Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 559: Cô lại yêu đại thần (9)
Lăng Mạt Mạt lắc lắc đầu, muốn né tránh, lại bị Enson đặt ở phía dưới, sau đó ngăn chặn môi, hôn một hồi mãnh liệt, cô vươn tay, ý đồ giãy giụa, đẩy anh ra, thế nhưng anh lại cúi đầu, bộc phát hung hăng chặn miệng của cô, liều mạng hôn.
Lăng Mạt Mạt mệt đến thất điên bát đảo, dứt khoát muốn ngủ, vì vậy liền giống như con mèo nhỏ cay cú, hung hăng đá tới đá lui trên giường.
Cô đá, đối với Enson mà nói, giống như mèo gãi, chọc cho Enson ngứa ngáy khó nhịn, vì vậy liền nhẫn nại, hôn cô, vuốt cô, dụ cô, sau đó khiến cả người cô thì mềm nhũn ra, rồi cảm thấy chết ngực có đầu lưỡi ấm áp, cứ lượn tới lượn lui.
Lăng Mạt Mạt trải qua một phen trêu đùa của Enson như vậy, đến cuối cùng, lại để cho mình hoàn toàn đắm chìm trong vào trong trận kích tình này, cô đưa cánh tay ra, ôm cổ của Enson, cảm thấy hai chân mình bị Enson tách ra từng chút, có thứ nóng bỏng không ngừng liếm trên bắp đùi của cô, cô còn có thể cảm thấy rõ rung động của vật kia.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được kẹp chặt hai chân, cũng kẹp anh thật chặt, suýt nữa khiến cái đó chơi không biết chán của Enson lập tức tiết ra ngoài, cả người không tự chủ được hít vào một hơi, chọc cho Lăng Mạt Mạt cười khanh khách, không hài lòng, Enson đỏ bừng mắt, nhìn người phụ nữ không biết nguy hiểm, sau đó động thân, liền hung hăng vọt vào.
Lăng Mạt Mạt khẽ hô một tiếng, đã cảm thấy thân thể như là bị anh đánh bay.
Tay của cô bắt lấy bả vai anh, càng dùng sức, anh ôm hông của cô, liền lật người, biến thành cô trên anh, anh kéo hông của cô, từ trên xuống dưới, sau đó tăng nhanh tốc độ, cô không có chỗ dựa, năm lần bảy lượt mềm nhũn muốn ngã xuống, rồi lại năm lần bảy lượt bị anh chống lên, đến cuối cùng, thân thể cô cũng không ngừng co quắp, trong miệng thêm nhiều tiếng kêu"Anh anh" xin tha.
Anh không ngừng, chỉ muốn, cô đến cao triều, lần này mặc cho anh nỗ lực chống eo của cô, để cho cô phối hợp từ trên xuống dưới, cô đều không chịu, càng như thế, anh càng tham, vì vậy liền bất đắc dĩ bắt lấy cánh tay của cô, cúi người áp lên lưng cô, từ phía sau tiến vào, tiếp xúc như vậy, khiến cho hai người càng thêm chặt chẽ lên, đôi tay cô nắm ga giường, anh hôn cái lưng trắng nõn của cô, nắm ngực của cô, sau đó một hồi không có thuốc nào cứu được mà điên cuồng.
Thật vất vả kết thúc, cô giống như một vũng nước nằm ở trên giường lớn, thở hổn hển.
Vốn chiếc giường bằng phẳng, đã sớm rối một đống, anh vẫn đè ở trên người của cô như cũ, lưu luyến không rời hôn da thịt toàn thân cô, hôn chuyên chú, hôn triền miên, hôn nghiêm túc, cô lại bất chợt lật người, ngẩng đầu lên, sau đó cắn chóp mũi anh, anh thuận thế ở trong không gian tối đen như mực, bắt giữ lấy cánh môi cô, làm một hồi hôn môi dây dưa nóng bỏng.
Ngay lúc cô và anh cảm thấy cả hai hôn đến hít thở không thông , mới lưu luyến buông đối phương ra, anh ôm cô, nằm ở trên giường, sau đó cùng nhau hít thở, một mạch thở ra, tiết tấu đồng nhất, đúng là tốt đẹp.
