Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ
Quyển 1 - Chương 8: Tiến hành mua sắm ở Hẻm Xéo
Sau cú trời đất xoay vòng, Harry đứng cửa Quán Cái Vạc Lủng. Kéo mũ áo choàng xuống, không kinh động bất kỳ kẻ nào bước vào Hẻm Xéo. Nhìn cảnh tượng quen thuộc này, Harry có cảm giác rơi lệ.
Ánh nắng sáng sủa chiếu trên đống nồi chất đống bên ngoài cửa tiệm gần nhất. Phía trên treo một tấm biển, viết: vạc —— đủ mọi kích cỡ —— đồng, đồng thau, thiết, bạc —— tự động —— kiểu gấp. Harry thấy mấy thiếu niên tuổi tác xấp xỉ đang chọn, nhưng y không tới gần đấy. Trước không nói tiền của y đều ở Gringotts, cần đi lấy chút galleon, chỉ nói y biết đặt ở ngoài đều là thứ phẩm, chân chính tinh phẩm là nằm trong tiệm, y cũng không khả năng đi chọn.Bước thêm vài bước, một bà già xấu xí như hàng hóa của mình đứng ngoài tiệm thuốc, dùng sức rao hàng: “Gan thằn lằn, mỗi ounce mười bảy sickles…”
Kế một tiếng kêu trầm thấp, nhu hòa thanh thoát từ một cửa tiệm tối đen truyền tới, tấm biển tiệm viết: trung tâm cho thuê cú mèo —— vàng nâu, đỏ nâu, toàn nâu, nâu đốm, tuyết trắng.
Có rất nhiều cậu bé tuổi tác xấp xỉ Harry đứng trước một tủ kính, bên trong là chổi phép bọn họ tha thiết.
“Nhìn kìa!” Harry nghe một người trong đó nói: “‘Nimbus 2000′ kiểu mới —— là cây chổi nhanh nhất thế giới.” Dừng chân phía sau đó một hồi, Harry thầm có chút kiêu ngạo, đây là một trong những sản nghiệp truyền thống của nhà Potter, có gia tinh xử lý.
Gringotts là một tòa lầu tuyết trắng cao ngất giữa Hẻm Xéo, đây là tổng bộ Anh quốc của Gringotts. Có cổng chính đồng đen phong cách cực kỳ cổ xưa, phía trên loang lổ rỉ sét, hiển nhiên trải qua không ít năm tháng. Hai yêu tinh mặc đồng phục đứng hai bên, chúng có mái tóc thưa thớt, lỗ tai to đùng, làn da nhiều nếp nhăn, tay chân tinh tế… Nói thật, Harry không thế nào thích yêu tinh, lũ tí hon này quá tham lam.
Bước lên thềm đá màu trắng, các yêu tinh cực kỳ cung kính cúi đầu hành lễ với Harry, thậm chí còn giúp y đẩy cổng chính đồng đen ra, kế, cánh cửa màu bạc xuất hiện, trên chúng khắc vào mấy hàng chữ như sau:
Mời vào, kẻ xa lạ, bất quá ngươi phải cẩn thận
Lòng tham không đáy sẽ là kết cục gì,
Một mặt đòi lấy, không làm mà hưởng,
Chắc chắn sẽ nhận trừng phạt nghiêm khắc nhất.
Nếu như ngươi muốn lấy đi một phần tài phú chưa bao giờ thuộc về ngươi,
Kẻ trộm, ngươi đã bị cảnh cáo,
Cẩn thận đưa tới không phải bảo tàng, mà là ác báo.
Harry mỉm cười để hai yêu tinh đẩy cửa, tới một căn phòng đá cẩm thạch cao to, trên dưới hơn một trăm yêu tinh ngồi trên ghế cao sau quầy dài, có dùng cân tiểu ly bằng đồng đong tiền tệ, có dùng kính mắt kiểm nghiệm bảo thạch, có qua loa đăng ký gì vào sổ. Đại sảnh có hằng hà cánh cửa, phân biệt đi thông các nơi khác nhau, rất nhiều yêu tinh bận rộn chỉ dẫn người ra vào.
