người bọn hắn xin giúp đỡ, bọn họ lại đều lạnh lùng nhìn nàng, kia 1 loại cô độc, do dự, sợ hãi, cảm giác bất an, vừa nghĩ tới, để nàng cảm giác cả người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, tựa như mọi chuyện thật sự xảy ra.
Tiêu Bạch, Tần Nham Ngạo, Mạch Thiên Hàn 3 người nhìn Quân Phi Vũ sắc mặt nhất thời thanh nhất thời bạch, cuối cùng thế nhưng theo Tiêu Bạch tro lòng ngồi thẳng người, cứ như vậy chỉ ngây ngốc nhìn Tần Nham Ngạo cùng Mạch Thiên Hàn ngồi ở đối diện nàng.
Tiêu Bạch thân thủ vỗ vỗ mặt của nàng- Vũ nhi, Vũ nhi, ngươi làm sao vậy?
Quân Phi Vũ bị hắn cái vỗ này mới hồi phục tinh thần lại, hướng bọn họ cười cười- Ta ko sao!
Nói xong, lại cảm giác trên trán có điểm cảm giác mát, thân thủ sờ, tức khắc lại là mồ hôi lạnh.
Có lẽ đây chỉ là nàng ở phạm nhân ưu trời!
Nàng lấy lại bình tĩnh, tập trung mạch suy nghĩ, 1 lần nữa nhìn về phía mấy người bọn hắn- Mấy người các ngươi là nhìn cái gì? Nói nghe 1 chút! Ta muốn biết chính là, Tam công chúa ở chuyện này trung, đối với ta có hay ko đã sinh chi tâm phải giết?
3 nam nhân 2 mặt nhìn nhau, Quân Phi Vũ sắc mặt nhất thời trầm xuống- Thế nào? Ở trước mặt ta, các ngươi còn ko thể nói thật, còn muốn che giấu cái gì sao?
Tiêu Bạch vội vàng giải thích- Ko phải! Vũ nhi, chúng ta chỉ là lo lắng nói thật sẽ làm ngươi thương tâm.
Quân Phi Vũ nhẹ xuy 1 tiếng- Người đối với ta có sát tâm, ta cần gì phải vì nàng thương tâm? Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe qua 1 câu, đối với địch nhân từ, chính là đối với mình tàn nhẫn sao? Ta người này, cái khác có lẽ ko để ý, thế nhưng, ta đãi tự cái lại là rất quan ái. Nếu như người đã ko đối tốt với ta, thì như thế nào lại ngu ngốc vì người hi sinh? Vì thế, ta sẽ ko cho phép người khác xâm phạm ta dù chỉ 1 chút! Ta lời vô ích 1 đống lớn, các ngươi nhưng nghe rõ?…
Mạch Thiên Hàn lạnh lùng tro tròng mắt hiện lên mỉm cười.
Tần Nham Ngạo phượng con ngươi tà chọn, tự tiếu phi tiếu nhìn nàng, cuối cùng hạ xuống 1 câu- Ta có thể khẳng định, nàng còn chi tâm muốn giết ngươi.
Quân Phi Vũ nhìn về phía 2 người bọn họ, lúc nhìn thấy Tiêu Bạch cùng Mạch Thiên Hàn đồng thời gật đầu, thở phào nhẹ nhõm- Kia xem ra ý nghĩ của ta cũng chắc là sẽ ko sai rồi! Nham Ngạo, ngươi đem chứng cứ tìm được bày ra hảo, đợi ta đi gặp mặt mẫu hoàng.
Quân Phi Vũ vừa dứt lời, Tần Nham Ngạo đã từ tro ngực lấy ra 1 quyển tấu chương, 2 tay phụng đến trước mặt nàng- Vũ nhi, ta sớm đã chuẩn bị xong!
Quân Phi Vũ khóe môi vung lên vẻ tiếu ý, mấy tên này, quả nhiên là người tinh thông!
