Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 134: Đại thần rất biến thái (4)
“Làm sao vậy?” Lăng Mạt Mạt một đầu mờ mịt hỏi ngược lại, sau đó cô đột nhiên mở to hai mắt, cảm thấy bộ vị nào đấy nóng bỏng và cứng rắn của người đàn ông đang kề sát thân thể mình, cô hiểu đại biểu cho ý nghĩa gì.
Mặt bỗng nhiên đỏ lên, vùi ở trong ngực Lý Tình Thâm không dám cử động một cái.
Lý Tình Thâm vươn tay, chậm rãi vuốt ve phía sau lưng cô.
Cơ thể Lăng Mạt Mạt căng thẳng, lộ ra nhu thuận, Lý Tình Thâm nhẹ nhàng cúi đầu, hôn lên sợi tóc của cô, rồi sau đó, từ từ dời xuống, hôn lên môi cô.
Lăng Mạt Mạt vươn tay, hơi nắm lấy bờ vai, cảm nhận nụ hôn nông của anh, lông mi chớp chớp, sau đó chậm rãi đóng lại, cơ thể dần dần mềm nhũn ra.
Giống như cảm nhận được cô mềm mại, nụ hôn Lý Tình Thâm, càng lúc càng sâu hơn, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dục vọng người đàn ông càng lúc càng mãnh liệt, tim của cô nhảy dần dần đập nhanh, không biết vì sao, trong đầu lại hiện lên, nụ hôn sâu anh cho cô đêm hôm đó, cơ thể Lăng Mạt Mạt cũng bắt đầu nóng lên, nhịn không được than nhẹ ra tiếng, Lý Tình Thâm nghe thấy cô ngâm nga, tay mới chậm rãi từ từ vuốt ve cơ thể cô.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được nâng người lên, đến gần về phía trong lòng Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm hừ một tiếng, cuối cùng không có cách nào khống chế chậm rãi đè cô ở dưới thân.
Lăng Mạt Mạt biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tối nay, bản thân cô không có hứng thú gì, nhưng đối diện với lời châm chọc của Enson, tâm tình tốt lên rất nhiều, bây giờ bị Enson true chọc như vậy, nhịn không được hơi choáng váng trầm luân xuống.
Động tác của Lý Tình Thâm mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu, anh phát hiện Lăng Mạt Mạt không có cự tuyệt, thì mới từng chút từng chút làm bước tiếp theo, đến khi anh xâm nhập vào thân thể của cô, cô mới rên rỉ một tiếng, thẹn thùng nằm ở dưới thân thể anh mà run rẩy.
Run rẩy của cô, làm cho Lý Tình Thâm càng lúc càng rung động điên cuồng, ngăn chặn môi cô, liều mạng dây dưa, dây dưa đến khi Lăng Mạt Mạt ngất đi, Lý Tình Thâm mới từ bỏ ý đồ.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ngủ say ở trong lòng anh.
Lý Tình Thâm nghe tiếng hít thở của cô, tốc độ tim đập, từng cái từng cái trở nên vững vàng.
Anh im lặng ôm cô vào trong ngực, nghiêng đầu, hôn ở trên trán cô, sau đó ở trong bóng tối, nhìn chằm chằm gương mặt cô ngủ say, một đêm không hề chợp mắt.
Trong phòng rất tối, anh cái gì cũng nhìn không thấy.
Nhưng cố ý nhìn như vậy.
Giống như, anh thật sự có thể thấy gương mặt cô ngủ say.
Anh yêu cô, yêu đến nỗi cô vừa lên tiếng, anh có thể nhận ra.
Anh yêu cô, yêu đến nối chỉ cần nhìn khoảng không, là có thể miêu tả rõ ràng khuôn mặt hình dáng của cô.
Anh yêu cô, khắc sâu cô ở dưới đáy lòng, bất luận thời gian không gian biến đổi như thế nào, anh không có cách nào quên cô!
Mà nay đêm, đáy lòng anh, còn nhiều hơn một chút ngọt ngào cùng hạnh phúc.
Nguyên nhân rất đơn giản, là cô vì anh, mới đi tham gia bữa tiệc kia!
Có phải thầm mến quá lâu hay không, đều thấy vừa lòng, mình vì cô móc tim gan, không oán không hối, mà cô chỉ vì áy náy, liền thỏa mãn như vậy, vừa lòng!
Thậm chí, cũng có thể chạm được vào hạnh phúc.
Ngày mới bắt đầu, khi trong phòng dần dần có ánh sáng, Lý Tình Thâm lặng yên không một tiếng động rời giường, mặc quần áo, rời đi.
