Harry Potter Chi Bạch Kim Bao Tử
Chương 34: Question!
Dù là nước nào, đứa trẻ sẽ bị ba mẹ hỏi một số vấn đề kỳ quái, trả lời như thế nào cũng không được.
Đương nhiên, đứa trẻ có một ba một mẹ hay là một cha một ba thì cũng đều giống nhau.
Scor cũng luôn bị như vậy.
Trước 5 tuổi, khi ba còn chưa cướp cha đi, cha và dì Hermione còn luôn trêu cậu.
“Bảo bối, đưa con cho Hermione thì thế nào?”
Cha cười xinh đẹp như bình thường nhưng Scor không có thời gian hôn hôn cha, cậu bé vươn bàn tay nhỏ bé mập mạp bắt lấy quần áo cha mình.
Scor nép sát vào trong ngực Harry, sợ cha ném mình cho Hermione, không chịu rời một bước. Cậu bé nghiêm túc ngửa đầu nhìn Harry, nói Harry khóc không được cười không xong: “Bảo bối không đi, cha không khóc.”
Hermione cười tủm tỉm vỗ vỗ đầu cậu bé: “Để Rose làm con gái Harry, Harry có con gái thì sẽ không khóc.”
“Không được, không được!” Cậu bé lập tức sốt ruột, “Rose ăn rất nhiều! Cha không ôm được!”
Cậu bé cố gắng làm cho mình càng thêm nghiêm túc, đứa trẻ đáng yêu đứng đắn trừng lớn ánh mắt nhìn Hermione, cũng không cảm thấy mình nói gì sai, vô cùng trực tiếp trần thuật sự thật.
Harry và Hermione trầm mặc hai giây.
Hermione đen mặt, có chút âm trầm nhìn Scorpio cố gắng ra vẻ đứng đắn, nhìn Harry âm trầm thề: “Tớ nhất định phải làm Rose gầy bớt!”
Harry ôm Scor ra vẻ vô tội, ha ha ha cười giả ngu.
Scor không rõ nhìn Hermione, trong lòng ủy khuất vạn phần: Rose rất béo a!
Scor thích nhất xe. Bé nam tuổi này luôn thích các loại xe thể thao trên đường.
“Cha! Mau nhìn! Cái xe kia là Lamborghini!” Scor 5 tuổi nói.
Lam, lam gì? Harry ôm Scor không an phận vặn vẹo, anh không biết những thứ xa xỉ ở thế giới Muggle. Nhìn Ron mờ mịt, hiển nhiên Ron cũng không biết.
“Vậy bảo bối muốn cố gắng lớn lên mua một chiếc lam, lam…” Harry bất đắc dĩ mắc kẹt.
“Lamborghini! Cha ngốc!” Scor quay đầu, vẻ mặt đứng đắn kết luận.
Harry rút một bàn tay gõ đầu cậu bé.
Ron đột nhiên hứng thú vươn tay véo má Scor, để lại hai dấu tay hồng hồng, hỏi: “Vậy về sau Scorpio muốn mua xe gì cho cha?”
Scor trầm mặc, tựa vào ngực cha nâng cằm bắt đầu nghiêm túc tự hỏi.
Scor nhìn Harry ôm mình cười bất đắc dĩ, nhìn cái xe Lamborghini phong cách bên đường rồi đột nhiên ôm lấy cổ Harry hôn một cái, nước miếng ướt nửa mặt Harry.
Mắt Scor sáng ngời nhìn Harry, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Xe đạp!”
Harry đau đầu.
“A?! Scor nhỏ mọn như vậy!” Ron kêu.
“Bởi vì bảo bối mua Lamborghini rồi thì không còn tiền, chỉ có thể mua xe đạp!” Scor nói đúng lý hợp tình.
Ron chậc lưỡi, ấn trán Scor: “Nhỏ mọn như vậy, về sau phải nuôi cha!”
“Nuôi cha?” Cậu bé ôm cổ Harry, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn Ron, lại quay đầu học Harry sờ sờ tóc Harry, “Muốn bảo bối đút cho cha ăn sao?”
Harry cảm thấy mình nuôi con bạch nhãn lang.(bạch nhãn lang (白眼狼) — hình dung người vô tình vô nghĩa, tâm địa hung ác, vong ân phụ nghĩa.)
Scor hoàn toàn không chú ý tới câu trả lời của mình có cái gì không đúng. Đến khi ba xuất hiện.
