Happy Time
Chương 12: Không xứng
Âu Dương Lan Lan trơ mắt ếch nhìn lũ đàn em của mình bị đánh đến tơi tả nằm lăn lộn dưới đất, khuôn mặt ả lộ ra một vài tia kinh ngạc, điều ả không ngờ đến là tụi nó có võ, ả cũng thật quá bất ngờ đi !!!
Vì ả vẫn đơ đơ mặt nhìn nên không để ý đến Mèo đang bước đến chỗ ả với một cỗ sát khí cực nặng....
*Bốpp*
Bên mặt còn lại của ả bị Mèo đánh cho chảy cả máu ở mép miệng. Ả còn chưa kịp phản ứng gì thì bên má truyền đến một cơn đau rát sau đó trở nên đỏ bừng in dấu năm ngón tay....ả ta tức giận trừng mắt nhìn Mèo, không ngờ trong cùng một ngày ả lại bị hai con nhỏ không ra gì tát, thật khiến ả mất mặt !!!
Nhìn vẻ mặt căm phẫn của ả khiến lòng Mèo càng thêm vui vẻ, giọng cô lại đều đều vang lên:
-Cái tát này tôi trả lại cho cô, đừng bao giờ ở trước mặt tôi nói Thiên là của cô, cô không xứng với anh ấy, nói đúng hơn là miệng của cô không xứng đáng nói ra tên của anh ấy !!!_giọng nói của cô mang theo một chút khinh bỉ. Ả ta hoàn toàn không xứng với Thiên Tỉ, cực kì không xứng, ả ta có tính chiếm hữu đối với Thiên cao như vậy thật khiến cô bực mình. Nếu ai tiếp xúc với Dịch Dương Thiên Tỉ cũng bị ả ta gọi người đánh hội đồng như thế thì ai dám làm fan của Thiên nữa, ai dám tiếp xúc với cậu nữa !!!
Cảm giác của ả lúc này là "vừa đau vừa nhục". Đau vì cái tát vừa giáng vào mặt ả, nhục vì bị nó và Mèo tát trong cùng một ngày lại còn ngay trước mặt hội đàn em của ả. Như vậy, sau này còn ai coi ả ra gì chứ ???
Tụi nó nhìn khuôn mặt biến sắc của ả cũng đủ biết ả ta giận đến mức nào rồi. Nó nhún vai một cái rồi hướng hai con bạn mà nói :
-Về thôi !!! Muộn rồi !!!_đúng là rất muộn rồi a~ Trời chuyển dần sang màu đen rồi !!! Ả ta làm tốn nhiều thời gian của bọn nó quá đi !!! Haizz...
Tụi nó rời đi bỏ lại Âu Dương Lan Lan với cái đầu bốc hỏa vì tức, ả ta nghiến răng nghiến lợi đá một phát vào người tên đàn em đang nằm dưới đất để trút giận rồi nhăn mày rời đi
***
Vương Tuấn Khải khi vừa nói chuyện với nó xong thì rời khỏi dãy mười hai để đi ra khỏi trường bằng cửa sau a~ Hắn là không muốn bị fan vây nha !!! Thế nên hắn rất ít khi đi cổng trường chính nha
Về đến nhà, hắn chào mama đại nhân rồi đi lên phòng của mình...
Phòng hắn lấy tông màu chủ yếu là màu xám, cạnh giường đặt một chiếc ghita, trên tường thì treo một số ảnh của hắn trong các lễ nhận giải a~, trông cực kì hảo soái nha!!!
Hắn nằm dài người trên giường suy nghĩ......về nó. Nói chính ra nó là cô bé mà hắn ấn tượng nhất trong số hàng triệu fan của hắn, nó là người đầu tiên liên tiếp ba lần nói hắn phiền phức, là người đầu tiên dám thách đấu về học tập với Vương Tuấn Khải hắn, và cũng là người đầu tiên làm cơm hộp cho hắn...vì hầu hết là hắn ăn ở trường hoặc về nhà ăn với mama và papa...
Và điều hắn ấn tượng ở nó nữa là nụ cười của nó cực kì ngọt ngào, ngây thơ đến thuần khiết... Cả lúc nó không vừa lòng nữa,môi anh đào cứ chu chu lên, mắt đen long lanh như vì sao...
Những điều này thật sự làm tim hắn không khỏi có những rung động nhỏ....chỉ là hắn thực sự chưa nhận ra điều đó
Nghĩ về nó làm hắn bỗng dưng khẽ bật cười một tiếng, vẻ mặt ngây thơ đến ngốc nghếch của nó thực khiến hắn yêu thích [cái này chỉ là thích nụ cười của nó thôi nha !!! Hổng phải thích theo kiểu nam-nữ đâu!!! :) ]
----End Chap----
Thực xin lỗi mọi người !!!*cúi đầu* Là do mk đi học về muộn, buồn ngủ quá đâm ra quên mất đăng truyện vào hôm qua như đã hứa. Mà hôm nay mk lại đi chơi 8/3 sớm với cả lớp nên h ms đăng đc, các bạn thông cảm !!!
Còn nữa, thứ 6 (tức ngày 11/3) mình phải đi thi violympic nên từ giờ tới hôm đó ôn tập sẽ không đăng truyện được. Thi xong mk sẽ viết tiếp nhá !!!