Bằng chiếc nhẫn gia chủ trên tay, Harry lãnh ba ngàn miếng gold galleon, nhà Potter ở Gringotts có bốn kho lớn, còn nhiều hơn Malfoy, chút tiền ấy không đáng kể tí nào. Hơn nữa bốn trang sức khác trên người Harry cũng không phải phàm vật, mỗi một thứ đều là bằng chứng của “bốn đầu sỏ”.
Khi ra Gringotts thấy thân hình cao lớn của Hagrid đang dẫn Neville và lão phu nhân Longbottom vào. Y biết, đây là dẫn đường của Dumbledore, chỉ là, y cự tuyệt, thế nên Neville thay y. Không bắt chuyện, lướt qua bọn họ, một đường ra ngoài. Y không biết cứ vậy, mình lúc nào mới nhận được di sản của cha mẹ. Trong kim khố kia có một thứ, khiến y rất lưu ý.
Nhìn phương hướng, trước đi mua tấm da dê và mực nước thượng đẳng, kế mua mấy cây bút lông dạ kỳ và bút do lông xám trên đôi cánh Buckbeak chế thành. Lại ở tiệm sách Flourish and Blotts mua sách giáo khoa và một số sách ngoại khóa.Harry hầu như mua đủ tất cả đồ dùng, ngoại trừ vạc, trường bào và đũa phép.
Làm một ngụy thiếu niên thực lực thẳng bức bậc thầy độc dược mà nói, lựa chọn vạc là một việc cực kỳ tốn thời gian, ngoại trừ vạc, y còn cần gậy quấy và một số nguyên liệu thuốc. Y vào một tiệm vật dụng độc dược chuyên nghiệp của Hẻm Xéo, chủ tiệm là một ông mập, kiếp trước Harry biết ông, ông họ Lance. Ban đầu ông mập còn cực kỳ có lệ với Harry, thế nhưng, khi y nhìn trúng một cái vạc cực phẩm có ma văn ổn định thuốc, ông bắt đầu chính thức coi trọng vị khách nhỏ này.
“Vạc này bao nhiêu?” Harry biết phí chế tác loại vạc này không hề rẻ, nếu như chừng 160 galleon có thể ra tay thủ mua.
“Thưa cậu, 170 galleon 66 sickles.” Ông Lance nói, “Thiếu một knuts cũng không bán.”
“220 galleon, thêm một bộ gậy quấy bí ngân.” Harry suy nghĩ một chút, chỉ bộ gậy quấy bí ngân chế tác khá hoàn mỹ kế bên.
Ông Lance kinh ngạc nhìn thiếu niên này, trên vai y có một con chim màu đỏ, rất đẹp, hẳn là chim lửa? Ông biết đây là một thiếu niên không thiếu tiền. Ngẫm chừng một lát, lại hỏi: “Thưa cậu, chỗ tôi vừa nhập một bộ bình thủy tinh độc dược, nếu cậu có hứng thú…”
Harry suy nghĩ một chút, hỏi: “Là thủy tinh gì? Độ trong bao nhiêu? Khả năng tinh hóa thế nào?”
Ba vấn đề này vừa hỏi, ông Lance càng hiếu kỳ, thế nhưng ông vẫn làm hết phận sự nói: “Là thủy tinh trắng cực phẩm, độ trong 98%, khả năng tinh hóa cao cấp.”
Harry thoả mãn gật đầu, loại hàng này thật là chỉ có thể gặp mà không thể cầu, lập tức nói: “Lấy ra cho tôi xem.”
Ông Lance lập tức vung tay, một tổ bình độc dược xuất hiện trước mặt Harry, nhìn đủ các kiểu bình kích cỡ khác nhau trước mắt, y rất chuyên nghiệp kiểm tra một chút, cuối cùng cười nói: “Không sai, thật là tay nghề của yêu tinh, chế tác rất tinh tế. Bất quá, ông xác định không ai đặt?” Chỉ có chỗ yêu tinh mới có loại bình tinh phẩm chế tác chuyên nghiệp này, bình thường là cần đặt, kiếp trước Harry có mười hai bộ bình độc dược như vậy, vốn dĩ y định nếu không mua được, sẽ để Kelly đi đặt mấy bộ.