Scor bĩu môi tỏ vẻ oán niệm, ba chỉ thích làm hai chuyện. Một là ôm cha về phòng, hai là hỏi mình một số vấn đề kỳ quái.
“Bảo bối thích cha hay thích ba hơn?” Malfoy cầm mô hình Porsche Scor muốn thật lâu, tùy ý tung hứng, cười ác liệt, mắt liếc Harry ngồi trên ghế ấn điều khiển.
Câu hỏi này trả lời vĩnh viễn khó nhất. Scor khó xử nhìn cha, lại nhìn mô hình.
“Thích cả hai người.” Scor rất có phong phạm Slytherin, kiên quyết không đắc tội hai bên.
“Vậy thích người nào hơn?” Draco cáo già sao có thể bỏ qua cho con mình, liếc Harry thờ ơ, lại quơ quơ mô hình trên tay.
Scor nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Cha.”
“Cái gì?” Malfoy nghe đáp án đó thì lập tức nheo mắt, hừ một tiếng uy hiếp, uy hiếp lắc lắc mô hình tinh xảo trong tay, tận lực cười nhẹ hướng dẫn, “Bảo bối, ai mua kem, ai mang bảo bối đi chơi, ai cho con mô hình Porsche?”
“… Là ba.” Scor không tình nguyện nhìn ba.
Malfoy vừa lòng cười: “Nào bảo bối, nói lại, con thích cha hay thích ba?”
Cậu bé sợ hãi nhìn cha vẫn luôn không phản ứng, không tự chủ nhỏ giọng: “… Ba…”
“Thật ngoan.” Malfoy để mô hình Porsche tinh xảo vào trong ngực Scor, khóe môi nhếch lên.
Harry dựa ghế lười biếng chuyển kênh đột nhiên lên tiếng: “Bảo bối, cha và ba ai hư hơn?”
“Ba!” Scor ôm mô hình Porsche thật vất vả mới lấy được, mắt ngập nước lên án ba ba hung ác.
“Mô hình…” Draco cao giọng.
Scor kiêu ngạo bật người trượt xuống ghế, nhìn cha, nhìn ba, hai tay ôm chặt mô hình Porsche xinh đẹp, khóc nức nở nói: “… Con hư nhất!”
Màn đêm buông xuống, thời gian phải về phòng đi vào giấc ngủ, Scor ôm mô hình Porsche đã trải qua máu nước mắt phấn đấu, dựa vào vai cha lặng lẽ nói: “Cha, con thích nhất cha!”
Ha ha.
Harry vui vẻ ôm Scor.
Malfoy là tiền mất tật mang!
Vấn đề như vậy đương nhiên là Harry thắng nhiều hơn, nhưng có lúc Scorpio lựa chọn Draco.
“Bảo bối, nếu cha và ba chia tay, con sẽ ở với ai?” Harry hỏi.
Draco làm bộ không thèm để ý tiếp tục xem văn kiện trong tay nhưng lại dựng thẳng lỗ tai nghe người yêu và con trai nói chuyện.
Scor ngồi trên đùi Harry, gãi gãi tóc, nhìn cha rồi lại nhìn ba, buồn rầu suy tư, thực nghiêm túc nói: “Ba.”
“Vì sao!” Harry giật mình, anh tin tưởng Scorpio sẽ không chút do dự lựa chọn mình.
Cậu bé không vui bĩu môi rầu rĩ nói: “Cha muốn tìm mẹ, ba chỉ biết tìm cha.”
Trẻ con đều nhìn thế giới thuần túy trực quan nhất.
Harry sờ sờ đầu con, trộm nhìn về phía Draco mím môi, cười cười, hôn lên trán Scor, hứa hẹn với con cũng như với người kia: “Sẽ không.”
Trừ bỏ Harry và Draco hỏi, ngay cả Hermione cũng thực thích đưa hai lựa chọn cho Scor quyết định, hơn nữa luôn là lựa chọn chả ra sao.
“Bảo bối, nếu cha và ba cùng rơi vào trong nước, con cứu ai trước?”
Đứa bé chớp chớp mắt, không hiểu nhìn Hermione hỏi: “Ba và cha đều có pháp thuật a.”
Harry và Draco đi phía sau Hermione và Scor buồn cười.
“Vậy nếu bọn họ không thể dùng pháp thuật!”
“Vì sao không thể?” Cậu bé nghiêng đầu nghiêm túc tự hỏi.
Hermione suy nghĩ giải thích: “Đại khái, đại khái bọn họ đều mệt.”
