Hảo Thụ Thừa Song
Chương 47: Tiền sản triền miên
Chuyện bụng lớn lên phảng phất cứ như chỉ xảy ra trong một đêm, thường thì đều là Kỳ Thạc và Kỳ Canh dậy sớm hơn Liễu Nghi Sinh, ngày ấy lúc tỉnh lại thấy bụng nhỏ của y đã hơi nhô lên, mặc dù còn chưa phải là lớn lắm, nhưng cũng khó khiến họ cảm thấy không hưng phấn cho được.
Kỳ Thạc Kỳ Canh chờ đợi ngày này đã lâu như thế, cảm giác vui sướng đến mức không nói thành lời. Hài tử thành hình, như vậy nói rõ là trải qua ba ngày tiếp theo sẽ quát quát chào đời rồi, càng nói rõ là bắt đầu từ hôm nay những ngày tu hành khổ hạnh của bọn họ đã một đi không trở lại, từ nay về sau nông nô trở mình hát ca, phu thê song song trông nom việc nhà.
Bởi vì Liễu Nghi Sinh sắp sinh, da thịt cả người đều trở nên quá mức nhạy cảm, loại hương vị mê hoặc giống đực càng thêm nồng nặc, mỗi đêm hai người đều bị y câu dẫn đến mức phải để y dùng bàn tay nhỏ bé sờ sờ mới bằng lòng buông tha cho y, hiện tại cuối cùng cũng đã có thể trở lại chốn cũ, lần nữa nhặt lại tư vị tiêu hồn, sao còn có thể nhẫn nại có được, trời còn chưa sáng tỏ đã sờ soạng hôn hít thân thể của người âu yếm từ đầu đến chân, lúc này đây đang tách hai bắp đùi của y ra, hai huynh đệ chia nhau mỗi người một bên mà hôn lên cẳng chân tinh tế của y, còn chưa đụng tới trung tâm dục vọng liền cảm nhận được hoa hành của Tiểu Liễu Nhi đã hơi cương lên, không ngừng run rẩy, mép hoa đáng yêu cứ như một đóa tường vi đang chờ đợi phóng thích, thẹn thùng hộc ra giọt sương, tỏa ra hương khí bốn phía, cực kỳ mê người.
Còn chưa tỉnh ngủ, tùy tiện bị nam nhân liếm lên chút địa phương không quan trọng đã có thể ướt thành như vậy, không khỏi khiến cho Kỳ Thạc Kỳ Canh âm thầm mắng tao hóa, giống như đã bàn bạc xong với nhau mà không có trực tiếp chạm đến địa phương bọn họ yêu thích ghê gớm kia, hai người lại ác liệt hôn từ cẳng chân tuyết trắng lên đùi nhỏ, sau đó chậm rãi chuyển động bên trên đùi nhỏ, dùng mớ râu lưa thưa của bọn họ cọ vào bắp đùi non mềm, chọc cho mép môi ngượng ngùng không nhịn được mà trào ra giọt sương, từ đáy chậu chảy xuống cúc huyệt tiêu hồn, cúc huyệt cứ như là đang đói bụng, miệng huyệt động đậy sau đó liền hút hết toàn bộ mật hoa đang chảy xuống, *** đãng đến không còn hình dạng.
“Ưm ưm…” Trong lúc ngủ mơ Liễu Nghi Sinh cảm thấy có chút nóng bức, giật giật thắt lưng muốn đổi sang một tư thế khác nhưng lại phát hiện ra không thể nhúc nhích được. Y ngủ mơ mơ màng màng, hạ thân ngứa ngứa tê tê, bắp đùi có chút đau đớn, bất đắc dĩ đành phải tỉnh lại, mở mắt ra liền bị dọa sợ hết hồn, cái bụng tối hôm qua còn đang bằng phẳng đến hiện tại đã căng lên hệt như một quả bóng cao su, toàn bộ bụng dưới đều phình ra, hai người Kỳ Thạc và Kỳ Canh lại ghé đầu vào hạ thể của y, đang… Đang tách hai chân y ra, vừa hôn vừa dùng cái cằm thô ráp đâm vào đùi trong của y.
Liễu Nghi Sinh không để ý tới nỗi khiếp sợ do đột nhiên bụng lớn lên mang đến, thân thể vốn chưa tỉnh ngủ đã rất mềm yếu nhưng do mang thai lại càng thêm mềm nhuyễn đến kỳ cục hơn, gần như toàn bộ máu trong cơ thể đều bị hai người hầu hạ đến mức vọt xuống hạ thân, nóng nóng ẩm ẩm, bắp đùi bị tách rộng ra run rẩy lên, đến cả khí lực động một ngón tay cũng không biết đã đi tới nơi nào rồi.