Nàng ko nói ra miệng, đông tây vẫn thu, chỉ còn chờ nàng biểu thái, mới đem này tấu chương đã viết xong lấy ra, quả nhiên có linh lung cổ tay.
Quân Phi Vũ đôi mắt sáng nhẹ mị, theo vá trung đánh giá nhân vật đứng ở trước mắt này tuấn mỹ phong lưu, câu môi cười lạnh- Tần Nham Ngạo, nếu như ta ko nhắc tới, ngươi vật này có phải sẽ ko chuẩn bị lấy ra?
Tần Nham Ngạo tuấn trên mặt có 1 loại chắc chắc ko có sợ hãi, tựa hồ đoán chừng nàng sẽ ko sinh khí, hướng nàng khẽ cười nói- Vũ nhi, ta đây cũng ko muốn làm ngươi lo lắng?
Nói xong, hắn lại thu hồi trên mặt vui cười, chững chạc đàng hoàng nói- Lui một vạn bộ nói, ngươi cùng Tam công chúa thân là tỷ muội, nhưng ta đâu? Nhưng chỉ là 1 tro đông đảo phu thị của ngươi, ở tro cung, chúng ta có thể nói là ko quan trọng gì, ở khi tất yếu, là 1 quân cờ tùy thời có thể bị người bỏ qua…- Câm miệng!- Quân Phi Vũ khẽ quát 1 tiếng, ở hắn nói tiếp.
Nàng thực sự ko muốn nhìn thấy 1 nam nhân cả ngày đường hoàng tự tin khuôn mặt tươi cười trên mặt xuất hiện loại này ko tự tin buồn bã.
Lúc đang nhìn đến Tần Nham Ngạo trên mặt xuất hiện buồn bã, lòng của nàng chăm chú nhéo đau đớn!
Giữa mũi làm như ê ẩm, giữa con ngươi làm như doanh thượng 1 tầng sương mù, nàng hít mũi 1 cái, nhìn 3 người nam nhân bọn hắn- Các ngươi nghe rõ ràng, 5 các ngươi đều đã nhận định là nam nhân của Quân Phi Vũ ta, mặc kệ ở bất cứ lúc nào, thà rằng ta chết, ta cũng sẽ ko cho các ngươi đi hi sinh vì ta!
Phượng Hoàng quốc các cửa thành đều dán hoàng bảng, hoàng bảng thông cáo nội dung như sau: Nay có Lục công chúa điện hạ tuyệt sắc khuynh thành Quân Phi Vũ, hiện hướng dân gian công khai chọn phu, 1 khi lựa chọn, là được Lục công chúa điện hạ tự mình gia phong tiến tước, nếu có tài trác việt hơn người sẽ được Lục công chúa cùng nữ hoàng bệ hạ ngoại trừ ban thưởng, còn nhất cử phong phi, vinh hoa phú quý rơi vào tay 1 cách dễ dàng.
Hiện đem điều kiện công chúa chọn phu thông cáo như sau:
Đệ nhất: Diện mạo tuấn tú, thân cao ở bát xích trở lên (ở hiện tại khoảng 1m86 trở lên)
Đệ nhị: Võ công cao cường.
Đệ tam: Cầm kỳ thư họa, thơ từ ca phú bát hạng tài nghệ trung chí ít 2 hạng trở lên. (Biết ít nhất 2 thứ tro 8 hạng: Cầm (Đàn), kỳ (Cờ vây), thư (Thư pháp), họa (Vẽ), Thơ, Từ, Ca, Phú (Là 4 dạng thơ cổ: Thơ là dạng nghệ thuật dùng ngôn ngữ giàu tình cảm, hình ảnh thể hiện nội dung. Từ là thể thơ dùng làm lời cho các khúc nhạc. Ca là dạng bài văn ngắn dùng để hát hoặc ngâm. Phú là thể văn vần chia làm 2 vế đối nhau. Mấy người cổ đại ai cũng phải tinh thông mấy thứ này)
Đệ tứ: Ko có ham mê bất lương, cần phải là thuần nam thân, phàm là nam nhân chưa lập gia đình, người còn trẻ tuổi đều được ứng cử, nếu có kẻ giấu giếm lừa gạt, 1 khi kiểm chứng, lấy khi quân trọng tội nghiêm trị ko vay.