Rời khỏi “Hoàng cung”, lên xe, Lý Tình Thâm đột nhiên nhớ tới tối qua, Lăng Mạt Mạt vùi ở trong ngực anh, từ từ kể ra những lời này.
Cô nói, anh được một tấc lại muốn tiến một thước, lại còn nói cái gì muốn cô về nhà với anh, sau đó để cho ES nâng cô lên!
Ánh mắt Lý Tình Thâm trầm trầm, liền cầm điện thoại di động lên, gọi một cú điện thoại cho Tô Thần.
Tô Thần dường như còn đang ngủ, nhận nghe điện thoại, giọng nói rất thối: “Làm sao vậy?”
“Cho cậu thời gian ba ngày, tôi muốn ở trên báo chí nhìn thấy tin tức tập đoàn Phong Hoa đóng cửa!”
Giọng Lý Tình Thâm thản nhiên nói.
Tô Thần lập tức giật mình tỉnh ngủ: “Cậu điên rồi, ngày hôm qua trước mặt nhiều người như vậy, đã đánh Trương Lộ Nam, đạp bảo bối người ta, nghe nói bây giờ còn đang trong bệnh viện, về sau chẳng biết chức năng còn khỏe mạnh không, những thứ này còn chưa đủ, lại còn muốn đóng cửa tập đoàn Phong Hoa?”
“Ba ngày, cảm thấy quá lâu sao?” Lý Tình Thâm không nhanh không chậm hỏi lại, ngón tay gõ tay lái một cái, giọng nói càng lúc càng lạnh: “Vậy cho cậu ba giờ sau”
Lý Tình Thâm giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: “Bây giờ là năm giờ, tôi muốn ở lúc tám giờ, nhìn thấy tin tức trên các tờ báo công bố tập đoàn Phong Hoa tuyên bố đóng cửa!”
Tô Thần ngậm miệng, ở đầu bên kia điện thoại nghiến răng nghiến lợi, chỉ cảm thấy được Lý Tình Thâm gọi cuộc điện thoại này, quả thực không phải là người.
“Rất khó khăn?” Lý Tình Thâm thấy Tô Thần một lúc lâu sau không lên tiếng, thì lại nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng hỏi, sau đó hơi nghiêng đầu, cau mày, trầm tư một lát, lại mở miệng nói: “Cách làm đơn giản nhất, là bây giờ thu mua 60% cổ phiếu của tập đoàn Phong Hoa, sau đó một hơi bán tháo, để cho cổ phiếu rớt giá, nếu tôi không đoán sai, đại khái không đến một giờ, tập đoàn Phong Hoa nhất định phải tuyên bố thối lui.”
Tô Thần ở đầu bên kia điện thoại, thiếu chút nữa phun ra một búng máu, không thể không thừa nhận đây là biện pháp trực tiếp nhất, nhưng, “Tình Thâm, cậu có lầm hay không? Tôi thừa nhận, đây là một biện pháp rất tốt, có thể sau ba giờ làm cho tập đoàn Phong Hoa đóng cửa, nhưng cậu phải biết rằng, đây cũng một biện pháp lãng phí tiền bạc, chúng ta cần phải tìm số tiền lớn đi mua cổ phiếu!”
Mua cổ phiếu, cách cố ý bán tháo kéo giá thấp xuống như vậy, tính gộp cả hai phía phải đền bao nhiêu tiền?
“Cậu thiếu tiền sao?” Lý Tình Thâm nhàn rỗi mở miệng.
Tô Thần bị ba chữ của Lý Tình Thâm nói làm cho nghẹn một chữ cũng không trả lời được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: “Coi như cậu lợi hại! Vừa ra tay liền vứt mấy chục triệu thay người ta báo thù, ở trong trí nhớ của tôi, Lý Tình Thâm không phải là người không có lý trí như vậy! Bây giờ sao đột nhiên hào phóng như vậy hả?”
“Lý do sao? Không phải không có” Lý Tình Thâm nghiêng đầu, suy nghĩ: “Chỉ là tôi không muốn nhìn thấy cô ấy khóc nữa.”
Tô Thần càng lúc càng mở to hai mắt nhìn: “Rõ ràng là vì cậu, Lăng Mạt Mạt mới khóc!”
“Nhưng nếu không có Trương Lộ Nam, tôi cũng sẽ không để cho cô ấy khóc này chẳng phải gần giống với Trương Lộ Nam làm cho cô ấy khóc sao?” Lý Tình Thâm khẽ nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
“Cậu” Tô Thần dừng một lát, cuối cùng nghiến răng nói: “Biến thái!”