Cậu bé nghiêng đầu: “Vì sao Mione không cứu?”
“… Dì cũng mệt.”
“Nhưng con không biết bơi a.”
Hermione bất đắc dĩ đỡ trán.
“Được rồi được rồi, Mione cứu, con sẽ lựa chọn cứu người nào?”
Cậu bé đột nhiên nghiêm túc nhìn Hermione: “Mione không mệt sao? Nói dối không tốt!”
Harry và Draco nghẹn cười.
“… Vậy nếu cảnh sát cứu, chỉ có thể cứu một thì cứu cha hay ba?”
Cậu bé lại nói: “Vì sao chỉ có thể cứu một? Chẳng lẽ cảnh sát chỉ tới một người sao? Vì sao không phải là hai người đến?”
Hermione chân thành cảm nhận mình khờ dại nhiều thế nào mới hỏi cái này.
“Bảo bối, con sẽ cứu ai?” Harry ôm Scor, khóe miệng cong lên nhìn Hermione đi trước đang nổi giận đùng đùng, thấp giọng hỏi.
Scor nhìn Hermione hờn dỗi, cũng thấp giọng nói bên tai cha, thần bí lặng lẽ nói: “Con sẽ cứu cha trước.”
“Vì sao không cứu ba?” Harry liếc Draco đi bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.
Scor cũng học Harry nói nhỏ hơn, dòng khí đứt quãng lướt qua tai nhưng Harry nghe được rành mạch, một chữ không thiếu.
“Bởi vì cho dù cứu ba thì ba vẫn sẽ nhảy xuống cứu cha.”
Harry nhìn người sóng vai đi cạnh mình. Draco nhận thấy tầm mắt Harry, quay đầu nhướng mày nhìn Harry hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Harry xoa đầu cậu bé mỉm cười trả lời.
Ngẫu nhiên là chỉ muốn giải trí. Ví dụ như ——
“Bảo bối, con muốn em trai hay em gái?” Malfoy cười ác liệt.
Không đợi cậu bé trả lời, một nắm tay tiến thẳng đến khuôn mặt anh tuấn của ba.
“Potter chết tiệt!”
“Malfoy, anh muốn chết à!”
Cậu bé ngồi ở trên ghế nhìn hai cha đánh nhau, nâng cằm.
“Cha con muốn em gái.”
Đương nhiên, đứa trẻ có một ba một mẹ hay là một cha một ba thì cũng đều giống nhau.
Scor cũng luôn bị như vậy.
Trước 5 tuổi, khi ba còn chưa cướp cha đi, cha và dì Hermione còn luôn trêu cậu.
“Bảo bối, đưa con cho Hermione thì thế nào?”
Cha cười xinh đẹp như bình thường nhưng Scor không có thời gian hôn hôn cha, cậu bé vươn bàn tay nhỏ bé mập mạp bắt lấy quần áo cha mình.
Scor nép sát vào trong ngực Harry, sợ cha ném mình cho Hermione, không chịu rời một bước. Cậu bé nghiêm túc ngửa đầu nhìn Harry, nói Harry khóc không được cười không xong: “Bảo bối không đi, cha không khóc.”
Hermione cười tủm tỉm vỗ vỗ đầu cậu bé: “Để Rose làm con gái Harry, Harry có con gái thì sẽ không khóc.”
“Không được, không được!” Cậu bé lập tức sốt ruột, “Rose ăn rất nhiều! Cha không ôm được!”
Cậu bé cố gắng làm cho mình càng thêm nghiêm túc, đứa trẻ đáng yêu đứng đắn trừng lớn ánh mắt nhìn Hermione, cũng không cảm thấy mình nói gì sai, vô cùng trực tiếp trần thuật sự thật.
Harry và Hermione trầm mặc hai giây.
Hermione đen mặt, có chút âm trầm nhìn Scorpio cố gắng ra vẻ đứng đắn, nhìn Harry âm trầm thề: “Tớ nhất định phải làm Rose gầy bớt!”
Harry ôm Scor ra vẻ vô tội, ha ha ha cười giả ngu.
Scor không rõ nhìn Hermione, trong lòng ủy khuất vạn phần: Rose rất béo a!
Scor thích nhất xe. Bé nam tuổi này luôn thích các loại xe thể thao trên đường.
“Cha! Mau nhìn! Cái xe kia là Lamborghini!” Scor 5 tuổi nói.