Xie xie vì đã đọc !!! Zaijian ~
Vì ả vẫn đơ đơ mặt nhìn nên không để ý đến Mèo đang bước đến chỗ ả với một cỗ sát khí cực nặng....
*Bốpp*
Bên mặt còn lại của ả bị Mèo đánh cho chảy cả máu ở mép miệng. Ả còn chưa kịp phản ứng gì thì bên má truyền đến một cơn đau rát sau đó trở nên đỏ bừng in dấu năm ngón tay....ả ta tức giận trừng mắt nhìn Mèo, không ngờ trong cùng một ngày ả lại bị hai con nhỏ không ra gì tát, thật khiến ả mất mặt !!!
Nhìn vẻ mặt căm phẫn của ả khiến lòng Mèo càng thêm vui vẻ, giọng cô lại đều đều vang lên:
-Cái tát này tôi trả lại cho cô, đừng bao giờ ở trước mặt tôi nói Thiên là của cô, cô không xứng với anh ấy, nói đúng hơn là miệng của cô không xứng đáng nói ra tên của anh ấy !!!_giọng nói của cô mang theo một chút khinh bỉ. Ả ta hoàn toàn không xứng với Thiên Tỉ, cực kì không xứng, ả ta có tính chiếm hữu đối với Thiên cao như vậy thật khiến cô bực mình. Nếu ai tiếp xúc với Dịch Dương Thiên Tỉ cũng bị ả ta gọi người đánh hội đồng như thế thì ai dám làm fan của Thiên nữa, ai dám tiếp xúc với cậu nữa !!!
Cảm giác của ả lúc này là "vừa đau vừa nhục". Đau vì cái tát vừa giáng vào mặt ả, nhục vì bị nó và Mèo tát trong cùng một ngày lại còn ngay trước mặt hội đàn em của ả. Như vậy, sau này còn ai coi ả ra gì chứ ???
Tụi nó nhìn khuôn mặt biến sắc của ả cũng đủ biết ả ta giận đến mức nào rồi. Nó nhún vai một cái rồi hướng hai con bạn mà nói :
-Về thôi !!! Muộn rồi !!!_đúng là rất muộn rồi a~ Trời chuyển dần sang màu đen rồi !!! Ả ta làm tốn nhiều thời gian của bọn nó quá đi !!! Haizz...
Tụi nó rời đi bỏ lại Âu Dương Lan Lan với cái đầu bốc hỏa vì tức, ả ta nghiến răng nghiến lợi đá một phát vào người tên đàn em đang nằm dưới đất để trút giận rồi nhăn mày rời đi
***
Vương Tuấn Khải khi vừa nói chuyện với nó xong thì rời khỏi dãy mười hai để đi ra khỏi trường bằng cửa sau a~ Hắn là không muốn bị fan vây nha !!! Thế nên hắn rất ít khi đi cổng trường chính nha
Về đến nhà, hắn chào mama đại nhân rồi đi lên phòng của mình...
Phòng hắn lấy tông màu chủ yếu là màu xám, cạnh giường đặt một chiếc ghita, trên tường thì treo một số ảnh của hắn trong các lễ nhận giải a~, trông cực kì hảo soái nha!!!
Hắn nằm dài người trên giường suy nghĩ......về nó. Nói chính ra nó là cô bé mà hắn ấn tượng nhất trong số hàng triệu fan của hắn, nó là người đầu tiên liên tiếp ba lần nói hắn phiền phức, là người đầu tiên dám thách đấu về học tập với Vương Tuấn Khải hắn, và cũng là người đầu tiên làm cơm hộp cho hắn...vì hầu hết là hắn ăn ở trường hoặc về nhà ăn với mama và papa...
Và điều hắn ấn tượng ở nó nữa là nụ cười của nó cực kì ngọt ngào, ngây thơ đến thuần khiết... Cả lúc nó không vừa lòng nữa,môi anh đào cứ chu chu lên, mắt đen long lanh như vì sao...
Những điều này thật sự làm tim hắn không khỏi có những rung động nhỏ....chỉ là hắn thực sự chưa nhận ra điều đó
Nghĩ về nó làm hắn bỗng dưng khẽ bật cười một tiếng, vẻ mặt ngây thơ đến ngốc nghếch của nó thực khiến hắn yêu thích [cái này chỉ là thích nụ cười của nó thôi nha !!! Hổng phải thích theo kiểu nam-nữ đâu!!! :) ]
----End Chap----
Thực xin lỗi mọi người !!!*cúi đầu* Là do mk đi học về muộn, buồn ngủ quá đâm ra quên mất đăng truyện vào hôm qua như đã hứa. Mà hôm nay mk lại đi chơi 8/3 sớm với cả lớp nên h ms đăng đc, các bạn thông cảm !!!
Còn nữa, thứ 6 (tức ngày 11/3) mình phải đi thi violympic nên từ giờ tới hôm đó ôn tập sẽ không đăng truyện được. Thi xong mk sẽ viết tiếp nhá !!!
Xie xie vì đã đọc !!! Zaijian ~
Tác giả :
Berry Nguyễn