“Giáo sư độc dược Hogwarts lần trước đặt hai bộ ở chỗ tôi, còn một chỗ trống, để tránh lãng phí đơn hàng, tôi tự thêm một bộ. Dù sao đơn hàng của yêu tinh quy củ rất nhiều…” Ông Lance cười khổ nói.
Harry cười tỏ vẻ hiểu, y biết giáo sư thích dùng loại bình này đựng một số loại thuốc, đây là bệnh chung của bậc thầy độc dược. Trả bình thủy tinh về quầy hàng, y nói: “Ông Lance, thứ này tôi cũng lấy, gói lại cho tôi, mặt khác, xin chọn giúp tôi một cái vạc bình thường còn có gậy quấy bằng thiết tương đối tốt. Ách, chỗ ông nhận đơn hàng cú mèo chứ?”
Lance lập tức gói lại vạc, gậy quấy, bình thủy tinh và một số nguyên liệu thuốc thường dùng cho y. Sau đó đáp: “Đương nhiên, thưa cậu. Tổng cộng 420 Gold Galleon, thừa huệ.” Harry giao cho Kelly phía sau, từ Kelly thanh toán tiền.
Kế, y chuẩn bị đi mua trường bào, y không gấp gáp với đũa phép, vì y đã có đũa phép của mình, thứ có thể có có thể không Harry không gấp, hơn nữa, y không cảm thấy cây đũa phép gỗ sồi xanh kia có thể thừa nhận pháp thuật của y.Vì vậy, bước về phía tiệm trường bào Madam Malkin —— có lẽ, y có thể có một lần gặp tốt đẹp với Malfoy? Nghĩ tới đây, môi Harry lộ ra nụ cười.
Draco, bạn tôi.
Đã trải qua phản bội, ruồng bỏ, chỉ có Draco vẫn không được tự nhiên quan tâm y, Harry biết y có thể có một người bạn vĩnh viễn trao đổi chân tâm —— Draco • Malfoy. Y không phải Harry Potter, Cậu Bé Cứu Thế Chủ Vàng đơn thuần đã từng. So hữu tình thoạt nhìn rất đẹp cũng rất dễ biến mất của Gryffindor, y tình nguyện lựa chọn hữu nghị bền chắc thử lẫn nhau rồi mới thành lập của Slytherin.
Ánh nắng sáng sủa chiếu trên đống nồi chất đống bên ngoài cửa tiệm gần nhất. Phía trên treo một tấm biển, viết: vạc —— đủ mọi kích cỡ —— đồng, đồng thau, thiết, bạc —— tự động —— kiểu gấp. Harry thấy mấy thiếu niên tuổi tác xấp xỉ đang chọn, nhưng y không tới gần đấy. Trước không nói tiền của y đều ở Gringotts, cần đi lấy chút galleon, chỉ nói y biết đặt ở ngoài đều là thứ phẩm, chân chính tinh phẩm là nằm trong tiệm, y cũng không khả năng đi chọn.Bước thêm vài bước, một bà già xấu xí như hàng hóa của mình đứng ngoài tiệm thuốc, dùng sức rao hàng: “Gan thằn lằn, mỗi ounce mười bảy sickles…”
Kế một tiếng kêu trầm thấp, nhu hòa thanh thoát từ một cửa tiệm tối đen truyền tới, tấm biển tiệm viết: trung tâm cho thuê cú mèo —— vàng nâu, đỏ nâu, toàn nâu, nâu đốm, tuyết trắng.
Có rất nhiều cậu bé tuổi tác xấp xỉ Harry đứng trước một tủ kính, bên trong là chổi phép bọn họ tha thiết.
“Nhìn kìa!” Harry nghe một người trong đó nói: “‘Nimbus 2000′ kiểu mới —— là cây chổi nhanh nhất thế giới.” Dừng chân phía sau đó một hồi, Harry thầm có chút kiêu ngạo, đây là một trong những sản nghiệp truyền thống của nhà Potter, có gia tinh xử lý.