Cô cũng nhanh tróng trong lúc nhàn hạ này mà nhắm mắt lại, khóe môi cong lên, dựa vào ngực anh, nghe tiếng tim đập có lực của anh, rồi ngủ
Lăng Mạt Mạt mệt đến thất điên bát đảo, dứt khoát muốn ngủ, vì vậy liền giống như con mèo nhỏ cay cú, hung hăng đá tới đá lui trên giường.
Cô đá, đối với Enson mà nói, giống như mèo gãi, chọc cho Enson ngứa ngáy khó nhịn, vì vậy liền nhẫn nại, hôn cô, vuốt cô, dụ cô, sau đó khiến cả người cô thì mềm nhũn ra, rồi cảm thấy chết ngực có đầu lưỡi ấm áp, cứ lượn tới lượn lui.
Lăng Mạt Mạt trải qua một phen trêu đùa của Enson như vậy, đến cuối cùng, lại để cho mình hoàn toàn đắm chìm trong vào trong trận kích tình này, cô đưa cánh tay ra, ôm cổ của Enson, cảm thấy hai chân mình bị Enson tách ra từng chút, có thứ nóng bỏng không ngừng liếm trên bắp đùi của cô, cô còn có thể cảm thấy rõ rung động của vật kia.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được kẹp chặt hai chân, cũng kẹp anh thật chặt, suýt nữa khiến cái đó chơi không biết chán của Enson lập tức tiết ra ngoài, cả người không tự chủ được hít vào một hơi, chọc cho Lăng Mạt Mạt cười khanh khách, không hài lòng, Enson đỏ bừng mắt, nhìn người phụ nữ không biết nguy hiểm, sau đó động thân, liền hung hăng vọt vào.
Lăng Mạt Mạt khẽ hô một tiếng, đã cảm thấy thân thể như là bị anh đánh bay.
Tay của cô bắt lấy bả vai anh, càng dùng sức, anh ôm hông của cô, liền lật người, biến thành cô trên anh, anh kéo hông của cô, từ trên xuống dưới, sau đó tăng nhanh tốc độ, cô không có chỗ dựa, năm lần bảy lượt mềm nhũn muốn ngã xuống, rồi lại năm lần bảy lượt bị anh chống lên, đến cuối cùng, thân thể cô cũng không ngừng co quắp, trong miệng thêm nhiều tiếng kêu"Anh anh" xin tha.
Anh không ngừng, chỉ muốn, cô đến cao triều, lần này mặc cho anh nỗ lực chống eo của cô, để cho cô phối hợp từ trên xuống dưới, cô đều không chịu, càng như thế, anh càng tham, vì vậy liền bất đắc dĩ bắt lấy cánh tay của cô, cúi người áp lên lưng cô, từ phía sau tiến vào, tiếp xúc như vậy, khiến cho hai người càng thêm chặt chẽ lên, đôi tay cô nắm ga giường, anh hôn cái lưng trắng nõn của cô, nắm ngực của cô, sau đó một hồi không có thuốc nào cứu được mà điên cuồng.
Thật vất vả kết thúc, cô giống như một vũng nước nằm ở trên giường lớn, thở hổn hển.
Vốn chiếc giường bằng phẳng, đã sớm rối một đống, anh vẫn đè ở trên người của cô như cũ, lưu luyến không rời hôn da thịt toàn thân cô, hôn chuyên chú, hôn triền miên, hôn nghiêm túc, cô lại bất chợt lật người, ngẩng đầu lên, sau đó cắn chóp mũi anh, anh thuận thế ở trong không gian tối đen như mực, bắt giữ lấy cánh môi cô, làm một hồi hôn môi dây dưa nóng bỏng.
Ngay lúc cô và anh cảm thấy cả hai hôn đến hít thở không thông , mới lưu luyến buông đối phương ra, anh ôm cô, nằm ở trên giường, sau đó cùng nhau hít thở, một mạch thở ra, tiết tấu đồng nhất, đúng là tốt đẹp.
Cô cũng nhanh tróng trong lúc nhàn hạ này mà nhắm mắt lại, khóe môi cong lên, dựa vào ngực anh, nghe tiếng tim đập có lực của anh, rồi ngủ
Tác giả :
Diệp Phi Dạ