Đệ ngũ: Ko có tiền án bất lương, trộm cướp, cùng lừa đời lấy tiếng người, 1 khi kiểm chứng, lấy khi quân trọng tội nghiêm trị ko vay.
5h trở lên, thỉnh tham gia, công chúa chọn phu, ghi nhớ hoạt động chỉ dành cho các vị tuấn nam, ở hoàng bảng thông cáo ngày khởi, người có ý định tham gia nhưng tới trước các châu phủ nha báo danh, lại do châu phủ nha môn thống nhất sàng chọn ra tuyển thủ ưu tú đưa vào kinh thành, tiến hành thi đấu cuối cùng, cuối cùng lựa ra 100 người ưu tú, để cho công chúa điện hạ tự mình bổ nhiệm nhập sách, người lạc tuyển thưởng bạc ròng 100 lượng làm trợ cấp, lui về hương.
Công chúa chọn phu tin tức này kinh qua hoàng bảng thông cáo, còn có Túy Hoa lâu ko dấu vết trợ giúp, nhất thời ở dân gian nhấc lên sóng lớn, các loại thuyết pháp, khen chê ko đồng nhất.
Cùng lúc đó, lục công chúa điện hạ ở trên Phi Vũ lâu đánh 1 trận dương danh chuyện tích, cùng với ở Thương Ngô quốc 1 người khiêu chiến bát hạng tài nghệ chuyện tích, đồng dạng ở tro vòng vài ngày truyền khắp thiên hạ, người tro thiên hạ nghe thấy, cộng thêm những lời đồn đại tuyên dương Quân Phi Vũ dung mạo tuyệt sắc khuynh thành tựa như tiên tử trên trời mới có, thiên hạ các lộ anh hùng hảo hán ai cũng xoa tay, nóng lòng muốn thử.
Nhưng kia ngũ hạng minh xác liệt ra điều kiện, lại đoạn tuyệt ko ít tâm tư nam nhân.
Coi như là như vậy, kinh qua Quân Phi Vũ lợi dụng phương thức hiện đại chọn tú tiến hành thi đấu chọn phu, ngày đầu tiên công tác thống kê báo danh nhân số bắt đầu, lại là có gần vạn người!
Đương lúc Quân Phi Vũ ở ngày hôm sau nghe được chim bồ câu báo thượng truyền số người tới tham gia, chân mày thẳng nhảy, điều này cũng quá kinh khủng! Chẳng lẽ bọn họ liền động tác sàng chọn cũng ko có làm, liền trực tiếp bốc hết số người tới báo danh? Nói cách khác, lần chọn phu này làm sao có thể so với hiện đại siêu nam thi đấu còn muốn đứng đầu? Nếu thật là có nhiều hảo nam nhân như vậy, dù cho đến tổng trận chung kết chỉ chừa 1000 danh, sợ rằng nàng cũng phải chọn tốt nhất mười mấy ngày trời đi!
Kỳ thực Quân Phi Vũ căn bản ko biết dân tình Phượng Hoàng quốc, ở Phượng Hoàng quốc vốn là nữ tôn nam trác tro thế giới, hoàng thất chọn phu thông thường trước tiên ở quan gia thế ngoại trung chọn nhân tài, dù cho hoàng thượng có xuất cung đi tuần gặp phải nam nhân hữu duyên, cũng rất ít có cơ hội chính thức tiến vào hoàng gia, càng đừng nhắc tới bình dân bách tính bình thường này, nào có cái gì cơ hội xuất đầu lộ diện.