Gringotts là một tòa lầu tuyết trắng cao ngất giữa Hẻm Xéo, đây là tổng bộ Anh quốc của Gringotts. Có cổng chính đồng đen phong cách cực kỳ cổ xưa, phía trên loang lổ rỉ sét, hiển nhiên trải qua không ít năm tháng. Hai yêu tinh mặc đồng phục đứng hai bên, chúng có mái tóc thưa thớt, lỗ tai to đùng, làn da nhiều nếp nhăn, tay chân tinh tế… Nói thật, Harry không thế nào thích yêu tinh, lũ tí hon này quá tham lam.
Bước lên thềm đá màu trắng, các yêu tinh cực kỳ cung kính cúi đầu hành lễ với Harry, thậm chí còn giúp y đẩy cổng chính đồng đen ra, kế, cánh cửa màu bạc xuất hiện, trên chúng khắc vào mấy hàng chữ như sau:
Mời vào, kẻ xa lạ, bất quá ngươi phải cẩn thận
Lòng tham không đáy sẽ là kết cục gì,
Một mặt đòi lấy, không làm mà hưởng,
Chắc chắn sẽ nhận trừng phạt nghiêm khắc nhất.
Nếu như ngươi muốn lấy đi một phần tài phú chưa bao giờ thuộc về ngươi,
Kẻ trộm, ngươi đã bị cảnh cáo,
Cẩn thận đưa tới không phải bảo tàng, mà là ác báo.
Harry mỉm cười để hai yêu tinh đẩy cửa, tới một căn phòng đá cẩm thạch cao to, trên dưới hơn một trăm yêu tinh ngồi trên ghế cao sau quầy dài, có dùng cân tiểu ly bằng đồng đong tiền tệ, có dùng kính mắt kiểm nghiệm bảo thạch, có qua loa đăng ký gì vào sổ. Đại sảnh có hằng hà cánh cửa, phân biệt đi thông các nơi khác nhau, rất nhiều yêu tinh bận rộn chỉ dẫn người ra vào.
Bằng chiếc nhẫn gia chủ trên tay, Harry lãnh ba ngàn miếng gold galleon, nhà Potter ở Gringotts có bốn kho lớn, còn nhiều hơn Malfoy, chút tiền ấy không đáng kể tí nào. Hơn nữa bốn trang sức khác trên người Harry cũng không phải phàm vật, mỗi một thứ đều là bằng chứng của “bốn đầu sỏ”.
Khi ra Gringotts thấy thân hình cao lớn của Hagrid đang dẫn Neville và lão phu nhân Longbottom vào. Y biết, đây là dẫn đường của Dumbledore, chỉ là, y cự tuyệt, thế nên Neville thay y. Không bắt chuyện, lướt qua bọn họ, một đường ra ngoài. Y không biết cứ vậy, mình lúc nào mới nhận được di sản của cha mẹ. Trong kim khố kia có một thứ, khiến y rất lưu ý.
Nhìn phương hướng, trước đi mua tấm da dê và mực nước thượng đẳng, kế mua mấy cây bút lông dạ kỳ và bút do lông xám trên đôi cánh Buckbeak chế thành. Lại ở tiệm sách Flourish and Blotts mua sách giáo khoa và một số sách ngoại khóa.Harry hầu như mua đủ tất cả đồ dùng, ngoại trừ vạc, trường bào và đũa phép.
Làm một ngụy thiếu niên thực lực thẳng bức bậc thầy độc dược mà nói, lựa chọn vạc là một việc cực kỳ tốn thời gian, ngoại trừ vạc, y còn cần gậy quấy và một số nguyên liệu thuốc. Y vào một tiệm vật dụng độc dược chuyên nghiệp của Hẻm Xéo, chủ tiệm là một ông mập, kiếp trước Harry biết ông, ông họ Lance. Ban đầu ông mập còn cực kỳ có lệ với Harry, thế nhưng, khi y nhìn trúng một cái vạc cực phẩm có ma văn ổn định thuốc, ông bắt đầu chính thức coi trọng vị khách nhỏ này.
“Vạc này bao nhiêu?” Harry biết phí chế tác loại vạc này không hề rẻ, nếu như chừng 160 galleon có thể ra tay thủ mua.
“Thưa cậu, 170 galleon 66 sickles.” Ông Lance nói, “Thiếu một knuts cũng không bán.”