Lam, lam gì? Harry ôm Scor không an phận vặn vẹo, anh không biết những thứ xa xỉ ở thế giới Muggle. Nhìn Ron mờ mịt, hiển nhiên Ron cũng không biết.
“Vậy bảo bối muốn cố gắng lớn lên mua một chiếc lam, lam…” Harry bất đắc dĩ mắc kẹt.
“Lamborghini! Cha ngốc!” Scor quay đầu, vẻ mặt đứng đắn kết luận.
Harry rút một bàn tay gõ đầu cậu bé.
Ron đột nhiên hứng thú vươn tay véo má Scor, để lại hai dấu tay hồng hồng, hỏi: “Vậy về sau Scorpio muốn mua xe gì cho cha?”
Scor trầm mặc, tựa vào ngực cha nâng cằm bắt đầu nghiêm túc tự hỏi.
Scor nhìn Harry ôm mình cười bất đắc dĩ, nhìn cái xe Lamborghini phong cách bên đường rồi đột nhiên ôm lấy cổ Harry hôn một cái, nước miếng ướt nửa mặt Harry.
Mắt Scor sáng ngời nhìn Harry, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Xe đạp!”
Harry đau đầu.
“A?! Scor nhỏ mọn như vậy!” Ron kêu.
“Bởi vì bảo bối mua Lamborghini rồi thì không còn tiền, chỉ có thể mua xe đạp!” Scor nói đúng lý hợp tình.
Ron chậc lưỡi, ấn trán Scor: “Nhỏ mọn như vậy, về sau phải nuôi cha!”
“Nuôi cha?” Cậu bé ôm cổ Harry, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn Ron, lại quay đầu học Harry sờ sờ tóc Harry, “Muốn bảo bối đút cho cha ăn sao?”
Harry cảm thấy mình nuôi con bạch nhãn lang.(bạch nhãn lang (白眼狼) — hình dung người vô tình vô nghĩa, tâm địa hung ác, vong ân phụ nghĩa.)
Scor hoàn toàn không chú ý tới câu trả lời của mình có cái gì không đúng. Đến khi ba xuất hiện.
Scor bĩu môi tỏ vẻ oán niệm, ba chỉ thích làm hai chuyện. Một là ôm cha về phòng, hai là hỏi mình một số vấn đề kỳ quái.
“Bảo bối thích cha hay thích ba hơn?” Malfoy cầm mô hình Porsche Scor muốn thật lâu, tùy ý tung hứng, cười ác liệt, mắt liếc Harry ngồi trên ghế ấn điều khiển.
Câu hỏi này trả lời vĩnh viễn khó nhất. Scor khó xử nhìn cha, lại nhìn mô hình.
“Thích cả hai người.” Scor rất có phong phạm Slytherin, kiên quyết không đắc tội hai bên.
“Vậy thích người nào hơn?” Draco cáo già sao có thể bỏ qua cho con mình, liếc Harry thờ ơ, lại quơ quơ mô hình trên tay.
Scor nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Cha.”
“Cái gì?” Malfoy nghe đáp án đó thì lập tức nheo mắt, hừ một tiếng uy hiếp, uy hiếp lắc lắc mô hình tinh xảo trong tay, tận lực cười nhẹ hướng dẫn, “Bảo bối, ai mua kem, ai mang bảo bối đi chơi, ai cho con mô hình Porsche?”
“… Là ba.” Scor không tình nguyện nhìn ba.
Malfoy vừa lòng cười: “Nào bảo bối, nói lại, con thích cha hay thích ba?”
Cậu bé sợ hãi nhìn cha vẫn luôn không phản ứng, không tự chủ nhỏ giọng: “… Ba…”
“Thật ngoan.” Malfoy để mô hình Porsche tinh xảo vào trong ngực Scor, khóe môi nhếch lên.
Harry dựa ghế lười biếng chuyển kênh đột nhiên lên tiếng: “Bảo bối, cha và ba ai hư hơn?”
“Ba!” Scor ôm mô hình Porsche thật vất vả mới lấy được, mắt ngập nước lên án ba ba hung ác.
“Mô hình…” Draco cao giọng.
Scor kiêu ngạo bật người trượt xuống ghế, nhìn cha, nhìn ba, hai tay ôm chặt mô hình Porsche xinh đẹp, khóc nức nở nói: “… Con hư nhất!”
Màn đêm buông xuống, thời gian phải về phòng đi vào giấc ngủ, Scor ôm mô hình Porsche đã trải qua máu nước mắt phấn đấu, dựa vào vai cha lặng lẽ nói: “Cha, con thích nhất cha!”