Này mấy trăm năm trôi qua cũng ko có thay đổi qua qui củ này, hôm nay là đụng phải Quân Phi Vũ từ ngoại tộc hiện đại xuyên qua, mới có phủ định tất cả chế độ cũ đi đại thay đổi.
Cũng bởi vậy dân gian mới có phản ứng lớn như thế, đối bình dân bách tính mà nói, đây là cơ hội tốt trăm năm khó gặp, đụng phải vậy còn ko mau nắm chặt.
Lui một vạn bộ nói, dù cho lạc tuyển, ko phải còn có 100 lượng bạc làm bồi thường sao? Này 100 lượng, nhưng cũng đủ để 1 nhà bình thường tiêu dùng nhiều năm.
Quân Phi Vũ đang ở phòng ngủ nội buồn chán loay hoay các nơi giơ lên giơ xuống tư liệu, thế nhưng ko có phát hiện được mấy nam nhân có thể làm cho nàng 2 mắt sáng ngời, đang lúc nhàm chán ko hứng thú, liền nghe thấy Tình Nhi ở bên ngoài hồi bẩm- Công chúa, Tiêu đại nhân cầu kiến!
_ Mau làm cho hắn tiến vào!
Quân Phi Vũ như hồ điệp bay ra ngoài, trực tiếp nhào vào tro lòng Tiêu Bạch- Tiêu Bạch, buồn chán tử, mấy người các ngươi 2 ngày này đều đang bận rộn cái gì? Đem ta bỏ ở nơi này, đều ko người để ý ta!
Tiêu Bạch sủng nịch nhéo nhéo mặt của nàng, nhìn nàng đô khởi môi, cúi đầu liền hôn lên, thẳng hôn nàng thở hồng hộc lúc này mới cười buông nàng ra, bàn tay khẽ vuốt thượng nàng kia ửng đỏ khuôn mặt, khàn khàn thanh âm nhẹ hỏi- Muốn ta ko?
_ Muốn!- Quân Phi Vũ vung lên môi, này mấy nam nhân bị nàng điều giáo được mỗi người lá gan càng lúc càng lớn, nói chuyện cùng phương thức biểu đạt cũng ko giống như vừa mới bắt đầu hàm súc lễ cũ nữa.
Tiêu Bạch con ngươi đen lượng lượng- Ta cũng muốn! Rất muốn!
Cúi đầu, lại cùng nàng tới 1 phen cách thức nồng nhiệt tiêu chuẩn hôn, nếu ko phải suy nghĩ đến nàng đã mang thai, sợ rằng lửa này sẽ đốt tới hồng la tro chướng đi.
_ Nhị ca, ngươi xem đại ca 1 chút, chỉ cần vừa đến trước mặt Vũ nhi, đại ca sẽ ko có bộ dáng đại ca nữa.
1 tiếng đả khởi, thẳng tắp chạy ào tro tai trúng đích 2 nam nữ triền miên.
Quân Phi Vũ ko cần quay đầu lại, cũng có thể tưởng tượng ra Tần Nham Ngạo kia vẻ mặt cười cùng bộ dáng tà ác, nàng nhẹ nhàng mà đẩy ra Tiêu Bạch, nhìn lại, quả nhiên chống lại hắn kia ánh mắt sắc chính ko ngừng mà ở trên người nàng cùng Tiêu Bạch ngắm tới ngắm lui.
Mà đứng ở bên người Tần Nham Ngạo, chính là kia bộ mặt đính ngàn năm bất biến băng hàn Mạch Thiên Hàn.
_ Đều ngồi đi! Nham Ngạo, có phải hay ko sự tình có tiến triển?
Nàng nắm Tiêu Bạch ở nhuyễn tháp thượng ngồi xuống, chính mình thì đem hắn trở thành gối dựa của mình, miễn cưỡng đem thân thể tựa ở trên người của hắn.