“220 galleon, thêm một bộ gậy quấy bí ngân.” Harry suy nghĩ một chút, chỉ bộ gậy quấy bí ngân chế tác khá hoàn mỹ kế bên.
Ông Lance kinh ngạc nhìn thiếu niên này, trên vai y có một con chim màu đỏ, rất đẹp, hẳn là chim lửa? Ông biết đây là một thiếu niên không thiếu tiền. Ngẫm chừng một lát, lại hỏi: “Thưa cậu, chỗ tôi vừa nhập một bộ bình thủy tinh độc dược, nếu cậu có hứng thú…”
Harry suy nghĩ một chút, hỏi: “Là thủy tinh gì? Độ trong bao nhiêu? Khả năng tinh hóa thế nào?”
Ba vấn đề này vừa hỏi, ông Lance càng hiếu kỳ, thế nhưng ông vẫn làm hết phận sự nói: “Là thủy tinh trắng cực phẩm, độ trong 98%, khả năng tinh hóa cao cấp.”
Harry thoả mãn gật đầu, loại hàng này thật là chỉ có thể gặp mà không thể cầu, lập tức nói: “Lấy ra cho tôi xem.”
Ông Lance lập tức vung tay, một tổ bình độc dược xuất hiện trước mặt Harry, nhìn đủ các kiểu bình kích cỡ khác nhau trước mắt, y rất chuyên nghiệp kiểm tra một chút, cuối cùng cười nói: “Không sai, thật là tay nghề của yêu tinh, chế tác rất tinh tế. Bất quá, ông xác định không ai đặt?” Chỉ có chỗ yêu tinh mới có loại bình tinh phẩm chế tác chuyên nghiệp này, bình thường là cần đặt, kiếp trước Harry có mười hai bộ bình độc dược như vậy, vốn dĩ y định nếu không mua được, sẽ để Kelly đi đặt mấy bộ.
“Giáo sư độc dược Hogwarts lần trước đặt hai bộ ở chỗ tôi, còn một chỗ trống, để tránh lãng phí đơn hàng, tôi tự thêm một bộ. Dù sao đơn hàng của yêu tinh quy củ rất nhiều…” Ông Lance cười khổ nói.
Harry cười tỏ vẻ hiểu, y biết giáo sư thích dùng loại bình này đựng một số loại thuốc, đây là bệnh chung của bậc thầy độc dược. Trả bình thủy tinh về quầy hàng, y nói: “Ông Lance, thứ này tôi cũng lấy, gói lại cho tôi, mặt khác, xin chọn giúp tôi một cái vạc bình thường còn có gậy quấy bằng thiết tương đối tốt. Ách, chỗ ông nhận đơn hàng cú mèo chứ?”
Lance lập tức gói lại vạc, gậy quấy, bình thủy tinh và một số nguyên liệu thuốc thường dùng cho y. Sau đó đáp: “Đương nhiên, thưa cậu. Tổng cộng 420 Gold Galleon, thừa huệ.” Harry giao cho Kelly phía sau, từ Kelly thanh toán tiền.
Kế, y chuẩn bị đi mua trường bào, y không gấp gáp với đũa phép, vì y đã có đũa phép của mình, thứ có thể có có thể không Harry không gấp, hơn nữa, y không cảm thấy cây đũa phép gỗ sồi xanh kia có thể thừa nhận pháp thuật của y.Vì vậy, bước về phía tiệm trường bào Madam Malkin —— có lẽ, y có thể có một lần gặp tốt đẹp với Malfoy? Nghĩ tới đây, môi Harry lộ ra nụ cười.
Draco, bạn tôi.
Đã trải qua phản bội, ruồng bỏ, chỉ có Draco vẫn không được tự nhiên quan tâm y, Harry biết y có thể có một người bạn vĩnh viễn trao đổi chân tâm —— Draco • Malfoy. Y không phải Harry Potter, Cậu Bé Cứu Thế Chủ Vàng đơn thuần đã từng. So hữu tình thoạt nhìn rất đẹp cũng rất dễ biến mất của Gryffindor, y tình nguyện lựa chọn hữu nghị bền chắc thử lẫn nhau rồi mới thành lập của Slytherin.
Tác giả :
Hắc Sắc Phong Tín Tử