Này… Khi nào thì đã bị cởi tiết khố ra mất rồi, sao đến cả một chút cảm giác y cũng không có vậy kìa?
Kỳ Thạc Kỳ Canh thừa dịp thời điểm đầu óc y còn đang mơ hồ, phản ứng của thân thể là trực tiếp nhất, đồng loạt liếm về phía địa phương non mềm của y, tựa như ba người đang hôn môi với nhau, bất quá chỉ là đổi thành cái miệng nhỏ nhắn phía dưới mà thôi, nhưng một chút cũng không kém hơn phía trên, trái lại càng thêm thành thực cùng thơm ngọt hơn. Hai huynh đệ dùng đầu lưỡi tách mép môi mềm mại ướt đẫm ra, liếm một trận lên phần thịt non mềm ở bên trong, dùng tới kỹ xảo hôn môi của bọn họ, vừa mút lại liếm, hận không thể hút hết toàn bộ nước ở bên trong vào bụng.
“A a…” Làm sao Liễu Nghi Sinh có thể chịu được thế công kích hung mãnh đồng thời vào nơi đó của hai người như vậy cho được, cứ không ngừng kêu ưm a, hạ thân vừa trướng lại đau, thả lỏng thắt lưng muốn rụt đùi về không để cho bọn họ tiếp tục tác quái nữa, không ngờ ngược lại còn khiến cho hạ thể của mình đưa đến gần miệng của hai huynh đệ hơn. Bình thường chỉ với một đầu lưỡi linh hoạt đã khiến cho y chịu không nổi, huống chi bây giờ còn là hai cái, y cảm thấy cả người đều không bình thường, hoa huyệt dưới sự liếm lộng ra vào cường thế của đầu lưỡi không ngừng co quắp, từng trận khoái cảm truyền đến đại não, hoa hành đáng thương đã cứng rắn nhưng không có người nào an ủi, y bị lộng khiến cho thần trí mơ hồ, cũng không để ý tới cảm giác xấu hổ, tự mình vươn tay ra giúp bản thân sơ giải loại cảm giác khô nóng trướng đến khó chịu nhưng lại không có ai an ủi này.
Hoa huyệt bị hai đầu lưỡi to lớn lửa nóng thao lộng, phân thân trong tay của mình bừng bừng đứng thẳng, khoái cảm quen thuộc vọt tới như thủy triều, cả người Liễu Nghi Sinh nóng lên, bắp đùi căn bản đã không có khả năng khép lại run lên một trận, hạ thể bị liếm đến chua xót bất kham, chịu không nổi nên chỉ có thể hạ thấp thắt lưng, hạ thể co rút phun ra một cổ thanh tuyền, phân thân cũng theo đó mà bắn ra chút dịch thể loãng, thời điểm nằm trở lại xuống giường thì toàn bộ đầu óc đã trở nên choáng váng, dục tiên dục tử cứ như vừa đặt chân đến tiên cảnh, y thở hổn hển thành từng ngụm lớn, gò má đỏ lên không còn hơi sức động đậy.
Kỳ thực chuyện lúc mới sáng sớm bị hai huynh đệ đùa bỡn cũng đã từng phát sinh qua, nhưng hôm nay lại có chút khác biệt, Kỳ Thạc và Kỳ Canh cũng không giống với thường ngày, sau khi khiến y bắn tinh rồi còn trèo lên hôn y an ủi y, sau đó còn hống y dùng miệng lấy tay giúp hai người bọn họ sơ giải, ngược lại sau khi y mút xong chất lỏng rồi, còn không ngừng thổi khí vào hạ thân của y.
“Ưm, từ bỏ…” Thân thể vừa trải qua cao trào đã mẫn cảm đến cực điểm nhưng cũng trống rỗng đến cực điểm, cực độ muốn được các nam nhân ôm ấp cùng vỗ về chơi đùa, Liễu Nghi Sinh khó nhịn mà dịch chuyển cái mông, không ngờ lại bị Kỳ Canh nâng lên.