Nhìn nàng kia xinh đẹp mê người đường cong, Tần Nham Ngạo nuốt nuốt nước miếng, cố gắng ổn hạ tâm thần hỗn loạn, ho nhẹ 1 tiếng nói- Kinh Thiên Vũ lại định ngày hẹn Tam công chúa, sau liền rời khỏi kinh thành, đi Kinh gia biệt viện, liền đại môn cũng ko ra quá. Sau, chúng ta lại phát hiện thi thể thiếp thân thị nữ của Tam công chúa, hoài nghi là bị người diệt khẩu, kinh qua xác nhận của chúng ta, Tam công chúa thị nữ Lục Hà gặp chuyện ko may là do trước đó cùng người Kinh gia từng có liên hệ, hiện tại cơ hồ tất cả chứng cứ đều chỉ hướng về phía Tam công chúa.
Quân Phi Vũ đôi mi thanh tú nhẹ túc, nàng tổng cảm giác đây hết thảy dường như quá thuận lợi , đây hết thảy, thật là Tam công chúa Quân Phi Yên làm sao?
Nàng nhớ lại đêm qua mình làm cái kia ác mộng, ở tro mộng, nguyên bản nàng chính đang tiếp thụ chúng thần chúc mừng đăng cơ, lại đột nhiên bị 1 nữ nhân mang mặt nạ quỷ vu oan nàng mưu sát mẫu hoàng, nữ nhân mang quỷ mặt nạ liên hợp chúng thần cùng nhau buộc tội nàng, cũng suất lĩnh chúng sát thủ cùng nhau truy sát nàng.
Tro khoảng thời gian ngắn, chính mình thế nhưng thành chó nhà có tang, mất đi hết tất cả mọi thứ.
Ở thời gian nàng hướng Tiêu Bạch mấy người bọn hắn xin giúp đỡ, bọn họ lại đều lạnh lùng nhìn nàng, kia 1 loại cô độc, do dự, sợ hãi, cảm giác bất an, vừa nghĩ tới, để nàng cảm giác cả người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, tựa như mọi chuyện thật sự xảy ra.
Tiêu Bạch, Tần Nham Ngạo, Mạch Thiên Hàn 3 người nhìn Quân Phi Vũ sắc mặt nhất thời thanh nhất thời bạch, cuối cùng thế nhưng theo Tiêu Bạch tro lòng ngồi thẳng người, cứ như vậy chỉ ngây ngốc nhìn Tần Nham Ngạo cùng Mạch Thiên Hàn ngồi ở đối diện nàng.
Tiêu Bạch thân thủ vỗ vỗ mặt của nàng- Vũ nhi, Vũ nhi, ngươi làm sao vậy?
Quân Phi Vũ bị hắn cái vỗ này mới hồi phục tinh thần lại, hướng bọn họ cười cười- Ta ko sao!
Nói xong, lại cảm giác trên trán có điểm cảm giác mát, thân thủ sờ, tức khắc lại là mồ hôi lạnh.
Có lẽ đây chỉ là nàng ở phạm nhân ưu trời!
Nàng lấy lại bình tĩnh, tập trung mạch suy nghĩ, 1 lần nữa nhìn về phía mấy người bọn hắn- Mấy người các ngươi là nhìn cái gì? Nói nghe 1 chút! Ta muốn biết chính là, Tam công chúa ở chuyện này trung, đối với ta có hay ko đã sinh chi tâm phải giết?
3 nam nhân 2 mặt nhìn nhau, Quân Phi Vũ sắc mặt nhất thời trầm xuống- Thế nào? Ở trước mặt ta, các ngươi còn ko thể nói thật, còn muốn che giấu cái gì sao?
Tiêu Bạch vội vàng giải thích- Ko phải! Vũ nhi, chúng ta chỉ là lo lắng nói thật sẽ làm ngươi thương tâm.