Lý Tình Thâm lại đột nhiên nhếch môi lên nở nụ cười, nghĩ đến tối qua cô gái nhỏ kia làm tổ ở trong ngực hào hứng mắng bừng bừng, liền tao nhã cười yếu ớt: “Ừ tôi biến thái!”
Mặt bỗng nhiên đỏ lên, vùi ở trong ngực Lý Tình Thâm không dám cử động một cái.
Lý Tình Thâm vươn tay, chậm rãi vuốt ve phía sau lưng cô.
Cơ thể Lăng Mạt Mạt căng thẳng, lộ ra nhu thuận, Lý Tình Thâm nhẹ nhàng cúi đầu, hôn lên sợi tóc của cô, rồi sau đó, từ từ dời xuống, hôn lên môi cô.
Lăng Mạt Mạt vươn tay, hơi nắm lấy bờ vai, cảm nhận nụ hôn nông của anh, lông mi chớp chớp, sau đó chậm rãi đóng lại, cơ thể dần dần mềm nhũn ra.
Giống như cảm nhận được cô mềm mại, nụ hôn Lý Tình Thâm, càng lúc càng sâu hơn, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dục vọng người đàn ông càng lúc càng mãnh liệt, tim của cô nhảy dần dần đập nhanh, không biết vì sao, trong đầu lại hiện lên, nụ hôn sâu anh cho cô đêm hôm đó, cơ thể Lăng Mạt Mạt cũng bắt đầu nóng lên, nhịn không được than nhẹ ra tiếng, Lý Tình Thâm nghe thấy cô ngâm nga, tay mới chậm rãi từ từ vuốt ve cơ thể cô.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được nâng người lên, đến gần về phía trong lòng Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm hừ một tiếng, cuối cùng không có cách nào khống chế chậm rãi đè cô ở dưới thân.
Lăng Mạt Mạt biết tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
Tối nay, bản thân cô không có hứng thú gì, nhưng đối diện với lời châm chọc của Enson, tâm tình tốt lên rất nhiều, bây giờ bị Enson true chọc như vậy, nhịn không được hơi choáng váng trầm luân xuống.
Động tác của Lý Tình Thâm mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu, anh phát hiện Lăng Mạt Mạt không có cự tuyệt, thì mới từng chút từng chút làm bước tiếp theo, đến khi anh xâm nhập vào thân thể của cô, cô mới rên rỉ một tiếng, thẹn thùng nằm ở dưới thân thể anh mà run rẩy.
Run rẩy của cô, làm cho Lý Tình Thâm càng lúc càng rung động điên cuồng, ngăn chặn môi cô, liều mạng dây dưa, dây dưa đến khi Lăng Mạt Mạt ngất đi, Lý Tình Thâm mới từ bỏ ý đồ.
Đêm đã khuya.
Cô nằm ngủ say ở trong lòng anh.
Lý Tình Thâm nghe tiếng hít thở của cô, tốc độ tim đập, từng cái từng cái trở nên vững vàng.
Anh im lặng ôm cô vào trong ngực, nghiêng đầu, hôn ở trên trán cô, sau đó ở trong bóng tối, nhìn chằm chằm gương mặt cô ngủ say, một đêm không hề chợp mắt.
Trong phòng rất tối, anh cái gì cũng nhìn không thấy.
Nhưng cố ý nhìn như vậy.
Giống như, anh thật sự có thể thấy gương mặt cô ngủ say.
Anh yêu cô, yêu đến nỗi cô vừa lên tiếng, anh có thể nhận ra.
Anh yêu cô, yêu đến nối chỉ cần nhìn khoảng không, là có thể miêu tả rõ ràng khuôn mặt hình dáng của cô.
Anh yêu cô, khắc sâu cô ở dưới đáy lòng, bất luận thời gian không gian biến đổi như thế nào, anh không có cách nào quên cô!
Mà nay đêm, đáy lòng anh, còn nhiều hơn một chút ngọt ngào cùng hạnh phúc.
Nguyên nhân rất đơn giản, là cô vì anh, mới đi tham gia bữa tiệc kia!
Có phải thầm mến quá lâu hay không, đều thấy vừa lòng, mình vì cô móc tim gan, không oán không hối, mà cô chỉ vì áy náy, liền thỏa mãn như vậy, vừa lòng!
Thậm chí, cũng có thể chạm được vào hạnh phúc.
Ngày mới bắt đầu, khi trong phòng dần dần có ánh sáng, Lý Tình Thâm lặng yên không một tiếng động rời giường, mặc quần áo, rời đi.
Rời khỏi “Hoàng cung”, lên xe, Lý Tình Thâm đột nhiên nhớ tới tối qua, Lăng Mạt Mạt vùi ở trong ngực anh, từ từ kể ra những lời này.