“Làm… Làm cái gì… A…” Theo một tiếng thét kinh hãi của y, toàn bộ thân thể trần trụi hoàn toàn bị kéo vào trong lòng Kỳ Canh, lúc ngồi lên chân của hắn, hai chân của mình còn chưa kịp khép lại, cũng đã tự nhiên mà vòng qua thắt lưng hùng vĩ của Kỳ Canh. Y xấu hổ nghiêm mặt nhìn xuống dưới, cái bụng cứ như một quả bóng cao su nhỏ đang đè lên cơ bụng của Kỳ Canh, bộ dạng muốn bao nhiêu quái dị liền có bấy nhiêu quái dị.
“Ưm… Không thể… Buông…” Mặt Liễu Nghi Sinh nóng chịu không nổi, y cảm thấy bộ dáng hiện tại của mình thật không có cách nào gặp người, giãy dụa thân thể, chẳng biết từ lúc nào Kỳ Thạc đã đi ra phía sau ôm lấy y từ đằng sau lưng, hai người đều không ngoại lệ, dùng vật cứng đã nóng lên của bọn họ đỉnh vào hạ thể trần trụi của y, chỉ bất quá là một cái tìm được đường vào hoa huyệt của y từ phía dưới, còn một cái thì từ phía sau, chầm chậm vỗ vào miệng cúc huyệt đầy nước, tùy thời mà động.
Liễu Nghi Sinh sợ đến độ run lên. Hôm nay hai cái tên cầm thú này bị làm sao vậy chứ? Rõ ràng bình thường chỉ cần sờ sờ liếm liếm liền xong chuyện, mà cái tư thế vận sức chờ phát động này sao lại giống như là đang muốn tiến vào trong thân thể của y, thế nhưng như vậy cũng được hay sao? Cái thứ to lớn thế này đây… Hơn nữa không phải y vẫn còn đang lớn bụng sao?
Tuy rằng về mặt lý trí sợ hãi không muốn, nhưng thân thể của y lại trái ngược, bị hai người kẹp ở giữa, cánh tay liền vòng qua Kỳ Canh ở phía trước một cách tự nhiên. Dán huyệt nhi vào hai căn lửa nóng hùng tráng hệt như nghé con mới sinh không sợ cọp dữ, phân bố tao thủy để hoan nghênh các nam nhân tiến vào, khiến cho cái vật vốn mạnh mẽ sinh uy của nam nhân ẩm ướt bất kham, toàn bộ đều là tao vị của y, chỉ cần thoáng động nhẹ một cái liền có thể dễ dàng công chiếm bí xử của y.
“Bảo bối ngươi thoải mái xong rồi chẳng lẽ không muốn cho chúng ta hay sao?”
“Bụng ngươi đã lớn lên rồi, cục cưng cần các phụ thân dùng dương căn thông thông khí cho nó.”
Hai huynh đệ xấu xa phân biệt trước sau ngậm lấy vành tai nhạy cảm của Liễu Nghi Sinh, nói lời *** đãng khiêu khích lòng người, hai căn phân thân lại cọ tới cọ lui, như là đang dằn vặt y, lại giống như để dẫn dắt càng nhiều tao thủy chảy ra hơn, nhưng mà đầu điểu cứng rắn cứ không ngừng cọ xát hai miệng huyệt, hơi tiến vào một chút liền rút ra, cố ý khiến y tiến thoái lưỡng nan, kẹp chặt đến khó chịu.
“Không… Không muốn…” Lý trí đang nhắc nhở y phải cự tuyệt, nhưng mà y muốn tránh cũng không có chỗ tránh, chỉ có thể run rẩy thân thể, chôn gương mặt đỏ bừng vào hõm vai của Kỳ Canh. Dù sao trước đây chỉ bị bọn họ lấy tay hay miệng đùa bỡn qua, nhưng mà tay với miệng sao có thể so sánh độ lớn với cái thứ kia được chứ, nghĩ nghĩ liền thấy rất là đáng sợ cùng xấu hổ đó.
“Đã lâu rồi chưa chạm qua ngươi có phải ngươi lại trở về với tấm thân xử nữ rồi hay không? Xấu hổ thành như vậy?” Kỳ Thạc thấy tâm can bảo bối ngượng ngùng đến mức tay chân luống cuống, càng thêm hăng hái giở trò xấu hơn, đầu đỉnh to lớn nhàn nhạt đâm vào cúc huyệt, hưởng thụ cái miệng nong nóng của tràng bích cùng với trói buộc thật chặt, sau đó cũng không có rút ra nữa.
“Thế thì tốt lắm, lần trước bảo bối mơ màng nha, lần này khai bao thêm lần nữa để bảo bối hảo hảo thể nghiệm tư vị tốt đẹp khi bị bọn ta thao qua một lần đi.” Kỳ Canh cũng không chịu nổi nữa, hắn muốn tiến vào cái tao huyệt đã khiến cho toàn bộ sỉ mao của hắn đều dính dấp để hảo hảo triển lộ uy phong một chút mới được.