Quân Phi Vũ nhẹ xuy 1 tiếng- Người đối với ta có sát tâm, ta cần gì phải vì nàng thương tâm? Chẳng lẽ các ngươi chưa từng nghe qua 1 câu, đối với địch nhân từ, chính là đối với mình tàn nhẫn sao? Ta người này, cái khác có lẽ ko để ý, thế nhưng, ta đãi tự cái lại là rất quan ái. Nếu như người đã ko đối tốt với ta, thì như thế nào lại ngu ngốc vì người hi sinh? Vì thế, ta sẽ ko cho phép người khác xâm phạm ta dù chỉ 1 chút! Ta lời vô ích 1 đống lớn, các ngươi nhưng nghe rõ?…
Mạch Thiên Hàn lạnh lùng tro tròng mắt hiện lên mỉm cười.
Tần Nham Ngạo phượng con ngươi tà chọn, tự tiếu phi tiếu nhìn nàng, cuối cùng hạ xuống 1 câu- Ta có thể khẳng định, nàng còn chi tâm muốn giết ngươi.
Quân Phi Vũ nhìn về phía 2 người bọn họ, lúc nhìn thấy Tiêu Bạch cùng Mạch Thiên Hàn đồng thời gật đầu, thở phào nhẹ nhõm- Kia xem ra ý nghĩ của ta cũng chắc là sẽ ko sai rồi! Nham Ngạo, ngươi đem chứng cứ tìm được bày ra hảo, đợi ta đi gặp mặt mẫu hoàng.
Quân Phi Vũ vừa dứt lời, Tần Nham Ngạo đã từ tro ngực lấy ra 1 quyển tấu chương, 2 tay phụng đến trước mặt nàng- Vũ nhi, ta sớm đã chuẩn bị xong!
Quân Phi Vũ khóe môi vung lên vẻ tiếu ý, mấy tên này, quả nhiên là người tinh thông!
Nàng ko nói ra miệng, đông tây vẫn thu, chỉ còn chờ nàng biểu thái, mới đem này tấu chương đã viết xong lấy ra, quả nhiên có linh lung cổ tay.
Quân Phi Vũ đôi mắt sáng nhẹ mị, theo vá trung đánh giá nhân vật đứng ở trước mắt này tuấn mỹ phong lưu, câu môi cười lạnh- Tần Nham Ngạo, nếu như ta ko nhắc tới, ngươi vật này có phải sẽ ko chuẩn bị lấy ra?
Tần Nham Ngạo tuấn trên mặt có 1 loại chắc chắc ko có sợ hãi, tựa hồ đoán chừng nàng sẽ ko sinh khí, hướng nàng khẽ cười nói- Vũ nhi, ta đây cũng ko muốn làm ngươi lo lắng?
Nói xong, hắn lại thu hồi trên mặt vui cười, chững chạc đàng hoàng nói- Lui một vạn bộ nói, ngươi cùng Tam công chúa thân là tỷ muội, nhưng ta đâu? Nhưng chỉ là 1 tro đông đảo phu thị của ngươi, ở tro cung, chúng ta có thể nói là ko quan trọng gì, ở khi tất yếu, là 1 quân cờ tùy thời có thể bị người bỏ qua…- Câm miệng!- Quân Phi Vũ khẽ quát 1 tiếng, ở hắn nói tiếp.
Nàng thực sự ko muốn nhìn thấy 1 nam nhân cả ngày đường hoàng tự tin khuôn mặt tươi cười trên mặt xuất hiện loại này ko tự tin buồn bã.
Lúc đang nhìn đến Tần Nham Ngạo trên mặt xuất hiện buồn bã, lòng của nàng chăm chú nhéo đau đớn!
Giữa mũi làm như ê ẩm, giữa con ngươi làm như doanh thượng 1 tầng sương mù, nàng hít mũi 1 cái, nhìn 3 người nam nhân bọn hắn- Các ngươi nghe rõ ràng, 5 các ngươi đều đã nhận định là nam nhân của Quân Phi Vũ ta, mặc kệ ở bất cứ lúc nào, thà rằng ta chết, ta cũng sẽ ko cho các ngươi đi hi sinh vì ta!
Tác giả :
Lãn Ly Hôn