Ha ha.
Harry vui vẻ ôm Scor.
Malfoy là tiền mất tật mang!
Vấn đề như vậy đương nhiên là Harry thắng nhiều hơn, nhưng có lúc Scorpio lựa chọn Draco.
“Bảo bối, nếu cha và ba chia tay, con sẽ ở với ai?” Harry hỏi.
Draco làm bộ không thèm để ý tiếp tục xem văn kiện trong tay nhưng lại dựng thẳng lỗ tai nghe người yêu và con trai nói chuyện.
Scor ngồi trên đùi Harry, gãi gãi tóc, nhìn cha rồi lại nhìn ba, buồn rầu suy tư, thực nghiêm túc nói: “Ba.”
“Vì sao!” Harry giật mình, anh tin tưởng Scorpio sẽ không chút do dự lựa chọn mình.
Cậu bé không vui bĩu môi rầu rĩ nói: “Cha muốn tìm mẹ, ba chỉ biết tìm cha.”
Trẻ con đều nhìn thế giới thuần túy trực quan nhất.
Harry sờ sờ đầu con, trộm nhìn về phía Draco mím môi, cười cười, hôn lên trán Scor, hứa hẹn với con cũng như với người kia: “Sẽ không.”
Trừ bỏ Harry và Draco hỏi, ngay cả Hermione cũng thực thích đưa hai lựa chọn cho Scor quyết định, hơn nữa luôn là lựa chọn chả ra sao.
“Bảo bối, nếu cha và ba cùng rơi vào trong nước, con cứu ai trước?”
Đứa bé chớp chớp mắt, không hiểu nhìn Hermione hỏi: “Ba và cha đều có pháp thuật a.”
Harry và Draco đi phía sau Hermione và Scor buồn cười.
“Vậy nếu bọn họ không thể dùng pháp thuật!”
“Vì sao không thể?” Cậu bé nghiêng đầu nghiêm túc tự hỏi.
Hermione suy nghĩ giải thích: “Đại khái, đại khái bọn họ đều mệt.”
Cậu bé nghiêng đầu: “Vì sao Mione không cứu?”
“… Dì cũng mệt.”
“Nhưng con không biết bơi a.”
Hermione bất đắc dĩ đỡ trán.
“Được rồi được rồi, Mione cứu, con sẽ lựa chọn cứu người nào?”
Cậu bé đột nhiên nghiêm túc nhìn Hermione: “Mione không mệt sao? Nói dối không tốt!”
Harry và Draco nghẹn cười.
“… Vậy nếu cảnh sát cứu, chỉ có thể cứu một thì cứu cha hay ba?”
Cậu bé lại nói: “Vì sao chỉ có thể cứu một? Chẳng lẽ cảnh sát chỉ tới một người sao? Vì sao không phải là hai người đến?”
Hermione chân thành cảm nhận mình khờ dại nhiều thế nào mới hỏi cái này.
“Bảo bối, con sẽ cứu ai?” Harry ôm Scor, khóe miệng cong lên nhìn Hermione đi trước đang nổi giận đùng đùng, thấp giọng hỏi.
Scor nhìn Hermione hờn dỗi, cũng thấp giọng nói bên tai cha, thần bí lặng lẽ nói: “Con sẽ cứu cha trước.”
“Vì sao không cứu ba?” Harry liếc Draco đi bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.
Scor cũng học Harry nói nhỏ hơn, dòng khí đứt quãng lướt qua tai nhưng Harry nghe được rành mạch, một chữ không thiếu.
“Bởi vì cho dù cứu ba thì ba vẫn sẽ nhảy xuống cứu cha.”
Harry nhìn người sóng vai đi cạnh mình. Draco nhận thấy tầm mắt Harry, quay đầu nhướng mày nhìn Harry hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Harry xoa đầu cậu bé mỉm cười trả lời.
Ngẫu nhiên là chỉ muốn giải trí. Ví dụ như ——
“Bảo bối, con muốn em trai hay em gái?” Malfoy cười ác liệt.
Không đợi cậu bé trả lời, một nắm tay tiến thẳng đến khuôn mặt anh tuấn của ba.
“Potter chết tiệt!”
“Malfoy, anh muốn chết à!”
Cậu bé ngồi ở trên ghế nhìn hai cha đánh nhau, nâng cằm.
“Cha con muốn em gái.”
Tác giả :
Mặc Ngọc Lục