Kỳ Thạc Kỳ Canh chờ đợi ngày này đã lâu như thế, cảm giác vui sướng đến mức không nói thành lời. Hài tử thành hình, như vậy nói rõ là trải qua ba ngày tiếp theo sẽ quát quát chào đời rồi, càng nói rõ là bắt đầu từ hôm nay những ngày tu hành khổ hạnh của bọn họ đã một đi không trở lại, từ nay về sau nông nô trở mình hát ca, phu thê song song trông nom việc nhà.
Bởi vì Liễu Nghi Sinh sắp sinh, da thịt cả người đều trở nên quá mức nhạy cảm, loại hương vị mê hoặc giống đực càng thêm nồng nặc, mỗi đêm hai người đều bị y câu dẫn đến mức phải để y dùng bàn tay nhỏ bé sờ sờ mới bằng lòng buông tha cho y, hiện tại cuối cùng cũng đã có thể trở lại chốn cũ, lần nữa nhặt lại tư vị tiêu hồn, sao còn có thể nhẫn nại có được, trời còn chưa sáng tỏ đã sờ soạng hôn hít thân thể của người âu yếm từ đầu đến chân, lúc này đây đang tách hai bắp đùi của y ra, hai huynh đệ chia nhau mỗi người một bên mà hôn lên cẳng chân tinh tế của y, còn chưa đụng tới trung tâm dục vọng liền cảm nhận được hoa hành của Tiểu Liễu Nhi đã hơi cương lên, không ngừng run rẩy, mép hoa đáng yêu cứ như một đóa tường vi đang chờ đợi phóng thích, thẹn thùng hộc ra giọt sương, tỏa ra hương khí bốn phía, cực kỳ mê người.
Còn chưa tỉnh ngủ, tùy tiện bị nam nhân liếm lên chút địa phương không quan trọng đã có thể ướt thành như vậy, không khỏi khiến cho Kỳ Thạc Kỳ Canh âm thầm mắng tao hóa, giống như đã bàn bạc xong với nhau mà không có trực tiếp chạm đến địa phương bọn họ yêu thích ghê gớm kia, hai người lại ác liệt hôn từ cẳng chân tuyết trắng lên đùi nhỏ, sau đó chậm rãi chuyển động bên trên đùi nhỏ, dùng mớ râu lưa thưa của bọn họ cọ vào bắp đùi non mềm, chọc cho mép môi ngượng ngùng không nhịn được mà trào ra giọt sương, từ đáy chậu chảy xuống cúc huyệt tiêu hồn, cúc huyệt cứ như là đang đói bụng, miệng huyệt động đậy sau đó liền hút hết toàn bộ mật hoa đang chảy xuống, *** đãng đến không còn hình dạng.
“Ưm ưm…” Trong lúc ngủ mơ Liễu Nghi Sinh cảm thấy có chút nóng bức, giật giật thắt lưng muốn đổi sang một tư thế khác nhưng lại phát hiện ra không thể nhúc nhích được. Y ngủ mơ mơ màng màng, hạ thân ngứa ngứa tê tê, bắp đùi có chút đau đớn, bất đắc dĩ đành phải tỉnh lại, mở mắt ra liền bị dọa sợ hết hồn, cái bụng tối hôm qua còn đang bằng phẳng đến hiện tại đã căng lên hệt như một quả bóng cao su, toàn bộ bụng dưới đều phình ra, hai người Kỳ Thạc và Kỳ Canh lại ghé đầu vào hạ thể của y, đang… Đang tách hai chân y ra, vừa hôn vừa dùng cái cằm thô ráp đâm vào đùi trong của y.
Liễu Nghi Sinh không để ý tới nỗi khiếp sợ do đột nhiên bụng lớn lên mang đến, thân thể vốn chưa tỉnh ngủ đã rất mềm yếu nhưng do mang thai lại càng thêm mềm nhuyễn đến kỳ cục hơn, gần như toàn bộ máu trong cơ thể đều bị hai người hầu hạ đến mức vọt xuống hạ thân, nóng nóng ẩm ẩm, bắp đùi bị tách rộng ra run rẩy lên, đến cả khí lực động một ngón tay cũng không biết đã đi tới nơi nào rồi.
Này… Khi nào thì đã bị cởi tiết khố ra mất rồi, sao đến cả một chút cảm giác y cũng không có vậy kìa?