Cô nói, anh được một tấc lại muốn tiến một thước, lại còn nói cái gì muốn cô về nhà với anh, sau đó để cho ES nâng cô lên!
Ánh mắt Lý Tình Thâm trầm trầm, liền cầm điện thoại di động lên, gọi một cú điện thoại cho Tô Thần.
Tô Thần dường như còn đang ngủ, nhận nghe điện thoại, giọng nói rất thối: “Làm sao vậy?”
“Cho cậu thời gian ba ngày, tôi muốn ở trên báo chí nhìn thấy tin tức tập đoàn Phong Hoa đóng cửa!”
Giọng Lý Tình Thâm thản nhiên nói.
Tô Thần lập tức giật mình tỉnh ngủ: “Cậu điên rồi, ngày hôm qua trước mặt nhiều người như vậy, đã đánh Trương Lộ Nam, đạp bảo bối người ta, nghe nói bây giờ còn đang trong bệnh viện, về sau chẳng biết chức năng còn khỏe mạnh không, những thứ này còn chưa đủ, lại còn muốn đóng cửa tập đoàn Phong Hoa?”
“Ba ngày, cảm thấy quá lâu sao?” Lý Tình Thâm không nhanh không chậm hỏi lại, ngón tay gõ tay lái một cái, giọng nói càng lúc càng lạnh: “Vậy cho cậu ba giờ sau”
Lý Tình Thâm giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: “Bây giờ là năm giờ, tôi muốn ở lúc tám giờ, nhìn thấy tin tức trên các tờ báo công bố tập đoàn Phong Hoa tuyên bố đóng cửa!”
Tô Thần ngậm miệng, ở đầu bên kia điện thoại nghiến răng nghiến lợi, chỉ cảm thấy được Lý Tình Thâm gọi cuộc điện thoại này, quả thực không phải là người.
“Rất khó khăn?” Lý Tình Thâm thấy Tô Thần một lúc lâu sau không lên tiếng, thì lại nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng hỏi, sau đó hơi nghiêng đầu, cau mày, trầm tư một lát, lại mở miệng nói: “Cách làm đơn giản nhất, là bây giờ thu mua 60% cổ phiếu của tập đoàn Phong Hoa, sau đó một hơi bán tháo, để cho cổ phiếu rớt giá, nếu tôi không đoán sai, đại khái không đến một giờ, tập đoàn Phong Hoa nhất định phải tuyên bố thối lui.”
Tô Thần ở đầu bên kia điện thoại, thiếu chút nữa phun ra một búng máu, không thể không thừa nhận đây là biện pháp trực tiếp nhất, nhưng, “Tình Thâm, cậu có lầm hay không? Tôi thừa nhận, đây là một biện pháp rất tốt, có thể sau ba giờ làm cho tập đoàn Phong Hoa đóng cửa, nhưng cậu phải biết rằng, đây cũng một biện pháp lãng phí tiền bạc, chúng ta cần phải tìm số tiền lớn đi mua cổ phiếu!”
Mua cổ phiếu, cách cố ý bán tháo kéo giá thấp xuống như vậy, tính gộp cả hai phía phải đền bao nhiêu tiền?
“Cậu thiếu tiền sao?” Lý Tình Thâm nhàn rỗi mở miệng.
Tô Thần bị ba chữ của Lý Tình Thâm nói làm cho nghẹn một chữ cũng không trả lời được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: “Coi như cậu lợi hại! Vừa ra tay liền vứt mấy chục triệu thay người ta báo thù, ở trong trí nhớ của tôi, Lý Tình Thâm không phải là người không có lý trí như vậy! Bây giờ sao đột nhiên hào phóng như vậy hả?”
“Lý do sao? Không phải không có” Lý Tình Thâm nghiêng đầu, suy nghĩ: “Chỉ là tôi không muốn nhìn thấy cô ấy khóc nữa.”
Tô Thần càng lúc càng mở to hai mắt nhìn: “Rõ ràng là vì cậu, Lăng Mạt Mạt mới khóc!”
“Nhưng nếu không có Trương Lộ Nam, tôi cũng sẽ không để cho cô ấy khóc này chẳng phải gần giống với Trương Lộ Nam làm cho cô ấy khóc sao?” Lý Tình Thâm khẽ nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
“Cậu” Tô Thần dừng một lát, cuối cùng nghiến răng nói: “Biến thái!”
Lý Tình Thâm lại đột nhiên nhếch môi lên nở nụ cười, nghĩ đến tối qua cô gái nhỏ kia làm tổ ở trong ngực hào hứng mắng bừng bừng, liền tao nhã cười yếu ớt: “Ừ tôi biến thái!”
Tác giả :
Diệp Phi Dạ