Kỳ Thạc Kỳ Canh thừa dịp thời điểm đầu óc y còn đang mơ hồ, phản ứng của thân thể là trực tiếp nhất, đồng loạt liếm về phía địa phương non mềm của y, tựa như ba người đang hôn môi với nhau, bất quá chỉ là đổi thành cái miệng nhỏ nhắn phía dưới mà thôi, nhưng một chút cũng không kém hơn phía trên, trái lại càng thêm thành thực cùng thơm ngọt hơn. Hai huynh đệ dùng đầu lưỡi tách mép môi mềm mại ướt đẫm ra, liếm một trận lên phần thịt non mềm ở bên trong, dùng tới kỹ xảo hôn môi của bọn họ, vừa mút lại liếm, hận không thể hút hết toàn bộ nước ở bên trong vào bụng.
“A a…” Làm sao Liễu Nghi Sinh có thể chịu được thế công kích hung mãnh đồng thời vào nơi đó của hai người như vậy cho được, cứ không ngừng kêu ưm a, hạ thân vừa trướng lại đau, thả lỏng thắt lưng muốn rụt đùi về không để cho bọn họ tiếp tục tác quái nữa, không ngờ ngược lại còn khiến cho hạ thể của mình đưa đến gần miệng của hai huynh đệ hơn. Bình thường chỉ với một đầu lưỡi linh hoạt đã khiến cho y chịu không nổi, huống chi bây giờ còn là hai cái, y cảm thấy cả người đều không bình thường, hoa huyệt dưới sự liếm lộng ra vào cường thế của đầu lưỡi không ngừng co quắp, từng trận khoái cảm truyền đến đại não, hoa hành đáng thương đã cứng rắn nhưng không có người nào an ủi, y bị lộng khiến cho thần trí mơ hồ, cũng không để ý tới cảm giác xấu hổ, tự mình vươn tay ra giúp bản thân sơ giải loại cảm giác khô nóng trướng đến khó chịu nhưng lại không có ai an ủi này.
Hoa huyệt bị hai đầu lưỡi to lớn lửa nóng thao lộng, phân thân trong tay của mình bừng bừng đứng thẳng, khoái cảm quen thuộc vọt tới như thủy triều, cả người Liễu Nghi Sinh nóng lên, bắp đùi căn bản đã không có khả năng khép lại run lên một trận, hạ thể bị liếm đến chua xót bất kham, chịu không nổi nên chỉ có thể hạ thấp thắt lưng, hạ thể co rút phun ra một cổ thanh tuyền, phân thân cũng theo đó mà bắn ra chút dịch thể loãng, thời điểm nằm trở lại xuống giường thì toàn bộ đầu óc đã trở nên choáng váng, dục tiên dục tử cứ như vừa đặt chân đến tiên cảnh, y thở hổn hển thành từng ngụm lớn, gò má đỏ lên không còn hơi sức động đậy.
Kỳ thực chuyện lúc mới sáng sớm bị hai huynh đệ đùa bỡn cũng đã từng phát sinh qua, nhưng hôm nay lại có chút khác biệt, Kỳ Thạc và Kỳ Canh cũng không giống với thường ngày, sau khi khiến y bắn tinh rồi còn trèo lên hôn y an ủi y, sau đó còn hống y dùng miệng lấy tay giúp hai người bọn họ sơ giải, ngược lại sau khi y mút xong chất lỏng rồi, còn không ngừng thổi khí vào hạ thân của y.
“Ưm, từ bỏ…” Thân thể vừa trải qua cao trào đã mẫn cảm đến cực điểm nhưng cũng trống rỗng đến cực điểm, cực độ muốn được các nam nhân ôm ấp cùng vỗ về chơi đùa, Liễu Nghi Sinh khó nhịn mà dịch chuyển cái mông, không ngờ lại bị Kỳ Canh nâng lên.
“Làm… Làm cái gì… A…” Theo một tiếng thét kinh hãi của y, toàn bộ thân thể trần trụi hoàn toàn bị kéo vào trong lòng Kỳ Canh, lúc ngồi lên chân của hắn, hai chân của mình còn chưa kịp khép lại, cũng đã tự nhiên mà vòng qua thắt lưng hùng vĩ của Kỳ Canh. Y xấu hổ nghiêm mặt nhìn xuống dưới, cái bụng cứ như một quả bóng cao su nhỏ đang đè lên cơ bụng của Kỳ Canh, bộ dạng muốn bao nhiêu quái dị liền có bấy nhiêu quái dị.
“Ưm… Không thể… Buông…” Mặt Liễu Nghi Sinh nóng chịu không nổi, y cảm thấy bộ dáng hiện tại của mình thật không có cách nào gặp người, giãy dụa thân thể, chẳng biết từ lúc nào Kỳ Thạc đã đi ra phía sau ôm lấy y từ đằng sau lưng, hai người đều không ngoại lệ, dùng vật cứng đã nóng lên của bọn họ đỉnh vào hạ thể trần trụi của y, chỉ bất quá là một cái tìm được đường vào hoa huyệt của y từ phía dưới, còn một cái thì từ phía sau, chầm chậm vỗ vào miệng cúc huyệt đầy nước, tùy thời mà động.
Liễu Nghi Sinh sợ đến độ run lên. Hôm nay hai cái tên cầm thú này bị làm sao vậy chứ? Rõ ràng bình thường chỉ cần sờ sờ liếm liếm liền xong chuyện, mà cái tư thế vận sức chờ phát động này sao lại giống như là đang muốn tiến vào trong thân thể của y, thế nhưng như vậy cũng được hay sao? Cái thứ to lớn thế này đây… Hơn nữa không phải y vẫn còn đang lớn bụng sao?
Tuy rằng về mặt lý trí sợ hãi không muốn, nhưng thân thể của y lại trái ngược, bị hai người kẹp ở giữa, cánh tay liền vòng qua Kỳ Canh ở phía trước một cách tự nhiên. Dán huyệt nhi vào hai căn lửa nóng hùng tráng hệt như nghé con mới sinh không sợ cọp dữ, phân bố tao thủy để hoan nghênh các nam nhân tiến vào, khiến cho cái vật vốn mạnh mẽ sinh uy của nam nhân ẩm ướt bất kham, toàn bộ đều là tao vị của y, chỉ cần thoáng động nhẹ một cái liền có thể dễ dàng công chiếm bí xử của y.
“Bảo bối ngươi thoải mái xong rồi chẳng lẽ không muốn cho chúng ta hay sao?”
“Bụng ngươi đã lớn lên rồi, cục cưng cần các phụ thân dùng dương căn thông thông khí cho nó.”
Hai huynh đệ xấu xa phân biệt trước sau ngậm lấy vành tai nhạy cảm của Liễu Nghi Sinh, nói lời *** đãng khiêu khích lòng người, hai căn phân thân lại cọ tới cọ lui, như là đang dằn vặt y, lại giống như để dẫn dắt càng nhiều tao thủy chảy ra hơn, nhưng mà đầu điểu cứng rắn cứ không ngừng cọ xát hai miệng huyệt, hơi tiến vào một chút liền rút ra, cố ý khiến y tiến thoái lưỡng nan, kẹp chặt đến khó chịu.
“Không… Không muốn…” Lý trí đang nhắc nhở y phải cự tuyệt, nhưng mà y muốn tránh cũng không có chỗ tránh, chỉ có thể run rẩy thân thể, chôn gương mặt đỏ bừng vào hõm vai của Kỳ Canh. Dù sao trước đây chỉ bị bọn họ lấy tay hay miệng đùa bỡn qua, nhưng mà tay với miệng sao có thể so sánh độ lớn với cái thứ kia được chứ, nghĩ nghĩ liền thấy rất là đáng sợ cùng xấu hổ đó.
“Đã lâu rồi chưa chạm qua ngươi có phải ngươi lại trở về với tấm thân xử nữ rồi hay không? Xấu hổ thành như vậy?” Kỳ Thạc thấy tâm can bảo bối ngượng ngùng đến mức tay chân luống cuống, càng thêm hăng hái giở trò xấu hơn, đầu đỉnh to lớn nhàn nhạt đâm vào cúc huyệt, hưởng thụ cái miệng nong nóng của tràng bích cùng với trói buộc thật chặt, sau đó cũng không có rút ra nữa.
“Thế thì tốt lắm, lần trước bảo bối mơ màng nha, lần này khai bao thêm lần nữa để bảo bối hảo hảo thể nghiệm tư vị tốt đẹp khi bị bọn ta thao qua một lần đi.” Kỳ Canh cũng không chịu nổi nữa, hắn muốn tiến vào cái tao huyệt đã khiến cho toàn bộ sỉ mao của hắn đều dính dấp để hảo hảo triển lộ uy phong một chút mới được.
Tác giả :
Khiếu Ngã Tiểu Nhục Nhục